Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Đại Chí Tôn

Chương 259: 259: Kịch Biến Phong Ấn Của Cổ Đăng




Nạp Lan Thanh Xuyên lui lại hai bước, thét lên ra lệnh với thị vệ phía ngoài:
- Người đâu, bắt lấy hắn, ném ra ngoài cho ta!
Thị vệ phía ngoài lập tức xông tới, nhưng không phải vây quanh Khương Phàm, mà là bắt lấy bả vai Nạp Lan Thanh Xuyên.
- Các ngươi làm cái gì đấy? Mù rồi sao? Ta bảo các ngươi bắt hắn.
Nạp Lan Thanh Xuyên gầm thét.
- Đại công tử, gia chủ có lệnh, nhốt ngươi cấm đoán.
- Dựa vào cái gì!!
- Chúng ta chỉ tiếp nhận mệnh lệnh gia chủ, đại công tử, đắc tội.
Bọn thị vệ đã khống chế Nạp Lan Thanh Xuyên lại, không để ý hắn giãy dụa, ném ra khỏi đình viện.
- Hỗn trướng! Thả ta ra! Các ngươi chán sống! Thả ta ra, ta muốn gặp phụ thân!
Tiếng Nạp Lan Thanh Xuyên tức giận càng ngày càng xa, biến mất trong trang viên.
- Để cho ngươi chê cười.
Nạp Lan Thanh Lạc lắc đầu, càng vô cùng thất vọng đối với người đại ca này
- Có cái gì thay đổi dung mạo không?
Mặc dù Khương Phàm mang theo Ngọc Ngưng Giao, nhưng thứ này đứng ở khoảng cách gần xem xét liền có thể phát hiện ra mánh khóe.
- Ta nhớ là trong nhà có cái mặt nạ, có thể thay đổi dung mạo, gọi Thiên Diện Quỷ.
Bất quá...!

- Bất quá cái gì?
- Mặt nạ sẽ thấm đến trong da thịt, tan đến đầu khớp xương, vô cùng đau đớn.
- Cho ta.
Khương Phàm chỉ cần hiệu quả, không để ý đến đau đớn.
- Ngươi xác định có thể thay đổi màu sắc hỏa diễm?
Nạp Lan Thanh Lạc nhất lo lắng chính là điểm này, dù sao Kim Viêm Thánh Hỏa của Khương Phàm quá bắt mắt.
Chỉ cần biểu hiện ra ở trước mặt mọi người, ngay lập tức sẽ khiến cho mọi người hoài nghi.
- Hẳn là có thể, chúng ta lúc nào thì xuất phát?
- Đại hội sau tám ngày nữa chính thức cử hành, chúng ta tốt nhất trong vòng ba ngày liền khởi hành ngay.
- Ba ngày, đầy đủ.
Trước tiên tìm cho ta một chỗ yên tĩnh, ta muốn thay đổi linh văn.
Nạp Lan Thanh Lạc mang theo Khương Phàm vào bí địa của gia tộc, do đám thân vệ tâm phúc của gia chủ nghiêm mật trấn giữ.
- Dùng nội tu công quyết dẫn dắt Sát Lục Chi Hỏa, tận lực không cần lưu lại kinh mạch, dùng tốc độ nhanh nhất dẫn vào khí hải.
Dùng Chu Tước linh nguyên của ngươi thôn phệ Sát Lục Chi Hỏa.
Linh hồn Đan Hoàng chỉ đạo Khương Phàm.
- Tốt! Bắt đầu!
Khương Phàm sâu hít một ngụm khí lạnh, vận chuyển Đại Diệu Thiên Kinh.
- Chờ một chút! Đều lấy ra Cửu Linh Dưỡng Nguyên Đan cùng Thanh Thần Đan, tùy thời chuẩn bị áp chế Sát Lục Chi Hỏa!
Linh hồn Đan Hoàng rất rõ ràng Sát Lục Chi Hỏa nguy hiểm như thế nào.
Lấy cảnh giới và thân thể Khương Phàm bây giờ, kỳ thật vô cùng mạo hiểm, hơi không cẩn thận liền có thể sẽ gặp phải phản phệ.
Mà hắn chỉ là sợi hồn niệm, ngoại trừ thay Khương Phàm quan sát tình huống, cái gì khác cũng đều không làm được.
- Bắt đầu!
Khương Phàm dọn xong đan dược để trước mặt, vận chuyển công quyết Đại Diệu Thiên Kinh.
Hỏa điểu Chu Tước trong khí hải ngẩng đầu giương cánh, phát ra tiếng gáy to sắc nhọn, khí thế mãnh liệt quét sạch khí hải.
Trong mảnh không gian linh lực màu vàng óng , nó chính là Chúa Tể, là kẻ khống chế tất cả.
Khí hải mãnh liệt, mê vụ ngập trời.
Kinh mạch toàn thân phát sáng, trùng kích linh văn trên trán.
Linh văn giống như là một con Chu Tước chân chính, từ trong ngủ mê thức tỉnh, tràn ngập ra thánh uy kinh người, còn có cỗ lệ khí đáng sợ.

