Tần Ninh Phấn Đấu
Chương 58
Hạm đội rời trạm khônggian, rất nhanh bước vào lần vượt không gian đầu tiên.
Tinh cầu nguyênthủy bừng cháy bị để lại sau lưng.
Núi lửa phuntrào càng thêm kịch liệt, toàn bộ bề mặt tinh cầu đều bị dung nham nuốt chửng.
Sau khi tai nạnkết thúc, tro núi lửa đầy bề mặt tinh cầu, sẽ bị thực vật xanh bao trùm. Độngvật còn sống sót vượt qua tai nạn, sẽ sinh sôi nảy nở trong thế giới mới, kéodài giống loài.
Sinh mệnh mớithay thế tai nạn, tất cả đều trở nên khác biệt.
Giống như mườivạn năm trước vậy.
Chỉ có di tíchthanh loan tiếp tục chôn sâu dưới lòng đất, cùng với cô tịch, nghênh đón kỷnguyên mới.
Khoảng cách giữahai lần vượt không gian, Tần Ninh rời phòng, leo lên boong tàu tầng hai. Làmbạn với hai thiên nga nhỏ, đứng trước vách khoang trong suốt, nhìn ra vũ trụmênh mông xa xôi bên ngoài.
Bóng tối vô hạn.
Tinh cầu lớn nhỏkhác nhau, tạo thành các loại các dạng tinh hệ.
Có mới sinh rakhông lâu, sức sống tràn trề; có đã chết đi, hoặc sắp đi đến cuối cùng của sinhmệnh.
Tân sinh làm bạnhủy diệt, hủy diệt thai nghén tân sinh.
Vạn vật trên thếgian, đều không thoát khỏi quy luật tương tự.
“Phụ cận tinh hệkia sẽ xuất hiện một siêu tân tinh.”
Bạch Lam lật xemtư liệu trong máy ghi chép, nói: “Nếu lực lượng đủ lớn, có thể cắn nuốt toàn bộtinh hệ.”
“Thật á? Có thểđến xem không?” Bạch Hi buột miệng.
“Xem cái gìchứ!” Câu trả lời của Bạch Lam là nhíu mày, vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc, “Loạilực lượng này sẽ mạnh đến mức nào, cậu hoàn toàn không có khái niệm. Đến lúcđó, toàn bộ nhân viên trên trạm không gian đều phải rút lui, cậu còn muốn đixem?”
“Thật sự nguyhiểm như vậy?” Bạch Hi hỏi, “Hơn cả núi lửa phun trào ở tinh cầu nguyên thủy?”
“Đương nhiên!”
Để tăng cườngsức thuyết phục, Bạch Lam lật đến cuối tư liệu, mở màn hình, chỉ cho Tần Ninhcùng Bạch Hi.
“Vực Cam chínhlà ví dụ!”
“Vực Cam?”
“Ngoài tinh vựcnày từng xuất hiện siêu tân tinh. Lúc đó, hai tinh hệ đều bị hủy diệt.”
Bạch Hi mở tohai mắt, rõ ràng giật mình không nhẹ.
“Đây còn chưa lànghiêm trọng nhất.” Bạch Lam tiếp tục nói, “Từ khi tai nạn bắt đầu, cứ cáchkhoảng một nghìn năm, sẽ có hố đen xuất hiện, cắn nuốt tất cả sự sống đi quanó. Bất luận là tinh hạm hay gì khác, đều không thể may mắn tránh khỏi.”
Bạch Lam nói đếnnghiêm túc, Tần Ninh cũng không nhịn được chậc lưỡi cảm thán.
“Trong thư việnở thành chính có ghi chép, chủng tộc vực Xanh, vực Xám, vực Đen, thậm chí vựcCam đều có lịch sử gặp nạn. Có một lần vừa mới qua khỏi trùng triều, tộc trùngkhông biết nội tình của hố đen, hơn nửa tinh hạm đều bị cắn nuốt.”
“Cho nên, đừngtò mò về siêu tân tinh, những chuyện này đều là cảnh cáo!”
Bạch Hi gật đầu,nói: “Mình biết rồi.”
