Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tần Ninh Phấn Đấu

Chương 64



Ngày về trường thứ mười,chim non không qua cuộc thi kết thúc trừng phạt, cuộc sống học tập một lần nữađi vào quỹ đạo.

Lớp ngôn ngữthông dụng và kiến thức tinh hạm, ba con chim phượng nhỏ vẫn cứ xung phong điđầu, chiếm vững ba vị trí đầu, kéo khoảng cách tương đối dài với vị trí thứ tư.

Lớp đi săn khôngngừng giảm bớt thời gian.

Giảng viên hồngchuẩn tuyên bố, không lâu sau sẽ hủy bỏ chương trình học học lâm thời này.

Nguyên nhân làcác chim non đã nắm được kỹ xảo, bất kể đánh đơn hay hợp tác, đều có thể bắtđược đầy đủ con mồi, xác suất thành công cao đến trăm phần trăm. Mặt khác, conmồi trong rừng không đủ, tiếp tục săn nữa, thật sự không bổ sung kịp.

Tổng hợp lại cáctình huống trên, hủy bỏ môn học này, thật sự rất cần thiết.

Các chim non tỏvẻ bất mãn.

Số lượng hungthú và dị thú ở khu ký túc xá có hạn, lớp đi săn là con đường “vớt thêm” duynhất. Bây giờ bỏ đi, ăn khuya và điểm tâm đi đầu tìm?

Thanh âm phảnđối quá lớn, hiệu trưởng bạch chuẩn quyết định, làm đền bù, thời gian tàuchuyên chở khởi hành, rút ngắn từ hai tháng còn nửa tháng.

Cách mỗi mườilăm ngày, các chim non rời trường về nhà, khu ký túc xá sẽ cung cấp lượng lớndị thú, làm khẩu phần lương thực cho phần học kỳ sau.

Độ khó lớp thựcchiến tiếp tục lên cao, các chim non hợp tác với nhau, thành tích vẫn làm ngườihài lòng như thường.

Dung nham núilửa, vỏ đất rung động, sông băng xâm nhập, tinh hạm phát nổ, các loại khiêuchiến chim trưởng thành cũng cảm thấy khó giải quyết, liên tiếp đặt ra trướcmặt chim non.

Kết quả, khôngcó một con chim non lùi bước.

Trải qua núi lửanguy hiểm, đốt một đầu tóc xoăn, vẻ mặt vẫn hưng phấn, tỏ vẻ lần sau gặp phảihoàn cảnh tương tự, khẳng định sử dụng ít thời gian hơn.

“Núi lửa tínhcái gì, sông băng càng khỏi nói!”

Đương nhiên, đốivới hoàn cảnh thực chiến đột nhiên nâng cấp, các chim non cũng không phải làhoàn toàn chấp nhận, không có một chút bất mãn.

Làm phản hồi,mỗi lần học cách đấu, đều sẽ có chim non khiêu chiến giảng viên. Thắng thuakhông quan trọng, phải cho đối phương biết thái độ của mình!

Ba người TầnNinh lại vẫn cứ ăn không ngồi chờ.

Sau cuộc thicách đấu, qua vài buổi thực chiến, ba người tiến bộ nhanh chóng. Đánh với tộcchuẩn trưởng thành, tỷ lệ thắng đã đạt được trên chín mươi phần trăm. Trừ duchuẩn, hồng chuẩn và khôi chuẩn hoàn toàn không phải là đối thủ.

Hệ thống điềukhiển lập tức điều chỉnh, căn cứ thành tích mỗi buổi học, bình xét lại sứcchiến đấu của ba người.

Bình xét ra,khiêu chiến giảng viên trở thành không có khả năng.

Bất kể thắng baonhiêu trận, điểm vẫn cứ là số không. Nhiều lần còn có thể bị đưa ra cảnh cáo,không cho đến gần võ đài.

Chim phượng nhỏrất là bi thôi.

Cùng tuổi khôngđược, lớn tuổi cũng không được, thật sự phải đội sổ đến tốt nghiệp?

Giảng viên tộcchuẩn cũng bất đắc dĩ.

Tin tức truyềnra ngoài trường, các ổ chị em khác gửi tin nhắn đến, lần thuyên chuyển công táctới, phải ra sân huấn luyện gặp mặt ít nhiều.

Đang cầm máytruyền tin, không chỉ một giảng viên tộc chuẩn rơi lệ như thác.

Chim non sợ cácchị em, chim trống trưởng thành cũng đâu khác gì.

