Già Thiên
Chương 1297: Tiên quang kinh thế
- Mọc cánh thành tiên. Trời ạ! Chẳng lẽ đường thành tiên mở ra, có người thành tiên rồi sao?
Đông Hoang chấn động, thiên hạ đều kinh, đã không chỉ giới hạn ở Bắc Vực. Tu sĩ khắp nơi đều cảm ứng được, tất cả đều nhìn về một phương hướng, tràn ngập rung động.
- Hai luồng tiên quang, xông phá gông cùm thiên địa. Thật sự là kỳ cảnh phi thăng trong thời đại thần thoại sao?
Mọi người hô to, từng người trố mắt nhìn trân trối, chạy trên mặt đất, bay trên bầu trời cao, lời nói cử chỉ kích động gần như phát điên.
Ở phương hướng Bắc Vực xa xôi kia, hai luồng tiên quang phá trời cao chiếu sáng vĩnh hằng, tận tình phóng thích bất hủ thông suốt Vực ngoại.
Đây là một loại rung động thật lớn, dị tượng kinh cổ kim, chấn thiên hạ. Giờ này khắc này, tu sĩ trong mọi ngóc ngách đều cảm nhận được loại bàng bạc này.
- Là phương vị Vạn Long Sào. Đã xảy ra khí tức của Đại đế cổ, đánh ra một lần quyết đấu kinh diễm.
Đương thời chỉ có lão tộc trưởng của Cổ Hoàng tộc cùng với chỉ có Đại Thánh có thể thăm dò tỉ mỉ áo nghĩa và bí mật trong hai luồng tiên quang.
Đây là chân hoàng đạo sống lại.
Gần sánh được với một kích của Cổ Hoàng còn sống, quả thật có thể dùng tuyệt thế đại khủng bố để hình dung. Bởi vì động một cái sẽ hủy diệt viên cổ tinh này.
Bắc Đẩu Tinh Vực là sinh mệnh nguyên địa bao la hùng vĩ, lớn hơn những ngôi sao khác không biết bao nhiêu vạn lần nhưng lúc này lại rất nguy hiểm.
- May mà đánh vào trong vũ trụ tinh không, bằng không phiền toái lớn. Cổ địa đều sẽ khó giữ, vạn tộc đều sẽ có đại nạn.
- Không ngờ toàn diện sống lại Cổ Hoàng binh. Đây là muốn liều mạng dùng hết muôn đời tích lũy của bộ tộc sao? Đã xảy ra chuyện gì, khiến Càn Lôn bất kể mọi giá như vậy.
Hai luồng tiên quang thẳng vào vũ trụ, mãnh liệt lóa mắt. Một số tộc trưởng vẻ mặt tái nhợt. Bọn họ thông qua bí pháp nhì thấy, Vực ngoại tinh không có ngôi sao bị nổ tung.
Hậu quả của trận chiến này không khuếch tán ở Vạn Long Sào, hai luồng tiên quang vọt vào thiên ngoại nổ tung, khủng bố không thể kinh cổ kim.
Vực ngoại, một ít thánh hiền đến từ tinh vực khác một mực quanh quẩn ở gần sinh mệnh cổ tinh, không có chân chính buông xuống lúc này nhìn thấy cảnh tượng này lạnh từ đầu đến cahan.
- Cổ tinh này quá khủng bố, nếu không phải vì thành tiên lão hủ thật không muốn tới.
- Lại có loại dao động này, có thể giết thần diệt thánh a!
Có một số người lẩm bẩm tràn ngập rung động. Ngôi sao nổ tung, làm cho thần sắc bọn họ khó coi tới cực điểm, phi thường mất tự nhiên.
Đây là Lục Đỉnh cùng Vạn Long Linh quyết đấu tạo thành dao động đáng sợ không thể tưởng tượng truyền hướng Vực ngoại. Đều có thể đánh xuống cổ tinh. Đây là kết quả phi phàm cỡ nào?
- Tương truyền Đại đế cổ vì tìm tiên liệu luyện binh đứng trên một viên cổ tinh, điểm ra từng chỉ có thể chém xuống những ngôi sao, tìm lấy thánh vật.
- Trước mắt chỉ là một kích của Đế binh mà thôi, có thể đánh xuống những ngôi sao!
