Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đan Đại Chí Tôn

Chương 1141



Rất nhiều người của Chí Tôn Kim Thành nhận ra Tô Lăng, sau đó tập trung vào vết nứt kia. 
Mặc dù không có nhìn thấy người, nhưng ngọn lửa màu vàng đặc biệt hẳn là Khương Phàm. 
- Chúng ta trực tiếp ra tay, hay là chờ hắn đi ra? 
Một nam tử lãnh tuấn kích động. 
Hắn tên Hứa Cảnh Sơn, lục phẩm "Trọng Thổ" linh văn, cảnh giới tại Linh Hồn cảnh lục trọng thiên, là người có tuổi tác lớn nhất và thực lực mạnh nhất trong chi đội ngũ này, phụ trách bắt Khương Phàm. 
- Ta thấy vết nứt kia giống như có gì đó rất quái lạ, rất có thể là nó kết nối với nơi nào đó, chúng ta vẫn là nên chờ hắn đi ra lại động thủ. 
Hứa Như Lai đột nhiên có kiên nhẫn, đội ngũ của bọn hắn rất mạnh, lại có gần trăm con Tử Lân Cự Lang, chỉ cần ra tay, Khương Phàm tuyệt đối không có khả năng chạy trốn. 
- Ngay cả Tô Lăng trước mặt, cưỡng ép bắt Khương Phàm, có thể hay không... 
Có một nữ tử đưa ra chất vấn, nàng là Hứa Tòng Nhiên, lục phẩm "Vân Vụ" linh văn, cảnh giới lục trọng thiên, phụ trách bảo vệ Hứa Như Lai. 
Hứa Như Lai cười lạnh: 
- Khương Phàm tiến đến chính là đối kháng cùng chúng ta, chỉ cần xảy ra cái gì ngoài ý muốn, khẳng định chính là chúng ta làm, chúng ta còn cần cố kỵ? 
Hứa Cảnh Sơn phân phó với hai người bên cạnh, nói: 
- Các ngươi tới trong tầng mây trước, chú ý ẩn nấp. Nếu như Khương Phàm trốn lên trời, các ngươi cần phải hắn đánh xuống tới. An bài đàn sói tản ra trước, ngàn vạn lần phải chú ý, giữ yên lặng. 
Hai vị Thú linh văn Linh Hồn cảnh ngũ trọng thiên nhanh chóng lui lại mấy trăm mét, hóa thành hai con cự ưng bay về phía bầu trời. 
Mặc dù Khương Phàm ngược sát qua Thánh phẩm Thú linh văn tứ trọng thiên, nhưng bọn hắn là ngũ trọng thiên, trọn vẹn đè ép Khương Phàm hai trọng thiên, đây tuyệt đối là không cách nào vượt qua thực lực được. 
Huống chi, bọn hắn chỉ phụ trách chặn đường chặn đánh. 
- Các ngươi cũng tản ra, mỗi người mang theo mười mấy con Tử Lân Cự Lang, vây quanh sơn cốc, tuyệt đối không được náo ra tiếng động. 
Hứa Tòng Nhiên cũng phân phó người bên cạnh. 
Bảy vị tộc nhân lặng lẽ lui lại, cưỡi Tử Lân Cự Lang bắt đầu điều động đàn sói 
- Khương Phàm, ta xem ngươi chạy đi đâu! Xem ngươi còn cuồng thế nào! 
Mặt mũi Hứa Như Lai tràn đầy tà khí. 
Hỗn đản này còn dám tuyên dương chuyện hắn giết Thánh linh văn Kim Thành ở khắp nơi, không thể tha thứ. 
Tuy nhiên, hắn nên dừng phách lối ở đây được rồi, tiếp đó chính là cơ hội để Chí Tôn Kim Thành bọn hắn biểu hiện. 
- Hắn đang tìm thứ gì đó? 
Hứa Cảnh Sơn đè hai tay xuống đất, yên lặng cảm nhận được đại địa trong sơn cốc. 
- Vết nứt kia là kéo tới Luân Hồi thâm không sao? 
Hứa Tòng Nhiên nhỏ giọng hỏi. 
- Tựa như là tòa sơn cốc rất bình thường. 
Hứa Cảnh Sơn cảm thấy kì quái. 
Từ những gì hắn dò xét đến xem, trong sơn cốc cùng dưới mặt đất đều không có năng lượng đặc thù gì. 
- Vậy hắn ở chỗ này tìm cái gì? 
- Quản hắn đang tìm cái gì. Chỉ cần đàn sói vây quanh sơn cốc, Khương Phàm liền không có chỗ để trốn. 
Nhưng... 
