Chân Linh Cửu Biến
Chương 1335: Ai cướp giết ai (2)
Ở Chân Linh phái, Thiên Điền là người được tôn trọng nhất trong cả đệ tử đời thứ ba, cũng là đệ tử có uy vọng cao nhất, thậm chí được làm thí sinh đắc lực của Chân Linh phái chưởng môn đời kế tiếp.
Mà lúc Chân Linh phải cùng ma la chiếm chiến cuộc, lại là Thiên Điền dẫn đầu hy sinh, lấy thương đổi thương đánh chết Huyết Tu La, vì Chân Linh phải thắng được cơ hội thở dốc. Còn khi hai người Hàn Vô Nhai cùng Hoắc Vô Ngân rút đi, Chân Linh phái lâm vào tình cảnh nguy cấp nhất, lại là Thiên Điền không tiếc trọng thương đỡ được Huyết Tu La đánh lén, lúc này mới ổn định một đạo phòng tuyến cuối cùng của Lục Bình đã lảo đảo muốn ngã.
Nhưng hôm nay vào lúc sắp đạt được thắng lợi sau cùng, Thiên Điền cuối cùng vẫn không tránh thoát Huyết Tu La ám sát. Không phải là hắn tránh không khỏi mà là do liên tiếp bị thương nặng đã khiến cho hắn không còn năng lực có thể tránh thoát Huyết Tu La tập sát sau lưng lần này.
Lục Bình đưa tay bắt một cái trước khi không, một đạo con sông linh khí trong nháy mắt thành hình. Thi thể của Thiên Điện trôi lơ lửng trên con sông linh khí chậm rãi bay vào trong Chân Linh phái trú địa.
Vì trú địa cuộc chiến này, Chân Linh phái đã bỏ ra giá cao đủ thảm trọng!
Lưu Thiên Viễn cùng Lục Cầm Nhi trước một bước tiến vào trong chiến trường, theo đó một con A Tu La cùng với một con Ngọc Tu La liên tiếp vẫn lạc. Chân Linh phái đã rút ra được nhiều nhân thủ, trận chiến này Chân Linh phải chiến thắng đã không huyền niệm.
Nhưng lúc này tất cả Chân Linh phải tu sĩ đều nín một cổ khí, đó chính là làm hết khả năng cướp đoạt càng nhiều chiến công hơn, khiến cho những tu sĩ của các phái lúc này chạy đến chiếm tiện nghi đều không thu hoạch được gì cả!
Lúc này tu sĩ của các phái đã sát nhập vào trong chiến trường. Mặc dù ma la đại quân vẫn có ưu thế về số lượng, nhưng trong cao cấp tu sĩ từ pháp tướng kỳ trở lên, nhân tộc đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
Mà không có những ma la khác quấy rầy, đám người Tạ Thiên Dương cũng đua nhau phát huy ra thực lực của mình.
Huyết Tu La một mực quấy rầy bên người Tạ Thiên Dương đã bị người dẫn đi, con Ngọc Tu La trước mắt trong nháy mắt lập tức bị Tạ Thiên Dương liên tiếp đâm trúng hai kiếm.
Lập tức vào lúc đó, một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cũng là thứ muốn chiếm tiện nghi, muốn lên tới cùng Tạ Thiên Dương giáp công Ngọc Tu La cướp đoạt chiến công.
- Cút!
Tạ Thiên Dương nổi giận gầm lên một tiếng. Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm không kêu lên trên người của Ngọc Tu La, mà là lột bỏ trên người pháp tướng trong kỳ tu sĩ cướp đoạt chiến công! chiến công!
- A, Tạ Thiên Dương người làm gì đó? Ngươi cùng ma la là một nhóm sao?
Tu sĩ này cũng coi là xui xẻo. Nguyên vốn hắn bao hết đường lui của ma la muốn cướp đoạt chiến công, không ngờ Tạ Thiên Dương dám ngược lại tấn công hắn. Mà Ngọc Tu La giống vậy cũng tức giận khi có người tập sát sau lưng, cũng đem Bạn Sinh Linh Bảo đập tới hắn.
