Đại Chúa Tể
Chương 1253: Liễu Tinh Thần
Đảo mắt nhìn Liễu Tinh Thần cũng Linh Chiến Tử đi xa, Mục Trần có chút trầm ngâm, hắn biết được giữa 2 người này, hẳn sẽ có một trận chiến kinh thiên động địa, nhưng mà hắn cũng không có ý định đuổi theo làm ngư ông đắc lợi, vì hai người này cũng rất xuất sắc, muốn chiếm được chút lợi lộc nào từ họ cũng không dễ, ngược lại có thể làm hai người coi hắn là thù địch, đặt làm mục tiêu giải quyết đầu tiên.
cho nên, Mục Trần cũng không xen vào giữa trận chiến của hai người, mà là đi về một hướng khác, hắn biết, sau trận chiến này, sợ rằng một trong hai người kia cũng sẽ bị đá ra khỏi chiến trường, nhưng dù là người nào đi nữa, cũng sẽ làm tăng tốc độ đào thải.Sau lần này, chiến trường tranh đoạt đại lục chi tử, cũng sẽ bước vào giai đoạn thảm khốc nhất.
Suy nghĩ miên man trong đầu, thân ảnh Mục Trần vốn đang bay vút trên không bỗng nhiên dừng lại một chút, hắn nghiêng đầu nhìn về phía xa xôi, lúc này, đang có dao động linh lực cực kỳ cuồng bạo phóng lên cao.
Dao động linh lực mạnh mẽ như thế, dù đang cách rất xa Mục Trần vẫn có thể cảm nhận được sự kinh khủng của nó.Từ xa nhìn lại, dường như cả không gian nơi đó cũng bắt đầu vặn vẹo.
Mục Trần biết, dao động linh lực kinh khủng thế này, sợ rằng cả chiến trường đều có thể cảm nhận được.
“Linh Chiến Tử cùng Liễu Tinh Thần này cũng thật là bất phàm”. Mục Trần lắc đầu một cái, sắc mặt đầy ngưng trọng, từ mức độ dao động linh lực cho thấy, Linh Chiến Tử và Liễu Tinh Thần đều là những kẻ mạnh mẽ nhất trong số thượng vị Địa Chí Tôn hắn từng gặp.
Nếu hắn gặp một trong hai người này, chỉ sợ dù có Phục Ma Vệ cùng Đồ Linh Vệ trong tay, hắn cũng khó mà có tí ưu thế nào.
Mục Trần lơ lửng giữa không trung, cảm ứng dao động linh lực kinh khủng phía xa xa, hắn cũng định chờ cuộc chiến này kết thúc để xem giữa hai người này ai mới là kẻ thắng.
Vì vậy, trong khi hắn chờ đợi, nơi xa xôi kia bỗng có linh lực bạo phát ra, cả một vùng trời sụp đổ, tối như đêm đông.
Tình huống ấy kéo dài suốt một canh giờ, sau đó mục trần cảm giác được, chấn động linh lực cuồng bạo đó đang nhanh chóng biến mất.
“Đánh xong rồi sao?”
Mục Trần ánh mắt lóe lên, nắm chặt bàn tay, chiến ấn hiện ra, một màn sáng lại xuất hiện trước mặt, đó chính là bảng xếp hạng chiến ấn của những kẻ còn sót lại trong chiến trường. Nếu giữa hai người kia có kẻ nào thắng lợi, thì số lượng chiến ấn của hắn sẽ tăng vọt.
Hả’ Bất quá, Mục Trần có chút ngạc nhiên là, số lượng chiến ấn của Linh Chiến tử cùng Liễu Tinh Thần cũng không có thay đổi nào.
“Chẳng lẽ là hòa nhau?” Mục Trần nghi ngờ nói, kết quả thế này có lẽ Liễu Tinh Thần cùng Linh Chiến Tử cũng không ai giành được thắng lợi.
“Tây thiên đại lục này, quả là ngọa hổ tàng long”.
Mục Trần cảm thán một câu, cái này cũng là ngoài dự liệu của hắn, đối với kẻ nguy hiểm như linh chiến tử, liễu tinh thần lại có thể toàn vẹn trở ra, dù sao đi nữa, Linh Chiến Tử cũng coi như Đệ tử thân truyền được Chiến Hoàng bồi dưỡng ra cơ mà.
