Decade Tối Thượng Hệ Thống
Chương 225: 225: Hừ Vô Tích Sự
Lúc này Senren chạy tới nữa, nhỏ vẫn nhìn dáo giác xung quanh, cũng không thấy người kia đâu, vừa định đi tìm tiếp thì...
Diệt Thiên:"Uy cô tìm cái gì quài vậy?
Nhìn lên lầu ba thấy hắn ngồi ở đó bưng ly nước ngọt nhìn mình.
Senren:"Nãy có một người ở đây ngươi có thấy không?
Diệt Thiên:"Ngoài tui ra thì làm gì có ai.
Nghe vậy Senren không nói gì chạy đi mất.
Diệt Thiên:"Con nhỏ mặc đồ ngủ màu đen trông cũng ngon phết đó chứ.
Một lát hắn uống hết ly nước ngọt rồi nhỏ chạy tới nữa.
Diệt Thiên:"Cô muốn tìm người ra sao? quần áo gì? tả tui nghe thử coi lỡ tui biết thì sao? chứ làm cái gì chạy đi quài vậy, bị tâm thần à?
Senren:"Là một người mặc áo xanh lá dài tới chân, bên hông buộc dây thắt lưng màu đỏ có quấn ba thanh kiếm, bên tai trái đeo ba khuyên tai màu vàng.
Ủa? ủa? nó đang tả mình hả? nãy giờ thấy nó tìm cái gì hóa ra là mình à? nhưng sao nó gặp mình lại hỏi mình là sao? con này bị gì thế? ba thanh kiếm? hôm qua hình như Mie nói nhỏ thích thằng dùng ba thanh kiếm thì phải, nên nãy mình quơ kiếm tào lao chơi, con nhỏ thấy nên tưởng lầm là người nó thích nên chạy xuống kiếm hử? Diệt Thiên thầm nghĩ.
Diệt Thiên:"Nam nữ?
Senren:"Nam.
Diệt Thiên:"Không biết, không thấy ai như vậy cả.
Samui:...
Senren:"Hừ, vô tích sự.
Diệt Thiên:...
Thế là con nhỏ chạy đi kiếm tiếp.
Diệt Thiên:"Tự nhiên chả muốn ngắm trăng nữa là sao ấy nhỉ? con nhỏ mắc ghét này!
Đổ đá vô miệng nhai rớp rớp cất cái ly với chai cocacola đi, xuống thành ban công vào phòng, phun ra đám mây tẩy rửa tẩy sạch sẽ cả người mới cho nó biến mất, lên giường nằm xuống giang hai tay hai chân ra thành hình ngôi sao.
Diệt Thiên:"Mà sao cứ có cảm giác giống như đã từng quen biết nữa là sao ấy nhỉ? để nhớ coi, hừm...!là thể loại này à, có một con nhỏ nó thích thằng cứu nó lúc nhỏ, nhưng lớn lên gặp rồi lại không biết tưởng lầm thằng khác là nó, rồi làm tổn thương thằng nhỏ, vì thằng đó thích nhỏ thấy nó hiểu lầm và vui vẻ bên người đó, nó cũng chả nói ra sự thật và âm thầm chịu đựng, tới cuối cùng chuyện vỡ lẽ ra nhỏ hối hận không kịp, vì lúc đó thằng đó cũng chết hay ở bên đứa khác luôn rồi.
"Hổm thấy vài bộ Anime như vầy nhìn ứa gan vãi, còn thể loại trọng sinh nữ nữa, nhỏ bị lừa tình hại gia đình tán gia bại sản, bạn thân nó yêu và âm thầm giúp nó, nhưng tới cuối cùng cũng chết vì nó, rồi thằng hại nó mới lộ mặt thật cho nó biết, biết sự thật nhỏ tự tử hay bị thằng đó giết, xong trọng sinh về lúc trẻ quyết tâm trả thù, biết người âm thầm giúp mình là bạn thuở nhỏ, nên bắt đầu bù đắp lại bằng cách yêu nhau lấy thân báo đáp gì đấy.
"Ghét nhất thể loại này, biết mình banh chành xá rách rồi mới quay sang cho thằng nhỏ hưởng, trong khi nó chả biết gì cả, đúng là con nhỏ hông biết nhục là gì mà, mà mình tự nhiên nghĩ đã đời rồi chửi nó làm gì vậy ta? rảnh thiệt chứ, mà hôm nay cứ hay hồi ức quài vậy? tuy là không muốn nhớ mà cứ nổi trong đầu quài, làm mình hơi quê đó, được rồi, giờ nói tới chuyện nhỏ Senren đi, dựa theo loại đầu tiên thì...
"Có khi nào mình là thằng cứu con nhỏ hông nhỉ? hôm qua mình nghĩ đi về quá khứ xem thử đó, nên người con nhỏ thích là mình cũng nên, thì mình về quá khứ để gặp thằng cứu con nhỏ, cái mình lúc đó nhảy ra cứu con nhỏ thành ra thằng đó là mình luôn thì sao?
"Nên giờ biến nó thành thật luôn đi, nhưng mình không biết nhỏ đó sống chỗ nào ở đâu mà làm vậy nữa, hỏi Mie là biết ấy mà, ừm để mai gặp rồi hỏi đi, chút còn phải đi cho Mira-sama ôm ngủ nữa nha, hứa là phải làm, tại hứa rồi mà.
