Chìm Trong Hạnh Phúc - Khôi Tiểu Thường
Chương 52
Hai người ngồi ở sân bóng rổ một lát rồi mới lái xe quay về khách sạn.
Bởi vì Kì Du Dương đã chơi bóng nên trên người hơi dính mồ hôi có chút không thoải mái lắm. Vừa về đến phòng anh liền cởi áo đi thẳng vào phòng tắm.
Điện thoại của Thi Tiểu Vận chỉ còn một chút pin, cô ngồi xổm bên cạnh giường, cắm sạc vào điện thoại, đặt điện thoại lên đầu giường.
Trong phòng có nghe thấy âm thanh của tiếng nước chảy, sau cửa kính đóng chặt có thể mơ hồ nhìn thấy dáng người của Kì Du Dương.
Dòng nước ấm từ vòi hoa sen chảy xuống mặt, Kì Du Dương cúi đầu, một tay anh chống lên bức tường lát đá cẩm thạch, dòng nước dừng ở trên bả vai của anh, sau đó chảy dọc xuống đường cong ở lưng.
Cửa kính bị đẩy ra, Kì Du Dương theo bản năng quay sang nhìn, nhìn người cô từ trên xuống dưới, cuối cùng dừng lại trước ngực cô. Kì Du Dương nhướn mày, trên mặt là nụ cười chói lọi.
Anh thu lại tay đang chống trên tường, nắm lấy cổ tay cô, đem người dí vào lòng ngực. Anh dùng đầu gối tách hai chân của cô ra, mỉm cười nhìn cô: “Ý gì đây hả, bé yêu?”
Lưng Thi Tiểu Vận chạm vào đá cẩm thạch có hơi lạnh, nước từ vòi hoa sen chảy xuống, cô giơ tay ôm lấy cổ anh, dịu dàng nói vào tai anh: “Anh nói xem?”
Kì Du Dương nâng cằm cô, kéo mặt cô ra khỏi tai anh, anh rũ mắt nhìn cô: “Đồng ý làm bạn gái anh?”
Thi Tiểu vận cũng không hề né tránh, nhìn lại vào mắt anh, cô cắn môi nhẹ nhàng ừm một tiếng.
Kì Du Dương cong môi, tay vẫn đang nâng mặt cô, trong phòng tắm đầy hơi nước, cúi đầu hôn lên môi của cô.
Tiếng nước chảy róc rách, tiếng thở của hai người vang lên trong phòng tắm, lúc nặng lúc nhẹ, giống như thủy triều dâng lên.
Sau khi kết thúc Thi Tiểu Vận dựa vào người Kì Du Dương, anh cầm điện thoại trả lời tin nhắn. Thi Tiểu Vận ngửi thấy mùi sữa tắm trên người anh, giống với mùi hương trái cây trên người cô.
Triệu Hoằng Lâm nhắn tin rủ Kì Du Dương chơi game, nghe thấy âm thanh trò chơi Thi Tiểu Vận nhíu mày: “Anh chơi cùng ai vậy?”
Kì Du Dương cúi đầu nhìn cô, hôn lên trán của cô, mơ hồ nói: “Bọn Triệu Hoằng Lâm, còn có thể là ai nữa?”
Thi Tiểu Vận cảm thấy hơi chán: “Con trai các anh có phải ai cũng đều nghiện game không?”
“Giết thời gian thôi.” Anh nói.
Thi Tiểu Vận cọ cọ vào chân anh, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Em nằm như này anh có cảm giác không?”
Kì Du Dương bỗng nhiên cười khẽ: “Bảo bối, bọn Triệu Hoằng Lâm nghe thấy đấy.”
Thi Tiểu Vận đỏ mặt, sau đó cô liền nghe thấy giọng của Triệu Hoằng Lâm vang lên: “Mỹ nữ Thi Thi, chơi cùng không?”
Thi Tiểu Vận giơ tay vỗ Kì Du Dương một cái sau đó xuống khỏi người anh, cô đem mặt vùi vào trong gối, vẫn chưa thấy hết giận liền giơ chân đá vào chân Kì Du Dương mấy cái.
Kì Du Dương cười khẽ, Thi Tiểu Vận hắng giọng, sau đó lại nói với Kì Du Dương: “Lấy điện thoại cho em.”
Kì Du Dương cầm điện thoại cô lên, thấy màn hình hiện lên vẫn đang sạc, nói: “Vẫn còn đang sạc.”
“Chúng ta đổi chỗ đi.” Thi Tiểu Vận nói.
Thi Tiểu Vận nhấc người dậy, trèo qua người anh, ánh mắt của Kì Du Dương rơi vào vạt váy ngủ trên người cô, thực ra nó chỉ là một cái áo phông màu đen, khó khăn lắm mới che kín đùi cô, Kì Du Dương đặt tay lên mông cô, vỗ nhẹ.
