Đấu Phá Thương Khung
Chương 407: Kình địch: Thanh liên biến
Đem ánh mắt đang nhìn vào Bạch Sơn ở phía đối diện thu hồi, Tiêu Viêm lại một lần nữa đem ánh mắt đảo qua bốn phía quảng trường, tại một vị trí ở trung tâm quảng trường, có một dãy ghế có tầm nhìn tốt nhất, tại đây trên dãy ghế, vẻn vẹn chỉ có bốn lão nhân râu tóc bạc trắng đang ngồi, tuy rằng bốn người này khí tức so với những lão nhân bình thường không có gì khác nhau, bất quá trong tầm mắt của Tiêu Viêm, lại dừng lại trên người bọn họ đầu tiên, người khác có lẽ không cảm giác được cái gì từ bọn họ, chỉ có hắn do linh hồn cảm giác lực xuất chúng, có thể mơ hồ nhận thấy không gian xung quanh bốn lão nhân này mơ hồ dao động, loại không gian dao động này, chỉ có thể là do đấu khí cường đại trong cơ thể đã đến mức cực hạn, mới có thể cùng không gian ngoại giới sinh ra cộng minh.
Trong số những cường giả mà Tiêu Viêm có thể nhận thức, cho dù có là Hải Ba Đông, cũng không thể đạt tới loại tình trạng này được, chỉ có người đã sắp vượt ra khỏi cấp bậc Đấu Hoàng như Gia Hình Thiê hoặc Đấu Tông cường giả như Vân Sơn, mới có thể đạt tới.
Trong lúc Tiêu Viêm đang đánh giá bốn lão nhân quần áo có chút mộc mạc này, thì bốn người bỗng nhiên đều có cảm ứng, ánh mắt mờ mịt chợt nhấc lên, đôi mắt đục ngầu trực tiếp tiếp xúc với ánh mắt của Tiêu Viêm, chỉ vừa mới đối diện, đôi mắt Tiêu Viêm nhất thời cảm thấy một trận đau đớn, trong cơ thể đấu khí vận chuyển, cuối cùng hóa thành một luồng thanh sắc hỏa diễm từ con ngươi đen thẫm của hắn thoạt bắn ra, đem cỗ cảm giác đau đớn kia, dần dần giảm thiểu, trong lòng hắn cực kỳ chấn động, vội thu lại ánh mắt.
"Di?" Khi thấy được ở trong đôi mắt Tiêu Viêm lặng yên hiện ra một luồng thanh sắc hỏa diễm, bốn lão nhân đang ngồi trên ghế kia, đều không hẹn mà cùng cúi đầu phát ra một đạo thanh âm tràn ngập kinh dị, ba người trong đó nhìn nhau liếc mắt một cái, mở miệng nói: "Đấu khí thật kỳ dị, quả thực giống như một ngọn lửa nóng cháy và linh động."
"Loại đấu khí như thế này, chính là loại hỏa diễm dùng để luyện đan dược tốt nhất, Tiêu Viêm này nếu như không trở thành Luyện dược sư, thì đúng là một tổn thất cực lớn." Lão giả ngồi trên chiếc ghế cuối cùng bên trái trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, chậm rãi nói.
"Ha hả, hỏa lão nhân, nghe nói Tiêu Viêm này từng đoạt được quán quân trong Luyện dược sư đại hội của Gia Mã đế quốc đó nha, thiên phú luyện dược thực sự không kém, nếu như có thể tiến vào luyện dược hệ của ngươi, thì chỉ sợ thành tựu ngày sau của hắn có thể làm người khác líu lưỡi đó." Một lão giả áo bào tro ngồi ở giữa, mỉm cười nói.
"Ân, mới mười tám tuổi đã có được thành tựu phi phàm như vậy, quả là một nhân tài tiềm năng a, bất quá ta nghĩ hắn cũng đã có sư phụ của mình a, nói cách khác, nếu chỉ dựa vào thiên phú không thôi thì thực sự hắn không có khả năng với niên kỷ như vậy có thể đạt tới tình trạng này được." lão giả được xưng là hỏa lão nhân, gật gật đầu nói.
