Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 64: Chỉ như vậy



Trong đấu trường ở phía dưới.
Đã bắt đầu tỷ thí.
Hai đệ tử đang đấu pháp, đủ loại pháp thuật lộng lẫy lóa mắt được dùng ra, các
loại pháp bảo uy thế cường đại cũng được lấy ra.
Càng đấu càng không thể tách ra.
Đây là đấu pháp giữa các đệ tử cảnh giới Kim Đan.
Diệp Lạc ngồi trên vòng tròn nhìn thoáng qua, lập tức cảm thấy không thú vị
nữa.
Đây là cảnh giới Kim Đan sao?
Chỉ như vậy thôi à?
Hắn ta còn tưởng cảnh giới Kim Đan mạnh cỡ nào cơ.
Thì ra chỉ như vậy.
Đây không phải là có tay sẽ làm được sao?
Diệp Lạc bĩu môi không chút dấu vết.
Càn Đế Đạo Tông, đường đường là Thánh Địa Đông Châu, không ngờ đệ tử chỉ
như vậy.
Có lẽ chỉ có hai đệ tử này gà như vậy thôi.
Tiếp tục nhìn tiếp, có lẽ sẽ thấy được người mạnh hơn.
Diệp Lạc nghĩ như vậy, thì tiếp tục im lặng.
Vẻ mặt không chút thay đổi nhìn đấu pháp ở phía dưới.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Khoảng chừng nửa ngày trôi qua.
Khi Diệp Lạc sắp ngủ tới nơi, cuối cùng đại trưởng lão cũng nhẹ giọng gọi hắn
ta.
Diệp Lạc bị giọng nói này đánh thức, lắc đầu, quay đầu nhìn về phía đại trưởng
lão.
“Làm sao vậy đại trưởng lão, lập tức đổi đệ tử mạnh hơn một chút sao? Được,
ta sẽ nâng cao tinh thần nhìn xem.”
Diệp Lạc hơi ngồi thẳng người.
Cho rằng sắp tới lượt đệ tử mạnh hơn thi đấu.
Chuyện này không thể trách hắn ta.
Ở trong mắt hắn ta, đám đệ tử này giống như trẻ con đang nô đùa.
Mạnh nhất chỉ là cảnh giới Nguyên Anh.
Xem lâu, hắn ta đều muốn đi ngủ.
Diệp Lạc không biết rằng, top mười của Đại Bỉ tông môn đã tỷ thí xong…
Đại trưởng lão nghe thấy những lời này, gương mặt cũng cứng đờ, nhưng nhanh
chóng biểu hiện không có chuyện gì.
“Không có, không có, Diệp tiểu hữu, top mười tông môn đã có, Đại Bỉ tông
môn đã tiến vào giai đoạn cuối.”
“Diệp tiểu hữu ngươi muốn tham gia không, bây giờ tham gia giai đoạn cuối,
ngươi cảm thấy thế nào?”
Đại trưởng lão nở nụ cười tươi như hoa, hỏi.
“Cái gì? Top mười? Top mười chỉ như vậy sao?”
Diệp Lạc ngẩn người.
Hắn ta thực sự không ngờ tới.
Đường đường là Thánh Địa Đông Châu, top mười Đại Bỉ tông môn chỉ như
vậy?
Chỉ là mười tên cảnh giới Nguyên Anh.
Gương mặt đại trưởng lão cứng đờ, thực sự bị mạo phạm tới.
Nhưng nghĩ một lát về bối cảnh của Diệp Lạc, chỉ có thể cười, lão ta mở miệng
nói: “Đúng vậy, top mười này không có cách nào so được với Thiên Kiêu như
Diệp tiểu hữu, không bằng Diệp tiểu hữu đừng tham gia nữa? Những đệ tử này,
ta cảm thấy không phải đối thủ của ngươi.”
Không tham gia sao?
Không tham gia hắn ta quấy rối kiểu gì?
