Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 5 - Chương 296: Chỉ cho con đường sống



“Đương nhiên chỉ có thể sử dụng một lần rồi.” Nàng đồng tình mà nhìn qua cái lão nhân này, “Nếu ta không có đoán sai, chỉ cần ngươi đè xuống cái miếng cơ quan kia, trong thư phòng này một người cũng không thểsống, đương nhiên cái này cũng tính cả ngươi vào. Nếu người thiết lập cơ quan hung ác một chút, tính cả toàn bộ Ngũ phủ cũng muốn tiêu tán trong một buổi sáng đi. Hắc hắc, không phải chỉ có thể sử dụng một lần sao?”
Ngũ lão gia kinh hãi, giống như là nghĩ đến cái gì, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Sao có thể chứ?”
“Sao không thể, ngươi chưa thấy qua thủ đoạn tiên gia sao?” Nàng cười lạnh, “Nếu có Tu tiên giả bí mật tiến đến, tánh mạng của ngươi ngượclại là chuyện nhỏ, tình báo trong tay lại không thể tiết lộ ra ngoài,không thể để cho người cai quản Phủ Phụng Thiên biết rõ Bái Hỏa cốc tựdo hành động trên địa bàn của họ. Nếu thư phòng này bị uy hiếp, một trận nổ thiêu rụi tất cả thật là hoàn mỹ ah, chứng cớ gì manh mối gì cũngkhông lưu lại.”
“Bằng không thì, bây giờ ngươi thử một lần đi đè xuống cái cơ quan kia xem?”
Nghe đến đó, Ngũ lão gia còn dám làm theo à? Trên trán lão bốc lên cả một tầng mồ hôi lạnh, toàn thân tinh thần đều giống như bị rút đi, thấp giọng nói: “Thượng tiên, cứu ta.”
Ninh Tiểu Nhàn lại không nhận lời lão, chỉ làm cho lão đem chuyện vướng mắc của Ngũ Thị cùng Bái Hỏa cốc nói nghe một chút.
Thì ra sáu trăm năm trước khi Ngũ Thị nhất tộc chuyển đến đây, chỉ là phú hộ trung đẳng. Có một ngày có tiên nhân đến nhà, muốn bọn hắn ở khe núi phía Tây bắc tòa thành xây dựng một tòa đại viện, làm phủ ở cửa vào sơn động, nhưng tộc nhân không được đi vào sơn động tìm kiếm. Ngũ Thịlàm theo rồi, Tiên Nhân liền bảo vệ bọn họ bình an 300 năm.
Đã có Tiên Nhân che chở, Ngũ Thị lợi nhuận càng làm càng tăng, 300năm sau tất nhiên đã là phú hào một phương, nhân khẩu thịnh vượng.
Về sau, Tiên Nhân lại lần nữa giá lâm. Yêu cầu Ngũ Thị ở trong dângian thu thập tình báo, bí mật dò xét tất cả tiên phái phụ cận, độngthái của yêu tông ở thế gian, cho dù là sự tình lớn nhỏ như lông gà vỏtỏi cũng phải bẩm báo lên. Trong đó đối tượng đặc biệt giám thị làngười làm việc trong Phủ Phụng Thiên.
Ngũ Thị lúc này liền cảm thấy khó xử rồi, bởi vì làm loại chuyện này ở trên đỉnh đầu tiên phái đồng nghĩa với việc đi trên lưỡi đao, một cái không tốt, kết cục chính là bị phanh thây xé xác. Thế nhưng mệnh lệnhcủa Bái Hỏa cốc, bọn hắn không cãi được, huống chi các tiên nhân cònđồng ý, chỉ cần Ngũ Thị xuất lực. Bọn họ liền bảo vệ Ngũ Thị cả nhà tiền đồ như gấm.
Qua nhiều năm như vậy, Bái Hỏa cốc quả nhiên thực hiện đúng lời hứa.Ngũ gia kinh doanh chủ yếu là tơ lụa cùng vải vóc, mấy năm trước còn cóđối thủ cạnh tranh. Về sau Bái Hỏa cốc xuất lực, đem đối thủ của Ngũ gia từng cái chèn ép, thậm chí làm xuống vài đại án diệt tộc oanh động BảnChâu.
Theo điều kiện trao đổi, Ngũ lão gia cách mỗi một tháng đem tin tình báo thu thập được giao cho Tiên Nhân của Bái Hỏa cốc.