Nhìn tài liệutrong tay Bạch Lam, Tần Ninh tò mò nói: “Đây là đem từ trong thành đến?”
“Không phải.”Bạch Lam tắt màn hình, đưa ra máy ghi chép, “Phần lớn là phục chế lại từ trạmkhông gian.”
“Trạm khônggian?”
“Đúng.”
Chỉ vào dòng chữin, Bạch Lam nói: “Trạm không gian phóng rất nhiều vệ tinh, tin tức gửi về vôcùng phức tạp. Vấn đề về siêu tân tinh là tình cờ phát hiện ra. Bạch chủ đã ralệnh, sau khi chúng ta rời đi, trạm không gian sẽ thay đổi vị trí. Còn có…”
“Cái gì?”
“Nếu biến cố đếnsớm, toàn viên phải lập tức rút lui, cũng gửi cảnh báo về trong vực.”
“Những chuyệnnày cậu cũng biết?”
Ngoài tò mò, TầnNinh lại thêm vài phần ngạc nhiên.
Trạm không giancho phép phục chế tình báo như vậy? Hơn nữa còn là một con chim non.
Nghe câu hỏinày, Bạch Lam có chút khẩn trương, nhìn quanh bốn phía, lại gần bên tai TầnNinh, nói: “Là mình trộm sao lại, chỉ có bọn mình biết.”
Trộm?
Nói theo thuật ngữchuyên nghiệp, con thiên nga nhỏ này hack hệ thống trung ương của trạm khônggian?
“Cậu vào hệthống trung ương?”
“Xuỵt!” Bạch Lamche miệng Tần Ninh, cũng dựng thẳng ngón tay, để sát bên môi bản thân, “Đừnglớn tiếng, chỉ một lúc.”
Lúc mới bắt đầuhành trình, Bạch Lam không có tính toán như vậy.
Nhưng sau đó bịBạch Hi kích thích, xem qua hình ảnh quý giá về tinh cầu nguyên thủy, muốn biếtnhiều hơn, không cẩn thận cứ thế xông vào.
Lúc thành công,hắn cũng giật mình không nhẹ.
Sau một thờigian bình tĩnh lại, lập tức bị số liệu phong phú hấp dẫn. Cũng may nhớ rõ quyđịnh, không dám đụng vào tin tức bảo mật cấp cao, chỉ lấy được vài số liệu này,rồi vội vàng lui ra.
“Không bao lâusau, những tin tức này đều sẽ công khai trong vực Lam.”
Dù sao, vị trísiêu tân tinh xuất hiện không chỉ gần thành Vũ, lân cận còn hai tinh thành khác.
“Mình biết rồi.”Tần Ninh đảm bảo, “Cậu bỏ tay ra đã.”
Xác định sẽkhông dẫn quan an toàn ở phụ cận đến, Bạch Lam lui ra sau nửa bước.
Mấy ngày hômnay, mùi hương quấn quanh trên người Tần Ninh càng đậm. Vừa rồi tình thế cấpbách đến gần, áp lực đột nhiên kéo tới, thiếu chút nữa làm hắn xù lông.
“Mình chỉ làthấy được trước, sẽ không tùy tiện nói ra ngoài. Cho nên, hi vọng hai cậu cóthể giữ bí mật giúp mình.”
“Đương nhiên.”Tần Ninh không có một chút do dự, “Lúc ở trường học, cậu và Bạch Hi giúp mìnhrất nhiều, mình tuyệt đối sẽ không nói ra.”
Bạch Lam thởphào một hơi.
Bạch Hi lại gần,cười đưa hai quả dại.
“Mình cũng đảmbảo.”
Các chim phượngnhỏ nhìn nhau cười, khoanh chân ngồi dưới đất, vừa gặm quả dại, vừa chia sẻ tintức Bạch Lam “trộm qua” ra.
“Thì ra siêu tântinh là như vậy.”
“Núi lửa trêntinh cầu nguyên thủy còn phải phun trào lâu như vậy?”
