Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương 42: Tokyo Drift12



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trương Hằng biết rõ Takeda Tetsuya nhất định có một đoạn chuyện xưa, ví dụ như vì sao hắn ở thời khắc cuối cùng chuẩn bị đoạt được quán quân giải DK lại quyết định từ bỏ, sau lại cùng vợ của mình ly hôn, thề không sờ tay lái, vì sao một lần nữa liên hệ với con gái của mình sau nhiều năm như vậy...!Lấy cớ rằng nghiện cá cược có lẽ lừa gạt được Ameko ngốc nghếch, nhưng Trương Hằng cùng ông chủ cửa hàng thuỷ sản cùng một chỗ trải qua nhiều đêm không ngủ như vậy, hết sức rõ ràng tên này nhìn ý chí kém nhưng thực tế lại mạnh mẽ hơn bất cứ ai, tên này mặc dù cũng cược đua ngựa, nhưng chỉ mang tính chất tiêu khiển.
Mỗi lần cược một ít, vô luận thắng thua đều sẽ thu tay lại, dân cờ bạc chân chính không thể nào lý trí như thế.
Quả nhiên kẻ có thể leo lên đẳng cấp thế giới sao có thể bình thường.
Có thể nổi bật hơn vô số thiên tài, thiên phú cùng nỗ lực thiếu một thứ cũng không được, người không có tự chủ không thể thành tay đua đỉnh cấp.
Nhưng Trương Hằng chưa từng hỏi chuyện cũ của Takeda Tetsuya, không phải là hắn không quan tâm, mà là hắn lo lắng thực lực bản thân không đủ, quản không được chuyện này.
Khi đó kỹ thuật lái xe của hắn rất bình thường, vẫn còn giống như bọt biển điên cuồng hấp thu tri thức, chưa hoàn thành huấn luyện drift độ khó địa ngục Takeda Tetsuya đặt ra, bởi vậy Trương Hằng dùng biện pháp rất vô lại, đó chính là —— chiến lược kéo dài.
Hắn ỷ vào bản thân có thời gian trò chơi siêu dài, cố ý không đi kích hoạt kịch bản, ở một bên khác vùi đầu điên cuồng luyện cấp, cuối cùng đem kỹ thuật lái xe tăng đến lv2, cũng hoàn thành cải tiến đối với L300.
Kỳ ra coi như không có chuyện đêm nay hắn cũng dự định chuẩn bị tìm Takeda Tetsuya nói chuyện một chút, hai người mặc dù không có danh phận thầy trò nhưng lại là quan hệ thầy trò, ông chủ cửa hàng thuỷ sản chính là kẻ tsundere, bên ngoài nói một kiểu, nhưng thân thể lại rất thành thật, Trương Hằng sớm đã hoài nghi, dùng trình độ hiện tại của tên này lấy ở đâu ra đơn đặt hàng nhiều như vậy, hơn nữa địa điểm đều cách xa nhau.
Về sau Hắn vụng trộm mở ra một cái hộp, phát hiện trên hộp đánh dấu tôm hùm bên trong lại là đá cuội.
Bởi vậy cái gọi là gia tăng đơn hàng chẳng qua là người nào đó dựa vào tiến bộ của hắn lấy cớ điều chỉnh áp lực mà thôi .
...!Chỉ mong còn kịp.
Trương Hằng đeo cung tên trên lưng chạy đến cổng chính cửa hàng hải sản Takeda, lại ngoài ý muốn nhìn thấy Ameko, nàng vốn dĩ tại thời điểm này nên ngủ trên giường, không biết tại sao lại xuất hiện ở nơi này.
Ameko là ngồi taxi đến, so Trương Hằng sớm một chút, xe còn chưa dừng hẳn nàng liền từ phía trên chạy xuống, nhìn qua cửa hàng bị bao trùm bởi ngọn lửa vô lực tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
Trương Hằng đang muốn đi qua đỡ nàng dậy, kết quả đúng lúc này cách đó không xa một chiếc Toyota Voxy màu xanh đậm đang đứng yên đột nhiên lao đến mang theo hai cái tên đeo kính râm đen đeo găng xăm mình, kéo Ameko trên mặt đất vào trong xe.
Nàng liều mạng giãy dụa thét lên, khiến cho tài xế xe taxi nhìn không được, nhưng mà hắn mới vừa mở cửa xe giống như đi đến hỗ trợ, họng súng đen ngòm liền chỉ hướng đầu của hắn.
Dũng khí tài xế lập tức tan thành mây khói, không dám dừng lại, vội vàng rúc đầu trở lại khởi động xe hơi, hận không thể chạy được xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Người trên xe Toyota Voxy cũng không lo lắng hắn sẽ báo cảnh, bởi vì chỉ cần cho bọn hắn hai phút bọn hắn là có thể đem mục tiêu bắt đi.
Nhưng đáng tiếc nhiều khi không như mong muốn, sau một khắc có đồ vật gì đó vạch phá bóng đêm.
Tên cầm súng chỉ nghe được sưu một tiếng, ngay sau đó trên tay phải của hắn liền truyền tới đau đớn, để cho hắn không cầm được cây súng lục.
Mội mũi tên không biết từ đâu trực tiếp bắn thủng bàn tay của hắn.
