Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 988: Giết không tha
Không lẽ Vương sư huynh đã quên yêu hoàng tự xưng đến từ Thiên Yêu Điện sao?
Biểu tình Lý Vân Kỳ nghiêm túc nói:
- Nếu không nhờ có chiến đấu khôi lỗi Đại Hoàng Phong Đinh sư huynh để lại thì hai ta đã chết nhiều lần. Theo ta được biết thì Thiên Yêu Điện không phải thế lực nhỏ, là thánh địa yêu tộc số hai đứng sau Yêu Thần cung.
Trấn chủ Lý Anh ngây người:
- Kẻ địch nặng ký như vậy?
Vương Tiểu Thất cười khổ, oán trách Lý Vân Kỳ:
- Vân Kỳ thật là đầu đất, thầm hiểu trong lòng được rồi, nói ra chi cho ta sợ? Vậy ngươi nói xem chúng ta nên làm gì bây giờ?
- Kết quả tốt nhất đương nhiên là chờ đợi viện quân.
Lý Vân Kỳ khẽ thở dài:
- Nhưng trong mấy ngày ngắn ngủi vừa qua hơi thở cường giả xuất hiện quanh Thanh Giang trấn ngày càng đông, không chỉ cường giả yêu tộc còn có vài hơi thở cao thủ nhân tộc xa lạ. Chuyện hơi lạ, sợ là cao thủ tông môn bình thường có đến cũng không ích lợi gì, trừ phi là Trương Phàm sư huynh đích thân đến.
Cuồng Đao Trương Phàm bây giờ xứng là cao thủ số một Tuyết Châu, tuy bình thường gã điệu thấp nhưng đệ tử hạch tâm Vấn Kiếm tông như Lý Vân Kỳ sớm biết thiếu niên thợ săn ngày xưa bị nhận xé là tư chất ngu dốt, không thể tập võ, suýt không có tư cách vào Vấn Kiếm tông giờ thực lực đã cao đến không ai theo kịp.
Đối diện vật khổng lồ như Thiên Yêu Điện chỉ có thực lực mạnh mẽ của Cuồng Đao Trương Phàm mới miễn cưỡng khiến Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất thấy an toàn.
Vương Tiểu Thất gật đầu, nói:
- Nếu là tiểu Phàm đến thì có thể giải quyết nhiều chuyện, vấn đề là lúc này tông môn càng cần hắn tọa trần. Phải rồi, Vân Kỳ có biết Độn Thiên Thạch Thi là gì không tại sao cao thủ Thiên Yêu Điện kia đuổi theo giết chúng ta như chết nhi tử?
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ theo thông lệ đi tuần tra tài sản Vấn Kiếm tông ở các nơi, chọn mua giao dịch một mớ vật tư tông môn cần. Mới đầu mọi chuyện rất thuận lợi, trên đường về Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ liên tục bị chặn giết mấy chục lần. Cuối cùng một cường giả yêu tộc yêu hoàng tự mình xuống tay buộc Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ giao ra Độn Thiên Thạch Thi nếu không thì giết không tha.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ căn bản không biết Độn Thiên Thạch Thi là cái gì, trong vật tư chọn mua hoàn toàn không có vật phẩm dó. Nhưng cường giả yêu tộc yêu hoàng cắn chết Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ có Độn Thiên Thạch Thi làm hai người có oan không chỗ than.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ miễn cưỡng dựa vào Đại Hoàng Phong, một trong các chiến đấu khôi lỗi được Đinh Hạo lấy từ Ngụy Thần thành thị đã qua tay hắn cải tạo mới trọng thương cường giả yêu tộc yêu hoàng của Thiên Yêu Điện, chạy thẳng tới Thanh Giang trấn.
Nhưng sau đó Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không thể ra Thanh Giang trấn.
