Chân Linh Cửu Biến
Chương 1334: Ai cướp giết ai (1)
Trong lúc nhất thời, những tu sĩ làm trên người xem vách không ngờ lại một lần nữa lọt vào trong trầm mặc quái dị. Nguyên vốn đây là cục diện bọn họ nghĩ đến trước đó, nhưng hiện tại không biết tại sao, cũng lập tức đều không nắm được 5 chú ý.
- Lục Thiên Bình này...
- Lục Thiên Bình này...
Lại có ba bốn đạo thanh âm đồng thời vang lên, rồi sau đó mọi người không hẹn mà cùng trầm mặc không phản ứng gì. Tất cả mọi người biết nguyên nhân làm bọn họ lập tức trù trừ không tiến lên chính là trên người Lục Thiên Bình.
Tên yêu nghiệt này a, đây chính là sự tồn tại ở pháp tướng trung kỳ ngay cả A Tu La đều có thể chém chết. Pháp tướng của hắn quỷ dị, vô thượng kiếm thuật thần thông tung hoành thu mở, còn có chân nguyên tu vi hùng hồn đến không thể tưởng tượng nổi. Hết thảy điều đó nói rõ đây là một người không thấp hơn, thậm chí còn khó đeo bám hơn nếu so với vai trò của Tiểu Bạch Vũ năm đó.
Hôm nay đánh một trận, đông đảo tu sĩ vây xem đều đã biết được mình đắc tội rất lớn với Chân Linh phái. Nếu chẳng qua một nhà Chân Linh phái cũng đã đành, coi như ngày sau có thể trở thành đại hình tông môn vừa có thể như thế nào, họ còn có thể chạy đến Trung Thổ tới tính sổ thu nợ hay sao?
Cần phải là nhà môn phái này xuất hiện một nhân vật giống Tiêu Bạch Vũ...
- Mẹ kiếp, làm thôi, không cướp thì uổng, hôm nay tới nhiều người như vậy, ngày sau chẳng lẽ cùng tất cả mọi người không qua được hay sao?
- Tự nhiên có được điểm chiến công a, mọi người chẳng lẽ không muốn vào Thất Tổ Đạo Đàn?
Thất Tổ Đạo Đàn, tất cả mọi người nghĩ tới chỗ Khai Thiên Thất Tổ truyền đạo trong lòng nhất thời một trận lửa nóng. Cái gì tính sổ cái gì ngày sau trả thù, không gì có thể so với Thất Tổ Đạo Đàn!
- Chân Linh phái chư vị đạo hữu chớ hoảng sợ, tại hạ Tiêu Tương phái Ngự Liều tới giúp chư vị đạo hữu một cánh tay lực!
- Tại hạ Tuyết Sơn phái Mạc Phàm cũng tới!
- Thương Sơn phái Hàn Vũ!
- Vân Bàn sơn Phồn Tinh!
- Phi Vân các Chu Nhược Hi!
Trong nháy mắt Lục Bình chém chết A Tu La, bên ngoài mấy sặm diện tích bốn phía Chân Linh phái trú địa, mấy chục đạo độn quang giống như lưu tinh cản nguyệt chạy tới trong chiến trường!
Lục Bình cười lạnh một tiếng ngoan lệ, thấp giọng nói:
- Cướp chiến công sao, chỉ mong các ngươi không muốn cướp trên đầu của ta!
Trong lúc Lục Bình chém giết A Tu La ngoài ý liệu của tất cả mọi người, tu sĩ của các phái núp trong hư không bốn phía làm người xem trên vách giống như thương lượng được rồi vậy. Một tổ ong chạy về phía chỗ Chân Linh phái, đồng thời trong miệng còn cao giọng gào lên tự giới thiệu cờ xí đánh hiệp trợ Chân Linh phái.