Thi Tiểu Vận lấy tay Kì Du Dương ra, mắng: “Lsb.”**Lsb: 老色批: Lǎo sè pī: Đồ háo sắc.Kì Du Dương dựa người vào đầu giường, miệng ngậm điếu thuốc cười xấu xa.Thi Tiểu Vận nằm xuống gần ổ cắm, cô nằm trên gối cầm điện thoại.Kì Du Dương quay sang nhìn cô chậc một tiếng: “Đừng nằm chơi điện thoại, dễ bị cận.”Thi Tiểu Vận không cử động, Thang Hoáng Hoán nhắn tin trên wechat cho cô: Thi, cậu với Kì Du Dương ở bên nhau à?Hai mươi phút trước Kì Du Dương đã đăng một bài viết lên vòng bạn bè trên wechat, là hình ảnh hai người nắm tay, hình xăm và màu sắc trên tay Thi Tiểu Vận đương nhiên không thể giấu được những người quen biết cả hai.Thi Tiểu Vận cắn môi dưới, nhập chữ vào khung chat: Ừm.Sau đó cô đặt điện thoại xuống nhìn về phía Kì Du Dương, nói: “Thang Hoán Hỏi có phải em với anh ở bên nhau không?”Kì Du Dương đang chơi game vui vẻ, ừm một tiếng cho có lệ.Thi Tiểu Vận đá vào chân của anh, lúc này anh mới quay sang nhìn cô: “Sao thế?”“Anh với Thang Hoán có từng ngủ với nhau không?”“Không, cô ta không phải gu của anh.” Kì Du Dương cười nói, “Nhưng thật ra cô ta rất muốn ngủ với anh, bạn trai của em chính là một xạ thủ.”Thi Tiểu Vận cong môi cười: “Sao anh lại không biết xấu hổ vậy hả.”Triệu Hoằng Lâm tiếp lời: “Đúng đúng, cậu là xạ thủ vậy mỹ nữ Thi Thi không phải là xạ thủ à?”Kì Du Dương cười chửi thề: “Tôi đang nói chuyện với vợ tôi, liên quan gì đến hai người.”Điện thoại của Thi Tiểu Vận rung lên, Thang Hoán Hoán trả lời: Lúc ở Hoài Thành tớ đã cảm thấy ông chủ nhỏ có ý với cậu rồi, không ngờ anh ấy thật sự theo đuổi cậu.Thang Hoán Hoán nói mấy câu này có chút ghen tị, không biết có phải Thi Tiểu Vận đoán sai rồi không. Lại nói không phải Thang Hoán Hoán đang hẹn hò với Trình Khải ư? Cô nói sang chuyện khác, hỏi chuyện Thang Hoán Hoán với Trình Khải.Thang Hoán Hoán: Chia tay rồi, anh ta chính là tra nam.Thi Tiểu Vận trả lời lại bằng biểu cảm ôm ôm, Thang Hoán Hoán lại nhắn tới: Cậu yêu nhau với ông chủ nhỏ, đến lúc anh ấy quay lại Úc chẳng phải các cậu sẽ yêu xa sao?"Thi Tiểu Vận: Lúc đấy nói sau.Thang Hoán Hoán: Bạn trai cũ của cậu chẳng phải cũng đi du học ở nước ngoài à, các cậu cũng yêu xa mà nhỉ?Thi Tiểu Vận có chút bực bội, thật sự không hiểu Thang Hoán Hoán tìm cô làm gì, là để gây chuyện với cô ư? Thi Tiểu Vận không trả lời cô ta, rời khỏi wechat. Cô dựa vào vai Kì Du Dương, đột nhiên tức giận, cô cúi đầu cắn vào vai anh.Chút sức lực này của cô không là gì cả, Kì Du Dương quay sang nhìn cô: “Sao thế?”“Đáng ghét.” Thi Tiểu Vận nhíu mày nói, “Sao anh lại hái hoa ngắt cỏ vậy hả?”Kì Du Dương ôm lấy bả vai cô, đại khái có thể đoán được lí do cô bực mình, anh hôn nhẹ vào vành tai cô: “Thang Hoán Hoán nói chuyện gì với em?”Thi Tiểu Vận cong môi nói: “Cô ấy không coi trọng chúng ta.”Kì Du Dương cười khẩy một tiếng: “Cô ta cũng không phải mẹ em, em thích hay không thích cũng không liên quan đến cô ta.”Thi Tiểu Vận đặt điện thoại xuống, cố tình gây sự nói: “Anh đừng chơi game nữa, mau đi ngủ với em.”Kì Du Dương liền thoát khỏi trò chơi, mặc kệ Triệu Hoằng Lâm và Trương Hiểu Thần mắng anh có sắc quên bạn, đặt điện thoại ở bên cạnh, ôm cô nằm xuống ngủ.Thi Tiểu Vận thấy anh nghe lời như vậy liền cảm thấy mình hơi quá đáng, cô nói: “Hay là, anh vẫn chơi game đi?”Kì Du Dương vùi đầu vào cổ cô, cười nhẹ: “Giày vò anh à?”Thi Tiểu Vận ở trong lồng ngực anh, ngẩng đầu lên nhìn: “Anh có cảm thấy em quá đáng không?”