Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 610: Có thể làm khó dễ được ta
Một số người bất ngờ không kịp đề phòng, chỉ cảm thấy dưới phạm vi khí tức chí tôn ở trong thanh kiếm rỉ che phủ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng hóa thành thịt vụn. Từng linh hồn chấn động, muốn tách ra khỏi cơ thể. Sắc mặt bọn họ tái nhợt đều lui về phía sau.
Chỉ có Tô Tiểu Tiểu và nữ hỏa diễm vô cùng phong tao, đã sớm nhìn thấy qua uy lực thanh kiếm rỉ của Đinh Hạo, có sự chuẩn bị lùi lại trước tiên.
- Mở ra!
Đinh Hạo vẫn chưa toàn lực thôi động thanh kiếm rỉ, chỉ thoáng khiến một tia khí tức chí tôn trong thân kiếm phóng ra. Hắn đột nhiên xuất kiếm, chém một kiếm ở trên vòng bảo hộ trong suốt.
Roẹt!
Một tiếng vải vóc xé rách vang lên.
Vòng bảo hộ trong suốt cứng tới cực điểm, rốt cục vẫn không địch nổi một tia khí tức chí tôn này. Đồng thời với tiếng động bị xé rách, một khe nứt hiện ra.
Đinh Hạo thu kiếm, sau đó chợt lách người, tiến vào trong vườn thuốc.
Từng bóng người lóe lên. Trong nháy mắt các đại chí cường giả khác đều tiến vào.
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng không nói lời nào, đột nhiên lao về phía bên cạnh Nhâm Tiêu Diêu bắt hắn.
Đồng loạt ra tay còn có mấy vị chí cường giả Yêu tộc khác.
Đinh Hạo dường như đã sớm đoán được cảnh tượng như vậy. Thanh kiếm rỉ chém ra một kiếm. Trong nháy mắt hắn đã chắn ở trước người Nhâm Tiêu Diêu, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, giữa trán ngầm có ý sát khí, cười lạnh nói:
- Các vị, các vị làm vậy là có ý gì?
- Giao ra một phần thần dược linh thảo.
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng nói rõ ràng từng câu từng chữ.
- Tiểu tử này ở trong vườn thuốc thần linh thời gian lâu như vậy, thứ tốt ở đây tất nhiên đều đã bị hắn thu dấu đi. Yêu cầu của chúng ta rất đơn giản, chỉ muốn hắn lấy ra hai phần ba thần thảo bảo dược, như vậy sẽ tạm tha hắn một mạng...
Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng thâm trầm nói.
- Không sai, chúng ta nhiều lần trải qua thiên tân vạn khổ mới đi tới nơi này. Dựa vào cái gì lại bị hắn không làm mà hưởng?
Vị thiên tài Yêu tộc của cổ viện Thiên Kình thần bí, toàn thân bao phủ ở trong yêu khí, cúng lộ ra sát khí nói.
Đinh Hạo cười ha ha:
- Thời điểm tế đàn liên kết đồng minh, các phía đã có ước định. Tiến vào di chỉ thần bí, dựa vào bản lĩnh của mình, dựa vào cơ duyên của mình. Sư đệ Nhâm Tiêu Diêu ta một không dùng âm mưu quỷ kế, hai không lừa gạt. Tất cả những điều này chính là vận mệnh của hắn đoạt được. Các ngươi không thể đột nhiên mở miệng liền muốn chia hai phần ba được. Thực sự si nhân mộng tưởng.
- Đinh sư huynh...
Nhâm Tiêu Diêu tiến đến phía sau Đinh Hạo, ngắt hai mảnh lá đại thụ, che ở hạ bộ của mình, sau đó xoay người nhăn nhó thấp giọng nói:
- Trước không cần nói nhiều như vậy. Trên người sư huynh có còn dư y phục nào không, cho ta một bộ!
Đinh Hạo không nói gì, tiện tay lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra một bộ y phục dự phòng của mình ném cho hắn.
Tiểu mập thoáng cái liền mặc vào. Lúc này hắn mới cảm giác được tự tại hơn rất nhiều, lệ rơi đầy mặt cảm khái nói:
- Cảm giác có y phục mặc, con mẹ nó thật sự là hạnh phúc mà...
Đến lúc này, Nhâm Tiêu Diêu cũng đã nhìn ra, mấy vị cao thủ Yêu tộc trước mắt này đang gây khó dễ cho mình. Thực lực bọn họ đều cao tới mức đáng sợ. Hơn nữa, bên cạnh cũng có không ít người hắn nhìn không thấu cảnh giới giúp đỡ, tuyệt đối có khả năng chống lại mình.
