Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tần Ninh Phấn Đấu

Chương 45



Sau tiết đi săn, mặt đất biến thành một đống hỗn loạn.

Con mồi chuẩn bịcho ba lớp, một giờ học giải quyết sạch sẽ.

Côn trùng cỡ lớnđã khâu không thành hình dạng ban đầu, chân sâu đứt gãy phân tán các nơi.

Vảy cứng bị bócxuống của dị thú chìm vào trong sông, gai nhọn cắm ngược đầy đất.

Hai con thú móngguốc treo ngược trên cây, ba con hung thú mất sạch răng nhọn, bốn chân hướnglên trời, chết đến không thể chết lại.

Mấy con kiến lửaxui xẻo nhất, kết quả của ra sức chống đối, bị chim mái phẫn nộ kéo sáu cáichân, tan rã tại chỗ.

Cảnh tượng cóthể nói hung tàn đến cực điểm.

Ném chân sâu đi,các chim mãi vỗ vỗ cánh, tiếp tục ném dao mắt. Chỉ thiếu gào to một câu: Tiếptheo là ai! Đi lên, xé nát không tha!

Nhóm chim trốngyên lặng lui về phía sau, ăn chay tiếp tục ngũ cốc rong biển, ăn mặn quyếtđịnh, bắt đầu từ tháng này, cả ba bữa đều đổi thành cá.

Sau tiết học,đàn chim non quay về khu ký túc xá. Giảng viên khôi chuẩn tụ lại một chỗ, nhớlại đủ loại trên lớp, không thể không nghiêm túc suy xét, kết thúc sớm chươngtrình học môn này.

Còn tiếp tục nhưvậy, không đợi ba tháng “kỳ thích ứng” kết thúc, trường học đã phải cử tinh hạmđến tinh cầu nguyên thủy bắt hung thú.

Bắt được nhiềunữa cũng không gánh nổi lớp học tiêu hao.

Hố người mà!

Không phải nóicác giảng viên thiếu kiến thức, chưa từng thấy chim non hung tàn. Nhưng hungtàn đến như vậy, thật sự hiếm thấy.

“Kết thúc chươngtrình học? Lúc trước không phải nói, các chim non cần chỉ đạo?”

Du chuẩn khoanhtay, đuôi mắt quét ngang, rất có cảm giác hãnh diện.

Không ngờ rằng,nói mắt cũng phải xem thời cơ.

Em gái khôichuẩn bốc hỏa, xắn tay áo, vung móng vuốt xông lên.

Cho ngươi nóimát, đánh người này!

Các giảng viênđánh nhau, du chuẩn bị em gái quần ẩu, hầu như đều thương tích đầy mình.

Hiệu trưởng bạchchuẩn ngồi yên như núi, thẳng đến khi mọi người đánh xong, mới chậm rì rì tungra một câu: “Lớp đi săn cứ như bình thường.”

Nói xong, khôngđể ý tới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, hai tay chắp sau lưng, tiêu sái rờikhỏi phòng họp.

Ở trong tộcchuẩn, bạch chuẩn sức chiến đấu thường thường, lực tương tác thường thường, mặtmũi cũng không phải đứng đầu.

Chỉ có tư duy,vượt xa ở trên thân tộc.

Đừng nhìn hiệutrưởng bạch chuẩn thường xuyên đập đầu, có vẻ không đáng tin. Trên thực tế, đậpra tất cả đều là trí tuệ!

“Sau khi chimnon độc lập, sẽ phải đối mặt với đủ loại tình huống khác nhau.” Khi khôi chuẩnhỏi, bạch chuẩn giải thích thế này, “Kẻ địch cũng không phải chỉ có ở ngoàitinh vực. Hiểu biết đồng tộc nhiều một chút, không phải chuyện gì xấu.”

Lớp thực chiếncó quy định nghiêm khắc, bất kể đang ở trong hoàn cảnh nào, ngoại tộc đều là kẻđịch chủ yếu. Thế nhưng, trải qua nghìn vạn năm diễn biến, mối đe dọa đối vớitộc lông vũ, thường thường đều là từ bên trong.

Chính như sự đốilập giữa nội chiến của tộc lông vũ và chiến tranh với tộc trùng.

