Độc Tôn Tam Giới
Chương 2232: Đường cùng, tận thế (2)
̀ng cùng, tận thế. (2)
Xích Đỉnh hoàng đế cười lớn, dùng vẻ mặt khinh miệt nhìn qua Đan Trì cung chủ:
- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi nhất định là tông chủ gì đó của Đan Kiền Cung. Ngươi ầm ĩ cái rắm? Không có Giang Trần, đừng nói là Đan Kiền Cung ngươi, cho dù mười Đan Kiền Cung ngươi cũng không thể làm gì được trẫm.
Lời này quả thực là sự thực.
Đan Trì cung chủ cười lạnh:
- Chuyện tới nước này, kế ly gián vụng về đó ngươi dùng có tác dụng gì cơ chứ? Đúng vậy, Đan Kiền Cung ta dựa vào Giang Trần. Xích Đỉnh trung vực các ngươi dựa vào Bất Diệt Thiên Đô, can tâm làm tay sai của Bất Diệt Thiên Đô, thế thì sao chứ? Kết quả còn không phải là Yến gia ngươi khó thoát khỏi cái chết? Nhất mạch Yến gia các ngươi còn không phải cũng bị chém tận giết tuyệt hay sao? Bắt đầu từ hôm nay, trên đời không còn Yến gia trong Xích Đỉnh trung vực nữa.
Mặt Xích Đỉnh hoàng đế xám như tro tàn, con mắt quét qua, thoáng cái nhìn ba đại tông chủ, nhưng tức giận không có chỗ phát tiết:
- Yến gia ta bị Vạn Tượng Cương Vực tiêu diệt đó là báo ứng thiên đạo. Ba đại tông môn các ngươi hưởng thụ đãi ngộ chí cao trong Xích Đỉnh trung vực ta, kết quả lại ăn cây táo rào cây sung. Các ngươi có tư cách gì đứng trước mặt trẫm?
- Ta nhổ vào, họ Yến kia. Ngươi còn mặt mũi nào nói tới chuyện này? Xích đỉnh trung vực này đã sớm bị Yến gia các ngươi làm cho chướng khí mù mịt rồi. Tài nguyên sao? Đúng vậy, ba đại tông môn chúng ta chiếm cứ một ít tài nguyên. Nhưng mà người nào mà không biết, tài nguyên của Xích Đỉnh trung vực này Yến gia các ngươi cầm đi hơn phân nửa, lại còn lấy thêm một phần hiếu kính cho Bất Diệt Thiên Đô? Phần phân tới tay các đại tông môn đều là một ít cơm thừa canh cặn. Bằng không mà nói XÍch Đỉnh trung vực chúng ta làm sao lại không có một tông môn nhị phẩm nào?
- Đúng vậy, trung vực khác hoặc ít hoặc nhiều đều có tông môn nhị phẩm. Duy chỉ có Xích Đỉnh trung vực bị Yến gia các ngươi nắm giữ, yến gia các ngươi ăn hết tận gốc, lại còn ra vẻ coi trọng thế lực tông môn. Nguyên nhân Xích Đỉnh đế quốc diệt vong chính là vì Yến gia các ngươi.
- Yến gia không diệt, Xích Đỉnh trung vực vĩnh viễn sẽ không xoay người được.
Không biết vì sao Giang Trần nhìn thấy Xích Đỉnh hoàng đế đấu võ mồm với ba đại tông chủ, hắn cả thấy vô cùng chán ghét.
- Họ Yến kia, chuyện cho tới nước này, ngươi có nói một ngàn một vạn lần cũng chỉ có một con đường. Là tự ngươi kết liễu hay là bổn thiếu chủ tiễn ngươi một đoạn đường?
Giang Trần cũng không muốn nói nhảm với Xích đỉnh hoàng đế này.
- hừ.
Xích Đỉnh hoàng đế cười lạnh nói:
- Ngươi tiễn ta một đoạn đường? Ngươi dám một mình đấu với ta không?
