Đế Tôn
Chương 450: Cùng đồ mạt lộ (1)
"Mặt quỷ nam tử" hai tay run rẩy, rồi lại rất nhanh khôi phục bình tĩnh, chiến ý dũ phát ngẩng cao, cười to nói:
- Ta cũng là cao thủ thiên hạ ít có, cả đời tung hoành, khó gặp địch thủ, ai dám cùng ta đánh một trận, để cho ta đường đường chánh chánh chết trận?
Hắn manh sinh tử chí, cho dù chết, cũng không nguyện bán đứng Thái Hoàng lão tổ, quyết tâm đường đường chánh chánh đánh một trận, bộc phát ra quang huy rực rỡ nhất cuộc đời này mà hao hết tánh mạng của mình!
Thái Dương Chiến Xa ngừng ở cách đó không xa, Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm đi ra chiến xa, đem một màn này thu hết vào mắt, mắt thấy sinh lộ của một vị tuyệt đại cường giả đi tới cuối.
- Tá lực đả lực, nặng nề tính toán, trận này Tịch chưởng giáo cùng Tuyên Vô Tà đánh thật xinh đẹp, chẳng những hóa giải Đồ Ma Đại Hội chi nguy, hơn nữa quang minh chánh đại diệt trừ một cánh tay đắc lực của Thái Hoàng.
Giang Nam tâm thần lay động, tự đáy lòng tán thán nói:
- Hai người này tài tình kinh diễm đương thời, có thể nói là quần anh tụ hội. Thái Hoàng lão tổ nguy rồi.
Lạc Hoa Âm lắc đầu:
- Tử Xuyên, ngươi không biết nơi kinh khủng của Thái Hoàng, ở trước mặt võ lực tuyệt đối, tất cả trí mưu tính toán, hết thảy không có chỗ dùng, chỉ sợ Thái Huyền Thánh Tông chết chỉ còn lại có một mình Thái Hoàng, Thái Huyền Thánh Tông vẫn là thiên hạ đệ nhất đại phái!
Giang Nam nháy mắt mấy cái, thực lực của Thái Hoàng đến tột cùng cao bao nhiêu, hắn cũng không cách nào phỏng đoán, bất quá Lạc Hoa Âm chính là nhân vật Chưởng Giáo Chí Tôn cấp, ngay cả nàng cũng đối với Thái Hoàng sùng bái như thế, chỉ sợ thực lực của Thái Hoàng đạt đến tình cảnh cực kỳ khủng bố.
- Thái Hoàng rất mạnh, chẳng lẽ còn có thể so với Bất Tử Minh Vương mạnh hơn sao?
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
- Thái Huyền Thánh Tông, có nhiều hạng người trung liệt.
Lạc Hoa Âm cảm khái nói:
- Người này đi tới đường cùng, vẫn không muốn bán đứng Thái Hoàng, thà rằng tìm chết, chính là người trung nghĩa. Đáng tiếc, Thái Hoàng quân cờ sai một chiêu, thế cho nên thua tánh mạng của hắn.
Bên cạnh "Mặt quỷ nam tử", đám người Cáp Lan Sinh, Thiên Cơ Tú Sĩ giả sắc mặt xám ngoét, cũng nhìn ra tình huống đối với bọn họ rất là không ổn, rung giọng nói:
- Sư huynh, chúng ta làm sao bây giờ?
- Chỉ chết mà thôi.
"Mặt quỷ nam tử" đột nhiên lật tay một chưởng, rơi vào đỉnh đầu "Cáp Lan Sinh", đem vị Thiên Cung cường giả này đánh cho bét nhè, đồng thời một ngọn Thiên Cung trấn áp xuống, đem "Thiên Cơ Tú Sĩ" ép tới nát bấy, tái khởi một chưởng, đánh chết "Ngũ Ma", chỉ còn lại có mình một người đứng tại nguyên chỗ.
Hắn giết chết ba vị đồng bạn của mình, là lo lắng đám người "Cáp Lan Sinh" vì mạng sống bán đứng Thái Hoàng, bán đứng Thái Huyền Thánh Tông!
- Không người nào dám cùng ta đánh một trận sao?
