Đại Đạo Độc Hành
Chương 672: Hổ Thiện thụ pháp tứ cường xuất!
Hổ Thiện chân quân nói: “Vì động thiên thế giới này, ta đã trút vô số tâm huyết. Phải rồi, không phải ngươi thu hoạch được vài pháp bảo động thiên ở Trọng Huyền tông hay sao?”
Lạc Ly nói: “Dạ sư phụ. Thái Hư Thiên Địa, Chỉ Tiêm Phật Quốc cùng Luyện Yêu Hồ. Thế nhưng Thái Sơ động thiên của ta không thể luyện hóa động thiên pháp bảo hoàn chỉnh được!”
Hổ Thiện chân nhân cười ha hả nói: “Không biết thì hỏi sư phụ, người sống sờ sờ còn có thể chết vì nhịn đái mà. Chỉ cần có ý tưởng thì sẽ có biện pháp. Chờ đại bỉ kết thúc thì ta sẽ giúp ngươi luyện hóa ba động thiên pháp bảo này!
Ba động thiên pháp bảo này đều tự có thần thông riêng, đến khi đó ta sẽ diễn hóa giúp ngươi.”
Lạc Ly nói: “Vâng, đệ tử rõ ràng!”
Rời khỏi Bàn Cổ thế giới của Hổ Thiện chân quân, ngày hôm sau, đại chiến tám người đầu bắt đầu.
Đông đảo tu sĩ Hỗn Nguyên tông tập trung ở quảng trường, quan sát đại chiến. Vô số tiếng nghị luận vang lên:
“Ngươi nói xem lần này ai sẽ chiến thăng?”
“Theo ta thấy thì chính là Hoàng Li. Hoàng Li là lão tiền bối ở Hỗn Nguyên tông ta, thực lực cường hãn!”
“Theo ta thấy thì là Thiên Tượng chân nhân, thực lực của Thiên Tượng chân nhân là mạnh nhất!”
“Không, theo ta thấy thì là Vạn Chúc chân nhân.”
“Chắc các ngươi chưa biết nhỉ, để ta nói cho các ngươi hay, Lưu Cổ chân nhân mới mạnh nhất. Ba năm trước hắn từng giết chết Băng Ngưng chân quân của Băng Tuyết thần cung.”
“Không phải chứ, Băng Ngưng chân quân của Băng Tuyết thần cung vậy mà chết trong tay hắn!”
“Đúng, bởi vì vậy hắn mới là mạnh nhất!”
“Thật ra ta cảm thấy Thiên Khuynh phong Thất Trúc mới là mạnh nhất!”
“Mặc dù Thất Trúc rất mạnh thế nhưng thời gian kết đan quá ngắn, ta không xem trọng.”
“Phải, phải, thật ra ta cảm thấy thực lực của Lưu Cổ chân nhân mới mạnh nhất!”
Không ai nhắc tới Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp. Mặc dù thực lực của bọn họ cường hãn, thế nhưng những người khác cũng bất phàm nên không ai coi trọng bọn họ.
Đại chiến bắt đầu trận đầu tiên, Thất Trúc sư huynh đối chiến Tịnh Hỏa đảo Vạn Chúc chân nhân. Vạn Chúc chân nhân sử dụng công pháp hạch tâm Thiên Địa Chính Nhất của Chính Nhất phủ tới cực hạn. Bất kể Kim Phù Đồ Vạn Thế Phù Đồ Kim Thần Hi hay Trảm Nguyên Phá Giới Kim Tuyệt Phong hay Vạn Ngục Viêm Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú, Bất Nhiễm Thiên Hạ Vô Trần Hỏa, hay phương thứ hai của Tam Sơn Ngũ Nhạc Thập Phương Thiên – Đại Hữu Không Minh Ủy Vũ Thiên, phương thứ ba Cực Chân Tây Huyền Thiên; đều được sử dụng, cường hãn cực điểm.
Thế nhưng trước mặt Thất Trúc, trước Bàn Cổ phủ, siêu giai pháp thuật của Hỗn Nguyên tông phá bại từng cái một, cuối cùng thảm bại!
