Đấu Thần
Chương 316: Lưỡng hoàng
Đả tự: Sided Lovettt
***
Lúc này, trong Đại Đô đã rất hỗn loạn, thinh thoảng có một luồng đấu khí từ xa hiện lên, chỉ nhìn qua cũng biết, hắn đã có người ẩn nấp từ trước. Mặc kệ bọn họ có mục đích gì, nhưng hỗn loạn ở đây, thì không có cách nào thành sự được.
Lý Dật không quản những việc này, trước mắt hắn quan trọng nhất, chính là Huyết Nhãn Linh Tuyền..
Nhắm mắt cảm ứng chốc lát, Lý Dật mở mắt, tinh quang trong mắt chợt lóe qua, đồng thời, giọng nói của Hồng Thiên Thánh Giả vang lên:
- Hoàng thành!
Lý Dật khẽ gật đầu, không quản Đại Đô đang hỗn loạn nữa, cũng không một chút chân chừ, đầu ngón chân giẫm mạnh trên nóc nhà một chút, bay về hướng Hoàng thành.
Nhưng mà, quá trình này không dễ dàng trên đường đi, ngoài những đoàn người hỗn loạn, phiền toái nhất là những Huyết Ma bay loạn tứ phía.
Những Huyết Ma ngày thường rất cần thận, lúc này dường như bị điện, như sợ không ai biết sự tồn tại của chúng
. Nhưng mà, những Huyết Ma bay loạn từ phía này chỉ là những tiều tốt mà thôi, không có một cấp bậc Đấu Giả nào cả. Những Huyết Ma này đối với người bình thường mà nói, là sự tồn tại phiền phức, còn đối với Lý Dật mà nói, chỉ là phế thải.
Nhưngphế thải quá nhiều, cũng sẽ thành phiền phức, vì vậy Lý Dật chỉ cần thận tiến vào, tuy tốc độ cực nhanh, những đoạn đường lại không hề ngắn.
Nhưng mà, lúc sắp đến Hoàng thành, cả người hắn đột nhiên lạnh toát, tiếp đó, không khí xung quanh đột nhiên nóng lên, trong phút chốc không rất nhiều áp lực bộ về phía Lý Dật.
Lý Dật thất sắc, trong nháy mắt, khởi động Sa y Đấu khí, nhưng lúc này, áp lực sau lưng không giảm bớt, mà càng ngày càng nhiều thêm, khiến cơ thể hắn dường như bị ngưng kết trong không trung.
Áp lực này, Lý Dật trong chốc lát dường như đã hiểu ra:
- Đấu Hoàng cường giả đích thân ra tay, thật là xem trọng ta quá!
Tuy ý nghĩ này chỉ thoáng qua, nhưng Lý Dật không phải không có ý liều mạng chỉ là, lúc hắn định khởi động Thiên Khôn Địa Càn Châu trong cơ thể, một ngón tay lạnh lẽo đã điểm vào trên lưng hắn.
Đấu khí phá thế mà vào, khiến Say Đấu khí trên người hắn hắn phút chốc vỡ vụn, thân hình Lý Dật nóng lên, rồi nhanh chóng quay đầu lại...
Sau đó, hắn đã nhìn thấy thân ảnh kia.
- Quả nhiên là ngươi!
Lý Dật trong lòng hừ một tiếng, sau đó tự động phát tán đi đấu khí trên cơ thể. Lúc này, không phải là lúc liều mạng... Lý Dật biết rõ, mình bị người sau lưng mang theo, sau đó ném về phía Hoàng thành.
Chi là diễn trò phải diễn đến cùng, tự mình đã ở trong trạng thái giả vờ hôn mê, có một số việc không thể không làm.
Còn mục đích của người sau lưng này, Lý Dật tuy chưa xác định được, nhưng dường như có thể khẳng định, đối phương vẫn chưa chuẩn bị để hợp tác với mình. Nhưng như vậy cũng tốt, tránh được đối phương trở mặt, sẽ trở tay không kịp.