"Cho dù hắn đã có sư phụ, thì sự khác biệt giữa lão sư tư nhân và lão sư của học viện, chính là một trời một vực a, hơn nữa luyện dược hệ của Già Nam học viện đã được sáng lập nhiều năm như vậy, nếu như hắn có thể có đủ điều kiện để tiến vào đó tu tập thì ưu đãi của hắn cũng nhiều hơn, dù sao mặc kệ lão sư của hắn có uyên bác đến thế nào, thì cũng không thể so sánh với luyện dược hệ đã được truyền thừa nhiều năm như vậy phải ko?"
"Luyện dược hệ hoàn toàn độc lập với nội viện và ngoại viện. Ngoài ra, cũng không hề có xung đột quá lớn với cả hai, nếu như Tiêu Viêm này có hứng thú qua luyện dược hệ, ta cũng không phải lo lắng tìm kiếm một đệ tử ưu tú nữa." Hỏa lão nhân liếc mắt về phía Tiêu Viêm ở xa xa, nhàn nhạt nói.
"Trong số bốn vị kia. Ba vị bên trái. Chính là phó viện trưởng của ngoại viện cùng với hai vị nguyên lão có danh vọng cực cao ở ngoại viện, có được quyền lực rất lớn. Hơn nữa thực lực của mỗi người cũng đều ở vào cấp độ Đấu hoàng đỉnh phong." Nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Viêm. Nhược Lâm đ*o sư ở bên cạnh thấp giọng giải thích: "Mà vị lão giả trầm mặc ít nói ở ngoài cùng bên phải. Chính là hệ trưởng của luyện dược hệ. Trong tay chưởng quản mộ số lớn Luyện dược sư. Bởi vì luyện dược sư trên đại lục có địa vị đặc thù. Cho nên, luyện dược sư hệ hoàn toàn độc lập với nội viện và ngoại viện. Không có bất luận kẻ nào có thể nhúng tay vào công việc của bọn họ. Cho dù người đó có là phó viện trưởng cũng không được."
"Luyện dược hệ?" Nghe được cái tên này. Tiêu Viêm trong lòng thoáng động. Cái được gọi là luyện dược hệ này chỉ sở cũng có cùng một loại hình thức như Luyện dược sư công hội a?
"Trong ngoại viện thế lực phân bố cũng có chút hỗn loạn. Tuy rằng ta biết ngươi đang ẩn giấu thực lực cường đại. Bất quá ngươi hãy cẩn thận với hai phe thế lực này. Một phe là học viện chấp pháp đội. Nơi đó cường giả như mây. Hơn nữa do chức vụ đặc thù nên bọn họ cơ hồ có đặc quyền tự ý bắt người. Đắc tội với bọn họ. Là cực kỳ phiền toái. Tử Linh thụ mà năm đó trong tràng huyết đấu của Già Nam học viện và Hắc Vực khiến cho người ta sởn tóc gáy. Chính là một loại thủ đoạn khác của bọn họ. Phe còn lại chính là luyện dược hệ kia. Dù sao mặc kệ như thế nào. Luyện dược sư mặc kệ ở đâu. Đều có thể có được địa vị cực kỳ đặc thù." Nhược Lâm đ*o sư thở dài một hơi. Trong giọng nói có chút hâm mộ. Tùy tiện một vị nhị phẩm Luyện dược sư trong luyện dược hệ kia cũng có đãi ngộ vượt xa một hoàng giai đạo sư như nàng.
"Ân." Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Đem những thế lực trong học viện nhớ kỹ ở trong lòng.