Thế này còn chưalà gì, du chuẩn và hồng chuẩn có bạn đời, mỗi ngày đều phải chịu lão bà đánhđấm.

Nói văn hoachính là, tăng cường thể lực.

Hồng chuẩn và duchuẩn trở thành anh em cùng khổ, khôi chuẩn thì âm thầm thở phào một hơi. Bịcoi là sức chiến đấu không mạnh, hình như cũng không phải chuyện gì xấu.

Cuộc sống ngàyngày trôi qua, Tần Ninh ban ngày chuyên tâm đi học, ban đêm vội vàng đi săn.Dưới sự giúp đỡ của bạch tuộc đốm xanh, trong thiết bị chứa vật, hung thú cómười chín con, dị thú hơn ba mươi con.

“Không thể xử lýbây giờ, đều phải giữ hoàn chỉnh.”

Ngăn cản bạchtuộc nhỏ quơ dao, Tần Ninh đặt một tay lên tuần lộc trúng độc hôn mê, thu vàothiết bị chứa vật.

Ôm bắp chân TầnNinh, đám cầu lam mở to mắt, rất là không hiểu.

Nhiều đồ ăn tươimới như vậy, không lập tức xử lý vào bụng, ngược lại muốn để lại hết?

Tần Ninh khôngăn thịt, chúng nó sẽ không có xương.

Tính toán tỉ mỉ,từ rời miệng núi lửa đến giờ, chỉ được ăn hai bữa xương tươi, còn lại đều là dựtrữ. Tuy nói bụng không lo, nhưng khẩu vị ít nhiều phải đổi một chút chứ?

“Tạm thời nhịnqua mấy hôm nay, số này tao có việc cần dùng.”

Tiến hành chuyểnhoán mậu dịch với Phúc Thanh, cứu Pant, lại đưa hắn đến vực Xám, năng lượngtiêu hao không thấp, nợ nần cũng tăng vọt, đạt đến con số thiên văn.

Chỉ có chuẩn bịtâm lý là chưa đủ, phải có hành động thực tế, mới có thể thuận lợi hoàn thànhtoàn bộ cuộc giao dịch.

Nhấc đám cầu lamlên, tùy ý đối phương quấn vào cánh tay mình, Tần Ninh vỗ cánh bay lên, lướtqua tán cây, tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.

Ánh trăng sángrực, biển sao lấp lánh.

Bóng người màuđen lướt qua một lại một gốc cổ thụ, bay về phía dòng suối nhỏ chảy xuôi trongrừng.

Im hơi lặngtiếng hạ cánh, nấp vào tán cây rậm rạp, mở trang bị ẩn hình, chờ đợi con mồixuất hiện.

Hai ngày trước,Tần Ninh ngang qua con suối nhỏ này, phát hiện vết chân dị thú, đa số đều làmới để lại gần đây. Sau khi suy xét quyết định, đêm đến mai phục, ôm cây đợithỏ.

Tìm kiếm quanhrừng, không cẩn thận có thể sẽ dọa sợ con mồi. Kiên trì chờ ở nơi này, ngượclại thu hoạch được nhiều hơn.

Làm ra quyếtđịnh này, thật sự là xuất phát từ bất đắc dĩ.

Theo dáng ngườilớn lên, sức mạnh tăng cường, Tần Ninh luôn sẽ vô thức tỏa ra uy hiếp. Hiệntượng tương tự, cũng xuất hiện trên người hai thiên nga nhỏ.

Phượng hoàngthời thiếu niên, thường gặp phải loại tình huống này.

Sức mạnh vô cùngkinh người, giống như binh khí di động, ngoài trăm mét vẫn có thể cảm thấy nguyhiểm.

Tần Ninh thửkhống chế, đáng tiếc không có hiệu quả rất lớn. Nếu như tâm tình kích động, đồđằng màu đen xuất hiện, uy hiếp sẽ trở nên càng mạnh.

Lúc tình huốngnày mới xuất hiện, Hắc Minh và ht từng bị dọa xù lông, đến giờ vẫn lòng còn sợhãi.

Thứ càng xinhđẹp lại càng kinh khủng, đã được hắc nhạn tôn làm danh ngôn chí lý.

Ngày nghỉ lầntrước, Tần Ninh có hỏi Bạch Hử, nhận được câu trả lời rất đơn giản: “Lớn lên sẽhết thôi.”

Muốn tiếp tụctruy vấn, người đã bị ôm vào trong lòng, bắt đầu một vòng cho ăn mới.

