Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 112



Dung Vĩ: "Ta không lo lắng cho nó, dù sao nó cũng không nghe lời ta!"
Trong lúc hai người nói chuyện, xe ngựa đã rời đi.
Lúc này trắc phi mới vội vàng chạy tới.
Nha hoàn muốn khóc: "Làm sao bây giờ? Vương gia đã đi rồi! Trắc phi, chúng ta đi thế nào đây?"
Bạch thị không chút hoảng hốt, lấy ra một phong thư thản nhiên nói: "Thế tử không phải cho ta thư mời riêng sao? Bảo người chuẩn bị xe, một mình ta cũng có thể đi."
Nha hoàn vội vàng đáp ứng.
Bạch thị rũ mắt nhìn về phía thư mời trên tay, cắn răng.
Bà sẽ đi, bà chắc chắn sẽ đi.
Chép tờ rơi cho Dung Chiêu nhiều ngày như vậy, người cũng gầy một vòng, sao có thể không đi tham gia tiệc khai trương Phúc Lộc Hiên được?
Bà xứng đáng với tấm thiệp mời này!
Bạch thị cũng là sau đó mới phát hiện, chép "tờ rơi quảng cáo" là một công việc khổ sai, mệt đến hai mắt bà xanh đen, người gầy một vòng lớn.
Về sau loại chuyện này nhất quyết không thể đáp ứng Dung Chiêu nữa!
Không thể bị thế tử lừa tiếp.
Bạch thị âm thầm cắn răng...
Đại lộ Nam Môn, xung quanh Phúc Lộc Hiên có đông người vây quanh, tiếng nghị luận ầm ĩ chưa từng gián đoạn...
"Vải thô này sao còn chưa mở ra? Bên trong rốt cuộc như thế nào?"
"Ta chỉ tò mò hai lượng bạc thật sự có thể ăn được một trăm món ăn sao?"
"Làm sao có thể? Nằm mơ cũng không có khả năng."
"Ta thật sự rất muốn xem thử thần tiên thịnh yến."
"Đừng hy vọng, chúng ta chờ xem rốt cuộc có náo nhiệt gì không, chương trình biểu diễn trên tờ rơi là cái gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-112.html.]
"Rút thưởng là cái gì?"...
Dân chúng thò đầu nhìn xung quanh, vẻ mặt tò mò chen lên trước, nhưng bọn họ đều bị một đám tráng hán mặc quần áo màu đen ngăn cản. Tráng hán là người duy trì trật tự hôm nay ở Phúc Lộc Hiên, có bọn họ trấn giữ, không ai có thể chen chúc đến gần vải bố.
Mà cách đó không xa, trên xe ngựa, tứ đại thân vương đen mặt.
Vinh thân vương: "Dung Chiêu có giải thích gì không?"
Lộc thân vương lắc đầu: "Không có, hắn cho chúng ta câu trả lời đều giống nhau, nói hết thảy sẽ công bố vào đêm nay, tuyệt đối sẽ không làm cho chúng ta thất vọng."
Tứ đại thân vương lâm vào trầm mặc.
Bọn họ cũng không có biện pháp nào khác, Dung Chiêu đã ném tiền ra ngoài, tin tức tờ rơi quảng cáo và "hai lượng bạc một trăm món ăn" mọi người đều biết, bọn họ muốn ngăn cũng ngăn không được.
Giờ này khắc này, bọn họ nhịn không được sinh ra cảm xúc hối hận từ đáy lòng.
Tại sao phải hợp tác với Dung Chiêu?
Mua thực đơn của cô, hoặc bắt chước đồ ăn Phúc Lộc Trang, tự mình mở tửu lâu, cho dù thế nào cũng tốt hơn cục diện hiện tại...
Vinh thân vương lắc đầu, khắc chế bản thân tiếp tục liên tưởng.
Bốn vạn lượng đều đập ra ngoài, nếu thật sự có gì ngoài ý muốn, hắn nhất định phải ăn tươi nuốt sống Dung Chiêu!
Du thân vương cũng đen mặt, hắn vén rèm xe lên nhìn, nghiến răng nghiến lợi: "Dung Chiêu sao còn chưa tới?!"
Bên ngoài biển người tấp nập, hắn nhìn thấy liền đau đầu.
Nếu những người này là tới cổ vũ, hắn nhất định sẽ lập tức cười ra tiếng, nhưng đại đa số dân chúng ở đây đều bởi vì tò mò "hai lượng bạc" mà đến.
Phạm vi làm ăn của Phúc Lộc Hiên cũng giống như Đức Thuận Hiên, là kinh doanh cho người có tiền ở kinh thành, những bách tính tóc húi cua này căn bản không nên ở trong phạm vi khách nhân của bọn họ!
Mấy người ngẫm lại cảm thấy càng đau đầu.
Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn liếc nhau, cũng không biết Dung Chiêu sẽ giải quyết như thế nào...
Ngay lúc này.
Một chiếc xe ngựa từ một hướng khác chạy tới, người đánh xe không thấy rõ bộ dáng, cũng không khiến người ta chú ý chút nào, nhưng chiếc xe ngựa kia rất nhiều người đều rất quen thuộc... Quả nhiên xe ngựa tiến quân thần tốc, những tráng hán ngăn cản dân chúng không tới gần vải bố, lúc này nhao nhao đẩy đám người ra, chừa một con đường cho xe ngựa chậm rãi đi vào.
Chương trước Chương tiếp
Loading...