Không tham gia sao hắn ta hoàn thành dặn dò của sư tôn?
Không hoàn thành dặn dò của sư tôn, chẳng phải tương lai hắn ta khó giữ được
vị trí tông chủ của Vô Đạo Tông sao?
Diệp Lạc vội vàng lắc đầu, nói: “Chắc chắn phải tham dự rồi, vẫn mong đại
trưởng lão ngươi xử lý một chút.”
Nghe thấy những lời này, đại trưởng lão chỉ có thể gật đầu, xua tay với một
trưởng lão ở bên cạnh.
Trưởng lão kia hiểu ý, khống chế một thanh phi kiếm, bay về phía trung tâm của
đấu trường.
Lúc này đại trưởng lão mới xoay người, quay mặt về phía Diệp Lạc cười nói:
“Diệp tiểu hữu, ngươi ra tay cần phải nhẹ nhàng một chút, mười đệ tử này là
bảo bối của Vô Đạo Tông bọn ta.”
Diệp Lạc gật đầu, không có bất cứ ý khiêm tốn nào.
Hắn ta cảm thấy hắn ta đánh mười đệ tử kia, đơn giản y như giết gà.
Chẳng qua sư tôn nói muốn quấy rối…
Cứ giẫm Càn Đế Đạo Tông như vậy, có phải có chút không đủ hay không?
Diệp Lạc bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
Hắn ta đang tự hỏi, sư tôn có ý sâu hơn hay không.

Trong đấu trường, lúc này, top mười Đại Bỉ tông môn của Vô Đạo Tông mới
quyết định ra.
Những đệ tử nằm trong top mười có tám nam hai nữ, tất cả đều là cảnh giới
Nguyên Anh.
Mười người tranh đấu với nhau.
Đây đó đều tranh giành vị trí thứ nhất.
Thực lực của mười bọn họ đều không kém nhau mấy.
Cho nên người nào cũng có khả năng đạt được vị trí thứ nhất.
Ý chí chiến đấu của bọn họ sục sôi cũng là chuyện bình thường.
Ngay khi mười đệ tử chuẩn bị cuộc chiến tranh giành vị trí số một.
Một trưởng lão chân giẫm lên phi kiếm, dừng ở giữa không trung, nhìn chằm
chằm mười đệ tử.
“Cuộc chiến tranh giành vị trí số một tạm dừng một lát, hiện giờ có một khách
quý muốn tham gia Đại Bỉ tông môn, các ngươi từ mười người biến thành mười
một người, cùng tranh giành vị trí thứ nhất!”
“Mong đừng hoài nghi tính công bằng của Đại Bỉ tông môn, khách quý tạm gia
nhập lần này cũng thuộc người trẻ tuổi, hơn nữa tuổi còn nhỏ hơn các ngươi.”
“Hi vọng các ngươi không làm mất mặt Càn Đế Đạo Tông ta.”
Giọng nói của trưởng lão như chuông đồng.
Vang vọng trong ngoài đấu trường.
Không chỉ các đệ tử kinh hãi.
Ngay cả các đại diện của nhiều tông môn tới xem cũng kinh hãi.
Vậy mà Càn Đế Đạo Tông cho người ngoài tham gia Đại Bỉ tông môn…
Đây là chuyện cho tới bây giờ chưa từng xảy ra.
Hiện giờ Càn Đế Đạo Tông lại có ngoại lệ!
Khiến rất nhiều đại diện của các tông môn kinh hãi, thực ra không phải là ngoại
lệ của Càn Đế Đạo Tông.
Mà là vì sao Càn Đế Đạo Tông lại có ngoại lệ!
Nói thật, phóng tầm mắt cả Đông Châu, căn bản không có bất cứ tông môn gì,
có thể khiến Càn Đế Đạo Tông nhìn thẳng.
Trước đây không có!
Hiện giờ chỉ có một! Đó chính là tông môn ẩn thế Vô Đạo Tông!
Chương trước Chương tiếp
Loading...