Đan Đại Chí Tôn
Chương 690: Võ Hầu Thuộc Về (3)
Mọi người nhìn đến dâng cả nhiệt huyết, cũng đều bắt đầu âm thầm chờ mong, ai có thể kiên trì đến cuối cùng?
- Giết!
Ngu Kình Thương rơi xuống lôi đài, cuồng dã cất bước, lôi đài lay động, tử khí cuồn cuộn mãi không dứt.
- Giết!
Khương Phàm gào lên, huyết chiến đến đây, chỉ có liều mạng.
Hai người giống như là hai mảnh sao chổi đang đánh tới cùng một chỗ.
Trong chớp mắt, Khương Phàm làm ra cử động không thể tưởng tượng nổi, hai cánh Thánh Viêm khép về, chặn lại được trước mặt, ngạnh kháng với bạo kích bốn trăm ngàn cực cảnh khủ.ng bố của Ngu Kình Thương.
Hỏa vũ thật dày bao trùm lấy hai cánh, cũng ngưng tụ ra ba tầng hỏa tinh.
Ầm ầm!
Trọng quyền vô địch, dễ như trở bàn tay đánh đổ tầng tầng hỏa tinh, toàn bộ đều nổ tung, hỏa vũ Thánh Viêm vỡ vụn trong nháy mắt, cánh xương cũng bị đánh gãy.
Không có bất kỳ lo lắng gì!
Nắm đấm kinh khủng lấy tình thế phá diệt vạn vật, đánh vào trên lồng ngực Khương Phàm.
Thái Dương Chiến Y lắc lư kịch liệt, vỡ nát tại chỗ!
Nắm đấm dội thẳng xương ngực Khương Phàm.
Toàn thân Khương Phàm run rẩy, thân thể chợt muốn vỡ vụn.
Không lấy móng vuốt chặn đánh, chỉ dựa vào võ pháp phòng ngự thân thể, đây không khác gì tự mình hại mình.
Ngu Kình Thương rất bất ngờ, cũng trong nháy mắt cảm nhận được nguy hiểm.
Vừa rồi, thời điểm nhìn thấy Khương Phàm ngưng tụ hỏa tinh ở bên ngoài hai cánh, hắn suy đoán có thể là Khương Phàm muốn phóng thích, chờ đợi cơ hội tập kích hắn, không nghĩ tới lại là dùng làm tấm thuẫn.
Lúc xuyên qua hai cánh Khương Phàm, hắn suy đoán phía sau có thể là móng vuốt cứng rắn của Khương Phàm, kết quả lại không có cái gì, trực tiếp liền đánh tới ngực Khương Phàm.
Khác thường đã là có vấn đề!
Khẳng định có lừa dối!
Khi Ngu Kình Thương giật mình nguy hiểm, trong chốc lát, hai tay Khương Phàm giấu ở phía dưới bỗng nhiên tấn công.
Lấy Chu Tước Bác Thiên, một tay bóp lấy hai tay Ngu Kình Thương đang đánh vào lồng ngực mình, dùng Thánh Viêm thiêu đốt, lực lượng bạo kích, trong chớp mắt đã làm nổ nát vụn cổ tay.
Cùng lúc đó, thân thể mượn nhờ lực lượng bạo kích, thuận thế ngửa ra sau, móng vuốt lập tức vung lên, đánh về phía khoang bụng Ngu Kình Thương.
Trận va chạm kinh khủng, kịch biến trong chớp mắt, chỉ là trong chớp mắt mà thôi.
Bên ngoài ai cũng không thấy rõ ràng là đang có tình huống gì, chỉ cảm thấy Thánh Viêm bạo động, mặt đất vỡ nát, uy lực và năng lượng so với trước đó đã mạnh hơn rất nhiều.
Sau đó...
Khương Phàm, Ngu Kình Thương đều bay ra ngoài.
- Xảy ra chuyện gì!
Toàn trường xôn xao, bất ngờ với biến cố.
Ngực Khương Phàm rách rưới, máu thịt be bét, cơ hồ có thể nhìn thấy cả trái tim đang nhảy ở bên trong, đơn giản nhìn thấy mà giật mình.
Hai tay Ngu Kình Thương lại vỡ vụn, máu tươi chảy ngang. Phần bụng máu thịt be bét, nội tạng vỡ vụn, cũng vô cùng thê thảm.
Ngu Khuynh Thành, Liễu Như Yên dùng sức che miệng lại.