Vị tu sĩ bất quá chỉ là một gã pháp tướng trung kỳ tu sĩ nhặt tiện nghi bình thường thôi, làm sao có thể ngăn cản được một kích liên thủ của Ngọc Tu La cùng với Tử Dương Cung đích truyền. Hắn tức thì bị đánh miệng phun máu tươi, chưa kịp chờ mình nhặt được tiện nghi đã nhận lấy một thân bị thương trước.
Trong lòng của tu sĩ mặc dù hận vô cùng, nhưng người trước mắt chính là Tử Dương Cung đích truyền, cũng không phải là hắn có thể trêu chọc chỉ đành phải thảm hại thổi lui ra khỏi đại chiến lần này.
Thân phận của Tạ Thiên Dương là gì? Nếu hắn đã biểu minh không cho người khác cướp đoạt chiến công, những tu sĩ khác đua nhau đi vòng quanh hắn, không cần thiết đắc tội vị thánh địa đích truyền này.
Một vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ sau khi gia nhập chiến đoàn chuyện làm thứ nhất không phải là đoạt lấy chiến công từ trong tay Chân Linh phái, mà là bay đi thẳng tới một vị trí giữa sân chiến.
Thời điểm Thiên Phàm lão tổ vẫn lạc trước đó, linh bảo phong phiên trong tay ông ta cũng rơi trên mặt đất. Tiếp theo, Thiên Tuyết lào tổ cũng tâm tồn tử chí đương nhiên không muốn đi nhặt lên linh bảo. Sau đó Long Hòe lão tổ cứu Thiên Tuyết lão tổ, dưới sự công kích của A Tu La sau đó cũng chưa kịp nhặt lên món linh bảo này, để cho đại chiến một mực tiến hành được như hiện tại, món linh bảo này thất lạc trên chiến trường cuối cùng vẫn nằm ở đó.
Để mắt tới món linh bảo này há chỉ có một người. Thời điểm pháp tướng sơ kỳ tu sĩ nọ sắp tới gần trước cướp được, có hai người pháp tướng tu sĩ giống vậy đã phát hiện chỗ của món linh bảo này, đua nhau đi về phía trước cướp lấy.
Nhưng theo sát một đạo kiếm mang thoáng qua, nhanh đến mức tất cả mọi người đều phản ứng không kịp, tiếp theo đó là hai tiếng kêu đau truyền tới. Hai người pháp tướng sơ kỳ tu sĩ muốn cướp món linh bảo đều đã bị kiếm mang chặt đứt cổ tay.
Một bóng người đứng ở nơi đó chậm rãi ngồi xổm người xuống, hai tay đem linh bảo quạt gió thổi phồng lên rồi sau đó thu vào bên trong trữ vật pháp khí. Ánh mắt nâng lên lúc nhìn về phía mấy vị tu sĩ muốn cướp đoạt món linh bảo này lóe ra chính là sát cơ lạnh lẽo.
- Lục Thiên Bình, người muốn làm gì?
- Bọn ta hảo ý chạy tới viện thủ, không ngờ ngươi lại hạ độc thủ với bọn ta như vậy!
Lục Bình âm trầm cười một tiếng, hỏi:
- Viện thủ sao? Đây là linh báo của Chân Linh phái, người nào cướp, ta giết kẻ ấy!
Sát ý mênh mông giống như sóng lớn mãnh liệt đi về bốn phía, khiến cho tất cả tu sĩ bốn phía toàn bộ ngậm miệng lại.
Đây chính là một người dữ dằn ngay cả A Tu La cũng có thể giết. Cuối cùng không một người vào lúc này dám kiên nhẫn khiêu khích Lục Bình, càng không một người dám đi nghiệm chứng một phen lời nói này của hắn.
