Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 5 - Chương 297: Nam Cung độ kiếp



Edit: Ngôn NgônBeta: Tiểu TuyềnNàng không nói nhưng trong nội tâm có chút khổ sở. Thoạt nhìn Bạch Hổ rất anh tuấn, thì ra tâm kế lại thâm trầm như vậy, xem ra yêu quái sống mấy vạn năm đều không thể coi thường được. Để cho nàng đau lòng nhấtchính là Trường Thiên. Hắn cao ngạo là thế, phải bỏ ra cái giá lớn baonhiêu, mới có thể nhìn rõ nhiều sự thật như vậy?
Thất Tử chở nàng trầm mặc mà chạy đi.
Nam Cung Chân sắp bắt đầu độ kiếp. Nưng mà loại chuyện dẫn động kiếpsố này, chỉ có thể người trong cuộc chính mình mới cảm ứng đánh giá được đại khái thời gian sắp đến, lại không thể tinh chuẩn như đồng hồ bấmgiây được, cho nên nếu như nàng muốn xem trực tiếp toàn bộ quá trình mànói…, nhất định phải đến hiện trường chờ đợi trước thời gian diễn ra.
Lôi kiếp chính là kiếp số rơi xuống trên người tu tiên, là thành công khi vượt qua được đường ranh giới. Vô luận người độ kiếp sau lưng cóthế lực tông phái cường đại đến cỡ nào, hắn cũng chỉ có thể một người cố gắng chống cự, bằng không thì lôi kiếp sẽ công kích cả tông phái, uylực ít nhất tăng lên gấp trăm lần. Ít ra ở điểm này, Thiên Đạo tương đối công bình, nếu không những người có danh môn đứng sau lưng mà đưa rahàng loạt hành động giúp đỡ một người độ kiếp, tỷ lệ thành công vượt qua kiểm tra thật sự quá lớn, so với những người xuất thân từ tiểu môn tiểu phái muốn an toàn thoải hơn khá nhiều.
Theo Quảng Thành cung mà tính, Nam Cung Chân nhất định sẽ không ởtrong tông phái độ kiếp. Nhưng Trường Thiên biết rõ đi nơi nào có thểtìm được Nam Cung Chân—— lão sẽ không cách Quảng Thành cung quá xa, bởivì vô luận hắn có thành công hay không, mỗi một lần quan sát độ kiếp sẽthu được kinh nghiệm cực kỳ quý giá, Quảng Thành cung nhất định khôngthể bỏ qua. Đừng quên, hiện tại toàn bộ Quảng Thành cung đều bị đóngcửa, các đệ tử ra không được.
Lại nói độ kiếp mặc dù không giống tìm mộ, phải nghiêm khắc mà tìmmột địa phương phong thuỷ tốt nhưng nhất định sẽ tìm một chỗ bằng phẳnga, tầm mắt khoáng đạt a, thuận tiện đi giới bày trận a? Hết lần này tớilần khác phụ cận Quảng Thành cung đều là núi cao nguy nga, tính đi tínhlại. địa điểm phù hợp cũng chỉ có đại sơn cốc ở phía tây rồi.
Thất Tử chỉ bay trong một lát đã chạy đến chỗ cần tới. Đúng là mùithơm của hoa cỏ tháng bảy, cái địa phương này xưa nay không có ngườiđến, trong sơn cốc nhiều loại hoa giống như gấm. Bãi cỏ ngoại ô như đệm, địa phương này sức sống vô cùng tràn trề. Đáng tiếc, chỉ tồn tại đượctối đa một ngày, ở đây phải chịu Thiên Lôi oanh kích.
Thất Tử không dám bay đến quá gần, cách sơn cốc vài dặm thì thu cánhđáp xuống, đoạn đường kế tiếp đều phải đi bộ. Bị thương do sắp có ngườiđộ kiếp so với sói hoang còn muốn đáng sợ hơn, nàng không muốn thu hútquá nhiều phiền toái.
Ninh Tiểu Nhàn tìm một cây đại thụ to khoảng mấy người ôm mới hết.Lặng lẽ trèo lên, đem Đồ Tẫn trong Thần Ma ngục dẫn ra. Sắc mặt hắn vẫnđang có chút tái nhợt, nhưng cơ hội đại năng độ kiếp như vậy ngàn nămkhó gặp. Dù như thế nào hắn cũng không muốn bỏ qua.
