Dược Thần
Chương 960: Vi Ân đuổi tới
- Ha ha, hồn chú của ta, có thể trực tiếp tác dụng linh hồn, thối tiểu tử, chết đi cho ta!
Kiệt Thụy Mễ điên cuồng rít gào.
Nhận lấy hồn diệt công kích của Kiệt Thụy Mễ, hai mắt Kiệt Sâm một mảnh đờ đẫn, hai cổ linh lực đang dung hợp trong cơ thể hắn thoáng cái phát ra nổ đùng, bắt đầu hỗn loạn cả lên, đồng thời, một đạo hủy diệt chi lực vô cùng cường đại, như thiểm điện hướng về tinh thần thức hải của Kiệt Sâm oanh kích mà đi.
- Cút ngay!
Trong nháy mắt đó, đáy lòng Kiệt Sâm bỗng dưng phát ra một tiếng quát lớn, tinh thần thức hải trong nháy mắt giống như biển gầm mãnh liệt bành trướng.
Một cổ linh hồn ba động vô cùng cường đại trong nháy mắt từ trong tinh thần thức hải khuếch tán ra, cùng hủy diệt chi lực này đánh lại với nhau.
Oanh!
Đạo hủy diệt chi lực cường đại kia, ở trước mặt lực lượng linh hồn Thánh cấp cửu giai điên phong của Kiệt Sâm, phảng phất như đậu hũ vọt tới nham thạch, trong sát na hỏng mất tiêu tán, trong nháy mắt biến mất vô hình.
Thân thể Kiệt Sâm chấn động, ánh mắt trong nháy mắt khôi phục thanh minh, đồng thời lại lần nữa điên cuồng khống chế hai cổ dị lực không ngừng dung hợp.
Bồng! Bồng!
Lực lượng khủng bố dung hợp, trên người Kiệt Sâm lập tức phát ra thanh âm nổ đùng, từng đạo máu tươi từ các nơi trên thân thể Kiệt Sâm xì ra, mắt của hắn xích hồng mà lại ngoan lệ.
- Cái gì?
- Không có khả năng!
Cách đó không xa hai người Kiệt Thụy Mễ cùng Tư Thông đều chờ đợi tràng cảnh linh hồn của Kiệt Sâm bị hủy diệt, mà giờ khắc này Kiệt Sâm biểu hiện, lại làm cho bọn họ thoáng cái trợn tròn mắt, trên mặt lộ ra quang mang khó có thể tin.
Trong nội tâm bọn họ vô cùng khiếp sợ, trong đầu một mảnh mơ hồ, không biết đến tột cùng là tại sao phải như vậy.
Mà ngay cả Cát Nhĩ La Y ở xa xa chú ý đến hết thảy, trên mặt cũng không khỏi một hồi kinh ngạc, hắn là biết rõ Kiệt Đoan Mễ thân là Đế Linh Sư ám hệ điên phong, Hồn chú này vô cùng cường đại, coi như là hắn, cũng không dám cứ như vậy tùy ý đi đón, chỉ là tiểu tử kia. . .
- Không tốt, không thể để cho tiểu tử kia kéo dài. . .
Đúng lúc này, Cát Nhĩ La Y từ trong cơ thể Kiệt Sâm, thoáng cái cảm nhận được một cổ năng lượng khủng bố, lúc này sắc mặt của hắn đã biến đổi.
Tuy hắn không biết giờ phút này Kiệt Sâm đang làm cái gì, nhưng mà trực giác của Thánh Linh Sư cửu giai, làm cho trong lòng của hắn cảm nhận được một cổ bất an thật lớn.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Cát Nhĩ La Y một mực đứng ở nơi đó chờ đợi chiến đấu chấm dứt trong đôi mắt lóe lên hung mang, một tia sáng màu vàng đáng sợ trực tiếp từ trên người Cát Nhĩ La Y lan ra.
- Ông!
Một đạo uy áp vô hình từ trên trời giáng xuống, trực tiếp tỏa khắp ra, bao trùm khu vực chừng ngàn mét, hình thành một cái lồng hình tròn thổ hoàng sắc, đem Kiệt Sâm thoáng cái bao vây trong đó.
Lập tức, Kiệt Sâm ở trong không gian này tất cả đều bị trói buộc, một cổ lực lượng kinh người từ bốn phương tám hướng không ngừng áp bách hắn, làm cho hắn như hãm vũng bùn.
Đồng thời, đại thủ của Cát Nhĩ La Y thoáng cái chém ra, muốn nhắm ngay Kiệt Sâm đập rơi.
Mà tại thời khắc này, hai cổ dị lực trong cơ thể Kiệt Sâm rốt cục ở dưới sự cố gắng của hắn, hoàn toàn dung hợp lại với nhau.
Ầm ầm!
Một đạo lực lượng khủng bố khó có thể hình dung từ trên người Kiệt Sâm mạnh mẽ bay lên, uy áp khủng bố, như là đêm tối hàng lâm, làm cho tất cả mọi người ở đây lông tơ toàn thân đều là trong nháy mắt dựng thẳng lên.