“Không thấy.” Anh nói.Anh nói rất nghiêm túc, nghe không giống như trả lời cô một cách qua loa có lệ, Thi Tiểu Vận: “Yêu đương với em có lẽ sẽ hơi mệt.”“Chịu khổ chính là được tẩm bổ rồi.” Anh nói.Thi Tiểu Vận cười khẽ, lại đột nhiên nhớ tới gì đó, hỏi: “Kì Du Dương, có phải lần đầu tiên gặp em anh đã muốn làm cái kia với em đúng không hả?”“Không chỉ là lần đầu tiên.” Anh dán sát vào cô, trầm giọng nói.“Gì cơ?”Anh đột nhiên xoay người đè cô xuống, cắn vào vành tai cô, cười một cách nặng nề: “Bây giờ cũng muốn làm em.”Bởi vì hôm sau phải quay phim nên tối qua trước khi đi ngủ Thi Tiểu Vận đã đặt báo thức, bảy giờ chuông liền vang lên. Lúc Thi Tiểu Vận bị đồng hồ đánh thức Kì Du Dương cũng không còn ở trên giường, trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy.Thi Tiểu Vận có thói quen nằm trên giường một lúc, cho đến tận khi Kì Du Dương từ phòng tắm đi ra thấy cô đang bọc chăn cầm điện thoại, nhướn mày: “Dậy rồi à?”Thi Tiểu Vận nằm nhìn anh: “Hôm nay anh dậy sớm vậy.”Kì Du Dương thâm sâu nói: “Chẳng phải nên trách em sao, cứ dán vào người anh. Nếu hôm nay em không có quay chụp anh sẽ ‘làm’ em tỉnh.”Thi Tiểu Vận lập tức hiểu được, cô cầm cái gối bên cạnh ném về phía anh. Kì Du Dương vững vàng tóm được, anh cười đem chiếc gối đặt lại lên giường, nói: “Dậy rửa mặt đi, lát nữa anh lái xe đưa em qua.”Thi Tiểu Vận xốc chăn lên, đi dép vào phòng vệ sinh rửa mặt. Bởi vì không cần trang điểm nên cô đánh răng rửa mặt rồi bôi kem dưỡng da, cũng không mất nhiều thời gian.Kì Du Dương đã thay quần áo xong, ngồi trên ghế sofa lướt điện thoại, thấy cô từ nhà vệ sinh đi ra, anh ngẩng đầu lên hỏi: “Lát nữa em đi quay ở đâu?”“Quay trong một khu homestay.” Thi Tiểu Vận nói.Kì Du Dương từ sofa đứng lên: “Vậy bây giờ xuống tầng ăn sáng xong lái xe qua đó nhé?”“Được.”Thi Tiểu Vận lấy túi xách và mũ bucket màu đen rồi ra khỏi phòng cùng với Kì Du Dương.Khách sạn này có cung cấp bữa sáng, hai người cũng lười đi ra ngoài tìm chỗ ăn nên chỉ có thể ăn nhẹ. Bữa sáng của Thi Tiểu Vận vẫn như cũ, không nhiều lắm, chỉ ăn một bát sữa chua.Kì Du Dương ăn rất ngon, ăn cũng rất nhiều.Hai người ăn sáng xong liền đi thang máy xuống tầng hầm lấy xe. Thi Tiểu Vận kéo cánh tay anh, nói: “Quay mất khoảng nửa ngày, nếu lát nữa anh thấy chán thì cứ lái xe đi dạo đi.”Một tay anh nhét trong túi quần, nửa thật nửa đùa nói: “Em quay phim với một người con trai khác còn không cho anh ở bên cạnh trông chừng à?”Hai người lên xe cho đến khi tới homestay kia.Nhóm Cẩu Ca đã tới sớm, đang chuẩn bị công tác quay chụp. Thi Tiểu Vận được thợ trang điểm gọi vào trang điểm, lúc cô trang điểm xong đi ra trên người cô mặc một chiếc áo khoác.Cẩu Ca nói chuẩn bị bắt đầu, Thi Tiểu Vận liền cởi áo khoác trên người ra đưa cho Kì Du Dương. Kì Du Dương híp mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, lưu manh huýt sáo.Trên người cô