“Vỏ đất biếnđộng sẽ kéo dài rất lâu, mặt đất bình tĩnh lại, hoạt động dưới lòng đất cònmạnh như trước.”
“Tinh hệ này sẽhoàn toàn bị hủy?”
“Vậy phải xemsiêu tân tinh.”
“Sau khi nổ cóthể cũng sẽ tạo thành hố đen không?”
“Khó nói.”
“Các cậu nói, cóphải thành Đá đã sớm biết chuyện này rồi không?” Tần Ninh vô ý hỏi.
“Biết chuyệnnày?”
“Nếu siêu tântinh xuất hiện, tinh hệ phụ cận đều sẽ bị hủy.”
Vận may kém mộtchút, gặp phải một “tráng hán” có thể di chuyển, khẩu vị lại tốt, cho dù hạnhán kết thúc, tinh cầu nguyên thủy cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì biết, mớicó thể thoải mái tặng tinh cầu đi, không có một chút cò kè mặc cả.
“Nếu là như vậy,khủng điểu nghĩ cũng hơi quá tốt rồi!”
Trên đài chỉhuy, tộc lông vũ phụ trách trông nom ba con chim non, vẻ mặt đều mang chút bấtngờ.
“Không ngờ chúngnó có thể xông vào hệ thống trung ương.”
“Trạm không gianlà lâm thời xây dựng, hệ thống cũng là lâm thời thiết lập, hệ số an toàn thườngthường. Với năng lực của phượng hoàng, phá giải một phần, tìm vài số liệu,không đáng ngạc nhiên.”
Cuồng điêu xoayngười, nhìn về phía hắc nhạn còn đang chậc chậc lấy làm lạ.
Lúc số liệu bịsao chép, chương trình lập tức phát ra cảnh báo. Bạch Lam cho rằng thoát ra rấtnhanh, trên thực tế, từ lúc bắt đầu đã bị phát hiện.
“Cần chú ý là,sau khi về thành, chúng nó còn sẽ tiếp tục làm như vậy nữa hay không.”
Hệ thống điềukhiển của thành chính không phải vài con chim non có thể công phá. Chỉ là chạmmột chút vào rìa ngoài, cũng sẽ bị định vị tọa độ. Đổi thành trường học, tìnhhuống lại sẽ khác.
Lật Nhan và HắcToàn nhìn màn hình, âm thầm bắt đầu đánh cược, hấp dẫn mấy con hắc nhạn khác.
Bạch Thanh vàBạch Nham trao đổi ánh mắt, đồng thời nhìn về phía Bạch Hử.
Hệ thống điềukhiển của trường học?
Nhớ năm đó, Bạchchủ đặt lại hệ thống của thành chính, ngay cả lão tộc trưởng cũng không pháthiện ra.
“Làm sao, cóchuyện?”
Bạch Hử quayđầu, vẻ mặt nghi hoặc.
Hai thiên ngavội vàng lắc đầu, không có gì, hoàn toàn không có!
Những chuyện cũnày rất bất lợi cho hình tượng của Bạch chủ, có thể nói không đến thì tốt nhấtkhông nói. Quan trọng hơn là, không muốn bị đày đến trạm không gian tinh cầunguyên thủy, sống cuộc sống đếm nấm nhàm chán, ngậm miệng lại mới là thượngsách.
Vũ trụ im lặngkhông tiếng động, hạm đội tiếp tục đi về phía trước.
Hoạt động của bacon phượng nhỏ sẽ được “tiếp sóng” đúng giờ đến đài chỉ huy, trở thành “điềuhòa” cho chuyến du lịch nhàm chán.
Trừ thời gian đingủ, Tần Ninh thường leo lên boong tàu tầng hai.
Khi tinh hạmgiảm tốc độ, hành tinh trên đường đi qua luôn có thể làm cậu dừng chân thật lâu.
Quan sát vũ trụtừ góc độ này, rất giống như đi trong thủy cung.
Trời sao đã từngxa xôi viễn vọng, tựa như đưa tay có thể chạm đến.
Trước lần vượtkhông gian thứ hai, hạm đội gặp phải một đai vẫn thạch nhỏ. Đài quan sát xácđịnh tọa độ, dùng tốc độ nhanh nhất gửi về đài chỉ huy.