Trận chiến này, tất cả mọi người trợn mắt cứng lưỡi, cuối cùng đưa ra một kết luận, uy thế của Thất Trúc, cho dù là Nguyên Anh chân quân thì cũng không phải là đối thủ. Hơn nữa đã tiếp cận lần ranh Hóa Thần.
Trong nhất thời, vô số người nhắc lại truyền thuyết về Thất Trúc. Nhất là sau khi xem xong chiến đấu, Thiên Nhai tổ sư cảm thán:
“Thế nhân đều nói ở Hỗn Nguyên, Thiên Nhai ta là tàn nhẫn nhất. Thế nhưng theo ta lấy thì Thất Trúc mới tàn nhẫn nhất. Hắn không chỉ tàn nhẫn với kẻ địch mà còn tàn nhẫn với chính mình. Vì đạo đạo mà có thể bỏ qua nhân sinh!”
Trận thứ hai Phạm Vô Kiếp đối chiến Chính Nhất phủ Hoàng Li chân nhân. Khiến mọi người nhìn rách mắt là trong trận đại chiến này Man Hoang Đạo của Phạm Vô Kiếp phát huy ra uy lực cường đại nhất. Qua ba lượt triệu hồi thì Thượng Cổ Tiên Thiên Linh Bảo Âm Dương Hồ Lô đã xuất hiện. Hoàng Li chân nhân đại bại!
Sau đó là trận thứ ba, Thiên Đô sư huynh đấu với Chập Tàng nhai Thiên Tượng chân nhân. Đến thời điểm này thì Vạn Thế Phù Đồ Kim Thần Hi đã trở thành vật phối cảnh, trong tám người đầu, ai cũng nắm giữ.
Trong trận chiến này, biển người vô tận của Thiên Đô sư huynh lại xuất hiện. Thiên Tượng chân nhân dốc hết sức lực, thế nhưng trong biển người một vạn hai ngàn người, khổ chiến một ngày một đêm, cuối cùng thất bại!
Ai cũng không ngờ tới, Kim Đan chân nhân lão bài của Hỗn Nguyên tông đều thua hết. Người chiến thắng đều là Kim Đan mới, mới kết đan chưa tới trăm năm.
Kim Đan đại bỉ lần này mở ra một thời đại mới cho Hỗn Nguyên tông, vô số người mới bộc lộ tài năng!
Vô số người đặt ánh mắt lên trên người Lạc Ly, theo dõi trận chiến của hắn với Lưu Cổ chân nhân.
Bước lên lôi đài, Lưu Cổ chân nhân ở ngay đối diện.
Gặp mặt, hành lễ, không nói thừa thải, chiến đấu!
Trên người Lạc Ly lập tức xuất hiện ba lớp kim quang, là Kim Thần Hi.
Mà Lưu Cổ chân nhân ở đối diện thì hút sâu một hơi, dậm chân một cái thật mạnh, nháy mắt hóa thành một cự nhân, thân hình cao khoảng năm mươi trượng, chột mắt, hai tay xăm hình, trên cơ thể như quấn nhiều sợi dây đằng, những sợi dây đằng ấy như kinh lạc trong thân thể, dưới hai chân, mây trắng như tuyết.
Cự nhân xuất hiện, dẫm một cước thật mạnh về phía lạc Ly, muốn đạp Lạc Ly thành thịt vụn.
Dưới đài có người nói ngay: “Chúng Sinh Lâm, Cự Nhân Đạo!”
“Hóa thành cự nhân, thế nhưng nhìn sao cũng thấy hơi không đúng nhỉ, đây là cự nhân gì? Độc Nhãn, Khoa Phụ, Đại Địa, Truy Phong? Sao không giống ai hết nhỉ?”
“Cự nhân cũng không có tác dụng, dưới Lưu Ly Hải sẽ lập tức hóa thành tro bụi, ngươi nhìn đi, Lạc Ly lại tới nữa rồi!”
Thế nhưng Lạc Ly chợt lóe, bay hơn trăm trượng, duỗi tay ra, vô tận quang hải xuất hiện! Trong hoảng hốt, giữa thiên địa lại phát sinh cộng minh:
“Hoàng khủng than đầu thuyết hoàng khủng, linh đinh dương lí thán linh đinh.”