Có một vị Thiên Chí Tôn chỉ bảo, hơn nữa tài nguyên của Tây Thiên Chiến Điện cũng cực kỳ dồi dào, điều kiện tu luyện như thế, ngay cả Mục Trần cũng có chút động tâm, dù sao thì con đường phiêu bạt của hắn cũng chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cảm thán một hồi xong, Mục Trần cũng không dừng lại thêm nữa, hướng về phía xa bay đi, hôm nay số người trong chiến trường ngày càng ít, hắn đang tính cần nỗ lực tìm kiếm một chút, biết đâu lại cỏ vài con gà mờ để thịt, thu lấy chiến ấn.
Nhưng tính toán của hắn cũng không như dự liệu,sau khi càn quét cả một vùng lớn cũng không thu được gì đáng kể, rõ ràng mấy tên này cũng rất cáo già, gặp những kẻ cỏ nhiều chiến ấn một chút, là nhanh chóng rút lui.
Hơn nữa Mục Trần cũng cảm giác được, càng ngày càng có nhiều cường giả chọn cách cầm chiến ấn đi đổi bảo bối trong kho của Chiến Hoàng, sau đó thoát ra khỏi chiến trường.
Hiển nhiên là họ đã biết không còn cơ hội đoạt danh ngạch, nên dứt khoát đổi bảo bối rồi lùi ra.
Mà như thế, Mục Trần thu thập chiến ấn đã khó càng thêm khó, nên cũng dừng việc tìm kiếm, vì hắn biết chiến trường đã đến giai đoạn này, kiểu đánh lẻ bắt lẻ cũng không cần thiết nữa.
Muốn thành người thắng sau cùng, tất nhiên là phải hạ những tên đứng đầu bảng.
Tại một dãy núi, thân hình Mục Trần dừng lại, hắn thở mạnh một hơi, ánh mắt cũng nóng rực lên, vì hắn đang định tiếp theo sẽ dưỡng sức, điều chỉnh trạng thái cho đến khi thực lực dồi dào nhất, thì sẽ đi tìm những đối thủ mạnh mẽ đầu bảng kia.
“Đầu tiên phải điều chỉnh đã”.
Mục Trần bay về phía sâu trong dãy núi, nhưng mà đúng lúc hắn vừa rơi vào trong thì ánh mắt bỗng dừng lại, nhìn về phía sâu bên trong, lúc này, hắn cảm giác được một dao động linh lực mịt mờ ở nơi nào đó truyền ra.
Dao động linh lực này, lại có vẻ quen thuộc.
Ánh mắt Mục Trần hơi lóe lên, rồi hóa thành tia sáng, sau mười mấy nhịp thở đã xuất hiện ở sâu trong dãy núi. Hắn quét ánh mắt tới, chỉ thấy bên dưới một cây đại thụ che trời, có một thân ảnh áo đen yên lặng ngồi đó, mái tóc trắng cũng bộ dáng nho nhã, đúng là Các chủ Tinh Thần Các Liễu Tinh Thần!
Nhưng hắn lúc này, sắc mặt trắng bệch, trên da thỉnh thoảng lại có lỗ máu nổ bụp bụp, toàn thân đầy máu tươi, đâu còn dáng vẻ nho nhã ôn hòa lúc trước.
Mục Trần thấy thế cũng rùng mình, thương tích kinh khủng thế này, hẳn là do trận chiến cùng Linh Chiến Tử lúc trước.
Liễu Tinh Thần cũng phát hiện ra Mục Trần, hai mắt đang khép hờ mờ ra, trên mặt hiện nụ cười khổ.
Mục Trần nhịn Liễu Tinh Thần trọng thương, cũng cười cổ quái: “Xem ra, vận may của ta không tệ, còn có thể gặp của từ trên trời rớt xuống.
Liễu Tinh Thần nghe vậy cũng cười rồi thở dài một tiếng: ”Thật không hổ là đệ tử thân truyền của Chiến Hoàng, đúng là không giống người thường, vốn ta nghĩ có thể cầm cự với hắn, nhưng xem ra vẫn là quá đề cao mình, hạ thấp hắn.”..