“Lúc xác địnhtuyến đường, không có những vẫn thạch này.”
Cả đai vẫn thạchvắt ngang trước mặt, hoàn toàn là đột nhiên xuất hiện, rõ ràng lộ ra kỳ lạ.
Với du hành vũtrụ mà nói, gặp phải vẫn thạch không tính cái gì. Đổi thành đai vẫn thạch, nhấtlà ở gần điểm vượt không gian, nhiều ít đều sẽ mang đến một chút phiền toái.
“Mở lồng bảo vệ,trực tiếp xuyên qua.”
Bạch Hử vừa nói,tựa vào lưng ghế.
Màn hình ảo kéodài, nối liền ba mặt, tạo thành vòng tròn, hiển thị toàn đai vẫn thạch.
“Thông báo YếnLam, dẫn chim non đến phòng chỉ huy.”
“Rõ.”
Hoa tiêu liên hệđài quan sát, phi công tiếp tục chú ý đai vẫn thạch. Sĩ quan truyền tin mở mànhình phụ, liên tục phát tín hiệu.
Boong tàu tầnghai vang lên cảnh báo, ba người Tần Ninh đang cảm thấy là lạ, đã được vài quanan toàn dẫn rời phòng quan trắc, bước lên băng chuyền.
“Hướng này làđến đài chỉ huy?”
“Đúng.”
“Xảy ra chuyệngì?”
“Phía trước gặpđai vẫn thạch.”
Trừ Yến Lam,quan an toàn đều là ô điêu, thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, nói năng cẩnthận.
Băng chuyền dừngtrước đường nối, nhóm người bước xuống cầu thang, đi về phía đầu hạm.
“Trước khi hoànthành vượt không gian, các em tốt nhất ở lại phòng chỉ huy, đừng chạy lungtung.”
Quan an toàn đưangười đến nơi, lập tức quay về boong tàu tầng hai.
Phòng động cơthiếu người, ô điêu phải đi hỗ trợ.
“Ngồi xuống đi.”
Ghế chỉ huy quayvòng, Bạch Hử ấn xuống bảng điều khiển.
Ba ghế kim loạinổi lên, ở giữa là bàn tròn, chỗ lõm trên mặt, vừa vặn để đặt khay và chén đĩa.
Không cần nhắcnhở, Bạch Thanh đi đến, mở thiết bị chứa vật, lấy ra thịt nướng cá nướng, bánhmì ngũ cốc, thực vật thân củ nấu, quả dại tươi, cùng với canh đặc rắc hươngliệu.
Đồ ăn còn bốchơi nóng, toàn bộ đặt trước mặt chim non.
“Ăn một chútđi.” Chân dài vắt chéo, Bạch Hử một tay chống cằm, khuôn mặt tinh xảo mang theocười nhẹ.
Tần Ninh đỏ vànhtai, trống ngực đập bùm bùm.
Chim trống trongthời gian tìm bạn đời vốn đã có lực hấp dẫn. Thiên nga năm nghìn tuổi khoelông, uy lực cỡ nào có thể tưởng tượng được.
Cũng may chỉ làtriệu chứng ban đầu.
Nếu không, toànbộ đài chỉ huy đều sẽ đắm chìm, tràn ngập hương xuân.
Cắn chặt răng,lẩm nhẩm mấy lần “bình tĩnh” “bình tâm”, Tần Ninh bắt đầu vùi đầu vào ăn.
Đồ ăn là ngườibạn tốt nhất.
No đến không đinổi, há miệng là ợ no, phỏng chừng sẽ không có thời gian nghĩ ngợi lung tung,lý trí cũng sẽ quay lại.
Bất đắc dĩ là,lý tưởng rất đầy đặn, hiện thực quá cốt cảm(1).
Ăn xong mộtmiếng thịt nướng ngang nắm tay, gặm hết hai con cá bằng bàn tay, lại uống sạchnửa bát canh đặc, Tần Ninh cho rằng phiền não đã tan. Không ngờ được, đầu vừangẩng lên, lập tức đối diện hai con ngươi màu khói, nhẩm đếm năm giây, cố gắngtuyên bố phá sản.
