Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 714: Thần tiễn vô song (thượng)
Một thanh âm cực kỳ kiêu căng vang lên từ hư không.
- Ha ha ha ha ha ha! Hai hòn đá kê chân, các ngươi đến rồi. Rất tốt, quá tốt, đỡ cho ta đi tìm khắp nơi.
Trên bầu trời hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong, trong hư không chợt lóe luồng sáng đậm đặc như máu. Năm người hiện ra trong đoàn sáng đỏ, người đi đầu mặc áo trắng, lưng đeo trường kiếm, hai tay chắp sau lưng từ trên cao nhìn xuống Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo. Đúng là Vẫn Tinh Thánh trong thời gian này nổi tiếng như cồn.
Bốn lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn độc ác, kiêu căng đi theo sau lưng Vẫn Tinh Thánh.
Keng!
Mục Thiên Dưỡng đút kiếm vào vỏ.
Ánh sáng nhạt lóe lên trong hai tay Đinh Hạo, thanh kiếm rỉ sét, ma đao cùng biến mất.
Hai thiên kiêu tích súc khí thế là vì đối phó sinh tử đại địch, cơ hồ điều động lực lượng toàn thân, tất cả tinh thần. Tuy nhiên Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo không cho rằng Vẫn Tinh Thánh xứng đáng để bọn họ đối xử trịnh trọng như thế. Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo thu lại khí thế, chiến đấu trời long đất lở tạm ngừng.
Vẫn Tinh Thánh lơ lửng giữa hư không, toàn thân dâng trào khí thế cường đại.
Vẻ mặt Vẫn Tinh Thánh đắc ý, kiêu căng, cười to bảo:
- Thật là cuộc ước chiến hoàn mỹ. Nói đến thì phải đa tạ hai ngươi, ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong hấp dẫn nhiều cường giả võ đạo như vậy, đỡ mệt cho ta. Ha ha ha ha ha ha! Hai con ếch đáy giếng các ngươi làm sao xứng với võ đại long trong như vậy? Đây là ý trời, hôm nay chuẩn bị cơ hội tuyệt vời cho ta nổi danh ngay.
Mục Thiên Dưỡng từ đầu đến cuối không thèm nhìn Vẫn Tinh Thánh.
Ánh mắt Mục Thiên Dưỡng không có tiêu điểm xuyên qua hư không nhìn băng phong Tạ Giải Ngữ đứng, đưa mắt hướng chân trời phía xa. Không biết Mục Thiên Dưỡng suy nghxi cái gì.
Từ đầu đến cuối Mục Thiên Dưỡng không để Vẫn Tinh Thánh vào mắt, như thần long bay lượn chín tầng trời vĩnh viễn không để ý chó đất sủa bậy.
Đinh Hạo thì ngẩng đầu nhìn Vẫn Tinh Thánh.
Con người Vẫn Tinh Thánh âm độc, thủ đoạn ác ôn, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn. Ngày xưa Vẫn Tinh Thánh đã có mối thù sâu không thể xóa nhòa với Đinh Hạo, năm đó hắn từng thề sẽ giết chết gã. Lần này Đinh Hạo ra khỏi chiến trường bách thánh chưa rảnh quan tâm Vẫn Tinh Thánh, không ngờ gã tự động đi tìm chết.
Vẫn Tinh Thánh cũng nhìn hướng Đinh Hạo.
Vẻ mặt Vẫn Tinh Thánh giễu cợt nói.
- Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, ngươi không ngờ đúng không? Tạo dựng một đống lời nói dối buồn cười, tuyên dương chiến tích của mình trong chiến trường bách thánh. Chậc chậc chậc, thật đáng thương, ngươi phải dựa vào thủ đoạn này lấy tiếng tăm.
