Hắc Liên Hoa Mỹ Nhân Đùa Bỡn
Chương 21: [VƯỜN TRƯỜNG] Giáo hoa đùa bỡn
Trong bóng đêm, xe một đường lao ra ngoại thành, mỹ nhân mềm nhũn thân thể dường như không nhận ra vận mệnh của bản thân mình, vẫn cứ ôm cổ Lục Kỳ Thâm, lỗ nhỏ phun ra nuốt vào cặc bự, rách nát rên rỉ, trận làm tình kéo dài cùng với đường đi xa xôi làm Dư Ổ mệt mỏi, cuối cùng cậu không thể bắn ra được gì nữa, mệt nhọc dựa vào lòng thanh niên mơ màng muốn ngủ, ý thức dần chìm vào trong mộng, cậu dường như nghe được tiếng sóng, tiếng gió, tiếng mưa roi.
Tỉnh lại đã là ngày hôm sau, chăn đệm ấm áp bao vây thân thể trần trụi, bức màn dày đặc che đậy ánh sáng, đập vào mắt Dư Ổ là một màu đen nhánh, Dư Ổ giật giật cơ thể, con cặc nóng bỏng chôn sâu trong thân thể nhanh chóng cương lên, cánh tay rắn chắc của nam nhân từ sau ôm lấy cậu, đem mỹ nhân một lần nữa ôm vào trong ngực, cặc bự chọc vào càng sâu làm hai người thoải mái đến thở hắt ra một tiếng.
"Tỉnh?" Thanh âm khàn khàn của nam nhân từ trên đỉnh đầu truyền tới, ngón tay từ bên hông hướng lên phía trên xoa nắn, đùa giỡn thân thể mỹ nhân.
"Chú?" Dư Ổ thân mật bắt lấy ngón tay của Lục Kỳ Thần, ngậm vào trong miệng sắc tình liếm láp, mềm nhũn nói: "Tiểu Ổ muốn chú, chú mau địt địt Tiểu Ổ."
Bức màn tự động mở ra, Lục Kỳ Thần ôm mỹ nhân không mảnh vải che thân ngồi dậy, bởi vì tư thế nên cặc lớn đi vào càng sâu, Dư Ổ toàn thân mềm mại dựa vào trong lòng nam nhân, giơ tay che chắn ánh sáng chói mắt đột nhiên tràn vào, lỗ đít co rút lại, thân thể đã bị địt cho chín rục dâm đãng tự nâng mông di chuyển trên dưới.
Tiếng sóng biển theo gió lọt vào tai, nhả ngón tay ra ngoài, Dư Ổ bị hình ảnh bọt sóng đánh lên cao cùng biển rộng mênh mông vô bờ dọa cho khiếp sợ, cánh tay Lục Kỳ Thâm xuyên qua cẳng chân cậu, ôm người đi tới cửa sổ sát đất, từ cửa sổ sát đất nhìn ra là biển sâu, dường đi về phía trước một bước là sẽ rơi vào bờ biển mênh mông này, Dư Ổ sợ hãi muốn lùi về phía sau, nhưng cả người cậu đều bị nam nhân ôm vào trong ngực bày ra tư thế mở rộng, lỗ nhỏ bị gió thổi kích thích tới co rút lại, dâm thủy không thể khống chế từ chỗ giao hợp chảy ra ngoài, ánh nắng chiếu vào lỗ đít đỏ tươi đang không ngừng co rút nuốt vào cặc lớn nóng hổi.
"Thích nơi này sao?" Lục Kỳ Thần ôn nhu hôn hôn cậu, nếu hạ thân anh không phải đang nhiệt tình đâm vào rút ra thì nhìn qua thật giống như một người yêu đơn thuần trìu mến. "Hả?" Nam nhân thúc giục dò hỏi.
"A.... thích...." Dư Ổ thở hổn hển trả lời, nam nhân đi về phía trước vài bước, buông lỏng nửa người trên của cậu, cảm giác rớt vào biển rộng quen thuộc làm Dư Ổ sợ hãi tới mức khóc lên, "Chú ơi, không cần.... không cần mà, Tiểu Ổ sợ...."
"Không phải nói thích sao?" Nam nhân cường ngạnh đem nửa thân trên của cậu áp lên phía trước, cửa kính lạnh băng tiếp xúc với da thịt trần trụi, ngón tay vô lực đặt trên mặt kính, biết rằng giữa cậu và biển xanh có cửa kính cách trở nhưng Dư Ổ vẫn không nhịn được mà nghĩ tới cảnh tượng rớt xuống đó, adrenalin tăng cao, lỗ nhỏ xoắn chặt, dâm thủy mất khống chế bắn ra, văng tung tóe trên mặt đất, ánh nắng chiếu sáng thân thể dâm mỹ.
