Đấu Thần
Chương 315: Náo loạn
Đả tự: Sided Lovettt
***
Một làn đấu khí hỏa diễm nhỏ từ lòng bàn tay Lý Dật bốc lên, rồi trong chốc lát, tan biến
đi.
Tuy nhiên, Lý Dật cũng không phải lần đầu tiên cảm nhận được sức mạnh cấp bậc Đấu Sư, nhưng khi sức mạnh này thật sự là của hắn, thì cảm giác cũng không giống nữa.
Chí ít, cảm giác chân thực vô cùng này cũng khiến Lý Dật biết rõ, thực lực của hắn đã mạnh hơn tưởng tượng nhiều.
Có thể, rất nhanh trong cuộc đại chiến mà Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương đã chuẩn bị sẵn, thực lực này có thể khiến hắn sinh tồn, tuy nói... Cái khả năng này không chắc chắn cho lắm.
Lý Dật thậm chí có vài phần chuẩn bị đường rút lui, lúc này vật hắn muốn có vẫn chưa có trong tay, mà trên TuLa Đảo, coi như chạy được vài trăm dặm thì sao? Cuối cùng cũng bị Hương Hương Quận chúa bắt được.
Lý Dật không hề hoài nghi, Hương Hương Quận chúa sẽ có thực lực đó.
Bóng đêm dần bao trùm, Đại Đô phồn hoa lúc này vì cấm đi lại ban đêm nên vắng vẻ cực hạn, ngoài một vài tiếng chó sủa thi thoảng truyền đến, không nghe thấy âm thanh gì khác.
Đứng trong sân Quận Chúa Phủ, Lý Dật hơi chau mày nhìn bóng lưng một người.
Tuy đã mấy ngày không gặp, mà thực lực của Lý Dật đã có tiến bộ, nhưng mà, vị trước mắt toát ra khí thế vô cùng cường hãn, khiến hắn hít thở càng gấp.
Có thể cảm nhận được thực lực phát ra cực đại, hắn càng nhận thức được, điềm khác biệt giữa hắn và vị trước mặt... Cảm giác vi diệu này, khiến trong lòngLý Dật nảy sinh vài phần cổ quái.
TuLa Tam Ma... quả nhiên không có ai tầm thường!
Không thể không nói, Hương Hương Quận chúa lúc này rất đẹp, tuy vẫn là trường sam màu trắng, nhưng nàng dường như vừa mới tắm xong dưới vạt áo lộ rõ da thịt trắng nõn, khiến chỉ nhìn qua, hồn phách đã kinh động. Đương nhiên, tình huống này, Lý Dật không muốn xem nhiều.
Đơn giản là vì giờ khắc này, ánh mắt của vị tuyệt thế giai nhân này đang nhìn xuống đất, đó có ba cái đầu người máu tươi đầm đìa, nhưng cái biểu hiện đến lúc sắp chết cũng không chịu tin đó, vẫn hiện lên rõ ràng.
Mà lúc này ánh mắt Hương Hương Quận chúa rơi xuống trên mặt đất, chỉ thỉnh thoảng bấm tay ra, tự nhiên một loạt đấu khí tràn ra, bắn bay đầu người nọ lên không giống như một quả bóng bay vậy. Hương Hương Quận chúa chơi rất vui vẻ.
Theo kiến thức cùng với bản tính của Lý Dật, nhìn thấy giai nhân này vui đùa như vậy, cũng có vài phần mồ hôi lạnh ứa ra.
Tự nhiên, hắn cũng không biểu hiện cảm giác này ra, chỉ mang dáng dấp cung kính, mang theo vài phần khiêm tốn nói:
- Cô cô, đây rốt cục là...
Hương Hương Quận chúa liếc mắt ngang hắn, mới thản nhiên nói:
- Ba lão quý của Huyết Ma Tộc, ngay cả cho ta mượn một chút Huyết Nhãn Linh Tuyền cũng không chịu... Nếu không chịu, ta tự nhiên là giết rồi!