Đối với chuyệnnày, bạn Tần đã không muốn bình luận.

Hiện tại, chỉ cócố gắng khắc phục khó khăn, tìm cách thu liễm hơi thở, che giấu vết tích, khôngđể con mồi bị dọa chạy.

Nói thì đơngiản, làm lại khó.

Hơn mười con dịthú đến gần nguồn nước, cách còn khoảng ba bốn trăm mét đã đột nhiên hoảng sợ,nhấc chân quay đầu bỏ chạy.

Chiến lược ẩnthân không có tác dụng, Tần Ninh đành từ bỏ kế hoạch, tắt trang bị ẩn hình,dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo.

Trong quá trìnhđuổi theo, Tần Ninh phát huy tốc độ và linh hoạt đến mức tận cùng. Cánh ánhsáng vỗ mạnh, tựa một tia sét màu đen, xuyên qua giữa cành lá rậm rạp, nhanhđến không thể nắm giữ.

Cách đàn thúkhoảng hai mươi mét, quơ tay ném sáu con bạch tuộc ra.

Cầu lam nhảy rakhỏi tán cây, giãn xúc tua, nhanh chóng lao về phía mục tiêu.

Mấy con tuần lộctụt lại sau cùng lần lượt trúng chiêu, bị dao sắc rạch rách da, bị nọc độc têliệt, bốn chân mềm nhũn, miệng sùi bọt mép, lục tục ngã xuống. Giãy giụa đứnglên, ngược lại làm cho chất độc tác dụng nhanh hơn.

Nhanh chóng thuhồi chiến lợi phẩm, Tần Ninh tiếp tục đuổi theo về phía trước.

Trên đường gặpđược hắc nhạn và tuyết nhạn săn đêm, hai bên hợp tác, bắt nửa đàn tuần lộc.

Tuần lộc may mắntrốn thoát chạy như điên một mạch, cho đến vào sâu trong rừng rậm, mới dám dừnglại lấy hơi. Đáng tiếc, có hai con hung thú đang chờ chúng nó, răng nanh vuốtsắc lóe ánh sáng lạnh, đã đói khát khó nhịn từ lâu.

Hắc nhạn vàtuyết nhạn kiểm kê con mồi, Tần Ninh chỉ lấy một con, còn lại không động đến.

“Sắp đền mùasinh sản của đàn hươu, quy định trong vòng ba tháng không thể săn.”

Hắc Minh xáchhai con hươu cái, khuyên Tần Ninh nhận lấy.

“Giảng viên đãgửi danh sách cấm săn, có nửa số dị thú ở trong ấy. Có lẽ khoảng năm ngày nữa,cánh rừng này cũng không được tùy tiện vào.” Ts bổ sung.

“Cá trong hồ đãtrưởng thành, bọn mình có thể bắt cá.”

Nhớ đến mùi vịcá nướng, các chim non không nhịn được nuốt nước miếng.

Trong bảy vực,sinh vật nguyên thủy tập thể phát triển theo hướng cự vô bá, thời kỳ trưởngthành lại cực ngắn.

Lấy hồ cá làm vídụ, trước đó thiếu chút nữa thì tuyệt chủng, không đến hai tháng, lại đã thànhđàn bơi lội dưới đáy nước. Giống như cua ánh trăng, thời kỳ trưởng thành cầnhai mươi năm, thật sự là vô cùng ít ỏi.

Có thể bởi vìnhư vậy, mới có thể sinh ra dinh dưỡng phong phú, trở thành món ăn không thểthiếu cho chim non.

Bởi vì sinhtrưởng chậm chạp mà nhận được “đối xử” như vậy, với cua ánh trăng mà nói, tuyệtđối là bất hạnh to lớn.

Dưới sự kiên trìcủa hắc nhạn, Tần Ninh nhận thêm ba con tuần lộc. Để bày tỏ cảm tạ, sau khi kếtthúc cuộc săn, mời nhóm Hắc Minh ăn một bữa khuya.

Hương thịt nướngthơm lừng lan ra, dẫn nhiều chim non hơn đến.

Ăn khuya biếnthành liên hoan.

Hai tiếng đồnghồ sau, thịt nướng không còn một mảnh, Tần Ninh giữ lại hơn nửa số xương.

Nhu cầu của bạchtuộc nhỏ cũng cần quan tâm.

Nếu không, đểchúng nó bãi công, ba bữa nhất định trở thành vấn đề.

