Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 387: Củ hành, củ hành toàn tập!!
Thời gian thấm thoắt như thoi đưa, đã tròn một ngày trôi qua, Deus lúc này không còn ngồi chễm chệ trên bàn quyết đấu nữa mà đang trực tiếp nằm dưới mặt đất, toàn thân đến nhúc nhích một cái cũng không làm, miệng liên tục lẩm bẩm giống như là lên cơn điên: “Ta…ta thế mà lại….thảm bại….”
Trong một ngày này, Deus cùng với Tử Phong đấu với nhau tổng cộng 47 trận đấu không tình hai trận thử nghiệm đầu tiên, tỉ số thắng thua đó là 47-0, với người giành chiến thắng tất cả 47 lần chính là Tử Phong!! Củ hành, củ hành hoàn toàn, hành ngập mồm từ đầu tới cuối, đây căn bản không phải là trận đấu công bằng mà chính xác là đơn phương tàn sát, Deus bại một cách thảm hại không thể nào gỡ nổi một trận danh dự ở trong chính trò chơi mà mình sáng tạo ra, thua bởi một cái tên mới chỉ biết đến trò chơi chưa được một nửa ngày đã phải lao đầu vào thi đấu thực sự.
Lúc trước hai trận thua đầu tiên hoàn toàn nằm trong dự tính của Deus, dù sao thì trò chơi mới mẻ hơn nữa lại ẩn giấu đạo lí điều binh khiển tướng cao siêu như thế, một người vừa mới tiếp xúc căn bản không thể nào đánh bại được lão vốn chính là người đã tạo ra chính trò chơi này. Trận đấu chính thức đầu tiên thua Deus cũng không để trong lòng, dù sao thì xác thực trận đấu đó lão có nhường cho Tử Phong một đoạn lúc bắt đầu, không lập tức tiến công mà cố tình thả ra cho đối phương có thời gian để phát triển.
Chỉ là các trận đấu sau đó, Deus lần đầu tiên cảm nhận thấy hình như trò chơi “Quyết đấu số mệnh” không phải do mình sáng tạo ra mà là do cái tên tiểu tử sống chưa tới năm chục năm trước mặt tạo ra thì mới đúng, căn bản là đối phương sở hữu tầng tầng lớp lớp chiến thuật giống như lũ quét ùn ùn kéo tới, khiến bản thân lão là một vị tướng quân thực thụ đến cả nghĩ cũng đừng mong nghĩ tới.
Trận đấu chính thức thứ hai, Deus vốn không định nương tay, nhưng mà rất nhanh lão liền nhận ra mình nương tay với không nương tay hình như chẳng liên quan đến việc ai thắng ai thua. Vừa mới mở đầu trận đấu, khi mà Deus còn đang tích góp tài nguyên để triệu hồi một đám võ giả cao cấp thì Tử Phong đã trực tiếp mang quân sang đánh.
Đạo quân của Tử Phong nhỏ bé tới mức đáng thương, chỉ bao gồm mấy chục tên võ giả cấp thấp cùng với một đám đấu sĩ công thấp thủ cao cùng với hơn hai trăm tên nông dân vốn đến cả tư cách làm pháo hôi cũng không đủ, căn bản không thể gọi là một đạo quân. Chỉ là cái đám quân ô hợp này sau khi tràn vào vương quốc của lão liền vô cùng vô sỉ trực tiếp giết chết toàn bộ nông dân, đồng thời cứ nhằm thẳng vào những mỏ khoáng sản tài nguyên mà tấn công, sau khi giết hết nông dân liền cho đám nông dân đi theo mình chiếm đóng, trực tiếp khai thác tài nguyên ngay trước mắt lão mà không thể làm gì được.
Cuối cùng thì tài nguyên đối phương càng ngày càng nhiều, mà Deus thì do nông dân bị giết chết không có ai khai thác tài nguyên, binh lính triệu hồi ra để phòng thủ thì bị đối phương chơi trò lưỡng bại câu thương giết chết hết, Tử Phong lại lợi dụng lượng tài nguyên vượt trội mà liên tục bổ sung quân lực, cuối cùng Deus cũng chỉ có thể thua trong tức tưởi vì cái chiến thuật dị hợm của đối phương.
