Huyền Giới Chi Môn
Chương 726: Khả nghi (1)
Thạch Mục khẽ cau mày, pháp lực trong cơ thể không ngừng tuôn trào, trong tay bấm pháp quyết huyền ảo, trong miệng hét lớn một tiếng bạo.
Ầm ầm ầm...
Tiếng sấm sét cuồn cuộn vang lên, điện vọng tím giữa không trung ầm ầm nổ vang.
Vô số điện mang như rắn trườn lập tức điên cuồn phun trào, đánh về phía mười mấy con huyễn thú Tuyết Diên bị vây bên trong.
Vừa mới tiếp xúc liền có mấy con huyễn thú Tuyết Diên trực tiếp vỡ tan, số còn lại cũng liên tiếp ngã xuống dưới uy lực của những tia điện kia.
Cùng lúc đó luồng lửa xanh lam kia đã đánh tới trước người.
Màn sáng bảo vệ Tây Môn Tuyết phóng ra ngay khi tiếp xúc với ngọn lửa xanh lam kia lập tức vô thanh vô tức tán loạn ra, Bạch ngọc linh xích cũng hóa thành một luồng sáng, bay ngược trở lại.
Bên ngoài ngọc xích linh quang ảm đạm.
Tây Môn Tuyết đưa tay tiếp lấy ngọc xích, lòng bàn tay cảm thấy mát lạnh, thân thể run lên, nửa bàn tay bị một tầng băng tinh lam nhạt bao phủ.
- Cực hàn băng diễm!
Khuôn mặt Tây Môn Tuyết thay đổi, kêu lên sợ hãi, vội vã vận chuyển linh lực, phun trào về phía tay phải.
Phía sau luồng băng diễm xanh lam kia, lượn lớn sương mù trắng theo sát, đóng băng tuyết rơi xung quanh lại tạo thành những tảng băng to lớn xanh lam, vây quanh ba người Thạch Mục.
Giờ khắc này thân hình Yên La linh động, cuốn lấy mấy con thằn lằn giáp băng mà Thạch Mục chống đỡ, nhưng vì nguyên do không cách nào triển khai toàn lực, giờ khắc này vẫn không cách nào ra tay.
Thạch Mục hừ lạnh một tiếng, phất tay đánh ra mấy luồng pháp quyết, tiện đà đơn chưởng đánh lên trên.
Phá Lôi kiếm gào thét một tiếng, hóa thành một luồng sáng tím, bay vào không trung cao trăm trượng.
Theo tiếng Thạch Mục ngâm tụng, giữa gió tuyết đột nhiên vang lên tiếng sấm sét rền vang.
Một tia sáng tím đột nhiên sáng lên, chiếu rọi không gian mười mấy trượng xung quanh thành màu tím.
Hai mắt Thạch Mục trợn lớn, giơ tay lên cao, đột nhiên vung xuống dưới.
Phá Lôi kiếm hóa thành một luồng tử mang, từ giữa không trung đâm nhanh xuống, tranh một tiếng, đâm vào lòng đất trước mặt Thạch Mục.
Ầm!
Một tiếng nổ điếc tai rền vang, trên Phá Lôi kiếm sáng lên một luồng tử sắc điện quang cao mười mấy trượng, giống như một trụ đá chọc trời yên lặng đứng giữa gió tuyết vậy.
Mấy trăm luồng điện quang tím giống như roi dài từ trong cột sáng tử điện này bắn ra, tùy ý vung vẩy giữa không trung, khóa lại nửa bầu trời.
Đoàn băng diễm xanh lam kia cùng lượn lớn sương mù trắng phía sau gặp phải roi dài điện tím này lập tức dừng lại.
Gàoooo......
Nhưng vào lúc này, trong bầy huyễn thú đột nhiên vang lên một tiếng gào thét đầy phẫn nộ.
Một con huyễn thú thằn lằn nhỏ hơn bình thường đột nhiên xông ra khỏi bầy huyễn thú.
Hình thể tuy rằng nhỏ hơn những con thằn lằn giáp băng kia nhưng trên người yêu khí cuồn cuộn, khí tức mạnh mẽ, chính là con huyễn thú đầu lĩnh đạt tới Thiên Vị hậu kỳ.
Miệng lớn mở ra như một chiếc chậu máu, một cột sáng xanh lam to bằng vại nước đột nhiên đánh ra, lóe lên, đánh lên trên màn sáng điện tím trước người Thạch Mục.
Ầm ầm...
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, màn sáng tử điện do những sợi roi điện dài tạo thành run lên, nứt ra một vết lớn.
