Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 555: Tiến hoá



Trên tay Đường Thiên có một hạt hắc kim, mỗi hạt lớn cỡ hạt gạo. Thi thể trùng đen hơi dài hơn ngón tay, sau khi lửa ma quỷ thiêu đốt chỉ để lại một hạt đen lớn như vậy.

Đường Thiên để Tiểu Nhị thử nghiệm, Quang Minh Đỉnh cũng không đốt được thứ hạt kỳ quái này.

Nhưng đúng lúc này, Huyết Lô trong cơ thể Đường Thiên đột nhiên rung động kịch liệt, như tràn ngập khát vọng khó tả.

Đây là...

Đường Thiên ngạc nhiên, không đợi gã phản ứng lại, hạt hắc kim trong lòng bàn tay gã đã như hoà tan, thấm vào làn da gã. Chất lỏng hắc kim này nhanh chóng truyền vào huyết quản của gã, lẫn vào dòng máu, dọc theo mạch máu tiến vào Huyết Lô.

"Ngươi không sao chứ?" Hạc lo lắng nhìn Đường Thiên.

Mọi người đều giật mình trước dị biến đột ngột này. Biển đá này tràn ngập các loại nguy hiểm không cách gì dự đoán. Biến cố liên tục này nhắc nhở bọn họ, cho dù bọn họ là Thánh giả, trong thế giới mênh mông này vẫn phải cẩn thận.

Đường Thiên vẻ mặt kỳ quái: "Hình như Huyết Lô đang hấp thu nó."

Tiểu Nhị lúc này mới chậm rãi tiếp lời: "Nhiệm vụ của Huyết Lô là trợ giúp máu thịt ngươi tiến hoá, nói vậy thứ hạt hắc kim kia có thể giúp ngươi tiến hoá."

Đường Thiên giật mình: "Ta không tiến hoá thành côn trùng đấy chứ?"

Tiểu Nhị rất muốn nói có thể lắm, nhưng nhìn sắc mặt gã ngốc, nếu mình mà nói vậy chắc chắn không thiếu một trận đòn.

Đại trượng phu, phú quý không thành dâm, uy vũ không khuất nhục... Thê nhưng trước mặt nhiều người như vậy thì mất mặt quá!

Tiểu Nhị đành trợn mắt nói bừa, sắc mặt chắc chắn: "Chắc chắn không đâu."

Lúc này Đường Thiên mới thở phào một hơi.

Đám người đi tới phiến đá mà trùng đen chiếm giữ lúc trước, phiến đá này lớn cỡ chiếc thuyền nhỏ, lại như một cái tổ ong khổng lồ, chi chít lỗ thủng. Đột nhiên Mầm Mầm chui ra, thấy lỗ thủng, mũi giật giật, chỉ vào tảng đá y y a a cực kỳ kích động.

Chẳng lẽ bên trong có thứ gì?

Đoàn người liếc mắt nhìn nhau, không nói hai lời, bắt đầu động thủ.

Vừa động thủ bọn họ lập tức cảm nhận được dị trạng, tảng đá không hề đáng chú ý này cứng rắn hơn xa tưởng tượng của họ. Đường Thiên đánh một quyền xuống chỉ để lai một hố nông. Mọi người lúc này mới phấn chấn, xem ra bên trong rất có thể có đồ tốt.

Bốn người nhanh chóng hợp lực, tiêu tốn một canh giờ mới đánh vỡ được mặt ngoài, lộ ra phần bên trong.

Một quả cầu đen to cỡ cái rổ trúc, bên ngoài che kín những điểm sáng, điểm sáng lúc sáng lúc tắt. Mọi người nhìn kỹ lại mới rõ, những điểm sáng này là trứng của trùng đen, chúng toả ra một luồng chấn động khó diễn tả bằng lời.

Mọi nngười cùng sửng sốt, nhưng vẻ mặt ai nấy đều vui mừng như điên.