Những người này đã đủ nhanh, nhưng lúc này Lục Bình không muốn để cho mình trở nên nhanh hơn. Do Chân Linh phái vì trú địa phòng thủ lần này đã có hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ đời thứ nhất một chết một trọng thương, Lục Bình cũng không muốn vào lúc này mất đi một vị sư huynh nữa.
Đối mặt Ngọc Tu La không ngừng tấn công, thực lực của Lưu Thiên Viên phát huy càng lúc càng mạnh mẽ, nhưng lúc này thương thế của Thiên Điền cũng càng nghiêm trọng. Tuy nhiên cũng may ba người liên thủ còn có thể miễn cưỡng chặn con Ngọc Tu La trước mắt, nhưng khi đó còn có một con Huyết Tu La chạy tới.
Thiên Điền lại một lần nữa để được Huyết Tu La tập kích, nhưng Ngọc Tu La chạm mặt lập tức nắm lấy cơ hội. Nó ỷ vào Bạn Sinh Linh Bảo trong tay vượt xa đám người Lưu Thiên Viễn, trực tiếp chính là đánh giết khoảng cách gần.
Lưu Thiên Viên cùng Lục Cẩm Nhi hai người đem hết toàn lực cuối cùng cản lại một kích này. Nhưng Thiên Điền đã nỏ hết đà, sau khi pháp bảo trong tay giao kích cùng Bạn Sinh Linh Bảo đã gãy lìa, mà bản thân Thiên Điền cũng bị đánh bay.
Ngọc Tu La hiển nhiên sẽ không bỏ qua cho cơ hội kích phá mọi người. Nó thừa dịp Lưu Thiên Viễn cùng Lục Cầm Nhi chưa phục hồi tinh thần lại trong một kích trước đó của nó, Ngọc Tu La đã một mình vọt tới Thiên Điền.
Mắt thấy tánh mạng của Thiên Điền khó giữ được, một đạo kiếm khí giao long đã gầm thét vọt tới trước một bước.
Ngọc Tu La thấy tình thế không ổn lập tức xoay người chạy đi. Đây chính là Khai Thiên Kiếm Thuật ngay cả A Tu La đều có thể chém chết, Ngọc Tu La tuy không biết cái gì là Khai Thiên Kiếm Thuật, nhưng nó lại biết người thi triển loại kiếm thuật trước đó đã từng chém giết một con A Tu La.
Ngọc Tu La xoay người muốn chạy trốn, nhưng lúc này Lưu Thiên Viễn cùng Lục Cầm Nhi đều đã vuốt xuôi chân nguyên phập phồng không chừng trong cơ thể. Hai người thấy cơ hội không thể mất lập tức xuất thủ chặn lại.
Lục Bình thấy vậy Chân Linh Chi Kiếm trong tay quét ngang, cánh tay cầm Bạn Sinh Linh Bảo của Ngọc Tu La bị kiếm khí giao long há mồm một hàm xé kéo xuống. Lưu Thiên Viễn cùng Lục Cầm Nhi nhân cơ hội đánh chó rớt xuống nước, con Ngọc Tu La cuối cùng chết trong tay Lưu Thiên Viễn.
Ngay vào lúc ba người liên thủ đánh chết Ngọc Tu La, sau lưng Lục Bình cũng đột nhiên truyền đến một tiếng kêu đau. Vẻ mặt Lục Bình đại biên, vội vàng xoay người lại, thấy ngực của Thiên Điền bị một cây chủy thủ trạng Bạn Sinh Linh Bảo đâm xuyên qua ngực.
Mà sau lưng Thiên Điền, Huyết Tu La mặt mũi cười gắn nhìn thấy Lục Bình xoay người lại nhất thời trở nên sợ hãi, muốn rút về Bạn Sinh Linh Bảo xoay người chạy trốn.
Những món Bạn Sinh Linh Bảo đó phảng phất mọc rễ ghim vào không nhúc nhích trong ngực của Thiên Điền vậy. Còn Lục Bình thì lại là thấy rõ, hai tay của Thiên Điền đặt trước ngực của mình, hai tay bắt được thật chặt chủy thủ đâm rách lồng ngực mình.
