Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 547: Thuật phong tỏa huyết mạch (2)



Nhưng nếu như cỗ thế lực kia còn truyền lưu, vì sao lại ngồi yên nhìn xem hung thú hoành hành? Tam bộ linh giả ở trong mắt nhóm người Lâm Lạc là xa không thể chạm, nhưng ở trước mặt cỗ lực lượng kia chẳng khác gì những con kiến, vì sao bọn họ lại trơ mắt nhìn nhân loại bị tàn sát?
Nếu nhân loại chết sạch hết, quyền lực còn ý nghĩa sao? Trong quốc thổ đã không còn thần dân, vậy mũ miện vương giả đội trên đầu còn có tác dụng gì? Không có kẻ yếu, cường giả dựa vào cái gì xưng mình là người mạnh?
- Sư tỷ, nếu đã có cỗ lực lượng cường đại như vậy, vì sao chưa từng tiết lộ qua?
Lâm Lạc hoàn toàn không hiểu được nguyên nhân, tất nhiên là có quan hệ tới khoảng trống của lịch sử, thật không biết khi đó đã xảy ra chuyện gì.
Bạch Uyển Hoa mỉm cười nói:
- Chờ sau khi tiêu diệt Lôi Đình thú, chúng ta tính toán mang ngươi đi một chỗ, để cho ngươi tự mình tìm kiếm đáp án. Nhưng trước đó ngươi phải đem bí thuật này nắm giữ, nếu không…
Nếu không thân phận tộc nhân Thiểm Điện tộc của Lâm Lạc bại lộ ra ngoài, nhất định sẽ bị đánh chết!
- Nhưng nếu ta sử dụng lực lượng thiểm điện, chẳng phải vẫn sẽ lộ thân phận của mình?
- Tuy rằng Thiểm Điện tộc am hiểu thao túng thiểm điện, nhưng trên đời này không phải chỉ có Thiểm Điện tộc mới sử dụng được công pháp lôi điện, chỉ là rất hiếm có thôi!
Bạch Uyển Hoa giải thích.
Lâm Lạc gật đầu thu lại tấm da dê.
Hắn vốn có thể thu vào Tử Đỉnh hoặc là đan điền không gian, nhưng trực tiếp bỏ vào trong lòng, xem như là bản thân thật sự xem trọng.
Bạch Uyển Hoa gật đầu, đối với vẻ thận trọng của Lâm Lạc phi thường hài lòng.
Nhưng vô luận là Bao Thức Lễ hay Bạch Uyển Hoa đều đối xử thật tốt với hắn, có điểm như quá mức! Cũng không phải hư tình giả ý mà là chân thật, hắn mới gặp Bạch Uyển Hoa, nhưng thái độ của nàng lại vô cùng thân thiết, giống như huynh đệ tỷ muội thật sự của mình, không hề có chút tia giả tạo.
Nếu nói Bao Thức Lễ cảm giác được huyết thống của hắn, vậy Bạch Uyển Hoa vì sao phải làm như thế? Quan tâm như vậy đã vượt khỏi mức độ yêu ai yêu cả đường đi!
Nghĩ đến Bao Thức Lễ, Lâm Lạc không khỏi cười hỏi:
- Sư tỷ, Bao đại ca hình như có điểm sợ tỷ?
Bạch Uyển Hoa nghĩ nghĩ, nói:
- Có thể đôi khi ta quá dữ tợn đi!
Một nữ tử dịu dàng như nước lại phát hỏa? Hơn nữa còn hung hãn tới mức khiến người như Bao Thức Lễ cũng phải e ngại?
Thật là khó tin!
- Đêm đã khuya, sư đệ về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải xuất phát!
Bạch Uyển Hoa nói thêm.

Trở lại trong phòng, tâm sự của Lâm Lạc thật phức tạp khó ngủ, hắn dứt khoát lấy ra tấm da dê tu luyện bí thuật bên trong.
Đây cũng giống như Ẩn Tức thuật của Tiên Thiên cảnh, nhưng không phải che giấu tu vi mà là khí tức huyết mạch, tên là “Thuật phong tỏa huyết mạch”, có thể che giấu được khí tức, không chỉ hữu hiệu đối với Thiểm Điện tộc mà đều có thể áp dụng với bất kỳ cổ tộc nào.
Loại bí thuật này cũng không phức tạp, mà với khả năng nhận thức của Lâm Lạc chỉ một nén hương thời gian đã nắm giữ, hư ảnh thiểm điện chớp động sau lưng cũng đã biến mất.
Nhưng dấu ấn ở dưới cổ chân hắn lại không thể che giấu, cũng may chỉ cần không cởi ra giày vớ thì sẽ không bị người chứng kiến, không cần quá mức lo lắng.
Ngày hôm sau toàn bộ cường giả Linh cảnh đều xuất động, cùng đến Phương Hương thành tiến hành trận chiến cuối cùng.