Người xem dưới đài lập tức bàn tán:
“Ngươi xem đi, lại nữa rồi!”
“Ài, thật đúng là trước một chiêu thì đất trời thay đổi. Luyện thành chiêu này rồi thì hoành hành vô kỵ, pháp thuật nào cũng vô dụng, kiếm thuật nào cũng xong đời!”
“Sau khi đại bỉ kết thúc, ta muốn học Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương!”
“Thôi đi, ngươi cho rằng chiêu này là nước lã sao. Nghe nói Lạc Ly luyện năm mươi bảy sát Lưu Ly Hải đại thành, hơn nữa bỏ ra rất nhiều tiền luyện chế pháp bảo dung hợp hải vực thống nhất với nhau ở Trọng Huyền tông, mất khoảng một ức linh thạch. Sau đó được Thiên Nhai tổ sư thưởng pháp, luyện thành Chân Hư Huyễn Diệt, Lưu Ly Sinh Hải!
Cuối cùng tập hợp Ngũ Hồ Tứ Hải mới luyện thành Linh đinh dương. Ngươi có thực lực đó không?”
“Chuyện này, chuyện này. Đến Chân Hư Huyễn Diệt, Vạn Ngục Thần Viêm ta còn chưa biết. Ta vẫn tu luyện Vạn Ngục Viêm của ta thôi vậy!”
“Kỳ quái, âm thanh thiên địa cộng minh hôm nay sao hơi khác nhỉ?”
“Phải, có hơi kỳ quái!”
Thiên địa cộng minh gì chứ, căn bản là Lạc Ly dùng hai đại hải vực Cửu Chân Phiêu Miểu cùng Hoàng Hồng Yên Ba để chế tạo huyễn âm chứ nào có thiên địa cộng minh. Ngay cả Linh đinh dương cũng là giả. Hào quang vạn đạo, thế nhưng chỉ là hào quang giả, dùng để lừa gạt Lưu Cổ chân nhân.
Trong khoảnh khắc hào quang quét tới, cự nhân Lưu Cổ chân nhân co rút thân hình lại, hóa thành một con phi hạc chỉ lớn khoảng một xích, nhẹ nhàng cử động, qua lại tự nhiên trong biển sáng, lông tóc vô thương!
---------------
Lạc Ly nói: “Dạ sư phụ. Thái Hư Thiên Địa, Chỉ Tiêm Phật Quốc cùng Luyện Yêu Hồ. Thế nhưng Thái Sơ động thiên của ta không thể luyện hóa động thiên pháp bảo hoàn chỉnh được!”
Hổ Thiện chân nhân cười ha hả nói: “Không biết thì hỏi sư phụ, người sống sờ sờ còn có thể chết vì nhịn đái mà. Chỉ cần có ý tưởng thì sẽ có biện pháp. Chờ đại bỉ kết thúc thì ta sẽ giúp ngươi luyện hóa ba động thiên pháp bảo này!
Ba động thiên pháp bảo này đều tự có thần thông riêng, đến khi đó ta sẽ diễn hóa giúp ngươi.”
Lạc Ly nói: “Vâng, đệ tử rõ ràng!”
Rời khỏi Bàn Cổ thế giới của Hổ Thiện chân quân, ngày hôm sau, đại chiến tám người đầu bắt đầu.
Đông đảo tu sĩ Hỗn Nguyên tông tập trung ở quảng trường, quan sát đại chiến. Vô số tiếng nghị luận vang lên:
“Ngươi nói xem lần này ai sẽ chiến thăng?”
“Theo ta thấy thì chính là Hoàng Li. Hoàng Li là lão tiền bối ở Hỗn Nguyên tông ta, thực lực cường hãn!”
“Theo ta thấy thì là Thiên Tượng chân nhân, thực lực của Thiên Tượng chân nhân là mạnh nhất!”
“Không, theo ta thấy thì là Vạn Chúc chân nhân.”
“Chắc các ngươi chưa biết nhỉ, để ta nói cho các ngươi hay, Lưu Cổ chân nhân mới mạnh nhất. Ba năm trước hắn từng giết chết Băng Ngưng chân quân của Băng Tuyết thần cung.”
“Không phải chứ, Băng Ngưng chân quân của Băng Tuyết thần cung vậy mà chết trong tay hắn!”