Nam nhân đâm vào thật mạnh, Dư Ổ nhắm chặt hai mắt không dám nhìn biển sâu thăm thẳm phía dưới, nhưng tiếng sóng biển, tiếng gió đều đã hình thành những hình ảnh đáng sợ trong đầu cậu, lỗ nhỏ cắn ngày càng chặt khiến nam nhân nắc vào càng nhanh, cặc bự đi thật sâu vào trong tràng đạo ấm áp, sâu đến nỗi trứng dái đánh "Bạch bạch" trên mông thịt dường như cũng muốn chui vào trong.
"A... a... Chú... chú ơi... a... a..." Mỹ nhân thét chói tai mất khống chế bắn ra tinh dịch loãng, tinh dịch bị bắn dính trên cửa kính, cửa kính trong suốt mang tới cảm giác công khai tất cả càng kích thích Dư Ổ bắn ra, cuối cùng cặc nhỏ đáng thương hề hề chỉ có thể nhỏ giọt tí tách tí tách.
Lục Kỳ Thần "bốp bốp" vỗ trên mông cậu, vòng eo chó đực hăng hái đâm vào rút ra, ngón tay xoa nắn cặc nhỏ phấn nộn, nói: "Chim cặc vô dụng như vậy, không bằng cắt luôn đi."
Dư Ổ: "???"
"Hức.... hu hu... không cần.... không muốn.... không muốn đâu chú...." Dư Ổ ngoan ngoãn dùng mông va chạm cọ xát dương vật để lấy lòng Lục Kỳ Thần, co rút nuốt vào lại phun ra, cậu liếm láp ngón tay nam nhân, nức nở làm nũng xin tha: "Chú địt sâu quá.... Tiểu Ổ thích chú nhất.... rất thích bị chú địt...."
"Thích?" Bàn tay Lục Kỳ Thần nắm lấy tay cậu, đè lên cửa kính, hơi thở thô nặng dụ hoặc bên tai: "Vậy Tiểu Ổ không đi đến trường nữa được không? Chỉ cần Tiểu Ổ mở chân làm chim nhỏ của chú, dù em có muốn trăng sao gì chú cũng hái tới cho em."
"Chú.... chú ơi... Tiểu Ổ... Tiểu Ổ muốn đi học...."
"Tiểu bảo bối thật không ngoan." Bàn tay to lớn của nam nhân bẻ ra hai cánh mông thịt, dập hông càng nhanh, một bên nắc vào một bên hỏi: "Có nghe lời hay không hả? Có nghe lời không?"
Cặc nhỏ phía trước cứng đến phát đau, đến cả nước tiểu cũng không bắn ra được, nam nhân giữ lấy đỉnh lỗ không cho cậu bắn ra, lỗ đít bị địt vừa nhanh lại sâu, nam nhân quen thuộc với thân thể cậu nhiều lần đâm vào điểm mẫn cảm bên trong, khoái cảm gần như làm Dư Ổ mất đi lí trí, Dư Ổ xoắn mông đáp ứng điều kiện của nam nhân: "Huhu... không đi học, không đi học... cầu xin chú để Tiểu Ổ bắn ra... huhu... "
"Bé ngoan." Lục Kỳ Thần buông ngón tay ra, đâm thật mạnh vào một cái, đem tinh dịch nóng bỏng bắn vào sâu trong thân thể Dư Ổ, kích thích cả người cậu run lên.
Lục Kỳ Thần đơn giản rửa sạch lại cho cậu một chút, lại một lần nữa đem con cặc của bản thân cắm vào trong lỗ nhỏ của cậu, giống như ôm trẻ nhỏ mà ôm cậu xuống lầu, Dư Ổ chỉ mặc một chiếc áo thun dài rộng, hai chân kẹp chặt eo nam nhân, theo động tác đi xuống, thịt ruột bên trong lại cọ xát với thân cặc của anh, cọ xát thân mật khiến dục vọng vừa mới hạ xuống ngay lập tức lại ngẩng đầu dậy.
Dư Ổ vừa xuống lầu vừa nghe hệ thống giảng giải kiến trúc nơi đây, đây là một tòa nhà nằm trong kiến trúc biển đá ngầm, giống như lâu đài Trung cổ, bốn phía là biển, bốn phương tám hướng đều là sóng biển cuồn cuộn.
Dư Ổ là con vịt mắc cạn, anh em bọn họ đều biết, dù cho cậu không phải vịt trên cạn đi, thì đất liền gần nhất cũng cách rất xa, người bình thường không thể bơi tới đây.
