Chiến Thần Bất Bại
Chương 1353: Ai dám cản thì giết
“Nực cười!”
Ông lão vừa dứt lời, một giọng nói vô cùng lạnh lùng đột nhiên vang lên từ trong đám người.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Chính Văn, hai chữ đó vừa mới được thốt ra từ chính miệng Tiêu Chính Văn!
“Cậu nói gì cơ?”
Nụ cười trên mặt ông lão lập tức tắt ngúm, hai mắt loé lên tia sáng sắc lạnh, trợn trừng nhìn Tiêu Chính Văn phía dưới sân khấu rồi chất vấn: “Cậu đang bỡn cợt với các khách mời ngồi đây hay đang bỡn cợt với gia tộc Kyle?”
Ông lão nói xong, hơi thở cường đại của cường giả cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao lập tức bao phủ và đè ép lên người mấy người Tiêu Chính Văn!
Cừu Viễn Hàng dẫu sao cũng chỉ là một thương nhân yêu nước bình thường, sao có thể chịu đựng được?
Ông ta lập tức ngã phịch từ trên ghế.
Tiêu Chính Văn khẽ giơ tay lên ấn mạnh vào bả vai ông ta, áp lực trên người Cừu Viễn Hàng lập tức biến mất và cảm thấy thoải mái hơn không ít.
“Bỡn cợt? Nếu nói bỡn cợt thì phải là mấy người đang bỡn cợt Hoa Quốc, đang khinh thường thiên uy của Hoa Quốc mới phải!”
Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa chậm rãi đứng dậy, đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào đôi mắt của ông lão, nói: “Kiếm Tần Vương từ xưa đã là bảo kiếm của Thiên Tử Hoa Quốc!”
“Hơn một trăm năm trước, nếu như không phải lũ cường đạo Âu Lục các ông tiến công vào thủ đô của Hoa Quốc, chém giết cướp bóc thì kiếm Tần Vương sao có thể rơi vào tay mấy người chứ?”
“Một đám cường đạo, bây giờ lại nói với tôi một tay giao tiền, một tay giao hàng sao? Gần một trăm năm nay, mấy người mua đi bán lại quốc khí của Hoa Quốc hết lần này tới lần khác thì đã cầm tiền của những ai rồi? Mấy người thật sự cho rằng Hoa Quốc vẫn còn nghèo đói yếu ớt như Hoa Quốc của hơn một trăm năm trước sao?”
“Giao nộp kiếm Tần Vương, khấu đầu nhận tội với Thiên Tử Hoa Quốc thì tôi có thể tha cho mấy người tội chết! Nếu không tôi nhất định sẽ chém giết tới Âu Lục, dẹp tan gia tộc Kyle của mấy người!”
Giọng nói của Tiêu Chính Văn vang như tiếng chuông đồng, từng câu từng chữ đều ầm vang trong tai những người đang có mặt.
Một đám người nhát cáy đã sợ tới mức run lên lẩy bẩy, thậm chí còn cảm thấy hối hận vì đã lên thuyền tham gia buổi đấu giá ngày hôm nay!
Bây giờ đang ở trên vùng biển quốc tế, một khi hai bên ra tay thì hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi!
“Người Hoa Quốc kia, cậu đang muốn cướp đồ từ trong tay gia tộc Kyle hả?”
Một tên người Vy Hào cũng lập tức đứng lên chỉ vào Tiêu Chính Văn và quát tháo.
Thế nhưng đáp lại hắn chỉ là cú tát đau điếng của Tiêu Chính Văn!
“Bốp!”
Khi âm thanh vô cùng rõ ràng của cú tát vang lên, người Vy Hào đó bay thẳng ra xa.
“Vô liêm sỉ!”
Tiêu Chính Văn chẳng buồn liếc nhìn tên này lấy một lần, mà bình thản sải bước đi về phía sân khấu.
Cừu Viễn Hàng nhìn bóng lưng của Tiêu Chính Văn với vẻ vô cùng chấn động.
Lẽ nào Tần Vũ dẫn cậu ta tới là để cướp đồ công khai sao?
“Cậu… cậu Tần, chuyện này… khi trước cậu không hề nói với tôi, muốn… muốn công khai cướp đồ!”