“Đúng, bởi vì vậy hắn mới là mạnh nhất!”
“Thật ra ta cảm thấy Thiên Khuynh phong Thất Trúc mới là mạnh nhất!”
“Mặc dù Thất Trúc rất mạnh thế nhưng thời gian kết đan quá ngắn, ta không xem trọng.”
“Phải, phải, thật ra ta cảm thấy thực lực của Lưu Cổ chân nhân mới mạnh nhất!”
Không ai nhắc tới Lạc Ly cùng Phạm Vô Kiếp. Mặc dù thực lực của bọn họ cường hãn, thế nhưng những người khác cũng bất phàm nên không ai coi trọng bọn họ.
Đại chiến bắt đầu trận đầu tiên, Thất Trúc sư huynh đối chiến Tịnh Hỏa đảo Vạn Chúc chân nhân. Vạn Chúc chân nhân sử dụng công pháp hạch tâm Thiên Địa Chính Nhất của Chính Nhất phủ tới cực hạn. Bất kể Kim Phù Đồ Vạn Thế Phù Đồ Kim Thần Hi hay Trảm Nguyên Phá Giới Kim Tuyệt Phong hay Vạn Ngục Viêm Diệu Minh Diễm Hoằng Mạt Bạch Trú, Bất Nhiễm Thiên Hạ Vô Trần Hỏa, hay phương thứ hai của Tam Sơn Ngũ Nhạc Thập Phương Thiên – Đại Hữu Không Minh Ủy Vũ Thiên, phương thứ ba Cực Chân Tây Huyền Thiên; đều được sử dụng, cường hãn cực điểm.
Thế nhưng trước mặt Thất Trúc, trước Bàn Cổ phủ, siêu giai pháp thuật của Hỗn Nguyên tông phá bại từng cái một, cuối cùng thảm bại!
Trận chiến này, tất cả mọi người trợn mắt cứng lưỡi, cuối cùng đưa ra một kết luận, uy thế của Thất Trúc, cho dù là Nguyên Anh chân quân thì cũng không phải là đối thủ. Hơn nữa đã tiếp cận lần ranh Hóa Thần.
Trong nhất thời, vô số người nhắc lại truyền thuyết về Thất Trúc. Nhất là sau khi xem xong chiến đấu, Thiên Nhai tổ sư cảm thán:
“Thế nhân đều nói ở Hỗn Nguyên, Thiên Nhai ta là tàn nhẫn nhất. Thế nhưng theo ta lấy thì Thất Trúc mới tàn nhẫn nhất. Hắn không chỉ tàn nhẫn với kẻ địch mà còn tàn nhẫn với chính mình. Vì đạo đạo mà có thể bỏ qua nhân sinh!”
Trận thứ hai Phạm Vô Kiếp đối chiến Chính Nhất phủ Hoàng Li chân nhân. Khiến mọi người nhìn rách mắt là trong trận đại chiến này Man Hoang Đạo của Phạm Vô Kiếp phát huy ra uy lực cường đại nhất. Qua ba lượt triệu hồi thì Thượng Cổ Tiên Thiên Linh Bảo Âm Dương Hồ Lô đã xuất hiện. Hoàng Li chân nhân đại bại!
Sau đó là trận thứ ba, Thiên Đô sư huynh đấu với Chập Tàng nhai Thiên Tượng chân nhân. Đến thời điểm này thì Vạn Thế Phù Đồ Kim Thần Hi đã trở thành vật phối cảnh, trong tám người đầu, ai cũng nắm giữ.
Trong trận chiến này, biển người vô tận của Thiên Đô sư huynh lại xuất hiện. Thiên Tượng chân nhân dốc hết sức lực, thế nhưng trong biển người một vạn hai ngàn người, khổ chiến một ngày một đêm, cuối cùng thất bại!
Ai cũng không ngờ tới, Kim Đan chân nhân lão bài của Hỗn Nguyên tông đều thua hết. Người chiến thắng đều là Kim Đan mới, mới kết đan chưa tới trăm năm.
Kim Đan đại bỉ lần này mở ra một thời đại mới cho Hỗn Nguyên tông, vô số người mới bộc lộ tài năng!