Hơi nheo mắt lại, Lý Dật vẫn nhìn rõ bên ngoài, hiện tại, thấy mình như cưỡi mây đạp gió bay trong không trung, Hoàng thành rộng lớn phía dưới lướt qua, cũng không biết bao nhiêu thị vệ của Hoàng thành và Huyết Ma bốn phương tám hướng đang chém giết.
Hoàng thành lúc này, không còn dáng dấp phồn hoa nữa, mà so với ngày thường đường như giống như TuLa ChiCảnh vậy...
- Định đi đâu vậy?
Câu hỏi này Lý Dật tự nhiên không hỏira, nhưng mà hắn cũng có thể đoán ra rồi...
Người phía sau nhanh chóng rơi xuống đất, hiện ra trước mắt là tiều lầu của Ngu Huyền Đại Đế, nhưng người phía sau dường như có ý gì đó, tiện tay vứt Lý Dật lên phía trên, sau đó, hắn dường như đang chăm chú xem.
Lý Dật âm thầm kêu khổ, lần này cũng đã diễn trò rồi, bị người này bắt sống, tuy không phải không thể trở tay, nhưng tình huống này, cũng có chút khó chịu. Chỉ là, rất nhanh, Lý
Dật không cảm thấy khó chịu nữa...
- Đại Đô, thật sự rối loạn rồi...
Khi Ngu Huyền Đại Đế mở miệng than thở, tiều lầu mà hắn ở đã vắng vẻ không còn mấy bóng người nữa.
Mấy thị vệ vốn dĩ tận lực ở bên cạnh bảo hộ hắn, đều chết không còn ai, trước lúc chết ai cũng có biểu hiện khó tin. Còn những người khác, lúc này cũng không biết đã đi đâu, có lẽ không chạy lộn xộn trong Hoàng thành, thì có lẽ đã chết trong miệng Huyết Ma.
Tại tiều lầu vắng vẻ này, ngọn lửa bùng bùng thiêu đốt, âm thanh cổ quái như những người giãy chết vậy thì trong không khí của tiều lầu, vẫn còn một mùi thịt cổ quái truyền tới, khiến cho người ta thấy khó chịu.
Ngu Huyền Đại Đế chắp tay đứng trước giường, khịt mũi, chau mày nói:
- Người đâu! Người đâu! Chết ở đâu hết rồi! Những thi thể kia không biết thanh lý một chút sao?
Gọi trong chốc lát, bốn phía đều yên lặng, không có lấy một bóng người.
Vị Tu La Quốc Chí Tôn này đợi một lúc, thấy vẫn không có người nào, hắn thở dài, lầm bầm:
- Quả nhiên... phế vật đều đã chết, có chút bản lĩnh đều đã chạy hết, chỉ còn Bản Đế ở đây cũng chẳng nghĩa lý gì! Nếu Huyết Ma Tộc đều không muốn chơi nữa, ta còn giả vờ làm
gi?
Lầm bầm tới đây, vốn dĩ không có gì, nhưng trong lúc lời nói thốt ra, trong ánh mắt Ngu Huyền Đại Đế chợt lóe lên.
Lúc này, biển lửa xung quanh tiểu lầu đường như rung động như bị vật gì thổi vào vậy. Cùng lúc đó, một thân hình tái nhợt lặng lẽ hiện ra sau lưng Ngu Huyền Đại Đế, mang theo hỏa tinh khắp bầu trời, bay nhanh về phía Ngu Huyền Đại Đế.
Cũng lúc đó, thân hình Ngu Huyền Đại Đế hơi rung động như bị hư hóa vậy, dù cho bóng người phía sau nhanh nhẹn thể nào, nhưng lúc then chốt, lại thất bại...
Một lần thất bại, Kim Bằng Yêu Vương cũng không truy kích, chỉ cười nhạt.
Ngược lại lúc Ngu Huyền Đại Đế nhanh chóng tránh ra, mang theo một thần sắc quái dị nhìn Kim Bằng Yêu Vương, ôn nhu nói:
- Không ngờ lại dám ra tay với Ban Đế? Dù ngươi là cao nhân ở đâu đến, lẽ nào không sợ tu diệt cửu tộc sao?
