Đại Đạo Độc Hành
Chương 673-1: Lưu li hải thanh tịnh vô trần! (1)
Lạc Ly hành động, hóa thành một đạo lưu quang bay theo sát phía sau Lưu Cổ chân nhân. Hai người một rượt một chạy, từng đạo quang hải phát ra, cuốn lấy thiên hạ.
Thế nhưng những nơi quang hải quét qua, vạn vật không bị tổn hại, chỉ là ảo thuật mà thôi.
Hai người bắt đầu chiến đấu. Người xem dưới đài có người nói:
“Làm gì vậy, diễn kịch sao?”
“Phải, sao cảm thấy có điểm không đúng nhỉ?”
“Không biết nữa, nhìn tiếp thử xem!”
Hai người phi độn rất nhanh, chớp mắt đã qua ba trăm giây, Lưu Cổ chân nhân thở dài một hơi, tới lúc rồi!
Thế nhưng Lưu Cổ chân nhân không biết tất cả hành động của hắn đều nằm trong tính toán của Hổ Thiện chân quân.
Lưu Cổ thu thập toàn bộ hình ảnh chiến đấu của Lạc Ly, cẩn thận nghiên cứu, cuối cùng phân tích ra sơ hở của Linh đinh dương của Lạc Ly. Sau đó hắn cố ý chuẩn bị pháp thuật, mượn sơ hở của Linh đinh dương, kéo dài thời gian, kéo dài chiến đấu với Lạc Ly.
Chúng Sinh Lâm Nguyên Thủy Đạo vô cùng cường hãn, thế nhưng nó có một khuyết điểm là mỗi lần sử dụng Đạo này đều cần chuẩn bị rất lâu. Đối mặt với cường địch vừa đi lên đã ra tay điên cuồng như Lạc Ly thì rất thiệt thòi.
Cho nên Lưu Cổ chân nhân muốn kéo dài thời gian chiến đấu với Lạc Ly, chờ đợi sắp xếp Nguyên Thủy Đạo, sau đó diệt sát Lạc Ly. Thế nhưng hắn vạn lần không ngờ Hổ Thiện chân nhân lại đứng phía sau màn ra tay, ngươi tính kế người khác, người khác cũng tính kế ngươi.
Trong lúc trốn chạy, Lưu Cổ chân nhân đã hãm sâu vào tử địa, không còn đường sống để chạy, bị Lạc Ly bức từng bước vào tuyệt địa!
Sau khi Lạc Ly sử dụng mười lăm mười sáu lần Linh đinh dương giả dối thì có rất nhiều người xem phát hiện không đúng. Thế nhưng Lưu Cổ chân nhân trong trận chiến thì không hề nhận ra. Hắn là người trong cuộc, đã rơi vào cạm bẫy mà Hổ Thiện chân nhân bày ra, căn bản không thể cảm nhận chỗ khác thường.
Cuối cùng Lưu Cổ chân nhân thở dài một hơi, chỉ cần thêm mười giây nữa thì Nguyên Thủy Đạo sẽ chuẩn bị xong, có thể ra tay.
Ngay lúc hắn thở dài thì cơ hội của Lạc Ly đã tới, đối phương đã hết chỗ trốn, đồng thời đây cũng là lúc mà Lưu Cổ chân nhân suy yếu nhất. Lạc Ly toàn lực ra tay.
Lúc này, Lạc Ly không dùng Linh đinh dương giả nữa mà là Linh đinh dương thật. Lại còn là Linh đinh dương sau khi được Hổ Thiện chân nhân chỉ dạy, hoàn toàn khác với pháp thuật phóng thích tùy ý như trước.
Lúc này thiên địa Phạm âm thật sự vang lên:
“Hoàng khủng than đầu thuyết hoàng khủng, linh đinh dương lí thán linh đinh.”
Lưu Cổ chân nhân lại né tránh theo cách vừa rồi. Thế nhưng lập tức phát hiện mình không thể né tránh. Trong lúc giao thủ vừa rồi, hắn đã bị khóa chặt, chỉ có thể đối mặt với Linh đinh dương của Lạc Ly.