Thời điểm đánh cờ hiệu”cứu viện” chạy tới chiến trường đích xác là chia sẻ áp lực của toàn thể Chân Linh phái, nhưng mà nguyên vốn chính là một cuộc đại chiến Chân Linh phái đã chiến thắng. Cho dù không có những tu sĩ đuổi tới cứu viện, Chân Linh phái nhiều nhất cũng bất quá là đem thời gian chiến thắng lui về phía sau một ít thôi.
Những người đó mặc dù lúc này xông vào chiến trường, nhưng dưới tình huống đại đa số cũng không cùng ma la tử chiến, thường thường đều một kích mà đi. Nhưng mỗi khi một con Huyết Ma La lâm vào tình cảnh sắp chết, những người này cũng một cổ não toàn lực xuất thủ, cướp đoạt một kích tối hậu phải chết đó, điển hình chỉ lấy chiến công không muốn xuất ra nhiều lực. Mà vừa khéo lúc này Chân Linh phái tu sĩ bởi vì liên phiên đại chiến sớm đã mệt mỏi, bổ đạo hoàn tiết cuối cùng rất ít có thể giành được qua những người này.
Huynh đệ Tần Vũ, Tần Cương mới vừa mượn lực lượng của hộ trận bị thương nặng một con Huyết Tu La, không ngờ lập tức có ba vị pháp tướng tu sĩ giành được Huyết Tu trước người bọn họ, muốn bổ một kích tối hậu.
Huynh đệ Tân Vũ, Tần Cương giận dữ, nhưng lúc này hai người đã không còn kịp xuất thủ cướp đoạt nữa. Mắt thấy tính điểm thật vất vả tới tay sẽ phải vứt bỏ, một tiểu nhân vào khoảng một thước đột nhiên xuất hiện sau lưng Huyết Tu La, một cước đạp cái mông Huyết Tu La. Huyết Tu La nhất thời bay đi về phía trước.
Tần Vũ, Tần Cương mừng rỡ, hai người nhanh chóng tiến lên. Tần Cương chặn lại một kích làm Huyết Tu La giãy giụa. Tần Vũ nhân cơ hội lấy đâu con tu la đó.&
Mà lúc Chân Linh phải cùng ma la chiếm chiến cuộc, lại là Thiên Điền dẫn đầu hy sinh, lấy thương đổi thương đánh chết Huyết Tu La, vì Chân Linh phải thắng được cơ hội thở dốc. Còn khi hai người Hàn Vô Nhai cùng Hoắc Vô Ngân rút đi, Chân Linh phái lâm vào tình cảnh nguy cấp nhất, lại là Thiên Điền không tiếc trọng thương đỡ được Huyết Tu La đánh lén, lúc này mới ổn định một đạo phòng tuyến cuối cùng của Lục Bình đã lảo đảo muốn ngã.
Nhưng hôm nay vào lúc sắp đạt được thắng lợi sau cùng, Thiên Điền cuối cùng vẫn không tránh thoát Huyết Tu La ám sát. Không phải là hắn tránh không khỏi mà là do liên tiếp bị thương nặng đã khiến cho hắn không còn năng lực có thể tránh thoát Huyết Tu La tập sát sau lưng lần này.
Lục Bình đưa tay bắt một cái trước khi không, một đạo con sông linh khí trong nháy mắt thành hình. Thi thể của Thiên Điện trôi lơ lửng trên con sông linh khí chậm rãi bay vào trong Chân Linh phái trú địa.
Vì trú địa cuộc chiến này, Chân Linh phái đã bỏ ra giá cao đủ thảm trọng!
Lưu Thiên Viễn cùng Lục Cầm Nhi trước một bước tiến vào trong chiến trường, theo đó một con A Tu La cùng với một con Ngọc Tu La liên tiếp vẫn lạc. Chân Linh phái đã rút ra được nhiều nhân thủ, trận chiến này Chân Linh phải chiến thắng đã không huyền niệm.