- Đại sư huynh!
Vành mắt của Lục Bình rách hết. Huyết Tu La thậm chí ngay cả Bạn Sinh Linh Bảo của mình cũng không dám muốn nữa, xoay người muốn chạy trốn, nhưng chậm rồi. Trong thời điểm nó muốn rút ra Bạn Sinh Linh Bảo để chạy trốn đã bị chậm.
Giao long kiếm khí gào thét tới, Huyết Tu La hoàn toàn chôn vùi, nhưng hai tay của Thiên Điền vẫn gắt gao nắm không thả Bạn Sinh Linh Bảo ở ngực, sau đó cười cười hướng về phía Lục Bình. Hai mắt lập tức mất đi thần thái rơi đi trên mặt đất.
- Đại sư huynh!
- Thiên Điền sư huynh!
Thiên Điền vẫn lạc làm ca toàn thể Chân Linh phải tất cả giật mình, rồi sau đó cơ hồ tất cả Chân Linh phái tu sĩ đều phong ma vậy. Cho dù là đám người Tạ Thiên Dương một thời gian cũng bị loại cảm giác đó nhuộm lấy, đua nhau phát động phản kích. Trong lúc nhất thời toàn bộ trên chiến trường mặc dù không bởi vì Lục Bình rảnh tay ra mà thu hoạch được cơ hội thắng tuyệt đối, nhưng thật ra thì tăng mạnh chiếm cứ thượng phong.
Trước khi Lục Bình dị quân nổi lên cùng với Lưu Thiên Viện dung luyện Pháp Tướng Chi Hồn, Thiên Điền chính là người thứ nhất đương chi không thẹn trong Chân Linh phái độ tử đời thứ ba.
Vào thời điểm Lục Bình cùng Lưu Thiên Viên còn ở đoán đan kỳ mà phấn đấu, thân là khai sơn đại đệ tử của Khương Thiên Lâm lão tổ môn hạ, Thiên Điền đã thành hiện tướng đắc lực của Thiên Lâm lão tổ thủ hạ, bắt đầu độc đương một mặt xử lý chuyện của môn phái.&
- Lục Thiên Bình này...
- Lục Thiên Bình này...
Lại có ba bốn đạo thanh âm đồng thời vang lên, rồi sau đó mọi người không hẹn mà cùng trầm mặc không phản ứng gì. Tất cả mọi người biết nguyên nhân làm bọn họ lập tức trù trừ không tiến lên chính là trên người Lục Thiên Bình.
Tên yêu nghiệt này a, đây chính là sự tồn tại ở pháp tướng trung kỳ ngay cả A Tu La đều có thể chém chết. Pháp tướng của hắn quỷ dị, vô thượng kiếm thuật thần thông tung hoành thu mở, còn có chân nguyên tu vi hùng hồn đến không thể tưởng tượng nổi. Hết thảy điều đó nói rõ đây là một người không thấp hơn, thậm chí còn khó đeo bám hơn nếu so với vai trò của Tiểu Bạch Vũ năm đó.
Hôm nay đánh một trận, đông đảo tu sĩ vây xem đều đã biết được mình đắc tội rất lớn với Chân Linh phái. Nếu chẳng qua một nhà Chân Linh phái cũng đã đành, coi như ngày sau có thể trở thành đại hình tông môn vừa có thể như thế nào, họ còn có thể chạy đến Trung Thổ tới tính sổ thu nợ hay sao?
Cần phải là nhà môn phái này xuất hiện một nhân vật giống Tiêu Bạch Vũ...
- Mẹ kiếp, làm thôi, không cướp thì uổng, hôm nay tới nhiều người như vậy, ngày sau chẳng lẽ cùng tất cả mọi người không qua được hay sao?
- Tự nhiên có được điểm chiến công a, mọi người chẳng lẽ không muốn vào Thất Tổ Đạo Đàn?