"Mặt khác. Trong lần nội viện tuyển bạt tái này. Tuy rằng ngày hôm qua ta chỉ vẻn vẹn yêu cầu ngươi tiến vào trong số năm mươi người đứng đầu. Bất quá ta nghĩ rằng. Với thực lực chân chính của ngươi. Có lẽ có thể đủ khả năng tiến vào năm người đứng đầu." Nhược Lâm đ*o sư mỉm cười nhìn Tiêu Viêm. Nàng cũng không có ý muốn giấu diếm chuyện mình đêm qua đã không cẩn thận nghe thấy toàn bộ sự tình của Tiêu Viêm.
"Không phải đều giống nhau sao?" Tiêu Viêm cười cười nói.
"Không phải giống nhau đâu, nếu như có thể trong tuyển bạt tái tiến vào năm người đứng đầu, như vậy thì ngươi sẽ có tư cách tiến nhập Tàng thư các."
Huân Nhi nghe được lời của hắn, mỉm cười nói
"Tàng thư các? Nơi đó có cái gì hấp dẫn vậy?" Tiêu Viêm ngẩn ra, nói.
"Ta chỉ có thể nói, phàm là học viên tham gia tuyển bạt tái, chỉ sợ có hơn một nửa số học viên, bởi vì chủ ý muốn tiến vào Tàng thư các mà tham gia, trong số đó, cũng có đám người Huân Nhi vào Bạch Sơn đó." Huân Nhi ngồi ở bên cạnh Tiêu Viêm, hơi thở như lan, bộ dáng ôn nhu cười dài, làm cho những ánh mắt ở xung quanh đang chăm chú nhìn vào Tiêu Viêm, đột ngột trở lên nóng rực hơn rất nhiều.
"Tàng thư các là cấm địa của ngoại viện Già Nam học viện, phòng thủ cực kỳ nghiêm ngặt, bình thường ngoại trừ một số ít người có thể đếm được trên đầu ngón tay là có được tư cách tiến vào, còn lại phần lớn thời gian đều ở trong trạng thái đóng cửa. Chỉ có hàng năm sau khi kết thúc tuyển bạt tái, mới có thể mở ra trong một thời gian ngắn." Huân Nhi ôn nhu nói: "Nếu là người may mắn, chỉ sợ có thể ở trong đó kiếm được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng."
"Nga?" Tiêu Viêm nhướng mày, với bối cảnh của Huân Nhi, mà còn có vài phần ý niệm với Tàng thư các thần bí kia, xem ra một số thứ ở trong đó, sẽ không làm cho người ta thất vọng a. Trong lòng nghĩ như vậy, hắn khẽ gật đầu, trong lòng cũng có vài phần hứng thú, cười nói: "Một khi đã như vậy, ta đây cũng sẽ cố hết sức a, bất quá ta báo trước, đừng có kỳ vọng quá lớn vào ta, dù sao tại Già Nam học viện này cao thủ cũng không ít a."
"Với thực lực của ngươi, ta nghĩ điều đó không phải là vấn đề quá lớn, trong tuyển bạt tái lần này, người mà ngươi cần phải chú ý, vẻn vẹn chỉ có năm người." Nhược Lâm đ*o sư cười nói, trong tiếng cười mang theo một chút sợ hãi than: "Người thứ nhất, chính là tiểu yêu nữ kia, thiên phú tu luyện của nàng so với ngươi không kém hơn chút nào, hơn nữa đi theo bên cạnh cường giả như phó viện trưởng nhiều năm như vậy, mưa dầm thấm lâu, khiến cho kiến thức của nàng viễn siêu những đồng bạn cùng lứa tuổi, cấp bậc công pháp đấu kỹ mà nàng tu luyện, đều là những công pháp khiến cho người khác mơ ước, hơn nữa tính cách của nàng quái dị, mềm rắn đều không chịu, tính cách quả thực đúng là của một Tiểu ma nữ a, bất qua cũng may là nàng đối với nam nhân không có nhiều hứng thú, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng bị nàng cuốn lấy, đương nhiên lấy quan hệ của ngươi với Huân Nhi, nàng không chừng sẽ giận cá chém thớt mà nhằm vào ngươi đó."