Giang Trần lạnh nhạt cười nói:
- Đừng giả bộ, bổn thiếu chủ muốn giết ngươi dễ dàng như giết một con chó vậy. Một mìn hđấu với ngươi? Ngươi cũng xứng sao?
Xích Đỉnh hoàng đế vốn còn muốn mượn cơ hội một mình đấu với Giang Trần, kích thích Giang Trần, tìm một đường sinh cơ. Thấy Giang Trần căn bản khinh thường hắn, hắn mới biết được tính toán của mình đã thất bại.
Hắn cười ha hả như điên:
- Thiếu chủ chó má gì, cũng chỉ có như vậy mà thôi. Giang Trần, ngươi diệt Xích Đỉnh đế quốc ta, thế lực lớn trên bát vực sẽ không từ bỏ ý đồ với ngươi.
- Ngươi chờ đi, Đan Hỏa thành, Bất Diệt Thiên Đô những thế lực này sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Xích Đỉnh hoàng đế khàn khàn giọng nói, giống như muốn dùng oán niệm trong lòng giết chết Giang Trần, hủy diệt cả thế giới này vậy.
Đây là con chó bại trận gào thét, Giang Trần không thèm để ý tới.
Hắn chỉ cười hững hờ, hạ lệnh:
- Tiên Vân, giết hắn.
Xích Đỉnh hoàng đế nghe xong, sắc mặt lập tức trắng bệch, đồng thời trên đỉnh đầu có một tấm Độn Không phù được thúc dục, muốn nhờ độn quang thoát đi.
Chỉ là lúc trước ngay cả lão tổ Yến gia cũng không thể thoát khỏi thiên la địa võng, hắn chỉ là một cường giả Hoàng cảnh làm soa có thể chạy thoát trước mặt vô số cường giả Đế cảnh chứ?
Tiêu Vân trực tiếp tát một cái, đạo độn quang kia đã bị chụp xuống.
Phanh.
Xích Đỉnh hoàng đế giống như con chó chết, ngã xuống mặt đất. Lúc mở mắt, trước mắt có một phi tử còn một nửa thân thể đối mặt với hắn, trong mắt dường như tràn ngập oán niệm, nguyền rủa, lại còn cười nhạo.
Xích Đỉnh hoàng đế đền tội, coi như tuyên bố Xích Đỉnh hoàng thất triệt để sụp đổ.
Thương Hải đại đế mang theo những tinh anh càn quét hoàng cung, rất nhanh đệ tử hoàng thất Yến gia đã bị chém giết không sót một ai.
Dưới sự hợp lực của ba đại tông môn, lại càn quét một lần trong hoàng thành Xích Đỉnh đế quốc, kể từ đó, Yến gia trong Xích Đỉnh trung vực hoàn toàn bị nhổ tận gốc.
Lần càn quét lớn này cũng khiến cho Xích Đỉnh hoàng đô khủng hoảng, nhưng mà rất nhanh Giang Trần đã đứng ra tỏ thái độ.
- Chư vị, Xích Đỉnh hoàng thất cấu kết với Bất Diệt Thiên Đô, xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, diệt tông môn ta, giết đồng môn ta. Bổn thiếu chủ hôm nay báo thù, chỉ diệt trừ hoàng thất Yến gia, cùng với những vây cánh của hoàng thất Yến gia mà thôi. Những người khác sẽ không động tới dù chỉ một cọng lông. Mọi người không cần khủng hoảng.
Giang Trần nói những lời này khiến cho lòng người Xích Đỉnh hoàng đô đang bàng hoàng chậm rãi ổn định lại.
- Thiếu chủ, đại cục Xích đỉnh hoàng đô đã định, những tông môn tứ phẩm năm đó xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực nên xử lý thế nào?
Thương Hải đại đế cười nói.
- Xích Đỉnh trung vực đã bị chúng ta nắm giữ, những tông môn này đã là cá nằm trong chậu, không đáng để lo.
Giang Trần cười nhạt.
- Thương Hải, ngươi đem một đội ngũ phân thành bốn hướng, phân biệt đi trấn áp Kỳ Thiên Tông, Trúc Tiết tông, Kim Phù tông, Bão Cầm tông.