Trong nháy mắt, Lưu Cổ chân nhân hiểu ra, mình bị lừa rồi. Thế nhưng đã chậm, quang hải lưu ly đáng sợ dưới uy lực của Hình Ảnh thần thông, hóa thành sóng biển vọt về phía hắn!
“Tân khổ tao phùng khởi nhất kinh, kiền qua liêu lạc tứ chu tinh.
Sơn hà phá toái phong phiêu nhứ, thân thế phù trầm.
Hoàng khủng than đầu thuyết hoàng khủng, linh đinh dương lí thán linh đinh...”.
Vang lên sát bên lỗ tai của hắn, riêng câu cuối cùng là:
“Nhân sinh tự cổ thùy vô tử!” thì xuất hiện trong tâm của hắn.
Lưu Cổ chân nhân không cam lòng hét lớn một tiếng: “Hổ Thiện!”
Nguyên Thủy Đạo còn mất khoảng mười giây, không kịp nữa rồi, buộc Lưu Cổ chân nhân phải ra tay.
Nháy mắt, một ánh đao xuất hiện. Ánh đao này dài nghìn trượng, toàn thân đen thùi. Ánh đao chưa tới nhưng sát khí âm trầm lạnh lẽo như băng đã phả vào mặt.
Đây là Hắc Sát Âm Minh Đao, là thần công ghi chép trong thánh điển U Minh Thư của Quỷ tộc, cô đọng Hắc Sát Âm Minh chi khí trong Cửu U Địa Phế để luyện ra, thanh thế to lớn, lại cực kỳ âm độc, chỉ cần hơi dính vào người thì tu sĩ đó sẽ bị Hắc Sát Âm Minh khí ăn mòn, hóa thành một bãi nước đen.
Đây là kỳ ngộ năm xưa của Lưu Cổ chân nhân, có được U Minh Thư, hóa thân quỷ tộc, tu thành pháp này, thời khắc mấu chốt có thể lấy Hắc Sát Âm Minh Đao ra sử dụng.
Một đao chém xuống, va chạm với Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương. Ánh đao vỡ nát, thế nhưng hắc quang đi tới nơi nào thì hào quang lưu ly hải ở nơi đó sẽ biến mất. Đòn đánh này bị Lưu Cổ chân nhân ngăn lại được!
Thế nhưng trước giờ Lạc Ly ra tay đều sử dụng Hình Ảnh thần thông. Sau đó là đạo Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương thứ hai, lại là một mảnh quang hải.
Lưu Cổ chân nhân hít hà tức giận, ra tay. Trong tay hắn bùng nổ kiếm tựa cầu vồng sáng chói mắt, phụt ra vô số hào quang.
Đây là Hạo Nhiên Lôi Đình Thần Quang Kiếm Khí, là vô thượng kiếm pháp của Hạo Nhiên Chính Khí tông, chí dương chí cương. Từng vòng bạch kim kiếm hồng không ngừng mở rộng, nháy mắt bạch kim kiếm hồng đã bao phủ phạm vi nghìn trượng. Kiếm quang ẩn chứa vô tận lôi đình, bùng nổ tinh thần không biết sợ hãi, hình thành một quang hoàn, ngăn cản công kích của Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương thứ hai.
Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương tiêu tan, Hạo Nhiên Lôi Đình Thần Quang Kiếm Khí biến mất!
Lưu Cổ chân nhân lại thở phào một tiếng. Vừa rồi Hình Ảnh thần thông của Lạc Ly chỉ kích phát một ảnh động nên chỉ có hai đòn công kích!
Thế nhưng Lạc Ly hít hơi, lại ra tay tiếp, lại là một chiêu Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, lại là một chiêu Hình Ảnh thần thông. Lúc này có tới ba lượt ảnh động, nháy mắt bốn đạo Linh đinh dương đánh úp tới Lưu Cổ chân nhân.