Kim Bằng Yêu Vương hừ một tiếng, sau đó như đùa giỡn, nói:
- Ngu mỹ nhân... Tại Tu La Quốc này, người ra vẻ đáng thương cũng đã mấy chục năm rồi, trò chơi này vui vậy sao? Vui đến nỗi bạn cũ đến cửa nhà, người vẫn tiếp tục giả vờ sao?
Biểu hiện trên mặt Ngu Huyền Đại Đế hơi ngưng đọng sau đó lạnh lùng nói:
- Bạn cũ... Hừ... Kim Bằng Bản Đế không nhớ là bạn của người lúc nào! Thế nào? Còn không đi? Một người ăn bám Hương Hương Quận chúa như ngươi, lại muốn gây sự với Bản Đế sao?
Tư thái của Ngu Huyền Đại Đế lúc này, khác hẳn với bộ dạng ngu ngốc của hắn trước đây, dường như hạ hắn màn kịch của mình xuống vậy.
Kim Bằng Yêu Vương tựa như đã biết rõ tính tình của hắn, nghe vậy chỉ cười, nói:
- Lúc này mới là vị Ngu mỹ nhân sát phạt quyết đoán năm nào... Nói ra, trong Huyết Ma Tộc, ngoài nữ nhân kia ra, kẻ lợi hại nhất chính là người... Chi là không biết vì sao, ngươi lại muốn trở mặt với Huyết Ma Tộc. Nếu ngươi không trở mặt với những người cùng sống chết với ngươi, lúc này dù ta và Hương Hương ra tay, cũng không đến nỗi biến thành cục diện như thế này!
Ngu Huyền Đại Đế cười lớn, trong ánh mắt hiện lên một tia sát khí, nhưng vẫn cười nói:
- Các người giúp ta giải quyết những tên đáng chết đó cũng tốt, đối phó với những người đó, Bản Để không thể đích thân ra tay, ngươi giết họ, cũng đã giúp ta rồi... Chỉ là, ngươi biến Hoàng thành của ta nên như vậy thì ta cũng phải tìm các ngươi tính số... Nói đi, đêm nay xuất hiện, Kim Bằng Yêu Vương không phải muốn đến uống trà chứ?
Kim Bằng Yêu Vương cười nhạt, sắc mặt tái nhợt hiện lên một tia ửng đỏ:
- Nói ra, đêm nay ta không phải đến uống trà, chỉ muốn mượn Chân Tổ Huyết Mạch của Ngu mỹ nhân một chút... có được không?
Ánh mắt Ngu Huyền Đại Đế hiện lên một tia sát ý!
Không ai khi đứng ở trước mặt đối phương mà nói lời đòi mạng họ lại bình thản như vậy thì huống hỗ hắn lại là một quốc gia chi chủ.
Lúc này, Ngu Huyền Đại Đế cũng không nhiều lời vô ích, hắn chỉ hơi chỉnh lại bộ hoàng bào trên người lên, lật tay ở phía sau lưng, trong chốc lát, thiên địa xoay ngược!
Kim Bằng Yêu Vương huýt sáo dài một tiếng, toàn thân hóa thành một con quạ đen lớn, bay về giữa không trung. Bên dưới hắn đấu khí chấn động dường như chỉ trong chớp mắt, toàn tiều lầu và các kiến trúc xung quanh, đều biến thành tro bụi...
Phía dưới, Ngu Huyền Đại Đế cười nhạt, khi luồng đấu khí cuồng bạo bay vọt đến bên cạnh, dường như không có gì có thể đẩy ra, hắn chợt phóng ra một luồng đấu khí cuồng bạo không kém đón đỡ lại
Khi hai luồng đấu khí đó giao điệp, thân hình hắn đột nhiên bay đi, cũng bay về phía không trung. Cặp cánh Đấu khí huyết sắc mở ra, hoành phách phía sau lưng của hắn, cả bầu trời dường như phát ra một trận rên rỉ.
Đấu khí hỏa diễm ở bên dưới đều bị tiêu diệt, biến thành một màn đấu khí huyết sắc, hướng về phía Kim Bằng Yêu Vương.
