Đạo Quân
Chương 1185: Âm mưu (2)
Ngưu Hữu Đạo: “Ông yên tâm, không nắm chắc ta sẽ không tự đem sống chết của mình ra để mạo hiểm như vậy, ta tự có cách giúp người thoát thân.”
Tư Đồ Diệu: “Nếu đã có cách, vì sao ngươi không nói rõ với đám yêu ma quỷ quái kia?”
Ngưu Hữu Đạo: “Ông không thật sự cho rằng ta với bọn hắn kết bái rồi thì bọn hắn chuyện gì cũng sẽ nghe theo ta đấy chứ? Vô ích thôi, tính cảnh giác của bọn hắn rất cao, muốn bọn hắn mạo hiểm lấy mình làm mồi nhử, bọn hắn sẽ không đồng ý. Giờ những việc gì nắm chắc phần thắng và có lợi bọn hắn sẽ làm, bắt bọn hắn gánh vác nguy hiểm toàn quân bị tiêu diệt, chắc chắn bọn hắn sẽ không đồng ý.
Bọn hắn sẽ nghi ngờ có phải ta muốn mưu hại bọn hắn không. Cho nên không thể để cho bọn hắn biết trước, cứ đợi thế đã thành rồi thì tự nhiên có thể bắt bọn hắn thuận thế hành động thôi.”
Tư Đồ Diệu: “Ý của ngươi ta hiểu, nhưng muốn hấp dẫn thế lực chư quốc phân tán khắp nơi tới, không phải sẽ khiến bọn hắn nghi ngờ sao, chỉ e sẽ rất khó khăn.
“Đây chính là nguyên nhân ta tìm Tư Đồ chưởng môn. Có rất nhiều chuyện chỉ dựa vào mình ta thì không thể nào làm được, ta cần nhân thủ có thể điều khiển.” Ngưu Hữu Đạo vừa nói vừa đưa cho ông ta một mảnh vải.
Tư Đồ Diệu đón lấy rồi mở ra xem, thấy bên trên có viết tên vài người trong thế lực các nước.
Ngưu Hữu Đạo giải thích nói: “Đây là vài nhân thủ nằm vùng bí mật của ta ở chư quốc, ta muốn bắt đầu dùng bọn họ để hoàn thành kế hoạch của ta, giờ ta cần người đáng tin để đi liên lạc với họ. Tư Đồ chưởng môn, ba mươi đệ tử Vạn Động Thiên phủ bên Lê Vô Hoa có thể thoát thân khỏi Yến quốc không?”
Hành động lần này của hắn chắc chắn sẽ để lộ những người của Hiểu Nguyệt các cho người ngoài biết, có thể thấy hắn thực sự không còn nhiều lựa chọn nữa.
Khá lắm! Tư Đồ Diệu âm thầm kinh hãi, cái thằng này lại có thể cắm được nhiều gian tế trong số những người tiến vào bí cảnh Thiên Đô của chư quốc như vậy, thấy Nam châu không hề có hành động gì nhưng không ngờ dưới đáy ngầm còn bố trí nhiều như vậy.
Ông ta có thể tưởng tượng được, đây có lẽ là bố cục hoàn thành sau khi tiến vào bí cảnh Thiên Đô.
Đồng thời cũng hiểu được, phải sử dụng ba mươi đệ tử Vạn Động Thiên phủ bên Yến quốc để làm chân chạy việc giúp.
Hiểu thì hiểu, nhưng vẫn còn lo lắng: “Đệ tử Vạn Động Thiên phủ chạy đến bên các chư quốc, đợi khi chư quốc lại thấy người của Vạn Động Thiên phủ ta ở bên chỗ ngươi, chẳng phải Lê trưởng lão bọn họ sẽ gặp nguy hiểm sao?”
Ngưu Hữu Đạo: “Lo lắng thừa rồi, sau khi chuyện thành, đệ tử Vạn Động Thiên phủ lập tức rút lui, bao gồm cả những người bên chỗ các ông, đều phải rút lui trước, sẽ không để người của chư quốc thấy các ông đi cùng ta, nếu không e là sẽ lộ tẩy.”
Tư Đồ Diệu hít sâu một hơi, khẽ gật đầu coi như đồng ý.
Những việc tiếp theo khá đơn giản, Ngưu Hữu Đạo bí mật dặn dò kỹ càng phương thức thao tác.
Làm thế nào để lợi dụng nội ứng ngoại hợp nắm chắc được vị trí của thế lực chư quốc, dùng cách gì để các gian tế cắm vào nội bộ chư quốc giành được tín nhiệm.