- Lực lượng phi tiên!
Mọi người rùng mình, nghĩ lầm rằng dị tượng mọc cánh thành tiên ở Trung Châu, người của Nam Lĩnh còn không biết là Cực Đạo quyết đấu.
Trước Vạn Long Sào, Nhân Ma tay nâng tiểu đỉnh màu xanh biếc trong suốt, thân trên màu đồng cổ để trần, như một gốc thông già đứng ở sườn núi.
Diệp Phàm dáng người cao gầy đứng ở bên cạnh hắn, cùng dã nhân lão gia tử cùng nhìn hướng Vạn Long Sào. Nơi đó bụi bặm đã yên, một vùng đổ nát.
Càn Lôn Đại Thánh toàn thân lấmu, trong cơ thể tinh khí sôi trào xao động không yên như ngựa hoang thoát cương sẽ mất khống chế bất cứ lúc nào.
Vạn Long Linh do Thần Ngân Tử Kim đúc thành dài tới mấy vạn trượng vờn quanh vùng cổ động này, hào quang đại uy thủ hộ nơi đây.
Càn Lôn lo lắng an nguy tôn tử, dốc hết khả năng liều mạng một kích, không tiếc thiêu đốt căn nguyên bản thân, trạng thái không tốt lắm.
May mắn hai đạo binh khí quyết đấu, tiên quang dao động vọt lên trời cao, đánh ra Vực ngoại. Nếu không không riêng Bắc Vực nguy ngập hơn phân nửa là đại loạn.
- Vì hắn đáng sao?
Diệp phàm lên tiếng, một chân đạp lên ngực Lôi Chiến. Vừa rồi Càn Lôn Đại Thánh giận đánh cũng không thể đoạt lại tôn tử hắn về.
Lôi Chiến bị Nhân Ma bắt, toàn thân vô lực, xụi lơ dưới đất, lực lượng của dã nhân lão gia tử cường hãn biết bao, nắm hắn giống như xách một con gà con.
Hắn ánh mắt âm lãnh, một lời không phát hung tợn nhìn chằm chằm Diệp Phàm, không khuất phục.
- Ngươi muốn giết người có qua lại với ta, ngay cả người thường đều không buông tha, đáng chết một trăm lần!
Diệp Phàm lạnh giọng nói, dưới chân dùng sức, thanh âm xương ngực gãy rất chói tai.
Coong...
Tiếng nổ như hoàng chung đại lữ vang ra, trên người chân long màu tía kia, mỗi một đoạn thân thể đều là một chiếc chuông lớn màu tía phát ra dao động.
Càn Lôn ánh mắt sắc bén, hắn không thể dễ dàng tha thứ có người làm nhục con cháu trước mặt mình, lại lần nữa phát động Cực Đạo Cổ Hoàng binh.
Lục hà bay lên trời, đồng đỉnh không phụ kỳ vọng, rung động "Ông" một tiếng, khởi động quầng sáng cùng binh khí Cực Đạo kia quyết đấu, lại lần nữa đánh xuyên trời cao chém tới Vực ngoại.
- A...
Lôi Chiến kêu thảm, xương cốt toàn thân đều bị Diệp Phàm đạp nát. Diệp Phàm đối với người này không chút lưu tình, không muốn để hắn sống sót.
- Ngươi giết người thường, ép ta hiện thân, những chuyện này Thiên Hoàng tử đều đã làm. Xem ra chiến dịch năm đó còn thiếu lực uy hiếp, nhưng ta nghĩ hôm nay Vạn Long Sào bị san bằng, vạn tộc cũng không dám quên hết tất cả.
Diệp Phàm căn bản không tính toán thiện nữa, đều đánh tới nước này rồi, cùng Vạn Long Sào trở mặt không chết không ngừng.
- Buông Chiến nhi ra!
Càn Lôn Đại Thánh sắc mặt xanh mét, trong mắt sát khí kinh người, nhìn Diệp Phàm như con mồi phải giết.
Nhân Ma nâng tiểu đỉnh màu xanh biếc, lộ ra hàm răng trắng ởn dọa người, chậm rãi bước về phía trước nhìn thẳng mọi người của Cổ Hoàng tộc.