Hắn cười ha ha, thanh âm bi thương.
Tuyên Vô Tà đứng dậy, lần nữa đeo lên mặt nạ quỷ, trầm giọng nói:
- Ta tới tiễn ngươi một đoạn đường.
- Đa tạ!
" Mặt quỷ nam tử" hướng hắn chắp tay.
Hai người sóng vai đi về nơi xa, trận chiến này không có những người khác tham dự, là hai "Mặt quỷ nam tử" đánh một trận, một người là Thí Thần Cốc Chủ, hàng năm mang theo mặt nạ quỷ, một người là trước đó không lâu mới đeo lên mặt nạ, mà từ lúc sanh ra cũng là nhân vật núp dưới mặt nạ.
Oanh!
Nơi xa xôi, đột nhiên thoáng hiện ánh sáng vô cùng, các loại Thần Thông bay múa đầy trời, uy lực mỗi một chủng Thần Thông đều bị diễn biến đến mức tận cùng, tia sáng lấp lánh, giống như hai mặt trời chói chan va chạm, giao phong.
Đây là một trận đánh rực rỡ, sặc sỡ loá mắt, từ cổ chí kim, rất ít có thể nhìn thấy tuyệt đại cường giả tu luyện tới cảnh giới này liều chết đánh cược một lần!
Hai người bọn họ đều là Đại Tông Sư kiếp này khó gặp, Thần Thông cùng pháp lực ở trong tay bọn họ, hoàn mỹ vô khuyết, giống như nghệ thuật không có bất kỳ tỳ vết nào.
Đồng dạng Thần Thông, ở trong tay bọn họ xa hoa, tìm không được bất kỳ chỗ sơ hở, làm cho người ta thấy, chỉ biết tự thẹn không bằng.
Trận chiến này chắc chắn vào trong sử sách, trở thành Truyền Kỳ, trở thành truyền thuyết, cho đến ngàn năm, vạn năm sau, còn sẽ có hậu bối nói tới trận chiến này!
Cuối cùng, trận chiến này từ từ kết thúc.
Mặt trời chiều ngã về tây, đỏ ngầu như máu, phảng phất tượng trưng cho một vị tuyệt đại cường giả sinh mệnh đi tới cuối.
Trong đó một vị Mặt quỷ nam tử ngã xuống, một vị Mặt quỷ nam tử khác đi tới, không có vạch trần mặt nạ trên mặt hắn, không có đi tra cứu thân phận của hắn.
Tuyên Vô Tà kính trọng đối thủ của hắn, để lại cho hắn tôn nghiêm cuối cùng.
- Từ nay về sau, Thí Thần Cốc không còn tồn tại!
Tuyên Vô Tà trước mặt mọi người hướng chư vị Chưởng Giáo Chí Tôn tuyên bố, ánh mắt toát ra một tia thần sắc phức tạp.
Thí Thần Cốc là hắn một tay sáng chế, giờ phút này dưới tình thế bức bách, Thí Thần Cốc đúng là không thích hợp xuất đầu lộ diện nữa, bởi vì Thí Thần Cốc "Lục Đại ma đầu" đã chết, bọn người Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ cần mai danh ẩn tích, tạm thời không cách nào hiện ra ở trên giang hồ nữa.
Hắn tuyên bố Thí Thần Cốc không còn tồn tại, không chỉ là nói với các đại chưởng giáo, hơn nữa là muốn nói với đám người Thạch Cảm Đương, Thí Thần Cốc đã không thích hợp hiện ra ở Huyền Minh Nguyên Giới nữa.
Đồ Ma Đại Hội thanh thế cực lớn, lúc này hành quân lặng lẽ, giang hồ rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, duy chỉ có mấy môn phái bị đả kích trầm trọng, có chút khuynh hướng chưa gượng dậy nổi.
Tỷ như Thanh Vân Tông, chưởng giáo bị giết, cao tầng bị tập kích, cơ hồ toàn quân bị diệt, thoáng cái từ nhất lưu đại phái xuống làm môn phái nhỏ tam lưu.