Bọn người Lý Hoàng, Hứa Thiên Kỳ rung động, không tin nổi.
Toàn trường chỉ có người có cảnh giới cao thâm mới rõ ràng bắt được va chạm trong nháy mắt, bọn họ đều chau mày, thầm nghĩ ‘thật tàn nhẫn.’
Đây quả thực là liều mạng!
Nếu như lúc đó Khương Phàm bắt không được hai tay Ngu Kình Thương, tất nhiên sẽ bị bạo chết tại chỗ.
Hài tử này tàn nhẫn với kẻ địch, còn ác hơn đối với mình.
- Aaa...
Khương Phàm, Ngu Kình Thương vừa ổn định liền hét lớn, ai cũng không hề chú ý tới thương thế, nhìn nhau là tức giận gào thét.
Ngu Kình Thương cuồng dã trùng kích, tử khí cuồn cuộn, Kỳ Lân lại lần nữa thành hình, lần này, hắn không quan tâm đến mạng sống mà thả kim ngân toàn thân ra, quấn quanh hướng về phía Tử Khí Kỳ Lân.
Rống...
Kỳ Lân càng thêm chân thực, uy thế tràn ngập lôi tràng, chấn nhiếp đám người, toàn thân quấn quanh văn ấn màu vàng từ trên thân Ngu Kình Thương, tựa như là phù chú thần bí, càng có uy thế, càng kh.ủng bố hơn.
Một cỗ khí tức tràn ngập muốn đè sập lôi tràng.
Kỳ Lân thét dài, tiến tới phía Khương Phàm, mỗi một bước rơi xuống đều có sóng xung kích cùng sức mạnh chèn ép kinh khủng đang đánh về phía Khương Phàm, giống như sóng lớn cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt.
Khương Phàm nắm chặt hai tay, ngưng tụ đao khí màu tím mênh mông, kích ra huyết khí toàn thân, đón Kỳ Lân vọt tới.
Đao khí khuấy động xuất hiện giống như Du Long ra biển, bá khí đầy đồng, trùng kích Kỳ Lân.
Nhưng, Kỳ Lân không chút huyền niệm nào đạp tan đao khí, tiếp tục đi về phía trước, nhanh chóng tới gần Khương Phàm.
Ngay sau đó, Khương Phàm đánh ra đao thứ hai... Đao thứ ba... Đao thứ tư... Đao thứ năm...
Đao khí mãnh liệt, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, hòa với kim quang, quấn quanh huyết khí.
Cuồng dã phách trảm Kỳ Lân.
Bởi vì linh hồn đã được tăng cường, mỗi đao đều so với trước đó càng có uy thế hơn.
- Đao thứ tám... Đao thứ chín...
Khương Phàm hét to, toàn thân phồng lên, sụp ra vết nứt, giống như một pho tượng đang nhận trọng kích, máu me đầm đìa.
Đao thế hoành kích, xé rách trường không.
Một đao đạt tới cực hạn mang đến cho toàn thân tác dụng phụ to lớn, nhưng uy lực cũng đã đạt tới trình độ khủ.ng bố.
Kỳ Lân liên tục bị trùng kích, ngay đao thứ chín đã bị vô tình xé mở.
Tử khí nổ tung, đao khí cuồn cuộn, rung động toàn trường.
Rống!
Ngu Kình Thương gào lên, hắn đạp tan mặt đá trên lôi đài, đuổi giết Khương Phàm!
Mặc dù Kỳ Lân đã bị hủy, nhưng Khương Phàm cũng đã nghiền ép tiềm lực, bị tổn thương nghiêm trọng, đây chính là thời điểm suy yếu nhất.
Một kích trí mạng, ngay lúc này.
Nhưng...
- Đao thứ mười!
Khương Phàm mở lớn với đầy máu tươi, số lượng lớn mạch máu toàn thân đã vỡ nát, huyết thủy hòa với linh lực lao nhanh mãnh liệt đổ ra, một con Chu Tước đẫm máu theo Thánh Viêm thành hình, đao khí khủ.ng bố bao quanh thuận thế đánh nát Kỳ Lân, cũng trực tiếp bổ về Ngu Kình Thương ở phía xa xa.
Chính như hắn suy nghĩ.
Một kích trí mạng, ngay lúc này.
- Xong!