Đồng bọn của hắn thấy thế kinh hãi, nghĩ muốn buông Ameko ra để chạy trốn, nhưng Trương Hằng ẩn thân ở phía sau trạm dừng xe buýt không cho hắn cơ hội này, mắt hắn híp lại, buông ra dây cung căng cứng trong tay, mũi tên thứ hai bắn trúng bắp chân tên còn lại.
Nhưng mà đồng bọn của bọn hắn ở bên trong Toyota Voxy phản ứng cũng rất nhanh, thông qua hai mũi tên lập tức tìm ra vị trí Trương Hằng, nhanh chóng lái xe ngăn tại ở giữa.
Trương Hằng biết rõ lúc này nhất định phải mạo hiểm, hắn dùng mũ áo che kín khuôn mặt, chui ra từ phía sau trạm dừng, một bên tiếp tục hướng cửa sổ xe bắn tên, phòng ngừa đối phương dùng súng công kích hắn, một bên nhanh chóng tìm kiếm góc độ có thể chạy đến phía sau xe.
Nhưng bây giờ hắn cùng chiếc Toyota Voxy khoảng cách tương đối, chờ hắn chạy được một đoạn, 2 kẻ vừa bị trúng tên đã đánh Ameko ngất xỉu, mạnh mẽ chịu đựng đau đớn đem người kéo lên xe.
Mũi tên sau cùng trúng cửa xe bay vào sát ghế lái, sau cùng bắn trúng đồng hồ đo, dọa người lái xe kinh sợ chảy mồ hôi lạnh khắp cả người, nhưng ngay sau đó cửa xe cũng nhanh chóng khép lại.
Voxy khởi động, nhanh chóng phóng tới đường cái.
Trương Hằng vào lúc này đầu óc cực kỳ tỉnh táo, hắn lựa chọn phương hướng di chuyển không chỉ là vì gần xe Voxy hơn mà đồng thời còn tiếp cận L300 đỗ ở ven đường.
Mắt thấy nhóm người kia muốn trốn, hắn thu hồi cung tên trong tay, dùng tốc độ nhanh nhất nhảy lên xe giao hàng, thời điểm hắn xuống xe không có khóa cửa, đem chìa khóa lưu tại trong lỗ chìa khóa, chính là vì ứng phó tình huống có khả năng phát sinh đột ngột như bây giờ.
Hiện tại hắn tranh thủ được chút thời gian quý giá vì để ý chút chi tiết nhỏ nhặt này.
Trương Hằng ở khởi động L300 ngẩng đầu lại mắt nhìn kính chiếu hậu, xe Voxy đã biến mất không thấy.
Những người khác gặp phải loại tình huống này chỉ sợ đã từ bỏ, nhưng Trương Hằng không có, trong chín tháng này mỗi đêm hắn đều vì ông chủ cửa hàng vô lương nào đó giao hàng, đối với khu vực phụ cận rõ như lòng bàn tay, trong đầu của hắn tựa như tồn tại một tấm bản đồ 3D.
Hết sức rõ ràng ở phương hướng xe Voxy rời đi đại khái 300 mét có một ngã ba, sau khi biết rõ đối phương ở nơi đó lựa chọn chuyển hướng.
Thế là không có lại lãng phí thời gian, quyết đoán khởi động động cơ, quay đầu xe, chỉ tốn không tới 4 giây liền đem tốc độ xe tăng lên tới 100km/h, cơ hồ là chớp mắt phóng đến giao lộ, Trương Hằng không giảm tốc, dùng kỹ thuật Lift off chuyển hướng quá độ, L300 vẽ ra một đường vòng cung đẹp đẽ không tương xứng với thân xe mập mạp, sau một khắc đã hoàn thành chuyển hướng, Trương Hằng đẩy hộp số đến cùng.
Động cơ tháo xuống từ siêu xe trong đêm tối phát ra tiếng rít gào trầm thấp.
Chỉ tốn 45 giây Trương Hằng liền đến giao lộ thứ hai, thế nhưng vẫn không nhìn thấy cái bóng xe Voxy , thế là hắn không chút do dự lại lần nữa chuyển hướng.
Đây là thời khắc khó khăn nhất, hắn lăn bánh chậm một phút rưỡi so với đối phương, bởi vậy nửa trước quãng đường chỉ có thể dựa vào phán đoán của hắn, một khi chuyển sai giao lộ, liền sẽ triệt để mất tung tích Ameko.
Thế nhưng Trương Hằng đã không còn lựa chọn nào khác, hắn chỉ có thể tin tưởng bản thân, tin tưởng người bạn cũ dưới mông, giao lộ phía trước là một đoạn đường thẳng 3 km, trừ phi tốc độ xe đối phương nhanh không thể tưởng tượng nổi, nếu không không có đạo lý lúc hắn chuyển hướng qua đến cả đuôi xe cũng không nhìn thấy, bởi vậy Trương Hằng lựa chọn tiếp tục chuyển phương hướng, hoàn thành lần thứ hai drift, khóe mắt quét nhìn rốt cuộc bắt được xe Voxy vừa chuyển hướng.
Bắt được ngươi! Trương Hằng lần này không có lựa chọn theo sát đối phương, chỉ lái tốc độ 500 mét Trương Hằng chuyển hướng vọt vào trong quán cà phê đang đóng cửa, đâm nát cửa thủy tinh, đụng đổ hai cái bàn, sau đó lại từ cửa sau lao ra, tiếp tục đâm vào trong một cửa hàng tổng hợp.


Chương trước Chương tiếp
Loading...