Mặt khác, Lý Dật sớm đã bị biến cố này làm hoảng sợ, trong lòng sớm kinh hoàng trước thực lực của Ngu Huyền Đại Đế lúc này, những gì trước đó đều hư huyễn... Chính mình mặc dù đang được người sau lưng nọ bảo vệ, tuy không có tổn thương gì, nhưng cục diện này, thật đúng là kinh người...
Trong một lúc, trong lòng của mỗi người đều có chút tính toán, thế nhưng nháy mắt lại mai một, nhãn thân Lý Dật lại hướng về phía chiến sự...
Trước sự tấn công của Ngu Huyền Đại Đế, bóng đen khắp bầu trời của Kim Bằng Yêu Vương lại quay về trên người hắn. Hắn liên tục cười nhạt, tay phải chụm lại, chộp về phía trước. Nháy mắt, một luồng đấu khí từ hư không đột nhiên hợp thành, sau đó đánh về phía Ngu Huyền Đại Đế.
Bum
Trong tiếng nổ, thân hình hai người đều run lên, sau đó nhanh chóng thối lui về sau.
Thân hình còn đang bay lùi, quanh người Kim Bằng Yêu Vương chợt hiện lên những lông chim vô số màu sắc, sau đó, thân hình hắn bị những lông chim đó dẫn dắt, bay tròn, cả cơ thể nhanh chóng biến thành một bóng đen mơ hồ. Sau đó, bóng đen ầm ầm nổ tung đấu khí ngập trời tràn ra bốn phía, những nơi đấu khí tràn qua, tất cả đều biến thành tro bụi!
Đối với thể tiến công như vậy của Kim Bằng Yêu Vương, Ngu Huyền Đại Đế chỉ lạnh lùng cười, sau đó, tay phải hắn khẽ cầm kiếm quyết, đã bồ nhanh về phía trước. Trong lúc động thủ, có vô số kiếm khí màu đỏ máu vung lên theo cái phất tay của hắn, thanh thế kinh người tới cực hạn!
Trên bầu trời đêm, sắc đen của bầu trời cùng với kiếm khí màu đỏ máu hòa vào cùng nhau, rồi biến mất. Nhưng lúc này những người tác chiến trong Hoàng thành cùng những Huyết Ma đều đột nhiên run lên, sau đó thất khiếu chảy máu, xụi lơ ngã xuống.
Trên mặt đất, vết nứt chừng nửa thước không ngừng lan rộng, chỉ trong chớp mắt, cả Hoàng thành, hoàn toàn đồ nát...
Giống như trận hải triều kinh thiên đã từng xảy ra trong triều Đại Minh vậy thì, vô số những bọt nước cực lớn xuất hiện, rồi nhanh chóng biến mất.
Mà giữa không trung những đám mây vốn dĩ ngưng kết cũng biến mất, oai lực liều mạng của hai bên lúc này, người thường đã không thể tưởng tượng được nữa!
Những cuộn sóng đấu khí không ngừng nổi lên bốn phía, sau đó lại quay về dưới sự điều khiển của hai người, trong nháy mắt đã không biết bao nhiêu lần công kích, có thể biến bất cứ thứ gì thành bụi.
Kim Bằng Yêu Vương là Ma thú trong Kim Bằng Yêu Tộc, thiên phú dị bầm, tu luyện nhiều, công lực thâm hậu không gì sánh được. Ngu Huyền Đại Đế lại là cấp bậc Đấu Hoàng trong Huyết Ma Tộc, công lực cũng không kém Kim Bằng Yêu Vương bao nhiêu. Hai người cứ đánh như vậy thì cứ cho là ba ngày ba đêm cũng không có kết quả....
Lý Dật ở bên dưới xem liên tục gật đầu, quan sát ở cự ly gần như vậy thì dù với ai mà nói, đều là cơ hội hiếm thấy. Đang lúc xem tới nhập thần, tiếng cười nhạt của người sau lưng truyền đến:
- Sao? Xem đủ chưa?