Càn Lôn trong lòng rung động. Nhân Ma còn không hết sức, còn chưa chuẩn bị huyết tẩy nhưng kế tiếp khẳng định là sẽ mưa rền gió dữ.
Hắn vừa kinh vừa sợ, rồi sau đó lại nhìn thấy Diệp Phàm phớt lờ hắn, tiếp tục giẫm đạp trên người Lôi Chiến, con mắt hắn lạnh băng nhu hàn băng vạn năm, sát ý ngập trời.
- Càn Lôn, ngươi hẳn là hiểu được. Khi Đấu Chiến Thánh Phật giết Côn Trụ ngươi đã quá giới hạn, có thể sống sót đã không tệ rồi. Rồi sau đó, khi mười đại hung tộc náo loạn ngươi lại nhảy ra, Cái Cửu U tiền bối giết Hoàng Kim Vương, ngươi cũng nên giác ngộ. Nhưng là ngươi vẫn năm lần bảy lượt chần chờ, hiện tại tôn tử ngươi bốn phía giết nhân tộc, ngươi chẳng những không ngăn cản còn chống lưng cho hắn...
Diệp Phàm không nhanh không chậm nói.
Càn Lôn sát khí càng đậm, bị một tên tiểu bối chế nhạo, ánh mắt hắn hóa thành kiếm lạnh, sắc bén kinh người.
- Sát!
Càn Lôn rít gào một tiếng, Vạn Long Linh bay múa hóa thành một đạo tử quang nhằm phía Nhân Ma, đầu rồng ngẩng cao, thân rồng mạnh mẽ cắn nát vạn vật.
Đông!
Tiếng vang kinh thiên truyền ra, tiên quang lại lần nữa vọt tới Vực ngoại. Càn Lôn tóc tai bù xù, toàn thân là máu, cặp mắt đỏ bừng trông như ma thần.
Tương đối mà nói, Nhân Ma rất bình tĩnh nâng tiểu đỉnh, sau khi tiên huy kết thúc, bộ dạng ung dung ngược lại không giống như một dã nhân.
- Không có khả năng. Lục Đỉnh vỡ rồi, thần manh không còn, có thể liên tiếp đỡ được Cực Đạo Cổ Hoàng binh?
Càn Lôn kêu to, thân thể máu chảy như suối.
Đây chính là máu Đại Thánh chân chính, mỗi một giọt đều có diệu dụng, ngày nay lại không ngừng chảy xuống bốc hơi trong không khí.
- Chẳng lẽ trong đỉnh vỡ còn có thần phục bất diệt, thánh vật của Thiên Đình thái cổ có thể toàn diện sống lại? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Càn Lôn không kìm nổi hét giận dữ.
Ở phía sau hắn, những tòa cổ động bại lộ ra, rất nhiều đều hoàn toàn hủy diệt, thậm chí tầng đất hoàn toàn bị lật lên, một đống đổ nát hoang tàn.
Trong Vạn Long Sào, mọi người một trận trầm mặc, tất cả đều thể xác tinh thần lạnh lẽo. Trạn chiến hôm nay bọn họ quá thảm, chắc chắn uy danh mất hết.
Muôn đời nay ai dám như thế, lại bị một người đánh tới cửa, gần như muốn dỡ nơi đây xuống, khiến người tuyệt vọng.
- A...
Lôi Chiến kêu thảm, Diệp Phàm một cước đạp xuống, thân thể hắn đứt thành hai đoạn, vô cùng thê thảm.
- Buông ta ra... Không nên giết!
Hắn hoảng sợ kêu to, tới lúc này rốt cục không còn kiên cường, mặt đầy sợ hãi, trắng bệch như tuyết.
- Người thường bị ngươi phái người giết chết cầu xin ai đây?
Diệp Phàm không chút động tâm, một chân khác sắp hạ xuống, đạp hướng đầu hắn.
- Không nên, ta thần phục, tha ta một mạng!
Lôi Chiến sụp đổ, cái gọi là kiên cường cũng có giới hạn. Nhìn thấy Diệp Phàm vô tình, trực tiếp muốn diệt nguyên thần hắn, tất cả tự tôn và kiêu ngạo đều vứt bỏ, giãy giụa cầu xin.
