Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến
Chương 150: Đêm Thứ Bảy - Tiểu Tiên Nữ Ngây Thơ Đáng Yêu Và Mỹ Hầu Vương Đầy Sắc Khí 5
Tiểu tiên nữ áo tím nhìn con khỉ hư hỏng niệm chú phá quần áo tiên của nàng, còn dùng bàn tay phủ đầy lông vàng vuốt ve hai luồng vú sữa trước ngực nàng, vừa sốt ruột vừa xấu hổ.
Đôi mắt to của nàng nhìn đôi vú sữa xinh xắn đầy đặn đồ sộ của mình bị xoa nắn tê dại đến mức lắc lư liên tục không ngừng run rẩy, bàn tay nóng như lửa kia còn chụm năm ngón tay thành vuốt, nắm chặt vú thịt mềm xốp trắng như tuyết kia trong lòng bàn tay mình.
Sức lực trong tay con khỉ hư hỏng này không phân biệt được nặng nhẹ lúc xoa nhẹ lúc nắm chặt, trên lòng bàn tay hắn còn có lớp chai mỏng thô ráp cọ xát lên vú thịt non mềm xốp mịn của nàng thật sự không chịu nổi phiền phức, hai vú thịt này lại đẫy đà no đủ quá mức, bị xoa nắn đến mức thay đổi hình dạng lại còn không yên phận lộ ra chút trắng sữa mềm mại từ giữa kẽ ngón tay của hắn, có vẻ cực kỳ dâm đãng sắc tình...
Hơi thở tiểu tiên nữ dồn dập, ngực cũng theo đó phập phồng, nhưng lại giống như đang chủ động tự đưa bộ ngực xinh đẹp đầy đặn của mình vào giữa bàn tay to lớn có lớp chai mỏng của con khỉ kia, a... Không chịu nổi... Con khỉ hư hỏng, đừng xoa nữa...
Tiểu tiên nữ chưa trải sự đời mặc dù học vấn uyên bác nhưng vẫn chỉ hiểu biết nông cạn với chuyện tình nam nữ của con người, trong lúc hoảng hốt nàng cảm thấy bây giờ thân thể trần truồng bị con khỉ hư hỏng này nhìn hết sạch sành sanh dường như có vẻ không ổn lắm, hơn nữa cảm nhận của thân thể bây giờ cũng cực kỳ khác thường kỳ lạ.
Nàng cảm thấy trước vú thịt non mềm trước ngực mình bị xoa nắn đến mức sưng lên khó chịu, nhất là hai đầu vú anh đào hồng phấn, cũng bắt đầu trở nên sưng cứng đỏ bừng, tiểu tiên nữ chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như vậy còn cảm thấy thân thể hơi run lên, có một cảm giác tê dại kỳ lạ đột nhiên chui lên vị trí bụng dưới, a...
Giờ phút này tiểu tiên nữ cũng chỉ có thể cắn chặt cánh môi mềm mại, rất muốn kiềm chế tiếng rên rỉ nũng nịu sắp sửa bật ra khỏi miệng, nàng vốn cho rằng con khỉ lông này chẳng qua vì tò mò hoặc là muốn kiểm tra thật hay giả mới sờ mấy cái, đợi hắn phát hiện ra đây không phải quả đào mà là vú thịt của nàng sẽ dễ dàng buông tay ra.
Nhưng ai mà ngờ được con khỉ hư hỏng này vừa xoa vừa sờ xong vẫn chưa dừng tay, thế mà lại chưa từ bỏ ý định cúi đầu vùi xuống ngực nàng, hai tay nâng đôi vú mềm của nàng nhét vào miệng hắn mút lấy, nàng thật sự không kiềm chế được mở miệng tức giận nói: "Con khỉ hư hỏng... Con khỉ xấu xa... Người bắt nạt người khác! Ngươi làm gì vậy, ta đã nói ta không phải trộm cắp yêu tinh rồi, ngươi lại còn vừa sờ vừa nắm, chắc chắn cũng đã kiểm tra được đây không phải quả đào gì rồi, ngực của tiểu tiên rõ ràng vẫn ở trên người như vậy... Đừng... Ngươi đừng cắn, vú thịt của tiểu tiên không phải quả đào, không chịu được cắn gặm như vậy, ngươi đừng liếm linh tinh... Làm cho ngực ta toàn nước bọt của ngươi, bẩn chết mất... Đừng, ngươi đừng cắn, đừng cắn rách... Đừng, đau mà... Con khỉ xấu xa nhà ngươi, mau thả ta ra, đừng gặm!"
Tiểu tiên nữ cũng phải giật mình vì lời nói vừa phát ra, rõ ràng là hung dữ trách mắng nhưng ra khỏi miệng lại giống như biến thành làm nũng oán trách, trong âm sắc mềm mại đột nhiên lại trộn lẫn mấy phần quyến rũ tràn ra vẻ mê hoặc, con khỉ xấu xa nghe vào tai lại càng nhiệt tình khó nhịn, máu huyết dâng trào.