Lục Kỳ Thâm đứng bên cửa sổ gọi điện thoại, y nhìn anh trai ôm mỹ nhân vừa đụ vừa đi xuống, một bên tiếp tục nói điện thoại một bên lại bước tới đây, trên mặt y không có một chút biểu tình gì, thanh âm quen thuộc như có như không truyền ra từ ống nghe, ngón tay với khớp xương rõ ràng bóp chặt cằm mỹ nhân, đầu ngón tay cạy mở bờ môi diễm lệ, chui vào đùa giỡn chiếc lưỡi hương sắc, âm thanh lại trước sau như một bình tĩnh nói: "Tôi tưởng chúng ta không có chuyện gì tốt để nói?"
Lỗ đít bị căn dương vật của nam nhân đâm thật mạnh vào trong, Dư Ổ rên rỉ ra tiếng: "A...."
Lục Kỳ Thâm sát lại thật gần, âm thanh truyền vào ống nghe, thanh âm trong điện thoại lại to hơn: "Ổ Ổ!"
Dư Ổ trừng lớn mắt, trong mắt hồ ly sánh nước tràn đầy tưởng niệm, khoang miệng bị quấy phá lên tiếng: "Hàng.... đừng.... a... Hàng Hàng...."
"Bốp bốp" tiếng đánh vào da thịt vang vọng khắp phòng khách, Lục Kỳ Thâm đưa điện thoại lại chỗ bọn họ giao hợp, thanh âm đụ địt truyền vào ống nghe rõ ràng, vài giọt dâm thủy còn bắn tung tóe trên di động, Dư Hàng ở đầu bên kia điện thoại khuôn mặt u tối, đồ vật trước hông lại dần dần đứng lên, hắn duỗi tay nắm lấy thân cặc thô to của chính mình, vừa nghe tiếng nước dâm đãng cùng tiếng rên rỉ vừa thở dốc vuốt ve lên xuống con cặc của mình, thanh âm khàn khàn kêu: "Ổ Ổ, Ổ Ổ...."
Ổ Ổ của hắn.
"Đĩ chết đi được." Lục Kỳ Thâm cởi quần, móc ra con cặc đã sớm cương cứng của bản thân, lần theo mà chui vào lỗ nhỏ đang bị địt nát kia, dù trong hai năm qua Dư Ổ đã bị họ cùng nhau địt vào vô số lần nhưng mỗi lần bị đâm vào cậu đều cảm giác lỗ đít mình bị căng cho rách ra, cái cảm giác được lấp đầy không một kẽ hở khiến cậu trong chốc lát không thể rên rỉ ra tiếng, bờ môi hơi hơi hé mở, yết hầu giống như bị ai đó bóp chặt, tiếng rên rỉ rách nát mà mê người.
Lục Kỳ Thâm đâm một phát thật mạnh vào trong, anh em hai người phối hợp ăn ý ra ra vào vào, điểm dâm trong lỗ đít không ngừng bị đầu buồi đâm chọc, nước bọt theo ngón tay của thanh niên tràn ra ngoài, mặt mỹ nhân lộ vẻ mê ly dâm đãng mê người.
"Ở đâu cũng muốn câu dẫn người, em đúng là con đĩ không thể rời khỏi cặc đàn ông, tốt nhất là nên địt chết em trên giường đi." Lục Kỳ Thâm ôm lấy hai chân thon dài tuyết trắng của Dư Ổ, dập hông vừa nhanh lại còn mạnh, Lục Kỳ Thần bẻ cánh mông đẫy đà của cậu ra nhìn tới lỗ đít bị địt căng tràn không còn nếp nhăn, đỏ mắt đâm mạnh vào giống như muốn đem cả trứng dái nhét vào, "Tiểu Ổ, Tiểu Ổ.... "
"A... ô.... a... quá sâu... a.... Tiểu Ổ bị địt hỏng rồi.... a...."
Hệ thống: [Mẹ nó nam nhân kia thật bủn xỉn, giá trị công lược 99%]
"A.... a.... ha.... thật sướng.... sâu quá.... chú địt Tiểu Ổ sướng quá.... a... a... nhanh.... nhanh lên.... địt chết chó cái đi....."
Trên khuôn mặt tràn ngập dục vọng của Lục Kỳ Thâm lập tức hiện lên sự ghen tuông, địt thêm càng sâu càng mạnh, "Mở to mắt xem người địt chết em là ai?"
"A.... a... sâu quá... sướng quá.... đĩ nhở phải bị địt nát...."