Trước làm nhạctrạc diệt tộc, đa số tộc đàn thương gân động cốt. Sau, nói câu không dễ nghe,thuần túy là vực Đen phát huy tinh thần, lái phi thuyền đến tặng đồ ăn.

Kẻ địch bênngoài đến thì đánh bay là được. Kẻ địch trong vực, mới thật sự là khó đề phòng.

Đồng minh hômnay, cực có thể quay lưng chính là một đao.

Hắc ưng cùngbạch đầu hải điêu chính là ví dụ tốt nhất.

“Đánh thêm mấytrận không có gì xấu, chú ý chừng mực chút là được.”

Hiện tại tíchlũy kinh nghiệm nhiều một chút, tương lai gặp phải tình huống, nhất định sẽkhông chịu thiệt.

Hiệu trưởng bạchchuẩn đánh nhịp, lớp đi săn tiếp tục.

Đối ứng vớichuyện này, sau mỗi tiết đi săn, chim non đều là “còn chưa thỏa mãn”. Số lầnlao đến phòng cách đấu kéo lên theo đường thẳng, có thể phá bảng bất cứ lúcnào.

Qua thống kê sauđó, số lần chim non năm nay đánh nhau, làm mới kỷ lục của trường. Bất luận đánhđơn hay quần ẩu, xưng là thứ hai vực Lam, không ai dám xưng thứ nhất.

Từ đó về sau,chim non mỗi mùa sinh sản, đều lấy phá vỡ kỷ lục làm mục tiêu.

Đáng tiếc là,người khiêu chiến tuy nhiều, truyền thuyết vẫn cứ là truyền thuyết, chưa baogiờ bị phá vỡ.

Ngày thứ ba saukhai giảng, rốt cuộc nghênh đón tiết ngôn ngữ.

Đàn chim nonchia nhóm theo ký túc xá, do giảng viên khôi chuẩn hướng dẫn, đi các tầng khácnhau.

“Khu ký túc xáthứ nhất, tầng năm, phòng huấn luyện thứ hai.”

“Khu ký túc xáthứ hai, tầng năm, phòng huấn luyện thứ bảy.”

“Khu ký túc xáthứ ba, tầng bốn, phòng huấn luyện thứ hai.”

“Khu ký túc xáthứ tư, tầng bốn…”

Bốn khu ký túcxá trước, cứ hai khu chia cùng một tầng. Khu ký túc xá thứ năm cùng thứ sáu,lại mỗi khu độc chiếm một tầng.

Loại phương thứcphân phối này, thật sự là bất đắc dĩ.

Tộc tước ầm ĩlên, giảng viên còn không chịu nổi, nói gì chim non khu khác.

Loài chim cỡ nhỏkhu ký túc xá thứ năm, nổi tiếng tính tình nóng nảy. Thật đánh nhau, một đánhnăm không nói chơi. Phân hai khu ký túc xá cùng một chỗ, khỏi cần hi vọng đánhđơn, tuyệt đối là quần ẩu với số lượng dùng trăm làm cơ số.

Chim mái tranhhơn thua cả ngày đã đủ làm người đau đầu. Đám chim cỡ nhỏ này lại ồn ào lên,thẳng thắn đừng học tiết ngôn ngữ nữa, đổi hết thành cách đấu luôn đi.

Dưới sự yêu cầumạnh mẽ của khôi chuẩn, phòng huấn luyện được điều chỉnh lại, chim non mỗi khuchiếm một tầng.

Loại đãi ngộvượt quy định này, khu ký túc xá thứ nhất cũng không có.

Sau khi đi vàophòng học, các chim non xếp thành hàng ngồi xuống.

Khôi chuẩn cũngkhông bắt đầu bài giảng ngay, mà là kết nối với hệ thống trung ương, làm mộtbài kiểm tra nhỏ trước, để biết tiến độ tự học của các chim non.
Có kinhnghiệm từ tiết kiến thức tinh hạm, đàn chim non quen thuộc đeo vòng tay, đợiquầng sáng mở ra, liền bắt đầu trả lời câu hỏi.