Hồn Nguyên!

Sóng chấn động thuần tuý này là của hồn nguyên.

Nơi năng lượng nồng đậm dễ sinh ra hồn nguyên, thế nhưng hồn nguyên này đều cực kỳ mỏng manh, chỉ có một luồng rất nhỏ. Bọn họ chưa bao giờ cảm nhận hồn nguyên nồng đậm và thuần tuý tới vậy.

Ngay cả Binh cũng bị hồn nguyên nồng đậm đó thu hút, nhẹ nhàng bước ra.

Ngay trước khi mọi người động thủ, hắn vội vàng hô lớn: "Để lại một ít cho phòng thí nghiệm huyết mạch."

Trong trứng trùng này tràn ngập hồn nguyên thuần tuý nhất, không khác gì vật đại bổ cho mọi người, hồn trị ai nấy đều tăng trưởng rõ rệt.

Chuyện này khiến mọi người vui mừng ra mặt. Nếu không có vật phẩm như Thánh cốt, muốn gia tăng hồn trị là cực kỳ khó khăn. Cho dù thân trong nơi năng lượng đậm đặc, tốc độ sinh sản hồn nguyên cũng cực kỳ chậm rãi.

Ngoại trừ một bộ phận do Binh mang đi, bốn người chia phần trứng trùng còn lại, hồn trị đều có tăng trưởng rõ rệt.

Với linh vực, hồn trị gia tăng, có thể chứa được càng nhiều năng lượng.

Phần của Đường Thiên đương nhiên rơi vào miệng Tiểu Nhị. Ăn no xong Tiểu Nhị cũng rất hài lòng, hồn trị của y gia tăng 10 điểm. Có điều ánh mắt y cũng theo đó hạ xuống quả cầu đá màu đen. Trứng trùng trên quả cầu đá đã bị mọi người diệt sạch.

Trong lòng y suy nghĩ, đột nhiên lấy Quang Minh Đỉnh ra, dùng Đoạt Xá Châu gia trì, bắt đầu nung tảng đá lớn cỡ rổ trúc này.

Ngọn lửa Quang Minh màu trắng bình lặng an hoà bao phủ tảng đá đen, dần dần đá đen từ từ thu nhỏ lại. Hai tiéng đồng hồ sau nó chỉ còn to cỡ nắm tay.

"Không được, hồn trị của ta không đủ, không cách nào luyện hoá nó, nhưng chắc chắn là thứ tốt." Tiểu Nhị lắc đầu nói.

Đúng lúc này, Mầm Mầm tiến tới, miệng chảy nước miếng. Tiểu Nhị nhìn nó, đưa ra: "Ngươi muốn à?"

Mầm Mầm gật đầu lia lịa, cướp lấy hòn đá đen, há to miệng, trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, nó nuốt nguyên hòn đá đen lớn cỡ nắm tay vào trong bụng.

Chuyện này...

Tảng đá trên trán Mầm Mầm đột nhiên sáng lên ánh sáng thăm thẳm, táng đá đen hoà tan như băng tuyết, cái bụng căng tròn của Mầm Mầm nhanh chóng xẹp xuống.

Thân thể Mầm Mầm bắt đầu nổi lên ánh kim.

Tiểu Nhị gần như không tin nổi vào mắt mình, y dùng cả Quang Minh Đỉnhc ũng không luyện hoá được tảng đá này, Mầm Mầm nuốt vào lại được?

Ánh sáng trên người Mầm Mầm dần ảm đạm, nhưng ánh kim trên thân thể càng lúc càng thâm trầm. Mầm Mầm hoan hô một tiếng, đôt nhiên giẫm chân, như viên đạn rời nòng, bắn về phía một tảng đá.

"Mầm Mầm..." Đường Thiên giật mình, định hô ngưng theo bản năng.