Lưu Cổ chân nhân không khỏi mắng lớn một câu: “Vô sỉ!”
Quang hải đánh tới, trên người hắn chợt xuất hiện một đạo băng tuyết bạch quang, chớp mắt hào quang chợt tắt, hóa thành một con băng tuyết phượng hoàng bay lượn.
Con phượng hoàng này dài chừng ba trượng, sau khi bay thì thần quang bắn ra bốn phía, nhìn rất sống động. Mà hàn băng pháp lực chất chứa trong thần quang càng thêm kinh người.
Lý do ba năm trước đây Lưu Cổ chân nhân giết chết Băng Ngưng chân nhân của Băng Tuyết thần cung là vì cướp đoạt pháp này. Đây là thần công Băng Hoàng Thiên Tường của Băng Tuyết thần cung!
Một đạo Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương bị băng tuyết phượng hoàng cản lại, thế nhưng Lưu Cổ chân nhân không thể ngăn cản đạo thứ hai. Lúc này đã tới thời gian, hắn có thể sử dụng Nguyên Thủy Đạo, hắn muốn biến thân ngay lập tức.
Thế nhưng đã muộn, cả người hắn bị Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương cuốn đi.
Trong quang hải chói mắt, tất cả hóa thành tro bụi! Bóng người của Lưu Cổ chân nhân từ từ mờ đi, giống như hòa tan trong hào quang. Thế nhưng thân thể của hắn nhanh chóng chuyển hóa, hóa thành cự nhân, hóa thành tê ngưu, hóa thành viên hầu, hóa thành kim bằng, vọng tưởng chống lại Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương.
Đảo mắt, đạo hào quang thứ ba quét tới, giống như nộ hải cuồng triều, đạo quang hải thứ hai còn chưa tiêu tan thì đạo thứ ba đã dùng sức mạnh nghiêng trời ầm ầm quét tới. Lưu Cổ chân nhân liên tục biến hóa mười hai lần, cuối cùng hóa thành một con Chân long, thế nhưng cũng hóa thành tro bụi trong quang hải, hoàn toàn tan rã!
---------------
Thế nhưng những nơi quang hải quét qua, vạn vật không bị tổn hại, chỉ là ảo thuật mà thôi.
Hai người bắt đầu chiến đấu. Người xem dưới đài có người nói:
“Làm gì vậy, diễn kịch sao?”
“Phải, sao cảm thấy có điểm không đúng nhỉ?”
“Không biết nữa, nhìn tiếp thử xem!”
Hai người phi độn rất nhanh, chớp mắt đã qua ba trăm giây, Lưu Cổ chân nhân thở dài một hơi, tới lúc rồi!
Thế nhưng Lưu Cổ chân nhân không biết tất cả hành động của hắn đều nằm trong tính toán của Hổ Thiện chân quân.
Lưu Cổ thu thập toàn bộ hình ảnh chiến đấu của Lạc Ly, cẩn thận nghiên cứu, cuối cùng phân tích ra sơ hở của Linh đinh dương của Lạc Ly. Sau đó hắn cố ý chuẩn bị pháp thuật, mượn sơ hở của Linh đinh dương, kéo dài thời gian, kéo dài chiến đấu với Lạc Ly.
Chúng Sinh Lâm Nguyên Thủy Đạo vô cùng cường hãn, thế nhưng nó có một khuyết điểm là mỗi lần sử dụng Đạo này đều cần chuẩn bị rất lâu. Đối mặt với cường địch vừa đi lên đã ra tay điên cuồng như Lạc Ly thì rất thiệt thòi.
Cho nên Lưu Cổ chân nhân muốn kéo dài thời gian chiến đấu với Lạc Ly, chờ đợi sắp xếp Nguyên Thủy Đạo, sau đó diệt sát Lạc Ly. Thế nhưng hắn vạn lần không ngờ Hổ Thiện chân nhân lại đứng phía sau màn ra tay, ngươi tính kế người khác, người khác cũng tính kế ngươi.