"Người thứ hai, chính là Bạch Sơn hôm qua ngươi đã được gặp, là nhân vật phong vân đứng đầu trong hai năm nay của học viện, thực lực của hắn cũng cực kỳ mạnh mẽ, còn kẻ địch mạnh mẽ thứ ba mà ngươi cần chú ý, thật ra ngươi cũng chưa từng gặp qua hắn, bất quá tên đó, lại là người thuộc "Chấp pháp đội" mà lúc trước ta đã nói qua, hơn nữa địa vị của hắn ở trong đó cũng không thấp, được đương nhiệm đại thủ lĩnh của chấp pháp đội rất là tín nhiệm, hơn nữa bởi vì hắn là một cô nhi, chỉ sợ sẽ thường xuyên ở lại trong học viện, cho nên, ngày sau, nói không chừng còn có khả năng đem thế lực mạnh mẽ của chấp pháp đội nắm trong tay."
"Người thứ tư, tên là Lục Mục, là tinh anh của luyện dược hệ, không chỉ có luyện dược thuật kiệt xuất, hơn nữa trên con đường tu luyện đấu khí cũng đồng dạng không kém, cũng là một đối thủ không thể khinh thường, cần phải đặc biệt chú ý hắn, bởi vì dựa theo thứ tự xắp xếp, đối thủ của ngươi hôm nay, có thể sẽ là hắn." Nhược Lâm đ*o sư nhắc nhở nói.
"Nga?" Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn ra, dò hỏi: "Lục Mục kia thực lực đã đến cấp bậc gì?"
"Tam tinh đại đấu sư a, bất quá tên kia chỉ là một tên dược sư, đấu khí hư nhược, không đủ để gây cho người khác sợ hãi." Tiêu Ngọc ở một bên, bỗng nhiên bĩu môi, nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Ha hả, Lục Mục kia cũng chính là người theo đuổi tiểu nha đầu Ngọc nhi đó, lúc trước khi mới nhập học, tên kia dám đeo chiếc lắc tay của Ngọc nhi giữa ban ngày ban mặt đi dạo lung tung trong học viện, sau đó bị Ngọc nhi phát hiện, trực tiếp tung một cước đá xuống ao, không ngờ sau khi tên đó bò lên, lại dám không ngừng kề cận Ngọc nhi, đáng tiếc mỗi lần đều bị nàng đánh cho cả người đầy thương tích, cũng thật mất mặt, hắn mang tiếng là một tên Luyện dược sư, vậy mà đến chữa thương dược cũng không đủ mà dùng." Nhược Lâm đ*o sư che miệng cười duyên nói.
Nghe được lời của Nhược Lâm đ*o sư, khuôn mặt đang tươi cười của Tiêu Ngọc chợt đỏ ửng, bất đắc dĩ nói: "Đừng có ở trước mặt ta nhắc đến chuyện này nữa, phiền chết đi được."
"Nha?" Nghe được lời nói của hai người, Tiêu Viêm ngẩn ra, đôi mắt lộ vẻ kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Ngọc, trêu chọc nói: "Chậc chậc, không nghĩ tới mị lực của Tiêu Ngọc biểu tỷ cũng không nhỏ a, bất quả lần này, xem ra khá hơn cái tên hai năm trước kia nhiều a?"
"Hừ, ngươi cho rằng ánh mắt của ai cũng giống như ngươi vậy sao? Bổn tiểu thư cũng không phải là không có ai chú ý đâu." Dưới con mắt kinh ngạc của Tiêu Viêm, Tiêu Ngọc hừ một tiếng nói.
Tiêu Viêm cười cười, lại một lần nữa chuyển ảnh mắt về hướng Nhược Lâm đ*o sư, cười nói: "Thế còn người cuối cùng là ai?"
"Gần ngay trước mắt." Nhược Lâm đ*o sư giảo hoạt cười nói.
"Ách?" Tiêu Viêm ánh mắt nao nao chuyển hướng về Huân Nhi đang ở bên cạnh, nhìn thấy nàng đang cười khẽ, không khỏi cười khổ nói: "Quả nhiên là một kình địch không thể không coi trọng."
