Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 407: Biến đổi khó tin
Mấy người khác cũng biến sắc mặt, không ngờ Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm sẽ nói vậy. Nếu không phải nhìn biểu tình Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm nghiêm túc bọn họ còn tưởng gã đang đùa. Mấy thủ lĩnh phe Thanh Bình học viện cũng cảm thấy Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm thiên vị quá đáng.
Giết người chẳng qua là rớt đầu.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm yêu cầu như thế dù là võ giả tán tu bình thường cũng là rất sỉ nhục, uống gì Đinh Hạo thiên tài danh chấn Tuyết Châu? Cho dù Đinh Hạo có đồng ý thì Vấn Kiếm tông cũng không chịu, bây giờ từng hành động của hắn đại biểu cho Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn Mục Thiên Dưỡng.
Biểu tình Mục Thiên Dưỡng như thường, không thèm nhìn chuyện bên này. Có vẻ Mục Thiên Dưỡng đang suy nghĩ cái gì, mọi chuyện diễn ra không liên quan đến gã.
Đinh Hạo cười lạnh, định từ chối thì biến dị bỗng xảy ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa chấn động.
Một thân hình tỏa sáng từ chân trời chợt lóe đập mạnh vào Huyền Sương Thanh Yêu Tráo. Một chuỗi tiếng răng rắc giòn vang, màn sáng bạc mỏng một giây sau vỡ như pha lê. Bóng sáng kia không giảm tốc độ bắn hướng Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Có người hét to một tiếng:
- Là Kim Chuẩn Yêu Vương!
Lại một yêu vương xuất hiện.
Trong mười yêu vương dưới tay Tiên Hoàng Đại Thánh thì Kim Chuẩn Yêu Vương xếp hạng nhất, nghe nói là một con dị cầm thượng cổ Kinh Cức Hoàng Quan Kim Chuẩn tu luyện đắc đạo thành. Mấy trăm năm trước Kim Chuẩn Yêu Vương nổi danh Tuyết Châu, quen một mình, thực lực khủng bố hơn xa yêu vương khác, bao gồm Yêu Thần cung cũng phải nể mặt Kim Chuẩn Yêu Vương ba phần. Chủ nhân Yêu Thần cung mấy lần mời Kim Chuẩn Yêu Vương tham gia nhưng không được, không biết Tiên Hoàng Đại Thánh dùng thủ đoạn gì khiến Kim Chuẩn Yêu Vương kiệt ngạo bất thuần thích đơn độc chịu tham gia Tiên Hoàng Cung.
Không ngờ Kim Chuẩn Yêu Vương xuất hiện tại đây.
Quả nhiên là dị cầm đắc đạo, tốc độ siêu nhanh. Nhiều cao thủ nhân loại có mặt đều không kịp phản ứng, Kim Chuẩn Yêu Vương dễ dàng phá Huyền Sương Thanh Yêu Tráo. Mọi người cảm thấy cảm giác sắc nhịn đâm vào mặt, Kim Chuẩn Yêu Vương hóa thân đoàn sáng vàng đã đến trước mặt Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Ám sát?!
Yêu tộc muốn ám sát Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cười nhạt, không nhúc nhích.
Mắt thấy luồng sáng vàng sắp trúng Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm chợt có kiếm quang bạc rực rỡ chợt lóe bên cạnh gã.
Mục Thiên Dưỡng ra tay.
Một chuỗi tiếng trường kiếm va chạm như cuồng phong vang lên, Mục Thiên Dưỡng không lùi mà tiếng tới, kiếm thức như rồng lấn át kiếm thức của Kim Chuẩn Yêu Vương. Mục Thiên Dưỡng đẩy lùi Kim Chuẩn Yêu Vương, chớp mắt hai người đã ra xa mấy trăm thước.
Cùng lúc đó, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương bị trói trên mặt đất thừa cơ bay lên trời bỏ chạy.
- Muốn đi? Nằm mơ!