Một thời giantrước khi nhập học, nhiệt huyết học tập của Tần Ninh cực cao, ngày ngày đi vàothư viện. Số lượng từ ngữ không ngừng tăng lên, thường thường có thể dùng vạnlàm đơn vị tính.

Cho đến hôm nay,ngôn ngữ thông dụng của thành Vũ đã không thành vấn đề, ngôn ngữ của tộc đànphượng hoàng cũng nắm chắc được hai phần.

Bài kiểm tra nàycủa khôi chuẩn lấy ngôn ngữ thông dụng của thành Vũ làm cơ sở. Đối với Tần Ninhmà nói, chỉ là một quá trình ôn tập, không tính có độ khó gì. Nghiêm túc trảlời, tranh thủ max điểm là được.

Tiết ngôn ngữthông dụng là ba giờ, hơn một nửa dùng để kiểm tra.

Bài kiểm tragiống như kiến thức tinh hạm vậy, toàn bộ đều là đề lựa chọn. Khác nhau ở chỗ,chỉ có hình ảnh, không có bất cứ âm thanh gợi ý.

Các chim non đềurất chăm chú.

Lớp thực chiếntụt lại phía sau, có thể nói không kinh nghiệm, cái này thông cảm được. Kiếnthức tinh hạm không thông qua, tiếp tục cố gắng, nhất định có một ngày đạt tiêuchuẩn.

Nhưng nếu ngônngữ thông dụng bị ném ở cuối cùng, thẳng thắn giấu đầu xuống dưới cánh, khỏiphải mất mặt.

Tần Ninh ngồi ởhàng đầu tiên trong phòng, bên trái là hai con thiên nga, bên phải là Hắc Minhcùng Hồng Tường.

Tốc độ trả lờicủa mấy người đều rất nhanh, hoàn toàn là hình ảnh lăn qua, lập tức chọn ra đápán.

“Mặt trời, mặttrăng, tinh hạm, vực Lam, tộc trùng…”

“Năm ba vạn chínnghìn lịch vũ trụ.”

“Chiến tranh tộctrùng.”

“Tộc lông vũ nộichiến.”

“Đồng minh.”

“Định nghĩa thântộc…”

Đề bài từ đơngiản đến đi sâu, đầu tiên là cụm từ, sau đó là câu đơn, cuối cùng là tóm tắtlịch sử tinh vực.

Căn cứ mức độtrả lời của chim non, nắm giữ tiến độ học tập, thuận tiện lập ra kế hoạch dạyhọc.

Dựa theo tiêuchuẩn, trả lời đúng một trăm đề là tính hợp lệ. Nếu có người hoàn thành sớm, hệthống sẽ tự động điều chỉnh, tiếp tục đưa ra đề bài.

Tóm lại, chỉ cầnchim non sẵn lòng, đề thi là không thiếu.

Chỉ dùng haimươi phút, Tần Ninh lựa chọn xong xuôi. Xác nhận không sai lầm, ấn nút nộp lên.

Màn hình phátánh sáng xanh, đưa ra lựa chọn mới.

“Có tiếp tụckiểm tra hay không?”

Tần Ninh nângmi, thấy thời gian còn rất đầy đủ, mang theo tò mò lựa chọn “Có”.

Hệ thống xácnhận xong, số lượng đề trực tiếp gấp đôi, màn hình từ một tăng thêm thành hai.

Đề kiểm tra đầutiên là cơ sở.

Sau khi đưa rađề bài, yêu cầu không chỉ là tỉ lệ chính xác, còn có tốc độ.

“Thú vị.”

Tần Ninh bẻ ngóntay.

“Tiếp tục!”

Ấn xuống nútđiều khiển, chữ cái bắt đầu lăn lộn.

Tần Ninh tậptrung lực chú ý, mười ngón bay múa, nhanh chóng cho ra đáp án.

Hoàn thành đềkiểm tra đầu tiên, Bạch Lam Bạch Hi nhìn sang bên cạnh. Thấy Tần Ninh vùi đầulàm bài, đều cảm thấy thú vị, không hẹn mà cùng mở ra màn hình thứ hai.

Lượng đề cànglúc càng lớn, nội dung càng ngày càng khó, tốc độ trả lời của ba người lại cànglúc càng nhanh. Không đến một giờ, màn hình đã nối liền trước sau, vây thànhmột vòng.