- Thánh thể Nhân tộc. Ngươi giết tôn tử của ta, ngày sau diệt ngươi mười tộc!
Càn Lôn lạnh âm u quát, hắn bị buộc tới nước này, không cứu lại được tôn tử thương yêu nhất chỉ có thể đe dọa.
Diệp Phàm lắc đầu nói:
- Ngươi còn có mạng sao? Ta kỳ thật rất muốn tự tay tiễn ngươi ra đi, đáng tiếc trời cao đã định không để ngươi sống thêm trăm năm, không thể cùng ta chiến một trận.
- Phụ thân ngươi đâu?
Nhân Ma nhếch miệng cười, nhưng nhìn vào trong mắt mọi người của Vạn Long Sào lại đặc biệt dọa người.
Tuổi tác hắn còn nhỏ hơn Càn Lôn nhưng cũng không đem phụ thân hắn ở trong mắt, đây là muốn chỉ tên kêu gào, còn tiến hành đánh giết.
- Người hung tàn như vậy vì sao có thể hiểu được thiên địa đại đạo...
Mọi người trong lòng đều phẫn nộ. Ai không biết, thời thái cổ cá lớn nuốt cá bé, tự thân bọn họ kẻ nào không phải nợ máu chồng chất.
- Vạn Long Sào làm ta thất vọng rồi.
Nhân Ma nói khiến cho bộ tộc Cổ Hoàng trong lòng phẫn nộ nhưng lại vô cùng tuyệt vọng, thật sự không cản được vị sát thần này.
Bọn họ muốn rống to lại không dám kêu ra cuối cùng nghẹn một bụng lửa giận, tất cả đều nhìn phía Diệp Phàm. Hết thảy đều vì hắn cung cấp đỉnh đồng xanh, nếu không sao đến mức như bây giờ.
Tại thế giới này hôm nay, đã không có Cổ Hoàng, binh khí Cực Đạo chính là vũ khí mang tính uy hiếp đáng sợ nhất, cho dù ngươi là Đại Thánh cũng phải nuốt hận.
Diệp Phàm không có Đế binh nhưng lại chiếm được đỉnh nát, mặc dù không nhìn thấy thần để ẩn chứa bên trong nhưng cũng có thể ngăn cản hoàng uy.
Nhân tính chính là như thế. Không làm gì được Nhân Ma, đem hết thảy đều đổ lên người Diệp Phàm, vô cùng cừu thị đối với hắn và Lục Đỉnh.
Ầm!
Nhân Ma ra tay, không hủy diệt những con mồi này mà là trước muốn san bằng Vạn Long Sào, dùng đỉnh đồng xanh ngăn trở Vạn Long Linh, dùng đại bổng xương trắng đập về phía trước.
Lại một lần tuyệt thế đối kích, tiên quang lại vọt tới thiên ngoại, như mọc cánh thành tiên, khiếp sợ nhân gian giới.
Cùng lúc, ở sâu trong Vạn Long Sào ù ù chấn động mãnh liệt, tất cả cổ động đều đang sụp xuống. Lực lượng một kích này của Nhân Ma quá lớn, muốn hủy diệt tổ địa tộc này.
Đột nhiên một luồng sức mạnh to lớn bàng bạc khuếch tán ra, ở sâu trong Vạn Long Sào lan tràn, hóa thành luồng tiên quang thứ ba vọt lên trời, ngăn chặn sụp đổ, bảo vệ nơi đây.
- Đây là...
Người đang xem cuộc chiến ở xa không giật mình, con cháu Vạn Long Sào cũng cả kinh kêu lên.
- Chuẩn hoàng, đây là khí tức của Chuẩn hoàng!
Mọi người ngây dại, tất cả đều rung động. Hào quang khủng bố kia như là một vùng đại dương mênh mông vọt ra bốn phương tám hướng, ngăn cản sụp đổ, đem tất cả lực lượng đẩy ra ngoài.
- Trời ạ. Vạn Long Sào có khí tức Chuẩn hoàng, hắn là cường uy và khủng bố như thế!
- Không tốt, đây là một hồi đại nạn!
Hào quang hủng bố khuếch tán, từng luồng chấn ra kinh thiên động địa, giống như thần phục sống lại.