Bởi vì càng lúc càng nhiều cao thủ, cường giả yêu tộc yêu hoàng xuất hiện bao vây Thanh Giang trấn, trên đường trở về Vấn Kiếm tông dựng nhiều trạm gác chặn giết.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không thể không dùng cách đặc biệt báo tin về Vấn Kiếm tông mong được cứu viện.
Lý Vân Kỳ nghe Vương Tiểu Thất hỏi, lắc đầu, nói:
- Không có chút manh mối gì. Ta đã xem lại vật tư chúng ta chọn mua một trăm lần nhưng không có vật phẩm minh văn, có lẽ đám người đó đã lầm rồi, Độn Thiên Thạch Thi không ở trong tay chúng ta, đây chỉ là hiểu lầm.
Vương Tiểu Thất cúi đầu ngẫm nghĩ, nói:
- Mới đầu ta cũng nghĩ đây là hiểu lầm, có lẽ người Thiên Yêu Điện nhầm lẫn điều gì.
Lý Vân Kỳ nghe ra lời Vương Tiểu Thất có ẩn ý, hỏi:
- Còn bây giờ?
- Hiện tại ta đột nhiên cảm thấy không phải bọn họ sai mà là chúng ta bỏ qua cái gì.
Tuy thực lực của Vương Tiểu Thất không cao nhưng rất nhạy bén, thông minh. Vương Tiểu Thất chỉ vào mấy cột khí lực lượng đủ màu gần như thực chất quanh Thanh Giang trấn.
Vương Tiểu Thất nói:
- Nếu chỉ có người Thiên Yêu Điện nghe tin chạy đến thì có lẽ lầm thật, nhưng nhiều người như vậy, có cả cường giả nhân tộc thì không đơn giản là hiểu lầm.
Lý Vân Kỳ ngây người, lầm bầm chửi thề.
Lý Vân Kỳ hỏi:
- Bây giờ làm sao đây? Cứ tiếp tục thế này có lẽ nguyên Thanh Giang trấn sẽ bị vạ lây, gặp tai họa ngập đầu. Nhiều cao thủ như vậy bức tường đá ngăn được đại quân yêu thú, mãnh thú nhưng không thể chặn cao thủ thật sự.
Biểu tình trấn chủ Lý Anh trầm trọng.
Lão nhân phong độ uy mãnh như hùng sư cắn chặt răng, nói:
- Trong trấn có đường hầm, hay là các ngươi đi trước...
Lý Vân Kỳ lắc đầu, nói:
- Phụ thân, có lẽ đường hầm lừa được cao thủ bình thường nhưng sẽ không thể gạt cao thủ hai tộc bao vây xung quanh.
Vương Tiểu Thất gật đầu, nói:
- Xem ra bọn họ kiêng dè lẫn nhau nên tạm thời không ra tay trước, sự cân bằng này một khi bị đánh vỡ là chúng ta xui. Bà nội nó, Độn Thiên Thạch Thi khốn kiếp là thứ gì đây? Nếu ta biết thì sẽ quăng nó đi cho bọn họ giành.
Vương Tiểu Thất chưa nói xong thì...
- Hãy giao Độn Thiên Thạch Thi ra, nếu không sẽ huyết tẩy trấn!
Thanh âm bạo ngược, tàn nhẫn từ ngoài tường thành vọng vào Thanh Giang trấn như sóng thần dâng trào. Mọi người chưa kịp phản ứng thì vang một chuỗi tiếng nổ, tường thành kiên cố dài vài trăm thước bị đánh sập, đá vụn bay đầy.
Lực lượng thật đáng sợ!
Mọi người biến sắc mặt.
Võ giả cao thủ nhân loại trong Thanh Giang trấn bị chấn màng tai ù vang, chân nhẹ hẫng, huyền khí hỗn loạn, nháy mắt đánh mất sức chiến đấu.
Từ trên bầu trời nhìn xuống thấy khu vực bị phá hư hình quạt rợn cả người.
