Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 715: Thần tiễn vô song (hạ)
Keng một tiếng Vẫn Tinh Thánh rút trường kiếm bên hông ra, một kiếm chém xuống.
Kiếm quang to lớn bay ra khỏi trường kiếm ở giữa không trung hình thành ảo ảnh trăm thước như bóng sáng, khí thế không thể đỡ chém xuống, rẽ mở khí ưu. Mắt thường thấy không khí hai bên mũi kiếm lăn lộn như gió lốc, bóng kiếm bạc to lớn như muốn chém Thiên Hàn Tuyệt phong thành hai nửa.
Uy thế một kiếm này thật là đáng sợ.
Võ giả Tuyết Châu ở phía xa nhìn cuộc chiến đều biến sắc mặt.
Trong mười ngày qua Vẫn Tinh Thánh đại sát tứ phương Tuyết Châu, thể hiện thực lực cường đại vượt qua phạm trù hiểu biết của các võ giả Tuyết Châu. Giống như một kiếm này, dẫn động uy thế thiên địa, như thần linh đứng trên tần mây chém xuống. Công kích đã đến cảnh giới Võ Hoàng cảnh, cường giả bình thường không thể địch nổi.
Kiếm pháp đáng sợ!
Có người thấy lo cho Đinh Hạo.
Chính lúc này, biến dị xảy ra.
Vù vù vù vù vù!
Tiếng rít thê lương vang lên, một luồng sáng vàng nhạt hình mũi tên rạch phá chân trời như tia chớp vụt qua.
Ầm một tiếng.
Mũi tên ánh sáng vàng nhạt đập ngay bóng kiếm to như chùy sắt tinh cương đập xuống gậy gỗ mục nát. Bóng kiếm to nhìn như có thể hủy diệt tất cả vỡ ra từng tấc cuối cùng tan biến trong không trung.
Vẫn Tinh Thánh kinh kêu, lảo đảo lùi một bước.
Một thanh âm thô to như sấm rền từ xa ầm ầm vọng đến.
- Vẫn Tinh Thánh, ngươi mà xứng dùng kiếm, xứng đấu với Đinh sư huynh?
Ngay sau đó là tiếng mặt đất ầm ầm, thanh âm càng lúc càng gần, cùng với động đất rung lắc, cực kỳ khủng bố.
Mọi người quay đầu lại nhìn.
Phía xa từng tòa băng phong ầm một tiếng, phần ngọn núi nổ, abưng khối to lăn xuống, bụi băng mơ hồ có bóng người chớp lóe nhảy lưng tưng nhanh như tên lửa. Mỗi lần nhảy lên là kéo dài hai dặm, mỗi lần đáp xuống như sao băng dập xuống đất, băng phong dưới chân người đó nổ tung.
Người đó nương nhờ phản lực nhảy lên cao mấy ngàn thước, trên đường đi qua băng phong vỡ, sông băng sụp đổ.
Thật giống như ma thần xông ra từ thần ngục.
Chớp mắt người đó đến gần, ầm một tiếng đáp xuống đỉnh một băng phong cách Thiên Hàn Tuyệt phong mấy ngàn thước, lộ ra khuôn mặt.
Là một thiếu niên to đen mày rậm mắt to.
Thân hình nam nhân vạm vỡ, cơ bắp toàn thân nhô ra như đồi núi, đao tước rìu chặt, tràn ngập lực lượng kim loại cứng rắn. Nam nhân khoác áo chaòng da hổ bay trong gió rét, ngực che hắc thiết hộ tâm kính, chân mang chiến ủng da thú, tay cầm cung đá màu vàng nhạt xa xa đối diện Vẫn Tinh Thánh đứng trên bầu trời.
Nhiều người cùng hút ngụm khí lạnh.
Lại là một cường giả siêu tuyệt.
Nơi nam nhân đi qua mọi thứ hủy diệt, lực lượng cơ thể tựa như thần khí phá hư không biết đạp bể bao nhiêu băng phong, sông băng, đúng là vũ khí hình người.
Phía xa có kẻ la lên:
- Là hắn... Chính là hắn, đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông, Trương Phàm!
Người đó nhận ra thiếu niên to đen xuất hiện với cách này chính là thiếu niên thợ săn Trương Phàm ngày xưa trong cuộc chiến Thiên Âm cốc hai đao chém Phương Tiêu An, viện trưởng Thanh Bình học viện thua tan tác.
Đám đông náo động.
Vẫn Tinh Thánh gầm lên:
- Ngươi là ai? Không biết sống chết, dám xen vào việc của ta?
Vẫn Tinh Thánh không biết thiếu niên thợ săn Trương Phàm, trong lòng gã tích lũy sát ý vô hạn.
