Chân Linh Cửu Biến
Chương 1361: Doanh trại thất thủ (thượng)
- Chỉ hy vọng bạn phải lão tổ của sơn khẩu trú địa có thể rảnh tay ra cứu viện, nếu không chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể trì hoãn một thời gian thôi. Có sự phối hợp của Thiên Ma, thực lực của A Tu La tất nhiên để thăng gấp bội. Doanh trại của chúng ta chính là có phòng thủ đại trận lẫn nhau, nhưng cũng không đỡ được Thiên Ma.
Lục Bình lúc này lại đột nhiên cười khổ nói:
- Tử Dương cùng chư vị tiền bối có nhận được tin tức hay không ta không biết. Nhưng ta lại biết ma la đại quân cũng nhận được tin tức, ít nhất mấy người chúng ta phải có phiền toái rồi!
Hàn Băng Miện kiểm sau lưng Tô Cẩm chấn động cả lên, nói:
- Tới bao nhiêu con Ngọc Ma La, mặc dù Tử Dương Phá Không Khiếu tiêu hao không ít, thế nhưng chút thất bại đến lúc sau mới có thể hiện ra. Lúc này chiến lực của chúng ta không giảm xuống bao nhiêu?
Lục Bình cười khổ một tiếng, nói:
- Không phải là Ngọc Ma La, là A Tu La!
Lục Bình vừa dứt lời, trong ma la đại quân nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng rống giận hùng hậu. Ma la đại quân đột nhiên tản ra một lối đi. Một con A Tu La hóa thành một đạo độn quang màu vàng kim, mang bén khí vô cùng thắng tới phá vỡ hư không đánh giết đến trước người bốn người.
Nháy mắt A Tu La phủ xuống, liên tiếp bốn đạo nhận quang cơ hồ đồng thời xuyên thấu qua hư không trực tiếp xuất hiện ba thước trước bốn thân người, đương đầu chém tới bốn đầu.
Ma la đại quân bốn phía thấy A Tu La xuất thủ nhất thời một trận hoan hộ ồn ào. Ma la đại quân trước đó bị uy thế của 8 bốn người dọa sợ đến không dám tiến lên nhất thời nhất ủng mà lên, từ bốn phương tám hướng chân chết đường đi của bốn người chạy thục mạng. Trong đó không thiếu có Huyết Ma La ở bốn phía thuận tuần, một khi bốn người cố gắng chạy trốn tất nhiên sẽ phải chịu bọn nó ngăn trở.
Chiến đi!
Tế Thủy Trường Lưu kiếm bay ra chém. Phi Toàn Liên Hoàn Sát liên tiếp liên tiếp đâm trúng nhận quang màu vàng trước người, phá giải thể công của A Tu La đồng thời cả người cũng đánh bay hơn một trường về phía sau.
Lục Bình đè mạnh sự khiếp sợ trong lòng xuống. Thời điểm này, Lục Bình mới biết được thực lực của một con A Tu La khỏe hắn rốt cuộc đạt tới độ cao bực nào. Trước đây, con A Tu La bị Lục Bình may mắn chém chết lúc đó thực lực nào chỉ là mười phần không còn lại năm, chí ít trước đó Lâm Vũ lão tổ đánh lén đã hủy diệt bày thành chiến lực của con A Tu La ấy!
Thực lực của A Tu La phải vượt qua xa pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Trong ma la tai ương rất ít có đại tu sĩ có thể đơn độc chống đỡ cùng A Tu La. Cho dù là Tử Dương cung đại tu sĩ cũng chỉ có thể cùng A Tu La du đấu, trì hoãn thời gian thôi. Xem như hai vị đại tu sĩ thời điểm đối mặt A Tu La cũng sẽ không chính diện chống đỡ cùng nó.
Lục Bình vào khoảnh khắc đâm rách nhận quang màu vàng, Chân Linh Chi Kiếm đã vọt thẳng lên từ sau lưng hắn. Trong khánh vân màu tím lam, Chân Linh Chi Kiếm đã hóa thành một con giao long đánh giết về phía A Tu La, lúc này trừ mạnh mẽ tiến về trước thì đã không còn đường lui.
Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm cũng đã đỡ được thế công của A Tu La. Chẳng qua nhìn thần sắc của hai người hơi có vẻ thảm hại, hiển nhiên không hời hợt như Lục Bình.