Thất Tổ Đạo Đàn, tất cả mọi người nghĩ tới chỗ Khai Thiên Thất Tổ truyền đạo trong lòng nhất thời một trận lửa nóng. Cái gì tính sổ cái gì ngày sau trả thù, không gì có thể so với Thất Tổ Đạo Đàn!
- Chân Linh phái chư vị đạo hữu chớ hoảng sợ, tại hạ Tiêu Tương phái Ngự Liều tới giúp chư vị đạo hữu một cánh tay lực!
- Tại hạ Tuyết Sơn phái Mạc Phàm cũng tới!
- Thương Sơn phái Hàn Vũ!
- Vân Bàn sơn Phồn Tinh!
- Phi Vân các Chu Nhược Hi!
Trong nháy mắt Lục Bình chém chết A Tu La, bên ngoài mấy sặm diện tích bốn phía Chân Linh phái trú địa, mấy chục đạo độn quang giống như lưu tinh cản nguyệt chạy tới trong chiến trường!
Lục Bình cười lạnh một tiếng ngoan lệ, thấp giọng nói:
- Cướp chiến công sao, chỉ mong các ngươi không muốn cướp trên đầu của ta!
Trong lúc Lục Bình chém giết A Tu La ngoài ý liệu của tất cả mọi người, tu sĩ của các phái núp trong hư không bốn phía làm người xem trên vách giống như thương lượng được rồi vậy. Một tổ ong chạy về phía chỗ Chân Linh phái, đồng thời trong miệng còn cao giọng gào lên tự giới thiệu cờ xí đánh hiệp trợ Chân Linh phái.
Những người này đã đủ nhanh, nhưng lúc này Lục Bình không muốn để cho mình trở nên nhanh hơn. Do Chân Linh phái vì trú địa phòng thủ lần này đã có hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ đời thứ nhất một chết một trọng thương, Lục Bình cũng không muốn vào lúc này mất đi một vị sư huynh nữa.
Đối mặt Ngọc Tu La không ngừng tấn công, thực lực của Lưu Thiên Viên phát huy càng lúc càng mạnh mẽ, nhưng lúc này thương thế của Thiên Điền cũng càng nghiêm trọng. Tuy nhiên cũng may ba người liên thủ còn có thể miễn cưỡng chặn con Ngọc Tu La trước mắt, nhưng khi đó còn có một con Huyết Tu La chạy tới.
Thiên Điền lại một lần nữa để được Huyết Tu La tập kích, nhưng Ngọc Tu La chạm mặt lập tức nắm lấy cơ hội. Nó ỷ vào Bạn Sinh Linh Bảo trong tay vượt xa đám người Lưu Thiên Viễn, trực tiếp chính là đánh giết khoảng cách gần.
Lưu Thiên Viên cùng Lục Cẩm Nhi hai người đem hết toàn lực cuối cùng cản lại một kích này. Nhưng Thiên Điền đã nỏ hết đà, sau khi pháp bảo trong tay giao kích cùng Bạn Sinh Linh Bảo đã gãy lìa, mà bản thân Thiên Điền cũng bị đánh bay.
Ngọc Tu La hiển nhiên sẽ không bỏ qua cho cơ hội kích phá mọi người. Nó thừa dịp Lưu Thiên Viễn cùng Lục Cầm Nhi chưa phục hồi tinh thần lại trong một kích trước đó của nó, Ngọc Tu La đã một mình vọt tới Thiên Điền.
Mắt thấy tánh mạng của Thiên Điền khó giữ được, một đạo kiếm khí giao long đã gầm thét vọt tới trước một bước.
Ngọc Tu La thấy tình thế không ổn lập tức xoay người chạy đi. Đây chính là Khai Thiên Kiếm Thuật ngay cả A Tu La đều có thể chém chết, Ngọc Tu La tuy không biết cái gì là Khai Thiên Kiếm Thuật, nhưng nó lại biết người thi triển loại kiếm thuật trước đó đã từng chém giết một con A Tu La.
