Mị Ảnh
Chương 817: Kiểm tra của trưởng lão viện
- Triệu lão nói đùa!
Khóe miệng Nghệ Phong hung hăng run rẩy một chút. Nếu không phải đứng trước mặt chính là Triệu lão, Nghệ Phong tin tưởng hắn nhất định sẽ phát cuồng.
- Không phải nữ nhi của ngươi, ngươi để tâm như vậy hỏi để làm gì?
Giọng điệu thản nhiên, khiến khóe miệng Nghệ Phong lại hung hăng run rẩy thêm.
- Cái kia, nàng là muội muội của ta!
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, cố nén ý tưởng bóp chết Triệu lão.
- Muội muội? Quả nhiên là đồ đệ của Liễu Nhiên, cùng một mặt hàng!
Bỗng nhiên Triệu lão cảm thán một câu.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói, con mắt hắn sáng ngời, chẳng lẽ năm đó Liễu Nhiên cũng từng làm chuyện như vậy?
- Tiểu tử, nam nhân hoa tâm thì hoa tâm, đừng cô phụ người ta!
Bỗng nhiên chẳng hiểu tại sao Triệu lão lại nói một câu.
Triệu lão nói những lời này, khiến mồ hôi lạnh trên trán Nghệ Phong càng tuôn ra như bão táp. Cô phụ Linh Nhi? Nhớ tới Linh Nhi mới sáu tuổi. Nghệ Phong không nhịn được rùng mình một cái. Triệu lão thật sự đúng là cái gì cũng dám nói.
Tuy nhiên Nghệ Phong lập tức liền hiểu được, sợ là Triệu lão coi hắn như Liễu Nhiên.
Nghệ Phong không khỏi cười rất quỷ dị. Chẳng lẽ năm đó Liễu Nhiên cô phụ người nào sao? Ha ha!
- Công pháp thuộc tính gì?
Triệu lão bỗng nhiên hỏi.
- Thuộc tính Phong!
Trong lòng Nghệ Phong vui vẻ, vội vàng nói.
- Thuộc tính Phong?
Triệu lão thoáng nhíu mày. Loại thể chất thuộc tính này cũng không thông thường.
- Ừ! Là thuộc tính Phong!
Nghệ Phong nhớ tới thời điểm nghiêm túc dò xét thân thể Linh Nhi một chút, quả thật là năng lượng thuộc tính phong. Loại thể chất hiếm thấy này, khiến lúc ấy Nghệ Phong cũng kinh ngạc một phen.
- Ngươi muốn công pháp cấp bậc gì?
Triệu lão bỗng nhiên hỏi.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói những lời này, trong lòng vui mừng càng đậm:
- Trên Địa giai!
Triệu lão liếc mắt nhìn Nghệ Phong một cái, ngay lập tức chậm rãi nói:
- Ngươi thật sự dám mở miệng!
Nghệ Phong ngượng ngùng mỉm cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Triệu lão, trong mắt đầy vẻ chờ mong.
- Thật ra thánh địa có một bộ công pháp Địa giai thuộc tính Phong! Đây là do năm đó sư tôn ngươi ngẫu nhiên nhận được cầm tới đây!
Triệu lão chậm rãi nói.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói, trong lòng mừng rỡ: quả nhiên, bên trong thánh địa có công pháp như vậy. Chỉ có điều hắn lại trực tiếp không thèm để ý tới câu nói "ngẫu nhiên nhân được" của Triệu lão. Công pháp như vậy sao có thể ngẫu nhiên nhận được. Sợ là lão đầu tử mạnh cướp được thôi.
- Vậy không biết Triệu lão có thể để ta mang xuống núi?
Nghệ Phong cung kính nói. Mặc dù ngũ trưởng lão bảo hắn đến tìm Triệu lão, nhưng Nghệ Phong cũng không quá hi vọng. Dù sao năm vị trưởng lão cũng không dám trái ý của trưởng lão viện, chẳng lẽ Triệu lão có thể không thèm để ý trưởng lão viện sao?
- Cũng không phải là không thể được!
