Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 408: Thánh tử của Tiên Hoàng Cung
Đinh Hạo ngơ ngẩn.
Đinh Hạo từng thấy phượng hoàng tận mắt, biết phượng hoàng lưu manh có lực lượng đáng sợ thế nào. Nhưng so với hôm ở Tuyết Long sơn thì thực lực phượng hoàng lưu manh tăng lên gấp mấy lần, một cọng lông chim đã giết cường giả nửa bước Võ Hoàng cảnh. Thực lực của phượng hoàng lưu manh đạt đến cảnh giới gì? Yêu hoàng hay yêu đế?
Tưởng tượng thôi đsã thấy sợ, khiến người hút ngụm khí lạnh.
Nếu Tuyết Châu có một yêu ma đẳng cấp yêu đế thì là tai họa cho nhân loại Tuyết Châu. Dù chín đại môn phái hợp sức lại cũng không thể đỡ nổi phượng hoàng lưu manh, chỉ một ý niệm là chín môn phái tan tành.
Trong khi mọi người ngây ngẩn thì lông chim đỏ nhẹ xoay tròn quanh người Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, ánh sáng đỏ lấp lóe nuốt trọn cái xác, không chừa một sợi tóc.
Hành động này khiến mọi người như gặp đại địch, ngưng tụ huyền khí, sợ cọng lông đại khai sát giới.
May là lông chim phượng đỏ nuốt xác Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm xong lờ mọi người đi, nhẹ rung lên như lười biếng duỗi eo, hóa thành luồng sáng đỏ biến mất nơi chân trời. Đến đi vô tung, giống như lông chim chưa từng xuất hiện, không để lại hơi thở nào.
Mọi người ngơ ngẩn nửa ngày, mãi khi hơi thở cọng lông chim biến mất mới thở phào.
- Cũng tiễn đại thánh, chúa của chúng ta!
Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương quỳ dưới đất cung kính đợi lông chim đỏ biến mất nơi cuối trời mới hưng phấn đứng dậy, quét mắt đám cao thủ nhân loại.
Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương cười to bảo:
- Như thế nào? Còn đánh nữa không?
Chưởng môn chín môn phái biểu tình lúng túng.
Mọi người bị thực lực vô cùng kỳ diệu đó hù sợ, đối mặt siêu tồn tại có ngước đầu cũng không thấy chân dung thì dù là chưởng môn địa môn phái cũng mất can đảm chiến đấu. Đây là chênh lệch không phải nghị lực hay chiến ý có thể bù đắp, chỉ có chiến thần ra tay mới giết nổi đại yêu phượng hoàng bỗng nhiên nổi lên này.
Trong tình huống đó còn ai dám làm khó hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương?
- Ha ha ha ha ha ha! Không đánh? Vậy lão ngưu chúng ta đi đây. Ha ha ha ha ha ha! Thánh địa võ đạo nhân tộc Tuyết Châu chỉ có thế.
Bộ dáng kiêu căng làm mọi người hạn nghiến răng rồi lại không biết làm sao.
Thần Mục Yêu Vương quay về hình tượng lão nhân mù quần áo rách rưới, bay lên trời tới trước mặt mọi người.
Thần Mục Yêu Vương mỉm cười với Đinh Hạo, nói:
- Ngày hôm nay chúa của ta nghĩ ơn của Đinh công tử nên mới không đại khai sát giới tại thánh địa nhân tộc, hy vọng công tử trân trọng. Ha ha, nhân tộc nhìn như đoàn kết nhưng thật ra đã chia năm xẻ bảy, sau lưng si mị võng lượng, nam trộm nữ điếm. Dù là yêu ma dã thú chúng ta cũng khinh thường. Nhân phẩm thanh cao như công tử sẽ có ngày bị kẻ xấu hãm hại, nếu một ngày nào công tử bị nhân tộc Tuyết Châu phụ thì đừng ngại đến chỗ ta. Chúa của ta đã ra sắc lệnh vị trí thánh tử luôn giữ cho công tử.
Lão nhân mù nói xong không đợi Đinh Hạo đáp lại, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương hóa thành luồng sáng biến mất nơi chân trời.
Lần này không có ai dám ngăn trở.
Các cao thủ chín môn phái trơ mắt nhìn hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương gây rối thánh địa võ đạo nhân loại xong nghênh ngang rời đi.
Ánh mắt mọi người tập trung vào Đinh Hạo.