Cảnh tượng tiếp đó khiến lời Đường Thiên đã tới khoé miệng cũng ngưng bặt.

Ầm! 

Tảng đá to cỡ năm sáu tầng lầu ầm ầm nổ tung, chia năm xẻ bảy, một luồng sang thâm trầm xuyên qua cơn mưa đá, rõ ràng là Mầm Mầm.

Đoàn người đều ngây ngốc.

Mầm Mầm bay dọc theo tảng đá, nhanh chóng trở lại trước mặt Đường Thiên, gương mặt nhỏ bé ưỡn cao, cực kỳ đắc ý. Thân thể nó không chút thương tổn, va chạm kịch liệt vừa rồi không hề lưu lại chút dấu tích nào.

Mầm Mầm đang đợi biểu dương đột nhiên thân thể căng thẳng, lại bị Đường Thiên chộp vào tay.

Đường Thiên dùng sức nặn nặn, miệng lẩm bẩm: "Ô, vẫn co giãn mà, có điều đúng là cứng hơn trước đây..."

Lời còn chưa dứt, Đường Thiên đột nhiên dùng sức ném Mầm Mầm đi, miệng hô to: "Đạn thịt tấn công!"

Ầm!

Một tảng đá lại bị xuyên thủng.

Tiểu Nhị sắc mặt đồng cảm nhìn Mầm Mầm, cái tên dại này, lại chạy tới trước mặt gã ngốc vênh mặt. Chẳng lẽ nó không biết gã ngốc là loại hẹp hòi dễ ganh tị nhất sao? Thật đáng thương!

Biến hoá của Mầm Mầm lập tức khiến Đường Thiên có ý đồ mới.

Đạn thịt tấn công!

Chiêu thức quái lạ này chắc chắn khiến kẻ địch bất ngờ.

Nhưng đúng lúc này, Đường Thiên đột nhiên cảm thấy trong Huyết Lô nóng lên, sát theo đó, một dòng máu nóng bỏng từ trong Huyết Lô dâng trào, tiến vào huyết quản của gã, chảy dọc thân thể gã. Nơi dòng máu đó đi qua, Đường Thiên chỉ cảm thấy thân thể ngứa ngáy như da dẻ mới sinh.

Đùng đùng đùng!

Từng tiếng nổ nho nhỏ không ngừng vang lên trong lòng gã.

Gã cảm giác gân cốt máu thịt toàn thân không ngừng vang lên tiếng nổ nho nhỏ. Từng luồng nhiệt lưu nhỏ bé không ngừng bùng lên tại mỗi góc thân thể gã, chỉ chớp mắt toàn thân Đường Thiên đã đỏ bừng như con tôm luộc.

Thế nhưng sát theo đó, một luồng khí tức hung hãn tới cực điểm đột nhiên bộc phát từ trong cơ thể Đường Thiên!

Khí tức này bộc phát cực kỳ đột ngột, biến mất cũng cực nhanh. Chỉ một giây sau, Đường Thiên toàn thân đỏ chót lại khôi phục bình thường, khí tức đáng sợ này cũng không còn hình bóng, cứ như cảnh tượng vừa rồi chỉ là ảo giác.

Bọn Hạc lại biết đây không phải ảo giác, trong cơ thể Đường Thiên đã xảy ra biến hoá gì đó.

Đường Thiên ngơ ngác nhìn bàn tay mình, g ã có thể cảm nhận sức mạnh dâng trào trong cơ thể. Đây là sức mạnh thuần tuý, máu thịt của gã đã trở nên cứng rắn hơn sắt thép, chúng như lúc nào cũng có thể tụ tập thành một dòng lũ lớn.

"Thân thể ta hình như mạnh mẽ hơn rồi."

Đường Thiên lẩm bẩm, có phần không dám tin tưởng.

"Thử xem." Tỉnh Hào cẩn thận nói.