Một câu thản nhiên này khiến Nghệ Phong hoàn toàn sững sờ tại chỗ, thái độ của hắn vốn chỉ làm muốn thử xem sao, không thể tưởng tượng được Triệu lão thật sự có năng lực này, có thể cho hắn Địa giai vũ kỹ mang đi cho người khác dùng.
Nghệ Phong càng ngày càng nghi hoặc sự thần bí của Triệu lão. Ngoài lão đầu tử, Triệu lão vẫn người đầu tiên dám không thèm để ý quy củ thánh địa.
- Ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, ta chỉ cho ngươi một cơ hội, về phần ngươi có thể nắm chắc cơ hội này hay không, còn phải nhìn chính ngươi.
Triệu lão nói.
Nghệ Phong nắm tay, nhìn Triệu lão nói:
- Mời ngài nói!
Cho dù thế nào Nghệ Phong cũng muốn Công pháp này. Công pháp thuộc tính Phong vốn rất ít, đặc biệt là cao cấp giống như vậy, càng khó có được. Cho dù thế nào cũng phải lấy cho Linh Nhi.
- Rất đơn giản, ngươi chỉ cần có thể một mình đánh bại một người của trưởng lão viện, vậy ta có thể cam đoan ngươi mang công pháp này ra ngoài, không ai dám nói câu gì!
Triệu lão thản nhiên nói.
- Người của Trưởng lão viện? Thực lực của bọn họ mạnh tới mức nào?
Nghệ Phong hỏi.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ chọn một người có thực lực thấp cho ngươi. Tuy nhiên thấp nhất cũng đạt ngũ giai tiêu chuẩn. Bọn họ nắm giữ năng lượng thuộc tính, đối với ngươi mà nói vẫn có tính uy hiếp rất lớn. Có thể đi vào trưởng lão viện, khẳng định càng mạnh hơn so với Vương cấp bình thường một bậc.
Triệu lão nói.
- Được! Ta tiếp được!
Nghệ Phong gật đầu nói.
- Ừ! Đương nhiên, ngươi không thể thi triển bất kỳ loại cấm pháp Tà Đế, bao gồm Lôi Đình Phá Nhật Kiếm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Triệu lão nhắc nhở nói.
- Triệu lão yên tâm, ta sẽ không thi triển những vũ kỹ đó!
Nghệ Phong gật đầu nói. Mặc dù hắn biết, mất đi những vũ kỹ thực lực của hắn suy giảm lớn, nhưng Nghệ Phong cũng không quá lo lắng. Ít nhất đã có một ngũ giai ngã xuống trong tay hắn.
- Ừ! Ta nhắc nhở ngươi, người của trưởng lão viện Thánh địa, đều có một chút vũ kỹ sở trường. Cho dù cũng là ngũ giai, cũng mạnh hơn so với ngũ giai bình thường bên ngoài không ít. Hơn nữa tuy rằng ngươi có Phệ Châu, nhưng không phương pháp khống chế. Nếu đối mặt với ngũ giai cũng vẫn có chênh lệch rất lớn.
Triệu lão nhắc nhở nói.
Nghệ Phong gật đầu. Tất nhiên hắn biết điểm ấy. Lúc trước, khi giao chiến với Lưu Vĩ Chí, nếu không phải hắn thi triển một đòn mạnh nhất, trung lại lực lượng toàn thân tập, khiến hắn thuấn di có thể thừa cơ hội đánh bại. Nếu không, muốn bại hắn cũng hết sức phiền toái. Lúc ấy, khi Nghệ Phong giao chiến với Lưu Vĩ Chí, đều vận dụng kỹ năng Tà Đế.
Tuy nhiên, cho dù trưởng lão của trưởng lão viện càng mạnh hơn so với ngũ giai bình thường, Nghệ Phong cũng có niềm tin vào trận chiến đấu này. Dù sao Nhiếp Hồn Thuật của hắn cũng có biến hóa về chất. Mặc dù cấp bậc võ giả kém quá xa so với ngũ giai, nhưng có thêm Phệ Châu và Nhiếp Hồn Thuật, cũng có lực chiến đấu một trận.