- Tiêu Vân, ngươi mang theo hai nhóm nhân mã phân biệt trấn áp Tứ Tượng tông, Phong Vân điện...
- Tiêu Phong, ngươi cũng mang theo hai nhóm nhân mã phân biệt trấn áp Huyền Viêm tông, Cửu Lãng tông.
- Mạch lão ca, huynh đi cùng tới ta tới Lôi Âm môn và Cự Côn tông.
Hai tông môn này tự nhiên Giang Trần muốn đích thân tới đối phó. Bởi vì hai tông môn này là hung thủ xâm lấn Đan Kiền Cung, tự nhiên Giang Trần phải tự thân tới xử lý.
Cùng ngày, Giang Trần dẫn đầu đội ngũ mạnh mẽ giá lâm Lôi Âm môn và Cự Côn tông. Hai tông này trước đó cũng nhận được tin tức. Nhưng mà toàn bộ Xích Đỉnh trung vực đều bị Giang Trần phái người phong tỏa. Hai đại tông môn này vẫn còn đang do dự có nên giải tán hay không thì Giang Trần đã dẫn theo đại quân tới gần.
Vốn những tông môn tứ phẩm này sau lần kiếp nạn đuổi giết Giang Trần kia đã nguyên khí đại thương. Trình độ so với tông môn tứ phẩm của Vạn Tượng Cương Vực năm đó cũng không mạnh hơn là bao.
Lại thêm Giang Trần tự mình ra trận, làm sao có thể chống đỡ được công kích mạnh mẽ của Khổng Tước vệ? Huống chi còn có Vô Song đại đế ở một bên lược trận.
Đan Trì cung chủ của Đan Kiền Cung và Vân Niết trưởng lão nhiều năm chịu khuất nhục, hôm nay cũng phát tiết ra. Đối mặt với Lôi Âm môn và Cự Côn tông đang sợ hãi khôn cùng này, bọn họ cũng đại phát thần uy, giống như là chém dưa thái rau vậy, giết chết rất nhiều cao tầng hai tông môn.
Xích Đỉnh hoàng đế cười lớn, dùng vẻ mặt khinh miệt nhìn qua Đan Trì cung chủ:
- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi nhất định là tông chủ gì đó của Đan Kiền Cung. Ngươi ầm ĩ cái rắm? Không có Giang Trần, đừng nói là Đan Kiền Cung ngươi, cho dù mười Đan Kiền Cung ngươi cũng không thể làm gì được trẫm.
Lời này quả thực là sự thực.
Đan Trì cung chủ cười lạnh:
- Chuyện tới nước này, kế ly gián vụng về đó ngươi dùng có tác dụng gì cơ chứ? Đúng vậy, Đan Kiền Cung ta dựa vào Giang Trần. Xích Đỉnh trung vực các ngươi dựa vào Bất Diệt Thiên Đô, can tâm làm tay sai của Bất Diệt Thiên Đô, thế thì sao chứ? Kết quả còn không phải là Yến gia ngươi khó thoát khỏi cái chết? Nhất mạch Yến gia các ngươi còn không phải cũng bị chém tận giết tuyệt hay sao? Bắt đầu từ hôm nay, trên đời không còn Yến gia trong Xích Đỉnh trung vực nữa.
Mặt Xích Đỉnh hoàng đế xám như tro tàn, con mắt quét qua, thoáng cái nhìn ba đại tông chủ, nhưng tức giận không có chỗ phát tiết:
- Yến gia ta bị Vạn Tượng Cương Vực tiêu diệt đó là báo ứng thiên đạo. Ba đại tông môn các ngươi hưởng thụ đãi ngộ chí cao trong Xích Đỉnh trung vực ta, kết quả lại ăn cây táo rào cây sung. Các ngươi có tư cách gì đứng trước mặt trẫm?