Tuyệt vọng chộplấy một quả dại, răng rắc cắn một miếng to, Tần Ninh bắt đầu đợt cắm đầu ăn thứhai.
Cậu cũng khôngtin!
Hai thiên nganhỏ ngạc nhiên nhìn.
Vẫn cho rằng sứcăn của cả ba tương đương nhau, không nghĩ tới, khẩu vị của Tần Ninh đột nhiêntăng lớn.
Đối mặt sự thayđổi này, biện pháp ứng đối tốt nhất, chính là cùng nhau ăn.
Các tiểu đồngbọn phải nhất trí hành động.
Chờ khay thấyđáy, Bạch Hử xoay người, ánh mắt quét qua đài chỉ huy, nụ cười thu liễm vàiphần.
Y rất muốn đíchthân cho ăn, đáng tiếc địa điểm hoàn cảnh không đúng.
Bị ánh mắt quétqua, tất cả mọi người có chút da đầu tê dại. Ý thức được uy hiếp đến từ đâu,đồng loạt ngậm miệng, đánh chết không dám quay đầu.
Tần Ninh lại thởphào một hơi.
Miệng gặm quảdại, cuối cùng cũng có thể thả lỏng ngẩng đầu, nhìn về phía màn hình khổng lồchiếm nửa đài khống chế.
“Kia chính làđai vẫn thạch?”
“Rất giống quỹđạo của thành Bạo Phong trong truyền thuyết.”
“Thành BạoPhong?”
“Chủ tinh củauyên sồ.” Bạch Hử không quay đầu lại, lại biết rõ ràng ba người đang nói gì,“Thời thái cổ, tinh hệ uyên sồ ở có đai vẫn thạch vờn quanh, thường xuyên xuấthiện các loại hiện tượng vũ trụ lạ, được gọi là thành thị của gió bão.”
Thành Bạo Phongthần bí, mọi người đều biết.
Không có tinhhạm dẫn đường, đều là thân tộc phượng hoàng cũng không thể dễ dàng đến gần.
So ra, cái gọilà hố đen vực Cam căn bản không tính là gì.
Bạch Hử nghiêngđầu, ôn hòa nhìn ba con chim phượng nhỏ, nói: “Sau khi uyên sồ tuyệt chủng,toàn tinh hệ đột nhiên biến mất. Theo ghi chép, là bị hố đen bên rìa tinh hệcắn nuốt.”
“Bạch chủ, toànbộ tinh hạm đã đi vào đai vẫn thạch.”
Đài quan sát gửithông tin về, hoa tiêu phóng to hình ảnh, màn hình lập tức bị vẫn thạch lớn nhỏkhác nhau chiếm cứ.
Vẫn thạch hìnhdạng khác nhau, lớn thì lớn hơn tinh hạm, nhỏ lại không bằng cả khay bạc đựngđồ ăn. Tụ tập lại một chỗ, từ từ di chuyển, tựa như bày thiên la địa võng, ngănlại tất cả chiến hạm đi ngang qua.
Tinh hạm láiqua, không thể tránh khỏi cọ sát với vẫn thạch.
Lồng bảo vệ dạnghuỳnh quang, có chứa năng lượng cực lớn. Trong chớp mắt va chạm, tia lửa bùnglên. Vẫn thạch vỡ vụn thành khối, giây lát phân giải hòa tan, biến thành bộtmịn.
Trong lúc đixuyên qua vẫn thạch, hạm đội rất ít tránh né, hoàn toàn là dựa vào sự mạnh mẽcủa bản thân, xông ra một con đường.
Cảnh tượng tươngtự, Tần Ninh từng thấy một lần, rung động lại kém xa lúc này.
“Bạch chủ, tìnhhuống có chút không ổn.”
Đi được nửađường, đài quan sát phát hiện khác thường. Diện tích đai vẫn thạch vượt quáđánh giá, điểm nhảy thời không dự tính nằm sát biên giới, hoàn toàn bị bao bọctrong vẫn thạch.
