Ngã Dục Phong Thiên
Chương 890: Con đường của tạo hóa
Nghi vấn như vậy, giờ phút này đều hiện lên trong lòng tất cả những tu sĩ đang ngóng nhìn Yêu Tiên Tháp.
Nhưng không đợi đáy lòng mọi người lại trồi lên cái ý tưởng gì mới, đột nhiên, một trăm ngàn quang điểm trong mắt mọi người kia, có non nửa, trong khoảnh khắc biến mất. Theo quang điểm biến mất, trong tầng thứ nhất của tháp, trong giây lát, lập tức có mấy vạn người, bóng dáng như từ trong hư vô bị bắn ra. Ai nấy đều phun ra máu tươi, lập tức rút lui.
Còn có một vài người, đã trực tiếp hôn mê.
Cảnh tượng này, lập tức khiến người bốn phía đều hít vào một hơi. Nhưng vào lúc này, tầng thứ hai vốn tối đen một mảnh, trong nháy mắt lại xuất hiện một quang điểm!
- Có người xông qua tầng thứ nhất!
- Lúc này mới bao lâu, đã xông qua tầng thứ nhất rồi!
Mọi người bốn phía lập tức xôn xao, hai mắt Phương Dư co rút lại một chút, ngưng thần không nói.
Vương Lệ Hải trong đám người, giờ phút này cũng nhíu mày.
Còn có vị thanh niên đến từ Bắc Địa kia, trong mắt cũng chớp động tinh mang. Người vùng đất Nam Thiên tiến đến đây, có rất ít người thuộc nhóm đầu tiên xông vào tháp, phần lớn là ở bên ngoài xem xét.
Theo bước chân người đầu tiên vào tầng thứ hai, dần dần, càng có thêm nhiều quang điểm hiện ra trong tầng thứ hai. Đám người bốn phía lại định khí ngưng thần, nhìn không chuyển mắt.
Cũng có một chút người tự hỏi, nắm giữ một ít kinh nghiệm, cũng bắt đầu xông tháp.
Mạnh Hạo vừa mới bước vào tầng đầu tiên của Yêu Tiên Tháp, liền nhìn thấy bốn phía là một mảnh đất màu đen, từng trận khí tức máu tanh tràn đến. Nơi này, dường như là một chiến trường cổ.
Đưa tầm mắt nhìn xung quanh, hư vô phía trước hắn đột nhiên vặn vẹo, xuất hiện mười bóng người. Mười người này bộ dạng mơ hồ, nhưng tu vi của bọn họ, toàn bộ đều là Nguyên Anh đại viên mãn.
Mười người này mang theo sát khí ngập trời, khoảnh khắc lao tới Mạnh Hạo.
Hai mắt Mạnh Hạo chớp động, bỗng nhiên mỉm cười. Giờ phút này, hắn mơ hồ hiểu rõ, khảo hạch của Yêu Tiêp Tháp này rốt cuộc là cái gì. Trong khoảnh khắc mười người kia tiến đến, thân thể hắn không lùi mà tiến, lao thẳng về phía mười người này.
Tiếng động rầm rầm lập tức quanh quẩn, thân thể Mạnh Hạo chợt lóe, hóa thành khói nhẹ. Nơi hắn đi qua, một quyền đánh ra, mười bóng dáng Nguyên Anh đại viên mãn này, ở trong tay hắn, căn bản không thể chống cự, chỉ trong thời gian nháy mắt, liền lập tức sụp đổ mà chết.
Tất cả, không đến năm cái hô hấp, mười người, tử vong toàn bộ.
Nhưng ngay sau đó, từ trên mười người này, tràn ra khói đen. Khói đen này cuồn cuộn, khoảnh khắc ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành một bóng dáng tối đen, một thân trường bào màu đen, mang theo mặt nạ màu đen, một mái tóc dài màu đen. Khi lơ lửng giữa không trung, một cỗ khí tức từ trên người này tràn ra, khiến hai mắt Mạnh Hạo co rút lại.