Ngọc Tu La xoay người muốn chạy trốn, nhưng lúc này Lưu Thiên Viễn cùng Lục Cầm Nhi đều đã vuốt xuôi chân nguyên phập phồng không chừng trong cơ thể. Hai người thấy cơ hội không thể mất lập tức xuất thủ chặn lại.
Lục Bình thấy vậy Chân Linh Chi Kiếm trong tay quét ngang, cánh tay cầm Bạn Sinh Linh Bảo của Ngọc Tu La bị kiếm khí giao long há mồm một hàm xé kéo xuống. Lưu Thiên Viễn cùng Lục Cầm Nhi nhân cơ hội đánh chó rớt xuống nước, con Ngọc Tu La cuối cùng chết trong tay Lưu Thiên Viễn.
Ngay vào lúc ba người liên thủ đánh chết Ngọc Tu La, sau lưng Lục Bình cũng đột nhiên truyền đến một tiếng kêu đau. Vẻ mặt Lục Bình đại biên, vội vàng xoay người lại, thấy ngực của Thiên Điền bị một cây chủy thủ trạng Bạn Sinh Linh Bảo đâm xuyên qua ngực.
Mà sau lưng Thiên Điền, Huyết Tu La mặt mũi cười gắn nhìn thấy Lục Bình xoay người lại nhất thời trở nên sợ hãi, muốn rút về Bạn Sinh Linh Bảo xoay người chạy trốn.
Những món Bạn Sinh Linh Bảo đó phảng phất mọc rễ ghim vào không nhúc nhích trong ngực của Thiên Điền vậy. Còn Lục Bình thì lại là thấy rõ, hai tay của Thiên Điền đặt trước ngực của mình, hai tay bắt được thật chặt chủy thủ đâm rách lồng ngực mình.
- Đại sư huynh!
Vành mắt của Lục Bình rách hết. Huyết Tu La thậm chí ngay cả Bạn Sinh Linh Bảo của mình cũng không dám muốn nữa, xoay người muốn chạy trốn, nhưng chậm rồi. Trong thời điểm nó muốn rút ra Bạn Sinh Linh Bảo để chạy trốn đã bị chậm.
Giao long kiếm khí gào thét tới, Huyết Tu La hoàn toàn chôn vùi, nhưng hai tay của Thiên Điền vẫn gắt gao nắm không thả Bạn Sinh Linh Bảo ở ngực, sau đó cười cười hướng về phía Lục Bình. Hai mắt lập tức mất đi thần thái rơi đi trên mặt đất.
- Đại sư huynh!
- Thiên Điền sư huynh!
Thiên Điền vẫn lạc làm ca toàn thể Chân Linh phải tất cả giật mình, rồi sau đó cơ hồ tất cả Chân Linh phái tu sĩ đều phong ma vậy. Cho dù là đám người Tạ Thiên Dương một thời gian cũng bị loại cảm giác đó nhuộm lấy, đua nhau phát động phản kích. Trong lúc nhất thời toàn bộ trên chiến trường mặc dù không bởi vì Lục Bình rảnh tay ra mà thu hoạch được cơ hội thắng tuyệt đối, nhưng thật ra thì tăng mạnh chiếm cứ thượng phong.
Trước khi Lục Bình dị quân nổi lên cùng với Lưu Thiên Viện dung luyện Pháp Tướng Chi Hồn, Thiên Điền chính là người thứ nhất đương chi không thẹn trong Chân Linh phái độ tử đời thứ ba.
Vào thời điểm Lục Bình cùng Lưu Thiên Viên còn ở đoán đan kỳ mà phấn đấu, thân là khai sơn đại đệ tử của Khương Thiên Lâm lão tổ môn hạ, Thiên Điền đã thành hiện tướng đắc lực của Thiên Lâm lão tổ thủ hạ, bắt đầu độc đương một mặt xử lý chuyện của môn phái.&