Lý Dật hít một ngụm lượng khí. Ngữ khí của Hương Hương Quận chúa không giống như đã giết ba trưởng lão của Huyết Ma Tộc, mà như đã làm thịt ba con chó vậy. Những cái khác không nói, chỉ tâm tính này, Lý Dật cũng tự nhận không so được!
Nghe câu như vậy, Lý Dật cũng nhẹ nhàng cười, nói:
- Thấy bộ dạng của cô cô, mấy ngày nay chúng ta cũng nên động thủ rồi?
- Có lẽ là đêm nay...
Hương Hương Quận chúa cười, sau đó quay đầu lại.
Lý Dật thấy trong đôi mắt nàng phảng phất hiện lên một tia hàm ý. Nhưng hắn không dám nhìn lâu, nhu thuận cúi đầu.
Cười một lúc, Hương Hương Quận chúa mới nghiêng đầu, nói:
- Bảo ngươi giải quyết chút phiền phức nhỏ, giải quyết xong chưa?
Lý Dật vẻ mặt xấu hổ nói:
- Trong đó một người đã chết, nhưng những người còn lại thật sự khó chơi. Tuy đã lợi dụng tất cả tâm kế, ta đã đưa bọn họ gần như vào tử địa, nhưng không ngờ trong tay bọn họ đều có Ngọc Truyền Tống lại trực tiếp đi...
- Ngọc Truyền Tống?
Hương Hương Quận chúa ở một tiếng, hiển nhiên, đối với vật này, nàng biết rất rõ ràng. Suy nghĩ chốc lát, nàng thản nhiên nói:
- Như vậy... Ngươi không nói ra những gì không nên nói chứ?
Lý Dật lắc đầu, nói:
- Điều này chắc chắn là không, ta không ngu xuẩn như vậy...
- Vậy thì tốt...
Hương Hương Quận chúa khẽ gật đầu, một lát sau, giống như không chú ý, thản nhiên nói:
- Ngươi có lẽ không biết, vào cái đêm ta chuẩn bị xuất thủ với ba lão bất tử đó, lại có người lén đi vào Huyết Ma Thánh Địa, lấy mất bảo vật bên trong...
Lý Dật trong lòng đánh trống, nhưng trên mặt lộ vẻ cổ quái:
- Huyết Ma Thánh Địa!
- Ngươi không biết sao?
Hương Hưng Quận chúa thản nhiên nói. Thấy Lý Dật gật đầu, nàng cười cười, chậm rãi nói:
- Nếu không biết, thì thôi vậy... Dù sao mất đi cũng không phải vật của ta, có lấy được cũng không phải của ta... Nhưng mà, ba lão quỷ này của Huyết Ma Tộc chết rồi, kẻ khó lường nhất chính là Phong Thần Vương kia... Theo tính cách của hắn, việc này e là không dễ kết thúc như vậy! Chỉ hy vọng việc này, không ngăn trở đại sự của chúng ta mới tốt!
Những lời nói giống như răn dạy này, khiến trong lòng Lý Dật hơi ngưng thần, nhưng hắn vẫn khẽ cười, nói:
- Bằng không... Chúng ta nghĩ cách đem Phong Thân Vương...
Đang nói, Lý Dật bị ngắt lời.
- Cũng không cần phải như vậy...
Hương Hương Quận chúa cười cười, sau đó mới thản nhiên nói:
- Có người, dường như còn gấp hơn người nữa!
Nghe vậy thì Lý Dật hơi ngẩn ngơ, đang muốn nói gì đó, nhưng lúc này, chỉ thấy không khí bốn phía bắt đầu khởi động sau đó, dường như có tiếng quạ bay khắp bầu trời.
Một màn quen thuộc này khiến Lý Dật câm miệng, sau đó, chỉ thấy đoàn quạ đen biến thành một đám khói, rồi tụ lại thành một bóng người tái nhợt.