Lửa trại tắt,các chim non lục tục tan đi.

Tần Ninh quaylại nhà gỗ, rửa mặt xong, sạch sẽ mát mẻ vùi đầu vào trong lông vũ, thoải máicọ cọ, nhanh chóng ngủ say.

Lớp thực chiếnhôm sau, chim non khu ký túc xá thứ nhất càng thêm dũng mãnh phi thường.

Không nhìn nhiệtđộ sa mạc, treo lên đánh đàn kiến, bọ cạp khổng lồ, phá hủy ba tổ kiến, sanbằng cả mảnh cát kết.

Lúc tìm kiếmnguồn nước, thuận lợi tiêu diệt sáu con cạp nong có đầu to cỡ cối xay.

Thấy thân rắnhóa thành ánh sáng, hắc diên và hồng diên vẻ mặt đáng tiếc, phun ra câu cảmkhái kinh điển: “Đáng tiếc không ăn được.”

Đeo một đầu hắctuyến, Tần Ninh đào rễ cây, lấy nút gỗ chứa nước ngọt ra.

Bổ sung nước ngọtxong, các chim non tiếp tục đi về phía trước, một đường bẻ gãy nghiền nát.

Gặp phải bãocát, hưng phấn kêu dài mấy tiếng, vỗ cánh xông lên trước, kéo cũng không kéođược.

Không đến haigiờ, sa mạc cầu sinh phiên bản nâng cấp, toàn thể thoải mái thông qua.

Một con chim noncuối cùng tìm thấy máy truyền tin, thành công rời không gian mô phỏng, cách hếtgiờ còn tròn hai mươi phút.

Nhìn thành tíchhệ thống đưa ra, du chuẩn nửa ngày không nói gì.

Tiếp tục nhưvậy, chương trình học hai năm, được tám tháng sẽ tuyên bố kết thúc.

Sau lớp thựcchiến, Bạch Hử liên lạc với Tần Ninh, báo cho cậu biết, y phải đi mấy ngày.

“Ngày nghỉ khôngthể đến đón em, có việc có thể đi tìm Bạch Nham.”

“Được.”

“Sau khi vềthành, ta có quà tặng em.”

“Quà?”

“Tạm thời bímật.” Bạch Hử nháy nháy mắt, cười nói.

“…”

Kết thúc cuộcgọi, Tần Ninh khoanh chân ngồi trên giường, vỗ vỗ hai má, ổn định một chút nhịptim, dự định tiếp tục xem văn hiến.

Vừa mở máy ghichép, hắc trạc trên cổ tay đột nhiên rung lên.

Xác nhận tọa độ,mở giao diện giao dịch, Mãnh Thất xuất hiện trong màn hình.

“Bạn của tôi,tôi có chuyện muốn xác thực với cậu.”

“Chuyện gì?”

“Cậu nói PhúcThanh cứu trợ, giúp Pant thoát thân khỏi vực Đen?”

“Đúng vậy.” TầnNinh không phủ nhận, nghiêm mặt nói, “Pant là bạn của tôi, tôi sẽ không nhìnbạn bè chết vô ích.”

Nét mặt MãnhThất có vài phần không xác định.

“Tôi tin tưởngcậu, nhưng đối phương là tộc rắn, tôi thật sự có chút lo lắng.”

“Lo lắng cái gì?”

“Thú một sừngtừng là con mồi của tộc rắn.”

Pant thoát thânthành công, nhất định phải đến vt trước.

Quá trình trunggian này, liệu Phúc Thanh có thể đột nhiên đói bụng, nổi tính hung ác, dùng bữatại chỗ?

Lo lắng của MãnhThất không phải không có lý.

Chuỗi thức ănrất tàn khốc.

Tộc lông vũ ởđỉnh cao nhất, tộc rắn ở trung gian, mammoth và thú một sừng ở dưới đáy.

Với hai loàiphía sau mà nói, Phúc Thanh cũng nguy hiểm không kém.

“Tôi đã cân nhắcđiểm này, cho nên mới bảo Pant chuẩn bị thiết bị chứa vật tiên tiến nhất.”

Trải qua giảithích đơn giản của Tần Ninh, lo lắng của Mãnh Thất rốt cuộc ít đi mấy phần.Đồng thời quyết định, giúp Pant tìm thiết bị chứa vật, đảm bảo nửa đường khôngcó sai sót xảy ra.

“Tôi phải cảm ơnchú.” Tần Ninh đột nhiên nói.