Làm xong hai đềkiểm tra, Lật Dương đang có chút đắc ý. Ngẩng đầu lên nhìn, trực tiếp sợ hếthồn, thiếu chút nữa lăn từ trên ghế xuống.
Tình huốngnày là sao?

Phản ứng giốngnhư hắn còn có bảy tám con hắc nhạn, cùng với phần lớn tuyết nhạn.

“Bọn họ làm baonhiêu đề?”

Dụi dụi mắt, LậtDương đếm màn hình ở hàng đầu tiên, thử tính ra số lượng đề bài.

Không nghĩ đến,lúc chỉ còn hai mặt, ánh xanh lóe lên, thứ tự màn hình bị đảo loạn, số lượngthậm chí tăng gấp đôi.

“Thế này còn làmsao đếm chứ…”

Lật Dương thởdài một tiếng, gãi đầu, chỉ có thể bỏ cuộc

Tần Ninh khônghề phát hiện, một lòng một dạ nhìn chằm chằm đề bài, chọn ra đáp án càng ngàycàng nhanh.

Ở bên cạnh cậu,hai con thiên nga không chịu thua kém, lần lượt đuổi thành thế hòa. Hắc Minhcùng Hồng Tường liều mạng, vẫn cứ đuổi không kịp, số lượng màn hình kém mộtmảng lớn.

Nhìn ba con chimphượng trong quầng sáng xanh, Lật Dương trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ.

Mấy con phíatrước kia, vẫn là chim bình thường à?

Thấy cảnh tượngnày, giảng viên khôi chuẩn cũng giật mình không nhẹ.

Sớm biết phượnghoàng trí tuệ hơn người, nổi bật về mọi mặt. Hiện tại xem ra, vẫn là hắn khôngđủ sức tưởng tượng, cách thức tư duy quá mức đơn giản.

Chim như vậy,thuần túy là từ nhỏ mang phần mềm hack, chuyện môn đả kích lòng tự tin củangười khác.

Quét mắt nhìncuồng điêu đã ngốc tại chỗ, nhìn nhìn hắc nhạn gần như tinh bì lực tẫn đã ngừngtrả lời, lại nhìn nhìn tuyết nhạn đã hóa đá, giảng viên khôi chuẩn đồng tìnhlắc đầu.

Muốn thử tháchchim non, không cần tốn bao nhiêu suy nghĩ. Ba con phượng hoàng này chính lànúi cao khó vượt qua nhất.

Không muốn bịtreo lên đánh, chỉ có thể liều mạng cố gắng.

Cho dù kết quảvẫn là bị treo lên đánh, tốt xấu có thể giãy giụa vài cái, sẽ không thua quákhó coi.

Lại nửa giờ,kiểm tra kết thúc.

Ba người TầnNinh đã sớm bị màn hình bao phủ.

Khôi chuẩn ấnxuống bảng điều khiển, ánh sáng xanh nhạt đi, bài kiểm tra thu về hệ thống.

Nửa phút sau,màn hình lại sáng lên, hiển thị thành tích kiểm tra của các chim non.

“Điểm tối đa,điểm tối đa, điểm tối đa…”

Đếm điểm đạt được,khóe môi Tần Ninh cong lên. Không có uể oải sau kiểm tra, ngược lại có loạisảng khoái sau khi chơi qua ải trò chơi.

Trường hợpnghiêm túc như vậy, thật sự là không nên, rất không nên.

Hoạt động ngón taymấy lần, Tần Ninh lắc đầu, tiếp tục kiểm tra thành tích.

Trừ một phầncuối cùng chưa làm xong, chỉ cần là bài thi đã hoàn thành, toàn bộ đều là điểmtối đa.

“Đây đều là cậulàm? Lợi hại quá đi.”

Hắc Minh sán lạigần, nhìn con số ngay ngắn trên màn hình, vẻ mặt khâm phục.

Nhún nhún vai,Tần Ninh hơi dựa ra sau một chút, ra hiệu hắn nhìn bên trái.