Còn có những môn phái khác, cũng gặp phải "Thí Thần Cốc" tập kích, chết mấy vị Thiên Cung cấp cường giả, đệ tử trong môn cũng có nhiều tổn thương.
Cũng không lâu lắm, liền có tin tức truyền đến, Hộ Pháp Tôn Giả của Kim Cương Pháp Thiện Tông là Hành Si hòa thượng cũng chết ở trong tay Thí Thần Cốc, Vạn Long Sào Long Tiêu Chân Nhân vẫn lạc, còn có Thái Huyền Thánh Tông, cũng tuyên bố đám người Tô Mạch Xuyên chết, tin đồn những người này là bị Thí Thần Cốc Lục Đại ma đầu ám sát.
Huyền Thiên Thánh Tông cũng gặp phải thương nặng, mấy vị trưởng lão bảo vệ sơn môn cùng mấy vạn môn sinh hết thảy chết thảm, thánh tông trên dưới tràn ngập một cổ không khí bi thương.
Mặc dù Tịch Ứng Tình trí mưu hơn người, nhưng cũng không phải là toàn trí toàn năng, hắn mặc dù đem hết toàn lực bảo vệ thánh tông, nhưng thương vong không thể tránh được.
Giang Nam cũng nhận được tin tức, một vị cố nhân của mình là Ngụy Hạo cũng chết ở trong chiến đấu vây công thánh tông, Ngụy Hạo là người dẫn đường lúc hắn bái nhập thánh tông, cố nhân chết, để cho ý chí của hắn sa sút một thời gian ngắn.
Đang...
Một tiếng chuông vang lên, chưởng giáo phu nhân Mộ Vãn Tình hiện thân ở Tông Chủ Phong, thanh âm thanh thúy, truyền khắp thánh tông:
- Chư vị đồng môn, thánh tông nguy cơ, người chết rất nhiều, kính xin chư vị đệ tử, trưởng lão mọi nơi du lịch, đi các quốc độ phàm trần sưu tầm thiếu niên thiếu nữ tư chất siêu quần bạt tụy, thu vào sơn môn, để cho bọn họ trở thành môn sinh thánh tông. Thuận tiện sưu tầm thần minh chuyển thế thân, dẫn vào thánh tông ta.
- Ta cũng là cao thủ thiên hạ ít có, cả đời tung hoành, khó gặp địch thủ, ai dám cùng ta đánh một trận, để cho ta đường đường chánh chánh chết trận?
Hắn manh sinh tử chí, cho dù chết, cũng không nguyện bán đứng Thái Hoàng lão tổ, quyết tâm đường đường chánh chánh đánh một trận, bộc phát ra quang huy rực rỡ nhất cuộc đời này mà hao hết tánh mạng của mình!
Thái Dương Chiến Xa ngừng ở cách đó không xa, Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm đi ra chiến xa, đem một màn này thu hết vào mắt, mắt thấy sinh lộ của một vị tuyệt đại cường giả đi tới cuối.
- Tá lực đả lực, nặng nề tính toán, trận này Tịch chưởng giáo cùng Tuyên Vô Tà đánh thật xinh đẹp, chẳng những hóa giải Đồ Ma Đại Hội chi nguy, hơn nữa quang minh chánh đại diệt trừ một cánh tay đắc lực của Thái Hoàng.
Giang Nam tâm thần lay động, tự đáy lòng tán thán nói:
- Hai người này tài tình kinh diễm đương thời, có thể nói là quần anh tụ hội. Thái Hoàng lão tổ nguy rồi.
Lạc Hoa Âm lắc đầu:
- Tử Xuyên, ngươi không biết nơi kinh khủng của Thái Hoàng, ở trước mặt võ lực tuyệt đối, tất cả trí mưu tính toán, hết thảy không có chỗ dùng, chỉ sợ Thái Huyền Thánh Tông chết chỉ còn lại có một mình Thái Hoàng, Thái Huyền Thánh Tông vẫn là thiên hạ đệ nhất đại phái!