Rút kinh nghiệm trận trước, trận thứ ba bắt đầu thì Deus đã nhanh chóng triệu hồi một lượng lớn quân cấp thấp dùng để phòng thủ, nhưng đợi đến nửa ngày cũng không thấy đối phương ló mặt sang, ngược lại chỉ thấy vài tên nông dân của Tử Phong láo ngáo chạy bộ qua bên mình rồi bị giết chết khiến lão khó hiểu một trận. Chỉ là một lát sau, khi Deus cảm thấy đối phương có vẻ như không muốn đánh sớm liền bắt đầu ngừng sử dụng tài nguyên triệu hồi lính cấp thấp, dồn tài nguyên cho binh lính cấp cao thì Tử Phong trực tiếp lôi một đám quân có số lượng bằng đúng một phần mười quân của Deus sang đánh.
Nghe thì có vẻ như hắn chắc chắn sẽ thua nhưng thực tế thì ngược lại, đám quân này tuy số lượng chỉ bằng cái số lẻ của đối phương nhưng tất cả đều là những đơn vị lính cao cấp nhất, thực lực có thể lấy một địch hai mươi, trực tiếp đánh cho quân của Deus tan tác giống như một đám kiến. Tài nguyên của Deus đã bị lãng phí quá nhiều trên đám quân cấp thấp dùng để phòng thủ, đến khi nhận ra thì đã quá muộn, có triệu hồi tinh binh cấp cao thì cũng không còn kịp nữa, chỉ có thể ngậm ngùi nhận thua.
Tiếp theo đó là liên tiếp những trận thua thảm hại không thể nào ngóc đầu lên đượ của Deus, thì ra trước đó ba trận thua của lão chỉ là một phần nhỏ trong số những chiến thuật của Tử Phong có thể nghĩ ra, về sau thì cơ bản là chiến thuật ùn ùn kéo đến như quân Nguyên khiễn lão đến cả thở cũng không xong, thậm chí đến cả mặt mũi cũng vứt đi, trực tiếp sao chép chiến thuật trước đó của Tử Phong nhưng vẫn thua không ngóc đầu lên được.
Chẳng hạn như khi Deus sao chép chiến thuật dùng quân lính cấp thấp cùng với dàn đấu sĩ đỡ đòn muốn gậy ông đập lưng ông tiến công sớm, đến khí vừa mới đặt chân sang phần lãnh thổ đối phương thì cái đám quân cấp thấp đó liền bị một lượng lớn tháp canh bắn cho thành cái sàng thủng lỗ chỗ, phá được đống tháp canh thì quân đội của lão cũng đi đời nhà ma hết, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tử Phong dùng cũng một đám quân lính cấp thấp đi sang lãnh thổ của mình như đi chợ.
Đến khi lão rút kinh nghiệm, chuyển sang cố thủ xây tháp canh thì Tử Phong lại triệu hồi một đám quân lính chuyên môn tấn công từ xa cùng với một đám đấu sĩ đỡ đòn thuần túy chỉ có thủ hoàn toàn không có công, đánh một chút rồi lại chạy, đánh chút lại rút lui, trả giá bằng mạng của mấy tên đỡ đòn kia trực tiếp phá tan tác đống tháp canh của Deus, phí tổn sửa chữa tháp canh vượt xa phí tổn chết mất mấy tên lính đỡ đòn của Tử Phong, cuối cùng lại rơi vào ngõ cụt chênh lệch tài nguyên mà thua cuộc.
Chiến thuật của Tử Phong kéo đến ùn ùn giống như là lũ quét, Deus căn bản là chưa kịp hiểu rõ chiến thuật này thì đã có chiến thuật tiếp theo nối bước, đánh cho lão choáng váng cả đầu óc, kinh nghiệm chinh chiến sa trường trực tiếp ném cho chó gặm hết cả một lượt. Hơn nữa khiến Deus tức đến hộc máu đó là đối phương giống như là biết trước mình sẽ sử dụng chiến thuật gì, đến cả suy nghĩ cũng không thèm suy nghĩ cứ như thế mà chơi chiến thuật ngược lại để đối phó mình, khiến bản thân mình dù có muốn cũng trở tay không kịp.