Vẫn Tinh Thánh đứng trên bầu trời cao cao tại thượng nhìn xuống Đinh Hạo, cười to bảo:
- Ta ở trong chiến trường bách thánh anh dũng chiến đấu mấy ngàn dặm, từng gặp thiên tài, võ giả của mấy trăm môn phái khác nhưng chưa từng nghe ai nhắc tên ngươi, càng không biết đến những chiến tích hoang đường của ngươi. Ngươi đúng là tội nghiệp!
Vẫn Tinh Thánh cho rằng mình nắm chắc phần thắng nên không vội vã ra tay.
Vẫn Tinh Thánh muốn lật tẩy Đinh Hạo dối trá, nói xạo trước mặt mọi người, nhục nhã hắn.
Vẫn Tinh Thánh muốn hưởng thụ cảm giác chúa tể tất cả, vạch trần chiến tích thần thoại của Đinh Hạo trước mặt mọi người. Nhìn Đinh Hạo xấu mặt là hưởng thụ tuyệt vời nhất đối với Vẫn Tinh Thánh.
Tiếc rằng Vẫn Tinh Thánh đắc ý nhưng không chú ý thấy vẻ mặt các cường giả từ bên ngoài đến Tuyết Châu nhìn gã như ngó tên hề.
Đinh Hạo cũng thấy buồn cười, nói:
- Anh dũng chiến đấu mấy ngàn dặm? Ha ha ha ha ha ha! Đúng la cự ly rộng lớn. Nhưng ngươi có biết phạm vi toàn chiến trường bách thánh bao xa không?
Vẫn Tinh Thánh ngây người sau đó cười to bảo:
- Như thế nào? Ngươi định nói là chiến trường bách thánh vô cùng khổng lồ, những chiến tích thần thoại của ngươi hoàn thành ở chỗ rất xa nên ta không biết? Thủ đọn che giấu của ngươi quá ấu trĩ!
Đinh Hạo lắc đầu, khẽ thở dài:
- Trên thế giới tại sao có loại ngu ngốc vô tri như ngươi?
Một lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn âm trầm quát to:
- Càn rỡ! Con kiến kia, sao dám vô lễ với thiếu chủ nhà ta?
Đinh Hạo thu lại ý cười, mặt lạnh băng. Đinh Hạo giơ tay lên chỉ một cái.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm khí sắc bén như thất luyện thủy ngân bắn ra từ ngón tay Đinh Hạo, như tia chớp trong bóng đen xuyên qua thân thể lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn, bùm một tiếng lão nổ thành bãi máu.
Đinh Hạo chậm rãi rút ngón tay về như nghiền một con kiến:
- Thứ không biết sống chết dám vênh váo trong Tuyết Châu?
Chỉ một kiếm quang giết lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn ngay tại chỗ lại khiến tim mọi người đập nhanh.
Hôm nay là lần đầu tiên Đinh Hạo ra tay.
Rất nhiều võ giả Tuyết Châu không hiểu nổi mới rồi xảy ra chuyện gì, mơ hồ cảm thấy Đinh Hạo chỉ một cái. Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn trong thời gian gần đây hoành hành bá đạo Tuyết Châu, không biết độc ác giết bao nhiêu võ giả biến thành bãi máu.
Giống như thuật pháp của thần.
Trong chớp mắt này rất nhiều võ giả Tuyết Châu thấy sung sướng, hết giận.
Giết hay!
Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn thủ đoạn độc ác, mấy ngày nay tàn sát nhiều võ giả Tuyết Châu. Rất nhiều người bởi vì tài nghệ không bằng người giận mà không dám nói gì, tận mắt nhìn thấy lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn nổ tung thì rất hả hê.
Một lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn ngây người sau đó tức giận quát:
- Ngươi... Ngươi sử dụng yêu pháp gì giết sư huynh của ta?
Đinh Hạo cười to, trong tiếng cười chẳng chút che giấu trào phúng, khinh miệt.
- Yêu pháp? Đáng thương! Nếu không phải Tuyết Châu rối loạn ta không rảnh lo chuyện khác thì mấyc tên hề các ngươi có thể vênh váo đến hôm nay sao?