Màn hình trướcmặt Bạch Lam, cũng là một chuỗi dài điểm tối đa. Lại nhìn Bạch Hi, tốc độ hơichậm hơn Tần Ninh cùng Bạch Lam một chút, tỉ lệ chính xác lại không kém nửađiểm.

Hắc Minh trợntròn mắt, nâng cái cằm đã rơi xuống lên. Thề từ nay về sau, chỉ cần là tiếtngôn ngữ, tuyệt đối không ngồi cùng một chỗ với ba con chim này.

Rất đả kíchngười.

Lại thêm mấylần, tự tin nhất định sẽ sụp đổ.

Thời gian cònlại, dựa theo thành tích của mỗi người, giảng viên khôi chuẩn phát xuống kếhoạch học tập, kèm theo tư liệu học tập với số lượng khác nhau.

“Có chỗ khônghiểu, cứ việc ghi lại, thầy sẽ giải đáp cho mọi người.”

Tần Ninh mở máyghi chép, quét sơ qua mục lục.

Không phong phúbằng tư liệu ở thư viện, lại vô cùng có trật tự, học tập càng thuận tiện. Ítnhất, không có xuất hiện thứ tự sắp xếp linh tinh như “mặt trời mặt trăng, chimmái phối ngẫu” vậy.

“Giảng viên.”

Sau khi hiểu đạikhái, Tần Ninh nhấc tay ngỏ ý, có thể tăng thêm tư liệu liên quan đến tinh hạmlàm tài liệu tham khảo hay không.

Khôi chuẩn nângmi, nói: “Em xác định?”

“Đúng vậy.”

Trong quá trìnhchim non học tập, có thể xin các loại tư liệu học tập.

Sách về tinh hạmđương nhiên cũng bao hàm bên trong.

Chẳng qua, loạitài liệu này có chứa lượng lớn từ ngữ chuyên môn, không có cơ sở nhất định,chắc chắn sẽ như đang xem sách trời vậy, sẽ ngược lại ảnh hưởng đến học tập,tạo thành rối loạn.

Ngẫm lại tốc độtự học của Tần Ninh, khôi chuẩn lại thấy thoải mái.

Lấy năng lực họctập của phượng hoàng, ngược lại cũng nói thông suốt.

“Em muốn xinloại nào?”

Giảng viên khôichuẩn ấn xuống thiết bị kiểm soát, mở ra một màn hình ảo, tìm đến mục lục tàiliệu, nói: “Đề nghị của thầy, có thể bắt đầu từ khoáng thạch, sau đó là cấu tạothân hạm.”

Hai mặt nàytương đối dễ hiểu.

Đổi thành phầnđộng cơ, không phải xuất thân chuyên nghiệp, rất nhiều tộc lông vũ trưởng thànhcũng sẽ như lọt vào trong sương mù.

“Cảm ơn giảngviên.” Tần Ninh mỉm cười, “Em chọn tư liệu về động cơ.”

Giảng viên khôichuẩn: “…”

Được rồi, phượnghoàng không phải chim bình thường, không đi đường bình thường.

Có Tần Ninh điđầu, Bạch Lam cùng Bạch Hi thẳng thắn bỏ tài liệu thông thường, lựa chọn sáchvề chỉ huy hạm đội.

Các chim nonnhìn đến ngây người. Vô cùng hoài nghi, rốt cuộc mọi người có đúng là phá xáccùng năm hay không.

Nếu không, tạisao chênh lệch lại lớn như vậy?

Giờ nghỉ trưa,“hành động vĩ đại” của ba người Tần Ninh nhanh chóng lan truyền ra.

Nhiệt tình bátquái giới hạn ở chim mái.

Tâm tư của cácchim trống, từ lâu đã bay đến lớp cách đấu buổi chiều.

Bất luận ưngchuẩn hay điêu hào, đều là các loại hưng phấn chờ mong. Chỉ chờ lên lớp được emgái điểm danh, tiếp xúc gần gũi, vung cánh đánh nhau.

Đối với loại tâmtính này, Tần Ninh có thể hiểu được.

Đổi thành tựthân trải nghiệm, thật sự là xin miễn cho kẻ bất tài.

Qua vài lầnchứng kiến uy lực của các em gái, bạn Tần nào đó tỏ vẻ, chim trống không đấuvới con gái, có thể trốn góc tường thì trốn góc tường, trốn đến kết thúc chươngtrình học là tốt nhất.