- Ta nhổ vào, họ Yến kia. Ngươi còn mặt mũi nào nói tới chuyện này? Xích đỉnh trung vực này đã sớm bị Yến gia các ngươi làm cho chướng khí mù mịt rồi. Tài nguyên sao? Đúng vậy, ba đại tông môn chúng ta chiếm cứ một ít tài nguyên. Nhưng mà người nào mà không biết, tài nguyên của Xích Đỉnh trung vực này Yến gia các ngươi cầm đi hơn phân nửa, lại còn lấy thêm một phần hiếu kính cho Bất Diệt Thiên Đô? Phần phân tới tay các đại tông môn đều là một ít cơm thừa canh cặn. Bằng không mà nói XÍch Đỉnh trung vực chúng ta làm sao lại không có một tông môn nhị phẩm nào?
- Đúng vậy, trung vực khác hoặc ít hoặc nhiều đều có tông môn nhị phẩm. Duy chỉ có Xích Đỉnh trung vực bị Yến gia các ngươi nắm giữ, yến gia các ngươi ăn hết tận gốc, lại còn ra vẻ coi trọng thế lực tông môn. Nguyên nhân Xích Đỉnh đế quốc diệt vong chính là vì Yến gia các ngươi.
- Yến gia không diệt, Xích Đỉnh trung vực vĩnh viễn sẽ không xoay người được.
Không biết vì sao Giang Trần nhìn thấy Xích Đỉnh hoàng đế đấu võ mồm với ba đại tông chủ, hắn cả thấy vô cùng chán ghét.
- Họ Yến kia, chuyện cho tới nước này, ngươi có nói một ngàn một vạn lần cũng chỉ có một con đường. Là tự ngươi kết liễu hay là bổn thiếu chủ tiễn ngươi một đoạn đường?
Giang Trần cũng không muốn nói nhảm với Xích đỉnh hoàng đế này.
- hừ.
Xích Đỉnh hoàng đế cười lạnh nói:
- Ngươi tiễn ta một đoạn đường? Ngươi dám một mình đấu với ta không?
Giang Trần lạnh nhạt cười nói:
- Đừng giả bộ, bổn thiếu chủ muốn giết ngươi dễ dàng như giết một con chó vậy. Một mìn hđấu với ngươi? Ngươi cũng xứng sao?
Xích Đỉnh hoàng đế vốn còn muốn mượn cơ hội một mình đấu với Giang Trần, kích thích Giang Trần, tìm một đường sinh cơ. Thấy Giang Trần căn bản khinh thường hắn, hắn mới biết được tính toán của mình đã thất bại.
Hắn cười ha hả như điên:
- Thiếu chủ chó má gì, cũng chỉ có như vậy mà thôi. Giang Trần, ngươi diệt Xích Đỉnh đế quốc ta, thế lực lớn trên bát vực sẽ không từ bỏ ý đồ với ngươi.
- Ngươi chờ đi, Đan Hỏa thành, Bất Diệt Thiên Đô những thế lực này sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Xích Đỉnh hoàng đế khàn khàn giọng nói, giống như muốn dùng oán niệm trong lòng giết chết Giang Trần, hủy diệt cả thế giới này vậy.
Đây là con chó bại trận gào thét, Giang Trần không thèm để ý tới.
Hắn chỉ cười hững hờ, hạ lệnh:
- Tiên Vân, giết hắn.
Xích Đỉnh hoàng đế nghe xong, sắc mặt lập tức trắng bệch, đồng thời trên đỉnh đầu có một tấm Độn Không phù được thúc dục, muốn nhờ độn quang thoát đi.
Chỉ là lúc trước ngay cả lão tổ Yến gia cũng không thể thoát khỏi thiên la địa võng, hắn chỉ là một cường giả Hoàng cảnh làm soa có thể chạy thoát trước mặt vô số cường giả Đế cảnh chứ?
Tiêu Vân trực tiếp tát một cái, đạo độn quang kia đã bị chụp xuống.
Phanh.
Xích Đỉnh hoàng đế giống như con chó chết, ngã xuống mặt đất. Lúc mở mắt, trước mắt có một phi tử còn một nửa thân thể đối mặt với hắn, trong mắt dường như tràn ngập oán niệm, nguyền rủa, lại còn cười nhạo.