Nhưng lúc này tất cả Chân Linh phải tu sĩ đều nín một cổ khí, đó chính là làm hết khả năng cướp đoạt càng nhiều chiến công hơn, khiến cho những tu sĩ của các phái lúc này chạy đến chiếm tiện nghi đều không thu hoạch được gì cả!
Lúc này tu sĩ của các phái đã sát nhập vào trong chiến trường. Mặc dù ma la đại quân vẫn có ưu thế về số lượng, nhưng trong cao cấp tu sĩ từ pháp tướng kỳ trở lên, nhân tộc đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
Mà không có những ma la khác quấy rầy, đám người Tạ Thiên Dương cũng đua nhau phát huy ra thực lực của mình.
Huyết Tu La một mực quấy rầy bên người Tạ Thiên Dương đã bị người dẫn đi, con Ngọc Tu La trước mắt trong nháy mắt lập tức bị Tạ Thiên Dương liên tiếp đâm trúng hai kiếm.
Lập tức vào lúc đó, một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cũng là thứ muốn chiếm tiện nghi, muốn lên tới cùng Tạ Thiên Dương giáp công Ngọc Tu La cướp đoạt chiến công.
- Cút!
Tạ Thiên Dương nổi giận gầm lên một tiếng. Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm không kêu lên trên người của Ngọc Tu La, mà là lột bỏ trên người pháp tướng trong kỳ tu sĩ cướp đoạt chiến công! chiến công!
- A, Tạ Thiên Dương người làm gì đó? Ngươi cùng ma la là một nhóm sao?
Tu sĩ này cũng coi là xui xẻo. Nguyên vốn hắn bao hết đường lui của ma la muốn cướp đoạt chiến công, không ngờ Tạ Thiên Dương dám ngược lại tấn công hắn. Mà Ngọc Tu La giống vậy cũng tức giận khi có người tập sát sau lưng, cũng đem Bạn Sinh Linh Bảo đập tới hắn.
Vị tu sĩ bất quá chỉ là một gã pháp tướng trung kỳ tu sĩ nhặt tiện nghi bình thường thôi, làm sao có thể ngăn cản được một kích liên thủ của Ngọc Tu La cùng với Tử Dương Cung đích truyền. Hắn tức thì bị đánh miệng phun máu tươi, chưa kịp chờ mình nhặt được tiện nghi đã nhận lấy một thân bị thương trước.
Trong lòng của tu sĩ mặc dù hận vô cùng, nhưng người trước mắt chính là Tử Dương Cung đích truyền, cũng không phải là hắn có thể trêu chọc chỉ đành phải thảm hại thổi lui ra khỏi đại chiến lần này.
Thân phận của Tạ Thiên Dương là gì? Nếu hắn đã biểu minh không cho người khác cướp đoạt chiến công, những tu sĩ khác đua nhau đi vòng quanh hắn, không cần thiết đắc tội vị thánh địa đích truyền này.
Một vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ sau khi gia nhập chiến đoàn chuyện làm thứ nhất không phải là đoạt lấy chiến công từ trong tay Chân Linh phái, mà là bay đi thẳng tới một vị trí giữa sân chiến.
Thời điểm Thiên Phàm lão tổ vẫn lạc trước đó, linh bảo phong phiên trong tay ông ta cũng rơi trên mặt đất. Tiếp theo, Thiên Tuyết lào tổ cũng tâm tồn tử chí đương nhiên không muốn đi nhặt lên linh bảo. Sau đó Long Hòe lão tổ cứu Thiên Tuyết lão tổ, dưới sự công kích của A Tu La sau đó cũng chưa kịp nhặt lên món linh bảo này, để cho đại chiến một mực tiến hành được như hiện tại, món linh bảo này thất lạc trên chiến trường cuối cùng vẫn nằm ở đó.