mặc một chiếc áo hai dây màu trắng, ở viền cổ áo lộ ra một lớp ren mỏng, dưới chân là chiếc quần short thể thao màu đen lộ ra đôi chân dài cân xứng.Lúc Thi Tiểu Vận đi ngang qua anh, anh dùng ngón tay chạm vào lòng bàn tay cô, ghé sát vào tai cô, nửa thật nửa đùa nói: “Bối bảo, hay là đổi thành anh với em quay được không?”Thi Tiểu Vận thì bình thường, nhưng biết anh cũng chỉ nói vậy thôi.Cảnh quay đầu tiên là Thi Tiểu Vận cầm một hộp anh đào đút cho bạn diễn ăn. Quay cùng với Thi Tiểu Vận là một chàng trai, tên là Từ Hà, diễn viên hạng ba, trước đó từng xuất thân từ mẫu ảnh taobao.Bộ phim ngắn này kể về một cặp đôi yêu nhau suốt tám năm từ cấp ba đến đại học, mới đầu cuộc sống của họ rất ngọt ngào, nhưng sau này thỉnh thoảng là những trận cãi vã đòi chia tay, và cuối cùng là chia tay thật.Ở cảnh đầu tiên đương nhiên là sẽ có những cảnh thân mật, những cái ôm, nhìn rồi hôn má, dù sao thì cũng là đang diễn cảnh yêu đương nên không thể tránh được.Mặc dù Kì Du Dương nói sẽ tôn trọng Thi Tiểu Vận, nhưng khi nhìn thấy Thi Tiểu Vận nhảy lên người Từ Hà, hai người ôm nhau trông giống như một đôi đang yêu nhau cuồng nhiệt. Hơn nữa lông mày Thi Tiểu Vạn hơi cong cong, trong mắt đều là ý cười rạng ngời, Kì Du Dương cứ ngỡ cảnh tưởng trước mắt là thật chứ không phải là quay phim.Kì Du Dương cảm thấy không thoải mái lắm, nhưng anh cũng không phải là người không có hiểu biết, dù sao thì đây cũng là công việc của cô. Kì Du Dương lấy một điếu thuốc từ trong bao thuốc lá ra định hút thuốc để rời sự chú ý.Cẩu Ca đi tới, huých vào cánh tay anh, thử nói: “Ghen rồi?"Kì Du Dương dựa vào vách tường, nhếch khóe miệng, nhìn Từ Hà dùng bọt xà phòng trên tay bôi lên mặt Thi Tiểu Vận. Anh cũng không che giấu, thản nhiên nói: “Thật sự thì có một chút, dù sao đó cũng là bạn gái của tôi.”Cẩu Ca nói đùa: “Vừa rồi tôi còn sợ cậu trước tiếp bước lên dắt tay Thi Thi đi mất, tên Bùi Hoài kia đã từng làm như vậy rồi.”Miệng Kì Du Dương ngậm điếu thuốc, nhếch nhếch khóe miệng: “Còn chưa đến mức đấy.”Cẩu ca cũng cười cười.Kì Du Dương lấy bao thuốc ra, đưa cho Cẩu Ca một điếu, nhếch khóe môi: “Nhưng mà có chuyện này cần thương lượng, Cẩu Ca, nếu lần sau có phim ngắn thân mật như vậy đừng tìm cô ấy quay, có thể chỉ chụp ảnh thôi được không?”Cẩu Ca biết rõ Kì Du Dương đang nói đùa với anh, anh ta nhận lấy điếu thuốc mà Kì Du Dương đưa cho, châm lửa: “Được, lần sau nếu có loại phim ngắn này tôi sẽ cho hai người diễn, bớt được một chuyện.”Kì Du Dương: “Giá của tôi không thấp đâu.”Cẩu Ca cười: “Tôi bảo Thi Thi nói với cậu hai câu, giá thấp cậu cũng phải đến, đúng chứ?”Lúc hai người đang nói chuyện, Thi Tiểu Vận và Từ Hà cũng đã quay xong mấy cảnh ngắn, bây giờ đang nghỉ ngơi một lát, mọi người ở xung quanh mới đầu tụ tập một chỗ bây giờ liền tản ra, không đứng thì ngồi lướt điện thoại, kiểm tra lại cảnh quay ngắn.Thi Tiểu Vận đi tới chỗ Kì Du Dương, lúc cô tới gần Kì Du Dương liền kéo khóa áo trên người cô lên. Anh cúi đầu, vẻ mặt nghiêm túc, kéo khóa tới lớp vải ren trên cổ áo anh dừng lại một chút, lười biếng nói: “Bảo bối, anh ghen rồi, em dỗ anh đi.”---------------Edit: Cá heo nhỏ.
