Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 194: Trở lại Trần gia (1)



 
 Các nàng đến Mộc Đình ngồi thương lượng tông môn đại sự, Trần Mục mang Hỏa Mị đi dạo trong núi, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch bốn chân ngắn đi theo phía sau. 
 Hỏa Mị kiều mị cười nói: "Tiểu sư thúc, là ta thúc giục sư phụ đến Lăng Vân tông, ngươi mau khen ta đi." 
 "..." 
 "Ta thật sự cảm ơn ngươi." 
 Trần Mục không biết nói cái gì. 
 Ba gốc cực phẩm linh dược vẫn rất tốt. 
 Khóe miệng Hỏa Mị bật cười, nhỏ giọng nói: "Tiểu sư thúc, sư phụ của ta có xinh đẹp không? Nếu ngươi thích, ta có thể giúp ngươi theo đuổi." 
 Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Mục rất nghiêm túc, nói: "Ta chỉ muốn luyện kiếm thật tốt." 
 "Tiểu sư thúc, ngươi thật sự là kiếm si nha, dung mạo và thực lực của sư phụ ta gần với Khương tông chủ, ngươi không phải là muốn cưới sư tỷ ngươi chứ, ngươi thật đúng là." Hỏa Mị trêu ghẹo nhìn Trần Mục. 
 Những cái này nàng ta đã phát hiện được rồi? 
 Trần Mục nghiêm túc nói: "Nữ nhân chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của ta." 
 "..." 
 Hỏa Mị nhất thời không còn lời nào để nói. 
 Nàng ta có thể xác định Trần Mục chính là kiếm si. 
 Trong Mộc Đình trên núi, Tần Nghê Thường và Mộc Lưu Huỳnh đang thương lượng chuyện hai tông kết minh, sau này Nam Hoang nếu xuất hiện biến cố, cũng có thể chiếu cố lẫn nhau. 
 Các nàng nói chuyện rất thuận lợi, nhưng mà Mộc Lưu Huỳnh còn muốn trở về thương lượng với Các chủ, chuyện này từ đàm phán đến lúc thực hiện vẫn cần có thời gian. 
 Không bao lâu sau. 
 Tần Nghê Thường và Mộc Lưu Huỳnh đã đàm phán thỏa đáng. 
 Mộc Lưu Huỳnh không ở lại Lăng Vân tông, nàng ta đưa Hỏa Mị vội vàng rời đi. 
 Trên đường trở về Phượng các. 
 Hỏa Mị dán sát vào Mộc Lưu Huỳnh: "Sư phụ, người cảm thấy tiểu sư thúc của Lăng Vân tông như thế nào?" 
 "Cực kỳ ưu tú, thiên tư của hắn rất siêu phàm, tương lai khẳng định có thể trở thành bá chủ Hoang Châu." Mộc Lưu Huỳnh đưa ra đánh giá rất cao. 
 Đôi mắt Hỏa Mị lóe lên, mày liễu khẽ nhíu: "Sư phụ có hứng thú với hắn không?" 
 "Có thể có hứng thú gì? Sư phụ vừa đến Lăng Vân tông đã bị Khương Phục Tiên nhìn chằm chằm." Đặc biệt là lúc ở Ngạo Kiếm phong, cả người Mộc Lưu Huỳnh đều không được tự nhiên. 
 Hỏa Mị che miệng cười nói: "Sư phụ, nói cách khác người cảm thấy hứng thú nhưng vì do Khương tông cho nên người mới không dám cảm thấy hứng thú nữa?" 

 Ánh mắt của Mộc Lưu Huỳnh rét lạnh, tức giận nói: "Sư phụ làm sao có thể cảm thấy hứng thú với một tên nhóc chứ?" 
 Hỏa Mị vội vàng ngậm miệng lại. 
 Luôn cảm giác sư phụ muốn đại nghĩa diệt thân. 
 Mộc Lưu Huỳnh đến Ngạo Kiếm phong, bản thân là cường giả Kiếm Thánh đương nhiên có thể nghe được đối thoại giữa Hỏa Mị và Trần Mục, thầm nghĩ Khương Phục Tiên cũng có thể nghe được. 
 Đúng là nghiệt đồ mà. 
 Chờ đến khi vết thương của nàng ta được chữa khỏi. 
 ... 
 Trần Mục khôi phục lại cuộc sống bình yên. 
 Sáng sớm hắn ở Ngạo Kiếm phong chọc mèo, buổi sáng đến Kiếm Trì hấp thu chấp niệm, buổi trưa ở Trích Tinh phong nghe Tô Mân truyền đạo giải nghi hoặc, buổi chiều ở Lạc Hà phong luyện kiếm, buổi tối thì đến Lăng Vân phong ăn gì đó. 
 Tô Mân giải thích những nghi hoặc, Tần Nghê Thường giám sát luyện kiếm, kiếm thuật của Trần Mục càng ngày càng mạnh. 
 Mỗi ngày Khương Phục Tiên đều chuẩn bị đồ ăn cho Trần Mục, trong thức ăn còn chứa lượng lớn vật chất linh tính, chỉ nửa tháng ngắn ngủi, Trần Mục đã đột phá đến Tứ phẩm Kiếm Vương sơ kỳ. 
 Mỗi ngày Trần Mục đều đến Lăng Vân phong ăn đồ bổ nhưng Khương Phục Tiên không cho phép hắn qua đêm ở đây, mỗi đêm đều trở lại Ngạo Kiếm phong nghỉ ngơi. 
 Cuộc sống như vậy tất nhiên là rất thích, nhưng Trần Mục vẫn rất muốn về thăm nhà một chút, hắn không thể tùy ý đi lại, rời khỏi Lăng Vân tông có thể có nguy hiểm. 
 Trần Mục một mình trở lại Hắc Thạch thành, còn có khả năng mang đến nguy hiểm cho Trần gia. 


