Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 528: Sa mạc
Thân hình nàng mềm mại, lộ ra đường cong ưu mỹ. Tuy còn nhỏ tuổi, ngực đã nổi cao, xương quai xanh tinh xảo lộ ra bên ngoài. Eo thon nhỏ tưởng chừng có thể nắm chặt. Vóc người thật tuyệt diệu, đường cong uốn lượn. Hai chân thẳng tắp thon dài. Làn da trắng như ngọc. Trang phục võ sĩ bó sát người, càng làm nổi bật vóc người như vẽ của nàng. Tuy còn nhỏ tuổi, nhưng nhìn vào thấy nàng tràn ngập sự mị hoặc, đã có một cảm giác xinh đẹp cao quý giống như nữ vương.
Cao Tuyết Nhi ngẩng đầu, nhìn những đám mây tím trên không trung, gật đầu, nói:
- Đi Hồng Sam Tây Viện gọi Hoan Hoan, chúng ta cùng nhau về nhà xem thử!
...
Trên ngọn núi cao nhất, sắc mặt Lý Kiếm Ý cũng đại biến.
Từng đoàn long khí màu tím cuồn cuộn không dứt từ dốc núi dựng đứng ở phía sau núi xông lên không trung. Mơ hồ có từng tiếng rồng ngâm vang vọng ở trong hư không. Rõ ràng là linh khí huyền tinh thạch quá tràn đầy. Thân hình hắn lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía vách đá của khu rác rưởi phía sau núi, để lại vài đạo lưu quang.
Mấy người cường đại nhất Vấn Kiếm Tông, gần như cùng lúc bay tới dốc đá khu rác rưởi phía sau núi.
Ở đây đầy rác rởi, gió táp mưa sa, ban ngày nắng phơi tuyết phủ, cũng không biết đã bao nhiêu năm. Nước bùn tanh hôi đen xì tạo thành một cái ao chết. Các loại trùng độc rắn kiến hoành hành. Sau một trận tuyết rơi dầy, khắp nơi hiện ra cảnh tượng thoạt nhìn rất mỹ lệ. Nhưng người đã tới nơi này đều biết, dưới lớp tuyết trắng, tất cả đáng sợ buồn nôn tới mức nào.
Ở sát phía ngoài khu rác rưởi là một dốc đá sâu không thấy đáy.
Trước đây Đinh Hạo chính từ dốc đá này ngã xuống, trong lúc vô tình tiến vào sơn động thần bí kia, nhận được kỳ ngộ, từ đó về sau một bước lên mây, trở thành đệ nhất thiên tài của Vấn Kiếm Tông.
Trận gió gào thét, giống như ác ma đang ca hát, quỷ mị hoan hô.
Từng đám mây đen từ phía dưới dốc đá cuồn cuộn bay lên. Dốc đá sâu không thấy đáy.
Đám người Lý Kiếm Ý hạ xuống bên cạnh dốc đá, chỉ thấy từng đoàn long khí màu tím chính từ phía dưới vách đá này xông lên. Mỗi đoàn long khí đều rộng chừng ba bốn thước, sau khi vọt lên cao tới mấy ngàn thước, tử quang phát tán ra, hóa thành từng đám mây tím, bao trùm trong ngoài sơn môn Vấn Kiếm Tông.
- Phía dưới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lý Kiếm Ý và đám người Đường Phật Lệ nhìn nhau.
Khu rác rưởi này đã bị tông môn vứt bỏ mấy nghìn năm, vẫn luôn là nơi tông môn phía trước núi bỏ rác rưởi. Bình thường rất hiếm thấy dấu vết của con người. Tổ tiên của tông môn có giải thích, ở đây căn bản là một nơi hoang vu. Tông môn đã từng tổ chức các cao thủ xuống tìm kiếm. Chỉ có điều dốc đá phía dưới chính là một vực sâu giống như mê cung, vô số lối rẽ. Cho dù là cường giả cấp Tiên Thiên Vũ Tông, sau khi tiến vào cũng sẽ bị lạc. Bởi vậy về sau dứt khoát xem ở đây thành địa huyệt cấm địa. Ngoại trừ bỏ rác ra, trên cơ bản các đệ tử tông môn sẽ không xuống dốc đá thăm dò...
Vì sao đột nhiên lại xuất hiện cục diện kỳ quái như vậy?
Từng đạo long khí màu tím, ẩn chứa linh khí không gì sánh kịp, liên tục không ngừng phun trào ra. Mức độ linh khí trong sơn môn Vấn Kiếm Tông tăng lên rất nhiều. Rất nhiều động thực vật cũng phóng ra quang hoa. Nếu tình cảnh như vậy có thể liên tục duy trì trong thời gian một tháng, trong vòng một trăm dặm vuông xung quanh sơn môn sẽ trở thành một bảo địa phúc địa không có gì sánh kịp, trở thành thánh địa tu luyện của võ giả.
