Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao
Chương 87: Tô Càn Nguyên khó chơi
Mọi người đều biết, con đường luyện thể đi không lâu, cùng lắm chỉ tới cảnh
giới Kim Đan.
Mà cảnh giới Kim Đan tu tiên thông thường, thông qua pháp lực cộng thêm
thân thể, không yếu hơn cảnh giới Kim Đan luyện thể chút nào.
Con đường luyện thể chỉ chiếm ưu thế trong cảnh giới Luyện Khí, sau cảnh giới
Trúc Cơ, luyện thể giống như đùa giỡn.
Không phải là Tô Càn Nguyên không muốn luyện thể, nhưng thứ đồ chơi này
nghĩ thì tốt, trên thực tế lại vô dụng.
Lúc này Tô Càn Nguyên bày ra kiến thức phong phú.
Lão ta sẽ không dễ bị Sở Duyên lừa gạt như Diệp Lạc và Trương Hàn.
“Sư tôn, con đường luyện thể chỉ tới cảnh giới Kim Đan, mà sức chiến đấu rất
yếu, tu con đường này, thực sự có biện pháp nối thẳng thành tiên sao?”
Tô Càn Nguyên cẩn thận hỏi.
Sở Duyên ngồi trên ngai vàng tông chủ nghe thấy những lời này, trong lòng
sửng sốt.
Ồ chuyện này…
Là như vậy sao?
Hắn không rõ con đường luyện thể lắm…
Thôi.
Dù sao cứ lừa gạt là được.
“Vi sư nói con đường luyện thể, không phải giống như lời con nói, con có biết
một chủng tộc chỉ tồn tại trong truyền thuyết, vu tộc không?”
Sở Duyên đứng dậy, chắp hai tay sau lưng nói.
“Khởi bẩm sư tôn, đệ tử… Đệ tử chưa từng nghe nói tới.”
Tô Càn Nguyên mê mang lắc đầu.
“Vu tộc à, vu tộc…”
Sở Duyên nhắc một tiếng, đi về trước một bước, mặt nhìn ngoài điện, lộ ra vẻ
hồi ức.
Hiện giờ hắn đang cố gắng nghĩ tới một số chuyện xưa về “vu tộc” ở đời trước.
Nhưng vẻ mặt này lọt vào trong mắt Tô Càn Nguyên.
Lại biến thành hồi ức quá khứ.
Điều này khiến Tô Càn Nguyên không khỏi cau mày.
Muốn nghĩ ra “vu tộc” là chủng tộc gì.
Nhưng trái lo phải nghĩ, lão ta không tìm được một chút ghi chép về vu tộc.
Nhưng lão ta có suy đoán.
Có phải là thời đại của sư tôn, là thời đại vu tộc tồn tại hay không?
Cho nên sư tôn mới biết vu tộc.
Còn như sư tôn nói, vu tộc chỉ tồn tại trong truyền thuyết…
Chắc chắn chỉ biên soạn ra.
Thực ra là vì giấu diếm thời đại tồn tại của bản thân, không cho người khác biết.
Tô Càn Nguyên im lặng ghi nhớ, lần sau có cơ hội, lão ta nhất định phải điều tra
thông tin về “vu tộc” mới được.
Bên kia.
Sở Duyên suy nghĩ rất lâu, mới nói ra lý do thoái thác chuẩn bị xong.
“Càn Nguyên, vi sư muốn con tu hành, là con đường của vu tộc, vu tộc tồn tại
trong truyền thuyết, từ nhỏ bọn họ đã không có Nguyên Thần, chỉ tu thân thể.”
“Vu tộc cường đại lấy thân thể phá vạn pháp, tùy cho dù muôn vàn diệu pháp,
tất cả thần thông, đều lấy thân thể phá, Tiên Thiên dựng thế!”
“Vu tộc đứng đầu Thập Nhị Tổ Vu, lại càng không đơn giản có được cơ thể
cường đại, lại càng thông qua luyện thể, nắm trong tay căn nguyên của pháp tắc,
thực lực vô cùng cường đại.”
“Con đường của vu tộc, lấy luyện thể làm đại đạo!”
Sở Duyên mở miệng nói.
Tô Càn Nguyên vốn đang sửng sốt nghe xong những lời này.
Cho dù kiến thức của lão ta phong phú, cũng không nhịn được kinh hãi.
Lấy thân thể phá vạn pháp?
Tiên Thiên dựng thế sao?
Nếu đổi lại là những người khác nói.
Vậy Tô Càn Nguyên chắc chắn không tin.
Nhưng đây là lời sư tôn lão ta nói, vậy lão ta không thể không tin.
Chẳng lẽ sư tôn của lão ta còn lừa lão ta?
Ha ha.
Nếu người như sư tôn mà lừa gạt lão ta, vậy ngày nào đó sẽ có 13 canh giờ!
Đây rõ ràng là chuyện không có khả năng!