Bởi vì Kì Du Dương đã chơi bóng nên trên người hơi dính mồ hôi có chút không thoải mái lắm. Vừa về đến phòng anh liền cởi áo đi thẳng vào phòng tắm.
Điện thoại của Thi Tiểu Vận chỉ còn một chút pin, cô ngồi xổm bên cạnh giường, cắm sạc vào điện thoại, đặt điện thoại lên đầu giường.
Trong phòng có nghe thấy âm thanh của tiếng nước chảy, sau cửa kính đóng chặt có thể mơ hồ nhìn thấy dáng người của Kì Du Dương.
Dòng nước ấm từ vòi hoa sen chảy xuống mặt, Kì Du Dương cúi đầu, một tay anh chống lên bức tường lát đá cẩm thạch, dòng nước dừng ở trên bả vai của anh, sau đó chảy dọc xuống đường cong ở lưng.
Cửa kính bị đẩy ra, Kì Du Dương theo bản năng quay sang nhìn, nhìn người cô từ trên xuống dưới, cuối cùng dừng lại trước ngực cô. Kì Du Dương nhướn mày, trên mặt là nụ cười chói lọi.
Anh thu lại tay đang chống trên tường, nắm lấy cổ tay cô, đem người dí vào lòng ngực. Anh dùng đầu gối tách hai chân của cô ra, mỉm cười nhìn cô: “Ý gì đây hả, bé yêu?”
Lưng Thi Tiểu Vận chạm vào đá cẩm thạch có hơi lạnh, nước từ vòi hoa sen chảy xuống, cô giơ tay ôm lấy cổ anh, dịu dàng nói vào tai anh: “Anh nói xem?”
Kì Du Dương nâng cằm cô, kéo mặt cô ra khỏi tai anh, anh rũ mắt nhìn cô: “Đồng ý làm bạn gái anh?”
Thi Tiểu vận cũng không hề né tránh, nhìn lại vào mắt anh, cô cắn môi nhẹ nhàng ừm một tiếng.
Kì Du Dương cong môi, tay vẫn đang nâng mặt cô, trong phòng tắm đầy hơi nước, cúi đầu hôn lên môi của cô.
Tiếng nước chảy róc rách, tiếng thở của hai người vang lên trong phòng tắm, lúc nặng lúc nhẹ, giống như thủy triều dâng lên.
Sau khi kết thúc Thi Tiểu Vận dựa vào người Kì Du Dương, anh cầm điện thoại trả lời tin nhắn. Thi Tiểu Vận ngửi thấy mùi sữa tắm trên người anh, giống với mùi hương trái cây trên người cô.
Triệu Hoằng Lâm nhắn tin rủ Kì Du Dương chơi game, nghe thấy âm thanh trò chơi Thi Tiểu Vận nhíu mày: “Anh chơi cùng ai vậy?”
Kì Du Dương cúi đầu nhìn cô, hôn lên trán của cô, mơ hồ nói: “Bọn Triệu Hoằng Lâm, còn có thể là ai nữa?”
Thi Tiểu Vận cảm thấy hơi chán: “Con trai các anh có phải ai cũng đều nghiện game không?”
“Giết thời gian thôi.” Anh nói.
Thi Tiểu Vận cọ cọ vào chân anh, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Em nằm như này anh có cảm giác không?”
Kì Du Dương bỗng nhiên cười khẽ: “Bảo bối, bọn Triệu Hoằng Lâm nghe thấy đấy.”
Thi Tiểu Vận đỏ mặt, sau đó cô liền nghe thấy giọng của Triệu Hoằng Lâm vang lên: “Mỹ nữ Thi Thi, chơi cùng không?”
Thi Tiểu Vận giơ tay vỗ Kì Du Dương một cái sau đó xuống khỏi người anh, cô đem mặt vùi vào trong gối, vẫn chưa thấy hết giận liền giơ chân đá vào chân Kì Du Dương mấy cái.
Kì Du Dương cười khẽ, Thi Tiểu Vận hắng giọng, sau đó lại nói với Kì Du Dương: “Lấy điện thoại cho em.”
Kì Du Dương cầm điện thoại cô lên, thấy màn hình hiện lên vẫn đang sạc, nói: “Vẫn còn đang sạc.”
“Chúng ta đổi chỗ đi.” Thi Tiểu Vận nói.
Thi Tiểu Vận nhấc người dậy, trèo qua người anh, ánh mắt của Kì Du Dương rơi vào vạt váy ngủ trên người cô, thực ra nó chỉ là một cái áo phông màu đen, khó khăn lắm mới che kín đùi cô, Kì Du Dương đặt tay lên mông cô, vỗ nhẹ.