Cừu Viễn Hàng đã sợ tới mức hồn bay phách lạc!
Dù ông ta yêu nước thì cũng còn có vợ con, Tiêu Chính Văn và Tần Vũ đều do ông ta dẫn lên thuyền.
Sau chuyện này, chỉ cần gia tộc Kyle tra danh sách thì lập tức có thể tìm ra ông ta!
Gia tộc Kyle là gia tộc có thể tiêu diệt cả một quốc gia, một thương nhân cảng đảo bé nhỏ như ông ta sao có thể chống đỡ được đây?
“Ông Cừu, ông cứ yên tâm, tất cả đã có cậu Tiêu lo, sẽ không liên luỵ tới ông đâu!”
Tần Vũ điềm nhiên lên tiếng.
“Cậu Tần…”
Cừu Viễn Hàng hoàn toàn cạn lời, đó đâu phải chuyện mà cậu nói không liên luỵ thì sẽ không đâu?
Thế nhưng sự việc đi tới nước này, ông ta còn có thể nói được gì nữa?
“Chàng trai trẻ, cậu đang khiêu khích gia tộc Kyle đấy à?”
Ông lão lạnh lùng chất vấn.
“Khiêu khích?”
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Chỉ là một gia tộc Kyle bé nhỏ, không đáng để tôi phải khiêu khích, tôi chỉ muốn lấy lại thứ vốn dĩ thuộc về Hoa Quốc mà thôi!”
“Gia tộc Kyle là đám thô lỗ không nói đạo lý, cướp bóc tài sản của người khác, lẽ nào khấu đầu nhận tội với chủ nhân của vật bị đánh cắp không phải là một điều chính đáng hay sao?”
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, mấy cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao đã gầm lên và lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn: “Mày muốn chết hả?”
“Vù vù vù!”
Ba luồng kình phong tạt về phía Tiêu Chính Văn từ ba hướng khác nhau.
Không ít người khẽ nhắm hai mắt lại, thầm thấy đáng tiếc cho Tiêu Chính Văn!
Mặc dù những lời đó của anh đã nói ra được tiếng lòng của rất nhiều người đang có mặt ở đây.
Thế nhưng có những lúc, có những lời không thể tuỳ tiện nói ra, nếu không sẽ mất mạng như chơi!
Nơi này là vùng biển quốc tế, hơn nữa còn là du thuyền của gia tộc Kyle.
Cũng có thể nói, nơi này là lãnh địa tư nhân của gia tộc Kyle, bất luận bọn họ muốn xử lý Tiêu Chính Văn ra sao thì cũng chẳng thành vấn đề.
Dù là Hoa Quốc thì cũng không có quyền can dự!
“Chết!”
Tiêu Chính Văn chẳng buồn quay đầu lại, tuỳ ý tung một cú đấm ra.
“Rầm!”
Lấy nắm đấm của Tiêu Chính Văn làm trung tâm, một màn sóng khí lập tức dâng lên.
Ba luồng kình khí gần như vừa mới lao vào màn sóng khí này đã biến mất tăm, mà khí thế của màn sóng khí lại không giảm bớt đi chút nào!
“Phụt! Phụt! Phụt!”
Ba tia máu liên tiếp phun ra!
Ba cường giả Thiên Vương hai sao đổ máu và văng ra xa cùng lúc, thuận theo boong tàu rơi thẳng xuống biển.
Hả?
Mãi tới lúc này, mọi người mới phát ra những tiếng cảm thán kinh ngạc!
Mạnh thật!
Một cú đấm tuỳ ý đã đánh bại ba cường giả cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao.
Chả trách cậu thanh niên này lại điên cuồng như vậy, người ta có lý do để điên cuồng!
Lúc này, ngay cả mặt Cừu Viễn Hàng cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Từ đầu tới cuối, ông ta luôn cảm thấy Tiêu Chính Văn không phải là một cao thủ, thậm chí còn cảm thấy anh chỉ là một kẻ tay sai đi theo Tần Vũ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, ông ta mới hiểu ra đạo lý không được nhìn mặt mà bắt hình dong!
“Đưa đây!”