Ở đây cách đáy cốc có hơn năm trăm trượng, có thể không bị Nam CungChân phát hiện. Cho dù hai người quen biết, nhưng nàng vô duyên vô cớ ra khỏi trận pháp bảo hộ của Quảng Thành cung, lại phải tốn không ítnước miếng mới có thể giải thích rõ ràng?
Từ nơi này nhìn lại. Đáy cốc đặc biệt bằng phẳng. Nam Cung Chân giống như là đã trải qua lễ tắm rửa, người mặc áo tím, một đầu tóc trắngdùng cao quan buộc lại chỉnh tề ở sau lưng. Khoảng cách xa như vậy, nàng còn có thể cảm nhận được khí tức trong suốt mà lạnh nhạt, giống nhưlà vực sâu không đáy của đối phương. Một người to như vậy đứng ở trongsơn cốc, tất nhiên là nhân vật chính ở đây. Ninh Tiểu Nhàn không dámnhìn nhiều. Vị đại năng chi sĩ khí cảm rất nhạy bén, nàng mà nhìn nhiềumột lát. Nói không chừng Nam Cung Chân có thể phát hiện sự hiện hữucủa nàng
Trường Thiên lại chậm rãi lắc đầu: ” Không sao. Lúc này sơn tinh quỷquái dòm ngó xem lão đếm không hết, chỗ của nàng bên trên hai trămtrượng cũng giống như cú núp trong bụi cỏ. Nam Cung Chân cũng biết hômnay quần chúng đến xem nhiều, nên bây giờ lão cũng không quá để ý. LúcĐộ kiếp sấm sét địa ngục đánh vào thân, lão ngược lạisẽ không nghĩ cóngười ám toán lão.”
Nam Cung Chân hít vào một hơi thật sâu, sau đó thả ra tiếng nói lanhlảnh vang xa, âm thanh như gào thét chấn động khắp nơi. Miên man khôngdứt bên tai. Mỗi một lần hét kéo dài khoảng chừng thời gian một chén trà nhỏ, âm thanh rơi xuống về sau, trên mặt Nam Cung Chân khôi phục bìnhtĩnh, yên bình như mặt hồ không gợn sóng. Lão bó gối ngồi xuống, hai mắt khép hờ, khí thế toàn thân vừa thu lại, không còn là cái người tồn tại trong cốc dễ làm người khác chú ý kia, tựa hồ đã cùng trời đất hòa làmmột.
Trường Thiên nói khẽ: “Đại kiếp nạn trước mắt không thể xảy ra sailầm, lão bắt buộc chính mình phải tập trung cao độ, bắt buộc chính mìnhkhông thể không chuyên tâm.” Nam Cung Chân dù sao cũng là đại cao nhânĐộ Kiếp kỳ rồi, cái gì nhẹ cái gì nặng tất nhiên là hiểu rõ..
Nam Cung Chân ở trong sơn cốc lẳng lặng ngồi, giống như là chưa từngphát giác ra chính mình là tiêu điểm được mọi người chú ý. Quần chúngcũng lẳng lặng đứng ngoài quan sát, chưa từng phát ra nửa điểm tiếngđộng. Cái tình huống kỳ quái này giống như là muốn kéo dài liên tục.
Vật đổi sao dời, một buổi tối đi qua. Sáng sớm ngày thứ hai, ngay tại lúc tia sáng mặt trời đầu tiên từ phía đông chiếu xuống, lôi kiếp rốtcuộc đã tới.
Lôi kiếp đầu tiên không hề báo hiệu mà bổ xuống dưới.
Đánh lén. Chỗ Ninh Tiểu Nhàn nhìn ra, thật sự là ông trời cũng biếtđánh lén, rõ ràng là mây kiếp còn không có hình thành. Chỉ là một đạolôi kiếp này hiển nhiên không có uy lực gì, ánh sáng màu xanh trong tayNam Cung Chân lóe lên, cùng lôi kiếp đang rơi xuống đụng nhau, giống như là hai cái triệt tiêu lẫn nhau rồi.