Diệp Phàm giật mình. Vạn Long Sào lại có một vị Chuẩn đế? Nếu là thật, đây chắc chắn là một chuyện xấu to lớn hôm nay!
Đông Hoang chấn động, thiên hạ đều kinh, đã không chỉ giới hạn ở Bắc Vực. Tu sĩ khắp nơi đều cảm ứng được, tất cả đều nhìn về một phương hướng, tràn ngập rung động.
- Hai luồng tiên quang, xông phá gông cùm thiên địa. Thật sự là kỳ cảnh phi thăng trong thời đại thần thoại sao?
Mọi người hô to, từng người trố mắt nhìn trân trối, chạy trên mặt đất, bay trên bầu trời cao, lời nói cử chỉ kích động gần như phát điên.
Ở phương hướng Bắc Vực xa xôi kia, hai luồng tiên quang phá trời cao chiếu sáng vĩnh hằng, tận tình phóng thích bất hủ thông suốt Vực ngoại.
Đây là một loại rung động thật lớn, dị tượng kinh cổ kim, chấn thiên hạ. Giờ này khắc này, tu sĩ trong mọi ngóc ngách đều cảm nhận được loại bàng bạc này.
- Là phương vị Vạn Long Sào. Đã xảy ra khí tức của Đại đế cổ, đánh ra một lần quyết đấu kinh diễm.
Đương thời chỉ có lão tộc trưởng của Cổ Hoàng tộc cùng với chỉ có Đại Thánh có thể thăm dò tỉ mỉ áo nghĩa và bí mật trong hai luồng tiên quang.
Đây là chân hoàng đạo sống lại.
Gần sánh được với một kích của Cổ Hoàng còn sống, quả thật có thể dùng tuyệt thế đại khủng bố để hình dung. Bởi vì động một cái sẽ hủy diệt viên cổ tinh này.
Bắc Đẩu Tinh Vực là sinh mệnh nguyên địa bao la hùng vĩ, lớn hơn những ngôi sao khác không biết bao nhiêu vạn lần nhưng lúc này lại rất nguy hiểm.
- May mà đánh vào trong vũ trụ tinh không, bằng không phiền toái lớn. Cổ địa đều sẽ khó giữ, vạn tộc đều sẽ có đại nạn.
- Không ngờ toàn diện sống lại Cổ Hoàng binh. Đây là muốn liều mạng dùng hết muôn đời tích lũy của bộ tộc sao? Đã xảy ra chuyện gì, khiến Càn Lôn bất kể mọi giá như vậy.
Hai luồng tiên quang thẳng vào vũ trụ, mãnh liệt lóa mắt. Một số tộc trưởng vẻ mặt tái nhợt. Bọn họ thông qua bí pháp nhì thấy, Vực ngoại tinh không có ngôi sao bị nổ tung.
Hậu quả của trận chiến này không khuếch tán ở Vạn Long Sào, hai luồng tiên quang vọt vào thiên ngoại nổ tung, khủng bố không thể kinh cổ kim.
Vực ngoại, một ít thánh hiền đến từ tinh vực khác một mực quanh quẩn ở gần sinh mệnh cổ tinh, không có chân chính buông xuống lúc này nhìn thấy cảnh tượng này lạnh từ đầu đến cahan.
- Cổ tinh này quá khủng bố, nếu không phải vì thành tiên lão hủ thật không muốn tới.
- Lại có loại dao động này, có thể giết thần diệt thánh a!
Có một số người lẩm bẩm tràn ngập rung động. Ngôi sao nổ tung, làm cho thần sắc bọn họ khó coi tới cực điểm, phi thường mất tự nhiên.
Đây là Lục Đỉnh cùng Vạn Long Linh quyết đấu tạo thành dao động đáng sợ không thể tưởng tượng truyền hướng Vực ngoại. Đều có thể đánh xuống cổ tinh. Đây là kết quả phi phàm cỡ nào?
- Tương truyền Đại đế cổ vì tìm tiên liệu luyện binh đứng trên một viên cổ tinh, điểm ra từng chỉ có thể chém xuống những ngôi sao, tìm lấy thánh vật.
- Trước mắt chỉ là một kích của Đế binh mà thôi, có thể đánh xuống những ngôi sao!
- Lực lượng phi tiên!