Hắn cũng ý thức được tình huống nghiêm trọng, không muốn Đinh Hạo bị cuốn vào nguy hiểm, liền vội vàng khoát tay nói:
- Các vị trước hết không nên động thủ, hãy nghe ta nói đã. Ta vốn cũng không có lấy được tuyệt thế bảo dược thành tinh gì cả. Tất cả đều là một ít thần thảo bảo dược hiếm thấy. Loại thần thảo bảo dược như vậy, ở bên trong vườn thuốc còn có rất nhiều, tùy ý có thể thấy được. Không có gì để phải tranh giành cả!
- Hắc hắc, tiểu mập không muốn bản hoàng bắt ngươi lại chế thuốc, là ngoan ngoãn đem trữ vật không gian giao ra đây!
Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng căn bản không chịu nghe.
- Ta thấy tên tiểu mập này, nửa năm qua ở trong vườn thuốc thần linh, chỉ sợ cũng ăn không ít thần thảo bảo dược. Bản thân hắn chính là một kho thuốc hiếm lạ. Vậy không bằng luyện thành hắn đan dược, chắc chắn là đại bổ...
Có cường giả Yêu tộc cười lạnh nói.
- Các ngươi...
Nhâm Tiêu Diêu đã nhìn ra, những cường giả Yêu tộc rõ ràng chính là muốn cường đoạt, giải thích căn bản không có tác dụng. Hắn không nghĩ tới sẽ gặp phải chuyện như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, tiểu mập cũng có chút hoảng hốt.
Cường giả cảnh giới Yêu Hoàng căn bản là tồn tại hắn không mong muốn chống lại. Cho dù là toàn bộ Tuyết Châu, cũng không có ai có thể chống đỡ. Ngày hôm nay chẳng lẽ là ngày đại nạn của mình sao?
Vừa lúc đó, hắn lại nghe Đinh Hạo phá lên cười ha ha.
- Một đám không biết chết sống là gì. Sư đệ ta giải thích cho các ngươi, đó là bán cho các ngươi vài phần mặt mũi. Các ngươi không nên không biết tốt xấu như vậy. Hôm nay lão tử ở chỗ này, đừng nói là hai phần ba, cho dù là một cây dược thảo, cũng đừng nghĩ lấy đi. Ai thấy không phục, tự mình động thủ tới lấy, xem thử là trường kiếm trong tay lão tử sắc bén, hay đầu của ngươi cứng rắn!
Lời nói vừa dứt, quanh thân Đinh Hạo nổi lên từng mảnh hoa tuyết trong suốt, hàn khí đại thịnh.
Khí tức cường đại, bắt đầu vô thanh vô tức tràn ra.
- Ngươi... Đinh Hạo, không nên quá kiêu ngạo. Ngươi chỉ có một mình, chẳng lẽ muốn chống lại Yêu tộc ta sao?
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng tức giận, cười lạnh nói:
- Đừng tưởng rằng, chỉ trong tay ngươi mới có chí tôn chi khí.
- Không phục thì chiến.
Đinh Hạo thái độ cứng rắn, hoàn toàn không lui bước.
- Ngươi...
Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng cả giận nói:
- Lẽ nào ngươi muốn một mình độc chiếm lấy tất cả thần thảo bảo dược sao? Khẩu vị không tránh khỏi quá lớn, cẩn thận no vỡ bụng.
Đinh Hạo lười tranh cãi:
- Ta dự định làm như vậy, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?
- Ngươi...
Hai đại Yêu Hoàng đều tức giận. Bọn họ không nghĩ tới Đinh Hạo cường ngạnh, quả thực còn hỗn đản hơn cả tên Tống mập mạp thiếu đạo đức kia.
Yêu khí tràn ngập thân thể hai người. Bọn họ gần như trong nháy mắt sẽ ra tay, nhưng một tia lý trí cuối cùng khiến bọn họ vẫn kìm chế kích động ra tay.
Cục diện xuất hiện tình trạng giằng co. Rất nhiều cường giả Yêu tộc… vây quanh.
Nếu như Đinh Hạo cũng không cho bọn họ thấy được lực lượng của thanh kiếm rỉ, có thể hai đại Yêu Hoàng đã thật sự liều mạng.
Dù sao bọn họ đến từ chính đại tộc siêu cấp, nội tình thâm hậu, trong tay còn có con bài rất mạnh chưa lật. Cho dù mấy lần trước trong khi chiến đấu Đinh Hạo thể hiện ra chiến lực mạnh mẽ, cũng không đủ khiến cho bọn họ lui bước. Nhưng từ khi Đinh Hạo phá vỡ vòng bảo hộ trong suốt, thể hiện lực lượng chí tôn ẩn chứa trong thanh kiếm rỉ, bọn họ do dự. Nếu quả thật xé rách da mặt đánh nhau, thắng bại khó dự đoán được.
Tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu có chút mơ hồ, cũng có chút kinh ngạc chấn động. Hắn vốn chỉ nghĩ, nếu thật sự không được thì giao tất cả chiếc nhẫn trữ vật của mình ra.
Chỉ có Tô Tiểu Tiểu và nữ hỏa diễm vô cùng phong tao, đã sớm nhìn thấy qua uy lực thanh kiếm rỉ của Đinh Hạo, có sự chuẩn bị lùi lại trước tiên.
- Mở ra!
Đinh Hạo vẫn chưa toàn lực thôi động thanh kiếm rỉ, chỉ thoáng khiến một tia khí tức chí tôn trong thân kiếm phóng ra. Hắn đột nhiên xuất kiếm, chém một kiếm ở trên vòng bảo hộ trong suốt.
Roẹt!
Một tiếng vải vóc xé rách vang lên.
Vòng bảo hộ trong suốt cứng tới cực điểm, rốt cục vẫn không địch nổi một tia khí tức chí tôn này. Đồng thời với tiếng động bị xé rách, một khe nứt hiện ra.
Đinh Hạo thu kiếm, sau đó chợt lách người, tiến vào trong vườn thuốc.
Từng bóng người lóe lên. Trong nháy mắt các đại chí cường giả khác đều tiến vào.
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng không nói lời nào, đột nhiên lao về phía bên cạnh Nhâm Tiêu Diêu bắt hắn.
Đồng loạt ra tay còn có mấy vị chí cường giả Yêu tộc khác.
Đinh Hạo dường như đã sớm đoán được cảnh tượng như vậy. Thanh kiếm rỉ chém ra một kiếm. Trong nháy mắt hắn đã chắn ở trước người Nhâm Tiêu Diêu, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, giữa trán ngầm có ý sát khí, cười lạnh nói:
- Các vị, các vị làm vậy là có ý gì?
- Giao ra một phần thần dược linh thảo.
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng nói rõ ràng từng câu từng chữ.
- Tiểu tử này ở trong vườn thuốc thần linh thời gian lâu như vậy, thứ tốt ở đây tất nhiên đều đã bị hắn thu dấu đi. Yêu cầu của chúng ta rất đơn giản, chỉ muốn hắn lấy ra hai phần ba thần thảo bảo dược, như vậy sẽ tạm tha hắn một mạng...
Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng thâm trầm nói.
- Không sai, chúng ta nhiều lần trải qua thiên tân vạn khổ mới đi tới nơi này. Dựa vào cái gì lại bị hắn không làm mà hưởng?
Vị thiên tài Yêu tộc của cổ viện Thiên Kình thần bí, toàn thân bao phủ ở trong yêu khí, cúng lộ ra sát khí nói.
Đinh Hạo cười ha ha:
- Thời điểm tế đàn liên kết đồng minh, các phía đã có ước định. Tiến vào di chỉ thần bí, dựa vào bản lĩnh của mình, dựa vào cơ duyên của mình. Sư đệ Nhâm Tiêu Diêu ta một không dùng âm mưu quỷ kế, hai không lừa gạt. Tất cả những điều này chính là vận mệnh của hắn đoạt được. Các ngươi không thể đột nhiên mở miệng liền muốn chia hai phần ba được. Thực sự si nhân mộng tưởng.
- Đinh sư huynh...
Nhâm Tiêu Diêu tiến đến phía sau Đinh Hạo, ngắt hai mảnh lá đại thụ, che ở hạ bộ của mình, sau đó xoay người nhăn nhó thấp giọng nói:
- Trước không cần nói nhiều như vậy. Trên người sư huynh có còn dư y phục nào không, cho ta một bộ!
Đinh Hạo không nói gì, tiện tay lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra một bộ y phục dự phòng của mình ném cho hắn.
Tiểu mập thoáng cái liền mặc vào. Lúc này hắn mới cảm giác được tự tại hơn rất nhiều, lệ rơi đầy mặt cảm khái nói:
- Cảm giác có y phục mặc, con mẹ nó thật sự là hạnh phúc mà...
Đến lúc này, Nhâm Tiêu Diêu cũng đã nhìn ra, mấy vị cao thủ Yêu tộc trước mắt này đang gây khó dễ cho mình. Thực lực bọn họ đều cao tới mức đáng sợ. Hơn nữa, bên cạnh cũng có không ít người hắn nhìn không thấu cảnh giới giúp đỡ, tuyệt đối có khả năng chống lại mình.
Hắn cũng ý thức được tình huống nghiêm trọng, không muốn Đinh Hạo bị cuốn vào nguy hiểm, liền vội vàng khoát tay nói:
- Các vị trước hết không nên động thủ, hãy nghe ta nói đã. Ta vốn cũng không có lấy được tuyệt thế bảo dược thành tinh gì cả. Tất cả đều là một ít thần thảo bảo dược hiếm thấy. Loại thần thảo bảo dược như vậy, ở bên trong vườn thuốc còn có rất nhiều, tùy ý có thể thấy được. Không có gì để phải tranh giành cả!