Càng làm cho Mạnh Hạo hơi kinh ngạc đấy là, tu vi người này, cũng là Nguyên Anh đại viên mãn.
Nhưng cảm giác người này cho Mạnh Hạo, hoàn toàn khác với mười người lúc trước. Nếu so sánh mười người kia thành chó dữ, vậy người này chính là cô lang.
Người đó mắt lạnh nhìn Mạnh Hạo, tay phải bỗng nhiên nâng lên, trong tay phải y xuất hiện một ngọn núi.
Khoảnh khắc lúc núi này xuất hiện, Mạnh Hạo lập tức nhận ra, đây là Thôn Sơn quyết!
Ngay sau đó, núi này biến mất, bóng dáng áo đen kia lập tức hiện ra trước mặt Mạnh Hạo, một chưởng hạ xuống. Trước mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên hoa lên một cái, dường như thấy được một ngọn núi rầm rầm lao tới.
- Cường nhân trong Nguyên Anh đại viên mãn, thời kỳ viễn cổ sao!
Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra chiến ý, trên người hắn có một túi da thú, ở thời điểm này bất luận là lấy ra cái vật phẩm gì, cũng có thể diệt sát cường giả này trong khoảnh khắc. Nhưng nếu ở tầng thứ nhất này, Mạnh Hạo đã dùng pháp bảo mà Kha Vân Hải cho, tâm khí của hắn, không cho phép.
Thậm chí ngay cả đệ nhị mệnh cũng không mở ra, Mạnh Hạo trực tiếp đánh ra một quyền. Hắn muốn mượn cơ hội này kiểm chứng một chút, giữa bản thân và cường nhân thời kỳ viễn cổ cùng cảnh giới, rốt cuộc ai mạnh ai yếu!
Tiếng nổ vang quanh quẩn, hai người lập tức khai chiến, thần thông thuật pháp, ngũ quang thập sắc, tiếng nổ kinh thiên!
Một lát sau, bóng dáng áo đen này đột nhiên xoay người, giống như có cái đuôi thò ra trước mặt Mạnh Hạo, một quyền đánh tới. Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời cười, không lui ra phía sau, mà trực tiếp nắm tay phải, một quyền đối diện.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai người ở trong tầng thứ nhất của Yêu Tháp không ngừng ra tay, cho đến khi thời gian trôi qua một nén nhang. Sau một tiếng nổ, bóng dáng áo đen kia chấn động, sụp đổ, hóa thành một chuỗi phù văn ấn ký thâm ảo, vờn quanh bốn phía Mạnh Hạo.
Hô hấp Mạnh Hạo có chút dồn dập, ánh mắt như điện. Một trận chiến này không mất quá nhiều thời gian, nhưng tại trong thời gian một nén nhang này, hắn cùng bóng dáng hư ảo kia, dùng hết pháp thuật, chấn động cả thân thể, mới bị sụp đổ.
Trong đó quan trọng nhất là, độ dũng mãnh của thân thể Mạnh Hạo giờ phút này, có thể sánh với trạng thái đệ tam mệnh, bằng không, lấy trạng thái đệ nhất mệnh của hắn, e là không cách nào thắng nổi.
- Hảo một cường nhân Nguyên Anh viễn cổ!
Mạnh Hạo hít sâu, ánh mắt nhìn về phía những phù văn đang xoay tròn xung quanh.
Những phù văn này có đến mấy ngàn, một đám không ngừng nhấp nháy, tản mát ra uy áp khủng bố. Chỉ là trong chớp mắt, một cái phù văn trong đống đó nhanh chóng chớp động, lao thẳng đến Mạnh Hạo.
Như thể là nó chủ động lựa chọn Mạnh Hạo. Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, không có tránh đi, mặc cho phù văn kia dung nhập vào trong cơ thể, trong đầu dần dần hình thành một bí quyết đạo pháp.
- Yêu Hỏa?