Mà dựa theo phương pháp luyện thể sư tôn nói…
Nếu thực sự có phương pháp luyện thể cỡ này.
Lão ta còn tu tiên làm gì!
Luyện thể cho xong việc!
“Mong sư tôn truyền cho đệ tử phong pháp luyện thể của vu tộc!”
Đôi mắt Tô Càn Nguyên nóng bỏng, quỳ một gối xuống đất, cung kính nói.
Những lời này vừa nói ra.
Sở Duyên chắp tay ở sau lưng mí mắt căng lên.
Ngươi không đúng.
Nếu thực sự có phương pháp luyện thể này, ta còn ở đây lừa ngươi? Ta đều đã
tự mình đi tu luyện.
Nghĩ thì nghĩ như vậy.
Mặt ngoài Sở Duyên vẫn là bộ dạng thản nhiên.
“Càn Nguyên à, phương pháp này vi sư có, nhưng vi sư không định truyền cho
con!”
“Bởi vì đây luôn là đạo của người khác, vi sư muốn tự con ngộ ra đạo của bản
thân, cho nên truyền cho con phương pháp này, trái lại sẽ phá hủy đạo của con.”
Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói.
Bên kia Tô Càn Nguyên ngẩn người, cảm thấy lời nói của sư tôn có lý, thích
hợp với mình, mới có thể khiến mình đi xa hơn.
Lúc này lão ta nói: “Sư tôn nói đúng! Vậy sư tôn có thể truyền phương pháp
này cho đệ tử, đệ tử coi như là tham khảo, dùng thứ này ngộ ra đạo pháp của
bản thân hay không.”
Sở Duyên: “…”
Đúng là khó chơi.
Sao đệ tử lần này khó chơi tới vậy?
Ta thực sự có phương pháp này, còn xem một bản pháp quyết tu luyện cơ sở
giai đoạn đầu cảnh giới Luyện Khí, còn dùng bản giảng giải sao?
“Thôi, phương pháp này có thể truyền thụ cho con, coi làm tham khảo, nhưng
con tới Thần Binh Các của tông môn trước, đợi con đạt được tán thành của một
kiện thần binh, vi sư sẽ truyền phương pháp này cho con, lấy làm tham khảo.”
Sở Duyên cảm thấy mình không lừa nổi nữa.
Lại sử dụng “chiến thuật kéo dài”.
Trước kéo đến Thần Binh Các, kéo mấy tháng rồi tính tiếp.
Hiện giờ đệ tử càng ngày càng khó lừa gạt.
Hắn cũng nên tăng năng lực lừa gạt của mình mới được…
giới Kim Đan.
Mà cảnh giới Kim Đan tu tiên thông thường, thông qua pháp lực cộng thêm
thân thể, không yếu hơn cảnh giới Kim Đan luyện thể chút nào.
Con đường luyện thể chỉ chiếm ưu thế trong cảnh giới Luyện Khí, sau cảnh giới
Trúc Cơ, luyện thể giống như đùa giỡn.
Không phải là Tô Càn Nguyên không muốn luyện thể, nhưng thứ đồ chơi này
nghĩ thì tốt, trên thực tế lại vô dụng.
Lúc này Tô Càn Nguyên bày ra kiến thức phong phú.
Lão ta sẽ không dễ bị Sở Duyên lừa gạt như Diệp Lạc và Trương Hàn.
“Sư tôn, con đường luyện thể chỉ tới cảnh giới Kim Đan, mà sức chiến đấu rất
yếu, tu con đường này, thực sự có biện pháp nối thẳng thành tiên sao?”
Tô Càn Nguyên cẩn thận hỏi.
Sở Duyên ngồi trên ngai vàng tông chủ nghe thấy những lời này, trong lòng
sửng sốt.
Ồ chuyện này…
Là như vậy sao?
Hắn không rõ con đường luyện thể lắm…
Thôi.
Dù sao cứ lừa gạt là được.
“Vi sư nói con đường luyện thể, không phải giống như lời con nói, con có biết
một chủng tộc chỉ tồn tại trong truyền thuyết, vu tộc không?”
Sở Duyên đứng dậy, chắp hai tay sau lưng nói.
“Khởi bẩm sư tôn, đệ tử… Đệ tử chưa từng nghe nói tới.”
Tô Càn Nguyên mê mang lắc đầu.
“Vu tộc à, vu tộc…”
Sở Duyên nhắc một tiếng, đi về trước một bước, mặt nhìn ngoài điện, lộ ra vẻ
hồi ức.
Hiện giờ hắn đang cố gắng nghĩ tới một số chuyện xưa về “vu tộc” ở đời trước.
Nhưng vẻ mặt này lọt vào trong mắt Tô Càn Nguyên.
Lại biến thành hồi ức quá khứ.
Điều này khiến Tô Càn Nguyên không khỏi cau mày.
Muốn nghĩ ra “vu tộc” là chủng tộc gì.