Trong lúc trốn chạy, Lưu Cổ chân nhân đã hãm sâu vào tử địa, không còn đường sống để chạy, bị Lạc Ly bức từng bước vào tuyệt địa!
Sau khi Lạc Ly sử dụng mười lăm mười sáu lần Linh đinh dương giả dối thì có rất nhiều người xem phát hiện không đúng. Thế nhưng Lưu Cổ chân nhân trong trận chiến thì không hề nhận ra. Hắn là người trong cuộc, đã rơi vào cạm bẫy mà Hổ Thiện chân nhân bày ra, căn bản không thể cảm nhận chỗ khác thường.
Cuối cùng Lưu Cổ chân nhân thở dài một hơi, chỉ cần thêm mười giây nữa thì Nguyên Thủy Đạo sẽ chuẩn bị xong, có thể ra tay.
Ngay lúc hắn thở dài thì cơ hội của Lạc Ly đã tới, đối phương đã hết chỗ trốn, đồng thời đây cũng là lúc mà Lưu Cổ chân nhân suy yếu nhất. Lạc Ly toàn lực ra tay.
Lúc này, Lạc Ly không dùng Linh đinh dương giả nữa mà là Linh đinh dương thật. Lại còn là Linh đinh dương sau khi được Hổ Thiện chân nhân chỉ dạy, hoàn toàn khác với pháp thuật phóng thích tùy ý như trước.
Lúc này thiên địa Phạm âm thật sự vang lên:
“Hoàng khủng than đầu thuyết hoàng khủng, linh đinh dương lí thán linh đinh.”
Lưu Cổ chân nhân lại né tránh theo cách vừa rồi. Thế nhưng lập tức phát hiện mình không thể né tránh. Trong lúc giao thủ vừa rồi, hắn đã bị khóa chặt, chỉ có thể đối mặt với Linh đinh dương của Lạc Ly.
Trong nháy mắt, Lưu Cổ chân nhân hiểu ra, mình bị lừa rồi. Thế nhưng đã chậm, quang hải lưu ly đáng sợ dưới uy lực của Hình Ảnh thần thông, hóa thành sóng biển vọt về phía hắn!
“Tân khổ tao phùng khởi nhất kinh, kiền qua liêu lạc tứ chu tinh.
Sơn hà phá toái phong phiêu nhứ, thân thế phù trầm.
Hoàng khủng than đầu thuyết hoàng khủng, linh đinh dương lí thán linh đinh...”.
Vang lên sát bên lỗ tai của hắn, riêng câu cuối cùng là:
“Nhân sinh tự cổ thùy vô tử!” thì xuất hiện trong tâm của hắn.
Lưu Cổ chân nhân không cam lòng hét lớn một tiếng: “Hổ Thiện!”
Nguyên Thủy Đạo còn mất khoảng mười giây, không kịp nữa rồi, buộc Lưu Cổ chân nhân phải ra tay.
Nháy mắt, một ánh đao xuất hiện. Ánh đao này dài nghìn trượng, toàn thân đen thùi. Ánh đao chưa tới nhưng sát khí âm trầm lạnh lẽo như băng đã phả vào mặt.
Đây là Hắc Sát Âm Minh Đao, là thần công ghi chép trong thánh điển U Minh Thư của Quỷ tộc, cô đọng Hắc Sát Âm Minh chi khí trong Cửu U Địa Phế để luyện ra, thanh thế to lớn, lại cực kỳ âm độc, chỉ cần hơi dính vào người thì tu sĩ đó sẽ bị Hắc Sát Âm Minh khí ăn mòn, hóa thành một bãi nước đen.
Đây là kỳ ngộ năm xưa của Lưu Cổ chân nhân, có được U Minh Thư, hóa thân quỷ tộc, tu thành pháp này, thời khắc mấu chốt có thể lấy Hắc Sát Âm Minh Đao ra sử dụng.