Lưu quang lóe lên.
Lão quái vật Khí Thanh Sam cũng xuất hiện ở bên dốc đá.
Gần như chỉ trong thời gian vài lần hít thở, mấy trăm nhân ảnh đã đến đây. Gần như tất cả chiến lực cao tầng của Vấn Kiếm Tông đều xuất hiện ở đây. Rất nhiều người, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, nghị luận ầm ĩ. Tất cả cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Từ biểu hiện bên ngoài có thể thấy, linh khí phun trào, thiên địa biến đổi, đây là một chuyện tốt.
Nhưng nếu như không biết rõ ràng căn nguyên trong đó, cuối cùng sẽ là một tai hoạ ngầm.
- Phái người đi xuống xem một chút...
Sau khi đám người Lý Kiếm Ý thương nghị một hồi, rất nhanh đã đưa ra quyết định. Bọn họ lựa chọn mười trưởng lão cấp Vũ Tông Tiên Thiên từ trong đám người đó, võ trang đầy đủ, mang theo huyền khí sắc bén và một bảo khí phòng ngự trốn thoát, hư không ngưng trệ, chậm rãi hạ xuống vực sâu địa huyệt.
- Lập tức mở ra đại trận sơn môn, phong tỏa sơn môn. Ngăn cản tất cả mây tím, không được để lộ ra ngoài. Tất cả minh văn sư trong tông môn đều tập trung đến nơi đây, bố trí trận pháp thu liễm khí tức. Đừng cho người ngoài nhìn thấy long khí màu tím, để lộ ra ngoài!
Lý Kiếm Ý không giận tự uy, ánh mắt lướt qua trên mặt mọi người, nói:
- Chuyện này, nghiêm cấm bàn tán ra ngoài. Nếu như có người tiết lộ tin tức ra ngoài, lấy tội phản bội tông môn luận xử!
Mọi người liên tục đáp ứng, liên tiếp truyền các mệnh lệnh xuống.
Tất cả mọi việc ở đây đều được tiến hành đâu vào đấy.
Đương nhiên điều mọi người quan tâm nhất cuối cùng vẫn là chuyện gì đã xảy ra ở địa huyệt sâu dưới dốc đá, lại xuất hiện hiện tượng kỳ lạ như thế.
Tất cả các con mắt, đều nhìn chằm chằm vào phía dưới.
Chừng hơn nửa canh giờ, mây phía dưới cuồn cuộn trôi đi. Có một thân ảnh hóa thành lưu quang xông lên, hạ xuống trước người Lý Kiếm Ý, vẻ mặt mừng như điên nói:
- Bẩm... Bẩm chưởng môn nhân, phía dưới... tất cả đều... Đều...
...
...
Tây du Cổ Lộ đoạn thứ tư, lại là một sa mạc.
Cát vàng theo gió cuồn cuộn bay, giống như sóng lớn. Bầu trời lại xanh thẳm. Ngay cả một gợn mây cũng không có. Chín mặt trời xuất hiện ở trên không trung, phóng ra hơi nóng khiến người hít thở không thông. Chín mặt trời thiêu đốt mặt đất, dường như cũng muốn ép đá chảy ra nước vậy.
Phóng tầm mắt nhìn ra xa đều là cát vàng, không thấy bất kỳ thứ gì khác.
Đây là một không gian khắp nơi đều tràn ngập nguyên tố hỏa.
Sau khi cá heo Manh Manh tiến vào trong không gian này, trong nháy mắt, lập tức trở nên yên lặng, giống như cà gặp sương, bộ dạng đang mê người chợt biến thành buồn bã ỉu xìu, ghé vào vai Đinh Hạo. Cuối cùng mèo mập Tà Nguyệt cũng nếm được hậu quả ăn uống quá độ thể trọng tăng mạnh, đổ ra rất nhiều mồ hôi khiến lớp lông màu trắng của nó đều ướt nhẹp, chỉ có thể miễn cưỡng giơ đôi cánh màu trắng tìm chút bóng râm...
Thật ra Đinh Hạo lại không có cảm giác gì không khỏe.
Một mặt bởi vì thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư, nóng lạnh bất xâm. Mặc dù nhiệt độ của nơi này quả thực có thể nướng chín thịt tươi, nhưng đối với hắn mà nói, chỉ cần thoáng vận chuyển huyền khí, đã không thành vấn đề nữa.
Mặt khác, bởi vì Đinh Hạo tu luyện thiên hỏa huyền khí. Ở đây không chỗ nào không có mặt của nhiệt lực, nguyên tố hỏa diễm, có thể giúp đỡ cực lớn cho Đinh Hạo tăng tu vi huyền khí lên rất nhanh. Đây là một không gian tu luyện cực kỳ khác biệt.