“Cảm ơn tôi?”

“Hai bộ trang bịẩn hình. Dùng xong vài lần, tôi thật muốn dỡ ra xem.”

“Muốn dỡ thì dỡ,không đáng bao nhiêu. Nếu cậu cần, tôi có thể giao dịch với cậu thêm vài bộ.”

Mãnh Thất cườihàm hậu, thậm chí chỉ Tần Ninh kỹ xảo tháo dỡ, không mảy may lo bị lộ kỹ thuật.

Vực Xám có thểchế tạo trang bị ẩn hình tốt nhất, đều dựa vào một loại vật liệu đặc thù.

Kỹ thuật của vựcLam và vực Đen vượt xa vực Xám, cho đến hiện tại, lại vẫn không tạo ra đượcthiết bị tương tự, cũng là vì nguyên nhân này.

“Chú chờ mộtchút.”

Tần Ninh nhảyxuống giường, nhanh chóng rời nhà gỗ, vào trong rừng hái quả mọng chín, làmhàng hóa giao dịch.

“Loại trái nàyrất ngọt.”

Nhận được quảmọng, Mãnh Thất đặc biệt vui vẻ.

Gặp phải trùngtriều, tinh cầu đang trong thời kỳ phục hồi, đa số đất đai đều dùng để trồngcây non và ngũ cốc, trái cây thế này đúng là không nhiều.

Hai người hoànthành giao dịch, nói lời tạm biệt xong, ánh sáng trắng biến mất.

Tần Ninh nằmtrên giường, nâng hai trang bị ẩn hình cỡ khối rubik.

Nhìn một lúc,rốt cuộc không nhịn được, dựa theo phương pháp Mãnh Thất dạy, bắt tay dỡ một bộra.

Như chủng tộcvực Xanh, những thứ mammoth chế tạo ra, vô cùng có phong cách tộc đàn.

Đơn giản, quêmùa, không có quá nhiều chi tiết tinh xảo.

Lật qua lật lạinhìn những mảnh linh kiện rải rác, Tần Ninh gần như không tin, thứ đơn giản nhưvậy, lại là trang bị ẩn hình tốt nhất trong bảy vực.

“Chẳng lẽ là vìvật liệu?”

Đại khái chỉ cóthể giải thích như vậy.

Rốt cuộc là loạivật liệu nào, chứa trong bộ phận nào, Tần Ninh không có ý tìm tòi nghiên cứu.

Xét cho cùng,cậu chỉ là vì tò mò, không thật sự muốn làm giả. Đồng thời, thật có thể bị tìmra dễ dàng, vật liệu bí mật của vực Xám cũng sẽ không còn giữ được đến hiệntại.

Lại qua ba ngày,rốt cuộc đến ngày Pant lên đường.

Tinh hạm tộc rắnhoa lệ, lắp đặt thiết bị ẩn hình tân tiến nhất, phủ thêm một lớp sơn mới, trởnên đặc biệt tầm thường.

Link được dẫn rakhỏi nơi giam giữ, vẫn là trói cứng, đưa thẳng đến khoang chỉ huy.

“Sau khi đến vựcĐen, tôi sẽ liên lạc với anh.”

Pant đứng trướcmặt Mãnh Thất, vẻ mặt cương quyết.

“Nếu có thuyềnviên còn sống, tôi sẽ mang bọn họ về nhà. Nếu… Tôi cũng sẽ mang tro cốt trởvề.”

Dùng sức vỗ vaiPant, Mãnh Thất dùng thân phận bạn bè, cho ra sự ủng hộ lớn nhất.

Tượng cù lái máybay, đưa hơn hai mươi người máy lên đài chỉ huy.

Pant khăng khăngđi một mình, không muốn bạn bè mạo hiểm vì mình.

Mãnh Thất vàtượng cù bàn bạc, đặt lại chương trình cho người máy gia chính, thay bọn họ đếnvực Đen.

“Tất cả đều phảicẩn thận.”

“Tôi sẽ.”

Trước khi bướcvào khoang, Pant nhìn Mãnh Thất và tượng cù, gửi lòng biết ơn chân thành nhấtđến đối phương.

Mammoth và tượngcù cảm động, mũi vung lên, phun Pant một thân nước lạnh.

Văn hóa tinh vựcđa dạng khác biệt, loại tình huống này là không thể tránh.

“Bảo trọng!”

Lắc lắc đầu, hấttung bọt nước, Pant lại cúi đầu, xoay người bước lên tinh hạm.