Hôm nay là ngày Vẫn Tinh Thánh cực khổ chờ đợi một cuộc chiến nổi danh thiên hạ thế nhưng liên tục ngậm bồ hòn, gã tức giận sắp phát điện.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không đáp lời Vẫn Tinh Thánh.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm hít sâu một hơi, chân đứng tấn, eo thu lại, giơ trường cung vàng nhạt, hai tay gồng lên, cơ tay như núi sắt đen nhô ra. Trên bầu trời vang tiếng răng rắc trầm đục, trường cung màu vàng nhạt chậm rãi kéo ra.
Trường cung màu vàng nhạt bị kéo căng hình trăng tròn, thân cung tỏa ánh sáng vàng nhạt.
Dây cung lóe ánh sáng, một mũi tên vàng nhạt to lớn chậm rãi sinh ra.
Trường cung màu vàng nhạt siêu to, dựng trên mặt đất cao cỡ một người. Thân cung cổ kính, ố vàng, không có phù văn hay đồ án nào chớp lóe. Trường cung màu vàng nhạt như điêu khắc từ nham thạch. Mũi tên to màu vàng trên dây cung thành hình, dài hai thước, tạo hình cực kỳ khoa trương, lấp lóe ánh sáng màu vàng kim.
Mũi tên vàng nhạt này chỉ là ảo ảnh.
Nhưng nó cho người cảm giác kim loại chân thật.
Mũi tên xa xa nhắm vào Vẫn Tinh Thánh trên bầu trời.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm như pho tượng điêu khắc tràn ngập bạo lực và mỹ cảm giết chóc.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm quát to:
- Vẫn Tinh Thánh, có dám đỡ mũi tên của ta không?
Vẫn Tinh Thánh tức giận không thèm suy nghĩ, lạnh lùng cười:
- Có gì không dám...
Vẫn Tinh Thánh chưa dứt lời...
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng vàng xẹt qua không trung.
Chớp mắt nhiều người cảm thấy mắt sắp bị ánh sáng rực rỡ đâm mù.
Có thứ gì khủng bố sắp phá kiển.
Lực lượng khó thể miêu tả xuyên suốt không trung, có cái gì đó không thể ngăn cản chui ra ngoài. Trong chớp mắt ánh sáng bay lên trời cao chợt lóe rồi biến mất, trên bầu trời để lại một vết nứt vô cùng rõ ràng.
Chỉ có vài cường giả thật sự hiểu chuyện xảy ra.
Đa số người còn đang ngơ ngác.
Trên bầu trời, Vẫn Tinh Thánh, ba lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn bên cạnh gã đứng cứng ngắc, biểu tình sợ hãi kinh khủng.
Trên băng phong, thiếu niên thợ săn Trương Phàm còn giữ tư thế kéo cung. Trường cung màu vàng nhạt đã trở về trạng thái cũ, tên to trên dây bị bắn ra từ khi nào.
Trong thiên địa tĩnh lặng như chết.
Mọi người còn chìm đắm trong uy lực một mũi tên kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu.
Ngay lúc đó...
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Tên to xé gió, tiếng rít chói tai, dây cung chấn động mới vang trong thiên địa.
Liên tục vang bốn tiếng nổ.
Không ai ngờ xảy ra chuyện đó. Trên bầu trời đầy máu, xương trắng vỡ vụn. Vẫn Tinh Thánh, ba lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn sau lưng gã trên người vốn không có chút vết thương trong chớp mắt nổ tung như khí cầu thổi phồng. Máu phun, xương gãy tung tóe, không còn một mẩu xương.
Một mũi tên giết ngay!
Trong không khí tràn ngập tầng tầng máu.
Trên bầu trời, mây rẽ thành hai còn giữ lại dấu vết bị tên to xẹt qua.
Trong khoảnh khắc này nhiều người hút ngụm khí lạnh.
Rốt cuộc là kiểu mũi tên gì, ẩn chứa lực lượng gì? Có lẽ đây là cực độ thuật tên!
Thì ra tu luyện thuật tên đến tận cùng sẽ khủng khiếp như vậy.
- Cung tố, tên tốt, tiễn pháp hay!
Tên mập trắng trẻo, tai to nhắm mắt lại chiêm nghiệm, lộ biểu tình mê say.
Tên mập than thở nói:
- Không ngờ mới ba, bốn tháng không gặp mà thuật tên của Trương Phàm huynh đệ đã cường đại đến đáng sợ thế này.
Thanh niên cao gầy đeo kiếm nghiêm túc nói:
- Nói đúng ra là lực lượng cơ thể của hắn đã đến mức không thể tưởng nổi. Cây cung kia là một trong ngụy thần thạch khí Đinh huynh dệ lấy được bên ngoài Ngụy Thần thành thị, vốn đã khô nhưng không ngờ nó hồi phục uy lực.