Không thể ngờ, người cuối cùng mà Nhược Lâm đ*o sư muốn hắn chú ý, chính là Huân Nhi có thiên phú tu luyện khủng bố, hơn nữa có bối cảnh thần bí khổng lồ.
Trong lúc mấy người đang thấp giọng cười đùa, trên khán đài của quảng trường, đã lại một lần nữa đầy ắp khán giả, tiếng nói ồn ào, vang động đến tận trời, ngày thứ hai của nội viện tuyển bạt tái, rốt cuộc đã bắt đầu.
Trong số những cường giả mà Tiêu Viêm có thể nhận thức, cho dù có là Hải Ba Đông, cũng không thể đạt tới loại tình trạng này được, chỉ có người đã sắp vượt ra khỏi cấp bậc Đấu Hoàng như Gia Hình Thiê hoặc Đấu Tông cường giả như Vân Sơn, mới có thể đạt tới.
Trong lúc Tiêu Viêm đang đánh giá bốn lão nhân quần áo có chút mộc mạc này, thì bốn người bỗng nhiên đều có cảm ứng, ánh mắt mờ mịt chợt nhấc lên, đôi mắt đục ngầu trực tiếp tiếp xúc với ánh mắt của Tiêu Viêm, chỉ vừa mới đối diện, đôi mắt Tiêu Viêm nhất thời cảm thấy một trận đau đớn, trong cơ thể đấu khí vận chuyển, cuối cùng hóa thành một luồng thanh sắc hỏa diễm từ con ngươi đen thẫm của hắn thoạt bắn ra, đem cỗ cảm giác đau đớn kia, dần dần giảm thiểu, trong lòng hắn cực kỳ chấn động, vội thu lại ánh mắt.
"Di?" Khi thấy được ở trong đôi mắt Tiêu Viêm lặng yên hiện ra một luồng thanh sắc hỏa diễm, bốn lão nhân đang ngồi trên ghế kia, đều không hẹn mà cùng cúi đầu phát ra một đạo thanh âm tràn ngập kinh dị, ba người trong đó nhìn nhau liếc mắt một cái, mở miệng nói: "Đấu khí thật kỳ dị, quả thực giống như một ngọn lửa nóng cháy và linh động."
"Loại đấu khí như thế này, chính là loại hỏa diễm dùng để luyện đan dược tốt nhất, Tiêu Viêm này nếu như không trở thành Luyện dược sư, thì đúng là một tổn thất cực lớn." Lão giả ngồi trên chiếc ghế cuối cùng bên trái trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, chậm rãi nói.
"Ha hả, hỏa lão nhân, nghe nói Tiêu Viêm này từng đoạt được quán quân trong Luyện dược sư đại hội của Gia Mã đế quốc đó nha, thiên phú luyện dược thực sự không kém, nếu như có thể tiến vào luyện dược hệ của ngươi, thì chỉ sợ thành tựu ngày sau của hắn có thể làm người khác líu lưỡi đó." Một lão giả áo bào tro ngồi ở giữa, mỉm cười nói.
"Ân, mới mười tám tuổi đã có được thành tựu phi phàm như vậy, quả là một nhân tài tiềm năng a, bất quá ta nghĩ hắn cũng đã có sư phụ của mình a, nói cách khác, nếu chỉ dựa vào thiên phú không thôi thì thực sự hắn không có khả năng với niên kỷ như vậy có thể đạt tới tình trạng này được." lão giả được xưng là hỏa lão nhân, gật gật đầu nói.
"Cho dù hắn đã có sư phụ, thì sự khác biệt giữa lão sư tư nhân và lão sư của học viện, chính là một trời một vực a, hơn nữa luyện dược hệ của Già Nam học viện đã được sáng lập nhiều năm như vậy, nếu như hắn có thể có đủ điều kiện để tiến vào đó tu tập thì ưu đãi của hắn cũng nhiều hơn, dù sao mặc kệ lão sư của hắn có uyên bác đến thế nào, thì cũng không thể so sánh với luyện dược hệ đã được truyền thừa nhiều năm như vậy phải ko?"