Nhưng trái lo phải nghĩ, lão ta không tìm được một chút ghi chép về vu tộc.
Nhưng lão ta có suy đoán.
Có phải là thời đại của sư tôn, là thời đại vu tộc tồn tại hay không?
Cho nên sư tôn mới biết vu tộc.
Còn như sư tôn nói, vu tộc chỉ tồn tại trong truyền thuyết…
Chắc chắn chỉ biên soạn ra.
Thực ra là vì giấu diếm thời đại tồn tại của bản thân, không cho người khác biết.
Tô Càn Nguyên im lặng ghi nhớ, lần sau có cơ hội, lão ta nhất định phải điều tra
thông tin về “vu tộc” mới được.
Bên kia.
Sở Duyên suy nghĩ rất lâu, mới nói ra lý do thoái thác chuẩn bị xong.
“Càn Nguyên, vi sư muốn con tu hành, là con đường của vu tộc, vu tộc tồn tại
trong truyền thuyết, từ nhỏ bọn họ đã không có Nguyên Thần, chỉ tu thân thể.”
“Vu tộc cường đại lấy thân thể phá vạn pháp, tùy cho dù muôn vàn diệu pháp,
tất cả thần thông, đều lấy thân thể phá, Tiên Thiên dựng thế!”
“Vu tộc đứng đầu Thập Nhị Tổ Vu, lại càng không đơn giản có được cơ thể
cường đại, lại càng thông qua luyện thể, nắm trong tay căn nguyên của pháp tắc,
thực lực vô cùng cường đại.”
“Con đường của vu tộc, lấy luyện thể làm đại đạo!”
Sở Duyên mở miệng nói.
Tô Càn Nguyên vốn đang sửng sốt nghe xong những lời này.
Cho dù kiến thức của lão ta phong phú, cũng không nhịn được kinh hãi.
Lấy thân thể phá vạn pháp?
Tiên Thiên dựng thế sao?
Nếu đổi lại là những người khác nói.
Vậy Tô Càn Nguyên chắc chắn không tin.
Nhưng đây là lời sư tôn lão ta nói, vậy lão ta không thể không tin.
Chẳng lẽ sư tôn của lão ta còn lừa lão ta?
Ha ha.
Nếu người như sư tôn mà lừa gạt lão ta, vậy ngày nào đó sẽ có 13 canh giờ!
Đây rõ ràng là chuyện không có khả năng!
Mà dựa theo phương pháp luyện thể sư tôn nói…
Nếu thực sự có phương pháp luyện thể cỡ này.
Lão ta còn tu tiên làm gì!
Luyện thể cho xong việc!
“Mong sư tôn truyền cho đệ tử phong pháp luyện thể của vu tộc!”
Đôi mắt Tô Càn Nguyên nóng bỏng, quỳ một gối xuống đất, cung kính nói.
Những lời này vừa nói ra.
Sở Duyên chắp tay ở sau lưng mí mắt căng lên.
Ngươi không đúng.
Nếu thực sự có phương pháp luyện thể này, ta còn ở đây lừa ngươi? Ta đều đã
tự mình đi tu luyện.
Nghĩ thì nghĩ như vậy.
Mặt ngoài Sở Duyên vẫn là bộ dạng thản nhiên.
“Càn Nguyên à, phương pháp này vi sư có, nhưng vi sư không định truyền cho
con!”
“Bởi vì đây luôn là đạo của người khác, vi sư muốn tự con ngộ ra đạo của bản
thân, cho nên truyền cho con phương pháp này, trái lại sẽ phá hủy đạo của con.”
Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói.
Bên kia Tô Càn Nguyên ngẩn người, cảm thấy lời nói của sư tôn có lý, thích
hợp với mình, mới có thể khiến mình đi xa hơn.
Lúc này lão ta nói: “Sư tôn nói đúng! Vậy sư tôn có thể truyền phương pháp
này cho đệ tử, đệ tử coi như là tham khảo, dùng thứ này ngộ ra đạo pháp của
bản thân hay không.”
Sở Duyên: “…”
Đúng là khó chơi.
Sao đệ tử lần này khó chơi tới vậy?
Ta thực sự có phương pháp này, còn xem một bản pháp quyết tu luyện cơ sở
giai đoạn đầu cảnh giới Luyện Khí, còn dùng bản giảng giải sao?
“Thôi, phương pháp này có thể truyền thụ cho con, coi làm tham khảo, nhưng
con tới Thần Binh Các của tông môn trước, đợi con đạt được tán thành của một
kiện thần binh, vi sư sẽ truyền phương pháp này cho con, lấy làm tham khảo.”
Sở Duyên cảm thấy mình không lừa nổi nữa.
Lại sử dụng “chiến thuật kéo dài”.
Trước kéo đến Thần Binh Các, kéo mấy tháng rồi tính tiếp.
Hiện giờ đệ tử càng ngày càng khó lừa gạt.
Hắn cũng nên tăng năng lực lừa gạt của mình mới được…