Bất đắc dĩ là,hi vọng tuy tốt đẹp, rốt cuộc vẫn bị hiện thực đánh vỡ.

Không giống thựcchiến, cách đấu là chim non hẹn nhau đánh, hơn nữa không có hạn chế khu ký túcxá.

Yêu cầu duynhất, chỉ cho phép đánh đơn, không cho quần ẩu.

Hồng chuẩn vừanói xong quy tắc, lập tức có mấy trăm đôi tay giơ lên.

“Khổng tước,tiêu liêu.”

Không cần nghĩcũng biết, khổng tước bị nhổ lông, sớm muộn gì cũng sẽ tìm cơ hội báo thù. Đánhhội đồng không phải đối thủ, đánh đơn là cơ hội tốt nhất.

“Hồng chuẩn, duchuẩn.”
Đôi này khôngtính khác thường.

“Điêu hào, tuyếthào.”

Này ngược lại cóchút ít thấy.

“Kim điêu, bạchphúc hải điêu. Cuồng điêu, bạch vĩ hải điêu.”

Giảng viên gậtgật đầu, mấy con này phải hẹn từ sớm rồi.

“Bạch giáp hắcnhạn, hồng phúc hắc nhạn.”

“Sơn tước,quelea.” Đôi này đánh nhau, phải che kín tai trước.

“Quyên chuẩn…Tần Ninh?”

Hồng chuẩn ngẩngđầu, không xác định nhìn về phía quyên chuẩn. Phát hiện ước chiến còn là haichim mái, sắc mặt càng thêm đặc sắc.

Tần Ninh cũngthấy ngạc nhiên.

Cậu đã trốn đếnchỗ này rồi, tại sao còn có thể “tỏa sáng tỏa nhiệt”?

Hắc Minh đếngần, giơ ngón tay cái, cười đến cực kỳ thiếu đánh.

“Lợi hại, cốgắng!”

“…” Cố gắng cáiquái gì!

Tần Ninh nhíumày, thật sự nghĩ không ra, vì sao em gái này lại tìm đến mình.

Cậu hẳn là chưatừng đắc tội cô đâu?

Thế nhưng khiêuchiến là không thể từ chối.

Mang theo mộtđầu đầy dấu chấm hỏi, Tần Ninh rời đội ngũ, đi lên ghế chuẩn bị.

Một nghìn nămtrăm con chim non, số lượng muốn đánh không ít hơn một nửa.

Xác định danhsách không sai sót, hồng chuẩn ấn xuống thiết bị kiểm soát.
Bậc thang ghếngồi tách sang hai bên, vị trí dọn trống ra, nổi lên năm trăm võ đài kim loại.

Bên trên võ đàitreo hai màn hình ảo, hiển thị chủng tộc cùng khu ký túc xá sở tại của chimnon.

Lúc nhập học, tưliệu của Tần Ninh nộp theo thiên nga.

Màn hình sánglên, hai chữ “phượng hoàng” đặc biệt bắt mắt, đưa tới từng đợt xôn xao.

“Cậu ta quảnhiên là thân tộc của thiên nga!”

“Cậu ta cũng làphượng hoàng?”

“Không phải nói,ngoài thiên nga, phượng hoàng khác đều diệt tộc rồi sao?”

“Có lẽ là chỉ cóhuyết mạch?”

Các chim nonnhốn nháo thảo luận, lại không thể đọc được nhiều tư liệu hơn từ trên màn hình.

Giảng viên hồngchuẩn ấn xuống thiết bị tính thời gian, các chim non lần lượt rời ghế chuẩn bị,nhảy lên võ đài.

“Bắt đầu!”

Âm cuối còn đangvang vọng, các chim non đã phát động tấn công.

Chiến ý bị đốtlên, cổ vũ cùng hoan hô trong nháy mắt bùng lên.

Tộc tước bày racổ họng, đột nhiên nâng cao bảy độ, gần như có thể rung vỡ vách khoang.

Khổng tước biếnhình, mở cánh bay lên, thề phải báo thù nhổ lông.