- Hắc hắc, tiểu mập không muốn bản hoàng bắt ngươi lại chế thuốc, là ngoan ngoãn đem trữ vật không gian giao ra đây!
Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng căn bản không chịu nghe.
- Ta thấy tên tiểu mập này, nửa năm qua ở trong vườn thuốc thần linh, chỉ sợ cũng ăn không ít thần thảo bảo dược. Bản thân hắn chính là một kho thuốc hiếm lạ. Vậy không bằng luyện thành hắn đan dược, chắc chắn là đại bổ...
Có cường giả Yêu tộc cười lạnh nói.
- Các ngươi...
Nhâm Tiêu Diêu đã nhìn ra, những cường giả Yêu tộc rõ ràng chính là muốn cường đoạt, giải thích căn bản không có tác dụng. Hắn không nghĩ tới sẽ gặp phải chuyện như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, tiểu mập cũng có chút hoảng hốt.
Cường giả cảnh giới Yêu Hoàng căn bản là tồn tại hắn không mong muốn chống lại. Cho dù là toàn bộ Tuyết Châu, cũng không có ai có thể chống đỡ. Ngày hôm nay chẳng lẽ là ngày đại nạn của mình sao?
Vừa lúc đó, hắn lại nghe Đinh Hạo phá lên cười ha ha.
- Một đám không biết chết sống là gì. Sư đệ ta giải thích cho các ngươi, đó là bán cho các ngươi vài phần mặt mũi. Các ngươi không nên không biết tốt xấu như vậy. Hôm nay lão tử ở chỗ này, đừng nói là hai phần ba, cho dù là một cây dược thảo, cũng đừng nghĩ lấy đi. Ai thấy không phục, tự mình động thủ tới lấy, xem thử là trường kiếm trong tay lão tử sắc bén, hay đầu của ngươi cứng rắn!
Lời nói vừa dứt, quanh thân Đinh Hạo nổi lên từng mảnh hoa tuyết trong suốt, hàn khí đại thịnh.
Khí tức cường đại, bắt đầu vô thanh vô tức tràn ra.
- Ngươi... Đinh Hạo, không nên quá kiêu ngạo. Ngươi chỉ có một mình, chẳng lẽ muốn chống lại Yêu tộc ta sao?
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng tức giận, cười lạnh nói:
- Đừng tưởng rằng, chỉ trong tay ngươi mới có chí tôn chi khí.
- Không phục thì chiến.
Đinh Hạo thái độ cứng rắn, hoàn toàn không lui bước.
- Ngươi...
Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng cả giận nói:
- Lẽ nào ngươi muốn một mình độc chiếm lấy tất cả thần thảo bảo dược sao? Khẩu vị không tránh khỏi quá lớn, cẩn thận no vỡ bụng.
Đinh Hạo lười tranh cãi:
- Ta dự định làm như vậy, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?
- Ngươi...
Hai đại Yêu Hoàng đều tức giận. Bọn họ không nghĩ tới Đinh Hạo cường ngạnh, quả thực còn hỗn đản hơn cả tên Tống mập mạp thiếu đạo đức kia.
Yêu khí tràn ngập thân thể hai người. Bọn họ gần như trong nháy mắt sẽ ra tay, nhưng một tia lý trí cuối cùng khiến bọn họ vẫn kìm chế kích động ra tay.
Cục diện xuất hiện tình trạng giằng co. Rất nhiều cường giả Yêu tộc… vây quanh.
Nếu như Đinh Hạo cũng không cho bọn họ thấy được lực lượng của thanh kiếm rỉ, có thể hai đại Yêu Hoàng đã thật sự liều mạng.
Dù sao bọn họ đến từ chính đại tộc siêu cấp, nội tình thâm hậu, trong tay còn có con bài rất mạnh chưa lật. Cho dù mấy lần trước trong khi chiến đấu Đinh Hạo thể hiện ra chiến lực mạnh mẽ, cũng không đủ khiến cho bọn họ lui bước. Nhưng từ khi Đinh Hạo phá vỡ vòng bảo hộ trong suốt, thể hiện lực lượng chí tôn ẩn chứa trong thanh kiếm rỉ, bọn họ do dự. Nếu quả thật xé rách da mặt đánh nhau, thắng bại khó dự đoán được.
Tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu có chút mơ hồ, cũng có chút kinh ngạc chấn động. Hắn vốn chỉ nghĩ, nếu thật sự không được thì giao tất cả chiếc nhẫn trữ vật của mình ra.