Cửa khoang đónglại, động cơ nổ vang.

Mammoth và tượngcù ở lại tại chỗ, nhìn bóng tinh hạm xuyên qua tầng khí quyển, yên lặng cầukhẩn, hi vọng kế hoạch có thể thành công, Pant trở về bình an.

Tinh hạm rời vựcXám, dọc đường cần đi qua vực Cam, vực Lam và vực Đỏ, mới có thể đến biên giớivực Đen.

Từ sau khi bịbắt, thiết bị chứa vật và máy giao dịch trên người Link đều đã bị lấy đi, thiếuchút nữa sống sờ sờ chết đói. Cho nên khi vượt không gian, gần như muốn xỉuluôn trên đài chỉ huy.

“Tôi muốn ăn.”

Dựa vào tườngánh sáng trong suốt, Link rũ râu, gần như hấp hối.

“Cậu đã đồng ý,tôi dẫn đường cho cậu, cậu sẽ không giết tôi.”

Thấy Pant nhíumày, Link giãy giụa ngồi dậy, bổ sung: “Cậu muốn tìm thuyền viên, đúng không?”

“Cho nên?”

“Nếu bọn họ còn sống,tôi có thể dẫn cậu vào nhà tù của kiến quân đội. Nếu bọn họ đã chết, tôi cũngcó thể tìm xác bọn họ giúp cậu.”

“Sao trước đâymày không nói?”

“Bởi vì tôikhông xác định lời cậu nói là thật hay giả. Nếu cậu lừa tôi, nói hay không cũngcó gì khác nhau?”

Link hơi nângrâu, cố gắng làm ra vẻ chân thành.

“Cho tôi chút đồăn, tôi nhất định dẫn cậu tìm được bọn họ.”

“Nếu mày nóiláo, tao sẽ cho mày trả giá thật lớn.”

Pant mở thiết bịchứa vật, ném những thứ thuộc về Link vào lồng.

Phát hiện khôngcó máy giao dịch, ánh mắt Link lóe lóe, nhưng không lập tức đưa ra nghi vấn.

Tốc độ di chuyểncủa tinh hạm rất nhanh.

Ngang qua batinh vực, hầu như không gặp phải phiền toái lớn gì. Chỉ có một lần gặp phải đaivẫn thạch nhỏ, tiêu hao hơn nửa năng lượng mới thoát thân.

Link thành thậtđứng trên đài chỉ huy, nắm chặt tất cả thời gian ăn no.

Pant dựa vàolưng ghế, thật lâu vẫn không nhúc nhích. Chỉ nhìn bề ngoài, hầu như không khácgì người máy.

Trải qua lầnvượt không gian thứ mười một, tinh hạm rốt cuộc đến biên giới vực Đen.

Lúc này, cáchPant rời vực Xám, đã qua thời gian tương đối dài.

“Chủ tinh củatộc kiến ở thành thứ chín, kiến quân đội phân tán trên sáu hành tinh. Đàn kiếnhợp tác với tôi, tổ kiến xây ở hành tinh thứ hai.”

Link rất tựgiác, không đợi Pant đặt câu hỏi, nhanh chóng nói rõ tình huống.

Lúc đầu, hắn hạquyết tâm, chờ đến vực Đen, lập tức bán Pant cho tộc kiến. Chỉ là không ngờ,Pant lấy máy giao dịch của hắn đi, không biết giấu ở đâu.

Không có máygiao dịch thời không, đông sơn tái khởi, khôi phục thân phận địa vị và vân vân,tất cả đều là mây bay.

Vì vậy, hắn cầnphải nhẫn nại.

Chờ lấy lại đồcủa mình, sẽ tính sổ với con thú một sừng này!

Tinh hạm mởthiết bị ẩn hình, lặng lẽ đến gần hành tinh Link chỉ. Đi qua vài trạm khônggian, đều là không khí trầm lặng, không có một chút dấu hiệu sống.

Trong lúc Linkbị bắt cóc, vì tranh đoạt năm tinh cầu năng lượng, kiến quân đội và kiến gaiđen bùng nổ chiến tranh. Đàn kiến dốc hết lực lượng, thế lực ngang nhau, cuốicùng rơi vào kết cục đôi bên cùng chết.

Kiến đen hợp tácvới kiến lửa, muốn ngư ông đắc lợi.

Chờ hai bên đánhnhau tỉnh táo lại, tổ kiến đã bị phá hơn nửa, kiến chúa cũng thiếu chút nữa bịgiết.