“Miễn cưỡng mởnăng lượng, có thể dẫn đến thời không chảy loạn.”
Đến lúc đó,chiến hạm tuần tra và chiến hạm hộ vệ có thể bay liên tục, chiến hạm vận tảilại có chín mươi phần trăm khả năng bị phân giải.
“Có thể đi vòngqua định vị điểm nhảy tiếp theo không?”
“Trên lý thuyếtlà có.”
Hoa tiêu nhanhchóng gõ bảng điều khiển, góc trái bên dưới màn hình chia ra một phần, hiển thịmột tọa độ gần nhất.
“Chọn dùng tốcđộ cao nhất, nửa ngày có thể đến.”
“Vậy vòng đường.”
“Rõ.”
Đài chỉ huythông báo đài quan sát, đồng thời liên lạc chiến hạm hộ vệ và chiến hạm vậntải, đồng thời thay đổi phương hướng, thay đổi tuyến đường an toàn.
Không ngờ rằng,như thú dữ phát hiện con mồi sắp chạy trốn, đai vẫn thạch đang yên tĩnh độtnhiên nảy sinh biến hóa.
Hơn mười viênvẫn thạch hình tròn bị sức mạnh thần bí lôi kéo, vận tốc tăng nhanh. Đá vụn bốnphía tổ hợp lại, quay quanh vài viên vẫn thạch lớn nhất, tạo thành đai hìnhvành khuyên màu xám tro.
Hình ảnh hiệnlên trong màn hình, dẫn đến từng đợt tiếng hút không khí.
Vẫn thạch lộnxộn, chớp mắt đã biến thành tinh hệ sắp xếp có trật tự.
Vẫn thạch chuyểnđộng vòng quanh quỹ đạo, một nửa hoàn hảo, một nửa khuyết tổn. Nơi trung tâmquỹ đạo, vị trí vốn nên là hằng tinh, lại trống rỗng một mảnh.
“Rốt cuộc là xảyra chuyện gì?”
Không đợi mọingười tìm ra nguyên nhân, đai sao lại bắt đầu thay đổi.
Quanh hành tinhvỡ nát, đột nhiên xuất hiện những điểm đen lớn lớn nhỏ nhỏ. Theo tinh cầu quaytròn, không ngừng tụ lại về phía trung tâm quỹ đạo, nhanh chóng đan xen, tạothành một vòng đen vô cùng lớn.
Trung tâm vòngtròn lõm vào, hiện ra hố đen cực lớn.
Lực hút khủngkhiếp xuất hiện, quỹ đạo và hành tinh lần lượt bị hủy. Đá vụn liền thành đường,một khối tiếp một khối bay vào trung tâm vòng đen, tốc độ ngày càng nhanh.
“Là hố đen!”
Biến cố chỉtrong chớp mắt, nhanh đến làm người không kịp phản ứng.
Bạch Hử đứnglên, bước đến trước đài khống chế, nhanh chóng ra lệnh.
“Tất cả tinh hạmquay đầu, lập tức đổi tuyến đường!”
Các hạm cấp tốcphản ứng, mở động cơ, hết sức thoát khỏi nguy hiểm.
Chẳng qua, lựchút của hố đen càng ngày càng kinh khủng, tinh hạm cứ đi được một khoảng, lạibị dùng tốc độ nhanh hơn kéo quay lại.
Hai bên giằngco, khoáng thạch năng lượng tiêu hao rất nhiều.
Một khi khoángthạch khô kiệt, cả tinh hạm lẫn hạm viên bên trên đều phải rơi vào hố đen vũtrụ, sống chết khó đoán.
“Bạch chủ, chiếnhạm hộ vệ mạn phải gửi tin, khoáng thạch năng lượng hao hết…” Nói đến đây, sĩquan truyền tin đột nhiên dừng lại, “Thỉnh cầu tự bạo.”
Nổ tung tạo ranăng lượng, có thể trung hòa một phần lực hút, giúp cho những tinh hạm khácchạy thoát.
“Bác bỏ.”
Hai tay bắt saulưng, Bạch Hử nghiêm mặt.