"Luyện dược hệ hoàn toàn độc lập với nội viện và ngoại viện. Ngoài ra, cũng không hề có xung đột quá lớn với cả hai, nếu như Tiêu Viêm này có hứng thú qua luyện dược hệ, ta cũng không phải lo lắng tìm kiếm một đệ tử ưu tú nữa." Hỏa lão nhân liếc mắt về phía Tiêu Viêm ở xa xa, nhàn nhạt nói.
"Trong số bốn vị kia. Ba vị bên trái. Chính là phó viện trưởng của ngoại viện cùng với hai vị nguyên lão có danh vọng cực cao ở ngoại viện, có được quyền lực rất lớn. Hơn nữa thực lực của mỗi người cũng đều ở vào cấp độ Đấu hoàng đỉnh phong." Nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Viêm. Nhược Lâm đ*o sư ở bên cạnh thấp giọng giải thích: "Mà vị lão giả trầm mặc ít nói ở ngoài cùng bên phải. Chính là hệ trưởng của luyện dược hệ. Trong tay chưởng quản mộ số lớn Luyện dược sư. Bởi vì luyện dược sư trên đại lục có địa vị đặc thù. Cho nên, luyện dược sư hệ hoàn toàn độc lập với nội viện và ngoại viện. Không có bất luận kẻ nào có thể nhúng tay vào công việc của bọn họ. Cho dù người đó có là phó viện trưởng cũng không được."
"Luyện dược hệ?" Nghe được cái tên này. Tiêu Viêm trong lòng thoáng động. Cái được gọi là luyện dược hệ này chỉ sở cũng có cùng một loại hình thức như Luyện dược sư công hội a?
"Trong ngoại viện thế lực phân bố cũng có chút hỗn loạn. Tuy rằng ta biết ngươi đang ẩn giấu thực lực cường đại. Bất quá ngươi hãy cẩn thận với hai phe thế lực này. Một phe là học viện chấp pháp đội. Nơi đó cường giả như mây. Hơn nữa do chức vụ đặc thù nên bọn họ cơ hồ có đặc quyền tự ý bắt người. Đắc tội với bọn họ. Là cực kỳ phiền toái. Tử Linh thụ mà năm đó trong tràng huyết đấu của Già Nam học viện và Hắc Vực khiến cho người ta sởn tóc gáy. Chính là một loại thủ đoạn khác của bọn họ. Phe còn lại chính là luyện dược hệ kia. Dù sao mặc kệ như thế nào. Luyện dược sư mặc kệ ở đâu. Đều có thể có được địa vị cực kỳ đặc thù." Nhược Lâm đ*o sư thở dài một hơi. Trong giọng nói có chút hâm mộ. Tùy tiện một vị nhị phẩm Luyện dược sư trong luyện dược hệ kia cũng có đãi ngộ vượt xa một hoàng giai đạo sư như nàng.
"Ân." Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Đem những thế lực trong học viện nhớ kỹ ở trong lòng.
"Mặt khác. Trong lần nội viện tuyển bạt tái này. Tuy rằng ngày hôm qua ta chỉ vẻn vẹn yêu cầu ngươi tiến vào trong số năm mươi người đứng đầu. Bất quá ta nghĩ rằng. Với thực lực chân chính của ngươi. Có lẽ có thể đủ khả năng tiến vào năm người đứng đầu." Nhược Lâm đ*o sư mỉm cười nhìn Tiêu Viêm. Nàng cũng không có ý muốn giấu diếm chuyện mình đêm qua đã không cẩn thận nghe thấy toàn bộ sự tình của Tiêu Viêm.
"Không phải đều giống nhau sao?" Tiêu Viêm cười cười nói.
"Không phải giống nhau đâu, nếu như có thể trong tuyển bạt tái tiến vào năm người đứng đầu, như vậy thì ngươi sẽ có tư cách tiến nhập Tàng thư các."