Sau đó, sau lưng Lý Dật tê rần, lần này là hôn mê thật.
***
Lúc này, trong Đại Đô đã rất hỗn loạn, thinh thoảng có một luồng đấu khí từ xa hiện lên, chỉ nhìn qua cũng biết, hắn đã có người ẩn nấp từ trước. Mặc kệ bọn họ có mục đích gì, nhưng hỗn loạn ở đây, thì không có cách nào thành sự được.
Lý Dật không quản những việc này, trước mắt hắn quan trọng nhất, chính là Huyết Nhãn Linh Tuyền..
Nhắm mắt cảm ứng chốc lát, Lý Dật mở mắt, tinh quang trong mắt chợt lóe qua, đồng thời, giọng nói của Hồng Thiên Thánh Giả vang lên:
- Hoàng thành!
Lý Dật khẽ gật đầu, không quản Đại Đô đang hỗn loạn nữa, cũng không một chút chân chừ, đầu ngón chân giẫm mạnh trên nóc nhà một chút, bay về hướng Hoàng thành.
Nhưng mà, quá trình này không dễ dàng trên đường đi, ngoài những đoàn người hỗn loạn, phiền toái nhất là những Huyết Ma bay loạn tứ phía.
Những Huyết Ma ngày thường rất cần thận, lúc này dường như bị điện, như sợ không ai biết sự tồn tại của chúng
. Nhưng mà, những Huyết Ma bay loạn từ phía này chỉ là những tiều tốt mà thôi, không có một cấp bậc Đấu Giả nào cả. Những Huyết Ma này đối với người bình thường mà nói, là sự tồn tại phiền phức, còn đối với Lý Dật mà nói, chỉ là phế thải.
Nhưngphế thải quá nhiều, cũng sẽ thành phiền phức, vì vậy Lý Dật chỉ cần thận tiến vào, tuy tốc độ cực nhanh, những đoạn đường lại không hề ngắn.
Nhưng mà, lúc sắp đến Hoàng thành, cả người hắn đột nhiên lạnh toát, tiếp đó, không khí xung quanh đột nhiên nóng lên, trong phút chốc không rất nhiều áp lực bộ về phía Lý Dật.
Lý Dật thất sắc, trong nháy mắt, khởi động Sa y Đấu khí, nhưng lúc này, áp lực sau lưng không giảm bớt, mà càng ngày càng nhiều thêm, khiến cơ thể hắn dường như bị ngưng kết trong không trung.
Áp lực này, Lý Dật trong chốc lát dường như đã hiểu ra:
- Đấu Hoàng cường giả đích thân ra tay, thật là xem trọng ta quá!
Tuy ý nghĩ này chỉ thoáng qua, nhưng Lý Dật không phải không có ý liều mạng chỉ là, lúc hắn định khởi động Thiên Khôn Địa Càn Châu trong cơ thể, một ngón tay lạnh lẽo đã điểm vào trên lưng hắn.
Đấu khí phá thế mà vào, khiến Say Đấu khí trên người hắn hắn phút chốc vỡ vụn, thân hình Lý Dật nóng lên, rồi nhanh chóng quay đầu lại...
Sau đó, hắn đã nhìn thấy thân ảnh kia.
- Quả nhiên là ngươi!
Lý Dật trong lòng hừ một tiếng, sau đó tự động phát tán đi đấu khí trên cơ thể. Lúc này, không phải là lúc liều mạng... Lý Dật biết rõ, mình bị người sau lưng mang theo, sau đó ném về phía Hoàng thành.
Chi là diễn trò phải diễn đến cùng, tự mình đã ở trong trạng thái giả vờ hôn mê, có một số việc không thể không làm.
Còn mục đích của người sau lưng này, Lý Dật tuy chưa xác định được, nhưng dường như có thể khẳng định, đối phương vẫn chưa chuẩn bị để hợp tác với mình. Nhưng như vậy cũng tốt, tránh được đối phương trở mặt, sẽ trở tay không kịp.