Vô số người đặt ánh mắt lên trên người Lạc Ly, theo dõi trận chiến của hắn với Lưu Cổ chân nhân.
Bước lên lôi đài, Lưu Cổ chân nhân ở ngay đối diện.
Gặp mặt, hành lễ, không nói thừa thải, chiến đấu!
Trên người Lạc Ly lập tức xuất hiện ba lớp kim quang, là Kim Thần Hi.
Mà Lưu Cổ chân nhân ở đối diện thì hút sâu một hơi, dậm chân một cái thật mạnh, nháy mắt hóa thành một cự nhân, thân hình cao khoảng năm mươi trượng, chột mắt, hai tay xăm hình, trên cơ thể như quấn nhiều sợi dây đằng, những sợi dây đằng ấy như kinh lạc trong thân thể, dưới hai chân, mây trắng như tuyết.
Cự nhân xuất hiện, dẫm một cước thật mạnh về phía lạc Ly, muốn đạp Lạc Ly thành thịt vụn.
Dưới đài có người nói ngay: “Chúng Sinh Lâm, Cự Nhân Đạo!”
“Hóa thành cự nhân, thế nhưng nhìn sao cũng thấy hơi không đúng nhỉ, đây là cự nhân gì? Độc Nhãn, Khoa Phụ, Đại Địa, Truy Phong? Sao không giống ai hết nhỉ?”
“Cự nhân cũng không có tác dụng, dưới Lưu Ly Hải sẽ lập tức hóa thành tro bụi, ngươi nhìn đi, Lạc Ly lại tới nữa rồi!”
Thế nhưng Lạc Ly chợt lóe, bay hơn trăm trượng, duỗi tay ra, vô tận quang hải xuất hiện! Trong hoảng hốt, giữa thiên địa lại phát sinh cộng minh:
“Hoàng khủng than đầu thuyết hoàng khủng, linh đinh dương lí thán linh đinh.”
Người xem dưới đài lập tức bàn tán:
“Ngươi xem đi, lại nữa rồi!”
“Ài, thật đúng là trước một chiêu thì đất trời thay đổi. Luyện thành chiêu này rồi thì hoành hành vô kỵ, pháp thuật nào cũng vô dụng, kiếm thuật nào cũng xong đời!”
“Sau khi đại bỉ kết thúc, ta muốn học Ngũ hồ tứ hải linh đinh dương!”
“Thôi đi, ngươi cho rằng chiêu này là nước lã sao. Nghe nói Lạc Ly luyện năm mươi bảy sát Lưu Ly Hải đại thành, hơn nữa bỏ ra rất nhiều tiền luyện chế pháp bảo dung hợp hải vực thống nhất với nhau ở Trọng Huyền tông, mất khoảng một ức linh thạch. Sau đó được Thiên Nhai tổ sư thưởng pháp, luyện thành Chân Hư Huyễn Diệt, Lưu Ly Sinh Hải!
Cuối cùng tập hợp Ngũ Hồ Tứ Hải mới luyện thành Linh đinh dương. Ngươi có thực lực đó không?”
“Chuyện này, chuyện này. Đến Chân Hư Huyễn Diệt, Vạn Ngục Thần Viêm ta còn chưa biết. Ta vẫn tu luyện Vạn Ngục Viêm của ta thôi vậy!”
“Kỳ quái, âm thanh thiên địa cộng minh hôm nay sao hơi khác nhỉ?”
“Phải, có hơi kỳ quái!”
Thiên địa cộng minh gì chứ, căn bản là Lạc Ly dùng hai đại hải vực Cửu Chân Phiêu Miểu cùng Hoàng Hồng Yên Ba để chế tạo huyễn âm chứ nào có thiên địa cộng minh. Ngay cả Linh đinh dương cũng là giả. Hào quang vạn đạo, thế nhưng chỉ là hào quang giả, dùng để lừa gạt Lưu Cổ chân nhân.
Trong khoảnh khắc hào quang quét tới, cự nhân Lưu Cổ chân nhân co rút thân hình lại, hóa thành một con phi hạc chỉ lớn khoảng một xích, nhẹ nhàng cử động, qua lại tự nhiên trong biển sáng, lông tóc vô thương!
---------------