“Quyết đấu số mệnh” có vô số binh chủng lính với những năng lực đặc thù khác nhau, lẽ đương nhiên trong đó cũng có nhưng đơn vị chuyên dùng để làm quân do thám, chỉ là quân do thám của Deus phái ra toàn bị quân lính phản do thám của Tử Phong giết bằng sạch, tin tình báo gần như không thể nào thu được trọn vẹn, hơn nữa gần như trận nào lão cũng nhận ra Tử Phong vô cùng đầu tư trong việc phản trinh thám khiến lão không thể nào biết được Tử Phong đang sử dụng chiến thuật gì sau màn sương mù.
Deus không biết một điều đó là cái trò dùng quân trinh thám với phản trinh thám này ở kiếp trước hắn chơi game RTS đã gặp không dưới mấy trăm lần, chỉ có bọn gà mờ mới chơi trò này, dân “pro” như hắn khinh thường dùng cái cách quá dễ dàng bị khắc chế này, thực tế đã chứng minh đó là quân do thám của Deus quá dễ bị khắc chế, chỉ cần bố trí quân phản do thám cẩn thận thì đối phương căn bản lấy không đến được một chút tình báo nào.
Hơn nữa cách bố trí các loại công trình kiến trúc của Tử Phong cũng khiến mật thám vốn chỉ có thể xâm nhập vòng ngoài rồi bị giết ngay lập tức không thể thu được tình báo trọng yếu, có ai như hắn xây dựng nhà ở cho nông dân vốn nên được chú ý bảo vệ để có thể triệu hồi càng nhiều nông dân càng tốt ở ngay mặt bên ngoài hay không chứ, thật là ngược đời mà.
Ngược lại Tử Phong không hề sử dụng một chút xíu quân trinh thám nào, mặc kệ đối phương tốn tài nguyên vào việc phản trinh thám, hắn trực tiếp phái ra một đám nông dân giống như chim lạc đàn chui vào lãnh thổ của đối phương, dù bị giết rất nhanh nhưng nông dân có đặc điểm đó là khoảng cách xua tan sương mù lớn hơn rất nhiều so với các đơn vị lính khác, chỉ cần tiến vào đủ gần để xua tan sương mù là hắn có thể dựa vào việc đối phương xây những loại hình công trình kiến trúc nào, hay loại quân đối phương triệu hồi nhiều nhất ra sao, thậm chí chỉ là một vài cách bố trí quân lực để tiến hành phán đoán chiến thuật của đối phương, đó cũng là lí do hắn bỏ ra tận hai trận đấu đầu tiên chỉ để tìm hiểu cặn kẽ kĩ càng tất cả đặc điểm của mọi đơn vị quân đội cùng với các loại công trình.
Mặc dù Deus là người sáng tạo ra trò chơi này, kinh nghiệm thực chiến trên bàn đấu cũng không hề thiếu, chỉ là đối thủ của lão trước giờ một là nịnh nọt một đế quân như hắn mà cố tình thua, hai là ngỡ ngàng không có kinh nghiệm đối với trò chơi mới lạ, thành ra so sánh bản lĩnh khi chơi trò chơi chiến thuật thời gian thực RTS kiểu này với Tử Phong đã quá quen với môi trường thi đấu trên internet khốc liệt cực điểm kia thì giống như so sánh hài tử mới ra đời với một đầu cự long trưởng thành, cách biệt một trời một vực a.
Tử Phong nhìn Deus giống như mới dạo qua quỷ môn quan thẫn thờ nằm đó mà không khỏi tủm tỉm cười, nhớ lại trước kia hắn cũng bị mấy cái chiến thuật này củ hành cho lên bờ xuống ruộng, tâm tình muốn chết của Deus lúc này hắn hiểu rất rõ a, chỉ là hiểu thì hiểu, nó với việc cho đối phương ăn hành hoàn toàn không liên quan, thấu hiểu thì cứ thấu hiểu, hành thì vẫn phải bón cho đối phương ăn đầy đủ mới phải đạo.
“Thế nào rồi, lão còn muốn tiếp tục không, cái trò chơi này thật sự thú vị, chơi mãi không chán a.” Tử Phong làm bộ hứng trí bừng bừng mà cười nói.