Hơi nheo mắt lại, Lý Dật vẫn nhìn rõ bên ngoài, hiện tại, thấy mình như cưỡi mây đạp gió bay trong không trung, Hoàng thành rộng lớn phía dưới lướt qua, cũng không biết bao nhiêu thị vệ của Hoàng thành và Huyết Ma bốn phương tám hướng đang chém giết.
Hoàng thành lúc này, không còn dáng dấp phồn hoa nữa, mà so với ngày thường đường như giống như TuLa ChiCảnh vậy...
- Định đi đâu vậy?
Câu hỏi này Lý Dật tự nhiên không hỏira, nhưng mà hắn cũng có thể đoán ra rồi...
Người phía sau nhanh chóng rơi xuống đất, hiện ra trước mắt là tiều lầu của Ngu Huyền Đại Đế, nhưng người phía sau dường như có ý gì đó, tiện tay vứt Lý Dật lên phía trên, sau đó, hắn dường như đang chăm chú xem.
Lý Dật âm thầm kêu khổ, lần này cũng đã diễn trò rồi, bị người này bắt sống, tuy không phải không thể trở tay, nhưng tình huống này, cũng có chút khó chịu. Chỉ là, rất nhanh, Lý
Dật không cảm thấy khó chịu nữa...
- Đại Đô, thật sự rối loạn rồi...
Khi Ngu Huyền Đại Đế mở miệng than thở, tiều lầu mà hắn ở đã vắng vẻ không còn mấy bóng người nữa.
Mấy thị vệ vốn dĩ tận lực ở bên cạnh bảo hộ hắn, đều chết không còn ai, trước lúc chết ai cũng có biểu hiện khó tin. Còn những người khác, lúc này cũng không biết đã đi đâu, có lẽ không chạy lộn xộn trong Hoàng thành, thì có lẽ đã chết trong miệng Huyết Ma.
Tại tiều lầu vắng vẻ này, ngọn lửa bùng bùng thiêu đốt, âm thanh cổ quái như những người giãy chết vậy thì trong không khí của tiều lầu, vẫn còn một mùi thịt cổ quái truyền tới, khiến cho người ta thấy khó chịu.
Ngu Huyền Đại Đế chắp tay đứng trước giường, khịt mũi, chau mày nói:
- Người đâu! Người đâu! Chết ở đâu hết rồi! Những thi thể kia không biết thanh lý một chút sao?
Gọi trong chốc lát, bốn phía đều yên lặng, không có lấy một bóng người.
Vị Tu La Quốc Chí Tôn này đợi một lúc, thấy vẫn không có người nào, hắn thở dài, lầm bầm:
- Quả nhiên... phế vật đều đã chết, có chút bản lĩnh đều đã chạy hết, chỉ còn Bản Đế ở đây cũng chẳng nghĩa lý gì! Nếu Huyết Ma Tộc đều không muốn chơi nữa, ta còn giả vờ làm
gi?
Lầm bầm tới đây, vốn dĩ không có gì, nhưng trong lúc lời nói thốt ra, trong ánh mắt Ngu Huyền Đại Đế chợt lóe lên.
Lúc này, biển lửa xung quanh tiểu lầu đường như rung động như bị vật gì thổi vào vậy. Cùng lúc đó, một thân hình tái nhợt lặng lẽ hiện ra sau lưng Ngu Huyền Đại Đế, mang theo hỏa tinh khắp bầu trời, bay nhanh về phía Ngu Huyền Đại Đế.
Cũng lúc đó, thân hình Ngu Huyền Đại Đế hơi rung động như bị hư hóa vậy, dù cho bóng người phía sau nhanh nhẹn thể nào, nhưng lúc then chốt, lại thất bại...
Một lần thất bại, Kim Bằng Yêu Vương cũng không truy kích, chỉ cười nhạt.
Ngược lại lúc Ngu Huyền Đại Đế nhanh chóng tránh ra, mang theo một thần sắc quái dị nhìn Kim Bằng Yêu Vương, ôn nhu nói:
- Không ngờ lại dám ra tay với Ban Đế? Dù ngươi là cao nhân ở đâu đến, lẽ nào không sợ tu diệt cửu tộc sao?