Khóe môi Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cong lên nụ cười tàn nhẫn.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm dời chú ý khỏi người Đinh Hạo, nhìn chậm nhưng nhanh rút chiến kích băng tuyết sau lưng ra. Khí lạnh huyền sương hùng hồn phát ra từ người Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, không khí ngưng kết thành băng vụn mỏng rớt xuống dưới.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm vung tay lên, hai khí băng như vòi rồng đẩy ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng va chạm khủng bố, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương miễn cưỡng đỡ khí huyền sương đáng sợ, rên rỉ té xuống.
Đinh Hạo thầm giật mình. Không uổng là Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm Huyền Sương Thần Cung, thực lực cường đại không thể tưởng tượng, tùy tay ra một chiêu đã ngăn cản hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương. Tuy cùng là cảnh giới cấp vương nhưng hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương so với Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm thua ba, bốn tiểu cảnh giới. Thực lực cỡ như Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương thì cách biệt một tiểu cảnh giới đã đủ trí mạng.
- Thật là không biết sống chết, một đám tiểu yêu quái tham sống sợ chết dám ám sát bản sử!
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm lộ biểu tình tức giận quát:
- Tiên Hoàng Đại Thánh gì đó của các ngươi cứ khiêu khích, cho rằng Huyền Sương Thần Cung ta dễ ăn hiếp sao? Cũng được, giết mấy tiểu yêu các ngươi rồi đi phá hang ổ của nó!
Toàn thân Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm ngưng tụ bão tuyết, khí thế vô song, quân lâm thiên hạ.
Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương biểu tình giận dữ, vận chuyển yêu khí liều mạng, dù sao không thể thoát chết được.
- Ha ha ha ha ha ha! Chết cho ta!
Hai tay Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cầm chiến kích, khí thế lại tăng lên như quân vương nhìn xuống chúng sinh. Các cao thủ xung quanh thầm kinh sợ, loại khí thế này đã là nửa chân vào Võ Hoàng cảnh, có một chút hơi thở hoàng giả.
So với Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm thì hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương dốc hết sức vẫn nhỏ bé giống như muối bỏ biển.
Lúc này xảy ra chuyện mọi người không ngờ.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng đỏ từ chân trời xẹt đến như kiềm sắt đỏ rực kẹp đậu hủ non nghiền nát huyền sương băng khí quanh thân Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, xuyên thủng qua.
Khí thế của Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm tăng lên đến đỉnh cao rồi bỗng khựng lại.
Băng khí đầy trời tan biến, hơi thở hoàng giả không còn, người Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cứng ngắc.
Một giọt máu đỏ từ trán Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm chảy ra.
Chiến kích băng tuyết rơi xuống đất.
Các chưởng môn đại môn phái, đám cao thủ trẻ đứng ngây như phỗng nhìn biểu tình quân lâm thiên hạ đông trên mặt Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, cảm thấy có dòng điện chạy dọc sống lưng lên đến não. Mọi người có mặt tại đây đềue thấy rộng biết nhiều, kinh nghiệm phi phàm nhưng bây giờ khó tin như nằm mơ.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm đã chết.
Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung chết rồi.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm chết vào phút gã mạnh nhất.
Siêu cường giả nửa bước đạp vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh bị một luồng sáng đỏ... Nó là cái gì?
Mọi người ngây ngốc quay đầu nhìn, thấy sau gáy Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm có một cánh chim đỏ lấp lánh ánh sáng, dài một thước, ánh sáng đỏ bao phủ lông chim lơ lửng giữa không trung có vẻ cơn gió mạnh thổi qua sẽ đẩy nó bay đi. Đó là một cọng lông...
Lông chim phượng hoàng?
Tim mọi người run lên, nhớ ngay một cái tên.
Tiên Hoàng Đại Thánh!
Chắc chắn là Tiên Hoàng Đại Thánh ra tay giết Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Đó là loại thực lực gì?