“Xem ra vừa rồi giao thủ, ngươi hẳn là thua, những vẫn ở thời khắc mấu chốt trốn được.” Giờ Mục Trần mới hiểu, không phải Liễu Tinh Thần đánh ngang tay Linh Chiến Tử, mà là hắn bị thương nặng bỏ trốn, vì thế Linh Chiến Tử không đoạt được chiến ấn trong tay hắn.
“Linh Chiến Tử này đúng là hung ác, xem ra lần này không thể hoàn thành minh ước với Tô huynh cũng Sở Huynh rồi”.
“Minh ước?”
Mục Trần khẽ động, Liễu Tinh Thần này nói tới Tô huynh, Sở Huynh, thì mười phần là Lang gia kiếm tiên Tô Mộ cùng Phách Đao Sở Môn, không nghĩ rằng bọn họ lại có minh ước gì.
“Cũng không gọi là minh ước, chẳng qua là ước định thôi, ba người bọn ta đều không phục ba vị thánh tử của tây thiên điện, muốn cố gắng tranh đoạt một vị trí cao trên chiến trường, nên đã ước định liên thủ, nhưng hôm nay ta lại bị Linh Chiến Tử đánh trọng thương, phụ sự kỳ vọng của bọn họ”. Liễu Tinh Thần nói.
Mục Trần chợt hiểu, có lẽ bọn người Liễu Tinh Thần cũng kiêng kỵ 3 vị thánh tử, nên mới liên thủ chống lại, nhưng hôm nay Liễu Tinh Thần bị trọng thương, mà tới khi ba vị thánh tử tập trung lại, những người khác cũng mất đi tư cách tranh đoạt đại lục chi tử.
“Nhưng ngươi nói chuyện này với ta làm gì, chẳng lẽ muốn ta bỏ qua miếng mồi ngon như ngươi?” Mục Trần cười nhìn chằm chằm Liễu Tinh Thần, hôm nay hắn đã bị thương nặng, thực lực hao tổn nhiều, nếu Mục Trần xuất thủ, chắc chắn mười phần có thể đoạt được chiến ấn.
Liễu tinh thần nghe vậy, lại cười một tiếng, nói: ”Haha, ta ngược lại muốn hai tay dâng chiến ấn, nhưng chỉ sợ ngươi không dám nhận”.
“Vì sao?”
Liễu Tinh Thần cười nói: “Trạng thái của ta bây giờ, mười phần sức chiến đấu không còn đến một, đợi đến khi hoàn toàn khôi phục, chỉ sợ chiến trường đã kết thúc, cho nên giữ chiến ấn lại cũng không có tác dụng, ta ở lại chỗ này chẳng qua là vì không muốn chiến ấn cực khổ kiếm được rơi vào tay Linh Chiến Tử, mà nếu ngươi can đảm như vậy, ta tình nguyện giao chiến ấn ra”
“Chỉ có điều Linh Chiến Tử hung hãn như vậy, hắn sớm đã coi ta là đồ ăn trên đĩa, mà hôm nay trong chiến trường này, có kẻ nào dám đoạt đồ ăn của hắn chứ? Nếu ta giao chiến ấn cho ngươi, xếp hạng của ngươi sẽ cao hơn hắn, trở thành đệ nhất, đến khi đó hắn chắc chắn sẽ tìm ngươi đầu tiên.”
“Mà một khi Linh Chiến Tử tìm đến, ngươi còn dám nhận chiến ấn này sao?”
Liễu Tinh Thần khẽ mỉm cười, nhìn thẳng vào Mục Trần, dường như muốn thấy mặt hắn lộ ra một ít sợ hãi.
Mà điều làm hắn ngạc nhiên là, khuôn mặt Mục Trần vẫn bình tĩnh như mặt hồ, không dao động chút nào, chỉ là đợi hắn nói xong thì khẽ cười một tiếng: “Có gì không dám, ta tiến vào chiến trường thượng vị địa chí tôn, vốn là vì danh ngạch duy nhất kia, nên dù không có chiến ấn của ngươi, ta cũng sẽ đi tìm Linh Chiến Tử, đánh với hắn một trận”.