Cột sáng xanh lam kia xuyên qua miệng nứt, đột nhiên bắn tới.
So với Thạch Mục, vị trí Tây Môn Tuyết ở phía trước, đương nhiên chịu mũi sào, đón đỡ luồng ánh sáng xanh lam kia.
Thấy nữ tử này theo bản năng đưa tay đón đỡ, Thạch Mục lập tức kinh hãi, trong miệng vội vã quát lên:
- Dừng tay, mau lui lại.
Nhưng mà khí tức cực hàn trên người Tây Môn Tuyết còn chưa trừ sạch, thân hình trì trệ, lại thêm hiện giờ có chút bối rối, lúc này muốn lui bước cũng đã không kịp.
Thạch Mục cau mày, hai tay đưa ra phía trước, cúi người xuống đột nhiên đặt trên mặt đất, một luồng hào quanh xanh nước biển theo cánh tay hắn chảy vào lòng đất.
Gần như cùng lúc đó, mặt đất trước người Tây Môn Tuyết rung động kịch liệt, một làn sóng xanh lam từ bên dưới đột nhiên bắn ra, nghênh tiếp luồng ánh sáng xanh lam kia, cản lại.
Sau khi sử dụng Minh Thủy quyết, trong lòng Thạch Mục hồi hộp, cảm thấy vô cùng không ổn.
Pháp quyết trên tay vội vàng thay đổi, luồng cuộn sóng xanh lam kia lập tức đông lại, hóa thành một luồng băng tinh trắng.
Luồng băng tinh sóng lớn trắng kia hướng lên phía trước, giống như nàng dùng Bạch ngọc linh xích đánh ra.
Trong tay Yên La liên tục lóe lên bóng tím, đâm thủng đầu hai con thằn lằn giáp băng to lớn, sau đó Tử Sa thứ trong tay bay ra, thả ra ánh chớp đẩy lui ba con thằn lằn giáp băng, thân hình di chuyển tới chỗ Thạch Mục, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này, cặp mi thanh tú không khỏi nhíu chặt.
Nhưng chỉ liếc mắt nhìn đã lập tức quay đầu lại, khí thế trên người tăng lên, Tử Sa thứ liên tục lóe lên, giết chết ba con thằn lằn giáp băng to lớn còn lại.
Thạch Mục lúc này cũng không nghĩ nhiều, hai tay lại ra chiêu, Phá Lôi kiếm từ dưới đất chui lên, một lần nữa bay tới giữa không trung.
Ầm ầm ầm...
Tiếng sấm sét cuồn cuộn vang lên, điện vọng tím giữa không trung ầm ầm nổ vang.
Vô số điện mang như rắn trườn lập tức điên cuồn phun trào, đánh về phía mười mấy con huyễn thú Tuyết Diên bị vây bên trong.
Vừa mới tiếp xúc liền có mấy con huyễn thú Tuyết Diên trực tiếp vỡ tan, số còn lại cũng liên tiếp ngã xuống dưới uy lực của những tia điện kia.
Cùng lúc đó luồng lửa xanh lam kia đã đánh tới trước người.
Màn sáng bảo vệ Tây Môn Tuyết phóng ra ngay khi tiếp xúc với ngọn lửa xanh lam kia lập tức vô thanh vô tức tán loạn ra, Bạch ngọc linh xích cũng hóa thành một luồng sáng, bay ngược trở lại.
Bên ngoài ngọc xích linh quang ảm đạm.
Tây Môn Tuyết đưa tay tiếp lấy ngọc xích, lòng bàn tay cảm thấy mát lạnh, thân thể run lên, nửa bàn tay bị một tầng băng tinh lam nhạt bao phủ.
- Cực hàn băng diễm!
Khuôn mặt Tây Môn Tuyết thay đổi, kêu lên sợ hãi, vội vã vận chuyển linh lực, phun trào về phía tay phải.
Phía sau luồng băng diễm xanh lam kia, lượn lớn sương mù trắng theo sát, đóng băng tuyết rơi xung quanh lại tạo thành những tảng băng to lớn xanh lam, vây quanh ba người Thạch Mục.
Giờ khắc này thân hình Yên La linh động, cuốn lấy mấy con thằn lằn giáp băng mà Thạch Mục chống đỡ, nhưng vì nguyên do không cách nào triển khai toàn lực, giờ khắc này vẫn không cách nào ra tay.
Thạch Mục hừ lạnh một tiếng, phất tay đánh ra mấy luồng pháp quyết, tiện đà đơn chưởng đánh lên trên.
Phá Lôi kiếm gào thét một tiếng, hóa thành một luồng sáng tím, bay vào không trung cao trăm trượng.