Mạnh Hạo cẩn thận cảm thụ một chút. Thuật này thậm chí không nằm trong ba ngàn đạo pháp, mà chỉ là một tạp thuật, một loại thuật pháp đơn giản nhất mà thôi.
Có thể nói đơn giản, là đặt trong phạm vi Yêu Tiên Tông mà nói. Trên thực tế, nếu đặt ở trong các tông môn của vùng đất Nam Thiên, Yêu Hỏa nhìn như đơn giản này, cũng là cực kỳ bất phàm.
Hai mắt Mạnh Hạo hiện lên tia sáng kỳ dị, nhắm mắt trầm tư một lát, sau khi mở hai mắt, thì hiện lên vẻ mặt hiểu rõ. Hắn hiểu không phải Yêu Hỏa, mà là phương pháp khảo hạch nơi này.
- Khảo hạch nơi này, là dựa vào tu vi khác nhau của mỗi người mà phân phối, nhưng khó khăn thì không thay đổi!
- Nếu ta là Vấn Đạo, vậy đối mặt với ta lúc trước, chính là mười cường nhân Vấn Đạo …. Như vậy, thu hoạch ở tầng thứ nhất, đối với ta mà nói không phải thuật Yêu Hỏa kia, mà là cách vận dụng Thôn Sơn quyết!
- Hóa ra pháp quyết này, còn có thể dùng như vậy.
Thân thể hắn nhoáng lên một cái, vội vã đi về phía trước, tiếp tục đi lên tầng thứ hai.
Khi Mạnh Hạo bước lên tầng thứ hai này, ngoài Yêu Tiên Tháp, đệ tử Yêu Tiên Tông ở chung quanh, đều nhìn chăm chú không chuyển mắt. Trong mắt mọi người gần như đều mang theo chấp nhất.
Tạo hóa đạt được trong Yêu Tiên Tháp, không cần tu vi, mà là cơ duyên!
Giờ phút này, mọi người có thể nhìn thấy, quang điểm tầng thứ nhất, đã có hơn phân nửa, biến mất vô tung, hiện ra trong tầng thứ hai, thậm chí ở tầng thứ ba cũng có không ít.
Nhưng không đợi đáy lòng mọi người lại trồi lên cái ý tưởng gì mới, đột nhiên, một trăm ngàn quang điểm trong mắt mọi người kia, có non nửa, trong khoảnh khắc biến mất. Theo quang điểm biến mất, trong tầng thứ nhất của tháp, trong giây lát, lập tức có mấy vạn người, bóng dáng như từ trong hư vô bị bắn ra. Ai nấy đều phun ra máu tươi, lập tức rút lui.
Còn có một vài người, đã trực tiếp hôn mê.
Cảnh tượng này, lập tức khiến người bốn phía đều hít vào một hơi. Nhưng vào lúc này, tầng thứ hai vốn tối đen một mảnh, trong nháy mắt lại xuất hiện một quang điểm!
- Có người xông qua tầng thứ nhất!
- Lúc này mới bao lâu, đã xông qua tầng thứ nhất rồi!
Mọi người bốn phía lập tức xôn xao, hai mắt Phương Dư co rút lại một chút, ngưng thần không nói.
Vương Lệ Hải trong đám người, giờ phút này cũng nhíu mày.
Còn có vị thanh niên đến từ Bắc Địa kia, trong mắt cũng chớp động tinh mang. Người vùng đất Nam Thiên tiến đến đây, có rất ít người thuộc nhóm đầu tiên xông vào tháp, phần lớn là ở bên ngoài xem xét.
Theo bước chân người đầu tiên vào tầng thứ hai, dần dần, càng có thêm nhiều quang điểm hiện ra trong tầng thứ hai. Đám người bốn phía lại định khí ngưng thần, nhìn không chuyển mắt.
Cũng có một chút người tự hỏi, nắm giữ một ít kinh nghiệm, cũng bắt đầu xông tháp.