Giang Nam nháy mắt mấy cái, thực lực của Thái Hoàng đến tột cùng cao bao nhiêu, hắn cũng không cách nào phỏng đoán, bất quá Lạc Hoa Âm chính là nhân vật Chưởng Giáo Chí Tôn cấp, ngay cả nàng cũng đối với Thái Hoàng sùng bái như thế, chỉ sợ thực lực của Thái Hoàng đạt đến tình cảnh cực kỳ khủng bố.
- Thái Hoàng rất mạnh, chẳng lẽ còn có thể so với Bất Tử Minh Vương mạnh hơn sao?
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
- Thái Huyền Thánh Tông, có nhiều hạng người trung liệt.
Lạc Hoa Âm cảm khái nói:
- Người này đi tới đường cùng, vẫn không muốn bán đứng Thái Hoàng, thà rằng tìm chết, chính là người trung nghĩa. Đáng tiếc, Thái Hoàng quân cờ sai một chiêu, thế cho nên thua tánh mạng của hắn.
Bên cạnh "Mặt quỷ nam tử", đám người Cáp Lan Sinh, Thiên Cơ Tú Sĩ giả sắc mặt xám ngoét, cũng nhìn ra tình huống đối với bọn họ rất là không ổn, rung giọng nói:
- Sư huynh, chúng ta làm sao bây giờ?
- Chỉ chết mà thôi.
"Mặt quỷ nam tử" đột nhiên lật tay một chưởng, rơi vào đỉnh đầu "Cáp Lan Sinh", đem vị Thiên Cung cường giả này đánh cho bét nhè, đồng thời một ngọn Thiên Cung trấn áp xuống, đem "Thiên Cơ Tú Sĩ" ép tới nát bấy, tái khởi một chưởng, đánh chết "Ngũ Ma", chỉ còn lại có mình một người đứng tại nguyên chỗ.
Hắn giết chết ba vị đồng bạn của mình, là lo lắng đám người "Cáp Lan Sinh" vì mạng sống bán đứng Thái Hoàng, bán đứng Thái Huyền Thánh Tông!
- Không người nào dám cùng ta đánh một trận sao?
Hắn cười ha ha, thanh âm bi thương.
Tuyên Vô Tà đứng dậy, lần nữa đeo lên mặt nạ quỷ, trầm giọng nói:
- Ta tới tiễn ngươi một đoạn đường.
- Đa tạ!
" Mặt quỷ nam tử" hướng hắn chắp tay.
Hai người sóng vai đi về nơi xa, trận chiến này không có những người khác tham dự, là hai "Mặt quỷ nam tử" đánh một trận, một người là Thí Thần Cốc Chủ, hàng năm mang theo mặt nạ quỷ, một người là trước đó không lâu mới đeo lên mặt nạ, mà từ lúc sanh ra cũng là nhân vật núp dưới mặt nạ.
Oanh!
Nơi xa xôi, đột nhiên thoáng hiện ánh sáng vô cùng, các loại Thần Thông bay múa đầy trời, uy lực mỗi một chủng Thần Thông đều bị diễn biến đến mức tận cùng, tia sáng lấp lánh, giống như hai mặt trời chói chan va chạm, giao phong.
Đây là một trận đánh rực rỡ, sặc sỡ loá mắt, từ cổ chí kim, rất ít có thể nhìn thấy tuyệt đại cường giả tu luyện tới cảnh giới này liều chết đánh cược một lần!
Hai người bọn họ đều là Đại Tông Sư kiếp này khó gặp, Thần Thông cùng pháp lực ở trong tay bọn họ, hoàn mỹ vô khuyết, giống như nghệ thuật không có bất kỳ tỳ vết nào.
Đồng dạng Thần Thông, ở trong tay bọn họ xa hoa, tìm không được bất kỳ chỗ sơ hở, làm cho người ta thấy, chỉ biết tự thẹn không bằng.
Trận chiến này chắc chắn vào trong sử sách, trở thành Truyền Kỳ, trở thành truyền thuyết, cho đến ngàn năm, vạn năm sau, còn sẽ có hậu bối nói tới trận chiến này!
Cuối cùng, trận chiến này từ từ kết thúc.
Mặt trời chiều ngã về tây, đỏ ngầu như máu, phảng phất tượng trưng cho một vị tuyệt đại cường giả sinh mệnh đi tới cuối.