Mười ngày sau bọn họ đi tới tòa thành thị đã biến thành một đống hoang tàn, kiến trúc duy nhất còn lưu lại là một tòa tháp cao, từng là nơi hoàng thất Lạc Thủy quốc dùng tế thiên, nhưng lúc này đã biến thành nơi tu luyện của Lôi Đình thú.
- Bãi trận!
Địch Hội Nhiên hét lớn một tiếng, mọi người lập tức bay ra, kết lên thủ ấn, triển khai bộ pháp, vận chuyển pháp trận.
Lực lượng khủng bố bắt đầu tập kết, khi trận pháp vận chuyển tới cực hạn thì lực lượng mọi người sẽ đánh vào trong cơ thể Địch Hội Nhiên, đem lực lượng của hắn tăng lên trình độ tam bộ Linh cảnh, oanh ra được ba lượt công kích mạnh mẽ nhất!
Cũng chỉ có võ giả Huyễn Linh cảnh đỉnh như hắn mới miễn cưỡng chịu được lực lượng tứ bộ linh giả, thay đổi những người khác sẽ lập tức nổ tan xác mà chết, căn bản không có cơ hội xuất thủ!
- Ngang…
Đúng lúc này Lôi Đình thú đang hấp thu lôi điện lực đột ngột chuyển đầu nhìn bọn họ, ngay lập tức nó bắn tới, mục tiêu là Địch Hội Nhiên!
Địch Hội Nhiên phiêu phù giữa không trung, đợi lực lượng trận pháp rót vào. Đây là tai hại của trận pháp, một khi khởi động hắn không thể rời khỏi trận nhãn, nếu không lực lượng không thể truyền vào trong người của hắn.
Oanh!
Mãnh thú tam bộ quá cường đại, thoáng chốc đã vọt tới trước mặt Địch Hội Nhiên, một đuôi quất ra, đem Địch Hội Nhiên đánh bay, lưu lại một đạo huyết tuyến giữa không trung.
Xong!
Trận nhãn không người, lực lượng của mọi người không công mất sạch!
Trong khoảnh khắc không còn kịp suy nghĩ, thân hình Lâm Lạc đã thoát ra vọt tới vị trí của trận nhãn!
- Ngang…
Lôi Đình thú lại gầm lên giận dữ, quất đuôi bắn tới.
Ba!
Chỉ thấy bạch ảnh chợt lóe, Bạch Uyển Hoa đã chắn ngay trước người Lâm Lạc, dùng thân thể mình đỡ cho hắn một kích!
Đuôi dài của Lôi Đình Thú quét tới!
Tuy hai tay của Bạch Uyển Hoa bảo hộ trước người, nhưng căn bản ngăn không được lực lượng kinh khủng của mãnh thú Huyền Linh cảnh, song chưởng nhất thời sóng vai mà đoạn, hóa thành hai luồng huyết vũ phiêu tán trong không khí. Mà đuôi của Lôi Đình Thú hầu như dừng lại một chút cũng không có, quất lấy trên người Bạch Uyển Hoa, đem nữ tử dịu dàng này nặng nề đánh bay!
- Không…
Hai mắt Lâm Lạc trợn tròn, phát sinh một tiếng bạo rống!
Hắn thế nào cũng không có ngờ tới, nữ tử này hầu như có thể nói là vừa mới gặp gỡ dĩ nhiên liều mình thay hắn đỡ một kích chí tử! Nhưng hắn lại không có thời gian bi thống, bởi vì lực lượng kinh khủng của trận pháp đã truyền tống đến trong cơ thể hắn!
Oanh!
Hắn chỉ cảm thấy toàn thân đau đến muốn nứt, nhịn không được phát sinh một tiếng hét lên điên cuồng.
Lấy lực lượng mọi người trong trận pháp, lực lượng của người trong mắt trận không sai biệt lắm đề thăng tới trình độ đệ tứ bộ, cũng chỉ có lực lượng đệ tứ bộ mới có thể oanh sát Lôi Đình Thú Huyền Linh cảnh.
Nhưng Lâm Lạc bất quá là tu vi Không Linh cảnh, lần này lực lượng cường đại quán thâu tiến đến đệ tứ bộ, lại có xu thế trong nháy mắt làm thân thể hắn tạc liệt!
Ba! Ba! Ba!
Huyết quản, đầu khớp xương cả người hắn đều trong nháy mắt gãy toái, mà cho dù lĩnh vực của hắn có thể trong nháy mắt khép lại, nhưng cổ lực lượng này thực sự quá cường đại, cường đại đến ngay cả lĩnh vực cũng không thể tác dụng đến trên người chính hắn!
Nếu không phải trước đây Lâm Lạc bình thường sử dụng Thiên Ma Giải Thể, đối với đau đớn như vậy có tính thích ứng rất mạnh, thì đau nhức này cũng có thể để làm hắn lập tức ngất đi.
Nhưng này so với vận chuyển Thiên Ma giải thể thì mang đến đau đớn còn mạnh hơn gấp trăm lần!
Đau nhức đau nhức đau nhức đau nhức!
Chương trước Chương tiếp
Loading...