Mục quang của Cát Nhĩ La Y, thoáng cái rơi xuống trên tay phải của Kiệt Sâm, chỉ thấy trên ngón tay tay phải của Kiệt Sâm, từng đạo sương mù hắc sắc quang mang lập loè, đem không gian không ngừng mở ra từng đạo vết nức, lại không cách nào khép lại được.
Sắc mặt Cát Nhĩ La Y lập tức khó coi, hắc sắc quang mang ở trên tay phải của Kiệt Sâm tràn ngập năng lượng khủng bố, mặc dù là hắn, cũng cảm nhận được một loại áp bách khác thường.
Thời điểm sắc mặt Cát Nhĩ La Y khó coi, Kiệt Sâm không chút do dự, trực tiếp nhắm ngay hắn, trong nháy mắt bắn nhanh.
- Hưu!
Một vòng lưu quang màu đen giống như một điểm hàn tinh, từ trong ngón tay Kiệt Sâm điện xạ ra, hóa thành một đạo lưu quang, giống như sao băng, như thiểm điện bắn về phía Cát Nhĩ La Y.
- Không tốt!
Trong nháy mắt nội tâm Cát Nhĩ La Y cảm thấy nguy cơ vô tận, hắn bất chấp lại ra tay đối với Kiệt Sâm, uy áp Thánh cấp từ trong cơ thể hắn thoáng cái lan ra, nguyên tố Thổ hệ trong thiên địa nháy mắt cuồng bạo, ở bên ngoài thân thể hắn tạo thành một tầng khôi giáp như là ngọc thạch.
Đại Địa Áo Nghĩa… Đại địa khải giáp!
Đồng thời, năm ngón tay của Cát Nhĩ La Y hé ra, trực tiếp nhắm ngay Kiệt Thụy Mễ cách mình gần nhất chộp tới, một bàn tay vô hình khổng lồ nắm lấy Kiệt Thụy Mễ còn ở trong khiếp sợ, sau đó hung ác ngăn cản Thần chi nộ hỏa mà Kiệt Sâm thi triển ra.
- Cát Nhĩ La Y đại nhân. . .
Trong đôi mắt Kiệt Thụy Mễ lộ ra một tia hoảng sợ, không đợi hắn phản ứng, Thần chi nộ hỏa mà Kiệt Sâm thi triển ra kia, hung hăng đánh lên người hắn.
- Oanh!
Một tiếng nổ mạnh không bị khống chế kinh thiên động địa, lập tức ở trên hư không nổ vang.
Nổ mạnh qua đi, vẫn còn có năng lượng va chạm như núi lửa bộc phát phụt lên, tựa như là năng lượng hủy diệt, từ hư không khuếch tán ra, không gian hư vô ở lúc này nổi lên trận trận rung động, ngay cả không khí hư ảo kia cũng bị năng lượng cường đại làm cho có chút mơ hồ cùng bóp méo.
Trong lúc nổ tung, vết rách không gian thật lớn như là bọt xà phòng không ngừng xuất hiện, rồi sau đó phá diệt, phát ra tiếng vang ù ù, trong thiên địa, một mảnh thất sắc.
Hào quang linh lực sáng lạn, ở trên bầu trời xanh thẳm muốn nổ tung lên, tựa như sóng lửa, mang theo tất cả thiên không, tất cả mọi người còn trong chiến đấu, đều là hoảng sợ tản ra, sợ bị cổ lực lượng đáng sợ này nuốt hết.
Trong lúc nhất thời, cả phiến thiên không, hoàn toàn yên tĩnh không tiếng động.
Hỗn Loạn Chi Thành cách đó không xa, một trung niên nhân mặc trường bào màu lam, đang ở trên không trung hướng về Hỗn Loạn Chi Thành, chậm rãi bay vút .
- Nghe đám người La Tư Đặc nói, Lôi Nặc ở trong Hỗn Loạn chi lĩnh này, đã tấn cấp Đế Linh Sư bát giai đê cấp, mà Kiệt Sâm thiếu gia thì gia nhập Linh Dược Sư tháp, hơn sáu năm thời gian, biến hóa thật đúng là nhiều. . .
Trên mặt trung niên nam tử này có một tia cười nhạt.
Đột nhiên…
Oanh!
Một đạo ba động năng lượng đáng sợ từ trên không Hỗn Loạn Chi Thành ở phía xa truyền đến, trên mặt trung niên nam tử kia lộ ra hiếu kỳ, đầu nhanh nâng lên.
- Cái này hình như là từ phương hướng Hỗn Loạn Chi Thành truyền đến, là Hỗn Loạn Chi Thành không sai, năng lượng ba động thật kinh người!
Ánh mắt của trung niên nam nhân thoáng cái nhìn về phía Hỗn Loạn Chi Thành, trên mặt có chút hoảng sợ.
Trên mặt của hắn tràn đầy ngưng trọng, hơi trầm ngâm.