Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 148



Nói cách khác: Nếu như không thể hợp tác thì hai người chủ động rút lui một người, hoặc cùng nhau rút lui, nếu như cái gì cũng không muốn thì im mồm cho cô!
Hai mắt Bùi Quan Sơn và Bùi Thừa Quyết đồng thời trầm xuống, cũng không nói gì.
Rõ ràng bọn họ đang cân nhắc được và mất.
Lúc này đổi lại là Dung Chiêu an tĩnh chờ đợi đáp án của bọn họ.
Quan Mộng Sinh nhìn Bùi Thừa Quyết, lại nhìn Bùi Quan Sơn, hạ giọng: "Nếu có thể cùng nhau rút lui thì tốt rồi..."
Kinh thành song kiệt rút lui, không phải càng tiện cho những người như bọn họ sao?
Nghe vậy Bùi Quan Sơn cười lạnh: "Ta sẽ không rút lui."
Hắn không có khả năng nhìn Bùi Thừa Quyết dương danh còn chính mình rút lui, chỉ cần Bùi Thừa Quyết vẫn còn, hắn nhất định phải chen một chân, huống hồ vụ làm ăn chưa từng nghe qua này quả thật rất có tiền đồ.
Bùi Thừa Quyết thản nhiên nói: "Vậy bàn chuyện hợp tác đi."
Đều là người thông minh, biết bọn họ không từ bỏ liền hiểu được bọn họ muốn hợp tác, tất cả cảm xúc không thích đều phải tạm thời đè xuống.
Dung Chiêu thấy hợp tác đạt thành, trong lòng hài lòng, trên mặt lại thở dài: "Nếu không phải thời gian của ta có hạn, vừa phải lo cho Phúc Lộc Hiên, vừa phải lo cho Phúc Lộc Trang, kế hoạch này ta nhất định phải tự mình làm. Chẳng qua như bây giờ cũng tốt, có các ngươi giúp ta, ta cũng có thể thoải mái một chút, kế hoạch này quả thật rất thích hợp với chư vị."
Quá thích hợp đi chứ.
Vụ làm ăn khó khăn như vậy, cần phải có cổ đông nhiệt tình, giai đoạn đầu không trông cậy vào chia hoa hồng mới thích hợp.
Mà đối với đám "quan nhị đại" này, kiếm tiền hay không kiếm tiền là chuyện nhỏ, bọn họ chỉ cần lưu lại dấu vết trong lịch sử, để lại dấu ấn của mình trong thời đại này là được.
Vì thế bọn họ tình nguyện bỏ công sức, dù sao cả ngày cũng không có chuyện gì để làm.
Mà bọn họ chỉ cần nhúng tay, chỉ cần bắt đầu làm, nhìn bản đồ khổng lồ dần thành hình từng chút một trên tay, ai còn cam lòng từ bở?
Đó là sức hấn dẫn của viêc kinh doanh. Bọn họ không phải là những thương nhân hậu thế không thấy thỏ thì không thả ưng.
Bọn họ là những người trẻ tuổi còn có một bầu nhiệt huyết.
Bùi Thừa Quyết tươi cười rót trà cho cô: "Dung đệ yên tâm, nếu chúng ta cùng hợp tác, chắc chắn sẽ làm tốt, sẽ không để cho ngươi hao tâm tổn sức."
Bùi Quan Sơn: "Chúng ta lập điều lệ đi."
Hai người liếc nhau, rất nhanh lại ghét bỏ dời tầm mắt.
Dung Chiêu giơ tay: "Người đâu, đưa giấy bút."
Có người đưa giấy bút lên, mọi người ở đây đều có chút kích động, Dung Chiêu chấp bút viết.
Bùi Thừa Quyết: "Kế hoạch này của Dung đệ tên là gì?"
Dung Chiêu: "Đoàn Đoàn."
Mọi người: "..."
Một cái tên thật giản dị tự nhiên!
Bùi Quan Sơn nói thẳng: "Kế hoạch Đoàn... Đoàn là Dung thế tử đề xuất, vậy cổ phần gì đó, Dung thế tử nắm nhiều một chút đi."
Từ sau khi Dung Chiêu đề xuất cổ phần với tứ đại thân vương, hiện tại tất cả mọi người đều thịnh hành nói cổ phần, bao nhiêu cổ phần vừa xem hiểu ngay, rất rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-148.html.]
Dung Chiêu lại lắc đầu: "Toàn bộ tiền của ta đều đặt ở Phúc Lộc Hiên, không còn bao nhiêu, vả lại không có bao nhiêu tỉnh lực để kinh doanh kế hoạch Đoàn Đoàn, cho nên ta nguyện ý nhượng cổ phần."