Kim Bằng Yêu Vương mặc hắc bào rộng thùng thình dường như dậm chân tại chỗ tại hư không sau khi tiếp đất lại phát ra một trận cười cổ quái, sau đó tung ra một vật, thản nhiên nói:
- Già rồi có chút khó chơi, nhỏ thì chạy trốn mất, ta phải đi tìm hắn về...
Nghe vậy thì Lý Dật nhìn theo vật vừa bị ném ra, sau đó mới thấy rõ ràng, vật đính đây máu tươi này, chính là cái đầu hung tợn của Phong Thân Vương. Một màn này khiến con ngươi hắn co lại, thủ đoạn của hai vị này, quả thật là...
Hương Hương Quận chúa thấy cái đầu này, cũng hơi đảo qua, rồi nói:
- Chạy thoát thì như thế nào, cắt đầu cũng không có thu hoạch lắm. Kẻ già thì tha mạng cho hắn, còn người trẻ thì không cần để ý đến hắn nữa, chắc là hắn cũng không làm nên cái gì sóng to gió lớn...
Kim Bằng Yêu Vương không nói gì, chỉ là có chút suy nghĩ liếc nhìn Lý Dật, sát ý trong mắt, lại cũng không ít!
Tới giờ khắc này, Lý Dật làm sao cũng không thể hiểu được, hai vị này đã biết rõ, vật kia đã ở trong tay mình rồi, chỉ là do nhiều nguyên nhân, bọn họ chưa muốn vạch trần mà thôi.
Mà trước mắt cái đầu máu chảy đầm đìa, chỉ là một lời cảnh cáo, hoặc là sự chứng minh của thực lực.
Việc này trong lòng mọi người đều biết rõ, nhưng không nói ra, vì vậy Lý Dật cũng không dây dưa nhiều, mà chỉ hạ thấp người hành lễ với Kim Bằng Yêu Vương.
Tực hồ như mục đích của mình đã đạt được, Hương Hương Quận chúa cũng không nhiều chuyện thêm nữa. Nàng chỉ tiện tay điềm nhẹ, chỉ thấy một luồng đấu khíbạo khởi, biến bốn cái đầu trước mắt thành thịt vụn.
Làm xong động tác này, nàng mới nghiêng người, thản nhiên nói:
- Bốn cường giả cấp bậc Đấu Sư của Huyết Ma Tộc, đều đã chết hết... Vậy thì, đến ngày mai, Huyết Ma Tộc chắc chắn đại loạn. Mà những tên đáng ghét của Đấu Thần Điện, sao lại không biết? Vì vậy thì chúng ta muốn hành sự chỉ còn đêm nay mà thôi... Lý Dật, theo ước định, sau khi thành sự, Huyết Nhãn Linh Tuyên kia là của người rồi!
- Vâng!
Lý Dật gật đầu, nói nhanh. Hương Hương Quận chúa nói tiếp:
- Nếu đã rõ ràng như vậy thì vậy người chỉ cần...
Ba người đang nói, nhưng vẫn chưa nói xong, chợt nghe thấy một âm thanh kỳ lạ từ bên ngoài truyền tới. Ba người nhìn nhau, sau đó nhanh chóng đứng dậy.
Lúc này, mới nhìn thấy bầu trời Đại Đô không hiểu vì sao biến thành một màu hoa hồng không biết bao nhiêu nhiệt lượng từ tám hướng vọt tới, khiến chỉ cần hít thở, là một trận đấu đớn...
Thậm chí, không có thời gian cho ba người kịp phản ứng, đã nghe thấy một tiếng “bùm” vang lên, Quận Chúa Phủ vốn dĩ chỉ có ba người, đại môn đã bị đá văng sau đó, thấy vô số bóng người như nước triều tràn vào.
Lý Dật cau mày nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt người đối diện tái nhợt trong suốt, khóe miệng nứt ra đến lỗ tai, mà con ngươi cũng đỏ bừng kỳ dị!
Từ lúc nào, Huyết Ma Tộc đã hành sự minh mục trương đảm như vậy?