Trước khi đi Thần Mục Yêu Vương đểl ịa lời nói khiến ánh mắt các chưởng môn đại môn phái nghi ngờ, thầm suy nghĩ không lẽ tiểu bối này lén cấu kết với yêu ma sao?
Có người muốn bắt giữ Đinh Hạo gặn hỏi nhưng nghĩ đến thần thông đáng sợ lúc trước lại thôi, bọn họ sợ lỡ Đinh Hạo có liên quan đến yêu ma thật, đụng vào hắn tương đương với chọc vào yêu đế, bọn họ không gánh nổi hậu quả.
- Con yêu ngốc sắp đi còn không quên châm ngòi ly gián.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý Vấn Kiếm tông mỉm cười, thân thiện nói:
- Đinh Hạo, chỗ này không có chuyện của ngươi. Hôm nay ngươi đấu với hai yêu lập công lớn, tông môn sẽ ban thưởng cho ngươi. Ta thấy ngươi hao nhiều huyền khí, hãy trở về nghỉ ngơi đi.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý cũng là một diệu nhân, mở miệng đã nói Đinh Hạo lập công, kết thúc chuyện này.
Viện trưởng Thanh Bình học viện hừ lạnh, không nói gì.
Đinh Hạo khom người rồi hóa thành luồng sáng rời khỏi chiến trường.
* * *
Cuộc chiến Kính hồ kết thúc.
Kết quả trận đấu của Kim Chuẩn Yêu Vương và Mục Thiên Dưỡng ra sao thì không ai biết.
Nghe nói ba ngày sau Mục Thiên Dưỡng mặt không biểu tình trở về chỗ Thanh Bình học viện cư trú bên Kính hồ, không thấy người có vết thương hay thu hoạch chiến lợi phẩm gì. Mục Thiên Dưỡng trở về rồi bắt đầu bế quan.
Cuộc chiến Kính hồ không gây tổn hại nghiêm trọng cho các vật kiến trúc.
Nhân loại Tuyết Châu kinh doanh tại Tình Nhân cốc Kính hồ gần ngàn năm, các loại trận pháp phòng ngự có ngàn vạn cái. Trừ mới đầu tửu quán bị hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương hủy hoại ra chỉ có con hẻm chưa đến trăm thước bị phá hỏng. Bốn trăm người gặp nạn trong trận đầu, đa số là võ giả bình thường lòng tò mò mạnh vì đứng gần chiến trường nên trúng miểng.
Con số nhìn như kinh khủng nhưng không bằng một nơi cư trú nhân loại bình thường bị yêu ma công phá trong mùa đông này.
Thế giới lạnh băng khắc nghiệt này con số bốn trăm hoàn toàn không đáng nhắc.
Về cao thủ thì chín đại môn phái không gặp tổn thất gì.
Nhưng trận chiến này tạo thành ảnh hưởng lớn cho thế cục Tuyết Châu.
Loại rung động này không phải vì thánh địa võ đạo nhân loại Tuyết Châu Tình Nhân cốc Kính hồ bị yêu tộc công phá, thật ra nhục nhã tôn nghiêm này đối với địa môn phái thói quen lợi ích đích thật còn không đáng nhắc tới hơn con số người chết. Nguyên nhân dẫn đến biến động là vì cái chết của một người.
Cái chết của Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Mấy vạn năm trước sau khi thánh chiến kết thúc, Huyền Sương Thần Cung được sáng lập ra. Mấy vạn năm qua Huyền Sương Thần Cung phái ít nhất bốn trăm Tuần Mục Sử đến mấy chục châu Bắc vực. Ba trăm năm mươi người sống thọ và chết tại nhà, ba mươi bốn Tuần Mục Sử về quê, chết vì luyện công tẩu hỏa nhập ma. Bốn Tuần Mục Sử chết trong tay yêu ma.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm là người thứ năm chết trong tay yêu ma.
Bốn lần trước yêu ma giết Tuần Mục Sử, Huyền Sương Thần Cung nối giận phái ra Thần Sử báo thù máu me, diệt toàn tộc yêu ma gây chuyện, còn vì vậy vận động thanh tẩy nhổ tận gốc những thế lực yêu tộc bình thường huênh hoang hoạt động nhiều. Máu ngập trời, thủ đoạn rất tàn nhẫn.
Huyền Sương Thần Cung thông qua cách đó tạo dựng uy vọng không thể dao động trong Bắc vực.
Từ lần trước Tuần Mục Sử chết trong tay yêu ma đã qua gần ngàn năm, nhiều người sắp quên chuyện này không ngờ lại xảy ra.