“Vị ‘Tiên Nhân’ kia lúc nào sẽ đến?”
“Vào tháng 1 đầu năm. Tháng này đã tới. Hắn vào cuối tháng đầu năm sẽ tới nữa. Còn khoản mười ba ngày.” Ngũ lão gia nhìn trộm nàng, thấy trên mặt nàng không có lệ khí, vì vậy cầu khẩn nói, “Thượng tiên, xin cứuNgũ Thị ta!”
Công tác tình báo lão làm được càng nhiều, thì càng cảm thấy nguyhiểm, cho dù là Bái Hỏa cốc hay người của Phủ Phụng Thiên, cũng khôngphải ăn chay đâu. Làm như vậy lâu dài, sớm muộn cũng có một ngày thật sự sẽ chết. Thế nhưng mà lão lại không có biện pháp gì tốt.
“Nha đầu. Lại mềm lòng rồi hả?” Trường Thiên hiểu rất rõ nàng. Bị một cái lão đầu tử sáu mươi tuổi đau khổ cầu khẩn, nàng không mềm lòng mớilà lạ.
“Đúng vậy a. Cái người này cũng không gây ra tội nghiệt gì nặng,liền cứu lão một mạng là tốt rồi, coi như tạo cái thiện duyên.”
Nàng suy nghĩ một chút nói: “Ta có biện pháp có thể cứu ngươi. Nhưngphải xem ngươi có chịu bỏ đi một mảnh gia nghiệp to như vậy hay không?”
Ngũ lão gia cười khổ nói: “Nếu là ngay cả mạng sống cũng không còn,giữ lại gia nghiệp lại có ý nghĩa gì?” Lão đã trên năm mươi tuổi, rấtnhiều sự tình đã sớm thông suốt, trong lòng muốn tạo một cơ hội sống,đơn giản là không muốn cả nhà Ngũ Thị lại bị diệt ở trong tay mình màthôi, nếu không trăm năm sau nào có mặt mũi gì đi gặp liệt tổ liệt tông?
“Tốt.” Ninh Tiểu Nhàn nói, “Bái Hỏa cốc không phải có ý định đemngươi cùng Ngũ phủ diệt tận gốc đi sao? Vậy ngươi làm cho nó diệt mônlà tốt rồi.”
Ngũ lão gia sững sờ, có chút hiểu được: “Thượng tiên có ý tứ là...?”
Nàng mỉm cười: “Ngươi trước lén làm tốt công tác chuẩn bị trốn đi,tối đa mười ngày sau sẽ có người đến nhà lấy cái bản tình báo này,ngươi giao cho lão là được. Sau đó, liền chạy trốn a. Vì để cả nhà ngươi an toàn, ngươi chỉ có thể mang vợ con đi, vàng bạc đồ trâu báu nữtrang, cái phiến gia nghiệp này phải ném lại rồi. Sau khi ngươi rờikhỏi, tất nhiên sẽ có người giúp ngươi dẫn động cơ quan trong thư phòng, đem nơi đây san thành bình địa.”
Ngũ lão gia tinh tế suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy có thể thựchiện, không khỏi vui sướng. Ninh Tiểu Nhàn cảnh cáo lão: “Ngươi nhấtđịnh phải nhớ kỹ, đem tờ giấy tình báo giao cho người đến lấy mới cóthể đi, lúc đó mới có người giúp ngươi thu thập, giải quyết tốt hậuquả. Nếu không sau này sẽ gặp phải người của Bái Hỏa cốc cùng người củaPhủ Phụng Thiên hai thế lực cường đại đuổi giết. Ngươi là một người phàm tục, chạy không được đâu.”
Ngũ lão gia liên tục gật đầu, nói chính mình nhớ kỹ. Lão nhìn NinhTiểu Nhàn quay người rời đi, quả nhiên thực sự có ý định buông thachính mình, không khỏi do dự một chút, mở miệng hô nàng ở lại nói:“Thượng tiên đại nhân xin dừng bước. Còn có, còn có một chuyện muốnbẩm.”
Lão theo hốc tối trên bàn, ở trong lấy ra một ống trúc, giao cho Ninh Tiểu Nhàn.
Ống trúc hai bên đều được bịt kín…, nhẹ nhàng lắc lư giống như có tiếng nước.”Đây là cái gì?”