Lực lượng sóng âm đúng là hủy thiên diệt địa.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ biến sắc mặt, liếc nhau, thấy sợ hãi trong mắt nhau. Lại một cường giả yêu tộc khủng bố xuất hiện, lần này dù có lấy chiến đấu khôi lỗi Đại Hoàng Phong cũng chưa chắc đánh thắng đối thủ.
Vương Tiểu Thất cắn răng hỏi:
- Làm sao đây?
Lý Vân Kỳ không biết nên nói cái gì.
Chính lúc này...
Một thanh âm trêu chọc vang bên tai Vương Tiểu Thất:
- Đã sớm nói tiểu tử nhà ngươi chăm chỉ luyện võ thế mà cứ lười biếng, bây giờ hối hận cũng không kịp đi?
Thanh âm này thân thiết mà nhu hòa.
Nghe vào tai Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ thì như sét đánh, tai ù vang, đầu óc trống rỗng. Cảm xúc mừng như điên, thấp thỏm tràn ngập trong lòng Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ.
Vương Tiểu Thất cứng ngắc không có can đảm xoay người lại, run lẩy bẩy nói:
- Đinh... Đinh sư huynh?
Vương Tiểu Thất sợ xoay người sẽ nhận ra chỉ là nghe lầm.
Lý Vân Kỳ biểu hiện giống y như Vương Tiểu Thất.
Đinh Hạo rời khỏi Vấn Kiếm tông, Bắc Vực đã hơn ba năm, bặt vô âm tín. Tất cả đệ tử Vấn Kiếm tông đều mong chờ truyền kỳ võ đạo Đinh Hạo trở về. Đám người Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ là bằng hữu của Đinh Hạo càng ngày nhớ đêm mong.
Chò đợi ba năm đủ để mong mỏi biến thành tuyệt vọng.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không ngờ vào phút ngàn cân treo sợi tóc sẽ nghe giọng Đinh Hạo, thanh âm vừa xa lạ mà quen thuộc với bọn họ.
Chớp mắt Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất thấy hoa mắt.
Biểu tình Lý Vân Kỳ nghiêm túc nói:
- Nếu không nhờ có chiến đấu khôi lỗi Đại Hoàng Phong Đinh sư huynh để lại thì hai ta đã chết nhiều lần. Theo ta được biết thì Thiên Yêu Điện không phải thế lực nhỏ, là thánh địa yêu tộc số hai đứng sau Yêu Thần cung.
Trấn chủ Lý Anh ngây người:
- Kẻ địch nặng ký như vậy?
Vương Tiểu Thất cười khổ, oán trách Lý Vân Kỳ:
- Vân Kỳ thật là đầu đất, thầm hiểu trong lòng được rồi, nói ra chi cho ta sợ? Vậy ngươi nói xem chúng ta nên làm gì bây giờ?
- Kết quả tốt nhất đương nhiên là chờ đợi viện quân.
Lý Vân Kỳ khẽ thở dài:
- Nhưng trong mấy ngày ngắn ngủi vừa qua hơi thở cường giả xuất hiện quanh Thanh Giang trấn ngày càng đông, không chỉ cường giả yêu tộc còn có vài hơi thở cao thủ nhân tộc xa lạ. Chuyện hơi lạ, sợ là cao thủ tông môn bình thường có đến cũng không ích lợi gì, trừ phi là Trương Phàm sư huynh đích thân đến.
Cuồng Đao Trương Phàm bây giờ xứng là cao thủ số một Tuyết Châu, tuy bình thường gã điệu thấp nhưng đệ tử hạch tâm Vấn Kiếm tông như Lý Vân Kỳ sớm biết thiếu niên thợ săn ngày xưa bị nhận xé là tư chất ngu dốt, không thể tập võ, suýt không có tư cách vào Vấn Kiếm tông giờ thực lực đã cao đến không ai theo kịp.