Deus vô lực liếc mắt nhìn Tử Phong, nhìn thấy một bộ dạng không hành hạ đối phương đến chết thì không dừng lại của Tử Phong khiến lão dù hiện tại không còn cơ thể bình thường cũng cảm thấy sống lưng lạnh toát như rơi vào hầm băng, không hiểu lấy đâu ra khí lực mà bật ngồi dậy, xua tay vội vàng nói:
“Không đấu…không đấu nữa!!”
“Chậc, chán quá, ta cứ nghĩ lão sẽ muốn phục thù 47 trận thua liên tiếp cơ chứ, hay là thế này, nốt trận cuối này thôi rồi bất kể kết quả ta sẽ trực tiếp nhận thua luôn, được không??” Tử Phong giả vờ chán nản nói.
“Con mẹ nó ta nói không đấu là không đấu nữa, kể cả ngươi có trực tiếp nhận thua ta cũng không đấu nữa, đúng hơn là từ giờ trở đi ai còn dám nhắc đến trò chơi này trước mặt ta, lão tử bóp chết kẻ đó!!” Deus gầm lên một tiếng, trong giọng nói không giấu nổi vẻ sợ hãi, xem ra việc “ăn hành” không ngưng nghỉ đã tạo nên một bóng ma trong lòng lão, đến cả trò chơi do bản thân mất mấy trăm năm mới tạo ra được cũng trực tiếp ném vào sọt rác không muốn chạm vào lần nữa.
“Vậy ý lão là ta thắng đúng không??” Tử Phong híp mắt cười nói.
“Phải phải, là ngươi thắng, ta thua rồi, có muốn không phục cũng không được, rốt cuộc ngươi là cái thể loại quái thai gì vậy.” Deus trực tiếp gạt bay cả cái bàn quyết đấu qua một bên, thở hổn hển nói.
“Keng!!”
Tử Phong suốt thời gian qua vẫn giữ nguyên trạng thái mặc giáp trụ đầy đủ của mình, hắn bật người dậy, một bước đi tới liền phát ra âm thanh kim loại va chạm với nền đất chói tai, giọng nói âm trầm của hắn cất lên: “Hiện giờ ta có thể nhận lấy phần thưởng của mình rồi chứ??”
Trong một ngày này, Deus cùng với Tử Phong đấu với nhau tổng cộng 47 trận đấu không tình hai trận thử nghiệm đầu tiên, tỉ số thắng thua đó là 47-0, với người giành chiến thắng tất cả 47 lần chính là Tử Phong!! Củ hành, củ hành hoàn toàn, hành ngập mồm từ đầu tới cuối, đây căn bản không phải là trận đấu công bằng mà chính xác là đơn phương tàn sát, Deus bại một cách thảm hại không thể nào gỡ nổi một trận danh dự ở trong chính trò chơi mà mình sáng tạo ra, thua bởi một cái tên mới chỉ biết đến trò chơi chưa được một nửa ngày đã phải lao đầu vào thi đấu thực sự.
Lúc trước hai trận thua đầu tiên hoàn toàn nằm trong dự tính của Deus, dù sao thì trò chơi mới mẻ hơn nữa lại ẩn giấu đạo lí điều binh khiển tướng cao siêu như thế, một người vừa mới tiếp xúc căn bản không thể nào đánh bại được lão vốn chính là người đã tạo ra chính trò chơi này. Trận đấu chính thức đầu tiên thua Deus cũng không để trong lòng, dù sao thì xác thực trận đấu đó lão có nhường cho Tử Phong một đoạn lúc bắt đầu, không lập tức tiến công mà cố tình thả ra cho đối phương có thời gian để phát triển.
Chỉ là các trận đấu sau đó, Deus lần đầu tiên cảm nhận thấy hình như trò chơi “Quyết đấu số mệnh” không phải do mình sáng tạo ra mà là do cái tên tiểu tử sống chưa tới năm chục năm trước mặt tạo ra thì mới đúng, căn bản là đối phương sở hữu tầng tầng lớp lớp chiến thuật giống như lũ quét ùn ùn kéo tới, khiến bản thân lão là một vị tướng quân thực thụ đến cả nghĩ cũng đừng mong nghĩ tới.