Mọi người rùng mình, nghĩ lầm rằng dị tượng mọc cánh thành tiên ở Trung Châu, người của Nam Lĩnh còn không biết là Cực Đạo quyết đấu.
Trước Vạn Long Sào, Nhân Ma tay nâng tiểu đỉnh màu xanh biếc trong suốt, thân trên màu đồng cổ để trần, như một gốc thông già đứng ở sườn núi.
Diệp Phàm dáng người cao gầy đứng ở bên cạnh hắn, cùng dã nhân lão gia tử cùng nhìn hướng Vạn Long Sào. Nơi đó bụi bặm đã yên, một vùng đổ nát.
Càn Lôn Đại Thánh toàn thân lấmu, trong cơ thể tinh khí sôi trào xao động không yên như ngựa hoang thoát cương sẽ mất khống chế bất cứ lúc nào.
Vạn Long Linh do Thần Ngân Tử Kim đúc thành dài tới mấy vạn trượng vờn quanh vùng cổ động này, hào quang đại uy thủ hộ nơi đây.
Càn Lôn lo lắng an nguy tôn tử, dốc hết khả năng liều mạng một kích, không tiếc thiêu đốt căn nguyên bản thân, trạng thái không tốt lắm.
May mắn hai đạo binh khí quyết đấu, tiên quang dao động vọt lên trời cao, đánh ra Vực ngoại. Nếu không không riêng Bắc Vực nguy ngập hơn phân nửa là đại loạn.
- Vì hắn đáng sao?
Diệp phàm lên tiếng, một chân đạp lên ngực Lôi Chiến. Vừa rồi Càn Lôn Đại Thánh giận đánh cũng không thể đoạt lại tôn tử hắn về.
Lôi Chiến bị Nhân Ma bắt, toàn thân vô lực, xụi lơ dưới đất, lực lượng của dã nhân lão gia tử cường hãn biết bao, nắm hắn giống như xách một con gà con.
Hắn ánh mắt âm lãnh, một lời không phát hung tợn nhìn chằm chằm Diệp Phàm, không khuất phục.
- Ngươi muốn giết người có qua lại với ta, ngay cả người thường đều không buông tha, đáng chết một trăm lần!
Diệp Phàm lạnh giọng nói, dưới chân dùng sức, thanh âm xương ngực gãy rất chói tai.
Coong...
Tiếng nổ như hoàng chung đại lữ vang ra, trên người chân long màu tía kia, mỗi một đoạn thân thể đều là một chiếc chuông lớn màu tía phát ra dao động.
Càn Lôn ánh mắt sắc bén, hắn không thể dễ dàng tha thứ có người làm nhục con cháu trước mặt mình, lại lần nữa phát động Cực Đạo Cổ Hoàng binh.
Lục hà bay lên trời, đồng đỉnh không phụ kỳ vọng, rung động "Ông" một tiếng, khởi động quầng sáng cùng binh khí Cực Đạo kia quyết đấu, lại lần nữa đánh xuyên trời cao chém tới Vực ngoại.
- A...
Lôi Chiến kêu thảm, xương cốt toàn thân đều bị Diệp Phàm đạp nát. Diệp Phàm đối với người này không chút lưu tình, không muốn để hắn sống sót.
- Ngươi giết người thường, ép ta hiện thân, những chuyện này Thiên Hoàng tử đều đã làm. Xem ra chiến dịch năm đó còn thiếu lực uy hiếp, nhưng ta nghĩ hôm nay Vạn Long Sào bị san bằng, vạn tộc cũng không dám quên hết tất cả.
Diệp Phàm căn bản không tính toán thiện nữa, đều đánh tới nước này rồi, cùng Vạn Long Sào trở mặt không chết không ngừng.
- Buông Chiến nhi ra!
Càn Lôn Đại Thánh sắc mặt xanh mét, trong mắt sát khí kinh người, nhìn Diệp Phàm như con mồi phải giết.
Nhân Ma nâng tiểu đỉnh màu xanh biếc, lộ ra hàm răng trắng ởn dọa người, chậm rãi bước về phía trước nhìn thẳng mọi người của Cổ Hoàng tộc.
Càn Lôn trong lòng rung động. Nhân Ma còn không hết sức, còn chưa chuẩn bị huyết tẩy nhưng kế tiếp khẳng định là sẽ mưa rền gió dữ.