Trong lòng Ngu Kình Thương hơi hồi hộp một chút, hai tay giao về phía trước, điên cuồng phóng thích tử khí, ngưng tụ lại mênh mông hư ảnh.
- Giết!
Ngu Kình Thương rơi xuống lôi đài, cuồng dã cất bước, lôi đài lay động, tử khí cuồn cuộn mãi không dứt.
- Giết!
Khương Phàm gào lên, huyết chiến đến đây, chỉ có liều mạng.
Hai người giống như là hai mảnh sao chổi đang đánh tới cùng một chỗ.
Trong chớp mắt, Khương Phàm làm ra cử động không thể tưởng tượng nổi, hai cánh Thánh Viêm khép về, chặn lại được trước mặt, ngạnh kháng với bạo kích bốn trăm ngàn cực cảnh khủ.ng bố của Ngu Kình Thương.
Hỏa vũ thật dày bao trùm lấy hai cánh, cũng ngưng tụ ra ba tầng hỏa tinh.
Ầm ầm!
Trọng quyền vô địch, dễ như trở bàn tay đánh đổ tầng tầng hỏa tinh, toàn bộ đều nổ tung, hỏa vũ Thánh Viêm vỡ vụn trong nháy mắt, cánh xương cũng bị đánh gãy.
Không có bất kỳ lo lắng gì!
Nắm đấm kinh khủng lấy tình thế phá diệt vạn vật, đánh vào trên lồng ngực Khương Phàm.
Thái Dương Chiến Y lắc lư kịch liệt, vỡ nát tại chỗ!
Nắm đấm dội thẳng xương ngực Khương Phàm.
Toàn thân Khương Phàm run rẩy, thân thể chợt muốn vỡ vụn.
Không lấy móng vuốt chặn đánh, chỉ dựa vào võ pháp phòng ngự thân thể, đây không khác gì tự mình hại mình.
Ngu Kình Thương rất bất ngờ, cũng trong nháy mắt cảm nhận được nguy hiểm.
Vừa rồi, thời điểm nhìn thấy Khương Phàm ngưng tụ hỏa tinh ở bên ngoài hai cánh, hắn suy đoán có thể là Khương Phàm muốn phóng thích, chờ đợi cơ hội tập kích hắn, không nghĩ tới lại là dùng làm tấm thuẫn.
Lúc xuyên qua hai cánh Khương Phàm, hắn suy đoán phía sau có thể là móng vuốt cứng rắn của Khương Phàm, kết quả lại không có cái gì, trực tiếp liền đánh tới ngực Khương Phàm.
Khác thường đã là có vấn đề!
Khẳng định có lừa dối!
Khi Ngu Kình Thương giật mình nguy hiểm, trong chốc lát, hai tay Khương Phàm giấu ở phía dưới bỗng nhiên tấn công.
Lấy Chu Tước Bác Thiên, một tay bóp lấy hai tay Ngu Kình Thương đang đánh vào lồng ngực mình, dùng Thánh Viêm thiêu đốt, lực lượng bạo kích, trong chớp mắt đã làm nổ nát vụn cổ tay.
Cùng lúc đó, thân thể mượn nhờ lực lượng bạo kích, thuận thế ngửa ra sau, móng vuốt lập tức vung lên, đánh về phía khoang bụng Ngu Kình Thương.
Trận va chạm kinh khủng, kịch biến trong chớp mắt, chỉ là trong chớp mắt mà thôi.
Bên ngoài ai cũng không thấy rõ ràng là đang có tình huống gì, chỉ cảm thấy Thánh Viêm bạo động, mặt đất vỡ nát, uy lực và năng lượng so với trước đó đã mạnh hơn rất nhiều.
Sau đó...
Khương Phàm, Ngu Kình Thương đều bay ra ngoài.
- Xảy ra chuyện gì!
Toàn trường xôn xao, bất ngờ với biến cố.
Ngực Khương Phàm rách rưới, máu thịt be bét, cơ hồ có thể nhìn thấy cả trái tim đang nhảy ở bên trong, đơn giản nhìn thấy mà giật mình.
Hai tay Ngu Kình Thương lại vỡ vụn, máu tươi chảy ngang. Phần bụng máu thịt be bét, nội tạng vỡ vụn, cũng vô cùng thê thảm.
Ngu Khuynh Thành, Liễu Như Yên dùng sức che miệng lại.
Bọn người Lý Hoàng, Hứa Thiên Kỳ rung động, không tin nổi.