 Khương Phục Tiên đã đồng ý với hắn, chỉ là gần đây nàng ta còn có chút việc phải xử lý. 
 Kiếm Trì. 
 Sau khi Trần Mục hấp thu lượng lớn chấp niệm, niệm lực lại tăng cường lần nữa, Nguyên Thần trở nên rực rỡ, giống như đứa trẻ màu vàng, hắn đã thành công bước vào cảnh giới Niệm Vương. 
 Bây giờ Nguyên Thần của hắn đã có được sức mạnh cường đại, có thể ly thể, thậm chí còn có thể đoạt xá. 
 Số lượng niệm sư cực kỳ ít, muốn đột phá đến cảnh giới như vậy so với kiếm tu càng khó hơn, ở Hoang Châu thậm chí không có tông môn tu luyện Niệm Thuật. 
 Toàn bộ Lăng Vân tông cũng chỉ có Triệu Tư Tư là biết Niệm Thuật đơn giản, nếu như không có Viêm Thần Quan Tưởng đồ của Trần Mục cho, cảnh giới của nàng ta còn rất khó để tăng lên. 
 Phạm vi cảm giác bây giờ của Trần Mục có thể bao phủ trong phạm vi mười dặm, trước kia hắn chỉ có thể dùng Huyễn Điệp dò xét tình huống trong vòng mười dặm, bây giờ đã có thể trực tiếp thông qua niệm lực để cảm giác được dao động chung quanh. 
 So với Huyễn Điệp thì dùng niệm lực cảm giác được hoàn cảnh tương đối mơ hồ, muốn thăm dò tình huống trong vòng mười dặm một cách kỹ càng thì dùng Huyễn Điệp thích hợp hơn. 
 Có được sự cảnh giác mạnh mẽ, sau này gặp nguy hiểm hắn cũng có thể phản ứng nhanh hơn. 
 "Tiểu sư đệ, chuẩn bị đồ muốn mang theo, đợi lát nữa sư tỷ đưa đệ trở về Hắc Thạch thành." Giọng nói dễ nghe của Khương Phục Tiên vang lên bên tai Trần Mục. 
 "Được, sư tỷ." 
 Trần Mục trở về Ngạo Kiếm phong. 
 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch ở trước động phủ đùa giỡn, chúng nó còn nhỏ, Trần Mục đem chúng bỏ vào trong ngực, sau đó tới Lăng Vân phong. 
 Băng Điểu tuyết sắc phủ phục trên núi, Khương Phục Tiên cười tủm tỉm mở miệng: "Động tác rất nhanh." 
 "Đệ rất nhớ nhà." 
 Trần Mục không che giấu. 
 Trong mắt Khương Phục Tiên có chút hâm mộ. 
 Nàng ta bất giác ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. 
 "Đi thôi." 
 "Vâng." 
 Hai người ngồi xếp bằng trên lưng Băng Điểu tuyết sắc, hai con mèo con rụt vào lòng Trần Mục, bọn chúng có chút sợ hãi Khương Phục Tiên. 

 Bây giờ là mùa hoa đào nở rộ, cảnh quan phía dưới rất đẹp, có gió thổi qua mang theo hoa đào bay đầy trời, một số hoa còn bay lên cao. 
 Băng Điểu bay chậm lại. 
 Bọn họ không dừng lại trong rừng đào. 
 Mùa hoa đào nở rộ, trong rừng đào có rất nhiều tình nhân, còn có tình nhân trốn trong rừng huynh huynh muội muội, Trần Mục ở trên trời xem náo nhiệt.

Chương trước Chương tiếp
Loading...