Bùi Thừa Quyết: "Vậy thì ba người chúng ta cổ phần giống nhau, những người khác dựa theo tiền đầu tư phân phối cổ phần?"
Bùi Quan Sơn gật đầu.
Cái này không có gì nhiều để nói, cho dù vì để kế hoạch thuận lợi phát triển, Bùi Quan Sơn và Bùi Thừa Quyết cũng không thể chia đều thiên hạ, bọn họ cần một cán cân là Dung Chiêu.
Ba người cân bằng lẫn nhau cũng có thể vững chắc hơn.
Một kế hoạch trước nay chưa từng có được thành lập, bọn họ đương nhiên là rất nghiêm túc, nếu đã muốn làm, cũng sẽ không để cho kế hoạch này ra xảy ra sai sót.
Dung Chiêu "miễn cưỡng" đồng ý.
Quyết định vốn cổ phần những việc còn lại dễ giải quyết ba người cầm đầu một người hai mươi cổ phần, Dung Chiêu đưa ra kế hoạch, Bùi Quan Sơn và Bùi Thừa Quyết mỗi người ra sáu ngàn lượng bạc.
Số tiền này cũng không ít, nhưng cổ phần của "kế hoạch Đoàn Đoàn" càng đáng giá hơn.
Hơn nữa, muốn mở rộng kế hoạch của bọn họ cũng thật sự cần không ít tiền, tiền lương của mấy trăm người giao hàng, xe ngựa kéo hàng, cửa hàng phân phối cùng với nhà kho, tiền hàng tồn đọng... Những thứ này đều là tiền.
Sáu ngàn lượng hai mươi cổ phần, nói cách khác một cổ phần là ba trăm lượng.
Cũng không phải nói ngươi có tiền là có thể mua nhiều, tất cả công tử ở đây đều muốn chen một chân, người có quyền có thế mua thêm mấy cổ phần, người có địa vị thấp cũng chỉ có thể mua được một ít.
Nếu không phải Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn cũng lấy không được bao nhiêu tiền, bọn họ sẽ đặt giá cổ phần cao hơn.
Đáng tiếc tứ đại thân vương thiếu tiền, trực tiếp làm cho bọn họ cũng rất thiếu tiền, lúc trước tứ đại thân vương gom tiền còn phải vét một ít từ chỗ Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn.
Hiện tại lại bỏ ra sáu ngàn lượng, có thể nói là đã ép khô toàn bộ tiền riêng của bọn hắn, còn phải nghĩ biện pháp xoay sở.
Vì thế hiện tại có mấy cổ liền phân hết.
Lúc phân chia, tầm mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía một người... Trương Tam công tử Trương Trường Ngôn.
Là tam công tử được Trương thừa tướng sủng ái nhất, vị này cho dù không được ưa thích nhưng địa vị cũng cực cao, đương nhiên cần phải hỏi hắn trước.
Trương Tam vẫn còn ngây người, ánh mắt có chút hoảng hốt.
Quan Mộng Sinh vội vàng nói: "Trương Tam công tử, ba trăm lượng một cổ, ngươi muốn mấy cổ?"
Rất nhiều người đều yên lặng cầu nguyện trong lòng, mong Trương Tam có thể mua ít một chút.
Trương Tam: "..." Hắn hiện tại một cổ cũng không mua nổi!!
Có điều Trương Trường Ngôn cảm thấy không đúng lắm.
Hắn nhíu chặt mày, nhìn Dung Chiêu trong đám người, lại nhìn mọi người, nghỉ ngờ hỏi: "Cũng là nói các vị xuất tiền xuất lực, mà Dung thế tử cái gì cũng không bỏ đã chiếm hai mươi cổ phần, tương đương sáu ngàn Mọi người ngẩn ra.
Dung Chiêu bất đắc dĩ cười cười: "Kế hoạch Đoàn Đoàn là phương án của ta... Nếu không muốn thì sau này ta sẽ tự mình làm."
Quan Mộng Sinh kích động nói,"Dung thế tử nguyện ý đem kế hoạch tốt như vậy ra hợp tác với chúng ta, sao lại là cái gì cũng không bỏ ra? Dung thế tử ra chủ ý a."
Trương Trường Ngôn: "Thế nhưng đây cũng là một chủ ý không kiếm ra tiền." Chủ ý không kiếm tiền, còn có thể đáng giá như vậy sao?
Hắn luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng lại không nắm được mấu chốt.
Phúc Lộc Trang là Dung Chiêu ra chủ ý, hắn là người ra tiền, hiện tại cơm còn ăn không đủ no.
Phúc Lộc Hiên cũng là chủ ý Dung Chiêu nghĩ ra, tứ đại thân vương nghe nói hôm nay cuộc sống cũng có chút túng quấn...
Chương trước Chương tiếp
Loading...