Tiêu Chính Văn đi đến nơi cách sân khấu chưa đầy năm bước chân, bình tĩnh giơ tay ra.
Mồ hôi của ông lão đứng trên đó tuôn ra như tắm, ngay cả ánh mắt nhìn về phía Tiêu Chính Văn cũng ngập tràn vẻ lo sợ.
Thế nhưng!
Nền tảng của gia tộc Kyle đâu đơn giản như vậy!
“Hỗn xược!”
Một giọng nói kinh động như tiếng sấm vang lên từ trong khoang tàu.
Cùng lúc này, một cậu thanh niên với mái tóc trên đầu chỉ có một màu trắng bạc, hai mắt đỏ ngầu sải bước đi lên boong tàu!
Nhìn thấy người này, tất cả mọi người đều thấy ớn lạnh, ngay cả Tần Vũ cũng không ngoại lệ!
Omar!
Cường giả ở cảnh giới Thiên Thần duy nhất của Âu Lục còn hoạt động sôi nổi trong giới thế tục – đại đệ tử của Andre!
Thực lực ở cảnh giới Thiên Vương cấp long năm sao, hơn nữa còn là một Thiên Vương thật sự!
Ở trong cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, những cường giả ở cảnh giới Thiên Vương không thông hiểu trận pháp, không biết huyền cơ chỉ được coi là một nửa Thiên Vương!
Mà Omar lại là một thiên tài thông hiểu rất kỹ mọi bí mật của trận pháp, hơn nữa còn có thể thông hiểu chỉ trong vòng mười mấy năm!
Từng được thầy Andre của hắn gọi là đứa con cưng của trời trong cả thế hệ trẻ hiện nay!
Mới chỉ ba mươi mốt tuổi đã có thể đạt được thực lực như Omar hiện giờ, cả Âu Lục hiếm có thêm ai!
“Tôi dùng thân phận là người đứng đầu trong thế hệ thanh niên của Âu Lục, không, của thế giới, ra lệnh cho cậu quỳ xuống!”
Hơi thở của Thiên Vương long cấp năm sao trên người Omar bộc phát, đồng thời sóng lớn cũng dâng lên trên mặt biển, mây đen ùn ùn kéo tới che kín bầu trời!
Đây là một trong số những trận pháp nổi tiếng của hắn – Tinh Thần Đại Hải!
Chỉ cần là ở trên mặt biển, hắn sẽ có được sức mạnh vô hạn!
Tiêu Chính Văn khẽ liếc mắt nhìn Omar, cười lạnh lùng nói: “Người đứng đầu thế giới ư? Thật sự không biết ai đã cho anh lá gan để anh có thể thốt ra được mấy lời như vậy! Tôi đã gặp quá nhiều những kẻ ngông cuồng tự đại rồi, so với anh thì bọn họ vẫn còn khiêm tốn chán!”
“Còn nữa, kiếm Tần Vương vốn dĩ thuộc về Thiên Tử của Hoa Quốc, hôm nay tôi muốn lấy lại thứ thuộc về Hoa Quốc, bất cứ ai to gan dám ngăn cản thì đều sẽ giết không tha!”
“Ha ha!”
Omar cứ như vừa nghe được câu chuyện nực cười nhất thế gian, ngửa mặt cười lớn nói: “Đừng nói là cậu, dù có là cường giả trong số năm đại danh sơn, dù là minh chủ của liên minh võ thuật Hoa Quốc thì ở trước mặt thanh kiếm này của tôi cũng phải cúi đầu quy phục!”
“Cậu là một thanh niên trẻ mà cũng dám nói ra mấy lời ngông cuồng bảo tôi chết ư? Rõ ràng là không biết trời cao đất dày là gì!”
Dứt lời, thanh kiếm dài trong tay Omar khẽ vung lên, cả mặt biển đột nhiên dao động điên cuồng và xuất hiện những ngọn sóng cao ngút trời!
Tầng mây dày đặc loé lên những tia sét ánh bạc, nối liền giữa biển và trời.
“Cách chơi này trở nên thú vị hơn rồi đấy!”
Tiêu Chính Văn vẫn ung dung bình thản, không mảy may lo lắng căng thẳng.