Dược Thần
Chương 961: Giao chiến đỉnh phong (1)
Sưu!
Thân hình trung niên nam tử, trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang lam sắc, hướng về Hỗn Loạn Chi Thành cuồng lướt mà đi, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt biến mất ở không trung!
Trên bầu trời Hỗn Loạn chi thành, nổ mạnh khủng bố chậm rãi tiêu tán, mục quang của Kiệt Sâm gắt gao nhìn chằm chằm vào địa phương của Cát Nhĩ La Y, trong đôi mắt có một vẻ khẩn trương.
Mà bốn người Mark, Tư Thông, Lôi Nặc cùng Lạc Khố Ân, cũng đều ngừng thân hình, hoảng sợ nhìn qua chỗ nổ mạnh.
Sương mù vô tận chậm rãi tiêu tán, một đạo nhân ảnh từ trong sương khói như ẩn như hiện, tâm thần Kiệt Sâm run lên bần bật, thoáng cái rớt xuống đáy cốc.
Chỉ thấy thân hình của Cát Nhĩ La Y trên thiên không chậm rãi hiện ra, thân hình của hắn có chút chật vật, trên Đại địa khải giáp giống như ngọc thạch, cũng có sợi sợi vết nứt, nhưng trong đôi mắt lại tràn đầy tức giận.
- Thối tiểu tử, thối tiểu tử. . . Thương thế của ta, ngươi lại làm ta bị thương.
Trong đôi mắt Cát Nhĩ La Y tràn đầy sát ý nhìn qua Kiệt Sâm, trong miệng phẫn nộ nói.
Lúc này trên Hỗn Loạn chi lĩnh, Cát Nhĩ La Y tự mình mang theo ba gã thủ hạ cường đại nhất, mặc dù hắn biết thực lực Kiệt Sâm đạt đến bát giai điên phong, ngay cả Sử Lai Mẫu cũng bị kích thương , nhưng mà trong lòng của hắn lại không có chút lo lắng nào.
Dù sao Kiệt Sâm mạnh thế nào đi nữa, tối đa cũng chỉ là bát giai điên phong, cùng hắn chênh lệch thật sự là quá lớn, lại càng không cần phải nói hắn còn có ba gã thủ hạ bát giai điên phong, ba gã thủ hạ này của hắn, mỗi một người đều có thể đánh chết Sử Lai Mẫu, nếu so với Kiệt Sâm thì cường đại hơn nhiều.
Nhưng ai có thể nghĩ. . .
Kiệt Sâm này lại thi triển ra linh kỹ khủng bố như thế, làm cho hắn chẳng những ở thời khắc nguy cấp, dùng thủ hạ của mình chặn công kích của đối phương, càng là thi triển Đại địa khải giáp của Thánh cấp, nhưng vẫn nhận lấy trùng kích không nhỏ.
Tuy Cát Nhĩ La Y không có bị thương tích gì, nhưng mà cảm giác bị khiêu khích này, làm cho hắn vốn luôn cao cao tại thượng, trong nội tâm triệt để bạo nộ.
Nếu như không phải Kiệt Tư này, mình như thế nào lại chật vật như thế, thủ hạ của mình sao có thể chết chứ?
Cát Nhĩ La Y đem phẫn nộ trong lòng mình, hoàn toàn quy kết trên người Kiệt Sâm.
- Đi tìm chết! ! !
Lúc trước Cát Nhĩ La Y thủy chung ở một bên nhìn xem, dù loạn không sợ hãi, thong dong vô cùng, giờ phút này lại điên cuồng, diện mục Cát Nhĩ La Y dữ tợn, linh lực Thánh cấp cửu giai trong cơ thể bành trướng, uy lực lĩnh vực Thánh cấp thi triển đến lớn nhất, phảng phất như sóng biển vô tận mãnh liệt bành trướng ra, mang theo tất cả, tàn phá tất cả.
Đồng thời, Cát Nhĩ La Y hóa thành một đạo quang ảnh màu vàng phóng tới Kiệt Sâm, trong tay cũng xuất hiện một thanh cự chùy, nhắm ngay Kiệt Sâm đập tới.
Oanh!
Vô tận linh lực sôi trào, trực tiếp hàng lâm đỉnh đầu Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm. . .
Nhìn thấy một màn này, Lôi Nặc toàn thân trọng thương, lung lay sắp đổ rống to lên tiếng.
- Sư phụ!
Lạc Khố Ân cũng chảy ra nước mắt.
Phía dưới, bọn người Cam Đạo Phu, cùng tất cả dân chúng Hỗn Loạn Chi Thành đều tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, mà trên mặt bọn người Tư Thông, lại nổi lướt qua mỉm cười.
- Chết đi!
Cát Nhĩ La Y vung cự chùy xuống, trong nội tâm hét to .
Đúng lúc này…
Oanh!
Tiếng nổ vang vang vọng thiên địa vang lên, một cổ gợn sóng vô hình phảng phất như là đạn pháo bắn về phía Cát Nhĩ La Y, linh lực trên bầu trời giống như ở trong nháy mắt cuồng bạo, ở dưới cổ năng lượng đáng sợ này, hư không trực tiếp bị đống kết, một đạo lam sắc băng kiều như là từ trên trời đánh úp lại, trong nháy mắt đi tới mặt trước Cát Nhĩ La Y.
