Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 527: Long khí màu tím
Thời gian dường như chỉ là một cái chớp mắt, lại dường như dài dằng dặc. Lý Kiếm Ý thật sự có phần không chờ được đám người Đinh Hạo trở về.
Hôm nay Vấn Kiếm Tông thật vất vả mới trở thành môn phái cao cấp nhất tại Tuyết Châu, nhận được sự ủng hộ lớn nhất của Huyền Sương Thần Cung. Mấy ngày nay, trong lòng Lý Kiếm Ý vô cùng lo lắng, gần như ngày đêm không ngủ. Vì chấn hưng tông môn, hắn không biết đã bỏ ra bao nhiêu tâm tư. Một mái tóc dài đen bóng, hôm nay đã trắng phân nửa. Nhìn qua, toàn thân giống như đã già năm sáu chục tuổi.
Trong lòng Lý Kiếm Ý hiểu rất rõ, đây là một cơ hội cuối cùng để Vấn Kiếm Tông quật khởi.
Nếu như không nắm chắc được, vậy sau này muốn vượt qua học viện Thanh Bình, sẽ không có khả năng nữa.
Vì tông môn quật khởi, Lý Kiếm Ý nguyện ý trả bất kỳ giá nào.
Đã mấy trăm năm trôi qua, Lý Kiếm Ý vẫn nhớ rõ ràng. Khi mình vẫn chỉ là đệ tử nòng cốt của tông môn, sư tôn của mình - cũng chính là chưởng môn nhân đời trước, sau khi tham gia đại hội luận phẩm tông môn xong, cố che giấu thương thế trở lại Vấn Kiếm Tông, thổ huyết sắp chết. Trước khi lâm chung, người ở trên giường bệnh kéo tay của mình, ở trước mặt đệ tử tông môn và hơn mười vị trưởng lão, truyền chức vị chưởng môn cho mình, còn luôn miệng nhắc tới chuyện chấn hưng tông môn...
Nhớ tới lúc trước khi lão trưởng môn chết, mình đã thề với trời, nhất định phải khiến Vấn Kiếm Tông trở thành bá chủ Tuyết Châu.
Lời thề ngày xưa, vẫn vang vọng bên tai.
Đã trăm năm thời gian trôi qua, mình và đám người Đường Phật Lệ hao tổn tâm cơ, bày đại cục, cuối cùng mới thấy được cơ hội chấn hưng. Đám thiên tài siêu cấp Đinh Hạo, Phùng Ninh và Tạ Giải Ngữ quật khởi, càng làm cho cơ hội này trở nên khả thi hơn.
Đáng tiếc học viện Thanh Bình vẫn chưa hoàn toàn áp đảo được.
Cao thủ học viện Thanh Bình đã từng đánh trọng thương lão chưởng môn ở trong đại hội luận phẩm tông môn, vẫn sống rất tốt.
Thần đồng Mục Thiên Dưỡng, tồn tại thiên tài cấp bậc yêu nghiệt như vậy càng làm cho học viện Thanh Bình cho dù không có lợi trong đại hội luận phẩm tông môn, vẫn có thể có địa vị ngang hàng với Vấn Kiếm Tông, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
Chiến trường Bách Thánh là một cơ hội, nhưng cũng có thể là một lần mạo hiểm.
- Cũng không biết đám gia hỏa kia hiện tại thế nào. Trong thiên địa xa lạ này, kỳ ngộ vô tận, nguy hiểm cũng cực kỳ đáng sợ. Chỉ cần sơ ý một chút, có thể sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Trong lòng Lý Kiếm Ý vẫn luôn lo lắng cho những thiếu niên này.
Bởi vì hắn biết, đám tiểu tử kia —— nhất là Đinh Hạo sau khi lên núi, mới là hi vọng thật sự khiến tông môn sau này quật khởi.