Nói đến đây Đinh Hạo liếc hướng Vẫn Tinh Thánh thấp thỏm bất an.
Đinh Hạo nói:
- Chiến trường bách thánh lớn đến bàng bạc vô tận, không nhỏ hơn Bắc vực, bởi vì nơi đó chính là thế giới tàn phá. Ngươi chỉ kéo dài hơi tàn trong phạm iv ngàn dặm mà dám nói mình càn quét chiến trường bách thánh? Ngươi có biết tòa thành trì Cửu Trọng Thiên không? Ngươi biết tám cấm địa, đường cổ tây du không? Ngươi biết Thanh Ngọc bia đá không? Ngươi biết Ngụy Thần thành thị không? Ngươi biết tế đàn thần hỏa không?
Đinh Hạo liên tục phun mười mấy 'biết không' như pháo.
Vẫn Tinh Thánh bị hỏi ngu người.
Khí thế của Vẫn Tinh Thánh tuột xuống, không hiểu ra sao, mặt đỏ bừng không đáp nổi một câu.
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi không biết, ngươi không biết gì mà ở chỗ này nghe nhìn lẫn lộn, thật là thương cảm. Để loại người như ngươi có một danh ngạch chiến trường bách thánh thật sự rất uổng phí.
Nói đến đây giọng điệu Đinh Hạov biến tàn nhẫn, tức giận quát:
- Một lúc đắc chí đã dẫn tà ma châu ngoài giết võ giả châu mình, thật là nhân phẩm đê tiện hạ tiện tới cực điểm, nói nhiều với ngươi chỉ uổng phí thời gian. Biến lại đây nhận cái chết đi!
Vẫn Tinh Thánh nổi điên:
- Ngươi... Ngươi... Ngươi muốn chết, ngươi chết chắc rồi, ta phải giết ngươi, quyết giết ngươi!
Toàn thân Vẫn Tinh Thánh dâng lên khí thế cực kỳ cường đại.
- Ha ha ha ha ha ha! Hai hòn đá kê chân, các ngươi đến rồi. Rất tốt, quá tốt, đỡ cho ta đi tìm khắp nơi.
Trên bầu trời hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong, trong hư không chợt lóe luồng sáng đậm đặc như máu. Năm người hiện ra trong đoàn sáng đỏ, người đi đầu mặc áo trắng, lưng đeo trường kiếm, hai tay chắp sau lưng từ trên cao nhìn xuống Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo. Đúng là Vẫn Tinh Thánh trong thời gian này nổi tiếng như cồn.
Bốn lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn độc ác, kiêu căng đi theo sau lưng Vẫn Tinh Thánh.
Keng!
Mục Thiên Dưỡng đút kiếm vào vỏ.
Ánh sáng nhạt lóe lên trong hai tay Đinh Hạo, thanh kiếm rỉ sét, ma đao cùng biến mất.
Hai thiên kiêu tích súc khí thế là vì đối phó sinh tử đại địch, cơ hồ điều động lực lượng toàn thân, tất cả tinh thần. Tuy nhiên Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo không cho rằng Vẫn Tinh Thánh xứng đáng để bọn họ đối xử trịnh trọng như thế. Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo thu lại khí thế, chiến đấu trời long đất lở tạm ngừng.
Vẫn Tinh Thánh lơ lửng giữa hư không, toàn thân dâng trào khí thế cường đại.
Vẻ mặt Vẫn Tinh Thánh đắc ý, kiêu căng, cười to bảo:
- Thật là cuộc ước chiến hoàn mỹ. Nói đến thì phải đa tạ hai ngươi, ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong hấp dẫn nhiều cường giả võ đạo như vậy, đỡ mệt cho ta. Ha ha ha ha ha ha! Hai con ếch đáy giếng các ngươi làm sao xứng với võ đại long trong như vậy? Đây là ý trời, hôm nay chuẩn bị cơ hội tuyệt vời cho ta nổi danh ngay.