Ngũ lão gia cung kính nói: ” Mấy năm trước tiên nhân của Bái Hỏa cốcban thưởng xuống, còn nói đây là tiên dược, có thể trị bệnh nặng.”
Ninh Tiểu Nhàn ngạc nhiên nói: “Đã là tiên dược, sao ngươi không giữ lại cho mình dùng?”
Ngũ lão gia cười khổ nói: “Bái Hỏa cốc sớm đã chuẩn bị để cho Ngũ gia tận diệt, sao lại có lòng tốt ban thuốc cho chúng ta? Cái dược liệu này giao cho thượng tiên ngài, nói không chừng còn có thể từ đó phỏngđoán ra chút đầu mối.”
Nàng nhẹ gật đầu, thu hồi ống trúc cùng cái thanh đá kia đi ra khỏi Ngũ phủ.
======
Gần giữa trưa, nàng tìm một khách sạn, ném Ngũ Tam gia đã bị xóa đitrí nhớ vẫn đang hôn mê trong Thần Ma ngục vào đó, lúc này mới trèo lêntrên lưng Thất Tử, bay đi hướng Quảng Thành cung.
Bạch Hổ lại muốn cáo từ.
“Ngươi muốn nhìn Nam Cung độ kiếp, mà lão đầu tử này đối với ta không có lực hấp dẫn gì.” Hắn lười biếng nói, ” Chia tay ở chỗ này nhé, nộithành rất tốt, ta còn muốn ở đây thêm hai ngày rồi đi.” Hắn vỗ vỗ lồngngực cường tráng của chính mình, “Nếu như tên Trường Thiên kia đối vớingươi không tốt, hoan nghênh ngươi chạy vào ngực của ta. Ừ, ta có dựcảm, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại đấy.”
Trường Thiên chỉ lạnh lùng nói với hắn một chữ: “Cút!”
Ninh Tiểu Nhàn ngược lại liếc mắt nhiều hơn chút: “Chúng ta đươngnhiên rất nhanh sẽ gặp lại. Chờ ta tìm được Nam Minh Ly hỏa kiếm, ta còn phải đi tìm ngươi hỗ trợ đó.”
“Ba sợi lông tơ kia phải nhớ cất kỹ.” Bạch Hổ nhún vai, quay người đi, trong nháy mắt giống như là biến mất trong đám người.
Cái con cự yêu tiền sử thoát ra khỏi lồng này, sẽ không quấy rachuyện kinh thiên động địa gì đấy chứ? Ninh Tiểu Nhàn biểu thị rất không thể trả lời. Trường Thiên cười nói: “Nàng cho rằng hắn sẽ làm gì? Vừaxuất thế thì làm cho thiên hạ dân chúng lầm than sao?”
“Đúng vậy a. Nếu không nào có khí thế của thần thú?”
“Hắn bị giam hơn một vạn năm, thần lực gần như khô kiệt, ở trong núiNgọc Hốt ngẫu hứng biểu diễn đoán chừng lại hao phí không ít sức lực.Hiện tại, hắn cần nhất chính là tĩnh dưỡng mà không phải là đi bốn phíagây tai hoạ.” Trường Thiên hiển nhiên rất hiểu rõ cái lão hổ này,“Tiếp đến hắn nhất định là đi theo hướng bắc. Phương bắc nhiều mỏ, màhắn là thần thú chủ Canh Kim chi khí. Có kim khí tương trợ, thực lựccủa hắn sẽ khôi phục rất nhanh. Tới lúc đó, hắn còn muốn trở về tìmQuảng Thành cung trả thù.”
“Hắn áp dụng sách lược là giấu tài; như vậy, Âm Cửu U sẽ đi đâu?”
Trường Thiên trầm mặc một hồi mới nói: “Âm Cửu U và Bạch Hổ hoàn toàn khác nhau. Hắn chính là hồn tu, bị giam một vạn năm đã tiêu hao hết hồn lực, sau khi đi ra nếu muốn khôi phục thực lực...”
Hắn không có nói nữa, Ninh Tiểu Nhàn lại hiểu ý của hắn, không khỏicảm thấy da đầu run lên: “Ý của chàng là, hắn sẽ trắng trợn giết ngườiđể hấp thu sức mạnh hồn phách?”
“Bạch Hổ đã nói với ta, cuộc chiến Trung Cổ là do Âm Cửu U làm hạiquá nhiều người mà gây ra. Trên phiến đại lục này nếu người chết khôngnhiều, thực lực của hắn làm sao có thể tăng nhanh? Chỉ sợ lần này thoát khốn mà ra xong, hắn có thể sẽ lập lại chiêu cũ.”