Theo tiếng Thạch Mục ngâm tụng, giữa gió tuyết đột nhiên vang lên tiếng sấm sét rền vang.
Một tia sáng tím đột nhiên sáng lên, chiếu rọi không gian mười mấy trượng xung quanh thành màu tím.
Hai mắt Thạch Mục trợn lớn, giơ tay lên cao, đột nhiên vung xuống dưới.
Phá Lôi kiếm hóa thành một luồng tử mang, từ giữa không trung đâm nhanh xuống, tranh một tiếng, đâm vào lòng đất trước mặt Thạch Mục.
Ầm!
Một tiếng nổ điếc tai rền vang, trên Phá Lôi kiếm sáng lên một luồng tử sắc điện quang cao mười mấy trượng, giống như một trụ đá chọc trời yên lặng đứng giữa gió tuyết vậy.
Mấy trăm luồng điện quang tím giống như roi dài từ trong cột sáng tử điện này bắn ra, tùy ý vung vẩy giữa không trung, khóa lại nửa bầu trời.
Đoàn băng diễm xanh lam kia cùng lượn lớn sương mù trắng phía sau gặp phải roi dài điện tím này lập tức dừng lại.
Gàoooo......
Nhưng vào lúc này, trong bầy huyễn thú đột nhiên vang lên một tiếng gào thét đầy phẫn nộ.
Một con huyễn thú thằn lằn nhỏ hơn bình thường đột nhiên xông ra khỏi bầy huyễn thú.
Hình thể tuy rằng nhỏ hơn những con thằn lằn giáp băng kia nhưng trên người yêu khí cuồn cuộn, khí tức mạnh mẽ, chính là con huyễn thú đầu lĩnh đạt tới Thiên Vị hậu kỳ.
Miệng lớn mở ra như một chiếc chậu máu, một cột sáng xanh lam to bằng vại nước đột nhiên đánh ra, lóe lên, đánh lên trên màn sáng điện tím trước người Thạch Mục.
Ầm ầm...
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, màn sáng tử điện do những sợi roi điện dài tạo thành run lên, nứt ra một vết lớn.
Cột sáng xanh lam kia xuyên qua miệng nứt, đột nhiên bắn tới.
So với Thạch Mục, vị trí Tây Môn Tuyết ở phía trước, đương nhiên chịu mũi sào, đón đỡ luồng ánh sáng xanh lam kia.
Thấy nữ tử này theo bản năng đưa tay đón đỡ, Thạch Mục lập tức kinh hãi, trong miệng vội vã quát lên:
- Dừng tay, mau lui lại.
Nhưng mà khí tức cực hàn trên người Tây Môn Tuyết còn chưa trừ sạch, thân hình trì trệ, lại thêm hiện giờ có chút bối rối, lúc này muốn lui bước cũng đã không kịp.
Thạch Mục cau mày, hai tay đưa ra phía trước, cúi người xuống đột nhiên đặt trên mặt đất, một luồng hào quanh xanh nước biển theo cánh tay hắn chảy vào lòng đất.
Gần như cùng lúc đó, mặt đất trước người Tây Môn Tuyết rung động kịch liệt, một làn sóng xanh lam từ bên dưới đột nhiên bắn ra, nghênh tiếp luồng ánh sáng xanh lam kia, cản lại.
Sau khi sử dụng Minh Thủy quyết, trong lòng Thạch Mục hồi hộp, cảm thấy vô cùng không ổn.
Pháp quyết trên tay vội vàng thay đổi, luồng cuộn sóng xanh lam kia lập tức đông lại, hóa thành một luồng băng tinh trắng.
Luồng băng tinh sóng lớn trắng kia hướng lên phía trước, giống như nàng dùng Bạch ngọc linh xích đánh ra.
Trong tay Yên La liên tục lóe lên bóng tím, đâm thủng đầu hai con thằn lằn giáp băng to lớn, sau đó Tử Sa thứ trong tay bay ra, thả ra ánh chớp đẩy lui ba con thằn lằn giáp băng, thân hình di chuyển tới chỗ Thạch Mục, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này, cặp mi thanh tú không khỏi nhíu chặt.
Nhưng chỉ liếc mắt nhìn đã lập tức quay đầu lại, khí thế trên người tăng lên, Tử Sa thứ liên tục lóe lên, giết chết ba con thằn lằn giáp băng to lớn còn lại.
Thạch Mục lúc này cũng không nghĩ nhiều, hai tay lại ra chiêu, Phá Lôi kiếm từ dưới đất chui lên, một lần nữa bay tới giữa không trung.