Đinh Hạo từng thấy phượng hoàng tận mắt, biết phượng hoàng lưu manh có lực lượng đáng sợ thế nào. Nhưng so với hôm ở Tuyết Long sơn thì thực lực phượng hoàng lưu manh tăng lên gấp mấy lần, một cọng lông chim đã giết cường giả nửa bước Võ Hoàng cảnh. Thực lực của phượng hoàng lưu manh đạt đến cảnh giới gì? Yêu hoàng hay yêu đế?
Tưởng tượng thôi đsã thấy sợ, khiến người hút ngụm khí lạnh.
Nếu Tuyết Châu có một yêu ma đẳng cấp yêu đế thì là tai họa cho nhân loại Tuyết Châu. Dù chín đại môn phái hợp sức lại cũng không thể đỡ nổi phượng hoàng lưu manh, chỉ một ý niệm là chín môn phái tan tành.
Trong khi mọi người ngây ngẩn thì lông chim đỏ nhẹ xoay tròn quanh người Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, ánh sáng đỏ lấp lóe nuốt trọn cái xác, không chừa một sợi tóc.
Hành động này khiến mọi người như gặp đại địch, ngưng tụ huyền khí, sợ cọng lông đại khai sát giới.
May là lông chim phượng đỏ nuốt xác Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm xong lờ mọi người đi, nhẹ rung lên như lười biếng duỗi eo, hóa thành luồng sáng đỏ biến mất nơi chân trời. Đến đi vô tung, giống như lông chim chưa từng xuất hiện, không để lại hơi thở nào.
Mọi người ngơ ngẩn nửa ngày, mãi khi hơi thở cọng lông chim biến mất mới thở phào.
- Cũng tiễn đại thánh, chúa của chúng ta!
Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương quỳ dưới đất cung kính đợi lông chim đỏ biến mất nơi cuối trời mới hưng phấn đứng dậy, quét mắt đám cao thủ nhân loại.
Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương cười to bảo:
- Như thế nào? Còn đánh nữa không?
Chưởng môn chín môn phái biểu tình lúng túng.
Mọi người bị thực lực vô cùng kỳ diệu đó hù sợ, đối mặt siêu tồn tại có ngước đầu cũng không thấy chân dung thì dù là chưởng môn địa môn phái cũng mất can đảm chiến đấu. Đây là chênh lệch không phải nghị lực hay chiến ý có thể bù đắp, chỉ có chiến thần ra tay mới giết nổi đại yêu phượng hoàng bỗng nhiên nổi lên này.
Trong tình huống đó còn ai dám làm khó hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương?
- Ha ha ha ha ha ha! Không đánh? Vậy lão ngưu chúng ta đi đây. Ha ha ha ha ha ha! Thánh địa võ đạo nhân tộc Tuyết Châu chỉ có thế.
Bộ dáng kiêu căng làm mọi người hạn nghiến răng rồi lại không biết làm sao.
Thần Mục Yêu Vương quay về hình tượng lão nhân mù quần áo rách rưới, bay lên trời tới trước mặt mọi người.
Thần Mục Yêu Vương mỉm cười với Đinh Hạo, nói:
- Ngày hôm nay chúa của ta nghĩ ơn của Đinh công tử nên mới không đại khai sát giới tại thánh địa nhân tộc, hy vọng công tử trân trọng. Ha ha, nhân tộc nhìn như đoàn kết nhưng thật ra đã chia năm xẻ bảy, sau lưng si mị võng lượng, nam trộm nữ điếm. Dù là yêu ma dã thú chúng ta cũng khinh thường. Nhân phẩm thanh cao như công tử sẽ có ngày bị kẻ xấu hãm hại, nếu một ngày nào công tử bị nhân tộc Tuyết Châu phụ thì đừng ngại đến chỗ ta. Chúa của ta đã ra sắc lệnh vị trí thánh tử luôn giữ cho công tử.
Lão nhân mù nói xong không đợi Đinh Hạo đáp lại, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương hóa thành luồng sáng biến mất nơi chân trời.
Lần này không có ai dám ngăn trở.
Các cao thủ chín môn phái trơ mắt nhìn hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương gây rối thánh địa võ đạo nhân loại xong nghênh ngang rời đi.
Ánh mắt mọi người tập trung vào Đinh Hạo.