Mục Thiên Dưỡng từ đầu đến cuối không thèm nhìn Vẫn Tinh Thánh.
Ánh mắt Mục Thiên Dưỡng không có tiêu điểm xuyên qua hư không nhìn băng phong Tạ Giải Ngữ đứng, đưa mắt hướng chân trời phía xa. Không biết Mục Thiên Dưỡng suy nghxi cái gì.
Từ đầu đến cuối Mục Thiên Dưỡng không để Vẫn Tinh Thánh vào mắt, như thần long bay lượn chín tầng trời vĩnh viễn không để ý chó đất sủa bậy.
Đinh Hạo thì ngẩng đầu nhìn Vẫn Tinh Thánh.
Con người Vẫn Tinh Thánh âm độc, thủ đoạn ác ôn, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn. Ngày xưa Vẫn Tinh Thánh đã có mối thù sâu không thể xóa nhòa với Đinh Hạo, năm đó hắn từng thề sẽ giết chết gã. Lần này Đinh Hạo ra khỏi chiến trường bách thánh chưa rảnh quan tâm Vẫn Tinh Thánh, không ngờ gã tự động đi tìm chết.
Vẫn Tinh Thánh cũng nhìn hướng Đinh Hạo.
Vẻ mặt Vẫn Tinh Thánh giễu cợt nói.
- Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, ngươi không ngờ đúng không? Tạo dựng một đống lời nói dối buồn cười, tuyên dương chiến tích của mình trong chiến trường bách thánh. Chậc chậc chậc, thật đáng thương, ngươi phải dựa vào thủ đoạn này lấy tiếng tăm.
Vẫn Tinh Thánh đứng trên bầu trời cao cao tại thượng nhìn xuống Đinh Hạo, cười to bảo:
- Ta ở trong chiến trường bách thánh anh dũng chiến đấu mấy ngàn dặm, từng gặp thiên tài, võ giả của mấy trăm môn phái khác nhưng chưa từng nghe ai nhắc tên ngươi, càng không biết đến những chiến tích hoang đường của ngươi. Ngươi đúng là tội nghiệp!
Vẫn Tinh Thánh cho rằng mình nắm chắc phần thắng nên không vội vã ra tay.
Vẫn Tinh Thánh muốn lật tẩy Đinh Hạo dối trá, nói xạo trước mặt mọi người, nhục nhã hắn.
Vẫn Tinh Thánh muốn hưởng thụ cảm giác chúa tể tất cả, vạch trần chiến tích thần thoại của Đinh Hạo trước mặt mọi người. Nhìn Đinh Hạo xấu mặt là hưởng thụ tuyệt vời nhất đối với Vẫn Tinh Thánh.
Tiếc rằng Vẫn Tinh Thánh đắc ý nhưng không chú ý thấy vẻ mặt các cường giả từ bên ngoài đến Tuyết Châu nhìn gã như ngó tên hề.
Đinh Hạo cũng thấy buồn cười, nói:
- Anh dũng chiến đấu mấy ngàn dặm? Ha ha ha ha ha ha! Đúng la cự ly rộng lớn. Nhưng ngươi có biết phạm vi toàn chiến trường bách thánh bao xa không?
Vẫn Tinh Thánh ngây người sau đó cười to bảo:
- Như thế nào? Ngươi định nói là chiến trường bách thánh vô cùng khổng lồ, những chiến tích thần thoại của ngươi hoàn thành ở chỗ rất xa nên ta không biết? Thủ đọn che giấu của ngươi quá ấu trĩ!
Đinh Hạo lắc đầu, khẽ thở dài:
- Trên thế giới tại sao có loại ngu ngốc vô tri như ngươi?
Một lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn âm trầm quát to:
- Càn rỡ! Con kiến kia, sao dám vô lễ với thiếu chủ nhà ta?