Chỗ nào không hiểu Tư Đồ Diệu cũng hỏi kỹ lại.
Sau khi dặn dò xong, Tư Đồ Diệu còn tinh tế vuốt quanh miệng một lần, đám Phù Hoa cũng đi tới.
“Hai vị, đang mưu đồ bí mật gì đấy?” Bừa đến, Phù Hoa đã trêu chọc nói.
Có thể nhận ra, tâm trạng của mấy vị huynh đệ kết bái này đang khá tốt.
Chiến lợi phẩm vơ vét được, Ngưu Hữu Đạo mạo hiểm dụ địch này không lấy một xu, đều để mặc bọn hắn tùy ý xử trí, liên tục vơ vét được tài vật của mấy nhà, đương nhiên tâm trạng của đám người này khá tốt.
Ngưu Hữu Đạo cũng không để ý đến lời trêu chọc này, hỏi: “Xem ra lần này thu hoạch không tệ?”
Hồng Cái Thiên Lạc cười haha đưa hai ngón tay ra: “Lại có hơn hai trăm vạn linh chủng tới tay, hiện tại số linh chủng trong tay chúng ta rất có thể đang đứng đầu, xem ra chúng ta có hy vọng giành hạng nhất rồi!”
Phù Hoa cũng cười nói: “Ta còn lo sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, kết quả phát hiện nhà nào cũng tính tình y như nhau, cả đám đều chỉ muốn ăn riêng một mình, ai nấy cũng đều dễ cắn câu, haha, lòng người thật đáng sợ!”
Lãng Kinh Không hỏi Ngưu Hữu Đạo một câu: “Tiếp theo, chúng ta có hạ thủ với Vạn Thú môn, Linh tông hoặc Thiên Hành tông không? Ba nhà này chỉ có trăm người thôi, rất dễ giải quyết.”
Tư Đồ Diệu vô thức liếc nhìn Ngưu Hữu Đạo, trong bố trí của Ngưu Hữu Đạo vừa rồi không có ba nhà này.
Ngưu Hữu Đạo có dự định giữ lại dự bị với ba nhà trung lập này, chưa đến lúc bất đắc dĩ tạm thời không muốn động bọn hắn nên lắc đầu nói: “Ba nhà này tuy người ít nhưng đều là những kẻ tài lực hùng hậu, trên tay chắc có không ít phù triện, giờ tìm bọn họ gây sự rất dễ tạo ra quá nhiều thương vong cho chính chúng ta, tạm thời không động đến bọn hắn, xem thử chư quốc có xuống tay với bọn hắn không đã.”
Đoạn Vô Thương: “Căn đều đều đã luân phiên một lượt rồi, Triệu quốc ngươi cũng không động vào, vậy nhà tiếp theo là ai?”
Ngưu Hữu Đạo: “Yến quốc, có thể liên hệ với Tử Kim động nội ứng ngoại hợp ra tay với Yến quốc, trước tiên phải xem thử số linh chủng Yến quốc giành được rồi tính. Có điều cũng không cần vội, thử xem phản ứng của chư quốc, chúng ta không đánh những trận không nắm chắc. mấy ngày gần đây bôn ba tranh cướp cũng vất vả rồi, coi như nhân cơ hội chỉnh đốn lại chút đi.”
...
Tâm trạng Chử Phong Bình không tốt lắm, phái người đi lùng sục đã tìm được hiện trường đánh nhau, cũng tìm được những thi thể còn sót lại. Bọn Thái Kim Kỳ hình như gặp một lượng lớn nhân thủ tập kích, đây hiển nhiên không phải Ngưu Hữu Đạo làm, tình huống cụ thể như thế nào, do ai làm, ông ta tạm thời chưa kết luận được.
Sắc trời dần tối, người đi tìm kiếm linh chủng bốn phía lại trở về tập kết.
Lê Vô Hoa thỉnh thoảng dò xét xung quanh, tiến đến bên cạnh Nghiêm Lập, lúc giả vờ nộp linh chủng thu thập được lên liền tiện tay ném một cành cây xuống đất, nói thầm với Nghiêm Lập: “Ngưu Hữu Đạo bảo chuyển cho người một phong thư.”
Sắc mặt Nghiêm Lập không thay đổi liếc nhìn ông ta một cái, đợi sau khi Lê Vô Hoa rời đi, ông ta mới giữ nguyên sắc mặt nhặt cành cây trên mặt đất lên, thi pháp kiểm tra xem trong cành cây có gì, bẻ gãy cành cây, bên trong có một mảnh vải cuốn lại, mở ra xem, bên trong là lời nhắn nhủ của Ngưu Hữu Đạo về vài kế hoạch hành động.