Đối diện vật khổng lồ như Thiên Yêu Điện chỉ có thực lực mạnh mẽ của Cuồng Đao Trương Phàm mới miễn cưỡng khiến Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất thấy an toàn.
Vương Tiểu Thất gật đầu, nói:
- Nếu là tiểu Phàm đến thì có thể giải quyết nhiều chuyện, vấn đề là lúc này tông môn càng cần hắn tọa trần. Phải rồi, Vân Kỳ có biết Độn Thiên Thạch Thi là gì không tại sao cao thủ Thiên Yêu Điện kia đuổi theo giết chúng ta như chết nhi tử?
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ theo thông lệ đi tuần tra tài sản Vấn Kiếm tông ở các nơi, chọn mua giao dịch một mớ vật tư tông môn cần. Mới đầu mọi chuyện rất thuận lợi, trên đường về Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ liên tục bị chặn giết mấy chục lần. Cuối cùng một cường giả yêu tộc yêu hoàng tự mình xuống tay buộc Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ giao ra Độn Thiên Thạch Thi nếu không thì giết không tha.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ căn bản không biết Độn Thiên Thạch Thi là cái gì, trong vật tư chọn mua hoàn toàn không có vật phẩm dó. Nhưng cường giả yêu tộc yêu hoàng cắn chết Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ có Độn Thiên Thạch Thi làm hai người có oan không chỗ than.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ miễn cưỡng dựa vào Đại Hoàng Phong, một trong các chiến đấu khôi lỗi được Đinh Hạo lấy từ Ngụy Thần thành thị đã qua tay hắn cải tạo mới trọng thương cường giả yêu tộc yêu hoàng của Thiên Yêu Điện, chạy thẳng tới Thanh Giang trấn.
Nhưng sau đó Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không thể ra Thanh Giang trấn.
Bởi vì càng lúc càng nhiều cao thủ, cường giả yêu tộc yêu hoàng xuất hiện bao vây Thanh Giang trấn, trên đường trở về Vấn Kiếm tông dựng nhiều trạm gác chặn giết.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không thể không dùng cách đặc biệt báo tin về Vấn Kiếm tông mong được cứu viện.
Lý Vân Kỳ nghe Vương Tiểu Thất hỏi, lắc đầu, nói:
- Không có chút manh mối gì. Ta đã xem lại vật tư chúng ta chọn mua một trăm lần nhưng không có vật phẩm minh văn, có lẽ đám người đó đã lầm rồi, Độn Thiên Thạch Thi không ở trong tay chúng ta, đây chỉ là hiểu lầm.
Vương Tiểu Thất cúi đầu ngẫm nghĩ, nói:
- Mới đầu ta cũng nghĩ đây là hiểu lầm, có lẽ người Thiên Yêu Điện nhầm lẫn điều gì.
Lý Vân Kỳ nghe ra lời Vương Tiểu Thất có ẩn ý, hỏi:
- Còn bây giờ?
- Hiện tại ta đột nhiên cảm thấy không phải bọn họ sai mà là chúng ta bỏ qua cái gì.
Tuy thực lực của Vương Tiểu Thất không cao nhưng rất nhạy bén, thông minh. Vương Tiểu Thất chỉ vào mấy cột khí lực lượng đủ màu gần như thực chất quanh Thanh Giang trấn.
Vương Tiểu Thất nói:
- Nếu chỉ có người Thiên Yêu Điện nghe tin chạy đến thì có lẽ lầm thật, nhưng nhiều người như vậy, có cả cường giả nhân tộc thì không đơn giản là hiểu lầm.
Lý Vân Kỳ ngây người, lầm bầm chửi thề.
Lý Vân Kỳ hỏi:
- Bây giờ làm sao đây? Cứ tiếp tục thế này có lẽ nguyên Thanh Giang trấn sẽ bị vạ lây, gặp tai họa ngập đầu. Nhiều cao thủ như vậy bức tường đá ngăn được đại quân yêu thú, mãnh thú nhưng không thể chặn cao thủ thật sự.