Bầu trời rốt cục tạo thành mây kiếp, chỉ ở phía trên sơn cốc, chínhxác hơn là chỉ ở phía trên Nam Cung Chân. Địa phương khác vẫn là trờinắng sáng sủa, có thể coi là hiện tượng lạ rồi. Trong mây kiếp sấm sétvang dội, chiếu lên khiến tất cả mây đen đều trắng bệch.
Ninh Tiểu Nhàn cũng thấy rõ ánh sáng màu xanh trong tay Nam Cung Chân là cái gì —— một thanh Ngọc Như Ý, chỉ xem màu ngọc, tính chất là biếtvô cùng tốt, bên trên ánh sáng màu xanh lập loè, hiển nhiên phẩm giaibất phàm.
Sau khi lôi kiếp đầu tiên đánh xong, mây kiếp giống như làm công tácchuẩn bị trong chốc lát, thần lôi mới bắt đầu liên tiếp mà rơi xuống.Thiên Lôi tổng cộng có cửu trọng (chín lần đánh), mỗi lần rơixuống đều ghi nhớ. Nhưng mà trừ phi là tội ác ngập trời, tội lỗi chồngchất, nếu không ông trời sẽ không đánh xuống cửu trọng Thiên Lôi vàongươi đấy. Ít nhất trong gần hai vạn năm, đều không có nghe nói cóngười hưởng thụ loại đãi ngộ cấp cao này. Người tu tiên bình thường, tối đa cũng chỉ là lĩnh giáo một lần tứ trọng thiên kiếp thôi, lúc trướcNam Cung Chân liền đoán chừng, thiên kiếp của mình đại khái là tứ trọngrồi.
Lần lượt đã xong lôi kiếp lần thứ 11, Ngọc Như Ý trên tay Nam CungChân xem ra cũng đã tiêu hao hết pháp lực, khắp cả thân đều là vết rạn,ánh sáng màu xanh nhạt dần.
Trước khi đạo lôi kiếp thứ 12 rơi xuống, Nam Cung Chân thở dài, đemnhư ý ném lên. Không trung một đạo bạch quang hiện lên, lúc này đây lôikiếp đem ngọc như ý đánh nát bấy, dư thế không ngừng, hướng Nam CungChân truy kích. Hóa ra lão muốn dùng cái này để kéo dài thời gian, thừadịp ke hở ném ra một hạt giống thật nhỏ.
Hạt giống vào đất, nhưng mà trong vòng hai hơi thở, đã mọc rể nẩymầm, nhú đất mà ra, thật sự trở thành đại thụ cành lá xanh um, che trời ở bên cạnh Nam Cung Chân. Nam Cung Chân khoan thai đứng ở dưới gốc cây,thực có vài phần khí chất Tiên Nhân. Nhưng mà sắc mặt lão nghiêm nghịngưng trọng, xa không tự tại bằng Thần Tiên.
Trường Thiên nhẹ “Ồ” một tiếng nói: ” Linh căn của lão rõ ràng khôngphải thuộc tính mộc, vậy mà có thể sai khiến được một pháp khí này.Xem ra Quảng Thành cung cũng là môn phái cường đại rồi.” Pháp khí không chỉ là kim loại. Nghiêm khắc mà nói, cái gốc linh thụ này, cùng với đám ong nhỏ trong tay Ninh Tiểu Nhàn, cũng xem như là pháp khí.
Ninh Tiểu Nhàn thầm nghĩ, phương pháp của Nam Cung Chân thật là quáto gan, trái ngược hoàn toàn với hiểu biết của nàng ở Hoa Hạ bìnhthường “Ngày mưa dông không được đứng tại dưới gốc cây “, nhưng mà câyto này thoạt nhìn rất có lực ah, lôi kiếp đánh xuống đều nện vào bêntrên tán cây.
Uy lực của lôi Kiếp lần này, cùng 10 đạo trước đó không thể so sánhnổi rồi. Mỗi một cái đều muốn làm cho ngọn và tán cây bên ngoài cháyxém thẩm thấu vào bên trong, mười hai lôi kiếp đánh xuống, Ninh TiểuNhàn ở đây đều có thể ngửi thấy được một mùi khét dày đặc. Nhưng mà Nam Cung Chân đã dám cầm nó ra nghênh đón lôi kiếp, nhất định không phải là hành động ngốc nghếch. Cái cây đại thụ này sinh trưởng ra lực đạo cũngcực kỳ dọa người, về sau mỗi lần chịu qua một lần lôi kiếp, nhánh câybị điện làm cháy đen lập tức một lần nữa trở lên xanh um, đâm chồi, nảylộc, đợi đến lúc thời điểm lôi kiếp tiếp theo đánh xuống, tán cây cũngđã sinh trưởng tốt rồi.