“Gửi tin chonhân viên trong hạm đội, loại thỉnh cầu này bác bỏ toàn bộ.”
“Bạch chủ,khoang tuabin gửi tin, quặng năng lượng trên hạm không đủ.”
Không chờ BạchHử trả lời, Tần Ninh đi đến, kéo kéo ống tay áo y, để hai chiếc nhẫn vào lòngbàn tay y.
“Quặng nănglượng.” Tần Ninh nói, “Em nghĩ đại khái có thể giúp một tay.”
Thật sự khôngđược, còn có ba kỳ hạm nhạc trạc.
Cậu không biếtlái, nhưng trên hạm nhiều tộc lông vũ như vậy, nhất định có thể nghĩ ra cách.
“Cảm tạ.”
Bạch Hử xoayngười, phất qua mái tóc dài của Tần Ninh, trước mặt mọi người hôn lên trán cậu.
Trong hai nhẫnchứa vật này, không chỉ có di sản nhạc trạc để lại, còn có khoáng thạch giaodịch được từ vực Tím.
Tuyết nhạn phụtrách khoang tuabin nâng khoáng thạch, gần như không thể tin vào hai mắt mình.
“Đây là quặngnguyên thủy?!”
Tình hình tươngtự, xảy ra trên các tinh hạm khác nhau.
Tỷ suất lợi dụngcủa quặng nguyên thủy cực cao, khoáng thạch bình thường hoàn toàn không thể sosánh. Tốc độ tinh hạm di chuyển lập tức tăng gấp đôi.
“Truyền lệnh chođài quan sát, tập trung toàn bộ hỏa lực, bắn vào trung tâm vòng đen.”
“Rõ!”
Nếu không tránhthoát, vậy bỏ qua phương pháp thông thường, trực tiếp nổ!
“Nã pháo!”
Một chiến hạmtuần tra, ba chiến hạm hộ vệ, năm chiến hạm vận tải, miệng pháo đồng loạt ngắmchuẩn mục tiêu.
Đạn ánh sáng nhưmàn, chùm tia sáng như mưa.
Đai sao chếtchóc như con thú khổng lồ mở to miệng, cắn nuốt năng lượng đánh tới.
“Tiếp tục bắnphá.”
Mệnh lệnh đưara, các hạm lửa đạn không ngừng.
Trong lúc nãpháo, lực hút trói buộc tinh hạm từ từ giảm nhỏ.
“Có tác dụng,tiếp tục!”
Sau mười vòngbắn pháo, hạm đội rốt cuộc phá tan xiềng xích, bay ra khỏi đai vẫn thạch.
Sau lưng, vòngtròn màu đen tiếp tục cắn nuốt tất cả.
Vẫn thạch lớnnhỏ không ngừng biến mất, rìa ngoài tinh hệ màu xám bắt đầu tiêu tan.
Một khối vẫnthạch cuối cùng bay vào hố đen, vòng tròn màu đen bắt đầu thu nhỏ lại, sau đóphân tán thành hàng vạn hàng nghìn lấm tấm màu đen, tựa như khi xuất hiện, biếnmất trong chớp mắt.
Chốn kinh hồnkhôi phục bình tĩnh, cảnh tượng kinh khủng vừa rồi, dường như chưa từng xuấthiện.
Đứng trước váchkhoang trong suốt, nhìn nơi hố đen hoàn toàn biến mất, Tần Ninh lẩm bẩm nói:“Rốt cuộc là cái gì?”
Đang nghĩ đếnngây người, cằm đột nhiên bị nâng lên, nụ cười ôn hòa rơi vào đáy mắt.
Sau đó, haichiếc nhẫn rơi vào lòng bàn tay.
“Nếu ta đoánkhông sai, đó là một phần di tích của uyên sồ.”
“Thật sao?”
“Tám chín phầnmười.”
Tần Ninh cứnghọng.
Thanh loan vàthiên nga thích ở trên miệng núi lửa, uyên sồ thích làm hàng xóm với hố đen.Nếu cậu nhớ không nhầm, toàn tộc nhạc trạc ở bên bờ nước, một phần thành thịcòn kéo dài vào đáy biển.