Giữa ba người trao đổi ánh mắt lẫn nhau, lập tức đã biết được chuyện hôm nay sợ là khó có thể lành rồi. Riêng Ân Thiên Sở vào chớp mắt nhận quang xuất hiện đã biến mất không thấy đâu nữa. Lục Bình loáng thoáng dường như nhận ô ra được Ân Thiên Sở đã núi phía sau mình, chờ thời điểm dưới ba người vây công con A Tu La lộ ra sơ hở sẽ cho nó một kích trí mạng.
Vào sát na A Tu La xuất hiện, trong ma la đại quân đột nhiên dâng lên một cổ âm lãnh, khí tức hung lệ. Trong giây lát, một cỗ khí tức đó giống như một đạo lãnh phong mang theo đạo cuốn ùa qua toàn bộ chiến trường. Phía ma la đại quân đột nhiên đại chẩn, mà bên Tử Dương cung tu sĩ lại không hẹn mà cùng bị đạo Phệ Hồn Thần Thông âm lãnh đó ảnh hưởng.
Thiên Ma ẩn giấu trong ma la đại quân rốt cục xuất thủ. Hơn nữa trong phút chốc xuất thủ đối tượng lại là tất cả Tử Dương cung tu sĩ của cả tòa doanh trại.
Mấy đạo tiếng kinh hở thậm chí kêu thảm truyền tới từ bốn phương tám hướng. Hiển nhiên dưới sự phụ trợ bởi đạo thần thông quỷ dị của Thiên Ma, phía Tử Dương cung tu sĩ không thể tránh khỏi bị thua thiệt nhiều. Thậm chí Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cảm đang cùng A Tu La giằng co trong nháy mắt cũng sinh ra chân chờ chốc lát. Mà An Thiên Sở ẩn giấu sau lưng Lục Bình vào giờ khắc này thậm chí không cách nào giữ vững che giấu thần thông tự thân nữa, không thể không hiển lộ ra thân hình từ trong hư không.
Trong bốn người chỉ có thần niệm của Lục Bình đủ bền bỉ, lại có Bích Lân Hồn Hỏa cùng với Quải Vân Phàm bảo vệ, mới có thể giữ vững không việc gì dưới Thiên Ma đột nhiên tập kích. Nhưng lúc này A Tu La đã bắt được thời cơ lần nữa ngang nhiên xuất thủ.
Ân Thiên Sở cũng đã đành, ít nhất vẫn ở sau lưng Lục Bình, nhưng hai người khác hẳn lại không còn kịp nhắc nhở nữa. Chân Linh Chi Kiếm trong nháy mắt hóa thành một đạo kinh lôi rơi xuống định đầu của A Tu La, Cùng lúc đó, hai tay của Lục Bình hơi bấm ra một đạo chỉ quyết, trong miệng ngay cả chủ quyết đều không đọc. Một đoàn mây đen hội tụ giữa bầu trời. Theo sát là một đạo lối quang rơi xuống trước hết lập tức nổ tung từng tiếng nổ, đồng thời đám ba người Tạ Thiên Dương thức tỉnh. Từng đạo một Quỳ Thủy Thần Lôi đã phối hợp Kinh Lôi Kiếm Quyết lấy lực một người nhất cử đỡ được A Tu La đánh bất ngờ. Thế nhưng Lục Bình trong nháy mắt cũng bị A Tu La phản kích chấn đắc tâm thần dao động, khí huyết sôi trào, dưới mũi rịn ra vết máu ròng ròng.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, trên thực tế đám ba người Tạ Thiên Dương từ khi bị Thiên Ma Phệ Hồn Thần Thông đánh vào đến lúc Lục Bình có thể thi triển Quy Thủy Thần Lôi miễn cưỡng hóa giải thể công của A Tu La chẳng qua là trong thời gian phút chốc. Đám ba người Tạ Thiên Dương thoát khỏi Thiên Ma ẩn giấu vội vàng xuất thủ tương trợ, đồng thời trong lòng thầm nói một tiếng xấu hổ, nhưng Lục Bình vẫn bị chấn thương nội phủ.
Cũng may thân thể của Lục Bình lúc này không ngừng dựng dưỡng sớm đã khác hẳn xa với thường nhân. Loại thương thế này mặc dù phiền toái, nhưng vẫn không đến nỗi trong thời gian ngắn ảnh hưởng đến sự phát huy thực lực của hắn!
Lần này Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm liên thủ chính diện đối kháng A Tu La. Một loại hợp kích bí thuật trước đó Lục Bình thấy hai người liên thủ thi triển lần nữa được họ thi triển ra. Mặc dù không cách nào hoàn toàn chống được A Tu La chính diện đánh vào, nhưng có Lục Bình ở một bên du đấu lược trận cho hai người, đồng thời bổ sung chỗ thiếu sót, nên mỗi lần A Tu La chắc mẩm là đánh sẽ trúng đích, thì cả nhóm có thể hóa giải thể công cuối cùng của nó, càng thêm làm A Tu La nổi trận lôi đình.