Toàn trường chỉ có người có cảnh giới cao thâm mới rõ ràng bắt được va chạm trong nháy mắt, bọn họ đều chau mày, thầm nghĩ ‘thật tàn nhẫn.’
Đây quả thực là liều mạng!
Nếu như lúc đó Khương Phàm bắt không được hai tay Ngu Kình Thương, tất nhiên sẽ bị bạo chết tại chỗ.
Hài tử này tàn nhẫn với kẻ địch, còn ác hơn đối với mình.
- Aaa...
Khương Phàm, Ngu Kình Thương vừa ổn định liền hét lớn, ai cũng không hề chú ý tới thương thế, nhìn nhau là tức giận gào thét.
Ngu Kình Thương cuồng dã trùng kích, tử khí cuồn cuộn, Kỳ Lân lại lần nữa thành hình, lần này, hắn không quan tâm đến mạng sống mà thả kim ngân toàn thân ra, quấn quanh hướng về phía Tử Khí Kỳ Lân.
Rống...
Kỳ Lân càng thêm chân thực, uy thế tràn ngập lôi tràng, chấn nhiếp đám người, toàn thân quấn quanh văn ấn màu vàng từ trên thân Ngu Kình Thương, tựa như là phù chú thần bí, càng có uy thế, càng kh.ủng bố hơn.
Một cỗ khí tức tràn ngập muốn đè sập lôi tràng.
Kỳ Lân thét dài, tiến tới phía Khương Phàm, mỗi một bước rơi xuống đều có sóng xung kích cùng sức mạnh chèn ép kinh khủng đang đánh về phía Khương Phàm, giống như sóng lớn cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt.
Khương Phàm nắm chặt hai tay, ngưng tụ đao khí màu tím mênh mông, kích ra huyết khí toàn thân, đón Kỳ Lân vọt tới.
Đao khí khuấy động xuất hiện giống như Du Long ra biển, bá khí đầy đồng, trùng kích Kỳ Lân.
Nhưng, Kỳ Lân không chút huyền niệm nào đạp tan đao khí, tiếp tục đi về phía trước, nhanh chóng tới gần Khương Phàm.
Ngay sau đó, Khương Phàm đánh ra đao thứ hai... Đao thứ ba... Đao thứ tư... Đao thứ năm...
Đao khí mãnh liệt, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, hòa với kim quang, quấn quanh huyết khí.
Cuồng dã phách trảm Kỳ Lân.
Bởi vì linh hồn đã được tăng cường, mỗi đao đều so với trước đó càng có uy thế hơn.
- Đao thứ tám... Đao thứ chín...
Khương Phàm hét to, toàn thân phồng lên, sụp ra vết nứt, giống như một pho tượng đang nhận trọng kích, máu me đầm đìa.
Đao thế hoành kích, xé rách trường không.
Một đao đạt tới cực hạn mang đến cho toàn thân tác dụng phụ to lớn, nhưng uy lực cũng đã đạt tới trình độ khủ.ng bố.
Kỳ Lân liên tục bị trùng kích, ngay đao thứ chín đã bị vô tình xé mở.
Tử khí nổ tung, đao khí cuồn cuộn, rung động toàn trường.
Rống!
Ngu Kình Thương gào lên, hắn đạp tan mặt đá trên lôi đài, đuổi giết Khương Phàm!
Mặc dù Kỳ Lân đã bị hủy, nhưng Khương Phàm cũng đã nghiền ép tiềm lực, bị tổn thương nghiêm trọng, đây chính là thời điểm suy yếu nhất.
Một kích trí mạng, ngay lúc này.
Nhưng...
- Đao thứ mười!
Khương Phàm mở lớn với đầy máu tươi, số lượng lớn mạch máu toàn thân đã vỡ nát, huyết thủy hòa với linh lực lao nhanh mãnh liệt đổ ra, một con Chu Tước đẫm máu theo Thánh Viêm thành hình, đao khí khủ.ng bố bao quanh thuận thế đánh nát Kỳ Lân, cũng trực tiếp bổ về Ngu Kình Thương ở phía xa xa.
Chính như hắn suy nghĩ.
Một kích trí mạng, ngay lúc này.
- Xong!
Trong lòng Ngu Kình Thương hơi hồi hộp một chút, hai tay giao về phía trước, điên cuồng phóng thích tử khí, ngưng tụ lại mênh mông hư ảnh.