- Meo, meo meo. Ta sắp không chịu nổi nữa rồi. Nhanh cho ta một khối băng...
Mèo mập sử dụng cánh quạt gió, tạo ra từng đợt nhiệt lưu.
Cao Tuyết Nhi ngẩng đầu, nhìn những đám mây tím trên không trung, gật đầu, nói:
- Đi Hồng Sam Tây Viện gọi Hoan Hoan, chúng ta cùng nhau về nhà xem thử!
...
Trên ngọn núi cao nhất, sắc mặt Lý Kiếm Ý cũng đại biến.
Từng đoàn long khí màu tím cuồn cuộn không dứt từ dốc núi dựng đứng ở phía sau núi xông lên không trung. Mơ hồ có từng tiếng rồng ngâm vang vọng ở trong hư không. Rõ ràng là linh khí huyền tinh thạch quá tràn đầy. Thân hình hắn lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía vách đá của khu rác rưởi phía sau núi, để lại vài đạo lưu quang.
Mấy người cường đại nhất Vấn Kiếm Tông, gần như cùng lúc bay tới dốc đá khu rác rưởi phía sau núi.
Ở đây đầy rác rởi, gió táp mưa sa, ban ngày nắng phơi tuyết phủ, cũng không biết đã bao nhiêu năm. Nước bùn tanh hôi đen xì tạo thành một cái ao chết. Các loại trùng độc rắn kiến hoành hành. Sau một trận tuyết rơi dầy, khắp nơi hiện ra cảnh tượng thoạt nhìn rất mỹ lệ. Nhưng người đã tới nơi này đều biết, dưới lớp tuyết trắng, tất cả đáng sợ buồn nôn tới mức nào.
Ở sát phía ngoài khu rác rưởi là một dốc đá sâu không thấy đáy.
Trước đây Đinh Hạo chính từ dốc đá này ngã xuống, trong lúc vô tình tiến vào sơn động thần bí kia, nhận được kỳ ngộ, từ đó về sau một bước lên mây, trở thành đệ nhất thiên tài của Vấn Kiếm Tông.
Trận gió gào thét, giống như ác ma đang ca hát, quỷ mị hoan hô.
Từng đám mây đen từ phía dưới dốc đá cuồn cuộn bay lên. Dốc đá sâu không thấy đáy.
Đám người Lý Kiếm Ý hạ xuống bên cạnh dốc đá, chỉ thấy từng đoàn long khí màu tím chính từ phía dưới vách đá này xông lên. Mỗi đoàn long khí đều rộng chừng ba bốn thước, sau khi vọt lên cao tới mấy ngàn thước, tử quang phát tán ra, hóa thành từng đám mây tím, bao trùm trong ngoài sơn môn Vấn Kiếm Tông.
- Phía dưới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lý Kiếm Ý và đám người Đường Phật Lệ nhìn nhau.
Khu rác rưởi này đã bị tông môn vứt bỏ mấy nghìn năm, vẫn luôn là nơi tông môn phía trước núi bỏ rác rưởi. Bình thường rất hiếm thấy dấu vết của con người. Tổ tiên của tông môn có giải thích, ở đây căn bản là một nơi hoang vu. Tông môn đã từng tổ chức các cao thủ xuống tìm kiếm. Chỉ có điều dốc đá phía dưới chính là một vực sâu giống như mê cung, vô số lối rẽ. Cho dù là cường giả cấp Tiên Thiên Vũ Tông, sau khi tiến vào cũng sẽ bị lạc. Bởi vậy về sau dứt khoát xem ở đây thành địa huyệt cấm địa. Ngoại trừ bỏ rác ra, trên cơ bản các đệ tử tông môn sẽ không xuống dốc đá thăm dò...
Vì sao đột nhiên lại xuất hiện cục diện kỳ quái như vậy?
Từng đạo long khí màu tím, ẩn chứa linh khí không gì sánh kịp, liên tục không ngừng phun trào ra. Mức độ linh khí trong sơn môn Vấn Kiếm Tông tăng lên rất nhiều. Rất nhiều động thực vật cũng phóng ra quang hoa. Nếu tình cảnh như vậy có thể liên tục duy trì trong thời gian một tháng, trong vòng một trăm dặm vuông xung quanh sơn môn sẽ trở thành một bảo địa phúc địa không có gì sánh kịp, trở thành thánh địa tu luyện của võ giả.
Lưu quang lóe lên.
Lão quái vật Khí Thanh Sam cũng xuất hiện ở bên dốc đá.