Để mắt tới món linh bảo này há chỉ có một người. Thời điểm pháp tướng sơ kỳ tu sĩ nọ sắp tới gần trước cướp được, có hai người pháp tướng tu sĩ giống vậy đã phát hiện chỗ của món linh bảo này, đua nhau đi về phía trước cướp lấy.
Nhưng theo sát một đạo kiếm mang thoáng qua, nhanh đến mức tất cả mọi người đều phản ứng không kịp, tiếp theo đó là hai tiếng kêu đau truyền tới. Hai người pháp tướng sơ kỳ tu sĩ muốn cướp món linh bảo đều đã bị kiếm mang chặt đứt cổ tay.
Một bóng người đứng ở nơi đó chậm rãi ngồi xổm người xuống, hai tay đem linh bảo quạt gió thổi phồng lên rồi sau đó thu vào bên trong trữ vật pháp khí. Ánh mắt nâng lên lúc nhìn về phía mấy vị tu sĩ muốn cướp đoạt món linh bảo này lóe ra chính là sát cơ lạnh lẽo.
- Lục Thiên Bình, người muốn làm gì?
- Bọn ta hảo ý chạy tới viện thủ, không ngờ ngươi lại hạ độc thủ với bọn ta như vậy!
Lục Bình âm trầm cười một tiếng, hỏi:
- Viện thủ sao? Đây là linh báo của Chân Linh phái, người nào cướp, ta giết kẻ ấy!
Sát ý mênh mông giống như sóng lớn mãnh liệt đi về bốn phía, khiến cho tất cả tu sĩ bốn phía toàn bộ ngậm miệng lại.
Đây chính là một người dữ dằn ngay cả A Tu La cũng có thể giết. Cuối cùng không một người vào lúc này dám kiên nhẫn khiêu khích Lục Bình, càng không một người dám đi nghiệm chứng một phen lời nói này của hắn.
Thời điểm đánh cờ hiệu”cứu viện” chạy tới chiến trường đích xác là chia sẻ áp lực của toàn thể Chân Linh phái, nhưng mà nguyên vốn chính là một cuộc đại chiến Chân Linh phái đã chiến thắng. Cho dù không có những tu sĩ đuổi tới cứu viện, Chân Linh phái nhiều nhất cũng bất quá là đem thời gian chiến thắng lui về phía sau một ít thôi.
Những người đó mặc dù lúc này xông vào chiến trường, nhưng dưới tình huống đại đa số cũng không cùng ma la tử chiến, thường thường đều một kích mà đi. Nhưng mỗi khi một con Huyết Ma La lâm vào tình cảnh sắp chết, những người này cũng một cổ não toàn lực xuất thủ, cướp đoạt một kích tối hậu phải chết đó, điển hình chỉ lấy chiến công không muốn xuất ra nhiều lực. Mà vừa khéo lúc này Chân Linh phái tu sĩ bởi vì liên phiên đại chiến sớm đã mệt mỏi, bổ đạo hoàn tiết cuối cùng rất ít có thể giành được qua những người này.
Huynh đệ Tần Vũ, Tần Cương mới vừa mượn lực lượng của hộ trận bị thương nặng một con Huyết Tu La, không ngờ lập tức có ba vị pháp tướng tu sĩ giành được Huyết Tu trước người bọn họ, muốn bổ một kích tối hậu.
Huynh đệ Tân Vũ, Tần Cương giận dữ, nhưng lúc này hai người đã không còn kịp xuất thủ cướp đoạt nữa. Mắt thấy tính điểm thật vất vả tới tay sẽ phải vứt bỏ, một tiểu nhân vào khoảng một thước đột nhiên xuất hiện sau lưng Huyết Tu La, một cước đạp cái mông Huyết Tu La. Huyết Tu La nhất thời bay đi về phía trước.
Tần Vũ, Tần Cương mừng rỡ, hai người nhanh chóng tiến lên. Tần Cương chặn lại một kích làm Huyết Tu La giãy giụa. Tần Vũ nhân cơ hội lấy đâu con tu la đó.&