Đường Thiên không nói một lời, đi tới trước tảng đá lớn nhưu ngọn núi nhỏ. Đây là tảng đá lớn nhất trong tầm mắt bọn họ, thân thể Đường Thiên trước tảng đá này chỉ cực kỳ nhỏ bé.

Đường Thiên đột nhiên quát lớn một tiếng, đánh một quyền về phía tảng đá.

Ngay khi Đường Thiên xuất quyền, con mắt Tỉnh Hào, Hạc, Lăng Húc không hẹn mà cùng co rụt lại!

Lúc thường bọn họ cũng hay đối luyện cùng Đường Thiên, hiểu rất rõ thực lực của gã, mà cú đấm này lại khiến bọn họ nảy sinh thực lực tuyệt đối bất đồng.

Rắc!

Một tiếng vang giòn, mọi người biến sắc, chỉ thấy trên tảng đá như ngọn núi nhỏ lập tức phủ kín vết nứt như mạng nhện, ầm ầm, vô số đa vụn bắn khắp bốn phía như mưa rơi.

Đoàn người trợn tròn hai mắt.

Nắm đấm vừa rồi của Đường Thiên không hề dùng Ma Quỷ Hoả, chỉ có sức mạnh thuần tuý.

Gã này...

Vẻ mặt phức tạp nhất là Tiểu Nhị. Trong mắt y, máu huyết trong thân thể Đường Thiên tràn ngập sức mạnh kinh người, hừng hực nóng bỏng như dung nham. Trong Song Tử Lô hiện giờ, biển năng lượng đã hoàn toàn bị biển máu áp chế. Biển máu toả ra sức mạnh kinh người, biển năng lượng bị áp chế vào góc.

Cảm giác hừng hực nồng đậm vị máu đó khiến Tiểu Nhị không hề ưa thích.

"Quả nhiên tiến hoá rồi!" Hạc nhẹ nhàng tiến lại, có hơi ngạc nhiên: "Không biết tiếp theo ngươi sẽ mọc cánh, mọc đuôi hay mọc sừng?"

Đường Thiên vốn đang cực kỳ vui mừng lập tức chột dạ: "Không thể nào..."

Tới cảnh giới nhất định, thân thể Huyết Thánh sẽ xảy ra biến đổi, mọc cánh các loại cũng rất bình thường.

Trong đầu gã hiện lên cảnh mình có thêm một cặp cánh, sau mông là cái đuôi dài, lập tức không rét mà run. Nếu như vậy chắc chắn Thiên Huệ sẽ không thích.

Có điều những người khác hoàn toàn không thấy sắc mặt vàng như đất của Đường Thiên.

"Xem ra biển đá này cũng là một địa điểm tốt, bảo vật khắp nơi, có thể tăng trưởng hồn trị, có thể khiến thân thể biến hoá, đây quả là một bảo tàng." Cho dù Tỉnh Hào nội liễm trầm ổn lúc này cũng khó lòng bình tĩnh nổi.

"Còn có hồn bảo có thể giúp các ngươi cường hoá nữa." Tiểu Nhị bổ sung.

Ánh mắt Hạc và Lăng Húc đồng thời sáng rực lên.

"Quả nhiên là bảo địa!" Hạc liếm môi nói: "Trời cao cho chúng ta cơ hội tuyệt hảo như vậy, nếu chúng ta không lấy khéo thiên lôi đánh cho!"

"Chúng ta! Tất cả đều là của chúng ta! Ai dám tranh giành, một thương đâm chết!"

Lăng Húc sắc mặt hưng phấn hét lớn, mũi thương nhắm thẳng biển đá trước mặt, đã sớm quên mất nguy hiểm vừa rồi.

"Tiến lên, tiến lên!"

Ba người đồng loạt hét lớn, giết vào biển đá.

"Này này này, các ngươi chờ ta với!"

Đường Thiên ra sức gọi phía sau ba người.

Chương trước Chương tiếp
Loading...