Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1219



Chương 1219

Những cô gái kia lập tức nổi giận.

“Lý Vô Cực lại nói đỡ cho cô ta, đúng là đáng ghét mà, Dương Phi Yến không phải chỉ hơi xinh đẹp thôi à? Có gì tài giỏi đâu cơ chứ?”

Nghe thấy Lý Vô Cực sỉ nhục Trình Kiêu như vậy, Tô Lương Tử.

đứng cạnh giận dữ hét lên một tiếng: “Tên nhóc, tốt nhất là giữ mồm miệng sạch sẽ chút đi, nếu không có là ông nội mày, ta sẽ không khách sáo đâu!”

Một ông lão mặt mày tái mét đứng sau Lý Vô Cực đột nhiên bước ra, lạnh lùng nhìn chăm chằm Tô Lương Tử, cười âm hiểm: “Ông muốn không khách sáo với tôi như thế nào? Để tôi mở rộng tâm mắt xem nào!”

Trong mắt ông lão của Vô Cực Môn hiệt lên vẻ khinh thường, còn chưa bắt đầu đột phá kết giới, mà những người này suýt nữa đã muốn gây chiến rồi.

Nhưng đánh nhau cũng tốt, tốt nhất là khiến cả hai bị thương luôn đi, như vậy đám người Vô Cực Môn bọn họ có thể ngư ông đắc lợi rồi.

Trình Kiêu nhìn Lý Vô Cực, người này không giống kiểu nhị thế tổ cậy mạnh hiếp yếu, không biết nghĩ. Ban nãy, khi đối mặt với Vô Cực Môn, mặc dù anh ta vẫn luôn thể hiện rất khách sáo, nhưng rõ ràng là đang kích động cảm xúc của mọi người, để có lợi cho mình.

Còn bây giờ, khi đối phó với Trình Kiêu, thái độ của anh ta rất kiêu ngạo, đó là sự khinh thường từ tận đáy lòng.

Nhưng mà, Trình Kiêu phát hiện khi anh ta đi tới, ánh mắt không hề rời khỏi người anh, hiển nhiên là đang đánh giá chính mình.

Coi thường địch về chiến lược, coi trọng địch về mặt chiến thuật, có thể thấy, thiên tài của bảy thế gia này không phải là chỉ nói đùa.

Trình Kiêu mặt vẫn không cảm xúc, nhìn Lý Vô Cực, thản nhiên nói: “Cô ấy đã có đồng đội rồi, anh mù à?”

Mọi người nhìn Trình Kiêu, vô cùng kinh hãi.

“Tên nhóc này là ai thế, lại dám nói vậy với cậu chủ Vô Cực.”

“Tên nhóc này gan lớn thật đấy!”

“Có lẽ anh ta thật sự có thực lực!”

“Ha ha, thực lực cái quái gì, anh ta chỉ là người của giới ngụy võ, hoàn toàn chưa từng nghe đến danh tiếng của Lý Vô Cực, cho nên mới không sợ.”

“Hóa ra là giới ngụy võ, Dương Phi Yến mù rồi à? Lại chọn người của giới ngụy võ.”

Nghe thấy Trình Kiêu không phải là người của giới cổ võ, đám người giới cổ võ đồng loạt buông lời châm biếm. Những người.

giới võ đạo không có ý thù hắn gì với Trình Kiêu, nhưng lại đứng sang một bên, vui vẻ khi thấy người khác gặp nạn.

Do đó có thể thấy, người trong giới võ đạo được giới cổ võ gọi là giới ngụy võ, cũng không hẳn là vô lý.

Ít nhất khi bàn về thực lực, giới võ đạo cũng thua kém xa giới cổ võ.

Cô gái mặc váy đỏ đứng cạnh, hừ lạnh một tiếng: “giới cổ võ các người lại làm sao thế? Không phải cũng chỉ là một đám đạo đức giả thôi à”

“To gan, lại dám sỉ nhục giới cổ võ, muốn chết à!” Có người Mắng.

Lý Vô Cực nói: “Được rồi, chỉ là một người phụ nữ cảnh giới Tiên Thiên đại thành mà thôi, chúng ta cần gì có kiến thức nông cạn như cô ta!

Chương trước Chương tiếp
Loading...