Trận đấu chính thức thứ hai, Deus vốn không định nương tay, nhưng mà rất nhanh lão liền nhận ra mình nương tay với không nương tay hình như chẳng liên quan đến việc ai thắng ai thua. Vừa mới mở đầu trận đấu, khi mà Deus còn đang tích góp tài nguyên để triệu hồi một đám võ giả cao cấp thì Tử Phong đã trực tiếp mang quân sang đánh.
Đạo quân của Tử Phong nhỏ bé tới mức đáng thương, chỉ bao gồm mấy chục tên võ giả cấp thấp cùng với một đám đấu sĩ công thấp thủ cao cùng với hơn hai trăm tên nông dân vốn đến cả tư cách làm pháo hôi cũng không đủ, căn bản không thể gọi là một đạo quân. Chỉ là cái đám quân ô hợp này sau khi tràn vào vương quốc của lão liền vô cùng vô sỉ trực tiếp giết chết toàn bộ nông dân, đồng thời cứ nhằm thẳng vào những mỏ khoáng sản tài nguyên mà tấn công, sau khi giết hết nông dân liền cho đám nông dân đi theo mình chiếm đóng, trực tiếp khai thác tài nguyên ngay trước mắt lão mà không thể làm gì được.
Cuối cùng thì tài nguyên đối phương càng ngày càng nhiều, mà Deus thì do nông dân bị giết chết không có ai khai thác tài nguyên, binh lính triệu hồi ra để phòng thủ thì bị đối phương chơi trò lưỡng bại câu thương giết chết hết, Tử Phong lại lợi dụng lượng tài nguyên vượt trội mà liên tục bổ sung quân lực, cuối cùng Deus cũng chỉ có thể thua trong tức tưởi vì cái chiến thuật dị hợm của đối phương.
Rút kinh nghiệm trận trước, trận thứ ba bắt đầu thì Deus đã nhanh chóng triệu hồi một lượng lớn quân cấp thấp dùng để phòng thủ, nhưng đợi đến nửa ngày cũng không thấy đối phương ló mặt sang, ngược lại chỉ thấy vài tên nông dân của Tử Phong láo ngáo chạy bộ qua bên mình rồi bị giết chết khiến lão khó hiểu một trận. Chỉ là một lát sau, khi Deus cảm thấy đối phương có vẻ như không muốn đánh sớm liền bắt đầu ngừng sử dụng tài nguyên triệu hồi lính cấp thấp, dồn tài nguyên cho binh lính cấp cao thì Tử Phong trực tiếp lôi một đám quân có số lượng bằng đúng một phần mười quân của Deus sang đánh.
Nghe thì có vẻ như hắn chắc chắn sẽ thua nhưng thực tế thì ngược lại, đám quân này tuy số lượng chỉ bằng cái số lẻ của đối phương nhưng tất cả đều là những đơn vị lính cao cấp nhất, thực lực có thể lấy một địch hai mươi, trực tiếp đánh cho quân của Deus tan tác giống như một đám kiến. Tài nguyên của Deus đã bị lãng phí quá nhiều trên đám quân cấp thấp dùng để phòng thủ, đến khi nhận ra thì đã quá muộn, có triệu hồi tinh binh cấp cao thì cũng không còn kịp nữa, chỉ có thể ngậm ngùi nhận thua.
Tiếp theo đó là liên tiếp những trận thua thảm hại không thể nào ngóc đầu lên đượ của Deus, thì ra trước đó ba trận thua của lão chỉ là một phần nhỏ trong số những chiến thuật của Tử Phong có thể nghĩ ra, về sau thì cơ bản là chiến thuật ùn ùn kéo đến như quân Nguyên khiễn lão đến cả thở cũng không xong, thậm chí đến cả mặt mũi cũng vứt đi, trực tiếp sao chép chiến thuật trước đó của Tử Phong nhưng vẫn thua không ngóc đầu lên được.