Nàng do dự trong chốc lát, mới hỏi Trường Thiên: “Lúc trước chàng bảo ta ở ngoài Quảng Thành cung ngăn Bạch Hổ, lại vì sao chắc chắc hắn sẽkhông đả thương ta?”
Hắn lười biếng nói: “Bạch Hổ vừa thoát khỏi lồng giam, tâm tình thậttốt. Lại nói nàng mang danh hào của ta đi, hắn tất nhiên sẽ không hànhđộng thiếu suy nghĩ.”
Nàng thè lưỡi: “Hai người các ngươi lúc trước quan hệ rất tốt sao?”
“Rất tốt?” Trường Thiên trầm thấp mà cười hai tiếng, không biết tạisao lại làm cho nàng cảm thấy có chút lạnh “May là hiện tại ta ở trongThần Ma ngục, người tiến vào đều phải nghe theo lệnh ta làm việc; nếukhông, ta mà bị nhốt ở trong cái động phủ nào đó lại để cho hắn tìmđược, Thì sẽ không chỉ là suy yếu như bây giờ...”
Nàng không khỏi khẩn trương: “Sẽ như thế nào?”
“Tám phần hắn sẽ khiến ta hóa ra chân thân, đem ta một ngụm nuốt chứ sao?”
Nàng lắp bắp kinh hãi, nhịn không được ghìm chặt cổ Thất Tử, đổi lấykháng nghị của nó: “Không đến mức đó a? Hai ngươi lúc ở cùng một chỗ ônchuyện, không phải còn rất vui vẻ sao?”
“Nếu hắn có thể một lần ăn hết ta sẽ có tiến bộ rất lớn, sẽ càng vuisướng.” Trường Thiên thản nhiên nói, “Ta không trách hắn. Bởi vì nếu tacó cơ hội cũng sẽ nuốt hắn. Đáng tiếc, chuyện Nam Minh Ly hỏa kiếm còncần hắn hỗ trợ. Ta không động chạm được hắn, hắn cũng biết, nếu khôngsao dám tiến vào Thần Ma ngục?” Nói xong còn có chút tiếc hận.
Có một loại yêu gọi là yêu nhau đến chết, tình huynh đệ của hai người bọn hắn chính là như thế sao? Ninh Tiểu Nhàn có chút khó hiểu rồi.
“Thiên Đạo vô tình, người tu hành Thiên Đạo, chẳng lẽ lại có tìnhsao?” trong lời nói của Trường Thiên, hàm chứa ý không hiểu cùng châmchọc, “Lòng người khó dò, Bạch Hổ cùng ta có ba vạn năm không gặp, bịtrấn áp một vạn năm cùng Âm Cửu U, ai biết hai ta gặp lại sẽ là tìnhhuống như thế nào? Cách bảo đảm tốt nhất, chính là một ngụm nuốt đốiphương.”
Nàng đột nhiên nghĩ đến: “Nếu Bạch Hổ không giữ chữ tín, đem sự tìnhThần Ma ngục tiết lộ cho Âm Cửu U biết rõ, chẳng phải chúng ta sẽ nguyhiểm sao?”
“Vậy thì không đến mức đó.” Trường Thiên cho nàng ăn hết viên thuốcan thần, ” Thần thông của Âm Cửu U quá mức quỷ dị, nếu như chờ hắn cóthành tựu, Bạch Hổ cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn. Vì tự bảo vệ mìnhmà suy tính, Bạch Hổ cũng sẽ đem bí mật của ta bảo vệ tốt, tốt nhất tacó thể thoát ra ngoài, lúc này mới có thể cùng nhau ngăn được Âm Cửu U.”
“Lúc này mới phù hợp nhất với lợi ích của hắn, vì thế, Bạch Hổ khôngchỉ thay chúng ta giữ bí mật, thậm chí còn sẽ ra tay giúp đỡ chúng ta.” Hắn nói ra cái kết luận, “Hiện tại trước khi ta và Âm Cửu U còn chưaphân thắng bại, Bạch Hổ đều nắm lấy thời cơ xem thái độ thế nào, sẽkhông đối địch với ta. Có lẽ, chúng ta còn có thể làm bằng hữu trongmột thời gian tương đối dài”
Chương trước Chương tiếp
Loading...