Ông ta đợi một lát, nhân lúc đi dò xét xung quanh liền đến bên Lê Vô Hoa, giả vờ hỏi thăm tình hình hôm nay.
Lê Vô Hoa khẽ nói: “Ngưu Hữu Đạo bảo người sắp xếp cho đám chúng tôi rời khỏi bên Yến quốc.”
Nghiêm Lập thấp giọng nói: “Biết rồi, ngày mai các ngươi đi ra từ chỗ ta.”
“Được!” Lê Vô Hoa đồng ý, đã không cần phải hỏi lại nhiều, nhân thủ bên Tử Kim động dĩ nhiên đối phương sẽ tự sắp xếp.
Ngày tiếp theo, Lê Vô Hoa sắp xếp cho những người khác trong môn rút lui trước, ông ta là người đại diện Vạn Động Thiên phủ đi theo Yến quốc lặng lẽ rời đi cuối cùng.
Sau khi thuận lợi ra khỏi Yến quốc, ba mươi người của Vạn Động Thiên phủ lần lượt gặp nhau ở địa điểm chỉ định.
Lê Vô Hoa vừa đến, lập tức tiến hành bố trí bí mật các đồng môn, sau khi dặn dò thỏa đáng xong, cả nhóm ba mươi người đi về các nơi, chấp hành nhiệm vụ bí mật chưởng môn Tư Đồ Diệu giao.
“Trưởng lão, đây là tin Lê Vô Hoa bảo truyền cho người.”
Trên đường tìm kiếm, một đệ tử Tiêu Dao cung trình một tấm vải lên cho Sơn Hải, Sơn Hải xem xong thì ngẩng phắt đầu, trầm giọng nói: “Sao ngươi không cản chúng lại?”
Đệ tử kia cẩn thận nói: “Người đến chỉ có một mình, lúc đầu đệ tử cũng không biết chuyện gì xảy ra, đợi khi xem rõ nội dung trên tin, đối phương đã chạy mất rồi.”
Nghiêm Lập một trong những trưởng lão Tử Kim động đồng hành với các thành viên trung tâm của ba phái hỏi: “Lê Vô Hoa? Đã xảy ra chuyện gì?”
Sơn Hải ném tấm vài trong tay cho ông ta, sau khi Nghiêm Lập xem xong im lặng không nói.
Tư Đồ Diệu: “Nếu đã có cách, vì sao ngươi không nói rõ với đám yêu ma quỷ quái kia?”
Ngưu Hữu Đạo: “Ông không thật sự cho rằng ta với bọn hắn kết bái rồi thì bọn hắn chuyện gì cũng sẽ nghe theo ta đấy chứ? Vô ích thôi, tính cảnh giác của bọn hắn rất cao, muốn bọn hắn mạo hiểm lấy mình làm mồi nhử, bọn hắn sẽ không đồng ý. Giờ những việc gì nắm chắc phần thắng và có lợi bọn hắn sẽ làm, bắt bọn hắn gánh vác nguy hiểm toàn quân bị tiêu diệt, chắc chắn bọn hắn sẽ không đồng ý.
Bọn hắn sẽ nghi ngờ có phải ta muốn mưu hại bọn hắn không. Cho nên không thể để cho bọn hắn biết trước, cứ đợi thế đã thành rồi thì tự nhiên có thể bắt bọn hắn thuận thế hành động thôi.”
Tư Đồ Diệu: “Ý của ngươi ta hiểu, nhưng muốn hấp dẫn thế lực chư quốc phân tán khắp nơi tới, không phải sẽ khiến bọn hắn nghi ngờ sao, chỉ e sẽ rất khó khăn.
“Đây chính là nguyên nhân ta tìm Tư Đồ chưởng môn. Có rất nhiều chuyện chỉ dựa vào mình ta thì không thể nào làm được, ta cần nhân thủ có thể điều khiển.” Ngưu Hữu Đạo vừa nói vừa đưa cho ông ta một mảnh vải.
Tư Đồ Diệu đón lấy rồi mở ra xem, thấy bên trên có viết tên vài người trong thế lực các nước.
Ngưu Hữu Đạo giải thích nói: “Đây là vài nhân thủ nằm vùng bí mật của ta ở chư quốc, ta muốn bắt đầu dùng bọn họ để hoàn thành kế hoạch của ta, giờ ta cần người đáng tin để đi liên lạc với họ. Tư Đồ chưởng môn, ba mươi đệ tử Vạn Động Thiên phủ bên Lê Vô Hoa có thể thoát thân khỏi Yến quốc không?”