Cuối cùng Liễu Tinh Thần ngẩn người ra, hắn nhìn chằm chằm vào Mục Trần, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, vì hắn nhận ra rằng, Mục Trần cũng không tỏ ra sợ hãi chút nào, hơn nữa lời nói của hắn cũng không phải là ngông cuồng ba hoa. Nói cách khác, Mục Trần sớm đã định cùng Linh Chiến Tử đánh một trận.
Đối với danh tiếng của Mục Trần, Liễu Tinh Thần đương nhiên có nghe qua, có thẻ có được chiến tích như thế, đủ nói rằng hắn cũng không phải kẻ ngu xuẩn tự đại, mà cuối cùng hắn vẫn dám nói câu đó, thì chứng tỏ hắn thật sự muốn khiêu chiến Linh Chiến tử.
“Vốn ta cho rằng, chiến trường thượng vị địa chí tôn lần này, cũng chỉ có ta mới có thể chặn được Linh Chiến Tử, nhưng xem ra, là ta quá tự đại rồi”.Một lúc sau, Liễu Tinh Thần mới thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói.
Mục Trần cũng chẳng có ý kiến gì, cười nói: ”Vậy ngươi quyết định thế nào?”
Liễu Tinh Thần nghe vậy cười lớn một tiếng, tay áo vung lên, chỉ thấy mấy chục viên chiến ấn bay về phía Mục Trần, hắn cười nói: ”Cũng được, dù thua trong tay Linh Chiến Tử, nhưng có thể tạo thêm cho hắn chút phiền phức, cũng không coi là lỗ lắm.
Mục Trần, nếu ngươi có cam đảm như vậy, thì hãy thu chiến ấn này vào, ta sẽ ở bên ngoài chiến trường, chờ ngươi quyết đấu một trận với Linh Chiến Tử, hy vọng khi đó ngươi đừng khiến ta thất vọng”.
Mục Trần nhìn chiến ấn bay đến, tay áo vung lên, đem tất cả chiến ấn thu vào túi, rồi hắn ôm quyền về phía Liễu Tinh Thần cười nói: “Vậy mời Liễu Huynh yên lặng chờ tin tức”.
Liễu Tinh Thần gật đầu cười, rồi biến mất trong chiến trường.
Khi Liễu Tinh Thần biến mất, trong tay Mục Trần có màn sáng hiện ra, mà ở trên bảng xếp hạng, tên của Mục Trần nháy mắt nhảy lên đầu.
Xếp thứ nhất, Mục Trần, 43 viên chiến ấn!
Tin tức vừa hiện, dù là bên ngoài hay trong chiến trường, trong khoảnh khắc đều xôn xao chấn động
cho nên, Mục Trần cũng không xen vào giữa trận chiến của hai người, mà là đi về một hướng khác, hắn biết, sau trận chiến này, sợ rằng một trong hai người kia cũng sẽ bị đá ra khỏi chiến trường, nhưng dù là người nào đi nữa, cũng sẽ làm tăng tốc độ đào thải.Sau lần này, chiến trường tranh đoạt đại lục chi tử, cũng sẽ bước vào giai đoạn thảm khốc nhất.
Suy nghĩ miên man trong đầu, thân ảnh Mục Trần vốn đang bay vút trên không bỗng nhiên dừng lại một chút, hắn nghiêng đầu nhìn về phía xa xôi, lúc này, đang có dao động linh lực cực kỳ cuồng bạo phóng lên cao.
Dao động linh lực mạnh mẽ như thế, dù đang cách rất xa Mục Trần vẫn có thể cảm nhận được sự kinh khủng của nó.Từ xa nhìn lại, dường như cả không gian nơi đó cũng bắt đầu vặn vẹo.
Mục Trần biết, dao động linh lực kinh khủng thế này, sợ rằng cả chiến trường đều có thể cảm nhận được.
“Linh Chiến Tử cùng Liễu Tinh Thần này cũng thật là bất phàm”. Mục Trần lắc đầu một cái, sắc mặt đầy ngưng trọng, từ mức độ dao động linh lực cho thấy, Linh Chiến Tử và Liễu Tinh Thần đều là những kẻ mạnh mẽ nhất trong số thượng vị Địa Chí Tôn hắn từng gặp.
Nếu hắn gặp một trong hai người này, chỉ sợ dù có Phục Ma Vệ cùng Đồ Linh Vệ trong tay, hắn cũng khó mà có tí ưu thế nào.