Bốn phía đều truyền đến âm thanh cuồng bạo của Huyết Ma Tộc, như một màn điện cuồng dù tâm tính của ba người cũng chỉ không nhịn được sửng sốt, chỉ vì sự biến hóa này đã ngoài dự liệu.
Chỉ là, lúc này không phải lúc nghĩ nhiều chuyện, Lý Dật đã không chần chờ thêm, nhanh chóng đứng lên.
Mấy người kia đã nhìn thấy ba người này, nhất thời một tiếng gào thét, sau đó mười Huyết Ma vọt mạnh đến.
Mà ở xung quanh bầu trời, còn không biết bao nhiêu huyết ảnh của Huyết Ma Tộc, từ giữa không trung đánh tới.
Lý Dật cau mày, cũng không hề lên tiếng, nhìn thấy bộ dạng của Hương Hương Quận chúa và Kim Băng Yêu Vương, hắn tự nhiên biết, hai vị này lúc này chắc chắn không ra tay. Lập tức, tay phải hắn run lên, Đoạt Hồn Nhận trong tay áo đã bay ra, cũng không cần Đấu kỹ gì, cổ tay chỉ hơi run lên, Đoạt Hồn Nhận xét thành một vòng cung kinh dị, cắt mười đầu Huyết Ma trước mặt thành hai đoạn!
- Cùng tiến lên!
Dường như là một Huyết Ma thủ lĩnh, ở phía sau quát to một tiếng, sau đó, vô số thân ảnh huyết hồng sắc tiến lên. Nhưng đúng lúc này, trong sân đâu còn thân ảnh của ba người?
Cách nghĩ trong đầu Huyết Ma kia còn chưa định thần, đột nhiên yết hầu hắn đau đớn, tựa hồ như có người đang bóp cổ vậy.
- Các ngươi đang định làm gì vậy?
Lý Dật cười cười, đấu khí trong tay nhẹ đi vài phần.
Trong đầu Huyết Ma kia khẽ chuyền, ma xui quỷ khiến thốt ra:
- Trưởng lão có lệnh, đêm nay bắt đầu đại khai sát giới...
- Ồ, cảm tạ!
Nói xong, Lý Dật đã tiện tay bẻ cổ Huyết Ma kia, sau đó vứt thân thể hắn vào trong vườn. Sau đó, Lý Dật cũng không để ý đến đoàn người lộn xộn kia, chi bay lên phía trên, nhìn bốn phía.
Lúc này trong Đại Đô đã loạn lạc, Lý Dật từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy một nửa Đại Đô đã bị đốt cháy, phố lớn ngõ nhỏ trong Đại Đô đều loạn một màu huyết hông sắc, còn dân thường trong Đại Đô hoảng sợ chạy quanh.
Chỉ là, những người này không thể nhanh hơn Ma thú, rất nhanh, bọn họ đều bị nhào xuống đất, rồi vô số Ma thú chụp tới.
Loạn thế, cũng không biết chạy về nơi nào, nhưng Lý Dật biết rõ, kinh qua loạn như thế này, Tu La Quốc này, e là cũng không còn là Tu La Quốc nữa.
Mơ hồ nhìn về bốn phía một lượt, Lý Dật mới phát hiện, Kim Bằng Yêu Vương và Hương Hương Quận chúa lúc này đều mất dạng cũng không biết bọn họ chạy đi đâu, hơn nữa dù biết, thì thế nào?
Trong lúc nhất thời, đầu óc Lý Dật rối loạn cực hạn, trong lúc rối loạn, Lý Dật không biết nên làm gì, chỉ sững sờ tại không trung
Một số Huyết Ma không biết sống chết liều mạng xông tới đều bị hắn giết chết, những phế vật này số lượng tuy nhiều, nhưng đâu còn có chỗ lợi ích gì nữa?
Sau một lát, đầu óc Lý Dật mới có vài phần thanh tịnh, hắn sững sờ chốc lát mới hiểu được, trước mắt hắn cũng không thể tham gia vào kế hoạch của Hương Hương Quận chúa, mà kế hoạch đó rốt cục là gì, hắn cũng không biết. Nhưng mà, hắn tự có kế hoạch của hắn...