Hành động lần này của hắn chắc chắn sẽ để lộ những người của Hiểu Nguyệt các cho người ngoài biết, có thể thấy hắn thực sự không còn nhiều lựa chọn nữa.
Khá lắm! Tư Đồ Diệu âm thầm kinh hãi, cái thằng này lại có thể cắm được nhiều gian tế trong số những người tiến vào bí cảnh Thiên Đô của chư quốc như vậy, thấy Nam châu không hề có hành động gì nhưng không ngờ dưới đáy ngầm còn bố trí nhiều như vậy.
Ông ta có thể tưởng tượng được, đây có lẽ là bố cục hoàn thành sau khi tiến vào bí cảnh Thiên Đô.
Đồng thời cũng hiểu được, phải sử dụng ba mươi đệ tử Vạn Động Thiên phủ bên Yến quốc để làm chân chạy việc giúp.
Hiểu thì hiểu, nhưng vẫn còn lo lắng: “Đệ tử Vạn Động Thiên phủ chạy đến bên các chư quốc, đợi khi chư quốc lại thấy người của Vạn Động Thiên phủ ta ở bên chỗ ngươi, chẳng phải Lê trưởng lão bọn họ sẽ gặp nguy hiểm sao?”
Ngưu Hữu Đạo: “Lo lắng thừa rồi, sau khi chuyện thành, đệ tử Vạn Động Thiên phủ lập tức rút lui, bao gồm cả những người bên chỗ các ông, đều phải rút lui trước, sẽ không để người của chư quốc thấy các ông đi cùng ta, nếu không e là sẽ lộ tẩy.”
Tư Đồ Diệu hít sâu một hơi, khẽ gật đầu coi như đồng ý.
Những việc tiếp theo khá đơn giản, Ngưu Hữu Đạo bí mật dặn dò kỹ càng phương thức thao tác.
Làm thế nào để lợi dụng nội ứng ngoại hợp nắm chắc được vị trí của thế lực chư quốc, dùng cách gì để các gian tế cắm vào nội bộ chư quốc giành được tín nhiệm.
Chỗ nào không hiểu Tư Đồ Diệu cũng hỏi kỹ lại.
Sau khi dặn dò xong, Tư Đồ Diệu còn tinh tế vuốt quanh miệng một lần, đám Phù Hoa cũng đi tới.
“Hai vị, đang mưu đồ bí mật gì đấy?” Bừa đến, Phù Hoa đã trêu chọc nói.
Có thể nhận ra, tâm trạng của mấy vị huynh đệ kết bái này đang khá tốt.
Chiến lợi phẩm vơ vét được, Ngưu Hữu Đạo mạo hiểm dụ địch này không lấy một xu, đều để mặc bọn hắn tùy ý xử trí, liên tục vơ vét được tài vật của mấy nhà, đương nhiên tâm trạng của đám người này khá tốt.
Ngưu Hữu Đạo cũng không để ý đến lời trêu chọc này, hỏi: “Xem ra lần này thu hoạch không tệ?”
Hồng Cái Thiên Lạc cười haha đưa hai ngón tay ra: “Lại có hơn hai trăm vạn linh chủng tới tay, hiện tại số linh chủng trong tay chúng ta rất có thể đang đứng đầu, xem ra chúng ta có hy vọng giành hạng nhất rồi!”
Phù Hoa cũng cười nói: “Ta còn lo sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, kết quả phát hiện nhà nào cũng tính tình y như nhau, cả đám đều chỉ muốn ăn riêng một mình, ai nấy cũng đều dễ cắn câu, haha, lòng người thật đáng sợ!”
Lãng Kinh Không hỏi Ngưu Hữu Đạo một câu: “Tiếp theo, chúng ta có hạ thủ với Vạn Thú môn, Linh tông hoặc Thiên Hành tông không? Ba nhà này chỉ có trăm người thôi, rất dễ giải quyết.”
Tư Đồ Diệu vô thức liếc nhìn Ngưu Hữu Đạo, trong bố trí của Ngưu Hữu Đạo vừa rồi không có ba nhà này.
Ngưu Hữu Đạo có dự định giữ lại dự bị với ba nhà trung lập này, chưa đến lúc bất đắc dĩ tạm thời không muốn động bọn hắn nên lắc đầu nói: “Ba nhà này tuy người ít nhưng đều là những kẻ tài lực hùng hậu, trên tay chắc có không ít phù triện, giờ tìm bọn họ gây sự rất dễ tạo ra quá nhiều thương vong cho chính chúng ta, tạm thời không động đến bọn hắn, xem thử chư quốc có xuống tay với bọn hắn không đã.”