Huân Nhi nghe được lời của hắn, mỉm cười nói
"Tàng thư các? Nơi đó có cái gì hấp dẫn vậy?" Tiêu Viêm ngẩn ra, nói.
"Ta chỉ có thể nói, phàm là học viên tham gia tuyển bạt tái, chỉ sợ có hơn một nửa số học viên, bởi vì chủ ý muốn tiến vào Tàng thư các mà tham gia, trong số đó, cũng có đám người Huân Nhi vào Bạch Sơn đó." Huân Nhi ngồi ở bên cạnh Tiêu Viêm, hơi thở như lan, bộ dáng ôn nhu cười dài, làm cho những ánh mắt ở xung quanh đang chăm chú nhìn vào Tiêu Viêm, đột ngột trở lên nóng rực hơn rất nhiều.
"Tàng thư các là cấm địa của ngoại viện Già Nam học viện, phòng thủ cực kỳ nghiêm ngặt, bình thường ngoại trừ một số ít người có thể đếm được trên đầu ngón tay là có được tư cách tiến vào, còn lại phần lớn thời gian đều ở trong trạng thái đóng cửa. Chỉ có hàng năm sau khi kết thúc tuyển bạt tái, mới có thể mở ra trong một thời gian ngắn." Huân Nhi ôn nhu nói: "Nếu là người may mắn, chỉ sợ có thể ở trong đó kiếm được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng."
"Nga?" Tiêu Viêm nhướng mày, với bối cảnh của Huân Nhi, mà còn có vài phần ý niệm với Tàng thư các thần bí kia, xem ra một số thứ ở trong đó, sẽ không làm cho người ta thất vọng a. Trong lòng nghĩ như vậy, hắn khẽ gật đầu, trong lòng cũng có vài phần hứng thú, cười nói: "Một khi đã như vậy, ta đây cũng sẽ cố hết sức a, bất quá ta báo trước, đừng có kỳ vọng quá lớn vào ta, dù sao tại Già Nam học viện này cao thủ cũng không ít a."
"Với thực lực của ngươi, ta nghĩ điều đó không phải là vấn đề quá lớn, trong tuyển bạt tái lần này, người mà ngươi cần phải chú ý, vẻn vẹn chỉ có năm người." Nhược Lâm đ*o sư cười nói, trong tiếng cười mang theo một chút sợ hãi than: "Người thứ nhất, chính là tiểu yêu nữ kia, thiên phú tu luyện của nàng so với ngươi không kém hơn chút nào, hơn nữa đi theo bên cạnh cường giả như phó viện trưởng nhiều năm như vậy, mưa dầm thấm lâu, khiến cho kiến thức của nàng viễn siêu những đồng bạn cùng lứa tuổi, cấp bậc công pháp đấu kỹ mà nàng tu luyện, đều là những công pháp khiến cho người khác mơ ước, hơn nữa tính cách của nàng quái dị, mềm rắn đều không chịu, tính cách quả thực đúng là của một Tiểu ma nữ a, bất qua cũng may là nàng đối với nam nhân không có nhiều hứng thú, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng bị nàng cuốn lấy, đương nhiên lấy quan hệ của ngươi với Huân Nhi, nàng không chừng sẽ giận cá chém thớt mà nhằm vào ngươi đó."
"Người thứ hai, chính là Bạch Sơn hôm qua ngươi đã được gặp, là nhân vật phong vân đứng đầu trong hai năm nay của học viện, thực lực của hắn cũng cực kỳ mạnh mẽ, còn kẻ địch mạnh mẽ thứ ba mà ngươi cần chú ý, thật ra ngươi cũng chưa từng gặp qua hắn, bất quá tên đó, lại là người thuộc "Chấp pháp đội" mà lúc trước ta đã nói qua, hơn nữa địa vị của hắn ở trong đó cũng không thấp, được đương nhiệm đại thủ lĩnh của chấp pháp đội rất là tín nhiệm, hơn nữa bởi vì hắn là một cô nhi, chỉ sợ sẽ thường xuyên ở lại trong học viện, cho nên, ngày sau, nói không chừng còn có khả năng đem thế lực mạnh mẽ của chấp pháp đội nắm trong tay."