***
Một làn đấu khí hỏa diễm nhỏ từ lòng bàn tay Lý Dật bốc lên, rồi trong chốc lát, tan biến
đi.
Tuy nhiên, Lý Dật cũng không phải lần đầu tiên cảm nhận được sức mạnh cấp bậc Đấu Sư, nhưng khi sức mạnh này thật sự là của hắn, thì cảm giác cũng không giống nữa.
Chí ít, cảm giác chân thực vô cùng này cũng khiến Lý Dật biết rõ, thực lực của hắn đã mạnh hơn tưởng tượng nhiều.
Có thể, rất nhanh trong cuộc đại chiến mà Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương đã chuẩn bị sẵn, thực lực này có thể khiến hắn sinh tồn, tuy nói... Cái khả năng này không chắc chắn cho lắm.
Lý Dật thậm chí có vài phần chuẩn bị đường rút lui, lúc này vật hắn muốn có vẫn chưa có trong tay, mà trên TuLa Đảo, coi như chạy được vài trăm dặm thì sao? Cuối cùng cũng bị Hương Hương Quận chúa bắt được.
Lý Dật không hề hoài nghi, Hương Hương Quận chúa sẽ có thực lực đó.
Bóng đêm dần bao trùm, Đại Đô phồn hoa lúc này vì cấm đi lại ban đêm nên vắng vẻ cực hạn, ngoài một vài tiếng chó sủa thi thoảng truyền đến, không nghe thấy âm thanh gì khác.
Đứng trong sân Quận Chúa Phủ, Lý Dật hơi chau mày nhìn bóng lưng một người.
Tuy đã mấy ngày không gặp, mà thực lực của Lý Dật đã có tiến bộ, nhưng mà, vị trước mắt toát ra khí thế vô cùng cường hãn, khiến hắn hít thở càng gấp.
Có thể cảm nhận được thực lực phát ra cực đại, hắn càng nhận thức được, điềm khác biệt giữa hắn và vị trước mặt... Cảm giác vi diệu này, khiến trong lòngLý Dật nảy sinh vài phần cổ quái.
TuLa Tam Ma... quả nhiên không có ai tầm thường!
Không thể không nói, Hương Hương Quận chúa lúc này rất đẹp, tuy vẫn là trường sam màu trắng, nhưng nàng dường như vừa mới tắm xong dưới vạt áo lộ rõ da thịt trắng nõn, khiến chỉ nhìn qua, hồn phách đã kinh động. Đương nhiên, tình huống này, Lý Dật không muốn xem nhiều.
Đơn giản là vì giờ khắc này, ánh mắt của vị tuyệt thế giai nhân này đang nhìn xuống đất, đó có ba cái đầu người máu tươi đầm đìa, nhưng cái biểu hiện đến lúc sắp chết cũng không chịu tin đó, vẫn hiện lên rõ ràng.
Mà lúc này ánh mắt Hương Hương Quận chúa rơi xuống trên mặt đất, chỉ thỉnh thoảng bấm tay ra, tự nhiên một loạt đấu khí tràn ra, bắn bay đầu người nọ lên không giống như một quả bóng bay vậy. Hương Hương Quận chúa chơi rất vui vẻ.
Theo kiến thức cùng với bản tính của Lý Dật, nhìn thấy giai nhân này vui đùa như vậy, cũng có vài phần mồ hôi lạnh ứa ra.
Tự nhiên, hắn cũng không biểu hiện cảm giác này ra, chỉ mang dáng dấp cung kính, mang theo vài phần khiêm tốn nói:
- Cô cô, đây rốt cục là...
Hương Hương Quận chúa liếc mắt ngang hắn, mới thản nhiên nói:
- Ba lão quý của Huyết Ma Tộc, ngay cả cho ta mượn một chút Huyết Nhãn Linh Tuyền cũng không chịu... Nếu không chịu, ta tự nhiên là giết rồi!