"Mà nếu mình là đứa cứu nó, vậy nếu không có mình cứu thì sao? nhỏ ngỏm củ tỏi? nhưng chắc không đâu, nó ngỏm thì mình làm sao gặp nó bây giờ được để mà cứu chứ, mình gặp nó thì chứng tỏ mình không cứu nó, nó vẫn không bị gì và sống đến lúc mình thay đổi quá khứ, và làm vòng lặp lại, ừm nếu mình về quá khứ cứu nó thì là vòng lặp lại rồi, cứu xong tương lai biết chuyện cái về quá khứ xem chuyện ra sao, cuối cùng cứu nhỏ vậy đây là vòng lặp lại của mình rồi.
"Ở ương lai chắc không có vụ này rồi, nhưng xảy ra chuyện gì đó, buộc mình ở tương lai phải thay đổi quá khứ, thành ra ở quá khứ mình cũng là mình biết chuyện, cũng bắt chước y vậy thành vòng lặp lại của mình, mới có vụ từ Ex-aid đến Kikai, mình thường xuyên gặp mình tương lai trước khi mình về để thay đổi quá khứ nữa, giống trong dore-mon.
Ừm Diệt Thiên tự nhận là mình cứu con nhỏ rồi, vì nói là làm thôi chứ sao, mà không biết chừng nào làm thôi, vì hắn hơi lười nên...!chừng nào rảnh đi rồi tính.
"Thùng! Thùng!
Lúc này tự nhiên ai gõ cửa không biết.
Diệt Thiên:"Ai vậy?
Thấy hông ai trả lời Diệt Thiên xuống giường đi tới mở cửa, thì thấy Mie đang mặc đồ ngủ màu hồng, bỏ hai tay sau lưng có chút đỏ mặt nhìn mình, ừm tại liếc phía dưới thấy nổi một cục ấy mà.
Diệ Thiên:"Là Mie à? có chuyện gì không?
Mie:"À...!À thì em muốn trò chuyện với anh một chút.
Diệt Thiên:"Vậy vào phòng rồi nói.
Chờ nhỏ vào phòng rồi, Diệt Thiên đóng cửa lại sẵn tiện khóa cửa luôn, thấy nhỏ có chút không được tự nhiên đứng đó.
Diệt Thiên:"Tới ngồi trên giường đi, đứng đó làm gì.
Mie:"Vâng.
Hai người lại trên giường ngồi xuống.
Diệt Thiên:"Vậy em muốn trò chuyện gì nè? hử? gì đây?
Tự nhiên thấy ẻm đưa miếng giấy, nhận miếng giấy mở ra nhìn chút.
Diệt Thiên:"Em đưa cái này để làm cái gì?
Mie:"Anh biết mấy câu viết trong đó không?
Diệt Thiên:"Biết chứ, lâu lâu lên cơn anh hay hát tào lao chơi mà, bài này là anh trộn ba bài lại với nhau rồi sửa chút.
Mie:...
Diệt Thiên:"Muốn anh biểu diễn luôn không?
Thấy ẻm nhìn mình không nói gì.
Diệt Thiên:"Em không nói gì là đồng ý rồi đấy nhé.
Đợi một hồi cũng chả thấy hắn làm gì cả ngồi ở đó nhìn mình thò lỏ.
Mie:"A...!Anou anh sao vậy?
Diệt Thiên:"Lười quá chứ gì đâu, lâu lâu lên cơn mà giờ lên cơn hổng nổi nữa, hôm nay ngáo hơi nhiều nên hơi mệt.
Mie:"Vậy...!Vậy sao.
Diệt Thiên:"Mà thật ra tại ngại quá không muốn làm thôi.
Mie:...
Từ hôm qua tới giờ anh còn biết ngại là gì à? Mie thầm nghĩ.
Diệt Thiên:"Muốn nghe anh kể chuyện tào lao không?
Mie:"Ừm.
Ngã ngửa ra sau nằm lên giường hai tay gối đầu.
Diệt Thiên:"Lúc trước khi ở nhà đói bụng anh đi chiên hộp vịt ấy, bữa đó không có ai ở nhà, vừa chiên hộp vịt hát nhảm chơi, anh vừa dùng hai đôi đũa đập vào nhau chơi nữa, có khi dùng nó gõ nắp vung gõ chén gì đi, sẵn tiện ca tào lao chơi, giờ hát he.
"Con cò bé bé, nó đậu cành tre.
"Nặng quá rớt xuống hầm cá zồ thúi ình.
Mie:...
"Khi đi em hỏi, khi về em chào.
"Mẹ em vui quá, sán em bạt tai chết mè.
Mie:...
"Ba thương con vì con giống mẹ.
"Mẹ thương con vì con giống ông hàng xóm.
"Ba ngọn nến lung linh, giết chết một gia đình.
Mie:...
Diệt Thiên:"Mà sao em biết bài hát này vậy?
Mie:"Đó là vì...!Không...!Không có gì đâu.
Diệt Thiên:"Không nói thì thôi.
Mie:"Mà anh năm nay bao nhiêu tuổi vậy?
Diệt Thiên:"Gần 18 đi.
Mie:"Vậy sao?
Hôm qua nhìn thấy dấu đồng hồ cát trước ngực, và biết Omnitrix là nghi lắm rồi, nhưng nghĩ đó chắc chỉ là trùng hợp thôi, nên cũng không nghĩ nhiều vì trông hắn trẻ quá đó mà, khi đó nàng còn nhỏ người đó trông khoảng mười tám đi, nếu là hắn thì giờ cũng phải hai mấy rồi.
Hôm nay nghe câu hầm cá zồ nữa mới thấy hơi quen quen, nên đưa thử tờ giấy viết bài hát hắn vừa hát cho hắn coi thử xem sao, nhìn cái là hắn nhận luôn, lại nghe hắn hát bài này làm nàng nhớ lại lúc nhỏ.