- Hai mươi mấy người tiến vào chiến trường Bách Thánh, tuy rằng mình không hy vọng xa vời rằng tất cả bọn họ sống sót trở về, nhưng chung quy phải có ba năm hoặc một người có thể trở lại tông môn...
Nhìn hoa tuyết bay khắp trời, Lý Kiếm Ý không biết vì sao đột nhiên cảm thấy trong lòng ngổn ngang trăm mối, khẽ thở dài.
Hắn đã từng một lần là thiên tài trác tuyệt nhất trong toàn tông môn. Đáng tiếc bởi vì nguyên nhân tuổi tác, mãi cho đến trước năm mươi tuổi, chưa từng được tiến vào chiến trường Bách Thánh. Đây là điều khiến hắn tiếc nuối suốt đời.
Lần trước chiến trường Bách Thánh mở ra, là hơn bốn mươi năm trước. Đã từng có một vị thiên tài tông môn, được gửi gắm kỳ vọng cao. Vấn Kiếm Tông gần như dốc hết toàn bộ tài nguyên tông môn, hộ tống nàng tiến vào chiến trường Bách Thánh. Cuối cùng vị thiên tài kia cũng tạo ra danh tiếng vang dội, từ trong chiến trường sống sót trở về. Đáng tiếc...
Đáng tiếc là vị thiên tài kia, cuối cùng lại vứt bỏ Vấn Kiếm Tông giống như vứt bỏ chiếc giày cũ, xoay người gia nhập bắc vực một tông môn siêu cấp khác.
Sự kiện phản bội lần này khiến Vấn Kiếm Tông nguyên khí đại thương.
Lý Kiếm Ý cũng từng vì vậy, đã tự trách nghĩ lại, thay đổi sách lược trong tông môn.
- Hi vọng lúc này đây, nếu có người sống sót từ trong chiến trường Bách Thánh đi ra, sẽ không phát sinh chuyện như vậy nữa. Nhất là Đinh Hạo...
Lý Kiếm Ý nghĩ tới niên thiếu ôn nhuận như ngọc đó, khóe miệng không nhịn được cong lên, hiện ra một nụ cười mỉm.
Thiếu niên này nhất định là lễ vật trời ban cho Vấn Kiếm Tông.
Cho dù là thế sự biến thiên thế nào, Lý Kiếm Ý vẫn vô cùng khẳng định, thiếu niên này tuyệt đối sẽ không từ bỏ Vấn Kiếm Tông.
- Thật ra tính ra, như vậy là Vấn Kiếm Tông đã nợ thiếu niên này quá nhiều. Lấy tư chất của hắn, nếu như gia nhập những tông môn khác - thậm chí là gia nhập học viện Thanh Bình, chỉ sợ cũng phải nhận được địa vị và bồi dưỡng lớn hơn...
Ầm.
Trong lúc Lý Kiếm Ý đang trầm tư, đột nhiên một tiếng động lớn vang lên. Một tiếng động kinh thiên từ phía sau núi truyền tới. Bụi bặm bốc lên. Tiếp đó, có thể thấy một quang hoa màu tím phóng lên cao, giống như một thần long bay lượng rất lâu ở trong bầu trời. Quang khí màu tím soi sáng bầu trời, nhuộm toàn bộ sơn môn Vấn Kiếm Tông trở thành màu tím.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Từng đoàn tử quang lượn lờ ở trên bầu trời của sơn môn Vấn Kiếm Tông. Từng đám mây bị nhuộm thành màu tím, vô cùng đẹp mắt.
Trong nháy mắt này, trong sơn môn Vấn Kiếm Tông, gần như tất cả mọi người đều đang ngẩng đầu nhìn cảnh tượng đột nhiên biến đổi khác thường như vậy. Tất cả đều không biết đã có chuyện gì xảy ra. Ngay cả nhiều trưởng lão đang bế quan tu luyện, cũng bị kinh động. Chỉ thấy từng đợt long khí tử quang, vẫn không ngừng từ phía dốc đá ở khu rác rưởi phía sau núi phóng ra, nhuộm cả bầu trời thành một màu tím sậm.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
- Tử quang vô tận này, lại là từ... Từ khu rác rưởi sau núi phun ra ngoài? Lẽ nào khu rác rưởi kia tự nhiên xuất hiện bảo vật gì khác thường sao? Hay là có tiền bối cao thủ tông môn đang bế quan ở đó, cuối cùng phá quan ra ngoài, tu luyện thành tuyệt thế thần công sao?
- Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi. Có ai lại đi bế quan ở khu rác rưởi đó chứ?
- Hắc hắc, cái này thì không chắc. Phải biết rằng Đao Cuồng Kiếm Si Đinh sư huynh đã từ khu rác rưởi đi ra...
- A, linh khí thật cường đại. Ta cảm giác được lực lượng vô tận, đang bao phủ sơn môn!
- Đây là... Hình như là năng lượng huyền tinh thạch. Quá điên cuồng. Toàn thân dường như đắm chìm trong huyền tinh thạch. Trong sơn môn đột nhiên xuất hiện nhiều linh khí màu tím nồng đậm như vậy, xem ra phía sau núi chúng ta có bảo bối khó lường nào đó xuất thế!
Tại các khu vực trong phạm vi sơn môn Vấn Kiếm Tông, rất nhiều người đều kinh ngạc kêu lên, đưa ra các loại suy đoán.
- Xảy ra chuyện gì vậy? Hình như là hướng nhà chúng ta?
Tại khu vực đệ tử ký danh, Ny Ny toàn thân mặc trang phục màu xanh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Trong đôi mắt to xinh đẹp giống như bảo thạch của nàng có chút lo lắng. Nàng nhìn nữ tử xinh đẹp mang khí chất xuất trần đang ngồi khoanh chân ở trên bồ đoàn tu luyện cách đó không xa, lớn tiếng nói:
- Tuyết Nhi sư tỷ, chúng ta đi tới phía sau núi xem một chút đi!
Tuyết Nhi cũng mặc trang phục võ sĩ chậm rãi đứng lên.
Hôm nay Vấn Kiếm Tông thật vất vả mới trở thành môn phái cao cấp nhất tại Tuyết Châu, nhận được sự ủng hộ lớn nhất của Huyền Sương Thần Cung. Mấy ngày nay, trong lòng Lý Kiếm Ý vô cùng lo lắng, gần như ngày đêm không ngủ. Vì chấn hưng tông môn, hắn không biết đã bỏ ra bao nhiêu tâm tư. Một mái tóc dài đen bóng, hôm nay đã trắng phân nửa. Nhìn qua, toàn thân giống như đã già năm sáu chục tuổi.
Trong lòng Lý Kiếm Ý hiểu rất rõ, đây là một cơ hội cuối cùng để Vấn Kiếm Tông quật khởi.
Nếu như không nắm chắc được, vậy sau này muốn vượt qua học viện Thanh Bình, sẽ không có khả năng nữa.
Vì tông môn quật khởi, Lý Kiếm Ý nguyện ý trả bất kỳ giá nào.
Đã mấy trăm năm trôi qua, Lý Kiếm Ý vẫn nhớ rõ ràng. Khi mình vẫn chỉ là đệ tử nòng cốt của tông môn, sư tôn của mình - cũng chính là chưởng môn nhân đời trước, sau khi tham gia đại hội luận phẩm tông môn xong, cố che giấu thương thế trở lại Vấn Kiếm Tông, thổ huyết sắp chết. Trước khi lâm chung, người ở trên giường bệnh kéo tay của mình, ở trước mặt đệ tử tông môn và hơn mười vị trưởng lão, truyền chức vị chưởng môn cho mình, còn luôn miệng nhắc tới chuyện chấn hưng tông môn...
Nhớ tới lúc trước khi lão trưởng môn chết, mình đã thề với trời, nhất định phải khiến Vấn Kiếm Tông trở thành bá chủ Tuyết Châu.