Trong đó một vị Mặt quỷ nam tử ngã xuống, một vị Mặt quỷ nam tử khác đi tới, không có vạch trần mặt nạ trên mặt hắn, không có đi tra cứu thân phận của hắn.
Tuyên Vô Tà kính trọng đối thủ của hắn, để lại cho hắn tôn nghiêm cuối cùng.
- Từ nay về sau, Thí Thần Cốc không còn tồn tại!
Tuyên Vô Tà trước mặt mọi người hướng chư vị Chưởng Giáo Chí Tôn tuyên bố, ánh mắt toát ra một tia thần sắc phức tạp.
Thí Thần Cốc là hắn một tay sáng chế, giờ phút này dưới tình thế bức bách, Thí Thần Cốc đúng là không thích hợp xuất đầu lộ diện nữa, bởi vì Thí Thần Cốc "Lục Đại ma đầu" đã chết, bọn người Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ cần mai danh ẩn tích, tạm thời không cách nào hiện ra ở trên giang hồ nữa.
Hắn tuyên bố Thí Thần Cốc không còn tồn tại, không chỉ là nói với các đại chưởng giáo, hơn nữa là muốn nói với đám người Thạch Cảm Đương, Thí Thần Cốc đã không thích hợp hiện ra ở Huyền Minh Nguyên Giới nữa.
Đồ Ma Đại Hội thanh thế cực lớn, lúc này hành quân lặng lẽ, giang hồ rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, duy chỉ có mấy môn phái bị đả kích trầm trọng, có chút khuynh hướng chưa gượng dậy nổi.
Tỷ như Thanh Vân Tông, chưởng giáo bị giết, cao tầng bị tập kích, cơ hồ toàn quân bị diệt, thoáng cái từ nhất lưu đại phái xuống làm môn phái nhỏ tam lưu.
Còn có những môn phái khác, cũng gặp phải "Thí Thần Cốc" tập kích, chết mấy vị Thiên Cung cấp cường giả, đệ tử trong môn cũng có nhiều tổn thương.
Cũng không lâu lắm, liền có tin tức truyền đến, Hộ Pháp Tôn Giả của Kim Cương Pháp Thiện Tông là Hành Si hòa thượng cũng chết ở trong tay Thí Thần Cốc, Vạn Long Sào Long Tiêu Chân Nhân vẫn lạc, còn có Thái Huyền Thánh Tông, cũng tuyên bố đám người Tô Mạch Xuyên chết, tin đồn những người này là bị Thí Thần Cốc Lục Đại ma đầu ám sát.
Huyền Thiên Thánh Tông cũng gặp phải thương nặng, mấy vị trưởng lão bảo vệ sơn môn cùng mấy vạn môn sinh hết thảy chết thảm, thánh tông trên dưới tràn ngập một cổ không khí bi thương.
Mặc dù Tịch Ứng Tình trí mưu hơn người, nhưng cũng không phải là toàn trí toàn năng, hắn mặc dù đem hết toàn lực bảo vệ thánh tông, nhưng thương vong không thể tránh được.
Giang Nam cũng nhận được tin tức, một vị cố nhân của mình là Ngụy Hạo cũng chết ở trong chiến đấu vây công thánh tông, Ngụy Hạo là người dẫn đường lúc hắn bái nhập thánh tông, cố nhân chết, để cho ý chí của hắn sa sút một thời gian ngắn.
Đang...
Một tiếng chuông vang lên, chưởng giáo phu nhân Mộ Vãn Tình hiện thân ở Tông Chủ Phong, thanh âm thanh thúy, truyền khắp thánh tông:
- Chư vị đồng môn, thánh tông nguy cơ, người chết rất nhiều, kính xin chư vị đệ tử, trưởng lão mọi nơi du lịch, đi các quốc độ phàm trần sưu tầm thiếu niên thiếu nữ tư chất siêu quần bạt tụy, thu vào sơn môn, để cho bọn họ trở thành môn sinh thánh tông. Thuận tiện sưu tầm thần minh chuyển thế thân, dẫn vào thánh tông ta.