Mục Trần lơ lửng giữa không trung, cảm ứng dao động linh lực kinh khủng phía xa xa, hắn cũng định chờ cuộc chiến này kết thúc để xem giữa hai người này ai mới là kẻ thắng.
Vì vậy, trong khi hắn chờ đợi, nơi xa xôi kia bỗng có linh lực bạo phát ra, cả một vùng trời sụp đổ, tối như đêm đông.
Tình huống ấy kéo dài suốt một canh giờ, sau đó mục trần cảm giác được, chấn động linh lực cuồng bạo đó đang nhanh chóng biến mất.
“Đánh xong rồi sao?”
Mục Trần ánh mắt lóe lên, nắm chặt bàn tay, chiến ấn hiện ra, một màn sáng lại xuất hiện trước mặt, đó chính là bảng xếp hạng chiến ấn của những kẻ còn sót lại trong chiến trường. Nếu giữa hai người kia có kẻ nào thắng lợi, thì số lượng chiến ấn của hắn sẽ tăng vọt.
Hả’ Bất quá, Mục Trần có chút ngạc nhiên là, số lượng chiến ấn của Linh Chiến tử cùng Liễu Tinh Thần cũng không có thay đổi nào.
“Chẳng lẽ là hòa nhau?” Mục Trần nghi ngờ nói, kết quả thế này có lẽ Liễu Tinh Thần cùng Linh Chiến Tử cũng không ai giành được thắng lợi.
“Tây thiên đại lục này, quả là ngọa hổ tàng long”.
Mục Trần cảm thán một câu, cái này cũng là ngoài dự liệu của hắn, đối với kẻ nguy hiểm như linh chiến tử, liễu tinh thần lại có thể toàn vẹn trở ra, dù sao đi nữa, Linh Chiến Tử cũng coi như Đệ tử thân truyền được Chiến Hoàng bồi dưỡng ra cơ mà.
Có một vị Thiên Chí Tôn chỉ bảo, hơn nữa tài nguyên của Tây Thiên Chiến Điện cũng cực kỳ dồi dào, điều kiện tu luyện như thế, ngay cả Mục Trần cũng có chút động tâm, dù sao thì con đường phiêu bạt của hắn cũng chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cảm thán một hồi xong, Mục Trần cũng không dừng lại thêm nữa, hướng về phía xa bay đi, hôm nay số người trong chiến trường ngày càng ít, hắn đang tính cần nỗ lực tìm kiếm một chút, biết đâu lại cỏ vài con gà mờ để thịt, thu lấy chiến ấn.
Nhưng tính toán của hắn cũng không như dự liệu,sau khi càn quét cả một vùng lớn cũng không thu được gì đáng kể, rõ ràng mấy tên này cũng rất cáo già, gặp những kẻ cỏ nhiều chiến ấn một chút, là nhanh chóng rút lui.
Hơn nữa Mục Trần cũng cảm giác được, càng ngày càng có nhiều cường giả chọn cách cầm chiến ấn đi đổi bảo bối trong kho của Chiến Hoàng, sau đó thoát ra khỏi chiến trường.
Hiển nhiên là họ đã biết không còn cơ hội đoạt danh ngạch, nên dứt khoát đổi bảo bối rồi lùi ra.
Mà như thế, Mục Trần thu thập chiến ấn đã khó càng thêm khó, nên cũng dừng việc tìm kiếm, vì hắn biết chiến trường đã đến giai đoạn này, kiểu đánh lẻ bắt lẻ cũng không cần thiết nữa.
Muốn thành người thắng sau cùng, tất nhiên là phải hạ những tên đứng đầu bảng.
Tại một dãy núi, thân hình Mục Trần dừng lại, hắn thở mạnh một hơi, ánh mắt cũng nóng rực lên, vì hắn đang định tiếp theo sẽ dưỡng sức, điều chỉnh trạng thái cho đến khi thực lực dồi dào nhất, thì sẽ đi tìm những đối thủ mạnh mẽ đầu bảng kia.
“Đầu tiên phải điều chỉnh đã”.
Mục Trần bay về phía sâu trong dãy núi, nhưng mà đúng lúc hắn vừa rơi vào trong thì ánh mắt bỗng dừng lại, nhìn về phía sâu bên trong, lúc này, hắn cảm giác được một dao động linh lực mịt mờ ở nơi nào đó truyền ra.