Xích Đỉnh hoàng đế đền tội, coi như tuyên bố Xích Đỉnh hoàng thất triệt để sụp đổ.
Thương Hải đại đế mang theo những tinh anh càn quét hoàng cung, rất nhanh đệ tử hoàng thất Yến gia đã bị chém giết không sót một ai.
Dưới sự hợp lực của ba đại tông môn, lại càn quét một lần trong hoàng thành Xích Đỉnh đế quốc, kể từ đó, Yến gia trong Xích Đỉnh trung vực hoàn toàn bị nhổ tận gốc.
Lần càn quét lớn này cũng khiến cho Xích Đỉnh hoàng đô khủng hoảng, nhưng mà rất nhanh Giang Trần đã đứng ra tỏ thái độ.
- Chư vị, Xích Đỉnh hoàng thất cấu kết với Bất Diệt Thiên Đô, xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, diệt tông môn ta, giết đồng môn ta. Bổn thiếu chủ hôm nay báo thù, chỉ diệt trừ hoàng thất Yến gia, cùng với những vây cánh của hoàng thất Yến gia mà thôi. Những người khác sẽ không động tới dù chỉ một cọng lông. Mọi người không cần khủng hoảng.
Giang Trần nói những lời này khiến cho lòng người Xích Đỉnh hoàng đô đang bàng hoàng chậm rãi ổn định lại.
- Thiếu chủ, đại cục Xích đỉnh hoàng đô đã định, những tông môn tứ phẩm năm đó xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực nên xử lý thế nào?
Thương Hải đại đế cười nói.
- Xích Đỉnh trung vực đã bị chúng ta nắm giữ, những tông môn này đã là cá nằm trong chậu, không đáng để lo.
Giang Trần cười nhạt.
- Thương Hải, ngươi đem một đội ngũ phân thành bốn hướng, phân biệt đi trấn áp Kỳ Thiên Tông, Trúc Tiết tông, Kim Phù tông, Bão Cầm tông.
- Tiêu Vân, ngươi mang theo hai nhóm nhân mã phân biệt trấn áp Tứ Tượng tông, Phong Vân điện...
- Tiêu Phong, ngươi cũng mang theo hai nhóm nhân mã phân biệt trấn áp Huyền Viêm tông, Cửu Lãng tông.
- Mạch lão ca, huynh đi cùng tới ta tới Lôi Âm môn và Cự Côn tông.
Hai tông môn này tự nhiên Giang Trần muốn đích thân tới đối phó. Bởi vì hai tông môn này là hung thủ xâm lấn Đan Kiền Cung, tự nhiên Giang Trần phải tự thân tới xử lý.
Cùng ngày, Giang Trần dẫn đầu đội ngũ mạnh mẽ giá lâm Lôi Âm môn và Cự Côn tông. Hai tông này trước đó cũng nhận được tin tức. Nhưng mà toàn bộ Xích Đỉnh trung vực đều bị Giang Trần phái người phong tỏa. Hai đại tông môn này vẫn còn đang do dự có nên giải tán hay không thì Giang Trần đã dẫn theo đại quân tới gần.
Vốn những tông môn tứ phẩm này sau lần kiếp nạn đuổi giết Giang Trần kia đã nguyên khí đại thương. Trình độ so với tông môn tứ phẩm của Vạn Tượng Cương Vực năm đó cũng không mạnh hơn là bao.
Lại thêm Giang Trần tự mình ra trận, làm sao có thể chống đỡ được công kích mạnh mẽ của Khổng Tước vệ? Huống chi còn có Vô Song đại đế ở một bên lược trận.
Đan Trì cung chủ của Đan Kiền Cung và Vân Niết trưởng lão nhiều năm chịu khuất nhục, hôm nay cũng phát tiết ra. Đối mặt với Lôi Âm môn và Cự Côn tông đang sợ hãi khôn cùng này, bọn họ cũng đại phát thần uy, giống như là chém dưa thái rau vậy, giết chết rất nhiều cao tầng hai tông môn.