Cát Nhĩ La Y chấn động, hắn có thể đoán được công kích đột nhiên xuất hiện này uy lực cực mạnh.
- Công kích từ đâu xuất hiện?
Đồng thời, Cát Nhĩ La Y lập tức vung chùy đánh ra.
- Bồng!
Thân thể Cát Nhĩ La Y phản chấn liên tục lui về phía sau.
Trên không trung, một trung niên nhân trên người chảy xuôi lam sắc quang mang sáng chói, tựa như thần linh huyền phù ở giữa không trung, quanh thân trung niên nhân này không ngừng có khí tức linh lực lan ra, mục quang lạnh lùng nhìn bọn người Cát Nhĩ La Y.
Trong hư không cực kỳ yên tĩnh, vô số bông tuyết ở tháng năm hạ tuần phiêu linh trên bầu trời, không trung cuồng phong càn quét o o, làm cho người ta trong nháy mắt như là đi tới mùa đông khắc nghiệt.
Vi Ân mặc trường bào màu lam cứ như vậy trôi nổi trên không trung, phảng phất như thần linh từ trên trời giáng xuống.
- Người nào?
Trên bầu trời, Cát Nhĩ La Y gầm lên một tiếng, nhìn qua Vi Ân, trên mặt không khỏi lộ ra một tia ngưng trọng, công kích lúc trước của đối phương, ngay cả hắn cũng không dám xem thường, linh lực ba động bành trướng này, hiển nhiên cũng là một cường giả Thánh Linh Sư cửu giai.
Chỉ là, Hỗn Loạn chi lĩnh này như thế nào sẽ xuất hiện Thánh Linh Sư cửu giai?
- Vi Ân?
Một bên, Kiệt Sâm, Lôi Nặc nhìn thấy Vi Ân xuất hiện, nguyên bản trong nội tâm tuyệt vọng, trong mắt đều xuất hiện sợ hãi lẫn vui mừng.
- Vi Ân, ngươi. . .
Bởi vì thi triển Thần chi nộ hỏa, Kiệt Sâm có vẻ có chút suy yếu, lúc này bay vút về phía Vi Ân, từ trên người Vi Ân phát tán ra linh lực cường đại kia mà xem, Vi Ân hiển nhiên đã tấn cấp Thánh Linh Sư cửu giai.
Một bên, Lôi Nặc cùng Lạc Khố Ân toàn thân là huyết cũng lung la lung lay bay lướt tới, mà hai người Tư Thông cùng Mark cũng không dám ngăn trở, hai người cảnh giác nhìn qua Vi Ân, thối lui đến bên cạnh Cát Nhĩ La Y.
- Kiệt Sâm, Lôi Nặc, hai người các ngươi tựa hồ rất chật vật a.
Sắc mặt Vi Ân lãnh khốc quay đầu, đối với hai người cười nhạt một tiếng.
Sáu năm không thấy, thần sắc ba người, đều có chút ít kích động.
- Vi Ân, ngươi phải cẩn thận, đối phương chính là Thánh Linh Sư cửu giai.
Lôi Nặc nhắc nhở.
- Cửu giai Thánh Linh Sư sao, như vậy cũng không có gì.
Vi Ân mỉm cười, những năm này trong Bắc Cực băng nguyên, Vi Ân lĩnh ngộ đối với Băng Hệ áo nghĩa gia tăng rất nhiều, tuy hắn mới vừa vặn tấn cấp Thánh Linh Sư cửu giai không đến một năm, nhưng lại không sợ Cát Nhĩ La Y đồng dạng mới là Thánh Linh Sư cửu giai đê cấp kia chút nào.
- Ta nói hai vị, tựa hồ rất biết trêu chọc đại địch a, năm đó trêu chọc Áo Cổ Tư Đô, hôm nay ngay cả địch nhân Thánh Linh Sư cửu giai cũng xuất hiện.
Vi Ân nói giỡn nói.
Nghe Vi Ân vừa nói như vậy, Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc cũng là hết chỗ nói rồi, bọn họ cũng không biết Cát Nhĩ La Y này là từ đâu chạy tới, ai biết Nam vực thập tam vương quốc Sử Lai Mẫu, sẽ có hậu trường như vậy.
Bất quá, coi như là cho chọn lần nữa, đối với Sử Lai Mẫu tru diệt vô số dân chúng của Hỗn Loạn chi lĩnh kia, Kiệt Sâm cũng sẽ không có chút nương tay nào.
- Vi Ân?
Đối diện, Cát Nhĩ La Y nhướng mày, dùng thân phận Nam Thành thành chủ Tội Ác Chi Thành của hắn, ở trong đại lục phía nam, chưa từng nghe nói qua tên Thánh Linh Sư cửu giai này, bất quá, Vi Ân này thuộc tính Băng Hệ, lại làm cho hắn không khỏi nghĩ tới một khả năng.