Kim Bằng Yêu Vương hừ một tiếng, sau đó như đùa giỡn, nói:
- Ngu mỹ nhân... Tại Tu La Quốc này, người ra vẻ đáng thương cũng đã mấy chục năm rồi, trò chơi này vui vậy sao? Vui đến nỗi bạn cũ đến cửa nhà, người vẫn tiếp tục giả vờ sao?
Biểu hiện trên mặt Ngu Huyền Đại Đế hơi ngưng đọng sau đó lạnh lùng nói:
- Bạn cũ... Hừ... Kim Bằng Bản Đế không nhớ là bạn của người lúc nào! Thế nào? Còn không đi? Một người ăn bám Hương Hương Quận chúa như ngươi, lại muốn gây sự với Bản Đế sao?
Tư thái của Ngu Huyền Đại Đế lúc này, khác hẳn với bộ dạng ngu ngốc của hắn trước đây, dường như hạ hắn màn kịch của mình xuống vậy.
Kim Bằng Yêu Vương tựa như đã biết rõ tính tình của hắn, nghe vậy chỉ cười, nói:
- Lúc này mới là vị Ngu mỹ nhân sát phạt quyết đoán năm nào... Nói ra, trong Huyết Ma Tộc, ngoài nữ nhân kia ra, kẻ lợi hại nhất chính là người... Chi là không biết vì sao, ngươi lại muốn trở mặt với Huyết Ma Tộc. Nếu ngươi không trở mặt với những người cùng sống chết với ngươi, lúc này dù ta và Hương Hương ra tay, cũng không đến nỗi biến thành cục diện như thế này!
Ngu Huyền Đại Đế cười lớn, trong ánh mắt hiện lên một tia sát khí, nhưng vẫn cười nói:
- Các người giúp ta giải quyết những tên đáng chết đó cũng tốt, đối phó với những người đó, Bản Để không thể đích thân ra tay, ngươi giết họ, cũng đã giúp ta rồi... Chỉ là, ngươi biến Hoàng thành của ta nên như vậy thì ta cũng phải tìm các ngươi tính số... Nói đi, đêm nay xuất hiện, Kim Bằng Yêu Vương không phải muốn đến uống trà chứ?
Kim Bằng Yêu Vương cười nhạt, sắc mặt tái nhợt hiện lên một tia ửng đỏ:
- Nói ra, đêm nay ta không phải đến uống trà, chỉ muốn mượn Chân Tổ Huyết Mạch của Ngu mỹ nhân một chút... có được không?
Ánh mắt Ngu Huyền Đại Đế hiện lên một tia sát ý!
Không ai khi đứng ở trước mặt đối phương mà nói lời đòi mạng họ lại bình thản như vậy thì huống hỗ hắn lại là một quốc gia chi chủ.
Lúc này, Ngu Huyền Đại Đế cũng không nhiều lời vô ích, hắn chỉ hơi chỉnh lại bộ hoàng bào trên người lên, lật tay ở phía sau lưng, trong chốc lát, thiên địa xoay ngược!
Kim Bằng Yêu Vương huýt sáo dài một tiếng, toàn thân hóa thành một con quạ đen lớn, bay về giữa không trung. Bên dưới hắn đấu khí chấn động dường như chỉ trong chớp mắt, toàn tiều lầu và các kiến trúc xung quanh, đều biến thành tro bụi...
Phía dưới, Ngu Huyền Đại Đế cười nhạt, khi luồng đấu khí cuồng bạo bay vọt đến bên cạnh, dường như không có gì có thể đẩy ra, hắn chợt phóng ra một luồng đấu khí cuồng bạo không kém đón đỡ lại
Khi hai luồng đấu khí đó giao điệp, thân hình hắn đột nhiên bay đi, cũng bay về phía không trung. Cặp cánh Đấu khí huyết sắc mở ra, hoành phách phía sau lưng của hắn, cả bầu trời dường như phát ra một trận rên rỉ.
Đấu khí hỏa diễm ở bên dưới đều bị tiêu diệt, biến thành một màn đấu khí huyết sắc, hướng về phía Kim Bằng Yêu Vương.