Hắn vừa kinh vừa sợ, rồi sau đó lại nhìn thấy Diệp Phàm phớt lờ hắn, tiếp tục giẫm đạp trên người Lôi Chiến, con mắt hắn lạnh băng nhu hàn băng vạn năm, sát ý ngập trời.
- Càn Lôn, ngươi hẳn là hiểu được. Khi Đấu Chiến Thánh Phật giết Côn Trụ ngươi đã quá giới hạn, có thể sống sót đã không tệ rồi. Rồi sau đó, khi mười đại hung tộc náo loạn ngươi lại nhảy ra, Cái Cửu U tiền bối giết Hoàng Kim Vương, ngươi cũng nên giác ngộ. Nhưng là ngươi vẫn năm lần bảy lượt chần chờ, hiện tại tôn tử ngươi bốn phía giết nhân tộc, ngươi chẳng những không ngăn cản còn chống lưng cho hắn...
Diệp Phàm không nhanh không chậm nói.
Càn Lôn sát khí càng đậm, bị một tên tiểu bối chế nhạo, ánh mắt hắn hóa thành kiếm lạnh, sắc bén kinh người.
- Sát!
Càn Lôn rít gào một tiếng, Vạn Long Linh bay múa hóa thành một đạo tử quang nhằm phía Nhân Ma, đầu rồng ngẩng cao, thân rồng mạnh mẽ cắn nát vạn vật.
Đông!
Tiếng vang kinh thiên truyền ra, tiên quang lại lần nữa vọt tới Vực ngoại. Càn Lôn tóc tai bù xù, toàn thân là máu, cặp mắt đỏ bừng trông như ma thần.
Tương đối mà nói, Nhân Ma rất bình tĩnh nâng tiểu đỉnh, sau khi tiên huy kết thúc, bộ dạng ung dung ngược lại không giống như một dã nhân.
- Không có khả năng. Lục Đỉnh vỡ rồi, thần manh không còn, có thể liên tiếp đỡ được Cực Đạo Cổ Hoàng binh?
Càn Lôn kêu to, thân thể máu chảy như suối.
Đây chính là máu Đại Thánh chân chính, mỗi một giọt đều có diệu dụng, ngày nay lại không ngừng chảy xuống bốc hơi trong không khí.
- Chẳng lẽ trong đỉnh vỡ còn có thần phục bất diệt, thánh vật của Thiên Đình thái cổ có thể toàn diện sống lại? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Càn Lôn không kìm nổi hét giận dữ.
Ở phía sau hắn, những tòa cổ động bại lộ ra, rất nhiều đều hoàn toàn hủy diệt, thậm chí tầng đất hoàn toàn bị lật lên, một đống đổ nát hoang tàn.
Trong Vạn Long Sào, mọi người một trận trầm mặc, tất cả đều thể xác tinh thần lạnh lẽo. Trạn chiến hôm nay bọn họ quá thảm, chắc chắn uy danh mất hết.
Muôn đời nay ai dám như thế, lại bị một người đánh tới cửa, gần như muốn dỡ nơi đây xuống, khiến người tuyệt vọng.
- A...
Lôi Chiến kêu thảm, Diệp Phàm một cước đạp xuống, thân thể hắn đứt thành hai đoạn, vô cùng thê thảm.
- Buông ta ra... Không nên giết!
Hắn hoảng sợ kêu to, tới lúc này rốt cục không còn kiên cường, mặt đầy sợ hãi, trắng bệch như tuyết.
- Người thường bị ngươi phái người giết chết cầu xin ai đây?
Diệp Phàm không chút động tâm, một chân khác sắp hạ xuống, đạp hướng đầu hắn.
- Không nên, ta thần phục, tha ta một mạng!
Lôi Chiến sụp đổ, cái gọi là kiên cường cũng có giới hạn. Nhìn thấy Diệp Phàm vô tình, trực tiếp muốn diệt nguyên thần hắn, tất cả tự tôn và kiêu ngạo đều vứt bỏ, giãy giụa cầu xin.
- Thánh thể Nhân tộc. Ngươi giết tôn tử của ta, ngày sau diệt ngươi mười tộc!