Lý Dật hít một ngụm lượng khí. Ngữ khí của Hương Hương Quận chúa không giống như đã giết ba trưởng lão của Huyết Ma Tộc, mà như đã làm thịt ba con chó vậy. Những cái khác không nói, chỉ tâm tính này, Lý Dật cũng tự nhận không so được!
Nghe câu như vậy, Lý Dật cũng nhẹ nhàng cười, nói:
- Thấy bộ dạng của cô cô, mấy ngày nay chúng ta cũng nên động thủ rồi?
- Có lẽ là đêm nay...
Hương Hương Quận chúa cười, sau đó quay đầu lại.
Lý Dật thấy trong đôi mắt nàng phảng phất hiện lên một tia hàm ý. Nhưng hắn không dám nhìn lâu, nhu thuận cúi đầu.
Cười một lúc, Hương Hương Quận chúa mới nghiêng đầu, nói:
- Bảo ngươi giải quyết chút phiền phức nhỏ, giải quyết xong chưa?
Lý Dật vẻ mặt xấu hổ nói:
- Trong đó một người đã chết, nhưng những người còn lại thật sự khó chơi. Tuy đã lợi dụng tất cả tâm kế, ta đã đưa bọn họ gần như vào tử địa, nhưng không ngờ trong tay bọn họ đều có Ngọc Truyền Tống lại trực tiếp đi...
- Ngọc Truyền Tống?
Hương Hương Quận chúa ở một tiếng, hiển nhiên, đối với vật này, nàng biết rất rõ ràng. Suy nghĩ chốc lát, nàng thản nhiên nói:
- Như vậy... Ngươi không nói ra những gì không nên nói chứ?
Lý Dật lắc đầu, nói:
- Điều này chắc chắn là không, ta không ngu xuẩn như vậy...
- Vậy thì tốt...
Hương Hương Quận chúa khẽ gật đầu, một lát sau, giống như không chú ý, thản nhiên nói:
- Ngươi có lẽ không biết, vào cái đêm ta chuẩn bị xuất thủ với ba lão bất tử đó, lại có người lén đi vào Huyết Ma Thánh Địa, lấy mất bảo vật bên trong...
Lý Dật trong lòng đánh trống, nhưng trên mặt lộ vẻ cổ quái:
- Huyết Ma Thánh Địa!
- Ngươi không biết sao?
Hương Hưng Quận chúa thản nhiên nói. Thấy Lý Dật gật đầu, nàng cười cười, chậm rãi nói:
- Nếu không biết, thì thôi vậy... Dù sao mất đi cũng không phải vật của ta, có lấy được cũng không phải của ta... Nhưng mà, ba lão quỷ này của Huyết Ma Tộc chết rồi, kẻ khó lường nhất chính là Phong Thần Vương kia... Theo tính cách của hắn, việc này e là không dễ kết thúc như vậy! Chỉ hy vọng việc này, không ngăn trở đại sự của chúng ta mới tốt!
Những lời nói giống như răn dạy này, khiến trong lòng Lý Dật hơi ngưng thần, nhưng hắn vẫn khẽ cười, nói:
- Bằng không... Chúng ta nghĩ cách đem Phong Thân Vương...
Đang nói, Lý Dật bị ngắt lời.
- Cũng không cần phải như vậy...
Hương Hương Quận chúa cười cười, sau đó mới thản nhiên nói:
- Có người, dường như còn gấp hơn người nữa!
Nghe vậy thì Lý Dật hơi ngẩn ngơ, đang muốn nói gì đó, nhưng lúc này, chỉ thấy không khí bốn phía bắt đầu khởi động sau đó, dường như có tiếng quạ bay khắp bầu trời.
Một màn quen thuộc này khiến Lý Dật câm miệng, sau đó, chỉ thấy đoàn quạ đen biến thành một đám khói, rồi tụ lại thành một bóng người tái nhợt.
Kim Bằng Yêu Vương mặc hắc bào rộng thùng thình dường như dậm chân tại chỗ tại hư không sau khi tiếp đất lại phát ra một trận cười cổ quái, sau đó tung ra một vật, thản nhiên nói:
- Già rồi có chút khó chơi, nhỏ thì chạy trốn mất, ta phải đi tìm hắn về...