Ở đây bốn phía đều không có đảo, chỉ có du thuyền và phi cơ trực thăng mới có thể tới được, người hầu trong lâu đài giống như u linh vậy, mỗi ngày chỉ tới thời gian cố định thì mới xuất hiện, dù cho có đứng trước mặt họ thì họ cũng sẽ mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, hai tai không nghe thấy, hai mắt không nhìn thấy. Hai người Lục Kỳ Thần và Lục Kỳ Thâm luôn thay nhau ở đây với cậu, tuy rằng không bị hạn chế tự do nhưng địa phương lớn như vậy mà phong cảnh đẹp thì lại chỉ có một ít.
Trên tầng cao nhất, tiếng cánh quạt của phi cơ kêu "ong ong" không ngừng, Lục Kỳ Thâm ôm Dư Ổ hôn một cái, lòng bàn tay cọ xát nốt ruồi ở đuôi mắt mỹ nhân, thấp giọng nói: "Anh trai sẽ đến nhanh thôi."
Sắp có bão cuồng phong, nếu bây giờ phi cơ không cất cánh thì hôm nay sẽ không thể đi được, chỉ là hôm nay công ty có việc cần phải giải quyết, Lục Kỳ Thâm nhìn bầu trời âm u, đáy lòng đột nhiên có chút bất an, dường như đây là sự bình yên trước bão táp, trái tim đập nhanh hơn vài nhịp.
Sau khi xác định thời gian với Lục Kỳ Thần sắp tới, Lục Kỳ Thâm ngồi lên phi cơ, lại một lần nữa dặn dò Dư Ổ: "Anh trai sẽ tới ngay lập tức, ngoan ngoãn, đừng chạy loạn."
"Vâng, biết rồi mà." Dư Ổ cười tủm tỉm hướng về phía y vẫy tay chào, sau khi phi cơ hoàn toàn bay lên trên không trung, cậu liền bước chân nhẹ nhàng xuống lầu, [Hàng Hàng giờ ở đâu?]
Hệ thống: [Ở trong phòng ngủ của ngươi.]
Hệ thống im lặng trong giây lát, lại nói: [Lục Kỳ Thần rất nhanh sẽ tới, ngươi yêu đương vụng trộm như vậy sẽ bị phát hiện.]
Dư Ổ cười: [Chia sẻ với một người đã là chia sẻ, chia sẻ với hai người cũng là chia sẻ, điểm mấu chốt của con người sẽ ngày một hạ thấp, từ cái ngày Lục Kỳ Thần tiếp nhận việc chia sẻ ta với em trai thì hắn đã không còn điểm mấu chốt nữa.]
Bên ngoài gió bão thét gào, cửa sổ đóng chặt ngăn cách tiếng gió rít bên ngoài, sóng biển cao cao đánh vào cửa kính, cảm tưởng bản thân không cẩn thận sẽ bị cuốn vào trong đáy biển sâu thẳm kia. Dư Ổ nhanh chân bước qua phòng khách, hai người hầu trong phòng đang bận rộn bày thức ăn lên bàn, ánh mắt lướt nhìn qua cậu. Dư Ổ đối diện với một gương mặt, khuôn mặt lộ vẻ dấu vết chỉnh sửa không phải điểm quan trọng, quan trọng là có người dám ngẩng đầu nhìn cậu?
Vào lúc cậu đang muốn mở miệng muốn nói, gương mặt kia lại nhanh chóng cúi đầu xuống, Dư Ổ gọi hệ thống: [Nam sinh chỉnh mặt kia có chút xa lạ, tra một chút đi.]
Hệ thống tra xét, số liệu có chút dị thường nhưng kết quả cho ra vài lần đều giống nhau, sau cùng chỉ có thể nói: [Muốn bò lên giường.]
Dư Ổ: [Vậy thì không có việc gì.]
Mấy năm nay người muốn bò lên giường không có mấy ngàn thì cũng mấy trăm, chưa cần đến cậu xử lí thì anh em Lục gia đã giải quyết xong.
Mà bạch liên hoa trong kì thi đại học gian lận bị phát hiện, không vào được đại học chỉ có thể đi làm ở những chỗ ăn chơi, căn cứ theo tin tức mà hệ thống báo cáo, bạch liên hoa đã sa sút, thời điểm trước lúc hào quang bạch liên hoa vẫn còn, Tô Nguyên An đi theo một đại ca quyền thế, cuộc sống không đến mức nào, sau này hào quang thấp đi liền bị đại ca vứt bỏ, làm người để đàn em của đại ca thay phiên phát tiết dục vọng, chờ công lược Lục Kỳ Thần thành công, hào quang bạch liên hoa sẽ biến mất hoàn toàn, hệ thống của cậu sẽ cắn nuốt hệ thống của đối phương, cậu thật chờ mong bạch liên hoa sẽ làm thế nào để giành lấy vị trí không thuộc về gã, càng chờ mong gã sẽ từ từ ngã xuống, bởi thế mấy năm nay Tô Nguyên An đã dính đòn hiểm mấy lần.