Kiếm quang to lớn bay ra khỏi trường kiếm ở giữa không trung hình thành ảo ảnh trăm thước như bóng sáng, khí thế không thể đỡ chém xuống, rẽ mở khí ưu. Mắt thường thấy không khí hai bên mũi kiếm lăn lộn như gió lốc, bóng kiếm bạc to lớn như muốn chém Thiên Hàn Tuyệt phong thành hai nửa.
Uy thế một kiếm này thật là đáng sợ.
Võ giả Tuyết Châu ở phía xa nhìn cuộc chiến đều biến sắc mặt.
Trong mười ngày qua Vẫn Tinh Thánh đại sát tứ phương Tuyết Châu, thể hiện thực lực cường đại vượt qua phạm trù hiểu biết của các võ giả Tuyết Châu. Giống như một kiếm này, dẫn động uy thế thiên địa, như thần linh đứng trên tần mây chém xuống. Công kích đã đến cảnh giới Võ Hoàng cảnh, cường giả bình thường không thể địch nổi.
Kiếm pháp đáng sợ!
Có người thấy lo cho Đinh Hạo.
Chính lúc này, biến dị xảy ra.
Vù vù vù vù vù!
Tiếng rít thê lương vang lên, một luồng sáng vàng nhạt hình mũi tên rạch phá chân trời như tia chớp vụt qua.
Ầm một tiếng.
Mũi tên ánh sáng vàng nhạt đập ngay bóng kiếm to như chùy sắt tinh cương đập xuống gậy gỗ mục nát. Bóng kiếm to nhìn như có thể hủy diệt tất cả vỡ ra từng tấc cuối cùng tan biến trong không trung.
Vẫn Tinh Thánh kinh kêu, lảo đảo lùi một bước.
Một thanh âm thô to như sấm rền từ xa ầm ầm vọng đến.
- Vẫn Tinh Thánh, ngươi mà xứng dùng kiếm, xứng đấu với Đinh sư huynh?
Ngay sau đó là tiếng mặt đất ầm ầm, thanh âm càng lúc càng gần, cùng với động đất rung lắc, cực kỳ khủng bố.
Mọi người quay đầu lại nhìn.
Phía xa từng tòa băng phong ầm một tiếng, phần ngọn núi nổ, abưng khối to lăn xuống, bụi băng mơ hồ có bóng người chớp lóe nhảy lưng tưng nhanh như tên lửa. Mỗi lần nhảy lên là kéo dài hai dặm, mỗi lần đáp xuống như sao băng dập xuống đất, băng phong dưới chân người đó nổ tung.
Người đó nương nhờ phản lực nhảy lên cao mấy ngàn thước, trên đường đi qua băng phong vỡ, sông băng sụp đổ.
Thật giống như ma thần xông ra từ thần ngục.
Chớp mắt người đó đến gần, ầm một tiếng đáp xuống đỉnh một băng phong cách Thiên Hàn Tuyệt phong mấy ngàn thước, lộ ra khuôn mặt.
Là một thiếu niên to đen mày rậm mắt to.
Thân hình nam nhân vạm vỡ, cơ bắp toàn thân nhô ra như đồi núi, đao tước rìu chặt, tràn ngập lực lượng kim loại cứng rắn. Nam nhân khoác áo chaòng da hổ bay trong gió rét, ngực che hắc thiết hộ tâm kính, chân mang chiến ủng da thú, tay cầm cung đá màu vàng nhạt xa xa đối diện Vẫn Tinh Thánh đứng trên bầu trời.
Nhiều người cùng hút ngụm khí lạnh.
Lại là một cường giả siêu tuyệt.
Nơi nam nhân đi qua mọi thứ hủy diệt, lực lượng cơ thể tựa như thần khí phá hư không biết đạp bể bao nhiêu băng phong, sông băng, đúng là vũ khí hình người.
Phía xa có kẻ la lên:
- Là hắn... Chính là hắn, đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông, Trương Phàm!
Người đó nhận ra thiếu niên to đen xuất hiện với cách này chính là thiếu niên thợ săn Trương Phàm ngày xưa trong cuộc chiến Thiên Âm cốc hai đao chém Phương Tiêu An, viện trưởng Thanh Bình học viện thua tan tác.
Đám đông náo động.
Vẫn Tinh Thánh gầm lên:
- Ngươi là ai? Không biết sống chết, dám xen vào việc của ta?
Vẫn Tinh Thánh không biết thiếu niên thợ săn Trương Phàm, trong lòng gã tích lũy sát ý vô hạn.