Trong cơn cuồngnộ, kiến quân đội và kiến gai đen tiến hành trả thù, gây nên một trận hỗn chiến.

Thanh to thếlớn, dọa chạy tất cả hàng xóm bên cạnh, không ai dám đến gần thành thứ chín.

Lựa chọn lúc nàylẻn vào vực Đen, vận may của Pant đúng là không tệ.

Liên tục mấytrận đại chiến, đàn kiến tử thương vô số. Vừa phải bảo vệ tổ kiến, lại phải bảovệ tinh cầu an toàn, thiếu nhân thủ nghiêm trọng.

Kiến chúa ralệnh thu hẹp phòng vệ.

Trạm không giannhìn thấy dọc đường, trừ số ít bị tấn công, đa số đều là bị chủ động vứt bỏ.

Không có trạmkhông gian, ý nghĩa phiền phức giảm thiểu, kế hoạch lẻn vào đặc biệt thuận lợi.

Tinh hạm bay đếnchủ tinh của kiến quân đội, ẩn ở ngoài tầng khí quyển, tìm kiếm cơ hội hạ cánh.

“Mấy triệu nămtrước, thảm thực vật trên tinh cầu này đều chết, nước biển khô cạn, lục địa đềubị sa mạc bao phủ. Mặt đất không có nguồn nước, kiến quân đội có thể sinh tồn,đều dựa vào sông ngầm.”

Link rốt cuộcđược thả, chỉ là chân trước vẫn bị trói, không thể tự do hành động.

“Gần cực của đạilục này là nơi kiến quân đội ném bỏ xương cốt. Thuyền viên của ngươi đại khái ởtrong ấy.”

Trên thực tế,nơi này là bãi rác của kiến quân đội.

Mặc dù không cóý thức bảo vệ môi trường, nhưng để bảo vệ nguồn nước quý giá, điểm nên chú ýcũng không thể lơ là.

Xương cốt ănthừa, tinh hạm vô dụng, đều bị vạch khu vực vứt bỏ. Tích lũy đến số lượng nhấtđịnh, sẽ dùng tinh hạm vận chuyển đến tinh cầu chứa rác.

Toàn bộ quátrình nhanh thì vài chục năm, chậm thì trên trăm năm, cần xem số lượng đànkiến.

Link có thể kếtluận, thuyền viên của Pant đã chết. Để không chọc giận đối phương, cẩn thận lựachọn dùng từ, không dám nói thẳng rõ ràng.

“Vậy đến đó.”

“Từ từ.” Linkngăn cản, “Tinh hạm sẽ lập tức bị kiến thợ phát hiện, có khoang con thoi loạinhỏ không?”

Để lấy lại máygiao dịch, Link có thể nói dốc hết sức lực.

Giao tinh hạmcho người máy điều khiển, hai người leo lên khoang con thoi, nhờ trang bị ẩnhình, bình an vô sự đi vào tầng khí quyển.

Bởi vì mục tiêuđủ nhỏ, đài quan sát trên mặt đất cũng không chú ý nhiều.

Đây cũng là maymắn của Pant.

Khoảng thời giangần đây, mỗi ngày đều có xương cốt vỡ nát và thiên thạch rơi xuống.

Kiến quân độivội vàng chăm sóc kiến con, lúc trước còn có thể khẩn trương chốc lát, lập tứcsai người đi kiểm tra. Đến bây giờ đã là thấy cũng không thấy lạ, thật sự có kẻliều mạng dám mượn cơ hội này xông vào tổ kiến, bắt lấy ăn tươi là được.

Khoang con thoihạ cánh chuẩn xác xuống điểm cực.

Cửa khoang mởra, dưới chân không phải sông băng, mà là xương trắng chồng chất.

Link rời khoangtrước, Pant đi theo sau hắn.

Xác nhận phụ cậnkhông có kiến quân đội, Pant lấy máy thăm dò ra, căn cứ các loại tư liệu đưavào, bắt đầu tìm kiếm hài cốt của các thuyền viên.

Hắn từng ôm ấphi vọng mong manh, hi vọng thủy thủ đoàn còn sống.

Thế nhưng, theomáy thăm dò không ngừng phát ra tiếng vang, một bộ lại một bộ xương trắng đượctìm thấy, hi vọng cuối cùng cũng tuyên bố tiêu tan.