Con khỉ khàn giọng cãi lại, ngậm vú trắng khiến cho lời nói mơ hồ: "Tiểu yêu nàng có thể đi qua Nam Thiên Môn lên đến tầng trời thứ tám, có lẽ cũng không thể khinh thường được... Nàng còn gọi ta là con khỉ xấu xa, con khỉ hư hỏng, nhất định là thẹn quá hóa giận nên mới mẳng chửi ta... Tiên nga trên thiên đình đều lễ phép đoan trang, còn lâu mới lên tiếng vô lễ như vậy! Yêu tinh kia nàng biến quả đào to trong vườn đào của ta thành thịt dính trên người, có lẽ cũng không phải trò xiếc gì ghê gớm... Hừ, uổng cho nàng có gương mặt đẹp như tiên, nhưng nói dối cũng không hoàn chỉnh, Đại Thánh ta đã từng gặp rất nhiều tiên nữ, nhưng ta nhớ trước ngực và mông họ đều lép kẹp, nào có tròn trịa đầy đặn, tươi non nhiều chất lỏng như vú sữa của nàng chứ..."
Bàn tay hắn nhẹ nhàng nâng góc dưới vú sữa đẫy đà nặng nề lên, hé miệng nuốt luôn quả đào tiên này vào bụng, vú mềm đầy đặn xinh đẹp này có thể nói là ngọt ngào mềm xốp đến mức trong miệng thơm ngát, vừa nãy hắn chẳng qua chỉ mới thương tiếc dùng nước bọt vẽ ra hình dáng to lớn của thứ này thôi, lưỡi to lại vừa liếm vừa mút đôi vú sữa mềm xốp giống như tuyết ngọc này, a... Rất ngọt... Thơm quá...
Vú sữa to như vậy lại còn giống như một quả đào tiên thật sự vừa mềm vừa non lại còn thơm mát nũng nịu, ăn vào cũng khiến con khỉ đầy lông này yêu thích đến không ngừng miệng được, chẳng qua chỉ liếm láp bú mút thôi đã nghiền rồi, thậm chí còn ngon lành đáng yêu hơn món đào tiên đỉnh cấp nhất mà hắn thích ăn kia...
Ăn ngon ăn ngon, hận không thể được ăn từ kiếp trước...
Vừa nãy tiểu tiên nữ nói đừng cắn rách, còn nói đau, như vậy nhắc nhở hắn. Ăn đào đương nhiên phải dùng răng cắn lên, mặc dù không thể cắn rách vú sữa đầy đặn của tiểu tiên nữ nhà hắn, có điều nhẹ nhàng dùng sức cắn mấy cái chắc là cũng không sao chứ.
Con khỉ đầy lông thử thăm dò dùng răng nanh vòng quanh đỉnh nhọn đỏ hồng tươi non này, lượn vòng cắn nhẹ nhấm nháp, con khỉ ăn được rồi lại càng không nhịn được mút ra tiếng, giữa lúc gặm cắn thỉnh thoảng hắn còn ngẩng đầu lên, lời lẽ đàng hoàng: "Ta cũng đã từng ăn mấy quả đào tiên rồi... Cảm xúc vừa nãy khi sờ lên vú to này của nàng cũng mềm mại đầy đặn trơn trượt linh hoạt, mặc dù không có lông tơ như quả đào, cảm xúc lại càng mềm mại đầy đặn hơn một chút... Nhưng khi ta ăn vú sữa này vào miệng, lại phát hiện ra môi lưỡi răng nước bọt có hương thơm để lại... Hừ, tiểu yêu nàng quá xinh đẹp, nhất định là ăn trộm được quả đào cao nhất ngon nhất trong vườn đào của ta mới ngon miệng thơm ngọt như vậy... Tiểu yêu to gan, nàng còn không mau biến vú sữa này quay về hình dáng quả đào đi?"
Tiểu tiên nữ áo tím chịu oan uổng thật sự cảm thấy trăm miệng không cãi lại được, gấp đến mức đôi mắt dâng lên ánh nước lấp lánh, nàng tức giận nói: "Ngươi... Con khỉ hư hỏng này ngươi nói năng linh tinh... Đừng... Đừng cắn... Đừng... Không chịu nổi... Ta thật sự không phải là yêu tinh, Đại Thánh phải làm thế nào ngươi mới tin tưởng ta... Đây thật sự là vú sữa của tiểu tiên, mặc dù quả thật đầy đặn trắng nõn một chút, nhưng... A... Nhưng đây không phải là quả đào tiên, làm sao ta có thể biến vú sữa của mình thành quả đào được chứ, ngươi đừng có bắt chẹt tiểu tiên mà... A..."
Hai gò má tiểu tiên nữ cũng trở nên nóng bỏng, lời nói cũng không được đầy đủ nữa rồi, không kiềm được thở hổn hển, dồn dập thở ra như hoa lan nũng nịu động lòng người, rên rỉ đáng yêu như mèo con làm người ta rung động.