Chu tước duynhất chưa xác định, tám phần mười cũng là không bình thường.
Bởi vậy có thểthấy được, tập tính của tộc đàn phượng hoàng, thật là làm người lấy làm lạ.
Một lần nữathiết lập tuyến đường, tăng tốc tinh hạm, đi về phía điểm nhảy thời không cáchvị trí hiện tại mười lăm phút.
Trong luồng sángchói mắt, Tần Ninh ngồi trở lại ghế kim loại, cầm một quả dại lên. Tỉ mỉ nghĩlại, ra khỏi thành một lần, đầu tiên là vào sâu trong núi lửa, sau đó vượt quahố đen, những chuyện người khác mất cả đời mới làm được, cậu chỉ vài ngày đãlàm xong.
Nên nói cậu maymắn hay xui xẻo?
Rắc rắc cắn mộtcái, Tần Ninh nhai thịt quả, vô cùng không rõ.
Cùng lúc đó, ởvương thành cách xa mấy vạn năm ánh sáng, bởi vì một mệnh lệnh của vũ hoàng, đãhoàn toàn loạn hết cả lên.
“Bệ hạ, ngàiđang nói cái gì?”
“Dựng lại nơidừng chân của các tinh thành?”
“Việc này khôngthể nào, tuyệt đối không thể!”
“Vì sao khôngthể?” Ngồi trên ngai vàng, vũ hoàng vẻ mặt nghiêm túc, nhìn về phía nghị viênvừa lên tiếng, “Ta đã tìm đọc tất cả nội dung nghị quyết, không có bất cứ lệnhcấm tương quan. Ngươi lớn tuổi, có thể không nhớ được, ta thông cảm ngươi.”
Nghị viên giậnđến xù lông, phát ra tiếng ưng kêu.
Hành động nàylàm quan hộ vệ cung đình chú ý, không nói hai lời, xách hai cánh tay lôi ngượcra ngoài.
Nghị viên biếnmất sau cánh cửa, bên trong im lặng hồi lâu.
Rốt cuộc, kimđiêu mở miệng nói: “Thần cho rằng đề nghị này rất tốt, có thể suy xét.”
Tuyết hào gậtđầu tán thành.
Các nghị viênthân thiết với hai tộc cũng đều lên tiếng tỏ vẻ, bệ hạ anh minh, ủng hộ quyếtđịnh của bệ hạ.
Trong thời giantranh luận, các nghị viên tộc ưng có ý kiến khác nhau, một số gật đầu đồng ý,số ít ba phải thế nào cũng được, đa số kiên quyết phản đối.
Vũ hoàng ngồi ởtrên cao, rảnh rỗi xem trò vui.
Chờ hai bên ầm ĩđủ, lại tung một câu: “Mọi người thoải mái thảo luận. Chẳng qua, ta đã đạtthành thỏa thuận với thành Vũ, để núi lửa ngoài thành làm nơi dừng chân chothành Vũ.”
“Bệ hạ?!”
“Tính toán thờigian, đại khái cũng sắp phái người đến rồi.”
“…”
Người phản đốitức giận đến hộc máu.
Tiền trảm hậutấu, có cần chơi kích thích như vậy không?
Người thành Vũphái đến, kẻ nào không sợ chết dám đứng ra, ầm ĩ muốn đuổi người đi?
Nghĩ lại kết cụcsau khi đắc tội Bạch Hử, ai nấy đều run lên.
Vũ hoàng nhìn vôcùng hả hê, bởi vì tâm tình tốt, quyết định đánh hắc ưng ít đi mấy lần.
Hắc ưng trởthành bao cát lặng lẽ không nói gì.
Chỉ là đánh ítđi, không phải là không đánh, hắn quả nhiên nên tìm chỗ nào khóc một trận.
(1) Cốt cảm: đơn giản dễ hiểu thì là cảm giác toàn xương:)) cả câu thường dùng vs nghĩa hiện thực ko bao giờ được tốt đẹp như lý tưởng:))
Ô điêu