Tiếng "Tích tích tích" nhắc nhở trong phòng khách vang lên, Lục Kỳ Thần tới rồi, Dư Ổ không quan tâm, đi thẳng một đường về phía phòng ngủ, đôi mắt hồ ly không nhịn không được cong lên, hai năm không gặp, cậu vẫn thích cún con nghe lời hơn, từ trong TV, poster, Internet nhìn thấy hắn, thiếu niên cao lớn đã bỏ đi tính trẻ con, khuôn mặt cũng ngày càng trưởng thành hơn, lỗ đít không chịu khống chế lại bắt đầu chảy nước, Dư Ổ liếm liếm môi, gấp không nhịn được mà đi nhanh về phòng.
Mà ở trong góc phòng khách, hệ thống bạch liên hoa điên cuồng thúc giụa: [Nhanh lên đi, nhanh lên! Không thì cậu sẽ bị cậu ta đè ở dưới chân cả đời. Ta có biện pháp làm cậu ta biến mất hoàn toàn.]
Thấy Tô Nguyên An bất động, hệ thống chậm rãi dụ dỗ: [Cậu không phải muốn trở thành Dư Ổ sao? Ta có thể để cho cậu trở thành Dư Ổ, có được thân thể cùng dung mạo của cậu ta, hưởng hết vinh hoa phú quý cùng mọi người hoan ái.]
Tô Nguyên An động đậy thân thể, xé nát tất cả ngụy trang, trong mắt toàn là hận ý ác độc, gã trực tiếp hô to gọi người đang định mở cửa: "Dư Ổ!"
Bàn tay Dư Ổ nắm lấy tay cầm cánh cửa, nghe người gọi thì có chút sửng sốt, chậm rãi quay đầu, trong mắt tràn ngập nghi hoặc, cậu chỉ chỉ vào mặt mình: "Cậu gọi tôi?"
Nhận thấy cảm xúc trong mắt nam sinh chỉnh dung có chút không thích hợp, Dư Ổ cảnh giác bảo hệ thống tiếp tục tra, tiếp tục mở cửa ra, cánh cửa rộng mở, nhìn ánh mắt quen thuộc kia, ánh mắt Dư Ổ lạnh xuống.
Dư Ổ: [Ngươi tả xem bạch liên hoa đang ở đâu?]
Hệ thống nhanh chóng trả lời: [Bị đại ca đưa cho người đối diện chơi đùa.]
Nói xong, hệ thống lại "a" một tiếng: [Người đối diện sau khi làm tình thì chết rồi.]
Dư Ổ nhanh chóng hiểu ra, lập tức đẩy cửa phòng chạy vào trong, vừa chạy vừa kêu để hấp dẫn sự chú ý của Dư Hàng bên trong, Dư Hàng tránh ở đằng sau bức màn, môi mỉm cười muốn đi ra, nhưng vừa kéo màn ra liền thấy một người xa lạ đang ấn anh trai mình trên mặt đất, trong tay còn cầm vật sắc nhọn.
"Ổ Ổ!" Dư Hàng nhanh chóng tiến lên, một chân đá văng Tô Nguyên An.
"Phanh" một tiếng, Tô Nguyên An đập mạnh vào tường rồi trượt xuống dưới, máu tươi từ trong miệng gã chảy ra, gã che ngực, mặt điên dại, "Tôi là Dư Ổ, tôi là Dư Ổ, ha ha ha ha.... Tôi lập tức sẽ trở thành Dư Ổ, ha ha ha...."
Một màn này cũng bị Lục Kỳ Thần đang xuống lầu nhìn thấy, anh bước vài bước tới, một chân đá vào ngực Tô Nguyên An, lạnh mặt kêu người tiến vào kéo gã ra ngoài, chân anh đạp lên người Tô Nguyên An đang phun máu, mắt nhìn tới người đang được Dư Hàng ôm vào trong ngực, trái tim liền đập nhanh liên hồi, có trời mới biết lúc anh nhìn thấy Dư Ổ bị người ta đánh ngã trong lòng đã tràn ngập sự sợ hãi, tất cả mọi thứ đối với anh đều không quan trọng bằng an toàn của Tiểu Ổ.
[Lục Kỳ Thần: Giá trị công lược 100%]