Dao động linh lực này, lại có vẻ quen thuộc.
Ánh mắt Mục Trần hơi lóe lên, rồi hóa thành tia sáng, sau mười mấy nhịp thở đã xuất hiện ở sâu trong dãy núi. Hắn quét ánh mắt tới, chỉ thấy bên dưới một cây đại thụ che trời, có một thân ảnh áo đen yên lặng ngồi đó, mái tóc trắng cũng bộ dáng nho nhã, đúng là Các chủ Tinh Thần Các Liễu Tinh Thần!
Nhưng hắn lúc này, sắc mặt trắng bệch, trên da thỉnh thoảng lại có lỗ máu nổ bụp bụp, toàn thân đầy máu tươi, đâu còn dáng vẻ nho nhã ôn hòa lúc trước.
Mục Trần thấy thế cũng rùng mình, thương tích kinh khủng thế này, hẳn là do trận chiến cùng Linh Chiến Tử lúc trước.
Liễu Tinh Thần cũng phát hiện ra Mục Trần, hai mắt đang khép hờ mờ ra, trên mặt hiện nụ cười khổ.
Mục Trần nhịn Liễu Tinh Thần trọng thương, cũng cười cổ quái: “Xem ra, vận may của ta không tệ, còn có thể gặp của từ trên trời rớt xuống.
Liễu Tinh Thần nghe vậy cũng cười rồi thở dài một tiếng: ”Thật không hổ là đệ tử thân truyền của Chiến Hoàng, đúng là không giống người thường, vốn ta nghĩ có thể cầm cự với hắn, nhưng xem ra vẫn là quá đề cao mình, hạ thấp hắn.”..
“Xem ra vừa rồi giao thủ, ngươi hẳn là thua, những vẫn ở thời khắc mấu chốt trốn được.” Giờ Mục Trần mới hiểu, không phải Liễu Tinh Thần đánh ngang tay Linh Chiến Tử, mà là hắn bị thương nặng bỏ trốn, vì thế Linh Chiến Tử không đoạt được chiến ấn trong tay hắn.
“Linh Chiến Tử này đúng là hung ác, xem ra lần này không thể hoàn thành minh ước với Tô huynh cũng Sở Huynh rồi”.
“Minh ước?”
Mục Trần khẽ động, Liễu Tinh Thần này nói tới Tô huynh, Sở Huynh, thì mười phần là Lang gia kiếm tiên Tô Mộ cùng Phách Đao Sở Môn, không nghĩ rằng bọn họ lại có minh ước gì.
“Cũng không gọi là minh ước, chẳng qua là ước định thôi, ba người bọn ta đều không phục ba vị thánh tử của tây thiên điện, muốn cố gắng tranh đoạt một vị trí cao trên chiến trường, nên đã ước định liên thủ, nhưng hôm nay ta lại bị Linh Chiến Tử đánh trọng thương, phụ sự kỳ vọng của bọn họ”. Liễu Tinh Thần nói.
Mục Trần chợt hiểu, có lẽ bọn người Liễu Tinh Thần cũng kiêng kỵ 3 vị thánh tử, nên mới liên thủ chống lại, nhưng hôm nay Liễu Tinh Thần bị trọng thương, mà tới khi ba vị thánh tử tập trung lại, những người khác cũng mất đi tư cách tranh đoạt đại lục chi tử.
“Nhưng ngươi nói chuyện này với ta làm gì, chẳng lẽ muốn ta bỏ qua miếng mồi ngon như ngươi?” Mục Trần cười nhìn chằm chằm Liễu Tinh Thần, hôm nay hắn đã bị thương nặng, thực lực hao tổn nhiều, nếu Mục Trần xuất thủ, chắc chắn mười phần có thể đoạt được chiến ấn.
Liễu tinh thần nghe vậy, lại cười một tiếng, nói: ”Haha, ta ngược lại muốn hai tay dâng chiến ấn, nhưng chỉ sợ ngươi không dám nhận”.
“Vì sao?”