Lục Bình lúc này lại đột nhiên cười khổ nói:
- Tử Dương cùng chư vị tiền bối có nhận được tin tức hay không ta không biết. Nhưng ta lại biết ma la đại quân cũng nhận được tin tức, ít nhất mấy người chúng ta phải có phiền toái rồi!
Hàn Băng Miện kiểm sau lưng Tô Cẩm chấn động cả lên, nói:
- Tới bao nhiêu con Ngọc Ma La, mặc dù Tử Dương Phá Không Khiếu tiêu hao không ít, thế nhưng chút thất bại đến lúc sau mới có thể hiện ra. Lúc này chiến lực của chúng ta không giảm xuống bao nhiêu?
Lục Bình cười khổ một tiếng, nói:
- Không phải là Ngọc Ma La, là A Tu La!
Lục Bình vừa dứt lời, trong ma la đại quân nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng rống giận hùng hậu. Ma la đại quân đột nhiên tản ra một lối đi. Một con A Tu La hóa thành một đạo độn quang màu vàng kim, mang bén khí vô cùng thắng tới phá vỡ hư không đánh giết đến trước người bốn người.
Nháy mắt A Tu La phủ xuống, liên tiếp bốn đạo nhận quang cơ hồ đồng thời xuyên thấu qua hư không trực tiếp xuất hiện ba thước trước bốn thân người, đương đầu chém tới bốn đầu.
Ma la đại quân bốn phía thấy A Tu La xuất thủ nhất thời một trận hoan hộ ồn ào. Ma la đại quân trước đó bị uy thế của 8 bốn người dọa sợ đến không dám tiến lên nhất thời nhất ủng mà lên, từ bốn phương tám hướng chân chết đường đi của bốn người chạy thục mạng. Trong đó không thiếu có Huyết Ma La ở bốn phía thuận tuần, một khi bốn người cố gắng chạy trốn tất nhiên sẽ phải chịu bọn nó ngăn trở.
Chiến đi!
Tế Thủy Trường Lưu kiếm bay ra chém. Phi Toàn Liên Hoàn Sát liên tiếp liên tiếp đâm trúng nhận quang màu vàng trước người, phá giải thể công của A Tu La đồng thời cả người cũng đánh bay hơn một trường về phía sau.
Lục Bình đè mạnh sự khiếp sợ trong lòng xuống. Thời điểm này, Lục Bình mới biết được thực lực của một con A Tu La khỏe hắn rốt cuộc đạt tới độ cao bực nào. Trước đây, con A Tu La bị Lục Bình may mắn chém chết lúc đó thực lực nào chỉ là mười phần không còn lại năm, chí ít trước đó Lâm Vũ lão tổ đánh lén đã hủy diệt bày thành chiến lực của con A Tu La ấy!
Thực lực của A Tu La phải vượt qua xa pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Trong ma la tai ương rất ít có đại tu sĩ có thể đơn độc chống đỡ cùng A Tu La. Cho dù là Tử Dương cung đại tu sĩ cũng chỉ có thể cùng A Tu La du đấu, trì hoãn thời gian thôi. Xem như hai vị đại tu sĩ thời điểm đối mặt A Tu La cũng sẽ không chính diện chống đỡ cùng nó.
Lục Bình vào khoảnh khắc đâm rách nhận quang màu vàng, Chân Linh Chi Kiếm đã vọt thẳng lên từ sau lưng hắn. Trong khánh vân màu tím lam, Chân Linh Chi Kiếm đã hóa thành một con giao long đánh giết về phía A Tu La, lúc này trừ mạnh mẽ tiến về trước thì đã không còn đường lui.
Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm cũng đã đỡ được thế công của A Tu La. Chẳng qua nhìn thần sắc của hai người hơi có vẻ thảm hại, hiển nhiên không hời hợt như Lục Bình.
Giữa ba người trao đổi ánh mắt lẫn nhau, lập tức đã biết được chuyện hôm nay sợ là khó có thể lành rồi. Riêng Ân Thiên Sở vào chớp mắt nhận quang xuất hiện đã biến mất không thấy đâu nữa. Lục Bình loáng thoáng dường như nhận ô ra được Ân Thiên Sở đã núi phía sau mình, chờ thời điểm dưới ba người vây công con A Tu La lộ ra sơ hở sẽ cho nó một kích trí mạng.