Lời thề ngày xưa, vẫn vang vọng bên tai.
Đã trăm năm thời gian trôi qua, mình và đám người Đường Phật Lệ hao tổn tâm cơ, bày đại cục, cuối cùng mới thấy được cơ hội chấn hưng. Đám thiên tài siêu cấp Đinh Hạo, Phùng Ninh và Tạ Giải Ngữ quật khởi, càng làm cho cơ hội này trở nên khả thi hơn.
Đáng tiếc học viện Thanh Bình vẫn chưa hoàn toàn áp đảo được.
Cao thủ học viện Thanh Bình đã từng đánh trọng thương lão chưởng môn ở trong đại hội luận phẩm tông môn, vẫn sống rất tốt.
Thần đồng Mục Thiên Dưỡng, tồn tại thiên tài cấp bậc yêu nghiệt như vậy càng làm cho học viện Thanh Bình cho dù không có lợi trong đại hội luận phẩm tông môn, vẫn có thể có địa vị ngang hàng với Vấn Kiếm Tông, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
Chiến trường Bách Thánh là một cơ hội, nhưng cũng có thể là một lần mạo hiểm.
- Cũng không biết đám gia hỏa kia hiện tại thế nào. Trong thiên địa xa lạ này, kỳ ngộ vô tận, nguy hiểm cũng cực kỳ đáng sợ. Chỉ cần sơ ý một chút, có thể sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Trong lòng Lý Kiếm Ý vẫn luôn lo lắng cho những thiếu niên này.
Bởi vì hắn biết, đám tiểu tử kia —— nhất là Đinh Hạo sau khi lên núi, mới là hi vọng thật sự khiến tông môn sau này quật khởi.
- Hai mươi mấy người tiến vào chiến trường Bách Thánh, tuy rằng mình không hy vọng xa vời rằng tất cả bọn họ sống sót trở về, nhưng chung quy phải có ba năm hoặc một người có thể trở lại tông môn...
Nhìn hoa tuyết bay khắp trời, Lý Kiếm Ý không biết vì sao đột nhiên cảm thấy trong lòng ngổn ngang trăm mối, khẽ thở dài.
Hắn đã từng một lần là thiên tài trác tuyệt nhất trong toàn tông môn. Đáng tiếc bởi vì nguyên nhân tuổi tác, mãi cho đến trước năm mươi tuổi, chưa từng được tiến vào chiến trường Bách Thánh. Đây là điều khiến hắn tiếc nuối suốt đời.
Lần trước chiến trường Bách Thánh mở ra, là hơn bốn mươi năm trước. Đã từng có một vị thiên tài tông môn, được gửi gắm kỳ vọng cao. Vấn Kiếm Tông gần như dốc hết toàn bộ tài nguyên tông môn, hộ tống nàng tiến vào chiến trường Bách Thánh. Cuối cùng vị thiên tài kia cũng tạo ra danh tiếng vang dội, từ trong chiến trường sống sót trở về. Đáng tiếc...
Đáng tiếc là vị thiên tài kia, cuối cùng lại vứt bỏ Vấn Kiếm Tông giống như vứt bỏ chiếc giày cũ, xoay người gia nhập bắc vực một tông môn siêu cấp khác.
Sự kiện phản bội lần này khiến Vấn Kiếm Tông nguyên khí đại thương.
Lý Kiếm Ý cũng từng vì vậy, đã tự trách nghĩ lại, thay đổi sách lược trong tông môn.
- Hi vọng lúc này đây, nếu có người sống sót từ trong chiến trường Bách Thánh đi ra, sẽ không phát sinh chuyện như vậy nữa. Nhất là Đinh Hạo...
Lý Kiếm Ý nghĩ tới niên thiếu ôn nhuận như ngọc đó, khóe miệng không nhịn được cong lên, hiện ra một nụ cười mỉm.