Chỉ một cọng lông chim, không biết cách bao nhiêu dặm giết cường giả nửa bước Võ Hoàng cảnh.
Giết người chẳng qua là rớt đầu.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm yêu cầu như thế dù là võ giả tán tu bình thường cũng là rất sỉ nhục, uống gì Đinh Hạo thiên tài danh chấn Tuyết Châu? Cho dù Đinh Hạo có đồng ý thì Vấn Kiếm tông cũng không chịu, bây giờ từng hành động của hắn đại biểu cho Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn Mục Thiên Dưỡng.
Biểu tình Mục Thiên Dưỡng như thường, không thèm nhìn chuyện bên này. Có vẻ Mục Thiên Dưỡng đang suy nghĩ cái gì, mọi chuyện diễn ra không liên quan đến gã.
Đinh Hạo cười lạnh, định từ chối thì biến dị bỗng xảy ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa chấn động.
Một thân hình tỏa sáng từ chân trời chợt lóe đập mạnh vào Huyền Sương Thanh Yêu Tráo. Một chuỗi tiếng răng rắc giòn vang, màn sáng bạc mỏng một giây sau vỡ như pha lê. Bóng sáng kia không giảm tốc độ bắn hướng Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Có người hét to một tiếng:
- Là Kim Chuẩn Yêu Vương!
Lại một yêu vương xuất hiện.
Trong mười yêu vương dưới tay Tiên Hoàng Đại Thánh thì Kim Chuẩn Yêu Vương xếp hạng nhất, nghe nói là một con dị cầm thượng cổ Kinh Cức Hoàng Quan Kim Chuẩn tu luyện đắc đạo thành. Mấy trăm năm trước Kim Chuẩn Yêu Vương nổi danh Tuyết Châu, quen một mình, thực lực khủng bố hơn xa yêu vương khác, bao gồm Yêu Thần cung cũng phải nể mặt Kim Chuẩn Yêu Vương ba phần. Chủ nhân Yêu Thần cung mấy lần mời Kim Chuẩn Yêu Vương tham gia nhưng không được, không biết Tiên Hoàng Đại Thánh dùng thủ đoạn gì khiến Kim Chuẩn Yêu Vương kiệt ngạo bất thuần thích đơn độc chịu tham gia Tiên Hoàng Cung.
Không ngờ Kim Chuẩn Yêu Vương xuất hiện tại đây.
Quả nhiên là dị cầm đắc đạo, tốc độ siêu nhanh. Nhiều cao thủ nhân loại có mặt đều không kịp phản ứng, Kim Chuẩn Yêu Vương dễ dàng phá Huyền Sương Thanh Yêu Tráo. Mọi người cảm thấy cảm giác sắc nhịn đâm vào mặt, Kim Chuẩn Yêu Vương hóa thân đoàn sáng vàng đã đến trước mặt Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Ám sát?!
Yêu tộc muốn ám sát Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cười nhạt, không nhúc nhích.
Mắt thấy luồng sáng vàng sắp trúng Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm chợt có kiếm quang bạc rực rỡ chợt lóe bên cạnh gã.
Mục Thiên Dưỡng ra tay.
Một chuỗi tiếng trường kiếm va chạm như cuồng phong vang lên, Mục Thiên Dưỡng không lùi mà tiếng tới, kiếm thức như rồng lấn át kiếm thức của Kim Chuẩn Yêu Vương. Mục Thiên Dưỡng đẩy lùi Kim Chuẩn Yêu Vương, chớp mắt hai người đã ra xa mấy trăm thước.
Cùng lúc đó, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương bị trói trên mặt đất thừa cơ bay lên trời bỏ chạy.
- Muốn đi? Nằm mơ!