Nghe vậy thì Lý Dật nhìn theo vật vừa bị ném ra, sau đó mới thấy rõ ràng, vật đính đây máu tươi này, chính là cái đầu hung tợn của Phong Thân Vương. Một màn này khiến con ngươi hắn co lại, thủ đoạn của hai vị này, quả thật là...
Hương Hương Quận chúa thấy cái đầu này, cũng hơi đảo qua, rồi nói:
- Chạy thoát thì như thế nào, cắt đầu cũng không có thu hoạch lắm. Kẻ già thì tha mạng cho hắn, còn người trẻ thì không cần để ý đến hắn nữa, chắc là hắn cũng không làm nên cái gì sóng to gió lớn...
Kim Bằng Yêu Vương không nói gì, chỉ là có chút suy nghĩ liếc nhìn Lý Dật, sát ý trong mắt, lại cũng không ít!
Tới giờ khắc này, Lý Dật làm sao cũng không thể hiểu được, hai vị này đã biết rõ, vật kia đã ở trong tay mình rồi, chỉ là do nhiều nguyên nhân, bọn họ chưa muốn vạch trần mà thôi.
Mà trước mắt cái đầu máu chảy đầm đìa, chỉ là một lời cảnh cáo, hoặc là sự chứng minh của thực lực.
Việc này trong lòng mọi người đều biết rõ, nhưng không nói ra, vì vậy Lý Dật cũng không dây dưa nhiều, mà chỉ hạ thấp người hành lễ với Kim Bằng Yêu Vương.
Tực hồ như mục đích của mình đã đạt được, Hương Hương Quận chúa cũng không nhiều chuyện thêm nữa. Nàng chỉ tiện tay điềm nhẹ, chỉ thấy một luồng đấu khíbạo khởi, biến bốn cái đầu trước mắt thành thịt vụn.
Làm xong động tác này, nàng mới nghiêng người, thản nhiên nói:
- Bốn cường giả cấp bậc Đấu Sư của Huyết Ma Tộc, đều đã chết hết... Vậy thì, đến ngày mai, Huyết Ma Tộc chắc chắn đại loạn. Mà những tên đáng ghét của Đấu Thần Điện, sao lại không biết? Vì vậy thì chúng ta muốn hành sự chỉ còn đêm nay mà thôi... Lý Dật, theo ước định, sau khi thành sự, Huyết Nhãn Linh Tuyên kia là của người rồi!
- Vâng!
Lý Dật gật đầu, nói nhanh. Hương Hương Quận chúa nói tiếp:
- Nếu đã rõ ràng như vậy thì vậy người chỉ cần...
Ba người đang nói, nhưng vẫn chưa nói xong, chợt nghe thấy một âm thanh kỳ lạ từ bên ngoài truyền tới. Ba người nhìn nhau, sau đó nhanh chóng đứng dậy.
Lúc này, mới nhìn thấy bầu trời Đại Đô không hiểu vì sao biến thành một màu hoa hồng không biết bao nhiêu nhiệt lượng từ tám hướng vọt tới, khiến chỉ cần hít thở, là một trận đấu đớn...
Thậm chí, không có thời gian cho ba người kịp phản ứng, đã nghe thấy một tiếng “bùm” vang lên, Quận Chúa Phủ vốn dĩ chỉ có ba người, đại môn đã bị đá văng sau đó, thấy vô số bóng người như nước triều tràn vào.
Lý Dật cau mày nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt người đối diện tái nhợt trong suốt, khóe miệng nứt ra đến lỗ tai, mà con ngươi cũng đỏ bừng kỳ dị!
Từ lúc nào, Huyết Ma Tộc đã hành sự minh mục trương đảm như vậy?
Bốn phía đều truyền đến âm thanh cuồng bạo của Huyết Ma Tộc, như một màn điện cuồng dù tâm tính của ba người cũng chỉ không nhịn được sửng sốt, chỉ vì sự biến hóa này đã ngoài dự liệu.