Vào sát na A Tu La xuất hiện, trong ma la đại quân đột nhiên dâng lên một cổ âm lãnh, khí tức hung lệ. Trong giây lát, một cỗ khí tức đó giống như một đạo lãnh phong mang theo đạo cuốn ùa qua toàn bộ chiến trường. Phía ma la đại quân đột nhiên đại chẩn, mà bên Tử Dương cung tu sĩ lại không hẹn mà cùng bị đạo Phệ Hồn Thần Thông âm lãnh đó ảnh hưởng.
Thiên Ma ẩn giấu trong ma la đại quân rốt cục xuất thủ. Hơn nữa trong phút chốc xuất thủ đối tượng lại là tất cả Tử Dương cung tu sĩ của cả tòa doanh trại.
Mấy đạo tiếng kinh hở thậm chí kêu thảm truyền tới từ bốn phương tám hướng. Hiển nhiên dưới sự phụ trợ bởi đạo thần thông quỷ dị của Thiên Ma, phía Tử Dương cung tu sĩ không thể tránh khỏi bị thua thiệt nhiều. Thậm chí Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cảm đang cùng A Tu La giằng co trong nháy mắt cũng sinh ra chân chờ chốc lát. Mà An Thiên Sở ẩn giấu sau lưng Lục Bình vào giờ khắc này thậm chí không cách nào giữ vững che giấu thần thông tự thân nữa, không thể không hiển lộ ra thân hình từ trong hư không.
Trong bốn người chỉ có thần niệm của Lục Bình đủ bền bỉ, lại có Bích Lân Hồn Hỏa cùng với Quải Vân Phàm bảo vệ, mới có thể giữ vững không việc gì dưới Thiên Ma đột nhiên tập kích. Nhưng lúc này A Tu La đã bắt được thời cơ lần nữa ngang nhiên xuất thủ.
Ân Thiên Sở cũng đã đành, ít nhất vẫn ở sau lưng Lục Bình, nhưng hai người khác hẳn lại không còn kịp nhắc nhở nữa. Chân Linh Chi Kiếm trong nháy mắt hóa thành một đạo kinh lôi rơi xuống định đầu của A Tu La, Cùng lúc đó, hai tay của Lục Bình hơi bấm ra một đạo chỉ quyết, trong miệng ngay cả chủ quyết đều không đọc. Một đoàn mây đen hội tụ giữa bầu trời. Theo sát là một đạo lối quang rơi xuống trước hết lập tức nổ tung từng tiếng nổ, đồng thời đám ba người Tạ Thiên Dương thức tỉnh. Từng đạo một Quỳ Thủy Thần Lôi đã phối hợp Kinh Lôi Kiếm Quyết lấy lực một người nhất cử đỡ được A Tu La đánh bất ngờ. Thế nhưng Lục Bình trong nháy mắt cũng bị A Tu La phản kích chấn đắc tâm thần dao động, khí huyết sôi trào, dưới mũi rịn ra vết máu ròng ròng.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, trên thực tế đám ba người Tạ Thiên Dương từ khi bị Thiên Ma Phệ Hồn Thần Thông đánh vào đến lúc Lục Bình có thể thi triển Quy Thủy Thần Lôi miễn cưỡng hóa giải thể công của A Tu La chẳng qua là trong thời gian phút chốc. Đám ba người Tạ Thiên Dương thoát khỏi Thiên Ma ẩn giấu vội vàng xuất thủ tương trợ, đồng thời trong lòng thầm nói một tiếng xấu hổ, nhưng Lục Bình vẫn bị chấn thương nội phủ.
Cũng may thân thể của Lục Bình lúc này không ngừng dựng dưỡng sớm đã khác hẳn xa với thường nhân. Loại thương thế này mặc dù phiền toái, nhưng vẫn không đến nỗi trong thời gian ngắn ảnh hưởng đến sự phát huy thực lực của hắn!
Lần này Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm liên thủ chính diện đối kháng A Tu La. Một loại hợp kích bí thuật trước đó Lục Bình thấy hai người liên thủ thi triển lần nữa được họ thi triển ra. Mặc dù không cách nào hoàn toàn chống được A Tu La chính diện đánh vào, nhưng có Lục Bình ở một bên du đấu lược trận cho hai người, đồng thời bổ sung chỗ thiếu sót, nên mỗi lần A Tu La chắc mẩm là đánh sẽ trúng đích, thì cả nhóm có thể hóa giải thể công cuối cùng của nó, càng thêm làm A Tu La nổi trận lôi đình.