Con khỉ xấu xa này vùi trong ngực nàng vừa mút vừa cắn, thật sự coi hai vú đầy đặn của nàng như quả đào tươi non, ướt đẫm liếm láp cắn gặm hành hạ nàng đến mức toàn thân run rẩy tê dại, thậm chí bụng dưới giống như bị muỗi đốt, mơ hồ có dòng nước ấm thơm tho từ chân tâm nóng ướt khó nhịn muốn lan tràn ra.
Đừng... Rất kỳ lạ, nàng thế này là sao chứ?
Tại sao thân thể lại nóng khác thường, cũng cực kỳ mềm như vậy, nếu không phải bị bấm quyết cho thân thể cố định, giờ phút này chắc chắn nàng đã mềm chân mà ngã xuống mặt đất rồi, hơn nữa tại sao chân tâm lại giống như sắp chảy ra nhựa hoa vậy? Chẳng lẽ nàng bị thương hay sao? Có phải con khỉ xấu xa này đã làm pháp thuật kỳ lạ không biết tên gì đó với nàng không?
Tiểu tiên nữ phát hiện thân thể không thoải mái lắm lại càng đau buồn phẫn nộ, trước đó còn cảm thấy Đại Thánh ở vườn đào này quá đáng thương, nhưng bây giờ hắn càn quấy không hiểu tình lý như vậy, thật sự là con khỉ xấu xa ngu không ai bằng, thảo nào chỉ có thể làm một tiên thấp kém trông coi vườn đào, thảo nào không thể làm thượng tiên thượng thần tham gia tiệc bàn đào!
Nghĩ đi nghĩ lại, tiểu tiên nữ đáng yêu lương thiện đúng là vẫn nói không nên lời những câu khiến người khác tổn thương như vậy, nàng chỉ có thể ngượng ngùng cầu xin, cố gắng dùng lý lẽ thuyết phục người khác, nhưng đã nhẫn nại đến mức nghẹn ngào nức nở: "Thật mà... Ta không phải tiểu yêu tinh ăn trộm đào... Đại Thánh ngươi tin ta có được không... Nếu ta là tiểu yêu, có khí nào lại biết quá rõ ràng về chúng tiên trên thiên đình được chứ! Tiểu tiên là tiên nga thiên cung dưới trướng Vương Mẫu, nếu Đại Thánh không tin, chi bằng đến hỏi chúng tiên đi hỏi Vương Mẫu, có biết bảy tiên nữ dưới trướng hay không?"
Tôn Ngộ Không nghe tiểu tiên nữ của mình đã sắp bị mình chọc giận đến mức bật khóc, đành ngừng lại không dám tiếp tục ăn vú ngọt này nữa, hắn há miệng như muốn giải thích, nhưng lại không biết nói gì cho phải: "..."
Hắn sững sờ dừng tay, hơi hoảng hốt ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt tiểu tiên nữ hàm chứa sóng nước mênh mang dường như trong nháy mắt sẽ giọt nước rơi xuống, áng mây đỏ rực rỡ mơ hồ còn có hương thơm ngào ngạt từ hai gò má nhuộm thẳng đến tận cổ, ngay cả da thịt xung quanh xương quai xanh bươm bướm cũng dâng lên màu son phấn như hoa đào tươi đẹp sáng bóng...
Nhìn thấy cô gái nhỏ thẹn thùng lại mỏng manh sắp khóc như vậy, trong lòng con khỉ cũng mềm nhũn vội vàng buông tay cúi đầu, không dám tiếp tục nhìn tiểu tiên nữ hai mắt đẫm lệ mi dài thanh tú động lòng người đang nhìn hắn nữa, là hắn cố tình trêu chọc bắt nạt, mới khiến tiểu tiên nữ tức giận khổ sở như vậy sao?
Con khỉ Tôn không muốn để cho cô gái mình thích phải chảy một giọt nước mắt vốn dĩ không muốn tiếp tục trêu chọc bắt nạt tiểu tiên nữ đáng yêu mảnh mai của hắn nữa, nhưng ánh mắt vừa rủ xuống, đúng lúc nhìn thấy đôi chân dài như sứ trắng của tiểu tiên nữ khép chặt vào nhau, còn mơ hồ nhìn thấy nơi gồ lên ở chân tâm trắng như tuyết dường như còn có mềm mại nõn nà, vô cùng tươi đẹp...
Cái này, chẳng lẽ đây chính là hoa hộ mà chỉ có con gái mới có hay sao? Cân xứng với thứ thô cứng to dài dưới bụng đàn ông, đây cũng là cửa vào ở chân tâm con gái sao?
Mỹ Hầu Vương không nhịn được nhớ lại chỗ tinh xảo trong tranh vẽ, dựa vào bức tranh, là muốn hắn phải đưa cây gậy to đã sưng cứng đến đau đớn sắp nứt ra ở giữa hai chân hắn, xông thẳng cắm vào khe nhỏ non mềm xinh xắn này của tiểu tiên nữ sao?