Tròn năm ngày,Pant không ăn không uống, tìm ra một trăm linh ba bộ hài cốt. Một nữa đã khôngthể chắp vá đầy đủ, trên xương đùi gãy vụn, còn có dấu vết hình răng cưa.

Link luôn luôn ởbên cạnh bàng quan, vừa không đề nghị giúp đỡ, cũng không chuồn đi truyền tincho kiến quân đội.

Tìm được thuyềnviên cuối cùng, hai mắt Pant đỏ bừng, mở máy giao dịch, liên lạc với Mãnh Thấtđang lo lắng chờ đợi.

“Tìm được rồi.”Giọng nói khàn khàn, như dùng giấy ráp mài qua.

“Cậu không saochứ?”

“Không sao.”

Dùng sức laumặt, Pant nói: “Tiến hành như kế hoạch ban đầu.”

Tất cả hài cốtđều được cất cẩn thận, đặt vào thùng gỗ đặc biệt.

Ánh sáng trắnghiện lên, thùng gỗ biến mất, vài thùng hợp kim lớn xuất hiện trước mặt haingười.

“Đây là cái gì?”

Link đột nhiênsinh ra dự cảm không ổn.

“Mày đoán thửxem?”

Pant cười nhạt,ấn xuống bảng điều khiển, thùng hợp kim tự động mở ra.

Thiết bị phihành lớn cỡ bàn tay khởi động, nâng vũ khí tự bạo uy lực khủng khiếp, bay quasa mạc, tìm kiếm từng sào huyệt của kiến quân đội.

Mỗi thiết bị phihàng đều có trang bị ẩn hình.

Chỉ có chủng tộcvực Xám, mới có thể ra tay mạnh bạo như vậy.

Tiếng vang lớnđầu tiên truyền đến, Link đột nhiên hiểu ra, từ vừa mới bắt đầu, Pant đã khôngđịnh bỏ qua hắn.

Hắn thậm chí cảmthấy, con thú một sừng này ôm tử chí, căn bản không muốn sống rời khỏi vực Đen!

Gây ra động tĩnhlớn như vậy, kiến quân đội nhất định sẽ phát hiện.

Pant muốn chếtkhông sao, nhưng hắn sẽ bị coi là đồng bọn!

“Cậu làm tráithỏa thuận!”

“Trái thỏathuận?” Pant cười nhạt, “Mày kết luận từ đâu?”

“Tôi…”

Link nghẹn lời.

Pant đúng làkhông động tay, chẳng qua, dẫn kiến quân đội đến, hắn nhất định không sống nổi!

“Cái này trả chomày.”

Pant mở thiết bịchứa vật, ném máy giao dịch cho Link.

“Tao giữ lời,không tự tay giết mày. Có sống sót hay không, phải xem vận may của mày.”

Tiếng nổ mạnhkhông ngừng truyền đến.

Tổ kiến phát racảnh báo, kiến lính lập tức hành động.

Trong tiếng nổvang, chùm sáng chói mắt từ từ bắn ra, tạo thành tấm lưới lớn, bao phủ toàn bộtinh cầu.

Chùm sáng nhưdao sắc.

Bất cứ loại hạmnào muốn ra vào, lập tức sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.

Pant bỏ lạiLink, khởi động càng nhiều vũ khí.

Mãnh Thất hoànthành giao dịch, đang định vị tọa độ của Phúc Thanh, gửi tín hiệu kế hoạch bắtđầu.

Tất cả nhữngviệc này, Link hoàn toàn không biết. Chỉ một lòng thu gom xương cốt, bổ sungnguồn năng lượng cho hệ thống.

Trước khi kiếnquân đội chạy đến, phải đảm bảo máy giao dịch có thể khởi động.

Như vậy mới cóthể đảm bảo an toàn của bản thân.

Với tính tìnhcủa kiến quân đội, cho dù hắn bắt Pant, đối phương cũng sẽ không nghe hắn giảithích.

Trên đường thugom, hệ thống đột nhiên thông báo, có kí chủ muốn giao dịch với hắn. Link khôngmuốn để ý đến, nhưng màn hình chớp lên liên tục, đóng hai lần, đối phương vẫnkiên nhẫn, định vị một lần nữa.

Càng về sau,thậm chí ảnh hưởng đến tốc độ thu gom năng lượng sinh vật.

Link đành phảimở giao diện giao dịch.

Sau một luồngsáng trắng, Phúc Thanh phun lưỡi hắn, xuất hiện trước mặt Link.

 

Chương trước Chương tiếp
Loading...