Biểu tình trấn chủ Lý Anh trầm trọng.
Lão nhân phong độ uy mãnh như hùng sư cắn chặt răng, nói:
- Trong trấn có đường hầm, hay là các ngươi đi trước...
Lý Vân Kỳ lắc đầu, nói:
- Phụ thân, có lẽ đường hầm lừa được cao thủ bình thường nhưng sẽ không thể gạt cao thủ hai tộc bao vây xung quanh.
Vương Tiểu Thất gật đầu, nói:
- Xem ra bọn họ kiêng dè lẫn nhau nên tạm thời không ra tay trước, sự cân bằng này một khi bị đánh vỡ là chúng ta xui. Bà nội nó, Độn Thiên Thạch Thi khốn kiếp là thứ gì đây? Nếu ta biết thì sẽ quăng nó đi cho bọn họ giành.
Vương Tiểu Thất chưa nói xong thì...
- Hãy giao Độn Thiên Thạch Thi ra, nếu không sẽ huyết tẩy trấn!
Thanh âm bạo ngược, tàn nhẫn từ ngoài tường thành vọng vào Thanh Giang trấn như sóng thần dâng trào. Mọi người chưa kịp phản ứng thì vang một chuỗi tiếng nổ, tường thành kiên cố dài vài trăm thước bị đánh sập, đá vụn bay đầy.
Lực lượng thật đáng sợ!
Mọi người biến sắc mặt.
Võ giả cao thủ nhân loại trong Thanh Giang trấn bị chấn màng tai ù vang, chân nhẹ hẫng, huyền khí hỗn loạn, nháy mắt đánh mất sức chiến đấu.
Từ trên bầu trời nhìn xuống thấy khu vực bị phá hư hình quạt rợn cả người.
Lực lượng sóng âm đúng là hủy thiên diệt địa.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ biến sắc mặt, liếc nhau, thấy sợ hãi trong mắt nhau. Lại một cường giả yêu tộc khủng bố xuất hiện, lần này dù có lấy chiến đấu khôi lỗi Đại Hoàng Phong cũng chưa chắc đánh thắng đối thủ.
Vương Tiểu Thất cắn răng hỏi:
- Làm sao đây?
Lý Vân Kỳ không biết nên nói cái gì.
Chính lúc này...
Một thanh âm trêu chọc vang bên tai Vương Tiểu Thất:
- Đã sớm nói tiểu tử nhà ngươi chăm chỉ luyện võ thế mà cứ lười biếng, bây giờ hối hận cũng không kịp đi?
Thanh âm này thân thiết mà nhu hòa.
Nghe vào tai Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ thì như sét đánh, tai ù vang, đầu óc trống rỗng. Cảm xúc mừng như điên, thấp thỏm tràn ngập trong lòng Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ.
Vương Tiểu Thất cứng ngắc không có can đảm xoay người lại, run lẩy bẩy nói:
- Đinh... Đinh sư huynh?
Vương Tiểu Thất sợ xoay người sẽ nhận ra chỉ là nghe lầm.
Lý Vân Kỳ biểu hiện giống y như Vương Tiểu Thất.
Đinh Hạo rời khỏi Vấn Kiếm tông, Bắc Vực đã hơn ba năm, bặt vô âm tín. Tất cả đệ tử Vấn Kiếm tông đều mong chờ truyền kỳ võ đạo Đinh Hạo trở về. Đám người Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ là bằng hữu của Đinh Hạo càng ngày nhớ đêm mong.
Chò đợi ba năm đủ để mong mỏi biến thành tuyệt vọng.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ không ngờ vào phút ngàn cân treo sợi tóc sẽ nghe giọng Đinh Hạo, thanh âm vừa xa lạ mà quen thuộc với bọn họ.
Chớp mắt Lý Vân Kỳ, Vương Tiểu Thất thấy hoa mắt.