Trước khi đi Thần Mục Yêu Vương đểl ịa lời nói khiến ánh mắt các chưởng môn đại môn phái nghi ngờ, thầm suy nghĩ không lẽ tiểu bối này lén cấu kết với yêu ma sao?
Có người muốn bắt giữ Đinh Hạo gặn hỏi nhưng nghĩ đến thần thông đáng sợ lúc trước lại thôi, bọn họ sợ lỡ Đinh Hạo có liên quan đến yêu ma thật, đụng vào hắn tương đương với chọc vào yêu đế, bọn họ không gánh nổi hậu quả.
- Con yêu ngốc sắp đi còn không quên châm ngòi ly gián.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý Vấn Kiếm tông mỉm cười, thân thiện nói:
- Đinh Hạo, chỗ này không có chuyện của ngươi. Hôm nay ngươi đấu với hai yêu lập công lớn, tông môn sẽ ban thưởng cho ngươi. Ta thấy ngươi hao nhiều huyền khí, hãy trở về nghỉ ngơi đi.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý cũng là một diệu nhân, mở miệng đã nói Đinh Hạo lập công, kết thúc chuyện này.
Viện trưởng Thanh Bình học viện hừ lạnh, không nói gì.
Đinh Hạo khom người rồi hóa thành luồng sáng rời khỏi chiến trường.
* * *
Cuộc chiến Kính hồ kết thúc.
Kết quả trận đấu của Kim Chuẩn Yêu Vương và Mục Thiên Dưỡng ra sao thì không ai biết.
Nghe nói ba ngày sau Mục Thiên Dưỡng mặt không biểu tình trở về chỗ Thanh Bình học viện cư trú bên Kính hồ, không thấy người có vết thương hay thu hoạch chiến lợi phẩm gì. Mục Thiên Dưỡng trở về rồi bắt đầu bế quan.
Cuộc chiến Kính hồ không gây tổn hại nghiêm trọng cho các vật kiến trúc.
Nhân loại Tuyết Châu kinh doanh tại Tình Nhân cốc Kính hồ gần ngàn năm, các loại trận pháp phòng ngự có ngàn vạn cái. Trừ mới đầu tửu quán bị hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương hủy hoại ra chỉ có con hẻm chưa đến trăm thước bị phá hỏng. Bốn trăm người gặp nạn trong trận đầu, đa số là võ giả bình thường lòng tò mò mạnh vì đứng gần chiến trường nên trúng miểng.
Con số nhìn như kinh khủng nhưng không bằng một nơi cư trú nhân loại bình thường bị yêu ma công phá trong mùa đông này.
Thế giới lạnh băng khắc nghiệt này con số bốn trăm hoàn toàn không đáng nhắc.
Về cao thủ thì chín đại môn phái không gặp tổn thất gì.
Nhưng trận chiến này tạo thành ảnh hưởng lớn cho thế cục Tuyết Châu.
Loại rung động này không phải vì thánh địa võ đạo nhân loại Tuyết Châu Tình Nhân cốc Kính hồ bị yêu tộc công phá, thật ra nhục nhã tôn nghiêm này đối với địa môn phái thói quen lợi ích đích thật còn không đáng nhắc tới hơn con số người chết. Nguyên nhân dẫn đến biến động là vì cái chết của một người.
Cái chết của Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Mấy vạn năm trước sau khi thánh chiến kết thúc, Huyền Sương Thần Cung được sáng lập ra. Mấy vạn năm qua Huyền Sương Thần Cung phái ít nhất bốn trăm Tuần Mục Sử đến mấy chục châu Bắc vực. Ba trăm năm mươi người sống thọ và chết tại nhà, ba mươi bốn Tuần Mục Sử về quê, chết vì luyện công tẩu hỏa nhập ma. Bốn Tuần Mục Sử chết trong tay yêu ma.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm là người thứ năm chết trong tay yêu ma.
Bốn lần trước yêu ma giết Tuần Mục Sử, Huyền Sương Thần Cung nối giận phái ra Thần Sử báo thù máu me, diệt toàn tộc yêu ma gây chuyện, còn vì vậy vận động thanh tẩy nhổ tận gốc những thế lực yêu tộc bình thường huênh hoang hoạt động nhiều. Máu ngập trời, thủ đoạn rất tàn nhẫn.
Huyền Sương Thần Cung thông qua cách đó tạo dựng uy vọng không thể dao động trong Bắc vực.
Từ lần trước Tuần Mục Sử chết trong tay yêu ma đã qua gần ngàn năm, nhiều người sắp quên chuyện này không ngờ lại xảy ra.