Hôm nay là ngày Vẫn Tinh Thánh cực khổ chờ đợi một cuộc chiến nổi danh thiên hạ thế nhưng liên tục ngậm bồ hòn, gã tức giận sắp phát điện.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm không đáp lời Vẫn Tinh Thánh.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm hít sâu một hơi, chân đứng tấn, eo thu lại, giơ trường cung vàng nhạt, hai tay gồng lên, cơ tay như núi sắt đen nhô ra. Trên bầu trời vang tiếng răng rắc trầm đục, trường cung màu vàng nhạt chậm rãi kéo ra.
Trường cung màu vàng nhạt bị kéo căng hình trăng tròn, thân cung tỏa ánh sáng vàng nhạt.
Dây cung lóe ánh sáng, một mũi tên vàng nhạt to lớn chậm rãi sinh ra.
Trường cung màu vàng nhạt siêu to, dựng trên mặt đất cao cỡ một người. Thân cung cổ kính, ố vàng, không có phù văn hay đồ án nào chớp lóe. Trường cung màu vàng nhạt như điêu khắc từ nham thạch. Mũi tên to màu vàng trên dây cung thành hình, dài hai thước, tạo hình cực kỳ khoa trương, lấp lóe ánh sáng màu vàng kim.
Mũi tên vàng nhạt này chỉ là ảo ảnh.
Nhưng nó cho người cảm giác kim loại chân thật.
Mũi tên xa xa nhắm vào Vẫn Tinh Thánh trên bầu trời.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm như pho tượng điêu khắc tràn ngập bạo lực và mỹ cảm giết chóc.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm quát to:
- Vẫn Tinh Thánh, có dám đỡ mũi tên của ta không?
Vẫn Tinh Thánh tức giận không thèm suy nghĩ, lạnh lùng cười:
- Có gì không dám...
Vẫn Tinh Thánh chưa dứt lời...
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng vàng xẹt qua không trung.
Chớp mắt nhiều người cảm thấy mắt sắp bị ánh sáng rực rỡ đâm mù.
Có thứ gì khủng bố sắp phá kiển.
Lực lượng khó thể miêu tả xuyên suốt không trung, có cái gì đó không thể ngăn cản chui ra ngoài. Trong chớp mắt ánh sáng bay lên trời cao chợt lóe rồi biến mất, trên bầu trời để lại một vết nứt vô cùng rõ ràng.
Chỉ có vài cường giả thật sự hiểu chuyện xảy ra.
Đa số người còn đang ngơ ngác.
Trên bầu trời, Vẫn Tinh Thánh, ba lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn bên cạnh gã đứng cứng ngắc, biểu tình sợ hãi kinh khủng.
Trên băng phong, thiếu niên thợ săn Trương Phàm còn giữ tư thế kéo cung. Trường cung màu vàng nhạt đã trở về trạng thái cũ, tên to trên dây bị bắn ra từ khi nào.
Trong thiên địa tĩnh lặng như chết.
Mọi người còn chìm đắm trong uy lực một mũi tên kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu.
Ngay lúc đó...
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Tên to xé gió, tiếng rít chói tai, dây cung chấn động mới vang trong thiên địa.
Liên tục vang bốn tiếng nổ.
Không ai ngờ xảy ra chuyện đó. Trên bầu trời đầy máu, xương trắng vỡ vụn. Vẫn Tinh Thánh, ba lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn sau lưng gã trên người vốn không có chút vết thương trong chớp mắt nổ tung như khí cầu thổi phồng. Máu phun, xương gãy tung tóe, không còn một mẩu xương.
Một mũi tên giết ngay!
Trong không khí tràn ngập tầng tầng máu.
Trên bầu trời, mây rẽ thành hai còn giữ lại dấu vết bị tên to xẹt qua.
Trong khoảnh khắc này nhiều người hút ngụm khí lạnh.
Rốt cuộc là kiểu mũi tên gì, ẩn chứa lực lượng gì? Có lẽ đây là cực độ thuật tên!
Thì ra tu luyện thuật tên đến tận cùng sẽ khủng khiếp như vậy.
- Cung tố, tên tốt, tiễn pháp hay!
Tên mập trắng trẻo, tai to nhắm mắt lại chiêm nghiệm, lộ biểu tình mê say.
Tên mập than thở nói:
- Không ngờ mới ba, bốn tháng không gặp mà thuật tên của Trương Phàm huynh đệ đã cường đại đến đáng sợ thế này.
Thanh niên cao gầy đeo kiếm nghiêm túc nói:
- Nói đúng ra là lực lượng cơ thể của hắn đã đến mức không thể tưởng nổi. Cây cung kia là một trong ngụy thần thạch khí Đinh huynh dệ lấy được bên ngoài Ngụy Thần thành thị, vốn đã khô nhưng không ngờ nó hồi phục uy lực.