Càn Lôn lạnh âm u quát, hắn bị buộc tới nước này, không cứu lại được tôn tử thương yêu nhất chỉ có thể đe dọa.
Diệp Phàm lắc đầu nói:
- Ngươi còn có mạng sao? Ta kỳ thật rất muốn tự tay tiễn ngươi ra đi, đáng tiếc trời cao đã định không để ngươi sống thêm trăm năm, không thể cùng ta chiến một trận.
- Phụ thân ngươi đâu?
Nhân Ma nhếch miệng cười, nhưng nhìn vào trong mắt mọi người của Vạn Long Sào lại đặc biệt dọa người.
Tuổi tác hắn còn nhỏ hơn Càn Lôn nhưng cũng không đem phụ thân hắn ở trong mắt, đây là muốn chỉ tên kêu gào, còn tiến hành đánh giết.
- Người hung tàn như vậy vì sao có thể hiểu được thiên địa đại đạo...
Mọi người trong lòng đều phẫn nộ. Ai không biết, thời thái cổ cá lớn nuốt cá bé, tự thân bọn họ kẻ nào không phải nợ máu chồng chất.
- Vạn Long Sào làm ta thất vọng rồi.
Nhân Ma nói khiến cho bộ tộc Cổ Hoàng trong lòng phẫn nộ nhưng lại vô cùng tuyệt vọng, thật sự không cản được vị sát thần này.
Bọn họ muốn rống to lại không dám kêu ra cuối cùng nghẹn một bụng lửa giận, tất cả đều nhìn phía Diệp Phàm. Hết thảy đều vì hắn cung cấp đỉnh đồng xanh, nếu không sao đến mức như bây giờ.
Tại thế giới này hôm nay, đã không có Cổ Hoàng, binh khí Cực Đạo chính là vũ khí mang tính uy hiếp đáng sợ nhất, cho dù ngươi là Đại Thánh cũng phải nuốt hận.
Diệp Phàm không có Đế binh nhưng lại chiếm được đỉnh nát, mặc dù không nhìn thấy thần để ẩn chứa bên trong nhưng cũng có thể ngăn cản hoàng uy.
Nhân tính chính là như thế. Không làm gì được Nhân Ma, đem hết thảy đều đổ lên người Diệp Phàm, vô cùng cừu thị đối với hắn và Lục Đỉnh.
Ầm!
Nhân Ma ra tay, không hủy diệt những con mồi này mà là trước muốn san bằng Vạn Long Sào, dùng đỉnh đồng xanh ngăn trở Vạn Long Linh, dùng đại bổng xương trắng đập về phía trước.
Lại một lần tuyệt thế đối kích, tiên quang lại vọt tới thiên ngoại, như mọc cánh thành tiên, khiếp sợ nhân gian giới.
Cùng lúc, ở sâu trong Vạn Long Sào ù ù chấn động mãnh liệt, tất cả cổ động đều đang sụp xuống. Lực lượng một kích này của Nhân Ma quá lớn, muốn hủy diệt tổ địa tộc này.
Đột nhiên một luồng sức mạnh to lớn bàng bạc khuếch tán ra, ở sâu trong Vạn Long Sào lan tràn, hóa thành luồng tiên quang thứ ba vọt lên trời, ngăn chặn sụp đổ, bảo vệ nơi đây.
- Đây là...
Người đang xem cuộc chiến ở xa không giật mình, con cháu Vạn Long Sào cũng cả kinh kêu lên.
- Chuẩn hoàng, đây là khí tức của Chuẩn hoàng!
Mọi người ngây dại, tất cả đều rung động. Hào quang khủng bố kia như là một vùng đại dương mênh mông vọt ra bốn phương tám hướng, ngăn cản sụp đổ, đem tất cả lực lượng đẩy ra ngoài.
- Trời ạ. Vạn Long Sào có khí tức Chuẩn hoàng, hắn là cường uy và khủng bố như thế!
- Không tốt, đây là một hồi đại nạn!
Hào quang hủng bố khuếch tán, từng luồng chấn ra kinh thiên động địa, giống như thần phục sống lại.
Diệp Phàm giật mình. Vạn Long Sào lại có một vị Chuẩn đế? Nếu là thật, đây chắc chắn là một chuyện xấu to lớn hôm nay!