Thi Tiểu Vận lấy tay Kì Du Dương ra, mắng: “Lsb.”**Lsb: 老色批: Lǎo sè pī: Đồ háo sắc.Kì Du Dương dựa người vào đầu giường, miệng ngậm điếu thuốc cười xấu xa.Thi Tiểu Vận nằm xuống gần ổ cắm, cô nằm trên gối cầm điện thoại.Kì Du Dương quay sang nhìn cô chậc một tiếng: “Đừng nằm chơi điện thoại, dễ bị cận.”Thi Tiểu Vận không cử động, Thang Hoáng Hoán nhắn tin trên wechat cho cô: Thi, cậu với Kì Du Dương ở bên nhau à?Hai mươi phút trước Kì Du Dương đã đăng một bài viết lên vòng bạn bè trên wechat, là hình ảnh hai người nắm tay, hình xăm và màu sắc trên tay Thi Tiểu Vận đương nhiên không thể giấu được những người quen biết cả hai.Thi Tiểu Vận cắn môi dưới, nhập chữ vào khung chat: Ừm.Sau đó cô đặt điện thoại xuống nhìn về phía Kì Du Dương, nói: “Thang Hoán Hỏi có phải em với anh ở bên nhau không?”Kì Du Dương đang chơi game vui vẻ, ừm một tiếng cho có lệ.Thi Tiểu Vận đá vào chân của anh, lúc này anh mới quay sang nhìn cô: “Sao thế?”“Anh với Thang Hoán có từng ngủ với nhau không?”“Không, cô ta không phải gu của anh.” Kì Du Dương cười nói, “Nhưng thật ra cô ta rất muốn ngủ với anh, bạn trai của em chính là một xạ thủ.”Thi Tiểu Vận cong môi cười: “Sao anh lại không biết xấu hổ vậy hả.”Triệu Hoằng Lâm tiếp lời: “Đúng đúng, cậu là xạ thủ vậy mỹ nữ Thi Thi không phải là xạ thủ à?”Kì Du Dương cười chửi thề: “Tôi đang nói chuyện với vợ tôi, liên quan gì đến hai người.”Điện thoại của Thi Tiểu Vận rung lên, Thang Hoán Hoán trả lời: Lúc ở Hoài Thành tớ đã cảm thấy ông chủ nhỏ có ý với cậu rồi, không ngờ anh ấy thật sự theo đuổi cậu.Thang Hoán Hoán nói mấy câu này có chút ghen tị, không biết có phải Thi Tiểu Vận đoán sai rồi không. Lại nói không phải Thang Hoán Hoán đang hẹn hò với Trình Khải ư? Cô nói sang chuyện khác, hỏi chuyện Thang Hoán Hoán với Trình Khải.Thang Hoán Hoán: Chia tay rồi, anh ta chính là tra nam.Thi Tiểu Vận trả lời lại bằng biểu cảm ôm ôm, Thang Hoán Hoán lại nhắn tới: Cậu yêu nhau với ông chủ nhỏ, đến lúc anh ấy quay lại Úc chẳng phải các cậu sẽ yêu xa sao?"Thi Tiểu Vận: Lúc đấy nói sau.Thang Hoán Hoán: Bạn trai cũ của cậu chẳng phải cũng đi du học ở nước ngoài à, các cậu cũng yêu xa mà nhỉ?Thi Tiểu Vận có chút bực bội, thật sự không hiểu Thang Hoán Hoán tìm cô làm gì, là để gây chuyện với cô ư? Thi Tiểu Vận không trả lời cô ta, rời khỏi wechat. Cô dựa vào vai Kì Du Dương, đột nhiên tức giận, cô cúi đầu cắn vào vai anh.Chút sức lực này của cô không là gì cả, Kì Du Dương quay sang nhìn cô: “Sao thế?”“Đáng ghét.” Thi Tiểu Vận nhíu mày nói, “Sao anh lại hái hoa ngắt cỏ vậy hả?”Kì Du Dương ôm lấy bả vai cô, đại khái có thể đoán được lí do cô bực mình, anh hôn nhẹ vào vành tai cô: “Thang Hoán Hoán nói chuyện gì với em?”Thi Tiểu Vận cong môi nói: “Cô ấy không coi trọng chúng ta.”Kì Du Dương cười khẩy một tiếng: “Cô ta cũng không phải mẹ em, em thích hay không thích cũng không liên quan đến cô ta.”Thi Tiểu Vận đặt điện thoại xuống, cố tình gây sự nói: “Anh đừng chơi game nữa, mau đi ngủ với em.”Kì Du Dương liền thoát khỏi trò chơi, mặc kệ Triệu Hoằng Lâm và Trương Hiểu Thần mắng anh có sắc quên bạn, đặt điện thoại ở bên cạnh, ôm cô nằm xuống ngủ.Thi Tiểu Vận thấy anh nghe lời như vậy liền cảm thấy mình hơi quá đáng, cô nói: “Hay là, anh vẫn chơi game đi?”Kì Du Dương vùi đầu vào cổ cô, cười nhẹ: “Giày vò anh à?”Thi Tiểu Vận ở trong lồng ngực anh, ngẩng đầu lên nhìn: “Anh có cảm thấy em quá đáng không?”