Mạnh Hạo vừa mới bước vào tầng đầu tiên của Yêu Tiên Tháp, liền nhìn thấy bốn phía là một mảnh đất màu đen, từng trận khí tức máu tanh tràn đến. Nơi này, dường như là một chiến trường cổ.
Đưa tầm mắt nhìn xung quanh, hư vô phía trước hắn đột nhiên vặn vẹo, xuất hiện mười bóng người. Mười người này bộ dạng mơ hồ, nhưng tu vi của bọn họ, toàn bộ đều là Nguyên Anh đại viên mãn.
Mười người này mang theo sát khí ngập trời, khoảnh khắc lao tới Mạnh Hạo.
Hai mắt Mạnh Hạo chớp động, bỗng nhiên mỉm cười. Giờ phút này, hắn mơ hồ hiểu rõ, khảo hạch của Yêu Tiêp Tháp này rốt cuộc là cái gì. Trong khoảnh khắc mười người kia tiến đến, thân thể hắn không lùi mà tiến, lao thẳng về phía mười người này.
Tiếng động rầm rầm lập tức quanh quẩn, thân thể Mạnh Hạo chợt lóe, hóa thành khói nhẹ. Nơi hắn đi qua, một quyền đánh ra, mười bóng dáng Nguyên Anh đại viên mãn này, ở trong tay hắn, căn bản không thể chống cự, chỉ trong thời gian nháy mắt, liền lập tức sụp đổ mà chết.
Tất cả, không đến năm cái hô hấp, mười người, tử vong toàn bộ.
Nhưng ngay sau đó, từ trên mười người này, tràn ra khói đen. Khói đen này cuồn cuộn, khoảnh khắc ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành một bóng dáng tối đen, một thân trường bào màu đen, mang theo mặt nạ màu đen, một mái tóc dài màu đen. Khi lơ lửng giữa không trung, một cỗ khí tức từ trên người này tràn ra, khiến hai mắt Mạnh Hạo co rút lại.
Càng làm cho Mạnh Hạo hơi kinh ngạc đấy là, tu vi người này, cũng là Nguyên Anh đại viên mãn.
Nhưng cảm giác người này cho Mạnh Hạo, hoàn toàn khác với mười người lúc trước. Nếu so sánh mười người kia thành chó dữ, vậy người này chính là cô lang.
Người đó mắt lạnh nhìn Mạnh Hạo, tay phải bỗng nhiên nâng lên, trong tay phải y xuất hiện một ngọn núi.
Khoảnh khắc lúc núi này xuất hiện, Mạnh Hạo lập tức nhận ra, đây là Thôn Sơn quyết!
Ngay sau đó, núi này biến mất, bóng dáng áo đen kia lập tức hiện ra trước mặt Mạnh Hạo, một chưởng hạ xuống. Trước mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên hoa lên một cái, dường như thấy được một ngọn núi rầm rầm lao tới.
- Cường nhân trong Nguyên Anh đại viên mãn, thời kỳ viễn cổ sao!
Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra chiến ý, trên người hắn có một túi da thú, ở thời điểm này bất luận là lấy ra cái vật phẩm gì, cũng có thể diệt sát cường giả này trong khoảnh khắc. Nhưng nếu ở tầng thứ nhất này, Mạnh Hạo đã dùng pháp bảo mà Kha Vân Hải cho, tâm khí của hắn, không cho phép.
Thậm chí ngay cả đệ nhị mệnh cũng không mở ra, Mạnh Hạo trực tiếp đánh ra một quyền. Hắn muốn mượn cơ hội này kiểm chứng một chút, giữa bản thân và cường nhân thời kỳ viễn cổ cùng cảnh giới, rốt cuộc ai mạnh ai yếu!
Tiếng nổ vang quanh quẩn, hai người lập tức khai chiến, thần thông thuật pháp, ngũ quang thập sắc, tiếng nổ kinh thiên!