Đến tận bây giờ, Nam Cung Chân đã hữu kinh vô hiểm mà đã vượt qua 24lần lôi kiếp. Nếu như thiên kiếp của lão chỉ có tứ trọng mà nói…, nhưvậy lão đã vượt qua hơn phân nửa rồi. Nhưng mà khóe miệng của lãonhếch lên, thậm chí ngay cả một chút tươi cười đều không có. Bởi vì lôikiếp hung hiểm nhất, đều ở đằng sau.
Quả nhiên lôi kiếp kế tiếp, bắt đầu trở nên vừa hung ác lại vừanhanh. Sinh mệnh lực của Đại thụ tuy tràn đầy, nhưng thực sự chịu không được thế công mạnh mẽ như vậy, thường thường trước khi một lần lôi kiếp tạo thành tổn thương còn chưa kịp khôi phục xong, lôi kiếp tiếp theo đã đến, làm cho đại thụ tổn thương càng thêm tổn thương. Cứ như vậy, saukhi bị oanh kích năm lần, đại thụ xanh um tươi tốt, đã mất lá cây, chỉcòn lại nhánh cây trụi lủi, cũng bị đánh trúng đen như mực đấy, lập tứcsắp bị đánh chết.
Nam Cung Chân không chần chờ nữa, thò tay từ trong lòng lấy ra mộtcái bát ngọc, trong bát giống như còn có vật di động không thôi. Tấtcả những người ở ngoài đứng xem đều có nhãn lực rất tốt, lập tức liềnnhìn ra ở đầu hòn núi nhỏ, có cá vàng hoạt bát bơi lội, thậm chí còn cómấy ngọn rong non màu xanh xanh, đúng là một hồ cá thu nhỏ. Nhưng mà giờ phút này Nam Cung Đại chưởng môn lấy ra thứ này nhất định không phải là vì nhìn cho vui mắt, mà rất kiên quyết cầm thứ này hướng bầu trời némđi.
Cái bát ngọc bỗng nhiên biến mất, nhưng mà không gian bên trong bátgiống như bức tranh từ từ triển khai, hóa thành một mảnh hư ảnh bàngbạc, bóng dáng to lớn, thậm chí vượt qua cái cây đại thụ kia. Thời điểmlôi Kiếp đập xuống, uy lực đều phân tán trên làn nước, cá vàng, thậm chí là rong nhỏ, trên thân hồ nước rồi.
“Đây là cái gì?”
“Trận pháp, trận pháp cực tinh thâm. Vật trong trận đã có tánh mạng,so với trận pháp năm đó Ôn Lương Vũ bố trí xuống mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.” Trường Thiên cũng nhìn hết sức chăm chú. Vài vạn năm chưatừng thấy qua độ kiếp rồi, con người quả nhiên là có sức sáng tạo gấpmười phần chủng tộc khác, rõ ràng là tìm thấy rất nhiều vật bịp bợm đếnđộ kiếp. Nhãn lực hắn so những người khác đều cao hơn, giờ phút này đãphát hiện, cho tới bây giờ, Nam Cung Chân sử dụng tất cả đều là ngoạivật, tuy nhiên đồng dạng cũng tiêu hao linh lực của lão, lại không sửdụng chính mình thật sự đến độ kiếp, hiển nhiên còn có chỗ giữ lại.
Hắn kết luận là: “Hôm nay lôi kiếp Nam Cung Chân trải qua, chỉ sợ không có đơn giản như vậy.”
Quả nhiên về sau lại đánh xuống liền mấy đạo Lôi Điện, số lượng đãđến ba mươi bốn lần. Hiện tại tất cả người xem đều nhìn ra độ kiếp lần này có chút kỳ quái, bởi vì bất luận là Tu tiên giả độ kiếp nào, sauđạo lôi kiếp thứ hai đều gọi là “Tru Thần lôi”, có màu sắc vô cùng đặcthù, đó là màu đỏ, tím.
Chương trước Chương tiếp
Loading...