Chỉ là, lúc này không phải lúc nghĩ nhiều chuyện, Lý Dật đã không chần chờ thêm, nhanh chóng đứng lên.
Mấy người kia đã nhìn thấy ba người này, nhất thời một tiếng gào thét, sau đó mười Huyết Ma vọt mạnh đến.
Mà ở xung quanh bầu trời, còn không biết bao nhiêu huyết ảnh của Huyết Ma Tộc, từ giữa không trung đánh tới.
Lý Dật cau mày, cũng không hề lên tiếng, nhìn thấy bộ dạng của Hương Hương Quận chúa và Kim Băng Yêu Vương, hắn tự nhiên biết, hai vị này lúc này chắc chắn không ra tay. Lập tức, tay phải hắn run lên, Đoạt Hồn Nhận trong tay áo đã bay ra, cũng không cần Đấu kỹ gì, cổ tay chỉ hơi run lên, Đoạt Hồn Nhận xét thành một vòng cung kinh dị, cắt mười đầu Huyết Ma trước mặt thành hai đoạn!
- Cùng tiến lên!
Dường như là một Huyết Ma thủ lĩnh, ở phía sau quát to một tiếng, sau đó, vô số thân ảnh huyết hồng sắc tiến lên. Nhưng đúng lúc này, trong sân đâu còn thân ảnh của ba người?
Cách nghĩ trong đầu Huyết Ma kia còn chưa định thần, đột nhiên yết hầu hắn đau đớn, tựa hồ như có người đang bóp cổ vậy.
- Các ngươi đang định làm gì vậy?
Lý Dật cười cười, đấu khí trong tay nhẹ đi vài phần.
Trong đầu Huyết Ma kia khẽ chuyền, ma xui quỷ khiến thốt ra:
- Trưởng lão có lệnh, đêm nay bắt đầu đại khai sát giới...
- Ồ, cảm tạ!
Nói xong, Lý Dật đã tiện tay bẻ cổ Huyết Ma kia, sau đó vứt thân thể hắn vào trong vườn. Sau đó, Lý Dật cũng không để ý đến đoàn người lộn xộn kia, chi bay lên phía trên, nhìn bốn phía.
Lúc này trong Đại Đô đã loạn lạc, Lý Dật từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy một nửa Đại Đô đã bị đốt cháy, phố lớn ngõ nhỏ trong Đại Đô đều loạn một màu huyết hông sắc, còn dân thường trong Đại Đô hoảng sợ chạy quanh.
Chỉ là, những người này không thể nhanh hơn Ma thú, rất nhanh, bọn họ đều bị nhào xuống đất, rồi vô số Ma thú chụp tới.
Loạn thế, cũng không biết chạy về nơi nào, nhưng Lý Dật biết rõ, kinh qua loạn như thế này, Tu La Quốc này, e là cũng không còn là Tu La Quốc nữa.
Mơ hồ nhìn về bốn phía một lượt, Lý Dật mới phát hiện, Kim Bằng Yêu Vương và Hương Hương Quận chúa lúc này đều mất dạng cũng không biết bọn họ chạy đi đâu, hơn nữa dù biết, thì thế nào?
Trong lúc nhất thời, đầu óc Lý Dật rối loạn cực hạn, trong lúc rối loạn, Lý Dật không biết nên làm gì, chỉ sững sờ tại không trung
Một số Huyết Ma không biết sống chết liều mạng xông tới đều bị hắn giết chết, những phế vật này số lượng tuy nhiều, nhưng đâu còn có chỗ lợi ích gì nữa?
Sau một lát, đầu óc Lý Dật mới có vài phần thanh tịnh, hắn sững sờ chốc lát mới hiểu được, trước mắt hắn cũng không thể tham gia vào kế hoạch của Hương Hương Quận chúa, mà kế hoạch đó rốt cục là gì, hắn cũng không biết. Nhưng mà, hắn tự có kế hoạch của hắn...