“Không thấy.” Anh nói.Anh nói rất nghiêm túc, nghe không giống như trả lời cô một cách qua loa có lệ, Thi Tiểu Vận: “Yêu đương với em có lẽ sẽ hơi mệt.”“Chịu khổ chính là được tẩm bổ rồi.” Anh nói.Thi Tiểu Vận cười khẽ, lại đột nhiên nhớ tới gì đó, hỏi: “Kì Du Dương, có phải lần đầu tiên gặp em anh đã muốn làm cái kia với em đúng không hả?”“Không chỉ là lần đầu tiên.” Anh dán sát vào cô, trầm giọng nói.“Gì cơ?”Anh đột nhiên xoay người đè cô xuống, cắn vào vành tai cô, cười một cách nặng nề: “Bây giờ cũng muốn làm em.”Bởi vì hôm sau phải quay phim nên tối qua trước khi đi ngủ Thi Tiểu Vận đã đặt báo thức, bảy giờ chuông liền vang lên. Lúc Thi Tiểu Vận bị đồng hồ đánh thức Kì Du Dương cũng không còn ở trên giường, trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy.Thi Tiểu Vận có thói quen nằm trên giường một lúc, cho đến tận khi Kì Du Dương từ phòng tắm đi ra thấy cô đang bọc chăn cầm điện thoại, nhướn mày: “Dậy rồi à?”Thi Tiểu Vận nằm nhìn anh: “Hôm nay anh dậy sớm vậy.”Kì Du Dương thâm sâu nói: “Chẳng phải nên trách em sao, cứ dán vào người anh. Nếu hôm nay em không có quay chụp anh sẽ ‘làm’ em tỉnh.”Thi Tiểu Vận lập tức hiểu được, cô cầm cái gối bên cạnh ném về phía anh. Kì Du Dương vững vàng tóm được, anh cười đem chiếc gối đặt lại lên giường, nói: “Dậy rửa mặt đi, lát nữa anh lái xe đưa em qua.”Thi Tiểu Vận xốc chăn lên, đi dép vào phòng vệ sinh rửa mặt. Bởi vì không cần trang điểm nên cô đánh răng rửa mặt rồi bôi kem dưỡng da, cũng không mất nhiều thời gian.Kì Du Dương đã thay quần áo xong, ngồi trên ghế sofa lướt điện thoại, thấy cô từ nhà vệ sinh đi ra, anh ngẩng đầu lên hỏi: “Lát nữa em đi quay ở đâu?”“Quay trong một khu homestay.” Thi Tiểu Vận nói.Kì Du Dương từ sofa đứng lên: “Vậy bây giờ xuống tầng ăn sáng xong lái xe qua đó nhé?”“Được.”Thi Tiểu Vận lấy túi xách và mũ bucket màu đen rồi ra khỏi phòng cùng với Kì Du Dương.Khách sạn này có cung cấp bữa sáng, hai người cũng lười đi ra ngoài tìm chỗ ăn nên chỉ có thể ăn nhẹ. Bữa sáng của Thi Tiểu Vận vẫn như cũ, không nhiều lắm, chỉ ăn một bát sữa chua.Kì Du Dương ăn rất ngon, ăn cũng rất nhiều.Hai người ăn sáng xong liền đi thang máy xuống tầng hầm lấy xe. Thi Tiểu Vận kéo cánh tay anh, nói: “Quay mất khoảng nửa ngày, nếu lát nữa anh thấy chán thì cứ lái xe đi dạo đi.”Một tay anh nhét trong túi quần, nửa thật nửa đùa nói: “Em quay phim với một người con trai khác còn không cho anh ở bên cạnh trông chừng à?”Hai người lên xe cho đến khi tới homestay kia.Nhóm Cẩu Ca đã tới sớm, đang chuẩn bị công tác quay chụp. Thi Tiểu Vận được thợ trang điểm gọi vào trang điểm, lúc cô trang điểm xong đi ra trên người cô mặc một chiếc áo khoác.Cẩu Ca nói chuẩn bị bắt đầu, Thi Tiểu Vận liền cởi áo khoác trên người ra đưa cho Kì Du Dương. Kì Du Dương híp mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, lưu manh huýt sáo.Trên người cô