Kim điêu cùnghải điêu hai giây đỏ mắt, đồng thời biến thành hình thái nguyên thủy, xông vềphía trung tâm võ đài như hai viên đạn ánh sáng.

Năm trăm võ đài,bốn trăm chín mươi chín bắt đầu chiến đấu, chỉ có một ngoại lệ.

“Cái kia…” Đốimặt thiếu nữ vóc dáng cao gầy, tóc buộc đuôi ngựa, Tần Ninh thật lòng có chútxấu hổ.

Ra tay đi, khóxử.

Mà không ra tay,cũng khó xử.

Thấy Tần Ninhchậm chạp không di chuyển, Quyên Hòa mở cánh ánh sáng, chủ động phát động tấncông.

Từ sau tiết thựcchiến, cô vẫn muốn đánh với đối phương một trận, chỉ là chưa tìm được cơ hội.

Cơ hội khó được,không đánh còn chờ cái gì!

Em gái xông lên,khí thế kinh người.

Không đánh lạithì sẽ bị đánh, Tần Ninh không thể không tập trung tinh thần, cẩn thận đối phó.

Hai người qualại trên võ đài, trong lúc ngươi tới ta đi, động tác nhanh thành bóng sáng.

Theo thời giantrôi qua, các chim non lục tục phân ra thắng bại, liên tục có người thua trậnbay ra theo đường parabol.

Nửa giờ sau, chỉcòn Tần Ninh cùng Quyên Hòa vẫn đang giằng co, hai bên không phân trên dưới.

Đột nhiên, trênvõ đài truyền đến một tiếng nổ vang.

Quyên Hòa dùngtoàn lực, một nắm tay đập xuyên qua tấm kim loại, để lại một lỗ thủng lớn.

Tần Ninh da đầutê dại.

Em gái, chúng takhông có thù sâu hận lớn, cần như vậy sao?

Dưới đài yêntĩnh hai giây, đột nhiên phát ra tiếng reo hò như biển gầm.

Quyên Hòa lạiđánh tới, Tần Ninh lui đến rìa võ đài. Thật sự không có cách nào, đang định vỗcánh bay lên, đỉnh đầu chợt vang lên cảnh báo.

Âm thanh lạnhnhư băng vang vọng trong phòng cách đấu.

“Phá hoại phươngtiện dạy học, cho cảnh cáo.”

Không đợi haingười kịp phản ứng, đã lần lượt bị quầng sáng bọc lại, ném ra ngoài như némbóng. Sau đó bay một vòng lại một vòng quanh võ đài.

Tay chân bị tróichặt, Tần Ninh không thể động đậy.

Toàn bộ quátrình, giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, lên cao xuống thấp, xoay trònsang ngang, vô cùng mạo hiểm kích thích.

Chỉ có năm phútđồng hồ, lại giống như qua năm giờ.

Trừng phạt kếtthúc, ánh sáng biến mất.

Rầm một tiếng,Tần Ninh rơi trên mặt đất, trước mắt đều là sao.

“Phá hoại phươngtiện dạy học, trong vòng nửa tháng, không cho bước lên võ đài.”
Nghe được kếtquả này, Tần Ninh không biết nên khóc hay nên cười.

Bò dậy, lắc lắcđầu, nhìn về phía Quyên Hòa còn đứng dậy trước mình, thầm hạ quyết tâm: Con gáitộc lông vũ thật sự rất uy vũ, sau này gặp mặt nhất định phải đi đường vòng.

Sau tiết học,các chim trống đều đi sát qua Tần Ninh, không có một người an ủi, đều là cácloại hâm mộ.

Có thể được emgái ước chiến, cũng là một loại hạnh phúc.

Tần Ninh yênlặng nhìn trời, không có tâm tình phát biểu bất cứ cảm nghĩ gì.

Trở lại khu kýtúc xá, Bạch Lam cùng Bạch Hi lại đây cọ cơm.

Hai người phồngmá, không quên hỏi thăm Tần Ninh, làm thế nào lấy được mắt xanh của em gái.

“Mình nào biết.”Tần Ninh cắn cá nướng, buồn bực nói, “Mình căn bản không biết cô ấy. Trước ngàyhôm nay, chưa từng nói với nhau một câu.”