Chẳng hạn như khi Deus sao chép chiến thuật dùng quân lính cấp thấp cùng với dàn đấu sĩ đỡ đòn muốn gậy ông đập lưng ông tiến công sớm, đến khí vừa mới đặt chân sang phần lãnh thổ đối phương thì cái đám quân cấp thấp đó liền bị một lượng lớn tháp canh bắn cho thành cái sàng thủng lỗ chỗ, phá được đống tháp canh thì quân đội của lão cũng đi đời nhà ma hết, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tử Phong dùng cũng một đám quân lính cấp thấp đi sang lãnh thổ của mình như đi chợ.
Đến khi lão rút kinh nghiệm, chuyển sang cố thủ xây tháp canh thì Tử Phong lại triệu hồi một đám quân lính chuyên môn tấn công từ xa cùng với một đám đấu sĩ đỡ đòn thuần túy chỉ có thủ hoàn toàn không có công, đánh một chút rồi lại chạy, đánh chút lại rút lui, trả giá bằng mạng của mấy tên đỡ đòn kia trực tiếp phá tan tác đống tháp canh của Deus, phí tổn sửa chữa tháp canh vượt xa phí tổn chết mất mấy tên lính đỡ đòn của Tử Phong, cuối cùng lại rơi vào ngõ cụt chênh lệch tài nguyên mà thua cuộc.
Chiến thuật của Tử Phong kéo đến ùn ùn giống như là lũ quét, Deus căn bản là chưa kịp hiểu rõ chiến thuật này thì đã có chiến thuật tiếp theo nối bước, đánh cho lão choáng váng cả đầu óc, kinh nghiệm chinh chiến sa trường trực tiếp ném cho chó gặm hết cả một lượt. Hơn nữa khiến Deus tức đến hộc máu đó là đối phương giống như là biết trước mình sẽ sử dụng chiến thuật gì, đến cả suy nghĩ cũng không thèm suy nghĩ cứ như thế mà chơi chiến thuật ngược lại để đối phó mình, khiến bản thân mình dù có muốn cũng trở tay không kịp.
“Quyết đấu số mệnh” có vô số binh chủng lính với những năng lực đặc thù khác nhau, lẽ đương nhiên trong đó cũng có nhưng đơn vị chuyên dùng để làm quân do thám, chỉ là quân do thám của Deus phái ra toàn bị quân lính phản do thám của Tử Phong giết bằng sạch, tin tình báo gần như không thể nào thu được trọn vẹn, hơn nữa gần như trận nào lão cũng nhận ra Tử Phong vô cùng đầu tư trong việc phản trinh thám khiến lão không thể nào biết được Tử Phong đang sử dụng chiến thuật gì sau màn sương mù.
Deus không biết một điều đó là cái trò dùng quân trinh thám với phản trinh thám này ở kiếp trước hắn chơi game RTS đã gặp không dưới mấy trăm lần, chỉ có bọn gà mờ mới chơi trò này, dân “pro” như hắn khinh thường dùng cái cách quá dễ dàng bị khắc chế này, thực tế đã chứng minh đó là quân do thám của Deus quá dễ bị khắc chế, chỉ cần bố trí quân phản do thám cẩn thận thì đối phương căn bản lấy không đến được một chút tình báo nào.
Hơn nữa cách bố trí các loại công trình kiến trúc của Tử Phong cũng khiến mật thám vốn chỉ có thể xâm nhập vòng ngoài rồi bị giết ngay lập tức không thể thu được tình báo trọng yếu, có ai như hắn xây dựng nhà ở cho nông dân vốn nên được chú ý bảo vệ để có thể triệu hồi càng nhiều nông dân càng tốt ở ngay mặt bên ngoài hay không chứ, thật là ngược đời mà.
Ngược lại Tử Phong không hề sử dụng một chút xíu quân trinh thám nào, mặc kệ đối phương tốn tài nguyên vào việc phản trinh thám, hắn trực tiếp phái ra một đám nông dân giống như chim lạc đàn chui vào lãnh thổ của đối phương, dù bị giết rất nhanh nhưng nông dân có đặc điểm đó là khoảng cách xua tan sương mù lớn hơn rất nhiều so với các đơn vị lính khác, chỉ cần tiến vào đủ gần để xua tan sương mù là hắn có thể dựa vào việc đối phương xây những loại hình công trình kiến trúc nào, hay loại quân đối phương triệu hồi nhiều nhất ra sao, thậm chí chỉ là một vài cách bố trí quân lực để tiến hành phán đoán chiến thuật của đối phương, đó cũng là lí do hắn bỏ ra tận hai trận đấu đầu tiên chỉ để tìm hiểu cặn kẽ kĩ càng tất cả đặc điểm của mọi đơn vị quân đội cùng với các loại công trình.
