Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 119



Mọi người nhanh chóng phản ứng lại...
Đúng rồi!
Phúc Lộc Hiên này cũng là sản nghiệp đầu tư của tứ đại thân vương.
Bọn họ đương nhiên là muốn đứng về phía Dung Chiêu, giờ phút này lại nhìn sắc mặt bọn họ, làm gì còn có khuôn mặt thối vừa rồi, rõ ràng là mặt đỏ bừng, kích động đến cực điểm.
Ánh mắt của Lộc thân vương toàn bộ tập trung vào chỗ rượu kia, lúc này cũng đã bị lời nói của Dung Chiêu chú ý, hắn trừng to mắt, ở trong lòng vụng trộm tính toán...
Lầu một lời ít, không cần tính, lầu hai mỗi ngày tiếp đãi hai trăm người, mỗi người hai mươi lượng, tổng là bốn ngàn lượng, lầu ba cũng là bốn ngàn lượng, lầu bốn chỉ sợ cũng sẽ không ít...
Lộc thân vương hít một hơi khí lạnh, đầu choáng váng, hai chân nhẹ nhàng bay bổng.
Dung Chiêu mỉm cười: "Mỗi ngày đều bày các loại đồ ăn tươi ngon, chư vị nhìn những đồ ăn này xem, một trăm hai mươi tám loại mỹ thực mấy chục lượng bạc thật sự đắt sao?
Đắt không?
Hơn một trăm món... Hình như không thể nói là đắt!
Ít nhất, bọn họ giờ phút này liền ở trong đầu tưởng tượng... nếu mời một vị đại nhân nào đó mình vẫn luôn muốn lấy lòng đến nhã gian lầu bốn của Phúc Lộc Hiên, vừa tư mật lại có phong vị.
Vị đại nhân kia chỉ sợ cũng sẽ nguyện ý tham dự?
Nghĩ như vậy thì không đắt!
Không đắt chút nào!
Thế nhưng cũng tuyệt đối không có lời, dù sao hơn một trăm món ăn này cũng không phải đều ở trên bàn khách nhân, tửu lâu bình thường ăn không hết còn có thể gói mang về.
Nơi này chỉ có thể mang theo cái bụng, có lẽ không thể thưởng thức từng món một, sẽ ăn no.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-119.html.]
Có người hỏi: "Tối nay có thể đặt bàn không?"
Lầu hai phù hợp hơn lầu ba, lầu bốn hiển nhiên rất có mặt mũi, những người không thiếu tiền và thiếu tiền cũng bắt đầu cân nhắc đặt bàn. Dung Chiêu tươi cười: "Được chứ, dùng cơm xong là có thể đặt bàn."
Dừng một chút, cô lại nói: "Phúc Lộc Hiên còn có chế độ hội viên, nạp ngân lượng liền có thể trở thành hội viên, nạp năm trăm lượng là hội viên thẻ đồng, có thể hưởng thụ ưu đãi giảm giá 10%, nạp hai ngàn lượng là hội viên thẻ bạc, có thể hưởng thụ ưu đãi giảm giá 20%, nạp năm ngàn lượng là hội viên thẻ vàng, không chỉ có thể hưởng thụ ưu đãi giảm giá 30%, còn có thể tùy thời chen ngang đặt bàn lầu một và lầu ba."
Khái niệm "giảm giá" bọn họ vừa mới nghe qua, hiểu được là có ý gì.
Hiện tại vừa nghe, có người liền động tâm tư.
Nạp năm ngàn lượng có chút thái quá, nhưng năm trăm lượng vẫn có thể...
Một số đại nhân trong nhà nhiều người, cả nhà đến ăn một bữa không mang theo người hầu cũng phải năm trăm lượng, vậy trước tiên nạp năm trăm lượng còn có thể giảm giá... cũng là chuyện tốt.
Dung Chiêu đã nói xong, cô giơ tay hành lễ, khách khí nói: "Các vị khách có thể bắt đầu dùng cơm."
Cô ngượng ngùng cười: "Bởi vì hôm nay khách nhân cầm thư mời đến khá nhiều, Dung Chiêu trong túi không đủ tài chính, thật sự là không có cách nào mời nhiều người như vậy, cho nên... những món ăn này ăn xong sợ là không thể bổ sung nữa. Có điều mì và món chính khá nhiều, hẳn là đủ cho các vị ăn no."
Mọi người: "..."
Hóa ra căn bản không phải mời bọn họ đến ăn thoải mái?
Chẳng qua mọi người cũng hiểu, Dung Chiêu hôm nay mời không ít người, mà những người này hiện tại lại cho gọi người nhà tới, đếm sơ qua cũng phải mấy trăm người, cho dù một người hai mươi lượng, Dung thế tử bữa này cũng phải tốn không ít tiền.
Vinh thân vương vuốt râu, cười nói: "Chúng ta hiểu mà, Dung thế tử buôn bán không dễ dàng."
Dung Chiêu mỉm cười bổ sung: "Bắt đầu từ ngày mai, các vị khách nhân đến Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu hứa hẹn trong vòng nửa canh giờ dùng cơm, mỗi một món ăn ăn xong đều sẽ bổ sung, nhất định làm cho các vị ăn hài lòng."
Nói đùa, nếu cô không khơi gợi khẩu vị của bọn họ, sao có thể để cho bọn họ điên cuồng tiêu tiền chứ?
Về phần thời gian... Có người đã bị mùi thơm trong không khí câu hồn, không ngừng nuốt nước miếng: "Dung thế tử, có thể bắt đầu ăn chưa?"
Chương trước Chương tiếp
Loading...