“Thật không có?”

“Không có.”
Bạch Lam cùngBạch Hi nghiêng nghiêng đầu, vẻ mặt tràn đầy khó tin.

Tần Ninh tiếptục ăn cá, im lặng là vàng.

Bên kia, QuyênHòa trở lại khu ký túc xá, khôi chuẩn lập tức tìm đến. Đóng cửa lại, tức giậnnói: “Quyên Hòa, cậu từng nói với mình cái gì, đều quên hết rồi à?!”

“Không quên.”Quyên Hòa cởi dây buộc tóc, vỗ vỗ bên giường, “Ngồi xuống đi. Chỗ mình có thịtnướng, cậu muốn ăn không?”

“Ăn! Từ từ,không phải lúc nói chuyện này!”

Khôi chuẩn nhíumày nói: “Cậu cũng thấy rồi, cậu ta có huyết thống phượng hoàng. Không hi vọng,đừng mơ đẻ trứng với cậu ta.”

“Mình không mà.”

“Thật?”

“Thật không có.”Quyên Hòa lấy thịt nướng ra, đưa cho khôi chuẩn, nghiêm túc nói, “Mình chỉ muốnđánh với cậu ta.”

“Đánh?”

“Đánh với chimcó huyết thống phượng hoàng, cơ hội hiếm có cỡ nào!” Quyên Hòa nắm chặt nắmtay, dùng sức vung lên, “Chờ xem, một ngày nào đó, mình sẽ trở thành chim máimạnh nhất. Đến lúc đó, chim trống trong tộc còn không phải mặc mình chọn.”

Chướng mắt quyênchuẩn, còn có khôi chuẩn, hồng chuẩn, du chuẩn, thậm chí bạch chuẩn.

Muốn đẻ trứng,còn sợ không có chim trống.

Khôi chuẩn imlặng không nói gì..

Bạn tốt xóa bỏsuy nghĩ không thực tế, đương nhiên đáng mừng.

Nhưng phát triểnkiểu này, hình như có chỗ nào không đúng?

Nửa tháng tiếptheo, các chim non dần dần thích ứng hoàn cảnh, học tập sinh hoạt đi lên quỹđạo.

Trong lớp ngônngữ, ba con phượng hoàng độc chiếm hạng nhất. Tư liệu văn hiến xin về, chấtđống lên cao hơn năm mét.

Giờ đi săn vẫncứ là ba mươi phút cả đám xé sạch, nguồn cung hung thú tràn ngập nguy cơ.

Trong lớp cáchđấu, làm trừng phạt cho phá hoại phương tiện dạy học, Tần Ninh không thể đếngần võ đài trong vòng ba mét. Chỉ cần vượt quá giới hạn một chút, lập tức sẽ cóquầng sáng chiếu lên người.

Giờ thực chiếncàng thêm tiêu hồn.

Sau sa mạc, TầnNinh thành công ra khỏi đồng tuyết núi cao. Trong khi qua đồng tuyết, hợp táchành động với tuyết hào, kết tình hữu nghị sâu đậm.

Theo sắp xếpchương trình học, tiếp theo chính là hải dương cầu sinh.

Trải qua mấy lầntrước, các chim non sẽ không coi thường bất cứ hoàn cảnh nào. Cho dù là chimbiển, cũng không dám vỗ ngực cam đoan, nhất định có thể thông qua thử thách lầnnày.

Ngày học thựcchiến, đàn chim non đều căng thẳng thần kinh, bất cứ lúc nào đều có thể xùlông.

Bước vào phònghuấn luyện, phát hiện ngoài giảng viên du chuẩn, còn có thêm vài bóng ngườithon dài.

Các chim nonđồng thời cứng đờ, cho rằng bản thân quá mức khẩn trương, đến mức sinh ra ảogiác.

Khuôn mặt diễmlệ, một tai treo dây xích dài là cuồng điêu Lật Nhan. Tóc mai hai luồng tơ bạc,vẻ mặt nghiêm túc là Hắc Toàn tộc nhạn.

Tóc dài bạchkim, trường bào sát người, giữa trán một viên đá quý xanh lam…

“Bạchchủ?!”
Chương trước Chương tiếp
Loading...