Giờ khắc này, toàn thân Khương Phàm lượn lờ kim quang, khí chất đều có sự thay đổi!
Cường thế!
Nghiêm túc!
Đại Diệu Thiên Kinh trở nên sinh động, lấy thân thể làm môi giới, cướp đoạt năng lượng xung quanh.
Khương Phàm dẫn đạo công quyết, hình thành vòng xoáy thôn phệ ở hai tay, bao phủ cổ đăng.
Cổ đăng nhảy vọt dẫn dắt hỏa diễm màu máu nhanh chóng tràn vào vòng xoáy, tiến vào thân thể Khương Phàm.
Đại Diệu Thiên Kinh trước tiên đem nó khống chế, lướt qua kinh mạch, đẩy xuống khí hải.
Hỏa điểu nở rộ lên uy thế cường thịnh, bay múa ở trên không, tiếp dẫn Sát Lục Chi Hỏa.
Thôn phệ, chính thức bắt đầu!
Khương Phàm cũng nhận ảnh hưởng mãnh liệt, ý thức hoảng hốt, không ngừng hiện lên suy nghĩ giết chóc, bực bộ, tức giận!
Bất quá còn có thể tiếp nhận, có thể giữ vững thanh tỉnh.
Khương Phàm thở phào, tiếp tục hấp thu Sát Lục Chi Hỏa.
Vừa rồi bắt đầu rất thuận lợi, nhưng Sát Lục Chi Hỏa trong cổ đăng giống như không có tận cùng, mặc cho Khương Phàm dẫn dắt thế nào nó vẫn một mực không ngừng tuôn ra.
Một giờ...!Hai giờ...!
Khương Phàm không chịu nổi, góp nhặt sát niệm giống như cuồng phong dưới đại dương mênh mông, không ngừng nhấc lên sóng to gió lớn đánh thẳng vào ý thức Khương Phàm đang đau khổ kiên trì.
- Thanh Thần Đan! Hai viên!
Linh hồn Đan Hoàng uy nghiêm cảnh cáo.
Khương Phàm thoáng thanh tỉnh, lập tức ăn vào hai viên Thanh Thần Đan.
Từng luồng từng luồng khí tức thanh lương tràn ngập toàn thân, xua tan nhiệt ý nóng hổi, thanh tỉnh ý thức.
Khương Phàm cắn chặt răng, tiếp tục hấp thu.
Sau đó không lâu, hỏa điểu trong khí hải lại không chịu nổi, vẩy xuống hồng quang

nhuộm đỏ lấy không gian.
- Cửu Linh Dưỡng Nguyên Đan! Một viên!!
Linh hồn Đan Hoàng nhắc nhở lần nữa.
Khương Phàm đưa tay cứng ngắc bắt lấy một viên, nhét vào trong miệng.
Cửu Linh Dưỡng Nguyên Đan ẩn chứa năng lượng đặc biệt lại cường thịnh, sau khi lưu chuyển toàn thân thì như là thác nước rót vào khí hải, đụng chạm hỏa điểu.
Hỏa điểu mãnh liệt giương cánh, liệt diễm ngập trời, uy thế phóng đại.
Hồng quang vẩy xuống đầy trời nhanh chóng hội tụ về phía nó.
Nhưng, hỏa diễm trong cổ đăng vẫn liên tục không ngừng.
Cái này không chỉ là hỏa diễm, càng là năng lượng!
Khương Phàm đều có cảm giác muốn bị bạo no, không thể không triển khai hỏa dực, tiêu hao linh lực trong thân thể.
- Chịu đựng, đừng có ngừng.
Tin tưởng linh nguyên ngươi, tin tưởng linh văn ngươi! Thế này sẽ kích phát tiềm lực của nó!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trước trước sau sau thôn phệ dài đến sáu giờ, phóng thích, tàn phá, tra tấn Khương Phàm đến sức cùng lực kiệt, phảng phất muốn đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Ông...!
Trong cõi U Minh vang lên một tiếng kỳ quái, cảnh giới Khương Phàm đã đột phá, bước vào Linh Nguyên cảnh nhị trọng thiên.
Trận đột phá này tới thật là kịp thời..


Chương trước Chương tiếp
Loading...