Triệu lão thấy ánh mắt Nghệ Phong kiên định, cũng hài lòng gật đầu, nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi kêu Tiểu Ngũ đi sắp xếp. Sau khi tỷ thí xong, mặc kệ thắng hay bại, ngươi đến phía sau núi chờ ta. Không thể tưởng tượng được ngũ hành ở trong tay ngươi lâu như vậy, ngươi còn không lĩnh hội một ít da lông.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói như vậy, da mặt hắn cũng thoáng đỏ hồng. Tuy nhiên thấy Triệu lão sâu không lường được nguyện ý dạy hắn, trong lòng hắn cũng cao hứng không thôi.
Hắn đã kiến thức qua sự khủng khiếp của năng lượng thuộc tính, đồng thời thân thể hắn là ngũ hành hợp nhất, nếu có thể nắm trong tay phương pháp ngũ hành, chỉ cần một loại đã kinh khủng như thế, vậy ngũ hành đồng thời sẽ khủng khiếp như thế nào?
Nghệ Phong cố gắng ổn định tâm tình, loại trừ cảm xúc trong đầu ra khỏi não, trước mặt vẫn phải qua được một cửa trưởng lão viện kia, chuyện khác nói sau.
- Tiểu tử hiểu được!
...
Sau khi Nghệ Phong rời khỏi Triệu lão, trực tiếp tìm c ngũ trưởng lão. Sau khi truyền đạt những lời Triệu lão đã nói, hắn không khỏi nghi hoặc hỏi:
- Ngũ trưởng lão, rốt cuộc Triệu lão ở thánh địa là thân phận gì, vì sao hắn giống như chẳng hề quan tâm trưởng lão viện, thậm chí giống như có thể ra lệnh cho trưởng lão viện?
Ngũ trưởng lão cười ha ha hai tiếng nói:
- Tiểu tử ngươi biết nhiều như vậy làm gì. Ngươi chỉ cần biết Triệu lão ở thánh địa có thân phận đặc biệt. Nếu ngươi có phiền toái, có thể tìm hắn là được. Cái khác không cần phải xen vào. Dù sao đi nữa Triệu lão đối tiểu tử ngươi tuyệt đối sẽ sẽ vài phần xem trọng!
Nghệ Phong nghe ngũ trưởng lão nói, trong lòng nghi hoặc quá nặng. Tất nhiên hắn cảm giác được Triệu lão rất chiếu cố đối với hắn. Chỉ là không hiểu rõ vì nguyên nhân gì.
Nghệ Phong nghĩ mãi không ra nên cũng không nghĩ nữa. Dù sao đi nữa hiện tại hắn chỉ nghĩ bằng vào trình độ tiếp xúc Thánh địa, đơn giản mặc kệ những điều khác. Hiện tại suy nghĩ duy nhất của Nghệ Phong chính là cố gắng đề cao thực lực, diệt Kim Ưng Tông, giúp Tần Y loại bỏ hàn độc.
- Tiểu tử, cố gắng nâng cao thực lực đi! Hiện tại ngươi còn rất yếu. Nếu muốn biết sâu hơn về bí mật của thánh địa, ngươi còn cách một khoảng rất lớn! Chúng ta đều chờ ngươi!
Ngũ trưởng lão vỗ vỗ bờ vai Nghệ Phong, có chút cảm thán nói.
Nghệ Phong nghe ngũ trưởng lão nói vậy, thoáng nhíu mày. Chung quy hắn cảm giác được dường như những người này đối với hắn đều có kỳ vọng lớn lao.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng nói:
- Ta sẽ cố gắng!
Thực lực Vương giai, ở đế quốc cũng coi như một nhân vật. Nhưng ở trước mặt bọn họ lại dùng từ yếu một cách đáng thương để hình dung.
- Ha hả, Không vội, chúng ta có đủ thời gian chờ. Chúng ta tin tưởng tiểu tử ngươi tất nhiên có thể đạt được độ cao kỳ vọng của chúng ta!
Ngũ trưởng lão cười to nhìn Nghệ Phong.