Một đao chém xuống, va chạm với Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương. Ánh đao vỡ nát, thế nhưng hắc quang đi tới nơi nào thì hào quang lưu ly hải ở nơi đó sẽ biến mất. Đòn đánh này bị Lưu Cổ chân nhân ngăn lại được!
Thế nhưng trước giờ Lạc Ly ra tay đều sử dụng Hình Ảnh thần thông. Sau đó là đạo Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương thứ hai, lại là một mảnh quang hải.
Lưu Cổ chân nhân hít hà tức giận, ra tay. Trong tay hắn bùng nổ kiếm tựa cầu vồng sáng chói mắt, phụt ra vô số hào quang.
Đây là Hạo Nhiên Lôi Đình Thần Quang Kiếm Khí, là vô thượng kiếm pháp của Hạo Nhiên Chính Khí tông, chí dương chí cương. Từng vòng bạch kim kiếm hồng không ngừng mở rộng, nháy mắt bạch kim kiếm hồng đã bao phủ phạm vi nghìn trượng. Kiếm quang ẩn chứa vô tận lôi đình, bùng nổ tinh thần không biết sợ hãi, hình thành một quang hoàn, ngăn cản công kích của Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương thứ hai.
Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương tiêu tan, Hạo Nhiên Lôi Đình Thần Quang Kiếm Khí biến mất!
Lưu Cổ chân nhân lại thở phào một tiếng. Vừa rồi Hình Ảnh thần thông của Lạc Ly chỉ kích phát một ảnh động nên chỉ có hai đòn công kích!
Thế nhưng Lạc Ly hít hơi, lại ra tay tiếp, lại là một chiêu Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương, lại là một chiêu Hình Ảnh thần thông. Lúc này có tới ba lượt ảnh động, nháy mắt bốn đạo Linh đinh dương đánh úp tới Lưu Cổ chân nhân.
Lưu Cổ chân nhân không khỏi mắng lớn một câu: “Vô sỉ!”
Quang hải đánh tới, trên người hắn chợt xuất hiện một đạo băng tuyết bạch quang, chớp mắt hào quang chợt tắt, hóa thành một con băng tuyết phượng hoàng bay lượn.
Con phượng hoàng này dài chừng ba trượng, sau khi bay thì thần quang bắn ra bốn phía, nhìn rất sống động. Mà hàn băng pháp lực chất chứa trong thần quang càng thêm kinh người.
Lý do ba năm trước đây Lưu Cổ chân nhân giết chết Băng Ngưng chân nhân của Băng Tuyết thần cung là vì cướp đoạt pháp này. Đây là thần công Băng Hoàng Thiên Tường của Băng Tuyết thần cung!
Một đạo Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương bị băng tuyết phượng hoàng cản lại, thế nhưng Lưu Cổ chân nhân không thể ngăn cản đạo thứ hai. Lúc này đã tới thời gian, hắn có thể sử dụng Nguyên Thủy Đạo, hắn muốn biến thân ngay lập tức.
Thế nhưng đã muộn, cả người hắn bị Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương cuốn đi.
Trong quang hải chói mắt, tất cả hóa thành tro bụi! Bóng người của Lưu Cổ chân nhân từ từ mờ đi, giống như hòa tan trong hào quang. Thế nhưng thân thể của hắn nhanh chóng chuyển hóa, hóa thành cự nhân, hóa thành tê ngưu, hóa thành viên hầu, hóa thành kim bằng, vọng tưởng chống lại Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương.
Đảo mắt, đạo hào quang thứ ba quét tới, giống như nộ hải cuồng triều, đạo quang hải thứ hai còn chưa tiêu tan thì đạo thứ ba đã dùng sức mạnh nghiêng trời ầm ầm quét tới. Lưu Cổ chân nhân liên tục biến hóa mười hai lần, cuối cùng hóa thành một con Chân long, thế nhưng cũng hóa thành tro bụi trong quang hải, hoàn toàn tan rã!
---------------