Khóe môi Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cong lên nụ cười tàn nhẫn.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm dời chú ý khỏi người Đinh Hạo, nhìn chậm nhưng nhanh rút chiến kích băng tuyết sau lưng ra. Khí lạnh huyền sương hùng hồn phát ra từ người Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, không khí ngưng kết thành băng vụn mỏng rớt xuống dưới.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm vung tay lên, hai khí băng như vòi rồng đẩy ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng va chạm khủng bố, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương miễn cưỡng đỡ khí huyền sương đáng sợ, rên rỉ té xuống.
Đinh Hạo thầm giật mình. Không uổng là Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm Huyền Sương Thần Cung, thực lực cường đại không thể tưởng tượng, tùy tay ra một chiêu đã ngăn cản hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương. Tuy cùng là cảnh giới cấp vương nhưng hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương so với Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm thua ba, bốn tiểu cảnh giới. Thực lực cỡ như Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương thì cách biệt một tiểu cảnh giới đã đủ trí mạng.
- Thật là không biết sống chết, một đám tiểu yêu quái tham sống sợ chết dám ám sát bản sử!
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm lộ biểu tình tức giận quát:
- Tiên Hoàng Đại Thánh gì đó của các ngươi cứ khiêu khích, cho rằng Huyền Sương Thần Cung ta dễ ăn hiếp sao? Cũng được, giết mấy tiểu yêu các ngươi rồi đi phá hang ổ của nó!
Toàn thân Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm ngưng tụ bão tuyết, khí thế vô song, quân lâm thiên hạ.
Hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương biểu tình giận dữ, vận chuyển yêu khí liều mạng, dù sao không thể thoát chết được.
- Ha ha ha ha ha ha! Chết cho ta!
Hai tay Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cầm chiến kích, khí thế lại tăng lên như quân vương nhìn xuống chúng sinh. Các cao thủ xung quanh thầm kinh sợ, loại khí thế này đã là nửa chân vào Võ Hoàng cảnh, có một chút hơi thở hoàng giả.
So với Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm thì hai đại yêu vương Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương dốc hết sức vẫn nhỏ bé giống như muối bỏ biển.
Lúc này xảy ra chuyện mọi người không ngờ.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng đỏ từ chân trời xẹt đến như kiềm sắt đỏ rực kẹp đậu hủ non nghiền nát huyền sương băng khí quanh thân Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, xuyên thủng qua.
Khí thế của Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm tăng lên đến đỉnh cao rồi bỗng khựng lại.
Băng khí đầy trời tan biến, hơi thở hoàng giả không còn, người Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm cứng ngắc.
Một giọt máu đỏ từ trán Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm chảy ra.
Chiến kích băng tuyết rơi xuống đất.
Các chưởng môn đại môn phái, đám cao thủ trẻ đứng ngây như phỗng nhìn biểu tình quân lâm thiên hạ đông trên mặt Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm, cảm thấy có dòng điện chạy dọc sống lưng lên đến não. Mọi người có mặt tại đây đềue thấy rộng biết nhiều, kinh nghiệm phi phàm nhưng bây giờ khó tin như nằm mơ.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm đã chết.
Tuần Mục Sử của Huyền Sương Thần Cung chết rồi.
Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm chết vào phút gã mạnh nhất.
Siêu cường giả nửa bước đạp vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh bị một luồng sáng đỏ... Nó là cái gì?
Mọi người ngây ngốc quay đầu nhìn, thấy sau gáy Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm có một cánh chim đỏ lấp lánh ánh sáng, dài một thước, ánh sáng đỏ bao phủ lông chim lơ lửng giữa không trung có vẻ cơn gió mạnh thổi qua sẽ đẩy nó bay đi. Đó là một cọng lông...
Lông chim phượng hoàng?
Tim mọi người run lên, nhớ ngay một cái tên.
Tiên Hoàng Đại Thánh!
Chắc chắn là Tiên Hoàng Đại Thánh ra tay giết Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Đó là loại thực lực gì?
Chỉ một cọng lông chim, không biết cách bao nhiêu dặm giết cường giả nửa bước Võ Hoàng cảnh.