Mặt khác, Lý Dật sớm đã bị biến cố này làm hoảng sợ, trong lòng sớm kinh hoàng trước thực lực của Ngu Huyền Đại Đế lúc này, những gì trước đó đều hư huyễn... Chính mình mặc dù đang được người sau lưng nọ bảo vệ, tuy không có tổn thương gì, nhưng cục diện này, thật đúng là kinh người...
Trong một lúc, trong lòng của mỗi người đều có chút tính toán, thế nhưng nháy mắt lại mai một, nhãn thân Lý Dật lại hướng về phía chiến sự...
Trước sự tấn công của Ngu Huyền Đại Đế, bóng đen khắp bầu trời của Kim Bằng Yêu Vương lại quay về trên người hắn. Hắn liên tục cười nhạt, tay phải chụm lại, chộp về phía trước. Nháy mắt, một luồng đấu khí từ hư không đột nhiên hợp thành, sau đó đánh về phía Ngu Huyền Đại Đế.
Bum
Trong tiếng nổ, thân hình hai người đều run lên, sau đó nhanh chóng thối lui về sau.
Thân hình còn đang bay lùi, quanh người Kim Bằng Yêu Vương chợt hiện lên những lông chim vô số màu sắc, sau đó, thân hình hắn bị những lông chim đó dẫn dắt, bay tròn, cả cơ thể nhanh chóng biến thành một bóng đen mơ hồ. Sau đó, bóng đen ầm ầm nổ tung đấu khí ngập trời tràn ra bốn phía, những nơi đấu khí tràn qua, tất cả đều biến thành tro bụi!
Đối với thể tiến công như vậy của Kim Bằng Yêu Vương, Ngu Huyền Đại Đế chỉ lạnh lùng cười, sau đó, tay phải hắn khẽ cầm kiếm quyết, đã bồ nhanh về phía trước. Trong lúc động thủ, có vô số kiếm khí màu đỏ máu vung lên theo cái phất tay của hắn, thanh thế kinh người tới cực hạn!
Trên bầu trời đêm, sắc đen của bầu trời cùng với kiếm khí màu đỏ máu hòa vào cùng nhau, rồi biến mất. Nhưng lúc này những người tác chiến trong Hoàng thành cùng những Huyết Ma đều đột nhiên run lên, sau đó thất khiếu chảy máu, xụi lơ ngã xuống.
Trên mặt đất, vết nứt chừng nửa thước không ngừng lan rộng, chỉ trong chớp mắt, cả Hoàng thành, hoàn toàn đồ nát...
Giống như trận hải triều kinh thiên đã từng xảy ra trong triều Đại Minh vậy thì, vô số những bọt nước cực lớn xuất hiện, rồi nhanh chóng biến mất.
Mà giữa không trung những đám mây vốn dĩ ngưng kết cũng biến mất, oai lực liều mạng của hai bên lúc này, người thường đã không thể tưởng tượng được nữa!
Những cuộn sóng đấu khí không ngừng nổi lên bốn phía, sau đó lại quay về dưới sự điều khiển của hai người, trong nháy mắt đã không biết bao nhiêu lần công kích, có thể biến bất cứ thứ gì thành bụi.
Kim Bằng Yêu Vương là Ma thú trong Kim Bằng Yêu Tộc, thiên phú dị bầm, tu luyện nhiều, công lực thâm hậu không gì sánh được. Ngu Huyền Đại Đế lại là cấp bậc Đấu Hoàng trong Huyết Ma Tộc, công lực cũng không kém Kim Bằng Yêu Vương bao nhiêu. Hai người cứ đánh như vậy thì cứ cho là ba ngày ba đêm cũng không có kết quả....
Lý Dật ở bên dưới xem liên tục gật đầu, quan sát ở cự ly gần như vậy thì dù với ai mà nói, đều là cơ hội hiếm thấy. Đang lúc xem tới nhập thần, tiếng cười nhạt của người sau lưng truyền đến:
- Sao? Xem đủ chưa?
Sau đó, sau lưng Lý Dật tê rần, lần này là hôn mê thật.