Thiếu niên này nhất định là lễ vật trời ban cho Vấn Kiếm Tông.
Cho dù là thế sự biến thiên thế nào, Lý Kiếm Ý vẫn vô cùng khẳng định, thiếu niên này tuyệt đối sẽ không từ bỏ Vấn Kiếm Tông.
- Thật ra tính ra, như vậy là Vấn Kiếm Tông đã nợ thiếu niên này quá nhiều. Lấy tư chất của hắn, nếu như gia nhập những tông môn khác - thậm chí là gia nhập học viện Thanh Bình, chỉ sợ cũng phải nhận được địa vị và bồi dưỡng lớn hơn...
Ầm.
Trong lúc Lý Kiếm Ý đang trầm tư, đột nhiên một tiếng động lớn vang lên. Một tiếng động kinh thiên từ phía sau núi truyền tới. Bụi bặm bốc lên. Tiếp đó, có thể thấy một quang hoa màu tím phóng lên cao, giống như một thần long bay lượng rất lâu ở trong bầu trời. Quang khí màu tím soi sáng bầu trời, nhuộm toàn bộ sơn môn Vấn Kiếm Tông trở thành màu tím.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Từng đoàn tử quang lượn lờ ở trên bầu trời của sơn môn Vấn Kiếm Tông. Từng đám mây bị nhuộm thành màu tím, vô cùng đẹp mắt.
Trong nháy mắt này, trong sơn môn Vấn Kiếm Tông, gần như tất cả mọi người đều đang ngẩng đầu nhìn cảnh tượng đột nhiên biến đổi khác thường như vậy. Tất cả đều không biết đã có chuyện gì xảy ra. Ngay cả nhiều trưởng lão đang bế quan tu luyện, cũng bị kinh động. Chỉ thấy từng đợt long khí tử quang, vẫn không ngừng từ phía dốc đá ở khu rác rưởi phía sau núi phóng ra, nhuộm cả bầu trời thành một màu tím sậm.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
- Tử quang vô tận này, lại là từ... Từ khu rác rưởi sau núi phun ra ngoài? Lẽ nào khu rác rưởi kia tự nhiên xuất hiện bảo vật gì khác thường sao? Hay là có tiền bối cao thủ tông môn đang bế quan ở đó, cuối cùng phá quan ra ngoài, tu luyện thành tuyệt thế thần công sao?
- Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi. Có ai lại đi bế quan ở khu rác rưởi đó chứ?
- Hắc hắc, cái này thì không chắc. Phải biết rằng Đao Cuồng Kiếm Si Đinh sư huynh đã từ khu rác rưởi đi ra...
- A, linh khí thật cường đại. Ta cảm giác được lực lượng vô tận, đang bao phủ sơn môn!
- Đây là... Hình như là năng lượng huyền tinh thạch. Quá điên cuồng. Toàn thân dường như đắm chìm trong huyền tinh thạch. Trong sơn môn đột nhiên xuất hiện nhiều linh khí màu tím nồng đậm như vậy, xem ra phía sau núi chúng ta có bảo bối khó lường nào đó xuất thế!
Tại các khu vực trong phạm vi sơn môn Vấn Kiếm Tông, rất nhiều người đều kinh ngạc kêu lên, đưa ra các loại suy đoán.
- Xảy ra chuyện gì vậy? Hình như là hướng nhà chúng ta?
Tại khu vực đệ tử ký danh, Ny Ny toàn thân mặc trang phục màu xanh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Trong đôi mắt to xinh đẹp giống như bảo thạch của nàng có chút lo lắng. Nàng nhìn nữ tử xinh đẹp mang khí chất xuất trần đang ngồi khoanh chân ở trên bồ đoàn tu luyện cách đó không xa, lớn tiếng nói:
- Tuyết Nhi sư tỷ, chúng ta đi tới phía sau núi xem một chút đi!
Tuyết Nhi cũng mặc trang phục võ sĩ chậm rãi đứng lên.