"Người thứ tư, tên là Lục Mục, là tinh anh của luyện dược hệ, không chỉ có luyện dược thuật kiệt xuất, hơn nữa trên con đường tu luyện đấu khí cũng đồng dạng không kém, cũng là một đối thủ không thể khinh thường, cần phải đặc biệt chú ý hắn, bởi vì dựa theo thứ tự xắp xếp, đối thủ của ngươi hôm nay, có thể sẽ là hắn." Nhược Lâm đ*o sư nhắc nhở nói.
"Nga?" Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn ra, dò hỏi: "Lục Mục kia thực lực đã đến cấp bậc gì?"
"Tam tinh đại đấu sư a, bất quá tên kia chỉ là một tên dược sư, đấu khí hư nhược, không đủ để gây cho người khác sợ hãi." Tiêu Ngọc ở một bên, bỗng nhiên bĩu môi, nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Ha hả, Lục Mục kia cũng chính là người theo đuổi tiểu nha đầu Ngọc nhi đó, lúc trước khi mới nhập học, tên kia dám đeo chiếc lắc tay của Ngọc nhi giữa ban ngày ban mặt đi dạo lung tung trong học viện, sau đó bị Ngọc nhi phát hiện, trực tiếp tung một cước đá xuống ao, không ngờ sau khi tên đó bò lên, lại dám không ngừng kề cận Ngọc nhi, đáng tiếc mỗi lần đều bị nàng đánh cho cả người đầy thương tích, cũng thật mất mặt, hắn mang tiếng là một tên Luyện dược sư, vậy mà đến chữa thương dược cũng không đủ mà dùng." Nhược Lâm đ*o sư che miệng cười duyên nói.
Nghe được lời của Nhược Lâm đ*o sư, khuôn mặt đang tươi cười của Tiêu Ngọc chợt đỏ ửng, bất đắc dĩ nói: "Đừng có ở trước mặt ta nhắc đến chuyện này nữa, phiền chết đi được."
"Nha?" Nghe được lời nói của hai người, Tiêu Viêm ngẩn ra, đôi mắt lộ vẻ kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Ngọc, trêu chọc nói: "Chậc chậc, không nghĩ tới mị lực của Tiêu Ngọc biểu tỷ cũng không nhỏ a, bất quả lần này, xem ra khá hơn cái tên hai năm trước kia nhiều a?"
"Hừ, ngươi cho rằng ánh mắt của ai cũng giống như ngươi vậy sao? Bổn tiểu thư cũng không phải là không có ai chú ý đâu." Dưới con mắt kinh ngạc của Tiêu Viêm, Tiêu Ngọc hừ một tiếng nói.
Tiêu Viêm cười cười, lại một lần nữa chuyển ảnh mắt về hướng Nhược Lâm đ*o sư, cười nói: "Thế còn người cuối cùng là ai?"
"Gần ngay trước mắt." Nhược Lâm đ*o sư giảo hoạt cười nói.
"Ách?" Tiêu Viêm ánh mắt nao nao chuyển hướng về Huân Nhi đang ở bên cạnh, nhìn thấy nàng đang cười khẽ, không khỏi cười khổ nói: "Quả nhiên là một kình địch không thể không coi trọng."
Không thể ngờ, người cuối cùng mà Nhược Lâm đ*o sư muốn hắn chú ý, chính là Huân Nhi có thiên phú tu luyện khủng bố, hơn nữa có bối cảnh thần bí khổng lồ.
Trong lúc mấy người đang thấp giọng cười đùa, trên khán đài của quảng trường, đã lại một lần nữa đầy ắp khán giả, tiếng nói ồn ào, vang động đến tận trời, ngày thứ hai của nội viện tuyển bạt tái, rốt cuộc đã bắt đầu.