Liễu Tinh Thần cười nói: “Trạng thái của ta bây giờ, mười phần sức chiến đấu không còn đến một, đợi đến khi hoàn toàn khôi phục, chỉ sợ chiến trường đã kết thúc, cho nên giữ chiến ấn lại cũng không có tác dụng, ta ở lại chỗ này chẳng qua là vì không muốn chiến ấn cực khổ kiếm được rơi vào tay Linh Chiến Tử, mà nếu ngươi can đảm như vậy, ta tình nguyện giao chiến ấn ra”
“Chỉ có điều Linh Chiến Tử hung hãn như vậy, hắn sớm đã coi ta là đồ ăn trên đĩa, mà hôm nay trong chiến trường này, có kẻ nào dám đoạt đồ ăn của hắn chứ? Nếu ta giao chiến ấn cho ngươi, xếp hạng của ngươi sẽ cao hơn hắn, trở thành đệ nhất, đến khi đó hắn chắc chắn sẽ tìm ngươi đầu tiên.”
“Mà một khi Linh Chiến Tử tìm đến, ngươi còn dám nhận chiến ấn này sao?”
Liễu Tinh Thần khẽ mỉm cười, nhìn thẳng vào Mục Trần, dường như muốn thấy mặt hắn lộ ra một ít sợ hãi.
Mà điều làm hắn ngạc nhiên là, khuôn mặt Mục Trần vẫn bình tĩnh như mặt hồ, không dao động chút nào, chỉ là đợi hắn nói xong thì khẽ cười một tiếng: “Có gì không dám, ta tiến vào chiến trường thượng vị địa chí tôn, vốn là vì danh ngạch duy nhất kia, nên dù không có chiến ấn của ngươi, ta cũng sẽ đi tìm Linh Chiến Tử, đánh với hắn một trận”.
Cuối cùng Liễu Tinh Thần ngẩn người ra, hắn nhìn chằm chằm vào Mục Trần, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, vì hắn nhận ra rằng, Mục Trần cũng không tỏ ra sợ hãi chút nào, hơn nữa lời nói của hắn cũng không phải là ngông cuồng ba hoa. Nói cách khác, Mục Trần sớm đã định cùng Linh Chiến Tử đánh một trận.
Đối với danh tiếng của Mục Trần, Liễu Tinh Thần đương nhiên có nghe qua, có thẻ có được chiến tích như thế, đủ nói rằng hắn cũng không phải kẻ ngu xuẩn tự đại, mà cuối cùng hắn vẫn dám nói câu đó, thì chứng tỏ hắn thật sự muốn khiêu chiến Linh Chiến tử.
“Vốn ta cho rằng, chiến trường thượng vị địa chí tôn lần này, cũng chỉ có ta mới có thể chặn được Linh Chiến Tử, nhưng xem ra, là ta quá tự đại rồi”.Một lúc sau, Liễu Tinh Thần mới thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói.
Mục Trần cũng chẳng có ý kiến gì, cười nói: ”Vậy ngươi quyết định thế nào?”
Liễu Tinh Thần nghe vậy cười lớn một tiếng, tay áo vung lên, chỉ thấy mấy chục viên chiến ấn bay về phía Mục Trần, hắn cười nói: ”Cũng được, dù thua trong tay Linh Chiến Tử, nhưng có thể tạo thêm cho hắn chút phiền phức, cũng không coi là lỗ lắm.
Mục Trần, nếu ngươi có cam đảm như vậy, thì hãy thu chiến ấn này vào, ta sẽ ở bên ngoài chiến trường, chờ ngươi quyết đấu một trận với Linh Chiến Tử, hy vọng khi đó ngươi đừng khiến ta thất vọng”.
Mục Trần nhìn chiến ấn bay đến, tay áo vung lên, đem tất cả chiến ấn thu vào túi, rồi hắn ôm quyền về phía Liễu Tinh Thần cười nói: “Vậy mời Liễu Huynh yên lặng chờ tin tức”.
Liễu Tinh Thần gật đầu cười, rồi biến mất trong chiến trường.
Khi Liễu Tinh Thần biến mất, trong tay Mục Trần có màn sáng hiện ra, mà ở trên bảng xếp hạng, tên của Mục Trần nháy mắt nhảy lên đầu.
Xếp thứ nhất, Mục Trần, 43 viên chiến ấn!
Tin tức vừa hiện, dù là bên ngoài hay trong chiến trường, trong khoảnh khắc đều xôn xao chấn động