Đoạn Vô Thương: “Căn đều đều đã luân phiên một lượt rồi, Triệu quốc ngươi cũng không động vào, vậy nhà tiếp theo là ai?”
Ngưu Hữu Đạo: “Yến quốc, có thể liên hệ với Tử Kim động nội ứng ngoại hợp ra tay với Yến quốc, trước tiên phải xem thử số linh chủng Yến quốc giành được rồi tính. Có điều cũng không cần vội, thử xem phản ứng của chư quốc, chúng ta không đánh những trận không nắm chắc. mấy ngày gần đây bôn ba tranh cướp cũng vất vả rồi, coi như nhân cơ hội chỉnh đốn lại chút đi.”
...
Tâm trạng Chử Phong Bình không tốt lắm, phái người đi lùng sục đã tìm được hiện trường đánh nhau, cũng tìm được những thi thể còn sót lại. Bọn Thái Kim Kỳ hình như gặp một lượng lớn nhân thủ tập kích, đây hiển nhiên không phải Ngưu Hữu Đạo làm, tình huống cụ thể như thế nào, do ai làm, ông ta tạm thời chưa kết luận được.
Sắc trời dần tối, người đi tìm kiếm linh chủng bốn phía lại trở về tập kết.
Lê Vô Hoa thỉnh thoảng dò xét xung quanh, tiến đến bên cạnh Nghiêm Lập, lúc giả vờ nộp linh chủng thu thập được lên liền tiện tay ném một cành cây xuống đất, nói thầm với Nghiêm Lập: “Ngưu Hữu Đạo bảo chuyển cho người một phong thư.”
Sắc mặt Nghiêm Lập không thay đổi liếc nhìn ông ta một cái, đợi sau khi Lê Vô Hoa rời đi, ông ta mới giữ nguyên sắc mặt nhặt cành cây trên mặt đất lên, thi pháp kiểm tra xem trong cành cây có gì, bẻ gãy cành cây, bên trong có một mảnh vải cuốn lại, mở ra xem, bên trong là lời nhắn nhủ của Ngưu Hữu Đạo về vài kế hoạch hành động.
Ông ta đợi một lát, nhân lúc đi dò xét xung quanh liền đến bên Lê Vô Hoa, giả vờ hỏi thăm tình hình hôm nay.
Lê Vô Hoa khẽ nói: “Ngưu Hữu Đạo bảo người sắp xếp cho đám chúng tôi rời khỏi bên Yến quốc.”
Nghiêm Lập thấp giọng nói: “Biết rồi, ngày mai các ngươi đi ra từ chỗ ta.”
“Được!” Lê Vô Hoa đồng ý, đã không cần phải hỏi lại nhiều, nhân thủ bên Tử Kim động dĩ nhiên đối phương sẽ tự sắp xếp.
Ngày tiếp theo, Lê Vô Hoa sắp xếp cho những người khác trong môn rút lui trước, ông ta là người đại diện Vạn Động Thiên phủ đi theo Yến quốc lặng lẽ rời đi cuối cùng.
Sau khi thuận lợi ra khỏi Yến quốc, ba mươi người của Vạn Động Thiên phủ lần lượt gặp nhau ở địa điểm chỉ định.
Lê Vô Hoa vừa đến, lập tức tiến hành bố trí bí mật các đồng môn, sau khi dặn dò thỏa đáng xong, cả nhóm ba mươi người đi về các nơi, chấp hành nhiệm vụ bí mật chưởng môn Tư Đồ Diệu giao.
“Trưởng lão, đây là tin Lê Vô Hoa bảo truyền cho người.”
Trên đường tìm kiếm, một đệ tử Tiêu Dao cung trình một tấm vải lên cho Sơn Hải, Sơn Hải xem xong thì ngẩng phắt đầu, trầm giọng nói: “Sao ngươi không cản chúng lại?”
Đệ tử kia cẩn thận nói: “Người đến chỉ có một mình, lúc đầu đệ tử cũng không biết chuyện gì xảy ra, đợi khi xem rõ nội dung trên tin, đối phương đã chạy mất rồi.”
Nghiêm Lập một trong những trưởng lão Tử Kim động đồng hành với các thành viên trung tâm của ba phái hỏi: “Lê Vô Hoa? Đã xảy ra chuyện gì?”
Sơn Hải ném tấm vài trong tay cho ông ta, sau khi Nghiêm Lập xem xong im lặng không nói.