Mặc dù Deus là người sáng tạo ra trò chơi này, kinh nghiệm thực chiến trên bàn đấu cũng không hề thiếu, chỉ là đối thủ của lão trước giờ một là nịnh nọt một đế quân như hắn mà cố tình thua, hai là ngỡ ngàng không có kinh nghiệm đối với trò chơi mới lạ, thành ra so sánh bản lĩnh khi chơi trò chơi chiến thuật thời gian thực RTS kiểu này với Tử Phong đã quá quen với môi trường thi đấu trên internet khốc liệt cực điểm kia thì giống như so sánh hài tử mới ra đời với một đầu cự long trưởng thành, cách biệt một trời một vực a.
Tử Phong nhìn Deus giống như mới dạo qua quỷ môn quan thẫn thờ nằm đó mà không khỏi tủm tỉm cười, nhớ lại trước kia hắn cũng bị mấy cái chiến thuật này củ hành cho lên bờ xuống ruộng, tâm tình muốn chết của Deus lúc này hắn hiểu rất rõ a, chỉ là hiểu thì hiểu, nó với việc cho đối phương ăn hành hoàn toàn không liên quan, thấu hiểu thì cứ thấu hiểu, hành thì vẫn phải bón cho đối phương ăn đầy đủ mới phải đạo.
“Thế nào rồi, lão còn muốn tiếp tục không, cái trò chơi này thật sự thú vị, chơi mãi không chán a.” Tử Phong làm bộ hứng trí bừng bừng mà cười nói.
Deus vô lực liếc mắt nhìn Tử Phong, nhìn thấy một bộ dạng không hành hạ đối phương đến chết thì không dừng lại của Tử Phong khiến lão dù hiện tại không còn cơ thể bình thường cũng cảm thấy sống lưng lạnh toát như rơi vào hầm băng, không hiểu lấy đâu ra khí lực mà bật ngồi dậy, xua tay vội vàng nói:
“Không đấu…không đấu nữa!!”
“Chậc, chán quá, ta cứ nghĩ lão sẽ muốn phục thù 47 trận thua liên tiếp cơ chứ, hay là thế này, nốt trận cuối này thôi rồi bất kể kết quả ta sẽ trực tiếp nhận thua luôn, được không??” Tử Phong giả vờ chán nản nói.
“Con mẹ nó ta nói không đấu là không đấu nữa, kể cả ngươi có trực tiếp nhận thua ta cũng không đấu nữa, đúng hơn là từ giờ trở đi ai còn dám nhắc đến trò chơi này trước mặt ta, lão tử bóp chết kẻ đó!!” Deus gầm lên một tiếng, trong giọng nói không giấu nổi vẻ sợ hãi, xem ra việc “ăn hành” không ngưng nghỉ đã tạo nên một bóng ma trong lòng lão, đến cả trò chơi do bản thân mất mấy trăm năm mới tạo ra được cũng trực tiếp ném vào sọt rác không muốn chạm vào lần nữa.
“Vậy ý lão là ta thắng đúng không??” Tử Phong híp mắt cười nói.
“Phải phải, là ngươi thắng, ta thua rồi, có muốn không phục cũng không được, rốt cuộc ngươi là cái thể loại quái thai gì vậy.” Deus trực tiếp gạt bay cả cái bàn quyết đấu qua một bên, thở hổn hển nói.
“Keng!!”
Tử Phong suốt thời gian qua vẫn giữ nguyên trạng thái mặc giáp trụ đầy đủ của mình, hắn bật người dậy, một bước đi tới liền phát ra âm thanh kim loại va chạm với nền đất chói tai, giọng nói âm trầm của hắn cất lên: “Hiện giờ ta có thể nhận lấy phần thưởng của mình rồi chứ??”