mặc một chiếc áo hai dây màu trắng, ở viền cổ áo lộ ra một lớp ren mỏng, dưới chân là chiếc quần short thể thao màu đen lộ ra đôi chân dài cân xứng.Lúc Thi Tiểu Vận đi ngang qua anh, anh dùng ngón tay chạm vào lòng bàn tay cô, ghé sát vào tai cô, nửa thật nửa đùa nói: “Bối bảo, hay là đổi thành anh với em quay được không?”Thi Tiểu Vận thì bình thường, nhưng biết anh cũng chỉ nói vậy thôi.Cảnh quay đầu tiên là Thi Tiểu Vận cầm một hộp anh đào đút cho bạn diễn ăn. Quay cùng với Thi Tiểu Vận là một chàng trai, tên là Từ Hà, diễn viên hạng ba, trước đó từng xuất thân từ mẫu ảnh taobao.Bộ phim ngắn này kể về một cặp đôi yêu nhau suốt tám năm từ cấp ba đến đại học, mới đầu cuộc sống của họ rất ngọt ngào, nhưng sau này thỉnh thoảng là những trận cãi vã đòi chia tay, và cuối cùng là chia tay thật.Ở cảnh đầu tiên đương nhiên là sẽ có những cảnh thân mật, những cái ôm, nhìn rồi hôn má, dù sao thì cũng là đang diễn cảnh yêu đương nên không thể tránh được.Mặc dù Kì Du Dương nói sẽ tôn trọng Thi Tiểu Vận, nhưng khi nhìn thấy Thi Tiểu Vận nhảy lên người Từ Hà, hai người ôm nhau trông giống như một đôi đang yêu nhau cuồng nhiệt. Hơn nữa lông mày Thi Tiểu Vạn hơi cong cong, trong mắt đều là ý cười rạng ngời, Kì Du Dương cứ ngỡ cảnh tưởng trước mắt là thật chứ không phải là quay phim.Kì Du Dương cảm thấy không thoải mái lắm, nhưng anh cũng không phải là người không có hiểu biết, dù sao thì đây cũng là công việc của cô. Kì Du Dương lấy một điếu thuốc từ trong bao thuốc lá ra định hút thuốc để rời sự chú ý.Cẩu Ca đi tới, huých vào cánh tay anh, thử nói: “Ghen rồi?"Kì Du Dương dựa vào vách tường, nhếch khóe miệng, nhìn Từ Hà dùng bọt xà phòng trên tay bôi lên mặt Thi Tiểu Vận. Anh cũng không che giấu, thản nhiên nói: “Thật sự thì có một chút, dù sao đó cũng là bạn gái của tôi.”Cẩu Ca nói đùa: “Vừa rồi tôi còn sợ cậu trước tiếp bước lên dắt tay Thi Thi đi mất, tên Bùi Hoài kia đã từng làm như vậy rồi.”Miệng Kì Du Dương ngậm điếu thuốc, nhếch nhếch khóe miệng: “Còn chưa đến mức đấy.”Cẩu ca cũng cười cười.Kì Du Dương lấy bao thuốc ra, đưa cho Cẩu Ca một điếu, nhếch khóe môi: “Nhưng mà có chuyện này cần thương lượng, Cẩu Ca, nếu lần sau có phim ngắn thân mật như vậy đừng tìm cô ấy quay, có thể chỉ chụp ảnh thôi được không?”Cẩu Ca biết rõ Kì Du Dương đang nói đùa với anh, anh ta nhận lấy điếu thuốc mà Kì Du Dương đưa cho, châm lửa: “Được, lần sau nếu có loại phim ngắn này tôi sẽ cho hai người diễn, bớt được một chuyện.”Kì Du Dương: “Giá của tôi không thấp đâu.”Cẩu Ca cười: “Tôi bảo Thi Thi nói với cậu hai câu, giá thấp cậu cũng phải đến, đúng chứ?”Lúc hai người đang nói chuyện, Thi Tiểu Vận và Từ Hà cũng đã quay xong mấy cảnh ngắn, bây giờ đang nghỉ ngơi một lát, mọi người ở xung quanh mới đầu tụ tập một chỗ bây giờ liền tản ra, không đứng thì ngồi lướt điện thoại, kiểm tra lại cảnh quay ngắn.Thi Tiểu Vận đi tới chỗ Kì Du Dương, lúc cô tới gần Kì Du Dương liền kéo khóa áo trên người cô lên. Anh cúi đầu, vẻ mặt nghiêm túc, kéo khóa tới lớp vải ren trên cổ áo anh dừng lại một chút, lười biếng nói: “Bảo bối, anh ghen rồi, em dỗ anh đi.”---------------Edit: Cá heo nhỏ.