Gần như chỉ trong thời gian vài lần hít thở, mấy trăm nhân ảnh đã đến đây. Gần như tất cả chiến lực cao tầng của Vấn Kiếm Tông đều xuất hiện ở đây. Rất nhiều người, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, nghị luận ầm ĩ. Tất cả cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Từ biểu hiện bên ngoài có thể thấy, linh khí phun trào, thiên địa biến đổi, đây là một chuyện tốt.
Nhưng nếu như không biết rõ ràng căn nguyên trong đó, cuối cùng sẽ là một tai hoạ ngầm.
- Phái người đi xuống xem một chút...
Sau khi đám người Lý Kiếm Ý thương nghị một hồi, rất nhanh đã đưa ra quyết định. Bọn họ lựa chọn mười trưởng lão cấp Vũ Tông Tiên Thiên từ trong đám người đó, võ trang đầy đủ, mang theo huyền khí sắc bén và một bảo khí phòng ngự trốn thoát, hư không ngưng trệ, chậm rãi hạ xuống vực sâu địa huyệt.
- Lập tức mở ra đại trận sơn môn, phong tỏa sơn môn. Ngăn cản tất cả mây tím, không được để lộ ra ngoài. Tất cả minh văn sư trong tông môn đều tập trung đến nơi đây, bố trí trận pháp thu liễm khí tức. Đừng cho người ngoài nhìn thấy long khí màu tím, để lộ ra ngoài!
Lý Kiếm Ý không giận tự uy, ánh mắt lướt qua trên mặt mọi người, nói:
- Chuyện này, nghiêm cấm bàn tán ra ngoài. Nếu như có người tiết lộ tin tức ra ngoài, lấy tội phản bội tông môn luận xử!
Mọi người liên tục đáp ứng, liên tiếp truyền các mệnh lệnh xuống.
Tất cả mọi việc ở đây đều được tiến hành đâu vào đấy.
Đương nhiên điều mọi người quan tâm nhất cuối cùng vẫn là chuyện gì đã xảy ra ở địa huyệt sâu dưới dốc đá, lại xuất hiện hiện tượng kỳ lạ như thế.
Tất cả các con mắt, đều nhìn chằm chằm vào phía dưới.
Chừng hơn nửa canh giờ, mây phía dưới cuồn cuộn trôi đi. Có một thân ảnh hóa thành lưu quang xông lên, hạ xuống trước người Lý Kiếm Ý, vẻ mặt mừng như điên nói:
- Bẩm... Bẩm chưởng môn nhân, phía dưới... tất cả đều... Đều...
...
...
Tây du Cổ Lộ đoạn thứ tư, lại là một sa mạc.
Cát vàng theo gió cuồn cuộn bay, giống như sóng lớn. Bầu trời lại xanh thẳm. Ngay cả một gợn mây cũng không có. Chín mặt trời xuất hiện ở trên không trung, phóng ra hơi nóng khiến người hít thở không thông. Chín mặt trời thiêu đốt mặt đất, dường như cũng muốn ép đá chảy ra nước vậy.
Phóng tầm mắt nhìn ra xa đều là cát vàng, không thấy bất kỳ thứ gì khác.
Đây là một không gian khắp nơi đều tràn ngập nguyên tố hỏa.
Sau khi cá heo Manh Manh tiến vào trong không gian này, trong nháy mắt, lập tức trở nên yên lặng, giống như cà gặp sương, bộ dạng đang mê người chợt biến thành buồn bã ỉu xìu, ghé vào vai Đinh Hạo. Cuối cùng mèo mập Tà Nguyệt cũng nếm được hậu quả ăn uống quá độ thể trọng tăng mạnh, đổ ra rất nhiều mồ hôi khiến lớp lông màu trắng của nó đều ướt nhẹp, chỉ có thể miễn cưỡng giơ đôi cánh màu trắng tìm chút bóng râm...
Thật ra Đinh Hạo lại không có cảm giác gì không khỏe.
Một mặt bởi vì thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư, nóng lạnh bất xâm. Mặc dù nhiệt độ của nơi này quả thực có thể nướng chín thịt tươi, nhưng đối với hắn mà nói, chỉ cần thoáng vận chuyển huyền khí, đã không thành vấn đề nữa.
Mặt khác, bởi vì Đinh Hạo tu luyện thiên hỏa huyền khí. Ở đây không chỗ nào không có mặt của nhiệt lực, nguyên tố hỏa diễm, có thể giúp đỡ cực lớn cho Đinh Hạo tăng tu vi huyền khí lên rất nhanh. Đây là một không gian tu luyện cực kỳ khác biệt.
- Meo, meo meo. Ta sắp không chịu nổi nữa rồi. Nhanh cho ta một khối băng...
Mèo mập sử dụng cánh quạt gió, tạo ra từng đợt nhiệt lưu.