Đinh Hạo thu lại ý cười, mặt lạnh băng. Đinh Hạo giơ tay lên chỉ một cái.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm khí sắc bén như thất luyện thủy ngân bắn ra từ ngón tay Đinh Hạo, như tia chớp trong bóng đen xuyên qua thân thể lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn, bùm một tiếng lão nổ thành bãi máu.
Đinh Hạo chậm rãi rút ngón tay về như nghiền một con kiến:
- Thứ không biết sống chết dám vênh váo trong Tuyết Châu?
Chỉ một kiếm quang giết lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn ngay tại chỗ lại khiến tim mọi người đập nhanh.
Hôm nay là lần đầu tiên Đinh Hạo ra tay.
Rất nhiều võ giả Tuyết Châu không hiểu nổi mới rồi xảy ra chuyện gì, mơ hồ cảm thấy Đinh Hạo chỉ một cái. Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn trong thời gian gần đây hoành hành bá đạo Tuyết Châu, không biết độc ác giết bao nhiêu võ giả biến thành bãi máu.
Giống như thuật pháp của thần.
Trong chớp mắt này rất nhiều võ giả Tuyết Châu thấy sung sướng, hết giận.
Giết hay!
Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn thủ đoạn độc ác, mấy ngày nay tàn sát nhiều võ giả Tuyết Châu. Rất nhiều người bởi vì tài nghệ không bằng người giận mà không dám nói gì, tận mắt nhìn thấy lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn nổ tung thì rất hả hê.
Một lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn ngây người sau đó tức giận quát:
- Ngươi... Ngươi sử dụng yêu pháp gì giết sư huynh của ta?
Đinh Hạo cười to, trong tiếng cười chẳng chút che giấu trào phúng, khinh miệt.
- Yêu pháp? Đáng thương! Nếu không phải Tuyết Châu rối loạn ta không rảnh lo chuyện khác thì mấyc tên hề các ngươi có thể vênh váo đến hôm nay sao?
Nói đến đây Đinh Hạo liếc hướng Vẫn Tinh Thánh thấp thỏm bất an.
Đinh Hạo nói:
- Chiến trường bách thánh lớn đến bàng bạc vô tận, không nhỏ hơn Bắc vực, bởi vì nơi đó chính là thế giới tàn phá. Ngươi chỉ kéo dài hơi tàn trong phạm iv ngàn dặm mà dám nói mình càn quét chiến trường bách thánh? Ngươi có biết tòa thành trì Cửu Trọng Thiên không? Ngươi biết tám cấm địa, đường cổ tây du không? Ngươi biết Thanh Ngọc bia đá không? Ngươi biết Ngụy Thần thành thị không? Ngươi biết tế đàn thần hỏa không?
Đinh Hạo liên tục phun mười mấy 'biết không' như pháo.
Vẫn Tinh Thánh bị hỏi ngu người.
Khí thế của Vẫn Tinh Thánh tuột xuống, không hiểu ra sao, mặt đỏ bừng không đáp nổi một câu.
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi không biết, ngươi không biết gì mà ở chỗ này nghe nhìn lẫn lộn, thật là thương cảm. Để loại người như ngươi có một danh ngạch chiến trường bách thánh thật sự rất uổng phí.
Nói đến đây giọng điệu Đinh Hạov biến tàn nhẫn, tức giận quát:
- Một lúc đắc chí đã dẫn tà ma châu ngoài giết võ giả châu mình, thật là nhân phẩm đê tiện hạ tiện tới cực điểm, nói nhiều với ngươi chỉ uổng phí thời gian. Biến lại đây nhận cái chết đi!
Vẫn Tinh Thánh nổi điên:
- Ngươi... Ngươi... Ngươi muốn chết, ngươi chết chắc rồi, ta phải giết ngươi, quyết giết ngươi!
Toàn thân Vẫn Tinh Thánh dâng lên khí thế cực kỳ cường đại.