Một lát sau, bóng dáng áo đen này đột nhiên xoay người, giống như có cái đuôi thò ra trước mặt Mạnh Hạo, một quyền đánh tới. Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời cười, không lui ra phía sau, mà trực tiếp nắm tay phải, một quyền đối diện.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai người ở trong tầng thứ nhất của Yêu Tháp không ngừng ra tay, cho đến khi thời gian trôi qua một nén nhang. Sau một tiếng nổ, bóng dáng áo đen kia chấn động, sụp đổ, hóa thành một chuỗi phù văn ấn ký thâm ảo, vờn quanh bốn phía Mạnh Hạo.
Hô hấp Mạnh Hạo có chút dồn dập, ánh mắt như điện. Một trận chiến này không mất quá nhiều thời gian, nhưng tại trong thời gian một nén nhang này, hắn cùng bóng dáng hư ảo kia, dùng hết pháp thuật, chấn động cả thân thể, mới bị sụp đổ.
Trong đó quan trọng nhất là, độ dũng mãnh của thân thể Mạnh Hạo giờ phút này, có thể sánh với trạng thái đệ tam mệnh, bằng không, lấy trạng thái đệ nhất mệnh của hắn, e là không cách nào thắng nổi.
- Hảo một cường nhân Nguyên Anh viễn cổ!
Mạnh Hạo hít sâu, ánh mắt nhìn về phía những phù văn đang xoay tròn xung quanh.
Những phù văn này có đến mấy ngàn, một đám không ngừng nhấp nháy, tản mát ra uy áp khủng bố. Chỉ là trong chớp mắt, một cái phù văn trong đống đó nhanh chóng chớp động, lao thẳng đến Mạnh Hạo.
Như thể là nó chủ động lựa chọn Mạnh Hạo. Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, không có tránh đi, mặc cho phù văn kia dung nhập vào trong cơ thể, trong đầu dần dần hình thành một bí quyết đạo pháp.
- Yêu Hỏa?
Mạnh Hạo cẩn thận cảm thụ một chút. Thuật này thậm chí không nằm trong ba ngàn đạo pháp, mà chỉ là một tạp thuật, một loại thuật pháp đơn giản nhất mà thôi.
Có thể nói đơn giản, là đặt trong phạm vi Yêu Tiên Tông mà nói. Trên thực tế, nếu đặt ở trong các tông môn của vùng đất Nam Thiên, Yêu Hỏa nhìn như đơn giản này, cũng là cực kỳ bất phàm.
Hai mắt Mạnh Hạo hiện lên tia sáng kỳ dị, nhắm mắt trầm tư một lát, sau khi mở hai mắt, thì hiện lên vẻ mặt hiểu rõ. Hắn hiểu không phải Yêu Hỏa, mà là phương pháp khảo hạch nơi này.
- Khảo hạch nơi này, là dựa vào tu vi khác nhau của mỗi người mà phân phối, nhưng khó khăn thì không thay đổi!
- Nếu ta là Vấn Đạo, vậy đối mặt với ta lúc trước, chính là mười cường nhân Vấn Đạo …. Như vậy, thu hoạch ở tầng thứ nhất, đối với ta mà nói không phải thuật Yêu Hỏa kia, mà là cách vận dụng Thôn Sơn quyết!
- Hóa ra pháp quyết này, còn có thể dùng như vậy.
Thân thể hắn nhoáng lên một cái, vội vã đi về phía trước, tiếp tục đi lên tầng thứ hai.
Khi Mạnh Hạo bước lên tầng thứ hai này, ngoài Yêu Tiên Tháp, đệ tử Yêu Tiên Tông ở chung quanh, đều nhìn chăm chú không chuyển mắt. Trong mắt mọi người gần như đều mang theo chấp nhất.
Tạo hóa đạt được trong Yêu Tiên Tháp, không cần tu vi, mà là cơ duyên!
Giờ phút này, mọi người có thể nhìn thấy, quang điểm tầng thứ nhất, đã có hơn phân nửa, biến mất vô tung, hiện ra trong tầng thứ hai, thậm chí ở tầng thứ ba cũng có không ít.