Ngay tại thời điểm bọn hắn điều động đàn sói bắt đầu chuẩn bị, hai vị Thú linh văn vừa vọt tới giữa không trung đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi tập trung vào tầng mây dày đặc. 
Một bóng người phá tan tầng mây, nhanh chóng lao xuống. 
- Cái đó là... 
Ánh mắt bọn hắn sắc bén, cực lực ngóng nhìn. 
Khương Phàm?? 
Nhìn lầm sao? 
Không phải Khương Phàm ở trong sơn cốc sao? 
Khương Phàm từ trên trời giáng xuống, không có phóng thích hỏa diễm, không có kích phát linh văn, tận lực ẩn giấu khí tức. 
Khi hai vị Thú linh văn phát hiện hắn, hắn đã tới gần rừng cây mấy trăm mét. 
Ầm ầm! 
Toàn thân Khương Phàm sôi trào lên liệt diễm, mãnh liệt như thủy triều, cuồn cuộn giữa trời cao, toàn bộ thú ấn trong thức hải thức tỉnh, theo linh văn câu thông liệt diễm đầy trời. 
Hống hống hống! 
Số lượng lớn mãnh thú liên tiếp ngưng tụ, thành hình trong liệt diễm đang lao nhanh, phát ra tiếng gào thét cuồng dã, thanh chấn trời cao, rung động rừng rậm. 
- Cái gì?? 
Đám người Hứa Như Lai bỗng nhiên ngẩng đầu, trong con mắt phản chiếu ra liệt diễm đầy trời, còn có các loại Yêu thú đang nhanh chóng thành hình. 
Hơn tám mươi con Tử Lân Cự Lang đều nhìn về phía bầu trời, phát ra tiếng sói tru to rõ. 
Kim quang mãnh liệt, nhiệt độ cao vặn vẹo. 
Hơn một trăm con mãnh thú kéo lấy Thánh Viêm đánh xuống tới. 
Không đợi hai vị Thú linh văn hóa thân cự ưng kịp phản ứng liền bị vô tình bao phủ, các loại mãnh thú điên cuồng trùng kích, ngọn lửa màu vàng óng kịch liệt cuồn cuộn. 
Bọn hắn cực lực giãy dụa, lại bị liệt diễm đánh đến máu thịt be bét, chật vật rơi xuống. 
Nếu như không phải mặc áo giáp tơ tằm đặc chế, có thể phóng thích khí lạnh, chống cự liệt diễm, nói không chừng bọn hắn đã liền bị đánh chết trực tiếp. 
Sau khi Khương Phàm đạt tới Linh Hồn cảnh tứ trọng thiên, thực lực đã phát sinh biến đổi. 
- Coi chừng!! 
Hứa Tòng Nhiên lập tức bắt lấy Hứa Như Lai. 
Vốn định trực tiếp bảo hộ ở dưới thân, kết quả Hứa Như Lai lại quả quyết kích hoạt ngọc thạch trong tay, biến mất trong nháy mắt không thấy đâu. 
Đây là một khối vũ khí Không Gian đặc chế, có thể tại thời điểm gặp được nguy hiểm, di chuyển tức thời ra bên ngoài mấy ngàn mét. 
Hứa Như Lai chỉ là Linh Nguyên cảnh, cho nên trước đó mới đặc biệt mang theo món đồ này, chỉ cần xảy ra chiến đấu, dù có bất kỳ khả năng nào lan đến gần hắn, hắn đều sẽ lập tức sử dụng nó, để phòng chẳng may. 
Ầm ầm... 
Thú triều nóng nảy tiến lên va chạm rừng cây, vỡ nát cự thạch, hủy diệt tất cả, dưới sự khống chế của Khương Phàm, điên cuồng phác sát đám người Hứa gia, còn có đàn sói đang tru gào. 
Quá đột nhiên! 
Ngàn mét rừng cây lập tức lâm vào hỗn loạn. 
Ngọn lửa màu vàng óng khuấy động nhiệt độ kinh khủng, ngay cả nham thạch đều có thể hòa tan, mãnh thú liệt diễm nóng nảy oanh kích, liên tiếp dẫn bạo, triển khai ác chiến cùng bọn người Hứa gia và đàn sói. 
Cùng lúc đó, Khương Phàm từ trên trời giáng xuống, tiếp tục sôi trào liệt diễm, kích phát bản thân, thực lực tăng vọt, lần nữa phóng xuất ra đoàn thú triều thứ hai, tăng lên hỗn loạn, oanh sát số lớn đàn sói. 
Ba người Hứa gia, hơn năm mươi con Tử Lân Cự Lang liên tiếp tử vong, ngay cả tiếng kêu thảm đều không kịp phát ra.
Chương trước Chương tiếp
Loading...